Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Trở về (Full)

Truyện Sex: Trở về (Full)


Phần 30

Loại chuyện cùng người khác phái mua quần áo thế này, sẽ rất dễ dàng gợi lên không khí mờ ám.
Huống hồ Triệu Ngu còn tiếp xúc gần gũi như thế với Kỷ Tùy, làm ra hành vi thân mật như sửa sang cổ áo này với hắn.

Nhưng cô cũng không làm gì hơn.

Trong suốt toàn bộ quá trình, dường như tất cả sự chú ý của cô đều đặt trên việc quần áo có đẹp hay không, hay có vừa người hay không. Vẻ mặt cũng là dáng vẻ hưng phấn pha lẫn nghiêm túc điển hình của con gái khi chuẩn bị quà tặng cho bạn trai.

Hơn nữa từ sau khi chọn quần áo xong cô vẫn luôn duy trì khoảng cách an toàn với Kỷ Tùy, hành động có hơi vượt rào vừa rồi, nhìn thế nào cũng như chỉ là vô tình mà thôi.





Cô nghĩ chắc sẽ không đến mức làm hắn hoài nghi cô còn có mục đích riêng nào khác.

Chờ bọn họ trở lại khu vực ăn uống, nhìn thấy vẻ mặt tươi cười vui vẻ của cô, Thi Vũ lại được thể trêu đùa: “Người đang yêu cuồng nhiệt đúng là không bình thường mà, mua cho bạn trai món quà mà cũng vui vẻ đến vậy.”

“Đâu có ạ?” Triệu Ngu tỏ vẻ ngượng ngùng, lại không nhịn được cúi đầu nhìn chiếc túi trong tay, bỗng nụ cười lại hơi chua xót, “Thực sự thì em cũng không biết anh ấy có thích hay không nữa, dù sao thì trước đến nay anh ấy cũng chưa từng mặc đồ bình dân như vậy, nhưng mà thứ đắt quá em lại không mua…”

Dường như là ý thức được không nên nói những lời này, cô lại vội vàng dừng miệng, cười nói: “Đi thôi, chúng ta đi chọn quà cho Tiêu Tiêu.”

Cù Tư Tiêu học vẽ tranh, tháng sau trường học còn dẫn học sinh đi ra ngoại ô thực hành vẽ thực vật, Thi Vũ muốn mua cho cậu bé thêm một chiếc giá vẽ tốt hơn, vì thế mới cố ý nhờ người chuyên nghiệp hơn là Triệu Ngu hỗ trợ.

Cù Tư Tiêu cũng rất hài lòng với mấy giá vẽ với các công dụng mà Triệu Ngu gợi ý. Thi Vũ và Kỷ Tùy còn tranh nhau thanh toán, Triệu Ngu lại tỉ mỉ chọn thêm mấy tập tranh vẽ, mua cho Cù Tư Tiêu làm quà sinh nhật.

Tập tranh không đắt, chỉ mấy chục tệ, đối với thân phận của Cù Tư Tiêu thì món quà này rất hợp lý. Dù sao thì quan hệ của cô cùng mẹ con bọn họ cũng chưa phải đặc biệt thân thiết, nếu quá phung phí sẽ làm cho người ta dễ dàng hoài nghi.

Kỷ Tùy muốn bỏ giá vẽ vào trong xe trước, vừa vặn Triệu Ngu cũng chuẩn bị đi bỏ quần áo mua cho Tiết Tử Ngang vào xe mình, cho nên hai người lại đi cùng đến tầng hầm đỗ xe.

Lúc chờ thang máy, điện thoại của Triệu Ngu cũng vừa vặn vang lên, là Tiết Tử Ngang gọi tới, cô gấp gáp không chờ nổi nhận cuộc gọi, dịu dàng nói: “Sao lại gọi cho em vậy? Có việc gì sao?”

Biểu cảm trên mặt toàn bộ đều là sự vui vẻ ngọt ngào của con gái khi yêu.

