Phần 16
Sau khi Quách Tĩnh rời đi, Giang Nam Lục Quái cũng lần lượt đi khỏi. Trong sảnh đường chỉ còn Mai Siêu Phong và Dương Khang.
Mai Siêu Phong thấy tâm tình mọi người đã đi, bèn cười cười ôm lấy Mai Siêu Phong nói:
– Sư phụ, sao người ngốc vậy, thà tự tổn hại thân thể chứ không đánh tới. Ta nói rồi, thần công của ta lợi hại lắm.
Mai Siêu Phong nhè nhẹ lắc đầu:
– Sao ta có thể đánh ngươi chứ?
Dương Khang nghe vậy cảm động không nói lên lời, gã nhẹ nhàng ôm lấy ả:
– Để ta trị thương cho nàng.
Mai Siêu Phong chưa kịp ư hử, DươnG khang đã đưa tay luồn vào bên trong áo ả, xoa nắn lên đôi gò bồng đảo.
– Ngươi… ngươi…
Dương Khang cười đểu:
– Ta làm sao?
– Không phải ngươi nói trị thương hay sao?
– Thì đúng là đang trị thương đây. Vận công trị thương giờ là lỗi mốt rồi, phải là song tu trị thương mới phải đạo.
Một tay của gã đã sớm cho vào trong quần của Mai Siêu Phong, không ngừng khua loạn lên.
Mai siêu Phong còn toàn lên tiếng nhưng từ hai cánh tay của gã truyền đến một luồng nhiệt lưu, cực kỳ thống khoái, ả chỉ rên ư ử, không nói lên lời.
Dương Khang thấy vậy cười đểu:
– Sư phụ, thoải mái không? Có muốn tiếp tục không?
– Á… ah… ah… Khang nhi… thần công của ngươi lại tăng thêm… asah… hhh. Đây là… đây là linh đường… mau vào phòng… ah…
Nghe Mai Siêu Phong rên lên từng chập, Dương Khang tinh trùng lên não làm gì còn kiêng kỵ cười lớn:
– Nhà sập rồi, làm gì còn phòng nữa. Hắc hắc…
– Đây… đây là ban thờ của… cha… mẹ ngươi…
Không nói thì thôi, nói đến càng làm cho dâm uy của Dương Khang bốc lên bừng bừng, gã xé toạc áo của mai Siêu Phong, lộ ra bầu ngực căng tròn, trắng muốt rồi nói:
– Thì coi như là làm lễ bái đường đi.
Gã âm thầm nhìn về phía ban thờ cười cười:
– Cha mẹ, lúc trước hai người phịch nhau không kiêng nể con và Mục Niệm Từ ở bên ngoài, đây là ta học theo hai vị, tuyệt đối không phải là bất kính.
Mai Siêu Phong nghe vậy không khỏi phì cười:
– Có thứ lý lẽ như vậy ư?
Ả chưa kịp nói hết, đã thấy một vật cứng ngắc đưa thẳng đến miệng mình, từ đầu vật đỏ, tỏa ra một luồng chân khí cương dương nồng đậm.
Giống như người khát gặp nước, đói gặp thức ăn, chân khí vừa tới, đầu óc Mai Siêu Phong đã mụ đi, bao nhiêu lý trí đã vứt lên chín tầng mây, vội vàng há miệng đưa vật đó vào.
… Bạn đang đọc truyện Tân anh hùng xạ điêu tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/02/tan-anh-hung-xa-dieu.html
Môi Mai Siêu Phong vừa chạm vào đầu khấc, Dương Khang chưa kịp tận hưởng đã nghe Mai Siêu Phong cười nhạt một tiếng, gã chỉ kịp nghĩ trong đầu: “Bỏ mẹ rồi” thì đã thấy Mai Siêu Phong túm chặt con cặc của gã, tay còn lại vỗ một chưởng lên hông.
Dương Khang kêu thảm một tiếng, con cặc thần thánh giống như là cái cán, cả người xoay như chong chóng, đầu chổng xuống đất.
