Phần 2: Những con thú trong rừng
(Để mọi người dễ hiểu thì xin giải thích là những phần đâu là đặc tả số phận của những nhân vật chính, sau đó mới đến thời điểm các nhân vật này gặp nhau nhé)
Nhìn lão cha dượng tiến vào phòng cười hề hề, Trâm lẳng lặng tụt quần, nằm lên giường rồi dạng chân ra cho lão làm trò con heo. Mặc dù nhắm mắt lại nhưng nó vẫn cảm thấy dương vật của lão cắm cái ót vào cửa mình, miệng nó bị cậy ra khi lão ta nghiến ngấu và đút cái lưỡi hôi thối vào ngọ ngoạy. Tiếng ót ét đầy xác thịt vang lên không chỉ trong căn phòng mà còn bên kia bức vách tre mỏng. Chẳng cần phải đoán Trâm cũng biết đó là mấy thằng đệ tử của lão cha dượng đang đè má nó ra và làm giống như lão đang làm với nó. Căng mình chịu đựng những cú dập như vũ bão của lão cha dượng, Trâm tự nhủ an ủi bản thân. Cố gắng chịu đựng, chỉ mai thôi nó sẽ trốn lên thành phố với số tiền dành giụm được và xa rời cơn ác mộng này mãi mãi….
Cách đây 5 năm gia đình nó nghèo nhưng lúc nào cũng êm ấm, cha nó hiền lành chăm chỉ có tiếng, chính vì cảm mến tính tình nên má nó, hoa khôi của cả vùng bỏ qua lời ướm hỏi của biết bao công tử nhà giàu mà đến với cha nó. Cuộc sống cứ đầm ấm trôi qua, Trâm bắt đầu vào lớp 7 thì những biến cố lớn đến với gia đình nó. Hương, Mẹ nó mặc dù có một con nhưng vẫn đẹp mặn mà và điều đó lại là nguyên nhân gây ra oan trái. Tên chủ nhiệm hợp tác xã lúc nào cũng tìm cách tiếp cận mẹ nó , trong một lần say cợt nhả với mẹ bị cha nó đấm nên mang thù, 2 tháng sau nhà nó nhận được quyết định thu hồi đất của hợp tác xã. Cha nó cay đắng nhìn lai mảnh ruộng là miếng cơm manh áo của gia đình giờ không còn. Cả đời chỉ biết làm ruộng, chân chưa ra khỏi tỉnh, biết làm chi bây giờ? Rồi cuối cùng nghe người ta có nghề khai thác gỗ trên rừng Daklak nên cha cắn răng dẫn mẹ và nó đi vào rừng làm phu đốn gỗ.
Có vẻ như cuộc sống đốn gỗ trong rừng không bình yên như sau lũy tre làng, cả khu đốn gỗ toàn đầu trộm đuôi cướp. Khi cha mẹ nó xuất hiện những cặp mắt vằn máu chợt sang lên khi thấy mẹ nó. Ở cái đất rừng thiêng nước độc thế này đàn bà không phải là không có nhưng toàn là gái giang hồ vừa đen vừa xấu làm sao so được với vẻ đẹp của mẹ nó. Có lẽ sau vụ tên chủ nhiệm hợp tác xã cha nó đã cẩn thận hơn nên trước khi lên đã nhờ người quen dắt mối nương nhờ vào Bảy Đởm, tay anh chị khét tiếng trong khu và cũng là chủ 1 trong bốn trạm xẻ gỗ ven rừng.