Tiết Tử Ngang cũng biết hôm nay cô đi ăn sinh nhật của một cậu bé câm điếc, nên gọi điện tới cũng chỉ để hỏi xem bây giờ cô đang làm gì. Nhưng có Kỷ Tùy bên cạnh, Triệu Ngu liền cố tình lái chủ đề lên chuyện quà tặng.

“Vừa nãy em nhìn thấy có bộ quần áo rất đẹp, cảm thấy sẽ rất hợp với anh, thế nhất thời xúc động mới mua… nhưng mà nó chỉ hơn 3000 thôi, là nhãn hiệu bình dân nội địa… Không biết ngày thường anh có hay mặc đồ như vậy không? Hay là em đem trả cũng được?”

Câu cô nói tràn ngập sự hèn mọn dè dặt, cẩn thận mà dò hỏi hỏi, vừa là diễn cho Kỷ Tùy xem, nhưng cũng là nói cho Tiết Tử Ngang nghe.

“Em mua quà cho anh?” Giọng của Tiết Tử Ngang rõ ràng hớn hở, “Vậy em cho là anh bình thường hay mặc quần áo gì? Món nào cũng mấy chục vạn sao? 3000 tệ thì đã sao chứ? Nhỡ đâu mặc vào còn thoải mái hơn thì sao.”

Triệu Ngu không nhịn được giương khóe môi cười trộm: “Thế nghĩa là, anh thích sao?”

“Không phải em đã nói quà đưa rồi thì không được lấy lại à?” Tiết Tử Ngang cố ý nói giọng nghiêm túc, trầm giọng nói, “Ngày mai anh tới lấy quà đấy, không được trả lại đâu.”

“Được, vậy em chờ tặng anh.”

Vừa mới trước đó còn sầu lo, cúp điện thoại xong, gương mặt Triệu Ngu lại là ngọt ngào thỏa mãn tươi cười, ôm chiếc túi trong tay cứ như đang ôm bảo bối vậy.

Kỷ Tùy đứng bên cạnh vẫn luôn yên lặng để ý, nhưng lại không hề nói gì.

Nhưng Triệu Ngu đoán, cô diễn vẻ hèn mọn trước mặt người yêu như vậy, hẳn là có thể khiến hắn đồng cảm.

Dù sao thì yêu say đắm Trang Diệc Tình trong yên lặng suốt mấy năm nay, hắn cũng hèn mọn, như cô vậy.

Cùng ăn cơm chiều với Cù Tư Tiêu, Thi Vũ và Triệu Ngu đều uống một ít rượu trái cây nổi tiếng của nhà hàng.

… Thi Vũ không lái xe, tất nhiên có thể uống rượu, Triệu Ngu thì lấy lý do bạn trai sẽ đến đón, nên thừa dịp tâm trạng mọi người đang cao hứng, cũng bồi Thi Vũ uống mấy ly.

Rượu trái cây tuy có độ cồn không cao, không đến mức làm người ta say, nhưng uống xong khẳng định cũng không thể lái xe.

Sau khi bữa tối kết thúc, mấy người cùng nhau đến bãi đỗ xe, thấy Triệu Ngu còn nhìn chằm chằm di động, Thi Vũ hỏi: “Bạn trai em chưa tới sao?”

Triệu Ngu cười cười: “Chắc là anh ấy có việc gì quan trọng, không sao, mọi người cứ đi trước, để em gọi xe là được rồi.”

Lúc này trời đã tối sầm, tầng hầm đỗ xe cũng vốn không an toàn lắm, Thi Vũ đương nhiên không chịu, nghĩ một hồi, lại nói: “Hay là chúng ta cùng về luôn đi, xe ngày mai rồi lại tới lấy. Dù sao cũng chung đường về, Kỷ Từ đưa chị và Tiêu Tiêu về xong cũng có thể tiện đường đưa em về.”

Triệu Ngu uyển chuyển cự tuyệt mấy câu, rốt cuộc cũng đi theo bọn họ lên xe.

Thi Vũ và Cù Tư Tiêu ngồi đằng sau, Triệu Ngu ngồi bên ghế phụ, tuy cô vẫn luôn tươi cười nói chuyện với Thi Vũ, nhưng cũng rất hay liếc nhìn di động, rõ ràng có hơi thất thần.

