Xuân Mai và Khôi đã làm việc liên tục trong nhiều năm, nay họ cần một sự nghỉ ngơi. Nàng đem các con đến gửi bố mẹ để chuẩn bị cùng chồng ra phi trưòng. Họ được tự do một tuần lễ không vướng bận với con cái ở Florida, nơi họ sắp đến nghỉ cùng với ba cặp vợ chồng người bạn đồng nghiệp của Khôi.
Xuân Mai rộn ràng, háo hức khi nghe Khôi cho biết chàng và ba người bạn đồng nghiệp được thưởng một số tiền và bẩy ngày nghỉ cùng gia đình tại Florida do hãng đài thọ vì đã hoàn thành một phương án nhiều lợi nhuận cho hãng. Khôi gợi ý Xuân Mai nên mua thêm mấy bộ quần áo thời trang hiện đại để khỏi thua kém bạn bè. Nàng khăng khăng từ chối với lý do còn nhiều quần áo chất đầy trong tủ. Khôi thuyết phục nàng nên tạm quên đi những bộ quần áo trang nghiêm khi đứng trên bục giảng trong học đường.
“Em phải ăn mặc khêu gợi? Anh quên em là cô giáo à? Em phải gương mẫu đối với các học trò của em chứ”.
“Anh không quên em là cô giáo, nhưng đây là lúc mình đi chơi, đi nghỉ mát chứ không phải lúc em đứng trước đám học trò của em để thuyết giảng về đạo đức.”
Khôi cố gắng thuyết phục một hồi lâu, Xuân Mai xiêu lòng và đồng ý thay đổi cách ăn mặc. Nàng đi mua sắm một mình và giữ bí mật. Khôi không biết nàng đã mua những thứ gì. Khi bắt đầu khởi hành, nàng vẫn ăn mặc như khi đi dậy học, chẳng có gì khác lạ. Khôi hỏi tại sao nàng không mặc quần áo mới mua. Xuân Mai cười nói: “Đến nơi anh sẽ biết”
Đến sân bay, Khôi gặp Hoàn và Thông. Vợ Hoàn và Vợ Thông sẽ đến Florida sau vì họ còn bận chút việc gia đình. Hoàn cũng cho biết thêm là Mạnh và vợ đi chuyến bay khác, họ sẽ đến sau bữa ăn trưa ở Florida.
Máy bay đến nơi đúng giờ, trước bữa ăn trưa. Xuân Mai bảo chồng xuống phòng ăn trước, nàng ở lại phòng thay quần áo sẽ xuống sau. Năm phút sau, Khôi gặp Hoàn và Thông ngoài hành lang, trước phòng ăn. Ba người đứng nói chuyện, chờ Xuân Mai.
Từ chân cầu thang xuất hiện một người đàn bà ăn mặc rất khêu gợi đi về phía ba người. Sáu con mắt đổ dồn về phía người đàn bà mặc chiếc váy nhung thật ngắn, chiếc áo cổ rộng, lấp ló đôi gò bồng đảo, mắt đeo cặp kính mát. Khôi hết sức ngạc nhiên, khi người đàn bà đến gần chàng mới nhận ra đó là Xuân Mai. Cặp mắt của Hoàn không rời khỏi vùng thung lũng giữa hai quả đồi cùng lúc với luồng nhãn quang của Thông bám lấy cặp đùi khêu gợi của Xuân Mai. Cả ba ngây người, trố mắt nhìn, không nói nên lời.
Xuân Mai mỉm cười chào mọi người rồi hỏi chồng: “Bộ đồ này có vừa ý anh không?”
Khôi chưa kịp trả lời thì Xuân Mai đã ghé tai chồng thì thầm: “Nhìn vào chỗ gồ lên ở đũng quần của anh, em cũng biết câu trả lời của anh rồi. Anh hãy nhìn xem đũng quần của các bạn anh cũng không khác anh”
Khôi vô cùng ngạc nhiên về những lời nói của vợ. Chưa bao giờ chàng nghe vợ nói những câu tương tự. Cuối cùng Khôi lên tiếng để phá tan sự im lặng: “Chúng ta hãy vào phòng ăn”
Đây là quán ăn tự phục vụ, mọi người lần lượt đến lấy thức ăn theo sở thích. Một số người đàn ông đã rời bàn, giả bộ đi lấy thêm thức ăn hoặc đồ tráng miệng để ngắm nhìn cặp chân thon gọn và đôi mông nảy nở của Xuân Mai.
Thông và Hoàn ăn rất ngon miệng vì có dịp gần gũi người đẹp. Khôi cũng hãnh diện vì vợ mình được nhiều người chú ý tới.
