Phần 104
Khi Kỷ Tùy từ trong phòng tắm đi ra, Triệu Ngu đang ngồi trên giường ngẩn người.
“Không phải em nói mệt sao? Sao không trước trước đi?”
“Chờ anh đó.” Triệu Ngu cử động thân mình ngoan ngoãn tiến vào lòng ngực hắn, “Đúng rồi, điện thoại của anh vừa kêu, là em trai anh gọi tới đó, em định mang vào phòng tắm cho anh nhưng không cẩn thận ấn nhận cuộc gọi, có điều em còn chưa lên tiếng đã bị giật mình cúp máy mấy. Anh có cần gọi lại cho người ta không?”
“Muộn thế này mà còn tìm mình?” Kỷ Tùy thuận miệng nói thầm một câu, lấy di động từ tủ đầu giường qua.
Triệu Ngu nói: “Hình như cậu ấy uống say, nói cái gì mà… Vẫn không quên được cô ấy, người cậu ấy nói là bạn gái cũ mà mình từng yêu rất sâu đậm sao?”
Động tác Kỷ Tùy gọi điện thoại chợt dừng lại, bất đắc dĩ thở dài một tiếng: “Ừ. Cậu ấy còn nói gì không?”
“Chỉ gọi tên thôi, hình như là Hi Hi gì đó, đó là tên bạn gái cũ cậu ấy à?”
Triệu Ngu cũng không nói dối, trừ bỏ không nói ra câu “không quên được cô” kia, thì Trang Diệp ở trong điện thoại cũng chỉ luôn gọi tên của cô.
Nghe được câu Trang Diệp nói kia, nghe thấy tên cô bị hắn gọi ra trong lúc say rượu, cô không phải không kinh ngạc, nhưng trừ bỏ sự kinh ngạc ngắn ngủi đó ra, thì chẳng còn gì khác.
Từ bốn năm trước, cô đã hạ quyết tâm vì cừu hận mà dấn vào địa ngục, tình cảm của cô cùng Trang Diệp, cũng đã kết thúc.
“Ư, anh cũng nhớ bạn gái cũ của cậu ấy hình như họ Đường, chắc tên là Đường Hi.”
“Chắc là?” Triệu Ngu buồn cười nhìn Kỷ Tùy, biết rõ còn cố hỏi, “Nghe anh nói này, đến cả bạn gái của em trai mình mà anh cũng không quen sao?”
Kỷ Tùy cười: “Trang Diệp từ nhỏ đã rất nghịch ngợm, còn luôn chê bai anh quá buồn tẻ không thú vị, nên không thích chơi với anh, cũng vẫn luôn không quá thân thiết. Khi cậu ấy vào đại học thì vừa vặn anh cũng tham gia quân ngũ, kỷ luật quản lý rất nghiêm, lại càng không có liên hệ gì với cậu ấy. Hơn nữa chuyện yêu đương của cậu ấy thời đại học, đến trong nhà cũng luôn không biết. Năm ấy bọn họ chia tay anh lại gặp phải chuyện cha của Tiêu Tiêu hy sinh, căn bản không có tinh lực hỏi đến.”
Nói đến đây, hắn lại có chút tự trách: “Kỳ thật cũng nên trách anh đã không đủ quan tâm đến hắn, mới làm cậu ấy thành như ngày hôm nay. Hắn lớn lên trong một gia đình như vậy, từ nhỏ đã thiếu thốn tình yêu, cho nên mới coi cô gái kia quan trọng còn hơn cả sinh mệnh. Đáng tiếc, bất kể hắn trả giá bằng bao nhiêu chân tình, đối phương lại vẫn lựa chọn phản bội lại tình cảm của bọn họ.”
Triệu Ngu cúi đầu cười: “Vậy hẳn là anh cũng rất hận cô gái kia rồi?”
Kỷ Tùy lắc đầu: “Anh không phải người trong cuộc, cũng không có lập trường gì để hận, chỉ là cũng nghĩ mãi không hiểu, người ưu tú như Trang Diệp, lại còn yêu cô ấy như vậy, sao cô ấy có thể bỏ được?”
“Khả năng… Cô ta vốn chính là dạng người vô tình vô nghĩa đi.” Triệu Ngu kéo khóe miệng nở một nụ cười, đột nhiên xoay người khóa ngồi trên người hắn, “Chúng ta làm đi.”
Kỷ Tùy bị phản ứng này của cô làm hơi kinh ngạc.
Đã lâu không gặp mặt, hắn tự nhiên cũng chỉ hận không thể đè cô xuống điên cuồng làm tình cho đến khi cạn kiệt tinh lực mới thôi, nhưng vừa rồi cô vẫn luôn kêu mệt, hắn đã không đành lòng đụng vào cô lần nữa, không ngờ giờ hắn đã chuẩn bị chỉ ôm cô ngủ, cô lại chủ động mời gọi mình.
“Sao vậy? Anh không muốn em sao?” Triệu Ngu cúi đầu nhìn xuống giữa háng hắn, trực tiếp đưa tay thâm nhập vào quần ngủ dùng sức nắm chặt, giảo hoạt cười nói, “Nhưng mà nó có phản ứng rồi này.”
Một Triệu Ngu như vậy, so với ngày thường thiếu đi ít nhiều ngượng ngùng, nhưng lại nhiều thêm nét quyến rũ, trong mắt Kỷ Tùy lại chỉ càng cảm thấy cô quá gợi cảm động lòng người.
Theo bàn tay cô qua lại vuốt ve giữa háng, hô hấp của Kỷ Tùy đã càng thêm thô nặng phun trên cần cổ của cô, hắn há mồm ngậm lấy vành tai tinh xảo mút mát, thấp giọng cười nói: “Là em dụ dỗ anh, vậy lát nữa đừng trách anh làm em không rời được khỏi giường đấy.”