Sựt xuất hiện của một người đàn bà xinh đẹp giữa chốn rừng xanh núi đỏ này khiến cho bao gã đàn ông tục tằn nhìn chằm chằm như một miếng mồi ngon. Mẹ nó chẳng biết làm gì chỉ dám nép sau đôi vai cao lớn của cha nó khi ông nói chuyện với Bảy Đởm. Lùn, béo với những hình săm vằn vện trên người, Bảy Đởm trông giống một con gấu lùn, khuôn mặt với một vết sẹo dài khiến gã trông như một con quỷ vậy. Đi lên bằng chinh chiến và giết chóc gã nhận được sự kính trọng xen lẫn sợ hãi của đám đàn em. Bảy Đởm tỏ ra khá trượng nghĩa khi nhận cha vào xưởng gỗ hay nói cho đúng là một băng đảng khai thác gỗ lậu mà gã cầm đầu và che chở cho gia đình nó nên đám đàn em không dám ho he gì. Sau đó ba nó trở thành người phụ trách đội khai thác gỗ cho Bảy Đởm, má nó lo cơm nước cho lán trại, mọi chuyện tưởng yên ổn qua đi nhưng số phận đen tối lại một lần nữa bắt kịp lấy gia đình nó…
Giữa chốn rừng xanh, cuộc sống càng lam lũ, vất vả má nó lại càng đẹp lên. Sự hung dữ và tàn bạo của Bảy Đởm dường như đã khiến sự khao khát chiếm đoạt của đám đàn em đi vào khuôn phép nhưng ngay cả chính ba nó cũng không ngờ con quỷ dâm dục lại đang nung đốt trong lòng tên đại ca này. Mỗi lần nhìn người đàn bà đẹp mơn mởn ấy nấu cơm trong lán Bảy đởm chỉ muốn lao vào giày vò, thỏa thê dục vọng trên cái thân hình kia. Những con đĩ nhàu nhĩ ở bìa rừng làm sao sánh được với đóa hoa này. Ý nghĩ chiếm đoạt người đàn bà đó cứ lơn dần trong y, nhưng Bảy đởm cũng đủ thông minh và lọc lõi để kìm mình lại . Y không muốn mất danh tiếng vì cướp vợ của đàn em. Và rồi một âm mưu dần hình thành…
Một hôm Bảy Đởm gọi ba nó ra và yêu cầu ông dẫn 2 đưa đàn em đi áp tải gỗ, địa điểm xa nên cả đi cả về cũng phải mất nửa tháng. Thời gian đó quá đủ để gã thực hiện điều mình muốn rồi. Không nghi ngờ gì, ba nó dặn dò hai mẹ con nó rồi thu xếp hành trang theo đoàn áp tải gỗ lậu. Mẹ con nó ra bìa rừng nhìn bóng ba xa dần rồi lủi thủi về lán. Bầu trời xầm xì dường như cũng muốn báo hiệu những điều đen tối dang tới dần…
Ngay tối hôm đó, lấy cớ ăn nhờ cơm Bảy Đởm xách theo chài rượu mò sang lán nhà nó. Vừa uống rượu vừa ăn cơm, càng uống sự thèm khát của hắn càng bùng lên dữ dội khi nhìn người đàn bà trắng như bông bưởi đang ngồi ăn với con gái ở góc lán. Thằng chồng giờ chắc đã đi xa, tối nay hắn sẽ thế chỗ nó làm chồng đóa hoa này. Nghĩ là làm hắn từ từ tiến về góc lán và ôm chầm lấy người đán bà ấy từ phía sau…
…Bị ôm chặt từ phía sau, mẹ nó hốt hoảng chưa kịp định thần thì đã bị Bảy Đởm đè nghiến ra tấm phản. Mặc dù chống cự quyết liệt nhưng nỗ lực của một người đàn bà yếu đuối trong hoảng loạn làm sao bằng kinh nghiệm dày dạn của tên đại ca giang hồ. Hay tay mẹ bị hắn giang ra dán chặt vào mặt phản. Chiếc quần nái đen bị tuột đến gót lộ ra đôi chân trắng muốt, áo của mẹ cũng xộc xệch để lộ bầu ngực. Con bé lấy hết can đảm nhào tới cắn vào vai Bảy Đởm và hét lên “Buông má tôi ra!!!”
Nhưng hành động đó chỉ làm hung tính của Bảy Đởm trỗi dậy . Hắn quay lại tát con bé bắn vào góc lán và vớ lấy con dao chỉ vào nó rồi quay ra nhìn mẹ nó nói “Một là chiều tao, hai là tao giết con chọi con này và cả thằng chồng mày luôn”. Lúc này con bé bị choáng sau cái tát như trời giáng của Bảy Đởm nên chẳng chạy đi đầu được, chỉ biết giương mắt nhìn….
Nhẹ nhàng tiến về phía người đàn bà đang quỳ xuống van xin, Bảy Đởm lại đè nghiến ra phản. Có vẻ như lời đe dọa đã có tác dụng, vẫn chống cự nhưng không còn quyết liệt như trước nữa. Từ từ lột cái quần ra khỏi người mẹ con bé, bên trên hắn vẫn để mẹ mặc nguyên áo xống nhưng bên dưới thì hắn đã lột truồng từ thắt lưng đến gót chân không còn thứ gì trên người. Mặc dù mẹ nó cố che đậy nhưng không nổi đám lông đen xoăn tít ở cửa mình. Mẹ hoảng hốt thấy Bảy Đơm đang kê cái đầu buồi trước cửa mình, rõ là hắn đang chuẩn bị làm chuyện đó với nàng .
– Tôi xin anh, anh tha cho tôi được không.
Mẹ nó van vỉ nước mắt tràn mi, nàng không thể chịu được sự phản bội người chồng. Mà hình như cái vật ấy đã vượt qua hai cái môi ngoài của nàng chuẩn bị tách hai cái môi âm đạo bên trong ra tiếp rồi.
