Phần 26
Khi Triệu Ngu từ phòng tắm đi ra, Thương Lục đang ngồi bên cửa sổ sát đất, lẳng lặng nhìn ra màn mưa bên ngoài.
Trên chiếc bàn trước mặt, đặt nửa ly rượu hắn đang uống.
Trong trí nhớ của Triệu Ngu, cô quen biết hắn đã ba năm, trừ bỏ những trường hợp xã giao bắt buộc, còn lại hắn không bao giờ chạm vào rượu.
Nhưng cho dù là xã giao, hắn cũng chưa từng để bản thân uống quá say.
Không hút thuốc lá, không yêu rượu chè, cũng không trầm mê nữ sắc. Cho dù có sẵn một tình nhân như cô bên cạnh để phát tiết dục vọng, hắn cũng chưa bao giờ túng dục quá độ.
Hắn, là người có khả năng tự chủ cao nhất trong những người Triệu Ngu đã gặp qua.
Có đôi khi Triệu Ngu còn hoài nghi người đàn ông này tâm tính quá lạnh. Nhưng hắn ở trước mặt người khác vẫn luôn cười rất ôn hòa, biểu hiện cũng thật sự nhẹ nhàng ôn nhu.
Triệu Ngu vốn muốn rót cho mình một ly, nhưng vừa nhìn thấy chiếc bình rượu được chế tác thủ công kia thì liền từ bỏ.
Thương Lục hiển nhiên cũng hiểu rõ tâm tư của cô, ánh mắt hắn đảo qua bình rượu, lại nhìn sang cô một cái, ý nói cô muốn uống cứ uống đi.
Hắn vẫn luôn đối xử rộng rãi với cô, khi cô còn đi theo hắn, tất cả đồ ăn hay mặc của cô, cũng đều cùng một tiêu chuẩn với hắn.
Nhưng Triệu Ngu không uống.
Đồ của hắn, phàm là thứ quý giá, cô luôn chưa từng động vào.
Đã nhận tiền hắn bao dưỡng, trên những phương diện khác, thứ gì có thể phân rõ giới hạn, cô cũng sẽ tận lực phân rõ.
Cô biết, hắn cũng luôn duy trì khoảng cách với cô.
Mối quan hệ của bọn họ đã phân ra thân phận rõ ràng, ranh giới, cũng rõ ràng như thế.
Thương Lục hỏi: “Em đi theo Tiết Tử Ngang, thật sự vì tiền sao?”
Rõ ràng là câu nghi vấn, nhưng kỳ thật hắn đã có thể khẳng định được đáp án, cho nên Triệu Ngu chỉ trầm mặc.
Ánh mắt Thương Lục một lần nữa dừng trên mặt cô: “Ba năm trước, vào ngày chúng ta gặp nhau… Người kia, có phải là Tiết Tử Ngang hay không?”
Triệu Ngu chỉ nhìn hắn, mỉm cười.
Hắn cũng đột nhiên nở nụ cười, như tự thầm thì nói: “Hẳn là không phải hắn, tuy rằng hắn phong lưu, nhưng còn chưa đến mức sẽ làm ra loại chuyện này.”
Ngừng một chút, hắn lại hỏi: “Triệu Ngu, lần này em về nước, là vì báo thù sao?”
Triệu Ngu cười: “Nếu Thương tổng muốn biết chuyện của tôi, thì chỉ cần tùy tiện nhờ người tra là rõ ràng ngay thôi.”
Lần này, đổi lại là Thương Lục trầm mặc.
Hắn xác thực có thể dễ dàng tra được những chuyện mình không biết, dù sao, hắn cũng biết về sự tồn tại của Đường Hi.
Nhưng mà suốt ba năm qua, hắn chưa hề tra xét.
Bởi vì trừ bỏ mục đích đoạt lại gia nghiệp của Thương gia, hắn sẽ không lãng phí thời gian cùng tinh lực trên bất cứ việc hay người nào, 3 năm trước hắn đồng ý sửa lại thân phận, mang cô xuất ngoại, đã là ngoại lệ lắm rồi.
Không khí lại một lần nữa lâm vào tĩnh lặng.
Tắm nước ấm loại bỏ được hàn khí trên người Triệu Ngu, cũng đã làm cô khôi phục lại bình tĩnh.
Mà câu vừa rồi cô nói, cũng đã giúp Thương Lục tìm lại được lý trí, làm bầu không khí ái muội vừa tràn ngập lúc trước giữa hai người, trong nháy mắt đã không còn sót lại chút gì.
Một lát sau, Triệu Ngu đột nhiên hỏi: “Làm không?”
Thương Lục quay đầu lại nhìn Triệu Ngu, cô cười nói: “Lần này không thu tiền, coi như để cảm ơn anh đã giúp tôi hôm nay.”
Thương Lục nhìn cô thêm mấy giây, rồi vươn tay về phía cô.
Cô ngoan ngoãn đặt tay mình vào, Thương Lục dùng sức kéo cô vào trong lòng mình.
Cô đang mặc áo ngủ to rộng của hắn, bên hông buộc lại bằng sợi dây lưng, che lấp mất toàn bộ thân hình của cô.
Đai lưng vừa buông lỏng, hai vạt áo ngủ tản ra, để lộ toàn bộ thân hình trần trụi của cô.
Cả nội y và váy đều đã bị cô ném vào máy giặt, tự nhiên bên trong không còn gì để mặc nữa.
Tay trái Thương Lục vày vò trên ngực cô, tay phải bẻ hai chân cô ra tiến thẳng vào thăm hỏi miệng huyệt, một trên một dưới, hai nơi đều đồng thời bị vỗ về chơi đùa.