Mai Siêu Phong vừa xoay ngược người Dương Khang, chân đã đứng bật dậy, miệng cười lạnh:
– Tiểu đồ nhi, thần công vừa tăng tiến đã muốn bắt nạt sư phụ hả? Hắc hắc…
Dương Khang mếu máo:
– Nào dám… Sư phụ, tha mạng…
Mai Siêu Phong không nói không rằng, đưa miệng vào mút chặt lấy con cặc của gã, hai tay đã bám chặt lấy mông của gã, mười ngón tay Cửu Âm Bạch Cốt Trảo bấu mạnh vào mông, khiến gã vừa sung sướng từ con cặc, vừa đau đến chảy nước mắt ở mông.
Dương Khang vừa rên vừa la oai oái, Mai Siêu Phong lại liên tục vục mặt vào con cặc của gã, vừa bú mút, vừa liếm láp nhưng đôi tay lại ác độc thi triển Cửu Âm Bạch Cốt Trảo, hết bấu vào mông lại đánh khắp lưng gã, bất quá ả khống chế lực đạo lại cực kỳ chuẩn xác, Dương Khang tuy đau đến thấu xương thịt nhưng cơ thể lại không hề tổn thương, thậm chí không chảy một giọt máu.
Mai Siêu Phong nhả con cặc của gã ra, cười khanh khách:
– Thế nào tiểu đồ nhi? Không phải thần công của ngươi vừa mới có bước tiến lớn hay sao? Không nghĩ đến chuyện phản kích ư?
Dương Khang như bừng tỉnh, hiện giờ gã đã luyện đến tầng thứ tám của Cửu Dương Thần Công, trình độ khống chế nội công đã tiến cực kỳ lớn, gã vội vàng men theo những ngón tay của Mai Siêu Phong để điều khiển Cửu Dương Chân Khí trong cơ thể chống đỡ lại. Lúc đầu vận công chống lại Cửu Âm Bạch Cốt Trảo còn hơi chậm nhưng sau này gã càng lúc càng thuần thục, sau này móng tay của Mai Siêu Phong còn chưa kịp chạm vào cơ thể gã, gã đã sớm vận nội công sớm đón đỡ. Mai Siêu Phong chỉ cảm thấy cơ thể như đánh vào bịch bông Cửu Âm Chi Lực băng lãnh hoàn toàn bị triệt tiêu, lại còn được một luồng chân khí thuần dương truyền từ đầu ngón tay vào cơ thể của ả rồi hòa hợp với chân khí Cửu Dương trong cơ thể ả khiến ả thoải mái không sao kể xiết. Đáng tiếc ngoại công của Dương khang cực kỳ tệ hại, nếu gã có thể nương theo phương pháp của ả mà đả thông kinh mạch cho ả thì lợi ích còn lớn hơn gấp bội.
Dương Khang sau khi đã vận công chống đỡ được trảo công của Mai Siêu Phong thì đã hiểu được nguyên Mai Siêu Phong chơi trò bạo dâm với gã còn vì muốn giúp gã đả thông kinh mạch rồi tập khống chế luồng nội công thuần dương mới hình thành trong cơ thể, gã cực kỳ cảm kích rồi lại nhìn cái lồn của Mai Siêu Phong hơ hớ trước mặt, vội vàng cười nói:
– Sư phụ, người vất vả rồi, để đồ nhi phục vụ người.
Nói rồi vục mặt vào, đưa lưỡi vào bên trong lồn của Mai Siêu Phong.
Mai Siêu Phong rùng mình, ả vốn đang tập trung mút cặc đồng thời giúp Dương Khang khống chế nội công của gã đột nhiên bị gã đột kích thì thoáng giật mình không khỏi rú lên một tiếng đầy sướng khoái.
Nghe tiếng rú của Mai Siêu phong, Dương Khang càng phấn khích đến tợn, con cặc dường như cứng lên gấp đôi đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, gã cười đểu một tiếng rồi dựa theo phương pháp vận chuyện nội lực vừa mới tập luyện đem chân khí thuần dương đưa đến đầu lưỡi rồi đẩy vào hột le của Mai Siêu Phong.