– Đâu có vậy được, tao đã mất công đợi chờ bao nhiêu. Tao muốn mày là của tao từ giờ kìa. Tao địt đây….Á á
Mẹ nó cong người còn hắn thì rên lên khi cái động tác ấy xảy ra,
Mẹ thút thít…- Tôi van anh, anh Bảy, đừng làm điều thất đức đó trước mặt con tôi…
– Không cần đâu, nó có chết đâu mà sợ sợ. Không cần quan tâm tới nó nữa, giờ mày là của tao rồi…
Để minh chứng cho quyền sở hữu của mình với thân xác nõn nà và mũm mĩm của người đàn bà ở bên dưới mình, Bảy Đởm cắm buồi đến tận tử cung của nàng,một tiếng Ót thô tục vang lên cùng với những đau khổ như là bất tận của của mẹ nó…
…..Hương ngồi bó gối vơ lấy đám quàn áo đã bị vò nhàu nhĩ của mình trước ngực để che thân, nàng không có sức đẻ mặc lại quần áo vô, thậm chí nàng cảm thấy chỉ mỗi cái việc dạng chân ra đẻ mặc chiếc quần áo vào che đi thân thể trần truồng cũng là chuyện quá sức. Thế nên nàng chỉ để đống vải vóc ấy đắp điếm lên thân xác vẫn còn trần truồng nguyên vẹn của mình mà thôi. Bây giờ có lẽ đã phải là gần trưa. Bảy Đởm hùng hục cả đêm và làm bao nhiêu lần nàng cũng không nhớ rõ. nàng tê liệt rồi, nàng chỉ còn là một cái xác vô hồn, một con búp bê để cho hắn chơi mà thôi, lí trí nàng đã chết theo những cú giập buồi của hắn vào trong lồn của nàng rồi.
Hắn thiệt quái ác, hắn cứ cắm buồi vào lồn nàng, rồi mới chịu xuất, xuất thẳng và rất mạnh vô sâu trong nàng, tràn trề trong nàng, trong tử cung. Cứ như thế hắn không phải làm tình với nàng, không phải địt nàng mà là đang bắt nàng phải phối giống với hắn, phải sanh con cho hắn vậy. Hơi rùng mình, nếu chẳng may nàng có thai thì chuyện gì sẽ xảy ra, ráng tập trung hết chút ít tỉnh táo còn lại để nhẩm tính vòng kinh, nàng giật mình, thôi chết, cái thời điểm này nàng sẽ rất dễ dính bầu, nhất là khi đêm qua và sáng nay hắn tọng vô nàng nhiều đến thế.
Hương rướn mông lên dốc cho lồn nàng hướng ra ngoài, dặn cho hai cái môi lồn mở ra, khí vẫn còn chảy ra, không ào ạt như lúc mới xuất vô nhưng rỉ rả không ngừng. Nàng tưởng tượng ra cảnh chồng mình đã chứng kiến hết buổi đêm oan nghiệt hôm qua chắc là anh buồn, thất vọng lắm. Nhưng nàng làm sao để bảo vệ đứa con bé bỏng của hai người trước con thú dữ kia ngoài cách này. Hương thực sự không muốn chồng mình thấy bộ dạng lúc này của nàng, nàng sao dám nhìn thẳng vào mắt anh nữa sau khi đã bị một gã đàn ông khác cưỡng hiếp cả đêm. Tê tái, trống rỗng…….nhợt nhạt…
Vẫn nằm co ro ở góc lán con bé chứng kiến hết tất cả mọi chuyện. Từ đêm qua đến giờ đâu phải một lần, có khi phải gần mười lần từ hôm qua đến giờ, Bảy Đởm tranh thủ từng giây từng phút trong mười mấy giờ đồng hồ qua chơi mẹ nó cho bõ những ngày tháng tháng thèm thuồng. Con bé thấy mẹ cho ngón tay vào âm đạo, tinh dịch trắng đục lại chảy ra theo ngón tay nàng, Hương nhăn mặt, nàng lấy hai ngón tay dài nhất trên bàn tay của mình móc nhẹ, cho cái thứ ấy ộc ra bằng hết. Một lúc, lồn nàng đỏ hẳn lên, chắc là vì những ngón tay nàng liên tục thì thụt móc máy, nhưng bù lại khí đã hết, chảy ra nệm bằng sạch và không còn rỉ rả nữa.