Triệu Ngu nhẹ nhàng thở gấp, vươn tay đặt lên hàng cúc trên áo sơ mi của hắn, cởi mở từng viên rồi đẩy ra. Bàn tay vuốt ve trên lồng ngực rắn chắc của hắn trong chốc lát, lại chậm rãi tiến xuống dưới cởi quần hắn ra.
Lúc dương vật nóng hổi kia không còn gì cách trở rơi vào trong tay cô, đã là trạng thái cương cứng hoàn toàn. Cô chỉ vuốt ve hơn mười cái, đã dịch mông để sát chân tâm mình lại.
Biết cô đã chuẩn bị tốt, Thương Lục rút hai tay về, bắt lấy cả eo lẫn mông cô, ấn cô ngồi xuống gậy thịt đã được cô ngắm đỡ, nhanh chóng cắm vào.
Cảm giác no căng muốn chướng bụng làm Triệu Ngu thoải mái hừ một tiếng, đôi tay chống trên vai hắn, thân mình bắt đầu luật động trên dưới, từng nhấp từng nhấp phun ra nuốt vào dục vọng của hắn.
Tư thế này làm hắn vào được rất sâu, không chỉ có thể hung hắn đảo lộng trong tử cung mẫn cảm, mà còn khiến dương vật của hắn bị cắn mút càng chặt càng sâu, làm hô hấp của hắn cũng càng thêm thô nặng.
Nhưng… bọn họ không thường dùng tư thế này.
Ở trước mặt hắn, cô cũng rất ít khi chủ động như vậy, cũng rất ít khi nói ra câu từ dâm đãng.
Bởi vì hắn không thích.
Khi mới vừa đi theo hắn, vì muốn tận tâm làm tốt chức trách của một tình nhân, cô còn cố ý thay đổi phong cách trên giường với hắn, còn tưởng rằng hắn sẽ thích mấy loại kích thích này.
Kết quả, loại hắn thích nhất, vẫn luôn là bộ dáng cô nhu nhược đáng thương, hai mắt đẫm lệ, bị hắn đè dưới thân điên cuồng làm tình.
Triệu Ngu nghĩ, có lẽ bởi vì hắn đã mất quá nhiều thứ, lại không còn đủ mạnh mẽ như xưa, nên khi lên giường, hắn mới cần dựa vào dáng vẻ suy yếu bất lực của cô để tìm lại được điều gì đó.
Nghe thấy tiếng rên rỉ không hề cố tình đè nén, lại nhìn thấy bầu vú lay động không ngừng của cô, Thương Lục rốt cục cúi đầu, ngậm lấy một đầu vú vào miệng, hút liếm khẽ cắn.
“Ưm…” Triệu Ngu nắm chặt lấy áo sơ mi của hắn, ngửa đầu thở gấp ngâm nga, cảm thụ được môi lưỡi từ đầu vú bên này chuyển sang một đầu vú khác, rồi lại gặm cắn trên xương quai xanh cùng cần cổ của cô.
Nhưng Thương Lục không hôn lên môi cô.
Bọn họ rất ít hôn môi, thậm chí Triệu Ngu cảm thấy, thứ giữa cô và hắn không nên gọi là ân ái, mà phải gọi là giao hợp.
Kim chủ giao hợp cùng tình nhân, đơn thuần chỉ vì tình dục.
Loại sự tình như hôn môi này, đôi khi có vẻ quá ngây thơ ái muội, không thích hợp với mối quan hệ của bọn họ.
Triệu Ngu vẫn luôn kiên trì tập thể hình, thể lực cũng không tồi. Cô chuyển động trên người hắn thật lâu, thẳng đến khi cao trào một lần mới mềm chân, bắt đầu lực bất tòng tâm.
Thương Lục dần chiếm cứ thế công chủ động nhưn cũng không đổi tư thế, chỉ dùng sức đâm mạnh lên trên, dương vật thô cứng liều mạng cắm rút đảo loạn trong hoa huyệt của cô. Cuối cùng khi cả người Triệu Ngu đều đã run rẩy, hắn mới bắn tất cả vào trong cơ thể cô.
Cuộc giao hợp sung sướng tràn trề hoàn tất, cả hai cũng đều khôi phục lại bình tĩnh.
Triệu Ngu mượn phòng tắm của hắn tắm rửa lại một lần nữa, thay quần áo của mình vào rồi chào hắn tạm biệt.
Thương Lục nhìn cô gọi xe rời đi, chờ cô đi rồi, hắn thẳng tay vứt áo ngủ cô vừa mặc vào thùng rác.
Đối với những nam nữ khác, tình dục là phương thức quan trọng để thêm thăng hoa trong cuộc tình, nhưng đối với họ, tình dục lại là liều thuốc hay để cả hai tỉnh táo.
Tất cả những sự việc, tất cả những cảm xúc không chịu sự khống chế của lý trí khi ở dưới giường, đều có thể hoàn toàn tan biến khi bọn họ lên giường.
Chỉ có ở trên giường, dưới sự giao hợp không có tình cảm, chỉ có tình dục, bọn họ mới có thể thanh tỉnh nhìn thấu mối quan hệ của nhau.
Từ trước đến nay, hắn là kim chủ của cô, cô là tình nhân của hắn.
Hắn đưa tiền, cô cống hiến thân thể.
Vừa rồi, tuy bọn họ đã thoát ly loại quan hệ này, nhưng cũng vẫn có thể xem như đó là giao dịch như cũ.
Như Triệu Ngu đã nói, thời điểm cô bất lực nhất, hắn đã cho cô một chỗ để dựa vào, vậy cô dùng thân thể để đổi trả.
Cứ như vậy, cho đến khi hoàn thành thanh toán.