Mai Siêu Phong đột nhiên cảm thấy từ lỗ lồn của mình truyền đến một luồng chân khí cương dương cực kỳ thuần thục đánh thẳng đến hột le truyền khắp cơ thể của mình thì cực kỳ sướng khoái thì rú lên một tiếng đầy dục cảm, cả người run lên bần bật không sao khống chế được, ngã phịch xuống đất.
Dương Khang vốn đang bị ả dốc ngược đầu, Mai Siêu Phong vừa ngã xuống thì gã cũng ngã đập đầu xuống đất đau đến chảy nước mắt.
Mai Siêu Phong lúc này nằm dưới đất, thở dốc không ngừng, cả người run lên bần bật, nước lồn không ngừng trào ra.
Dương Khang cười ha hả:
– Hắc hắc, hóa ra Cửu Dương Thần Công có thể sử dụng theo cách này.
Gã vội vàng nhào tới, đưa con cặc đến cửa lồn của Mai Siêu phong cười đểu:
– Sư phụ, chúng ta cùng nhau chữa thương luyện công nào.
Mai Siêu Phong làm gì có năng lực phản kháng, lại càng không muốn phản kháng chỉ nhìn liếc vào gã rồi mặc kệ.
Dương Khang vội vàng truyền Cửu Dương Chân Khí vào đầu cặc rồi húc mạnh vào bên trong lồn của Mai Siêu phong.
Quả nhiên Mai Siêu Phong cảm thấy sướng khoái gấp bội phần, cặc vừa chui vào trong cơ thể chân khí thuần dương đã khiến ả như phát điên phát cuồng, nước lồn như nước đê vỡ bờ tuôn xối xả.
Qua cơn sướng khoái, ả vội vàng theo cách của Dương Khang, đem Cửu Âm Chi Khí truyền đến hạ thể, hai mép lồn lập tức co bóp không ngớt khiến cho Dương Khang cũng cảm thấy sướng đến không sao tả xiết.
Đúng lúc này, một tiếng A vang lên. Mai siêu Phong và Dương Khang đều giật mình nhìn lại, Mục Niệm từ trong bộ tang phục đã đứng ở đó từ bao giờ. Nàng nhìn hai người lắp bắp:
– Ngươi… hai ngươi… cha mẹ vừa mất… hai người lại làm trò… trước linh đường… hai người…
Bỏ mẹ, cái vị Mục cô nương này, sớm không về muộn không về sao lại về đúng lúc này chứ? Trước cô phá vợ chồng Dương Thiết Tâm quan hệ, giờ lại phá hai vợ chồng ta phịch nhau, bà mẹ, không còn lời nào để nói.
Chẳng qua lúc này dâm tính đã lấn át dâm tính, não Dương Khang toàn tinh trùng, làm gì có thời gian suy nghĩ gì? Gã chẳng buồn bận tâm Mục Niệm Từ, con cặc vẫn không ngừng thúc vào lồn Mai Siêu Phong, càng húc nhanh lại càng sướng khoái, hai luồng chân khí ấm – dương hòa quyện vào nhau tạo thành một luồng nội công âm dương xoắn ốc ở trong cơ thể cả hai người.
Mục Niệm từ thấy hai người bọn họ vẫn không màng đến mặt mũi vẫn không ngừng làm việc xấu hổ này thì chỉ run run chỉ về phía hai người bọn họ rồi không nói được tiếng nào, quay ngoắt người bỏ chạy.
Mai Siêu Phong nghe tiếng bước chân của nàng thì không khỏi giật mình kêu lên:
– Mau… mau đi giữ nàng lại…
Dương Khang không ngừng thúc cặc vào lồn ả nhưng đầu ngoái nhìn Mục Niệm Từ rồi lắc đầu:
– Nàng ta… Haizzz. Thôi kệ đi.
Mai Siêu Phong vội ngưng lại kêu lên:
– Không được, mau… mau giữ nàng lại, tuyệt đối không được để nàng rời xa ngươi.