Nhận thấy cảm xúc của cô đã hơi trùng xuống, Thi Vũ cũng không tiện an ủi, chỉ có thể tìm mấy đề tài vui vẻ để nói.

Chờ Thi Vũ cùng Cù Tư Tiêu xuống xe, trên xe liền chỉ còn lại hai người Triệu Ngu và Kỷ Tùy, trong không gian chật hẹp của xe bỗng trở nên an tĩnh.

Một hồi lâu sau, Kỷ Tùy mới đánh vỡ sự xấu hổ, cười nói: “Tiêu Tiêu hôm nay vẫn cứ nói với tôi rằng bé rất vui vẻ, bảo tôi nhất định phải cảm ơn cô đó.”

Triệu Ngu cũng cười: “Anh và mẹ cậu bé đã cảm ơn tôi nhiều rồi mà, không cần phải khách khí như vậy.”

Nói đến đây, cô lại như tự giễu mà cười “Kỳ thật cũng đâu có tốt đẹp gì như chị Thi Vũ khen? Tôi giúp Tiêu Tiêu, chẳng qua chỉ là… muốn giúp chính bản thân mình lúc trước mà thôi.”

Mượn vẻ chuếnh choáng do men say cùng cảm xúc buồn bã trước đó, cô như đột nhiên mở lòng, cười khổ nói hết: “Tiêu Tiêu không có cha, tôi cũng không có cha từ lúc sinh ra, về sau… đến cả mẹ cũng không còn nữa. Tiêu Tiêu lại không thể giao lưu với những đứa trẻ khác, lúc nào cũng chỉ thui thủi một mình, rất giống khi tôi còn nhỏ, cũng không có đứa trẻ nào thích chơi với tôi, chúng còn mắng tôi là đứa con hoang không có cha… cho nên… khi tôi thấy Tiêu Tiêu, lại như có thể thấy được hình ảnh của mình lúc trước. Khi đó đã không có ai quan tâm tôi, nhưng hiện tại, tôi lại có thể quan tâm cậu bé.”

Cố ý mượn rượu nói hết là vì một màn này, những lời này của cô cũng không phải giả, tất cả cảm xúc đều được thể hiện đúng chỗ, Kỷ Tùy nghe xong, cũng không khỏi lâm vào trầm mặc.

Thời thơ ấu của hắn, kỳ thật cũng là như thế.

Cha qua đời, mẹ lại không biết tung tích, tuy rằng được Trang gia nhận nuôi, nhưng chung quy hắn cũng không phải họ Trang, cũng không thể coi là chủ nhân.

Hơn nữa khi hắn còn bé, còn trầm mặc ít nói lại bướng bỉnh, không hiểu chuyện lấy lòng người khác, bị bắt nạt cũng sẽ không nói một câu. Ngay cả dì nấu cơm trong nhà, nếu tâm tình không tốt cũng có thể trút giận lên hắn.

Hắn cũng từng bị người mắng là đồ con hoang, cũng từng bị đám trẻ cùng tuổi cô lập, cũng từng phải chịu cảm giác muốn nói chuyện với người khác, nhưng lại chẳng có ai bên cạnh.

Triệu Ngu nhìn đến Cù Tư Tiêu sẽ nghĩ đến mình khi còn nhỏ, hắn nhìn đến Cù Tư Tiêu, sao có thể không giống nhau được?

Khi tới dưới chung cư, Triệu Ngu vừa mở cửa xuống xe, Kỷ Tùy bỗng nhiên gọi cô lại.

Triệu Ngu quay đầu: “Sao vậy?”

Kỷ Tùy do dự một chút, cứ như đã nuốt mất lời muốn nói trở về, chỉ nói một câu: “Cảm ơn cô.”

Triệu Ngu cười: “Anh đã nói với tôi câu này bao nhiêu lần rồi?”

Kỷ Tùy cũng cười: “Vậy lần sau không nói nữa, Cô… nghỉ ngơi sớm đi.”

“Được, chúc ngủ ngon.”

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng