Phần 10
Chiều hôm đó, chú lủi thủi đi về phòng của mình, nằm riêng biệt bên ven rừng, cách xa nhóm phòng của các nhân viên khác.
Vào phòng chú chưa kịp bật đèn thì linh tính đã báo cho chú biết là có chuyện không bình thường… chú quây người lại thì nhận ra ngay cô chủ nhỏ đang ngồi trên ghế giữa phòng trong bóng tối mập mờ.
Chú vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, ngập ngừng chạy đến mà xoa hai tay:
– Cô chủ nhỏ!
Chỉ nói được hai tiếng rồi chú lúng túng, không biết nói gì. Chú lấm lét nhìn con Vân thì thấy nó tuy vẻ mặt nghiêm nghị nhưng hình như nó không có vẻ gì giận dữ. Chú hơi yên tâm, đứng im không dám động đậy.
Một lúc sau, con Vân mới nhỏ nhẹ nói:
– Hôm nay tôi đến gặp chú để hỏi cho ra chuyện.
– Dạ… dạ…
– Tôi thất vọng vì thấy chú đã không giữ lời hứa với tôi, chú đã phản bội tôi.
– Dạ… nếu tui có làm điều gì không đúng thì tui chỉ mong cô chủ nhỏ tha thứ cho tui.
Con Vân không kiềm chế nữa, nó dậm chân, nhăn nhó:
– Bộ con mẹ Lành hay ho hơn tôi lắm hay sao mà chú lại phản tôi mà chạy theo bả?
Chú Hoàng hết hồn, xua tay:
– Cô chủ nhỏ lầm rồi… lầm rồi. Tui đâu có bao giờ phản cô chủ đâu, tui lúc nào cũng trung thành hết mình với cô chủ. Con Lành đâu có giá trị gì đối với tui.
Rồi chú dùng hết miệng lưỡi để giãi bày cho con Vân hiểu là chú không bao giờ để cho bất cứ người phụ nữ nào thay thế nó hết. Những gì chú làm với họ đều là những gì chú không bao giờ làm với con Vân hết.
Nghe một lúc, con Vân cũng thấy xuôi tai. Thật ra thì sau mấy ngày buốn bực thì nó cũng đã nguôi ngoai nhiều rồi, và nó cũng thấy thiếu vắng những cuộc gặp gỡ với người đàn ông đã đem lại cho nó sự thăng bằng ổn định cả về phần thể xác lẩn phần tâm lý. Nhờ mấy ngày giận dỗi chú Hoàng mà con Vân mới nhận ra tầm quan trọng của chú đối với nó.
Nó khám phá ra là người đàn ông này thật ra đã hiểu nó rất tường tận, cả phần tốt lẩn phần xấu của nó và anh ta đã chấp nhận nó một cách toàn diện, không so đo, không phán xét. Và anh ta đã tỏ rõ sự kính trọng và sự trung thành của anh ta qua sự phục vụ hết lòng mà không bao giờ có ý đồ lợi dụng tình thế để vụ lợi. Một người như vậy thật là hiếm có. Nghĩ như vậy con Vân thấy gần gũi với chú Hoàng hơn, nó thay đổi cái nhìn của nó về chú: Chú không đơn thuần là người làm công cho gia đình nó, chú có nhiều cái hay, cái giỏi… chú cũng lịch lãm đó chứ, và chú đủ sự quyến rũ để mê hoặc được gần hết bọn đàn bà trong khu vực.
Con Vân ngồi trên ghế mà ngắm kỷ chú Hoàng… thật ra thì chú đẹp trai đó chứ, một nét đẹp trai đượm nét phong trần lãng tử của một người đàn ông nhiều kinh nghiệm đời.
Con Vân thầm nghỉ:
« Vậy mà người đàn ông này lại chấp nhận lệ thuộc vào mình, một đứa con gái còn non tuổi đời. Thì ra mình cũng giỏi lắm đó mới chế ngự được người này. »
Nghĩ đến đó con Vân khoái chí, bật cười vỗ tay làm chú Hoàng ngạc nhiên nhìn nó. Con Vân mắc cỡ đánh trống lảng:
– Tôi vỗ tay là để cảnh cáo chú đó. Lần này tôi bỏ qua vì tôi thấy chú cũng có lý. Nhưng từ đây về sau, tôi muốn chú dù có làm cái gì đó thì làm nhưng đừng gây cho tôi bực bội.
