Phần 57: Gặp lại Lư Thần Dương
Lúc tôi về đến nhà, Mộc Dịch đã ngủ dậy và ngồi trên ghế sô pha nhắm mắt tĩnh tâm, còn Triệu Vũ vẫn đang ngủ.
Mấy ngày nay Trần Kế Tần đều ngủ sớm dậy sớm, nếp sống rất có kỷ luật. Sau khi trở thành quản lý nhà hàng thì ngày nào anh ta cũng đi làm, rất có trách nhiệm.
Mộc Dịch đang ăn sáng, tôi gọi điện thoại cho Âu Dương Bác nhờ ông ấy chuyển thông tin cá nhân của Lý Dật Phi cho tôi.
Chưa đầy năm phút sau, Âu Dương Bác đã gửi thông tin qua tin nhắn, bao gồm chứng minh nhân dân, địa chỉ, thời gian bắt đầu làm việc. Tất cả đều được gửi tới, đây là hồ sơ của Lý Dật Phi của phòng nhân sự.
Lý Dật Phi đã làm việc ở đây được nửa năm, thông tin cá nhân cho thấy anh ta là quân nhân giải ngũ, mấy năm nay luôn làm bảo vệ, đọc những thông tin này không thấy có vấn đề gì.
Hiện tại Lý Dật Phi sống trong một tiểu khu ở ngoại ô phía đông thành phố.
Sau khi Mộc Dịch ăn xong, tôi kể rõ ngọn ngành về sát khí và kẻ tình nghi cho Mộc Dịch.
“Sát khí?”, Mộc Dịch vô cùng hoảng hốt: “Có người bố trí sát trận bên trên cao ốc Long Đằng, Trương Sơn Thành, anh đùa đấy à?”
Tôi nghiêm túc nói: “Cô trông tôi có giống đang đùa không?”
Mộc Dịch cau mày: “Sát khí hội tụ phá vỡ vận khí, những thứ này rất thâm sâu, cần có một người am hiểu tà thuật đến xem xét tình hình. Theo lời anh nói, sát khí bao phủ cao ốc Long Đằng, e rằng sẽ xảy ra chuyện”.
“Cao ốc Long Đằng nằm ở vị trí tốt nhất trong thành phố, năm luồng khí hội tụ, phong thủy rất tốt, nếu có người phá hoại vận khí nơi đây thì về lâu dài, tập đoàn Long Đằng sẽ gặp tai họa lớn”.
“Sơn Thành, nếu những thứ anh điều tra được là thật thì cực kỳ đáng sợ”.
Phân tích của Mộc Dịch giống như phân tích của tiên nữ Thanh Thủy.
Tôi gật đầu: “Do vậy chuyện này vô cùng quan trọng, tôi với cô cùng bàn bạc xem tiếp theo nên xử lí thế nào”.
Mộc Dịch nói: “Sát khí mạnh như vậy, bày trận lớn đến vậy, với thực lực của tôi thì không cảm nhận được”.
“Chỉ sợ rằng người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí cũng không cảm nhận được, kẻ địch làm mọi việc một cách rất kín kẽ”.
“Vậy mà anh… Sao anh lại điều tra được?”
Mộc Dịch đã nghi ngờ, tôi đáp: “Tôi sở hữu một dị năng, thị lực của tôi rất tốt, có thể nhìn thấy những thứ mà người khác không thấy được, nên tôi mới cảm nhận được sát khí. Tối hôm qua tôi lên tầng thượng điều tra và đã có kết quả”.
“Mọi thứ tôi điều tra được đều là thật, hiện giờ đã có một manh mối quan trọng, tôi muốn lần theo manh mối này để dụ toàn bộ những kẻ đứng đằng sau ra ngoài, hốt gọn một mẻ”.
“Đến lúc đó, Mộc Dịch, cô phải giúp tôi, có thể tôi sẽ cần đến lực lượng của Cục điều tra hiện tượng huyền bí”.
Tôi và Mộc Dịch đã cùng nhau trải qua rất nhiều chuyện, Mộc Dịch hoàn toàn tin tưởng vào lời nói của tôi.
Mộc Dịch gật đầu: “Chỉ dựa vào manh mối và chứng cứ hiện có, nếu tôi báo cáo lên cấp trên thì e rằng rất khó giải quyết. Không phải vụ án nào Cục điều tra hiện tượng huyền bí cũng sẽ nhúng tay vào, thông thường chỉ những vụ án Cục cảnh sát không phá được chúng tôi mới xem xét can thiệp, phải có rất nhiều chứng cứ mới được duyệt”.
“Hơn nữa, vụ án tôi phụ trách là vụ án về ngọc bội, không liên quan đến vụ án này”.
“Lần trước điều tra vụ thầy khai quang, tôi bị cuốn vào chuyện của anh nên đã bị xử phạt”.
“Chúng ta chỉ có thể âm thầm tự điều tra trước, đến khi điều tra được tương đối rồi, có chứng cứ rõ ràng rồi, tôi sẽ báo cáo với Cục”.
“Tới lúc đó tôi mới có thể phụ trách vụ án này”.
Tôi hiểu, giống như chuyện thầy khai quang của thôn chúng tôi, phải trải qua nhiều năm Cục điều tra hiện tượng huyền bí mới nhúng tay vào.
Bây giờ tôi cũng không muốn để những người khác trong Cục điều tra hiện tượng huyền bí trực tiếp can thiệp, đánh rắn động cỏ.
Tôi lôi điện thoại di động ra, bên trong là ảnh cá nhân, ảnh bảo vệ và số hiệu của Lý Dật Phi, tất cả đều được treo trên tường của phòng bảo vệ.