Hắn xưa nay vốn ngây thơ, cho dù khi lên giường cũng sẽ không nói ra những câu từ lộ liễu, nhưng hiện giờ cái từ “làm” hư hỏng này lại phá lệ thoát ra khỏi miệng hắn, cùng hơi thở nóng hổi của hắn truyền vào lỗ tai, lập tức kích thích làm Triệu Ngu rùng mình một trận, giữa hai chân nháy mắt đã ướt át.
Khẽ liếm cánh môi hơi khô khốc, cô còn cố ý le lưỡi dụ hoặc hắn: “Vậy anh tới làm em đi!”
Kỷ Tùy một tay bóp chặt eo cô, một tay giữ lấy gáy, hung hăng hôn xuống cánh môi kiều diễm ướt át kia.
Triệu Ngu đang mặc váy ngủ, phía dưới cũng chỉ có một tầng quần lót hơi mỏng, mà quần ngủ của Kỷ Tùy cũng là đồ rất mỏng, khi hạ thể hai người cọ xát, hắn thậm chí đã có thể cảm giác được sự ẩm ướt giữa hai chân cô, chỉ một lát sau, đến quần ngủ của hắn cũng đã bị cô tưới ướt.
Cây gậy thịt giữa háng đã sớm ngỏng lên, Kỷ Tùy vừa hôn cô, vừa nâng cả mông lẫn thân mình cô lên, vài động tác đã lột hết quần ngủ cùng quần lót của hai người ra, để quy đầu cực đại chống lên cửa huyệt, lề mề cọ xát.
“Ưm…” Triệu Ngu dán lên ngực hắn hừ nhẹ, không đợi hắn xé mở áo mưa, đã gấp không chờ nổi mà chống vai hắn ngồi xuống, lập tức nuốt lấy dương vật của hắn vào hơn phân nửa.
Kỷ Tùy không nhịn được mà rên ra tiếng, cũng thoáng kinh ngạc với sự nhiệt tình giờ phút này của cô, nhưng hắn vẫn cắn răng khống chế dục vọng của thân thể, nhanh chóng xé mở áo mưa, không màng cô chủ động dây dưa, rút dương vật ra đeo bao vào rồi mới cắm vào một lần nữa.
“Sao lại đột nhiên chủ động vậy?” Khi dương vật đã hoàn toàn cắm vào lút cán, hai người đều ôm ghì lấy nhau than nhẹ một tiếng, hắn cũng không nhịn được tò mò mà đặt câu hỏi.
“Anh không thích em chủ động sao?” Triệu Ngu duỗi tay chống lên ngực hắn, không ngừng vẽ vòng vòng quanh hai đầu vú mẫn cảm, liếc mắt đưa tình, “Người ta sợ anh chán ngấy, nên mới nghĩ đổi phương thức để làm anh vui vẻ đó.”
Tư thái cùng ngữ khí này, rõ ràng là thứ lấy lòng hắn rất tốt, Kỷ Tùy bắt lấy tay cô đặt lên môi hôn: “Sao có thể chán được? Ở bên em, mãi mãi cũng không thấy chán.”
Kỷ Tùy ghì chặt lấy eo cô kéo ra đút vào một hồi lâu, rồi vùi đầu trước ngực cô bú mút đến khi làm hai đầu vú càng thêm sưng đỏ, hắn lại thấp giọng nói bên tai cô: “Có điều, anh cũng rất thích em chủ động như thế.”
Tư thế nữ ở trên làm dương vật thô dài có thể cắm vào trong âm đạo của cô rất sâu, lại thêm cô chủ động hăng hái phối hợp cùng hắn, khoái cảm lúc này ập tới đặc biệt mãnh liệt, cũng cực kỳ kích thích.
Cao trào qua đi, tiểu huyệt của Triệu Ngu vẫn ngậm chặt dương vật của hắn không buông bỏ, vật nóng còn chưa mềm cũng lưu luyến không rời chôn sâu trong cơ thể cô, cảm thụ mọi ấm áp mềm mại trong vách thịt.
“Anh rất thích em.” Ôm lấy thân mình đã mềm nhũn của cô rồi in lên khuôn mặt cô những dấu hôn dày đặc, Kỷ Tùy cầm lòng không nổi ôn nhu thốt ra lời tỏ tình.
Triệu Ngu lại là tràn ngập ngượng ngùng, hơi cúi đầu, cắn môi nói lí nhí: “Em cũng thích anh.”
Kỷ Tùy lập tức lại bị vẻ e lệ ngượng ngùng của cô làm động tình, đang chuẩn bị cúi đầu hôn lên môi cô, lại bỗng nhiên nghe được tiếng đập cửa dồn dập từ bên ngoài truyền đến.
Hai người đều giật mình, Triệu Ngu hoảng hốt nói: “Đã muộn thế này rồi, sao còn có người gõ cửa?”
Cô quả thật có hơi hoảng, dù sao thì hiện tại cũng không thể để người của Trang gia phát hiện ra sự tồn tại của cô, có điều cô cũng tin tưởng, chỉ cần cô nói không muốn, Kỷ Tùy cũng sẽ không làm cô bị bại lộ.
Kỷ Tùy rút dương vật ra khỏi cơ thể cô, ném áo mưa đi, dịu dàng nói: “Đừng sợ, để anh ra ngoài xem.”
Hắn vừa mới sửa sang lại quần áo ổn thỏa bước xuống giường, bên ngoài đã lại truyền đến một tiếng gọi còn thấm đẫm men say: “Anh… Mở cửa! Anh…”
Triệu Ngu bỗng run lên.
Là Trang Diệp.