Sau bữa ăn, Xuân Mai đề nghị: “Chúng ta hãy đi tắm biển”
Tới bãi biển, Xuân Mai không chút ngại ngùng, đứng trước mặt ba người đàn ông, móc ngón tay vào cạp váy. Nàng mỉm cưòi, nhìn chồng và các bạn của chồng rồi từ từ kéo váy xuống. Khôi há hốc mồm nhìn bà vợ hay thẹn lần đầu tiên cởi váy trước mặt bạn chàng. Thông và Hoàn sửng sốt được chiêm ngưỡng một thân hình vô cùng khêu gợi của một nhà mô phạm. Xuân Mai đá văng đôi giày cao gót, rồi nhảy xuống nước.
Hoàn và Thông vội vàng trút bỏ quần áo, lao xuống nước, đuổi theo Xuân Mai. Vì không chuẩn bị trước, Khôi phải trở về phòng thay quần áo, để vợ vui đùa với hai người bạn. Đến khi Khôi trở lại, đứng trên bờ, chàng nhận thấy Thông và Xuân Mai hình như đang chơi trò vật lộn dưới nước. Khôi không nghĩ gì cho đến khi tay Thông chộp vào eo Xuân Mai từ phía sau, kéo nàng về phía anh ta. Xuân Mai vùng vẫy, chống cự đến khi Thông nói gì không rõ thì nàng ngưng kháng cự.
Khôi phóng mình xuống nước, đến gần vợ và thấy rõ đít Xuân Mai ép sát vào bụng Thông. Trong khi Thông tiếp tục thì thầm bên tai Xuân Mai và tay chàng đưa lên thám hiểm cặp vú của nàng. Xuân Mai nắm tay Thông không cho chàng xoa bóp trái cấm. Mặc dầu gặp sự chống cự, Thông cũng cố gắng đặt được bàn tay lên vú Xuân Mai. Đạt được mục đích nhưng nhận thấy Khôi đến gần, Thông vội buông tay, thả Xuân Mai ra và bơi vào bờ.
Khôi ôm Xuân Mai từ phía sau lưng giống như Thông ôm nàng lúc nãy và hỏi: “Em thấy Thông thế nào?”
“Anh ta là người vui tính”
“Em có cảm giác gì khi dương vật của anh ta chọc vào mông em?”
“Cũng giống như của anh thôi”
“Như vậy có nghĩa là em cũng cảm thấy thích thú phải không?”
“Một chút thôi”
“Anh ta đã nói gì với em khi ôm em?”
“Anh ta nói những câu vớ vẩn, vu vơ, anh không cần biết.”
“Anh ấy nói gì?”
“Có những điều mà người đàn bà không nên nhắc lại cho người khác nghe”
“Đối với chồng cũng vậy à?”
Câu chuyện chấm dứt khi Mạnh và Hạ Lan đến tham gia cuộc vui đúng hẹn… Trông thấy Hạ Lan, Khôi thôi trêu ghẹo vợ, chuyển sự chú ý sang vợ Mạnh. Hạ Lan có một thân hình mảnh khảnh, thấp hơn Xuân Mai một chút nhưng dung nhan có phần trội hơn Xuân Mai.
Hai người đàn bà gặp nhau, vui vẻ, đùa giỡn dưới nước. Họ ngồi lên vai chồng, té nước vào mặt nhau, xô đẩy nhau. Đến lúc cả hai người đàn bà cùng rời khỏi vai chồng, té nhào xuống nước. Đúng lúc đó Thông và Hoàn cũng đến tham dự cuộc vui.
Khôi cũng như Mạnh ngạc nhiên thấy vợ mình bám cổ, leo lên vai hai người bạn đồng nhiệp tiếp tục xô đẩy nhau. Hạ Lan chơi bạo, chộp một vú của Xuân Mai kéo ra khỏi áo tắm. Trả đũa, Xuân Mai cũng chộp được vú Hạ Lan lôi ra. Mừng rỡ với chiến công, Xuân Mai giơ hai tay reo hò thắng cuộc, không ngờ vú thứ hai của nàng cũng bật ra ngoài áo mà cả Xuân Mai và Thông đều không biết.
Mãi đến lúc Hạ Lan lớn tiếng cười, bình phẩm đôi vú rắn chắc của Xuân Mai, Thông mới nghển cổ nhìn nhưng không thấy. Chàng liền xoay người Xuân Mai về phía trước để xem, nhưng nàng vội nắm đầu Thông, lồn úp vào mặt chàng để ngăn cản. Bị lồn che kín mặt, Thông ngạt thở, vùng vẫy, đẩy nàng lăn xuống nước Tất cả cười vang chấm dứt cuộc vui, hẹn 8 giờ tối gặp lại.