Rồi con bé nghe thấy tiếng bước chân của Bảy Đởm, vừa trần truồng đi vào vừa nhai chiếc đùi lợn. Thức ăn dường như đã bù đắp lại sự mệt mỏi của cuộc làm tình không nghỉ đêm qua. Mắt hắn lại sáng lên nhìn vào mẹ nó. Hương khiếp sợ nàng muốn nhích ra xa hơn nhưng lưng nàng đã dựa vào tường trong thế cùng đường mất rồi. Bảy Đởm quăng cái đùi lợn qua cho con bé rồi hắn xo xoa hai tay, cười có vẻ rất phởn chí.
– Xơi xong một cái là lại..muốn xơi tiếp ngay rồi, thế có hư không.
Hương nhăn mày thấy hắn vỗ ten tét vào cái buồi chỉa thẳng lên trời của gã ngay trước mắt nàng, càng vỗ, theo phản xạ, cái buồi của gã lại nảy ngược trở lại trông cực kì hung tợn. Nó như đang nói với nàng một điều là chuyện nàng có bị địt nữa hay là không đều chỉ do nó quyết đinh mà thôi, nàng không có quyền và cũng không có sức cưỡng lại.
… Mẹ nó lại bất lực nhìn Bảy đởm tiến đến từ từ kéo đống quần áo nàng đắp điếm trên người sang một bên. Hắn để cho hai chân của Hương gác lên vai mình, hai chân nàng mỗi chân đặt lên một bên vai hắn mông nàng chỉ còn chạm một nửa xuống nệm, còn một nửa chơ vơ khi bị hắn nâng lên. Hắn cầm cái buồi vẩy vẩy coi đến bỉ ổi. Bảy Đởm liếm một phát lên lòng bàn tay, rồi cùng cái tay ấy hắn trát ra bên ngoài lồn của Hương rồi mới ấn buồi vào. Vừa từ tốn là thế, nhưng cái đầu buồi chỉ vừa mới đi qua khỏi cửa mình của nàng là hắn lại trở nên hấp tấp như những lần trước, hắn vất bỏ cái kinh nghiệm tình trường của mình một cách dễ dáng chỉ bởi vì nàng như một miếng thịt sống ngon lành dánh ra sẵn trước mắt hắn. Mèo đâu có bao giờ chê mỡ, nhất là cục mỡ ấy vừa thơm vừa ngon.
Hương lại thấy mình bị xô đẩy trong tay hắn, nàng chỉ biết mím môi chịu phó mặc mình xô đẩy trong những cái siết chặt, những cái nhấp nhô cùng những tiếng nghiến răng đúng chất một con đực đang phối giống của Bảy Đởm. Lúc hắn phọt tới tấp vào nàng cũng là lúc tròn 12 tiếng kể từ khi hai mẹ con nàng từ biệt chồng.
Sau đêm bị Bảy Đởm cưỡng hiếp, mẹ nó như chim sợ cành cong tìm cách tránh mặt hắn nhưng không thành. Suốt cả 2 tuần đó lúc nào con bé cũng thấy hắn ta đè mẹ nó ra. Lúc thì trong lán, đôi khi cả ngoài bờ suối lúc nàng đi tắm nữa. Nơi đây là vương quốc của Bảy Đởm, bọn đàn em sợ hắn một phép, chả có gì phải e ngại cả. Mỗi khi thích là Bảy Đởm lột truồng mẹ nó ra để làm trò phối giống . Con bé có cảm tưởng dường như hắn đang dùng việc cưỡng hiếp để thuần phục mẹ nó. Sau một tuần bị cưỡng hiếp không nghỉ, mẹ dần chuyền từ phản kháng sang sợ hãi và nhẫn nhục. Bảy Đởm bắt đầu huấn luyện mẹ nó làm đủ các trò. Sang đầu tuần thứ 2 mỗi khi thấy bóng Bảy Đởm là mẹ nó tự biết tụt quần, cởi đồ rồi dạng háng ra cho hắn đút buồi vào. Mẹ nó biết tự động mút cu Bảy Đởm, hắn kêu nó cởi truồng lắc mông cũng làm. Bảy Đởm lấy dây xích tròng vô cổ, kéo mẹ nó trần truồng bò khắp lán, kêu ngồi banh háng ra đi tiểu cho hắn coi. Mẹ nó sợ Bảy Đởm dữ lắm, hắn nói gì cũng không có dám cãi. Dường như phòng tuyến cuối cùng của sự phản kháng đã mất, hắn kêu mẹ nó cái gì mẹ cũng làm hết trơn. Có lần hắn kêu mẹ lột sạch đồ rồi tiểu lên người mẹ cũng nhẫn nhục mà ngồi im. Vài bữa hắn không có hứng, kêu mẹ bú cu cho em rồi xuất tinh vô họng ép nó nuốt. Mẹ nó muốn ói ra nhưng cũng ráng nuốt cho bằng hết. Có khi hắn kiếm trái dưa leo, kêu mẹ chổng đít lên tự nhét vô cho hắn coi. Có lẽ nhiều thú thật khó thay đổi với một con người nhưng ở chốn địa ngục này thì chỉ 2 tuần đã đủ để biến một người đàn bà có chồng trở thành nô lệ tình dục.