Chú Hoàng mừng rỡ cảm ơn con Vân rối rít. Qua sự cố vừa rồi chú nhận thấy rõ ràng là con Vân có chỗ đứng quá quan trọng đối với chú và những trò vụng trộm với những người đàn bà khác thật là không đáng chút nào, nếu vì những trò chơi đó mà cô chủ nhỏ tách xa ra chú thì chú bị thiệt thòi quá đáng. Chú thầm hứa là từ đây về sau, mình sẽ không xiên xẹo gì nữa mà sẻ tuyệt đối trung thành với cô chủ nhỏ.
Chú thành khẩn nói:
– Cô chủ nhỏ, tui xin hứa là từ đây về sau, tui sẽ không quan hệ với bất cứ người đàn bà nào khác, không để cô chủ nhỏ phiền lòng tui nữa.
Con Vân hả dạ lắm, nhưng nó cũng nói:
– Thôi, tôi không muốn chú phải từ bỏ tất cả, tôi chỉ muốn là chú phải xử sự làm sao đừng làm cho tôi bực là đủ rồi.
Lúc đó chú Hoàng rất trung thực với lòng mình khi tự hứa sẽ không để ý đến những người phụ nữ khác. Chú cũng thực tế lắm, chú biết là sự gắn bó của chú với cô chủ nhỏ không thể nào kéo dài mãi mãi được, một ngày nào đó, con Vân sẽ có hướng đi riêng của nó và chú không thể nào theo nó để phục vụ cho nó suốt đời. Nhưng chú chỉ chú tâm đến hiện tại mà thôi… và trong hiện tại đó, chú có được sự may mắn tuyệt vời là có được cô chủ nhỏ trong cuộc đời của chú. Chú cũng không hiểu tại sao mà chú lại gắn bó đến mức độ đó với cô chủ nhỏ: Có phải vì cô chủ nhỏ đẹp sắc sảo? Hay vì tuy chưa đầy 14 tuổi nhưng cô chủ nhỏ lại có máu dâm thật đáng yêu? Hay vì cô là con gái ông chủ và biểu hiệu cho sự cấm đoán? Hay vì tất cả những điều đó?
Chú chỉ biết là 3 ngày qua khi tưởng là cô chủ nhỏ đã vĩnh viễn đi ra khỏi cuộc đời của chú thì cảm giác trống vắng và lạnh lẽo đã tràn ngập trong chú làm chú cảm thấy cuộc sống thật vô vị. Và ngày hôm nay khi nghe cô chủ nhỏ bằng lòng xí xóa cho chú thì chú như chết đi sống lại.
Chú có lời hứa với lòng mình sẽ tuyệt đối không làm bất cứ điều gì gây ra buồn bực và phiền muộn cho con Vân, nhưng tính chú đa tình, nên sau này, nhiều lần chú đã không giữ được lời hứa đó! Nhưng đó là chuyện về sau!
Mối liên hệ giữa chú Hoàng và con Vân trở lại bình thường với những cái khăn trắng và đỏ treo phấp phới trên song cửa sổ…
Một lần nọ, thấy con Vân mặt buồn so, chú Hoàng lo lắng hỏi:
– Cô chủ nhỏ có tâm sự gì? Tui có thể giúp cô giải quyết được hay không?
– Tôi muốn có thêm thật nhiều tiền, một đống tiền… để sau này tôi đi du lịch ra nước ngoài cho thỏa chí. Làm sao chú giúp tôi được, chú đã đưa cho tôi gần hết tiền của chú rồi.
– Chuyện tiền… thì tui chịu thua. Hay là… tui còn chút ít tiền tiết kiệm, tui ra ngân hàng lấy để đưa cho cô?
Con Vân đưa tay vuốt tóc chú Hoàng mà cười:
– Thôi tôi cảm ơn chú. Chú thật hết lòng hết mình với tôi. Tôi thật may mắn mới có được một người tâm phúc như chú.