Dương Khang chưa một lần thấy giọng Mai Siêu Phong nghiêm trọng như vậy, gã vội vàng không kiềm chế nữa, rống lớn một tiếng, tinh trùng cùng với chân khí cuồn cuộn bắn vào trong lồn của Mai Siêu Phong.
Mai Siêu Phong sau khi qua cơn sướng khoái, không kịp mặc y phục, vội nhổm dậy kêu lên:
– Mau… mau đuổi theo nàng ta.
Dương Khang thản nhiên:
– Nàng ta đi thì cũng đã đi rồi. Hơn nữa nàng ta đối với ta không hề có hảo cảm thôi đi cũng đi rồi, hà tất phải cưỡng cầu.
Mai Siêu Phong gần như quát lên:
– Đồ ngốc, mặc kệ nàng ta đối với ngươi ác cảm hay hảo cảm. Mau giữ lấy nàng. Việc này đối với ngươi trăm lợi mà không có lấy một hại. Nhanh đuổi theo nàng ta.
Dương Khang ngơ ngác:
– Tại sao nhất định phải giữ lấy nàng?
Mai Siêu Phong nói:
– Lúc ở bên cạnh nàng, ngươi có cảm thấy có điều gì khác lạ hay không?
Dương Khang gật đầu như bửa củi:
– Phải… phải… Điều này ta chưa kịp nói với nàng, lần đầu ta ngửi thấy hương thơm trên cơ thể của nàng… ặc… ta không hề có ý định gì, đừng hiểu nhầm. Ta đã cảm thấy như ăn phải xuân dược, con cặc tự nhiên ngỏng đầu căng cứng. Sau đó cứ hễ chạm vào cơ thể của nàng thì lập tức xuất tinh. Thế nhưng lại chẳng hề có chút dấu hiệu mệt mỏi của việc xuất tinh. Thật quá tà môn.
Mai Siêu Phong cười cười nói:
– Vậy là đúng rồi. Lý do ta kêu ngươi bằng mọi giá phải giữ lấy nàng là vậy đó. Ngươi có biết cơ thể của nàng có bí mật gì không?
Dương Khang ngơ ngác lắc đầu, bà mịa, Mục Niệm Từ thì có bí mật gì? Kim lão gia đâu có đả động gì đến, Mai Siêu Phong nói tiếp:
– Nàng ta là một người đặc biệt, là người trong vạn vạn nữ nhân mới có một. Cơ thể của nàng gọi là Huyền Âm Chi Thể. Á, đừng nghịch loạn, á… á… tặc tử… nghe ta nói hết… á… á… tặc tử, mau dừng… tay lại… sau khi nghe ta nói xong, ngươi còn muốn tiếp tục thì… á…
Thấy Mai Siêu Phong nói vậy, Dương khang cũng ngừng đôi tay ma quỷ trong lồn và trên vú của ả rồi hỏi:
– Thế nào là Huyền ÂM Chi Thể?
– Huyền Âm chi Thể là thể chất cực kỳ đặc thù của nữ nhân, mang đặc tính chí âm chí nhu, nếu để nàng ta tu luyện một bộ công pháp mang đặc tính âm nhu giống như Cửu Âm Chân Kinh thì tốc độ ngày đi ngàn dặm người thường không thể nào tưởng tượng được.
Hai mắt Dương Khang sáng rực, bà mẹ, thảo nào Kim lão gia không hề nhắc đến chuyện này, nếu như chiếu theo nguyên tác, Mục Niệm Từ chỉ học được 3 ngày với lão ăn mày Hồng Thất Công, làm gì có cơ hội tiếp xúc với võ công âm nhu mà có thể biết tiềm năng kinh khủng trong cơ thể nàng. Nếu như hôm nay không có Mai Siêu Phong… Mà khoan đã, trong nguyên tác Mai Siêu Phong cũng từng gặp qua Mục Niệm Từ, nhưng lại không hề phát giác ra cơ thể của nàng có điểm đặc thù. Như vậy là sao?
