Phần 28: Anh nhẹ chút
Tô Tình lướt ngón tay sau cổ anh, giữa tiếng thở dốc, có một giọng nói rất mềm mại lọt vào trong không gian.
“Không cần thương hại em.”
Lý Quân mắt đen nặng nề nhìn thẳng cô, cô có khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt say lòng người sáng long lanh.
Anh cúi đầu nặng nề mút môi cô, giọng nói khàn khàn, “Không có.”
Cô cười khẽ, “Vậy anh đến đây làm gì?”
Anh bắt lấy tay cô đặt trên trái tim mình.
Giọng nói mất tiếng, “Nơi này, đau lòng.”
Vệ Tiểu Kiệt sau khi trở về liền đem tất cả nói cho Lý Quân, bao gồm cả cuộc nói chuyện giữa Tô Tình cùng mẹ cô ấy…
Những gì Lý Quân theo dõi nghe được chỉ là phần nổi của tảng băng về cô.
Những gì cô đã trải qua từ trước, bao gồm những gì cô đang trải qua ở hiện tại đều khiến người khác đau lòng, mà đối với cô đó lại là điều không đáng nhắc tới.
Trước mặt người ngoài, cô luôn xinh đẹp và quyến rũ.
Nhưng trong bóng tối hình ảnh cô bất lực, cô đơn, đứng bơ vơ dựa vào cửa thỉnh thoảng hiện lên trong đầu anh, khiến anh cảm thấy đau lòng.
Khi lòng bàn tay thô ráp của người đàn ông vỗ ở trên mặt cô, Tô Tình mới ý thức được chính bản thân mình lại rơi lệ.
Cô dùng ngón tay lau, khẽ cười một tiếng, “Anh học cách nói âu yếm ở đâu?”
Cô nhẹ nhàng cắn môi anh, nhẹ nhàng đem cả người anh đè ở trên sô pha, cả người khóa ngồi ở trên người anh, đôi môi đỏ bừng dọc theo cằm anh đi xuống, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm hầu kết của anh.
Lý Quân cả người cứng đờ, ánh mắt càng thêm tối sầm lại, “Không có.”
Cô không để ý mà khẽ cười một tiếng, cúi đầu dùng hàm răng cắn cổ áo anh nhưng không cắn được, vì vậy cô dùng đầu lưỡi mình xoắn lại.
Đầu lưỡi phấn nộn ở trước mắt Lý Quân, một chút lại một chút, khiến bụng dưới cứng đến lợi hại.
Tô Tình nhẹ nhàng nâng mông lên, giữa hai chân cọ xát lửa nóng, một tay đỡ lấy sô pha, một bàn tay chống ở cơ bụng rắn chắc của anh.
Bàn tay của Lý Quân theo chân cô hướng lên trên vuốt ve, ngón tay thô ráp nắm lấy mông cô, chính mình hạ bụng dùng sức ấn vào bụng dưới của cô, hoa huy*t hơi ẩm ướt bị vật cứng thật mạnh nghiền quá, Tô Tình thở hổn hển, nửa người mềm nhũn ở trên ngực Lý Quân.
Lý Quân ghì chặt đầu cô, hơi thở nặng nề mà mút cắn môi cô, một bàn tay cởi quần áo của cô ra.
Khi cởi áo lót, anh nghe thấy tiếng cười của Tô Tình tràn ra khỏi kẽ răng. Cô nắm lấy tay anh, thở hổn hển nói, “Em dạy cho anh.”
Bàn tay nắm lấy tay anh, nhẹ nhàng kéo vào bên trong, trong chốc lát áo lót được cởi ra.
Lộ ra cặp vú no đủ.
Cô đem áo lót ném sang một bên, theo sau cúi người hôn lấy môi anh.
Bàn tay Lý Quân dễ dàng ôm lấy bầu ngực của cô, thật mạnh xoa bóp, Tô Tình thở hổn hển vì đau, “Anh nhẹ chút.”
Lý Quân ôm cô, môi mỏng ngậm lấy bầu ngực của cô mà cắn mút, Tô Tình ôm đầu anh run run kêu lên, “A… Ân…”
Anh kéo quần áo của cô xuống, ngón tay theo hoa huy*t dễ dàng mà đi vào, làm cho bên dưới dâm thủy tràn lan giống như nước mà chảy xuống.
Cổ tay anh dùng sức, đem Tô Tình ngồi ở trước mặt anh, há mồm ngậm lấy hai cánh môi âm hộ, đầu lưỡi bốn phía quét quanh hoa viên đỏ bừng.
Tô Tình bị kích thích khóc thút thít run rẩy, trong chốc lát bị anh liếm đến cao trào, một cỗ dâm thủy phun tới, lại bị anh nuốt ăn vào bụng, âm thanh nuốt kích thích khiến dâm thủy càng thêm tràn lan.
Cô thở hổn hển bò lên trên người anh rồi ngồi xuống, duỗi tay cởi bỏ quần anh, móc ra dương vật thật lớn, vuốt ve vài cái, theo sau há mồm ngậm lấy.
Côn th*t vừa cứng vừa nóng, quy đầu cực đại vô cùng, cô ngậm ở trong miệng, hai bên má bị vật thô to làm phồng lên, hai má cô hút vào, bắt đầu dùng sức nuốt xuống.
Lý Quân bị khoang miệng ấm áp của cô bao lấy, côn th*t phấn khởi mà lại trướng thêm một vòng.
Anh giữ chặt đầu Tô Tình, hạ bụng dừng sức đỉnh vào bên trong, Tô Tình bị đỉnh đến nước mắt trào ra. Lý Quân thở hổn hển nhìn mặt cô, bỗng dưng đem người lật lại, kéo hai chân cô ra liền thao đi vào.