– Ồ, không phải đâu cô chủ! Phải nói là chính tui có phúc ông bà để lại mới có được cơ hội mà phục vụ cho cô chủ nhỏ.
Con Vân cảm động trước câu nói đầy thâm tình. Tự nhiên nó thèm được nằm sà vào lòng người đàn ông này để được nuông chìu, nhưng nó kiềm chế vì nó biết làm như vậy sẽ làm hỏng hết mối liên hệ chủ – tớ giữa nó và chú Hoàng. Những khi nó và chú Hoàng có liên hệ tình dục thì đó chỉ là tình dục, là vật chất, là bổn phận của chú để phục vụ cho nó. Ngoài ra nó không muốn có bất cứ mối liên hệ tình cảm nào với chú.
Con Vân suy nghĩ một lúc rồi nói:
– Tôi để chú suy nghĩ, rồi ngày mai chú phải tìm cho ra phương án để tôi có được thật nhiều tiền, tôi sẵn sàng làm những gì trong tầm tay của tôi để đạt được mục đích này. Chú cũng biết những gì tôi làm được và những hạn chế của tôi.
Hôm sau, chú Hoàng nói với con Vân:
– Tui đã suy nghĩ suốt cả đêm và tui đã nghĩ ra một cách rất hay và rất hiệu quả đúng như cô chủ nhỏ mong muốn. Những người đem tiền, rất nhiều tiền lại cho cô chủ nhỏ sẽ là những người có quyền, có thế, có tiền tài. Họ là những người bạn, hay là những đối tác thương mại của ông chủ.
Con Vân cười hì hì, tò mò hỏi:
– Chú làm tôi ngạc nhiên quá mức! Làm sao mấy người đó lại chịu đưa tiền cho tôi?
– Thật ra mà nói thì họ cũng chỉ là đàn ông mà thôi. Và những yếu điểm của đàn ông thì tui biết quá rõ ràng.
– Chú nói tiếp đi, chú làm tôi háo hức quá.
– Đàn ông, nhất là đàn ông thuộc dạng ngũ tuần, hay thích gái trẻ, càng trẻ càng tốt. Được liên hệ với gái trẻ làm họ có cảm tưởng là họ cũng trẻ ra. Phương án của tui căn cứ vào điểm đó. Và cô chủ nhỏ sẽ là cô gái trẻ để dụ dỗ họ rơi vào bẫy. Và khi đó, họ chỉ còn cách là bỏ ra thật nhiều tiền để thoát ra khỏi bẩy.
– Chú nói lòng vòng… tôi không hiểu gì hết.
– Cô chủ nhỏ sẽ làm con mồi để cho những người đàn ông đó mê tít thò lò. Mình sẽ đặt họ vào một tình thế thật kích thích, làm sao họ có thể cưỡng lại dục vọng của họ trước một cô gái 13 tuổi? Thế nào họ cũng sẽ không cầm lòng được. Khi đó tui sẽ xuất hiện làm họ sợ hãi và họ sẽ sẵn sàng mua chuột sự im lặng của tui bằng mọi giá.
Chú Hoàng giải thích thật tỉ mỉ kế hoạch của mình. Khi con Vân đã hiểu thì nó vỗ tay cười thích thú, đúng là một trò chơi thật thú vị, rất hợp với tính nghịch ngợm của nó.
Cả hai háo hức chờ đợi thời cơ tốt nhất để áp dụng kế hoạch ma trận của họ.
Hôm đó, chú Hoàng chạy lên phòng con Vân mà kêu nó:
– Cô chủ ơi, xuống nhanh, đã đến lúc rồi.
Khi con Vân bước vào phòng khách thì nó nhìn thấy ông Văn, một người bạn của ba nó đang ngồi chờ.
Thấy nó, ông Văn tươi cười:
– À, cháu. Bác đến tìm Ba cháu có chuyện. Anh quản gia mời Bác vào đây, nói là Ba cháu sắp về.
– Dạ, đúng vậy. Bác ngồi, con lấy nước mời Bác.
