Phần 131
“Ưm…” Tiếng “ưm” từ môi tràn ra, Triệu Ngu dồn dập thở dốc, nhưng vẫn thản nhiên cười duyên hưởng thụ sự thô lỗ nắn vuốt chơi đùa của người đàn ông.
Giữa hai chân cô đã sớm ướt đẫm cả mảng, chất lỏng dính nhớp dọc theo mặt trong của bắp đùi chảy xuống, nhỏ giọt đến tất chân cùng quần lót đã tuột đến đầu gối của cô.
Tiết Trạm thu lại ngón tay đang không ngừng quấy đảo trong âm đạo của cô, vài động tác đã cởi bỏ hết khóa kéo quần, phóng xuất ra dương vật đã phấn chấn bừng bừng, đưa eo chĩa thẳng vào trước cửa huyệt.
Hoa huyệt trống rỗng đụng phải di vật khát khao đã lâu lập tức không nhịn được mà run rẩy khép mở, như muốn lập tức nuốt hết dục vọng nóng bỏng của hắn vào trong…
Nhưng hắn lại cứ như vậy ngừng ngay giữa hai chân cô, chậm chạp không muốn tiến vào.
Triệu Ngu khó nhịn vặn vẹo vòng eo: “Tôi vẫn luôn uống thuốc, không có bao cũng không sao.”
Trong đầu Tiết Trạm lại lập tức hiện lên một màn ngày đó ở văn phòng Hứa Thừa Ngôn, dòng tinh dịch chảy xuôi xuống từ giữa hai chân cô…
Ngọn lửa giận vô hình lặng lẽ bốc lên, Tiết Trạm đột nhiên lật người cô lại, để cô dán lên tường đưa lưng về phía hắn, hai tay dùng sức bẻ mông cô ra, rồi đột ngột đứng thẳng eo đâm vào cực mạnh.
Hoa huyệt ngứa ngáy rốt cuộc cũng bị lấp đầy, Triệu Ngu thoải mái than ra một tiếng, chủ động vểnh mông lên nghênh đón chuyển động thọc vào rút ra của hắn, cười khẩy nói: “Lại nghĩ tới Hứa Thừa Ngôn à? Hắn tạo thành đả kích lớn thế với anh sao? Một khi đã vậy, lúc trước cần gì phải giăng cái bẫy đó, cứ một hai phải đưa tôi xuống dưới thân hắn làm gì? Tiết đổng đối với bản thân đúng là cũng tàn nhẫn đấy!”
Tiết Trạm không nói một câu nào, chỉ càng siết chặt eo cô nhanh chóng đưa đẩy, mỗi một cú giã đều nện thẳng đến cổ tử cung, chọc đến nơi yếu ớt nhất bên trong mà nghiền xuống, kích thích đến mức cô phải liên tục hút không khí thở hắt ra.
Sau rất nhiều cơn thở dốc, Triệu Ngu chợt quay đầu lại nhìn hắn, nhẹ giọng cười: “Đồ hèn.”
Tiết Trạm sững sờ, đôi tay như gọng kìm bóp chặt lấy vòng eo, động tác cắm rút càng thêm nặng nề, ra ra vào vào phầm phập trong cơ thể cô, từng cái từng cái đều tàn nhẫn ma sát qua điểm mẫn cảm bên trong vách âm đạo.
Cho dù không nhìn thấy vẻ mặt của hắn, Triệu Ngu cũng có thể tưởng tượng được giờ phút này sắc mặt của hắn khẳng định còn đen hơn cả vừa rồi, nhưng cô vẫn nói trắng ra không thèm cố kỵ: “Vừa rồi bởi vì không có bao nên mới không muốn tiến vào, hay là bởi vì cảm thấy thực có lỗi với Tiết Tử Ngang? Hay lại là, anh vừa yêu vừa hận tôi, cũng lại muốn tôi nhưng lại không dám muốn?”
Tất cả những lời này của cô đổi lấy, là sự va chạm ngày càng điên cuồng của Tiết Trạm.
Thấy cô rõ ràng đã bị hắn đâm đến run lẩy bẩy, yếu ớt bám vào tường thở hồng hộc, nhưng trên mặt lại vẫn treo nụ cười đắc ý như đã nhìn thấu tâm tư mình, Tiết Trạm nện từng cú càng thêm tàn nhẫn, tay phải bóp lấy cằm bắt cô phải xoay người lại: “Trên người cô còn có thứ gì là thật?”
Triệu Ngu vươn đầu lưỡi liếm lên ngón tay đang đè trên khóe môi mình, không sợ chết nói: “Anh đoán xem.”
Bàn tay Tiết Trạm từ cằm cô chuyển xuống trước ngực, cầm một bên vú nắn bóp như muốn ngấu nghiến, lại túm lấy núm vú đã cứng rắn dùng sức lôi kéo.