2 Tuần sau cha trở về, thấy mẹ nó gầy rộc đi nên quan tâm hỏi. Mẹ nó mỉm cười yếu ớt nói vì nhớ cha. Nhìn cha cười vui con bé thấy mẹ lén quay đi lau nước mắt….
Ác mộng lúc đó mởi chỉ là bắt đầu, từ khi ba về Bảy Đởm thu liễm hơn nhưng cứ mỗi sáng sau khi ông vào rừng đốn gỗ là hắn lại gọi mẹ nó sang lán để phục vụ. Con bé biết mẹ nó đau khổ lắm vì vừa phải giả bộ bình thường để giấu ba vừa phải dạng chân ra thỏa mãn ham muốn tình dục vô độ của Bảy Đởm.
Rồi điều giấu kín cuối cùng cũng lộ ra, sau những cú xuất tinh ồ ạt hàng ngày của Bảy Đởm mẹ nó đã có thai. Nhìn chồng vui mừng nhưng trong lòng Hương đắng chát. Nàng biết cái thai đó không phải của chồng nàng mà là của Bảy Đởm. Sau những lần xuất tinh ồ ạt vào âm đạo nàng như vậy không có thai mới là lạ. Vậy mà đòi hỏi của tên khốn kia không những giảm mà còn tăng, dần dần hắn cũng chẳng đố kỵ khi đè nàng ra giữa lán để địt.
Cha nó không phải là người ngu, dần dần ông cũng nhận ra những biểu hiện bất thường của mẹ nó và Bảy Đởm. Không muốn tin nhưng cuôi cùng ông cũng phải đầu hàng số phận khi chứng kiến cảnh mẹ nó đung đưa bíu chặt lấy cổ Bảy đởm, hai chân gác lên vai hắn và làm tình trong tư thế chơi với bên bờ suối. Đêm đó về cha nó với mẹ cãi nhau to, ông tát mẹ. Mẹ nó đãm nước mắt nói:
Ông không bảo vệ được vợ con, tôi một người đàn bà yếu mềm thế này thì làm được gì ngoài cam chịu để hắn làm nhục rồi phải mang cốt nhục của hắn.
Cha nó sững người nhìn mẹ nó rồi cười một cách cay đắng. Ông vơ lấy vài bộ quần áo, nhét vào balo rồi rời khỏi khu rừng mà không nhìn lại mẹ con nó một lần. Mẹ nó nhìn bóng cha chìm vào màn đêm như người mất hồn và kể từ giờ phút đó mẹ mất trí….
Cũng chỉ vài giờ sau khi biết cha nó đi, bảy Đởm đã cho phép tên phó của mình quan hệ với mẹ nó. Ở chốn rừng sâu nước độc này cái để lôi kéo bọn đàn em còn gì hiệu quả bằng tiền và đàn bà. Con bé chỉ biến cắn chặt răng núp vào một góc lán nhìn tên đàn ông xấu xí kia bế xốc mẹ nó đặt lên phải rồi vội vã đút buồi vào ngưởi mẹ nó. Tiếng ậm ạch kèm theo tiếng thở dốc của cuộc giao phối vang lên. Mẹ nó trần truồng, dang chân ra mặc cho tên kia nhấp nhổm trên trời. Con bé vẫn thấy đôi mắt mẹ thẫn thờ như trông chờ về một hạnh phúc xa xăm
Cuộc sống lại tiếp diễn với Trâm và mẹ ngoại trừ một điều bây giờ mẹ nó giống như một con búp bê tình dục vô hồn lúc nào cũng sẵn sàng phục vụ Bảy Đởm và đám đàn em mọi lúc. Mặc dù mới tuổi 13, cái tuổi ăn tuổi lớn con bé đã phải học cách lo việc nhà, chăm sóc bản thân và chăm sóc một người mẹ mất trí. Càng sống ở nơi núi rừng kham khổ, càng bị bọn đàn ông khốn nạn kia chơi ngày đêm mẹ nó lại càng đẹp ra, cái bụng càng to của mẹ nó dường như càng kích thích đám đàn ông thú vật đè mẹ nó ra làm trò truyền giống. Nhiều khi con bé nghĩ có thể là do tinh khí của những con đực hứng tình bắn vào người, vào mồm có nhiều chất bổ quá nên mới vậy. Rồi cũng đến ngày mẹ nó lâm bồn và không thể phục vụ đám đàn ông kia được nữa. Con bé chợt có linh cảm mình sẽ là người kế tiếp
…Đêm đó khi mẹ Trâm lâm bồn và đẻ ra một thằng bé béo tròn và đen y hệ Bảy Đởm con bé chỉ muốn bóp chết đưa trẻ cùng mẹ khác cha kia nhưng sự nhân đạo của một con người đã ngăn nó lại. Nó nhìn đứa bé trong vòng tay mẹ nó mà trong lòng đâng lên cảm xúc lẫn lộn giữa sự căm thù và lòng vị tha. Mải chìm trong những suy nghĩ hỗn loạn Trâm chìm vào giấc ngủ không để ý thấy Bảy Đởm đang nhìn chăm chăm mình ngoài lán.