Mai Siêu Phong lại tiếp:
– Huyền Âm Chi Thể lúc bình thường cơ bản không có gì khác biệt với người bình thường, thế nhưng hễ tiếp xúc với người tu luyện nội công chí dương chí cương thì mọi yếu tố Âm nhu trong cơ thể nàng mới giải phóng ra ngoài. Điều này khó khăn biết nhường nào, chính vì vậy mới gọi là vạn vạn người có một, Người bình thường thấy thì không sao thế nhưng khi ngươi tu luyện nội công chí dương chí cương tiếp xúc với nàng ta thì giống như dâm dược đại bổ, chính vì vậy mới xảy ra hiện tượng vừa chạm vào đã xuất tinh hiểu chưa?
Nguyên lai là vậy. Theo nguyên bản của Kim lão gia, đồng chí Dương Khang nhà ta làm gì học được Cửu Dương Thần Công, cho nên Huyền Âm Chi Thể của Mục Niệm từ mãi mãi ở trạng thái ẩn, haizzz, thật đáng tiếc. Ủa mà khoan, tiếc chỗ nào?
– Theo như sư phụ nói, như vậy ở gần nàng ta ta chỉ thêm mất mặt, nàng rời xa ta không phải tốt lắm sao?
Mai Siêu Phong điên tiết cầm con cặc của gã véo mặt khiến gã kêu la thảm thiết:
– Đồ đầu bò nhà ngươi. Lão nương tu luyện Cửu Âm Chân Kinh mới chỉ đạt đến cảnh giới Huyền Âm Giả vậy mà sau khi quan hệ với ngươi đã đem lại cho ngươi lợi ích to lớn đến nhường nào, còn nàng mang bản thể Huyền ÂM Chi Thể chính là thể chất tự nhiên trời sinh. Ngươi tưởng tượng xem, nếu cho nàng tu tập Cửu Âm Chân Kinh rồi cho tên đầu bò nhà ngươi thì sẽ thế nào? Chính vì vậy lão nương mới muốn ngươi cho dù liều cái mạng cũng phải đưa nàng trở lại, tán tỉnh cũng được, lừa gạt cũng được, nhất định phải khiến nàng đồng thuận lên giường với ngươi.
Dương Khang hai mắt sáng rực như đèn pha, vội vội vàng vàng vơ quần áo:
– Đồ nhi tuân lệnh, nhất định phải địt được nàng.
Nghe gã nói, Mai Siêu Phong vừa buồn cười vừa bực mình, ả chợt nghiêm giọng nói:
– Có điều phải nói với ngươi: Hoàn cảnh lý tưởng nhất để ngươi và nàng quan hệ chính là lúc ngươi và nàng đều đại thành Cửu ÂM Cửu Dương. Nếu trước lúc đó miễn cưỡng quan hệ thì lợi ích mang lại sẽ chỉ đạt mộ nửa, thậm chí hoặc ngươi bị nàng hấp khô, hoặc nàng bị Cương Dương Chi khí trong cơ thể ngươi đốt cháy. Nhớ nhé, dục tốc bất đạt.
Nghe đến đây, Dương Khang thiếu điều hộc máu.
Tổ sư, nói vậy đúng là huề vốn. Đệ Bát Dương khổ sở mãi mới thành, bao giờ mới thành Đệ Cửu Dương, đó là chưa nói bản thân Cửu Âm chân Kinh của Mai Siêu phong chỉ là bản chưa hoàn hảo, vẫn còn một nửa trên người lão ngoan đồng Chu Bá Thông.
Kệ đi, dù sao sau này bản hoàn chỉnh cũng sẽ được đưa cho Quách Tĩnh, lúc đó kệ mẹ Hoàng Dung có tinh ranh cỡ nào, cũng nhất quyết phải lừa được tên ngốc ấy Cửu Âm Chân Kinh đưa cho Mục Niệm Từ.
Vì tương lai nội công, vì tiểu Dương Quá phải được sinh ra đời, đời này kiếp này, không chén được Mục Niệm Từ, Dương Khang ta thề sẽ bị nàng ta chén lại.