Ông Văn nhìn con Vân mà ngạc nhiên:
– Chà lâu quá, Bác không gặp cháu, không ngờ cháu mau lớn quá. Chưa chi mà đã là một thiếu nữ rồi.
Ông không khỏi nhìn cái váy cực ngắn của đứa con gái và cặp đùi tròn trĩnh của nó.
– Dạ, con còn con nít mà Bác, con mới có 13 tuổi thôi.
– À… vậy sao!
Con Vân xuống lấy tách trà đem lên mời khách. Gần đến chỗ khách ngồi, nó giả bộ đánh rớt cái muỗng, vội vã quay người lại cúi xuống để lượm. Ông Văn giật mình vì khi cúi người xuống, con bé đưa hết mông đít về phía ông và với cái váy ngắn của nó, ông được nhìn thấy mồn một cái quần lót màu hồng của đứa con gái. Ông Văn nuốt nước miếng, không ngờ là hôm nay mình may mắn được nhìn thấy đồ lót của đứa con gái người bạn. Ông ngắm nhìn con Vân và phải công nhận là con bé đẹp và hồn nhiên thật sự. Ông đưa tay ngoắc nó:
– Nè cháu đến đây Bác hỏi chuyện.
Con Vân bước đến, đứng trước người đàn ông đang ngồi trên ghế sa – lông. Với tư thế đó, tầm mắt của ông ngang với cái váy của nó. Nó cười thầm khi thấy mắt ông Văn trân trối nhìn vào váy nó như muốn đục thủng làn vãi để thấy hạ bộ của nó. Nó đứng sát lại, lễ phép chắp tay:
– Dạ, bác muốn hỏi con chuyện gì?
Ông Văn lim dim đôi mắt… mùi hương của đứa con gái làm ông ngây ngất. Một mùi hương thật mới lạ đối với ông, vừa là mùi con gái, vừa là mùi mồ hôi, vừa là mùi gì là lạ. Ông chợt nghỉ: Hay là mùi của quần lót của nó? Tụi con gái này cứ lo chạy nhảy, đâu có quan tâm gì đến chuyện vệ sinh! Nghĩ đến đó ông thấy con cặc của mình rụt rịt trong quần…
Ông Văn là một người bạn thân của Ba con Vân. Ông có một doanh nghiệp khá lớn và ông cũng là một đối tác nghề nghiệp của Ba con Vân. Ông có gia đình đề huề với hai người con. Đứa con trai út của Ông còn lớn hơn con Vân đến 7, 8 tuổi. Ông có cuộc sống khá nghiêm túc, mặc dù dạo sau này, vợ ông chỉ lo đi đánh bài tứ sắc cả ngày nên đôi lúc ông cũng thấy cuộc sống tình cảm khá buồn chán.
Với thời gian ông không còn hứng thú trong chuyện chăn gối với vợ mình nữa. Ông cũng theo bạn bè ăn chơi chút đỉnh và trong những cuộc ăn chơi thì ông cũng có dịp ôm ấp, sờ bóp mấy cô gái làng chơi. Ông cũng thấy thích thú đó chứ nhưng ông lại không nứng cặc được để đi xa hơn. Hơn nữa tính ông thận trọng và dè dặt, không muốn để những chuyện bên lề ảnh hưởng đến cuộc sống riêng tư của mình.
Chỉ có một lần ông đã quên mất sự thận trọng và dè dặt đó… lần đó mấy người bạn của ông đã dẫn ông đến một « động » rất đặc biệt: Những cô gái làm việc tại đó đều rất trẻ, đại đa số đều dưới tuổi vị thành niên. Ông Văn đã bị một đứa con gái 16 tuổi hớp hồn và đêm đó, ông đã đụ đứa con gái một cách hùng hổ, khi đút cặc vào lồn con nhỏ và nghe nó kêu rên ông đã bị kích dâm một cách không ngờ, được đụ một đứa con gái đáng tuổi con cháu của mình làm ông có cảm tưởng là mình trẻ hẳn ra… đêm đó ông đã đụ con nhỏ đến hai lần! Một điều mà chưa bao giờ ông làm được!