…Đôi mắt Bảy Đởm vằn lên một cái nhìn khao khát dục vọng. Lão run rẩy vén chiếc màn lên đưa cái tấm thân nung núc thịt vào giường, cổ họng của lão thi thoảng lại vang lên những tiếng ực nho nhỏ khi nuốt nước bọt. Nằm cạnh, sát vào hơn, sát nữa mùi cơ thể Trâm nguyên của người con gái mới lớn đập vào mũi, toàn thân lão nóng bừng lên, đôi bàn tay nhớp nháp mồ hôi trộm vòng qua bờ eo thon thả sau lớp áo ngủ của Trâm, lão lê sát thân hình béo ị của mình vào sát lưng Trâm, cái vật giống đực của lão căng phồng lên tự bao giờ bên trong chiếc quần đùi cọ vào mông Trâm. Đưa miệng đầy râu ria lởm chởm áp vào mái tóc Trâm hít hà, lão như con thú dữ vờn con mồi trước khi tận hường, từng ngón tay chạm khẽ vào bầu ngực nảy nở đang phập phồng theo nhịp thở, đôi chân lông lá áp sát vào cặp chân dài thẳng tắp của đứa con hờ. Con thú dữ bắt đầu hết kiên nhẫn, đưa dần những ngón tay như móng vuốt tách nhẹ cúc áo Trâm, từng cái từng cái một rất chuyên nghiệp và khéo léo. Khi lão hòan tất công việc thì cơ thể nõn nà ấy cựa mình nằm ngửa ra giường phơi ra bộ ngực trắng ngần nhấp nhô trong chiếc áo lót dưới ánh đèn đường nhờ nhợ chiếu qua cửa sổ. Lão ngẩn ngơ nhìn vưu vật của tạo hóa, chao ôi! Cái đời lão chưa bao giờ thấy cái thân thể nào hòan mỹ thế dù miếng bánh ngon lành ấy lão còn chưa bóc xong.
Cánh mũi Trâm thở đều trên gương mặt đẹp ngây thơ trong sáng không hay biết bàn tay lão đã khéo léo lột chiếc áo con của mình ra. Giờ đây trước mặt lão là hai của núi hùng vĩ vươn thẳng trên bộ ngực trắng ngần, sườn núi chạy thẳng tắp xuống cái bụng phẳng phiu như con đường quốc lộ trước nhà, nó bị chặn lại bởi chiếc quần thun mỏng manh bó sát vào vùng cấm càng khiến lão như hóa rồ. Lão áp cái miệng tham lam của mình vào một bên ngực đưa cái lưỡi thô nhám như con rắn độc lướt nhẹ cái đầu ti hồng hào. Lão không chịu thêm được nữa, úp mặt thẳng vào một bên mà nút mạnh, bàn tay thô nhám ôm lấy bên còn lại bóp. Mùi cơ thể con gái chưa biết đến mùi đàn ông xộc thẳng vào miệng vào mũi lão, cái cảm giác mềm mại mát rượi truyền từ đỉnh vú sĩ vào đôi bàn tay lão làm lão đê mê. Cái dục vọng đen tối căng phồng khắp từng mạch máu thớ thịt lão, gò thái dương lão giật giật cùng với thằng nhò đen trùi trũi dưới bụng đầy mỡ. Không còn sợ sệt gì, lão kéo mạnh quần Trâm xuống mặc cho hành động thô bạo của lão đã đánh thức cơ thể nõn nà ấy.
Choàng tỉnh bởi cảm giác lạnh lẽo và bị dày xéo trên cơ thể, Trâm cứng người mất vài giây để nhận ra cái bóng đen như con đười ươi đang liên tục phả hơi thở hôi hám vào mặt mình, tiếng nhóp nhép từ cái miệng tham lam và đôi bàn tay chiếm lĩnh các vị trí nhạy cảm trên cơ thể làm Trâm kinh hoàng. Trâm gồng sức giãy mạnh ra gào lên:
– Ông làm gì tôi! Ông cút ngay ra khỏi đây
Nhưng làm gì có ai nghe thấy tiếng Trâm giữa khu lán, Bảy Đởm đáp lời Trâm trong tiếng khàn khàn bởi ham muốn:
– Mẹ mày không phục vụ tao được thì mày phải làm!
