Nhân dịp đi ” Tour de Chine” (đi tour China) năm ngoái, Hiền quen chú Đăng, một ” ông già ” người Việt trong nhóm khách du lịch phần lớn là Tây. Chú Đăng biết nhiều về lịch sử Trung
Tôi ngồi ở đây trong trại dưỡng lão của thành phố Garden Grove, nhìn qua khung cửa sổ mỗi ngày chờ mong người nhà đến thăm. Nhưng không bao giờ người y tá di đến tên tôi trong giờ thân
Sau nhiều lần thất bại về việc buôn bán làm tôi bị trắng tay. Chán nản quá tôi bèn quay về làng Hoa Lệ nơi có người bà con giới thiệu tôi đến phụ giúp công việc làm ruộng, sống
(Ghi chép từ lời kể của một người đàn bà). Tôi cảm ơn cuộc đời và số phận, cảm ơn duyên trời đã run rủi để gia đình tôi luôn êm ấm, hạnh phúc và đầy ắp tiếng cười. Ba
Phần 1 Trong một ngôi nhà tranh rách nát vào ban đêm nhiệt độ xuống chỉ còn 7°C, tôi ngồi dưới đống bếp lửa để sưởi ấm như một thói quen hằng ngày. Tôi là Lục Vương, năm nay đã
Ánh nắng ban mai nhảy múa trên khu vườn đầy hoa cỏ của một căn nhà 2 tầng ở một vùng quê không quá xa thị thành. Ông chủ của căn nhà này thường đi công tác xa, đôi khi
Xin chào Quý độc giả! Tác giả của NHỮNG NGƯỜI TÔI YÊU đã đăng đến Phần 50 thì tạm dừng rồi một ngày nào đó sẽ tiếp câu chuyện tình còn chưa đến hồi kết. Nay gửi tới các bạn
Phần 1: Số phận đưa đẩy Một bức tranh đầy màu sắc, nét đầu vẽ ra sự êm đềm, nét thứ hai vẽ lên cơn sóng gió và nét thứ ba kết thúc bằng sự đau khổ tột cùng! Đường
Tôi là Lan, tôi sinh ra trong gia đình có 2 chị em, đi học lớn lên đến tuổi lấy chồng. Tôi được gả cho Tuấn là con đầu nhà bác Hùng theo sự hứa hôn của 2 gia đình
Phần 1 Tôi cũng như bao thanh niên cùng trang lứa khác tên H sinh năm 95 ở 1 vùng quê, lớn lên khỏe mạnh bình thường, lớp 6 đã biết đến sex nhờ mấy ông anh mượn đâu cái
Vy khép nhẹ cánh cửa phòng, ném chiếc túi xách màu đen lên bàn trang điểm, nằm sấp ra giường, trong bộ dạng chán chường, tay cầm điện thoại, tay còn lại xoa mái tóc, cảm giác bất lực… “Má,
Phần 1 Nói đến gia tộc họ Chu ở thành phố Tô Châu, khắp tỉnh Giang Tô đều biết đây vốn là một gia tộc lớn từ mấy trăm năm nay. Tổ tiên Chu gia trước đây đều là những
Cô Tuyết Anh và Hồng Nga là đôi bạn thân nhau hơn 20 năm, họ coi nhau như chị em ruột. Ngoài tình đồng lân, họ cùng học chung một trường – đồng sàng, nay làm chung một cơ sở
Mưa… khí trời ẩm ướt và pha chút gì thật lạnh lẽo của một chiều mưa buồn, ngồi một mình trong căn phòng ngủ của hắn Long như đang suy nghĩ về một cái gì xa xôi lắm, vốn là
Khoa dựng xe máy, mở cửa lao vội vào phòng để lấy bộ đồ thể thao cho giờ thể dục. Tiếng rên rỉ vọng ra từ phòng ngủ chị Hoàng làm Khoa sững lại nghe ngóng rồi rón rén đẩy
“Ôi, mình lại bị điểm kém, về nhà thế nào mẹ cũng mắng mình đây” vừa đi tôi vừa lo nghĩ về chuyện làm thế nào để nói chuyện học hành cho mẹ biết, càng nghĩ càng rầu. Tưởng tượng
Thực ra tôi chẳng bệnh hoạn gì sất, nhưng cuối năm đến nơi, để chắc chắn mình có thể ăn ngon, uống khỏe, và chơi dai, nên định bụng đi touch – up tất niên một chuyến cho yên chí.
Trường cẩn thận nhét cuốn sổ tay và giấy thông hành trong một túi nhỏ ở trước ngực, bên trong chiếc áo khoác mỏng màu cream. Hai vật này đối với Trường rất quan trọng. Nhất là cuốn sổ tay
Sáng nay Hoa quyết định đi đến phòng khám tư, nàng đã gọi điện trước để hẹn gặp bác sĩ Minh. Đúng 8 giờ nàng rời nhà đến phòng khám. Hoa ngồi trong phòng đợi, nàng hồi hộp cắn móng
Phần 1 Ông cố của Hoa đã từng nói, kiếp trước của một người đẹp, ắt phải là một loài hoa. Loài hoa đó phải tu luyện hàng ngàn năm để có thể đầu thai lên dương gian thành một
Chúng tôi đang ở miền Nam nước Mỹ. Tôi kể chuyện tình cho quý độc giả nghe chơi. Nghe rồi bỏ… Tôi với Tuyết Hồng yêu nhau. Thời gian ba năm. Dĩ nhiên la chúng tôi đụ nhau hà rầm.