Người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí có quyền hạn rất lớn, một người bất kỳ trong Cục điều tra hiện tượng huyền bí cũng có quyền hạn cao hơn một Cục cảnh sát thông thường.
Tôi để Mộc Dịch điều tra thân phận Lý Dật Phi.
Mộc Dịch lấy ra một chiếc điện thoại di động màu đen, mở một phần mềm chuyên dụng rồi nhập ảnh và họ tên của Lý Dật Phi vào đó, kèm theo cả số chứng minh nhân dân. Trên phần mềm hiển thị Lý Dật Phi là người Sơn Đông, chỉ là một người có danh tính bình thường, không đăng ký trong hệ thống của Cục điều tra hiện tượng huyền bí.
Mộc Dịch nói: “Trương Sơn Thành, hoặc là do anh điều tra và phán đoán sai lầm, hoặc là tên tuổi, thân phận của người này đều được tạo dựng thông qua đường dây khác, nói cách khác, đây chính là một người thuộc phái tà thuật nên mới không đăng ký với Cục điều tra hiện tượng huyền bí”.
Tôi suy nghĩ một lát rồi nói: “Mộc Dịch, bắt đầu từ bây giờ công việc của cô là theo dõi Lý Dật Phi suốt hai mươi tư giờ, anh ta làm gì, tiếp xúc với ai, cô đều phải nắm rõ”.
Mộc Dịch cau mày: “Nhiệm vụ của tôi là theo dõi anh chứ không phải người khác, vụ án ngọc bội còn chưa có bất kỳ manh mối nào, giờ còn phải điều tra chuyện này. Trương Sơn Thành, tôi phát hiện ra con người anh thật là phiền phức”.
“Kể từ khi quen biết anh, tôi chưa có ngày nào là yên ổn”.
Tôi cũng chẳng biết làm sao, kể từ khi tôi trở thành thầy khai quang của thôn chúng tôi cho tới nay, tôi cũng chưa từng được yên ổn.
Sức mạnh cao cường, quyền thế và tiền bạc, tất cả tôi đều có, nhưng tôi cũng gặp phải vô vàn rắc rối, suýt chút nữa là mất mạng.
Có lẽ khi con người đạt được một số thứ thì cũng phải mất đi một số thứ, tôi sẽ mãi mãi không quay lại cuộc sống nghèo nàn bình lặng như trước kia.
Tôi nói: “Trên người tôi gắn máy theo dõi, lúc nào cô cũng biết tôi đang làm gì, nếu xảy ra chuyện gì cô có thể tiếp ứng cho tôi”.
“Cô cứ theo dõi Lý Dật Phi đi, cô yên tâm, tôi có thể tự bảo vệ bản thân. Hơn nữa nơi này là thành phố, khắp nơi đều có người, có kẻ muốn đối phó với tôi cũng không dễ dàng như vậy”.
Tôi và Mộc Dịch bàn bạc một hồi, cô ta quyết định làm theo kế hoạch của tôi.
Nếu thật sự giải quyết thành công việc này, một chuyện lớn đến vậy, tới lúc đó Mộc Dịch báo cáo lên cấp trên, Mộc Dịch toàn quyền phụ trách việc này cũng sẽ lập được công lớn.
Tôi giao toàn bộ thông tin của Lý Dật Phi cho Mộc Dịch.
Ban ngày tôi ngủ cả ngày, đến tối lại tiếp tục đi làm, mọi thứ bên trong cao ốc đều bình thường, không xảy ra chuyện gì.
Chỉ đến sau khi trận pháp thành hình trọn vẹn, phá vỡ vận khí, cao ốc mới xảy ra chuyện lớn, thậm chí rất nhiều người sẽ phải chết. Tất cả những người này sẽ bị trúng sát khí, về lâu dài tất cả sẽ gặp chuyện chẳng lành.
Con đường tiền tài của Âu Dương Bác cũng sẽ đứt đoạn, cộng thêm những kẻ đứng đằng sau đổ thêm dầu vào lửa, tập đoàn Long Đằng sẽ dần dần sụp đổ.
Hai ngày trôi qua, không có gì xảy ra. Chiều nay lúc tôi còn đang ngủ, Mộc Dịch gọi tôi dậy nói rằng có manh mối rồi.
Mộc Dịch đã lắp camera giám sát tại nơi ở của Lý Dật Phi, một chiếc camera vệ tinh to bằng hạt gạo được lắp dưới cây đèn trong phòng ngủ anh ta.
Hai người chúng tôi ngồi trên ghế sô pha, Mộc Dịch bật hình ảnh trong điện thoại cho tôi xem, tua video lùi về phía trước.
Trên màn hình, Lý Dật Phi đang nằm đắp chăn trên giường, để lộ bả vai, đeo tai nghe xem phim.
Rất nhanh sau đó, Lý Dật Phi nhận được một cuộc điện thoại.
“Được, mọi chuyện đã sắp xếp xong xuôi rồi, chỉ còn xem quyết định của Âu Dương Bác vào tối ngày kia nữa thôi”.
“Xin hãy yên tâm, sẽ không xảy ra chút sai sót nào đâu”.
“Đừng quên đồ vật mà tôi muốn”.
Lý Dật Phi nói xong ba câu này thì cúp máy.
Tối ngày kia? Quyết định của Âu Dương Bác?
Tối ngày kia… không phải là sinh nhật của Âu Dương Tiểu Nhiễm sao?
Quyết định của Âu Dương Bác là ý gì?