Cố kéo chiếc áo che bầu ngực tránh khỏi đôi mắt hau háu của lão đang nhìn vào, Trâm run run nói trong tiếng nấc:
– Ông cút đi! Tôi ghê tởm ông
Tiếng nói vừa thốt ra từ cái miệng xinh xắn cũng là lúc lão nhảy chồm thân hình lông lá từ đầu đến chân như con đười ươi lao vào Trâm. Lão đè cả khối thịt gần 1 tạ lên người làm Trâm muốn nghẹt thở, cái mồm lởm chởm râu của lão liên tục áp vào bộ ngực Trâm, bàn tay còn lại luồn xuống phía dưới để lột quần. Trâm gào thét dãy dụa, phía dưới thân thể lão trong từng tiếng ngắt quãng:
– Không! Cút đi! Cút đi đồ khốn nạn!
Càng dãy dụa thì bụng và đôi chân mịn màng của Trâm càng tiếp xúc nhiều với cái vật quái quỷ cứng như cây gậy chọc lên chọc xuống thân thể Trâm. Nó khiến cho ham muốn của lão dượng càng lên tợn và lão đẩy nhanh tiến độ nhằm chiếm đọat cơ thể nõn nà này. Cả hai cái quần đã bị bàn tay thô bạo giật rách tơi tả, những miếng vải rách cứa vào đùi làm Trâm đau thấu tim, mọi thứ giờ đã phơi bày ra trước con quỷ dâm dục. Sự lạnh lẽo thấm vào vùng cấm làm Trâm như được tiếp thêm sức mạnh, ghé răng vào bàn tay đang chặn cổ Trâm dồn sức cắn thật mạnh, cơn đau bất ngờ làm lão dãy nảy người lên khiến cơ thể Trâm được thả lỏng. Lập tức Trâm đẩy lão qua một bên rồi lấy sức đạp thật mạnh vào bộ hạ lão. Tiếng rú như con lợn bị chọc tiết thoát ra khỏi cái miệng hôi hám át cả tiếng khóc của Trâm. Dù đau đớn thấu tim nhưng khi nhìn thấy cái cơ thể trần truồng của Trâm đang loay hoay chui khỏi màn để trốn chạy thì lão chẳng còn cảm thấy gì từ vết cắn và cái đạp nữa.
Lao thân hình nung núc thịt đè Trâm suống sàn nhà lạnh toát lão giang tay tát thật mạnh vào gương mặt hốt hoảng cực độ và đầm đìa nước mắt của Trâm. Cái tát từ cánh tay tòan thịt và thịt của lão làm Trâm nổ đom đóm mắt súyt chút nữa ngất đi, có cái gì mằn mặn thấm vào đầu lưỡi của Trâm, chưa kịp đưa tay quẹt miệng xem đó là gì, cái tát thứ hai lại giáng xuống làm Trâmg đập hẳn đầu vào sàn nhà, giọng lão rít lên như một con rắn độc:
– Mày cắn ai hả con đĩ này! Sướng không muốn sướng muốn khổ àh! Mày gào lên đi xem ai giúp mày, mà có người giúp mày thì sao. Biết điều nằm im đấy tao vẫn còn tử tế.
Cơn đau rát trên khuôn mặt diễm lệ đầy nước mắt có lẽ không bằng những lời nói trắng trợn của lão. Phải! Lão nói đúng quá, cả ba mẹ con giờ lão đuổi thì chẳng thể sống được khi đã quen ăn trắng mặc trơn, 2 cái tát thật lực, cú vật người xuống sàn và những câu chửi rủa của lão khiến cơ thể Trâm rã rời chẳng thể nào ngọ nguậy được, đôi bàn tay vô lực đẩy thân hình lên không được, nhịn đói từ chiều càng không giúp gì cho đôi chân rã rời bởi vật lộn. Trâm chỉ còn dãy dụa phản kháng yếu ớt trong tuyệt vọng khi thân thể lông lá của lão kèm hơi thở phì phò áp lên từng khúc thân trắng ngần của mình. Tiếng thờ ồ ề của lão càng rõ hơn, cái miệng đầy nhớt dãi áp lên bầu ngực Trâm, lão hả hê luồn tay xuống kê cái đầu tù tù bóng nhãy vào cửa mình Trâm, quẫy đạp chẳng làm được gì khi cả thân thể và tâm hồn Trâm bị đánh chóang váng.