“Nói Tiết Tử Ngang ức hiếp cô là giả, dị ứng là cô cố ý dụ dỗ Vu Phỉ làm, bị Tiết Tử Ngang tổn thương cũng là giả, phát sốt ở Yến Đô là cố ý, Tống Huyền là do tự cô gọi đến công ty diễn trò, tất cả ở Ngô Thành cũng đều là cố ý diễn… Triệu Ngu, trên người của cô, đến cùng còn có thứ gì là sự thật?”
Theo mỗi một câu hắn nói, dương vật cũng theo đó nện thẳng vào nơi sâu nhất tận cùng trong âm đạo, tiếng nước dâm mỹ nhớp nháp, tiếng thân thể đánh vào nhau bành bạch cùng với tiếng thở dốc thô nặng của hắn quanh quẩn vang lên trong văn phòng an tĩnh.
Hắn rất ít khi nói nhiều như vậy trong một lần, cũng rất ít khi để cảm xúc phẫn nộ bại lộ ra hoàn toàn như thế, Triệu Ngu nghĩ, những rối rắm hắn trốn tránh suốt mấy ngày qua, rốt cuộc ở giờ phút này cũng đã bùng nổ.
Cô vẫn chỉ cười quay đầu lại nhìn hắn, trên mặt là vẻ mỉa mai không thèm che giấu: “Tất cả mọi thứ ở Ngô Thành có phải giả hay không, nhẽ trong lòng anh còn không rõ sao?”
“Đến cả việc như vậy mà còn có thể dùng để tính kế lợi dụng tôi, vậy còn có gì là chuyện mà cô không thể làm nữa hay không?”
Dương vật thô to chôn sâu trong hoa huyệt điên cuồng ra vào, lại bị vách thịt của cô xoắn lấy ngậm chặt, làm mỗi một lần hắn rút ra thọc vào đều phải dùng sức cực mạnh, khoái cảm liên miên không dứt cũng dần dần kéo đến, ập tới làm hắn tê dại cả da đầu.
Tiết Trạm không chút khách khí tát lên mông cô: “Cô cũng đã nghe được cuộc nói chuyện của tôi và chị dâu ngày đó, cũng biết tôi đã hoài nghi cô, biết tôi có nỗi hổ thẹn với anh trai mình, cho nên cô gọi Tống Huyền tới, trình diễn một vở kịch thật giả khó phân trước mặt tôi. Cô cũng quá lợi hại rồi, quả thật tôi còn chưa từng gặp được ả đàn bà nào có thể bất chấp dùng mọi thủ đoạn như thế.”
Triệu Ngu bị hắn đụ quá mạnh đến liên tục run rẩy thở gấp không ngừng, vừa định mở miệng, đã lại nghe giọng nói đã khàn đặc của hắn truyền đến: “Còn không phải muốn tiền sao? Được, tôi cho cô, cầm tiền rồi lập tức cút đi cho khuất mắt.”
“Được a… a…” Triệu Ngu dứt khoát lưu loát gật đầu, “Tôi cũng không muốn nhiều lắm đâu, chỉ… 1 tỷ đi, anh cho tôi 1 tỷ, tôi bảo đảm sẽ lập tức mượt mà cút thẳng, đến cơn cao trào này cũng từ bỏ luôn, Tiết đổng cảm thấy thế nào?”
Đáp lại cô, vẫn là từng cú nện tàn nhẫn lần sau mạnh hơn lần trước.
Tiểu huyệt đã vừa căng vừa xót, Triệu Ngu đã càng lúc càng cảm thấy không chịu nổi, chưa gì đã run run phun hết ra, cả người run rẩy mềm nhũn dựa trên tường.
Nhưng cái miệng của cô vẫn không buông tha cho hắn: “Còn tưởng rằng Tiết đổng hào phóng lắm cơ mà, hóa ra cũng keo kiệt như nhau, đã nói cho tôi tiền cơ mà, hiện tại lại tiếc không chi ra được à? Vậy không bằng dứt khoát để tôi làm Chủ tịch phu nhân tương lai đi.”
Tiết Trạm hừ lạnh một tiếng, đè nặng mông cô tiếp tục cắm rút không ngừng nghỉ, thẳng đến khi sắp xuất tinh mới đột nhiên rút ra, bắn tất cả tinh dịch ấm áp lên mông cô.
Triệu Ngu cười khẽ: “Bắn tinh ngoài cơ thể cũng có khả năng mang thai đấy, Tiết đổng có muốn lại đi mua thuốc xong việc không? Nhỡ đâu tôi lại lừa anh thì làm sao bây giờ? Nếu tôi không uống thuốc, rồi lại không cẩn thận mang thai của anh…”
Tiết Trạm dán trên lưng cô, đầu còn dựa trên vai cô hổn hển thở dốc, một hồi lâu sau mới mở miệng nói: “Rốt cuộc cô muốn cái gì?”
“Tôi muốn cái gì, không phải đã sớm nói cho anh biết sao?”
Nhìn thấy nửa gương mặt vẫn treo ý cười của cô từ sau lưng, Tiết Trạm khẽ cắn môi: “Được, tôi đáp ứng cô, đúng 3 tháng sau chúng ta thanh toán xong xuôi, cô phải từ chức lập tức cuốn xéo.”