Cái vật ghê tởm tách mép lao vào vội vã, nó trượt dọc lên theo con lạch nhỏ bật ra khỏi chiếc mu khiến Bảy Đởm càng nôn nóng vội vã, lão thò hẳn tay xuống dí vào rồi trân người ấn xuống. Cảm giác như có ai đấy xé tọac thân thể mình ra mà Trâm không có sức kêu, nước mắt lã chã rơi trêng gương mặt giờ đã oán hận nhìn vào kẻ khốn nạn hại đời mình. Nhưng lão có thèm để y’ đến cái gương mặt Trâm đâu lão còn đang sung sướng tận hưởng cơ thể trinh nguyên. Những cú đi vào cơ thể Trâm vang lên tiếng lạch bạch và nỗi đau xé lòng, Trâm lả người đi trong nỗi đau đớn và ê chề. Mỗi lần cái bụng mỡ đập vào người Trâm kèm cơn đau rát phía dưới cơ thể vọng lên Trâm lại vẽ cho mình những hình ảnh như cô bé bán diêm.
Phạch, cái đau xé toạc thân thể: Trâm nhìn thấy mẹ vui vẻ cười nói bên cha
Phạch, rát buốt nơi cửa mình: Trâm thấy em đùa vui với lũ bạn trên chiếc mini nhật mới cứng mẹ mua cho quay lại vẫy tay chào Trâm đi học.
Bạch, cú thúc sâu đau thấu tim gan: Trâm cầm tờ giẫy đỗ đại học
Khi hơi thở lão ồ ề nặng nhọc và cái vật kinh tởm căng phồng trong người Trâm: Trâm thấy bố nhìn Trâm rồi lặng lẽ quay đầu bước đi. Trâm đưa đôi tay như muốn kéo bố lại gào thét lên “Bố ơi! Sao bố nỡ bỏ lại con? Sao bố để con khổ thế này! Bố mang con đi với con muốn bên bố”
Và lúc lão dượng nhấc cái tấm thân nhơ nhớp ra khỏi cơ thể Trâm với khuôn mặt hả hê thỏa mãn cũng là lúc Trâm không còn tin vào câu truyện cổ tích nào nữa. Trâm không chết gục như cô bé bán diêm mà tâm hồn Trâm đã chết, chết như đóa hoa dại bên đường không ai hay biết.
Lão bỏ đi rồi chỉ còn Trâm nằm lại trên sàn lán lạnh ngắt, cả vùng dưới đau rát như ai đấy cầm dao xể ngang dọc, Trâm chẳng buồn ngồi dậy cứ để mình lão lồ giữa phòng, ánh mắt trân trân nhìn lên trần. Trâm cười, tiếng cười như điên dại, như mỉa mai cuộc đời, mỉa mai những câu truyện cổ tích. Nhưng chẳng cười được lâu, Trâm lại khóc, khóc cho sự mất mát, khóc cho số phận của mình, khóc cho cái giá của từng miếng ăn ba mẹ con Trâm vẫn ăn hàng ngày.
Cười, khóc, nấc, trợn trừng mắt nhìn lên trần nhà trắng xóa, Trâm lịm đi lúc nào không biết, chỉ khi được đánh thức bởi những tiếng thở phì phò và cảm giác đau rát trở lại phía dưới Trâm mới mở mắt. Vẫn là Bảy Đởm, hình như chưa thỏa mãn và còn tiếc rẻ, lão quay lại để tiếp tục nhấp nhô cái thân tòan thịt đầy lông trên đóa hoa bị dày xéo cả đêm vẫn còn vương nơi sàn lán. Trâm không buồn dãy dụa mà làm sao dãy dụa khi cơ thể Trâm bải hoải khi tâm hồn Trâm đã chết. Mặc cho trời đã sáng trưng kẻ khốn nạn ấy vẫn cưỡi lên thân thể phía dưới rống lên từng tiếng khóai lạc.
…Sau cái đêm đó Trâm lại trở thành sở hữu riêng của Bảy Đởm, hắn có vẻ thích Trâm hơn và không muốn chia sẻ với đám đàn em. Cắn răng nhẫn nhịn để chăm sóc mẹ 1 thời gian, khi mẹ khỏe hẳn con bé thu xếp hành lý trốn khỏi khu rừng địa ngục đó. Đau khổ khi bỏ lại một người mẹ còn không biết tự lo cho mình nhưng lúc này trong đầu của người đàn bà 13 tuổi ấy chỉ có một điều là được sống một cuộc đời cho mình và rời xa cơn ác mộng này càng xa càng tốt.