Phần 20
Lợi dụng một lúc trời tạnh mưa, chú Hoàng xuống đồi tìm đến chiếc xe hơi mà kiếm được một ít thức ăn và mấy chai nước suối. Vì chú không muốn làm dơ làm ướt quần áo vừa phơi khô xong nên chú chạy đi trần truồng làm cô Hương nhìn theo mà cười ngặt nghẽo. Sức sống trong nàng cuồn cuộn dâng tràn. Chưa bao giờ nàng thấy trong lòng an bình như lúc này.
Mặc dù tình huống thật khó khăn, thiên nhiên thì còn giận dữ chưa êm, nhưng nàng lại thấy hạnh phúc tràn trề… được làm tình hai lần thật hả hê. Cô Hương nhìn người tình đang cặm cụi mò lên đồi với gói đồ ăn trên vai mà thầm cảm ơn ông trời, đã cho nàng được hưởng những giây phút thật tuyệt vời. Chú Hoàng thật là một người tình lý tưởng, chú làm nàng đạt được khoái lạc mấy lần liên tiếp làm nàng thở không ra hơi.
Khám phá được tình dục không rào cản như vầy thật là một ngạc nhiên cho cô Hương, nàng không ngờ tình dục lại tuyệt diệu như vậy. Lúc đầu nàng còn lúng túng, ngượng ngùng vì còn bị hạn chế bởi rào cản tâm lý và giáo dục nhưng chú Hoàng đã biết dìu dắt nàng đi thật xa… để khám phá ra một thế giới thật huy hoàng.
Cô Hương bồi hồi nhớ lại… lúc nhỏ nàng đã để ý đến cái thằng con trai cùng xóm, tuy nhà nghèo nhưng rất thông minh. Biết là Ba Mẹ nó không có tiền cho nó đi học nên nàng thấy tiếc, thấy thương nên nàng đã sẵn sàng bỏ công bỏ sức ra để dạy nó biết viết biết đọc. Nàng đã khuyến khích nó học cao hơn… ai ngờ cũng chính thằng con trai đó bây giờ lại vừa đem lại cho nàng biết bao là sướng khoái… Cô Hương thầm nghĩ: « Ai ngờ khi đó mình dạy học cho anh chàng này để rồi ngày hôm nay anh ta… anh ta… dạy cho mình lại… chuyện chăn gối ». Nghĩ đến đó nàng mắc cỡ, đỏ bừng mặt.
Khi bước vào chòi, chú Hoàng chợt nhìn thấy cô Hương đang nhìn mình với một tia nhìn khác lạ. Chú cười cười:
– Sao nhìn tui vậy? Bộ tui giống con khỉ đột hay sao?
– Ờ đúng vậy, giống con khỉ đột trần truồng, ướt nhèm. Thật uổng công cho tôi tận tụy dạy học cho!
– Thôi! Sợ lắm rồi! Dạy học cái gì mà cứ đánh học trò suốt ngày.
Cả hai phá lên cười nắc nẻ.
Ăn xong, chú Hoàng ôm cô Hương vào lòng rồi hát cho nàng nghe những bài hát dân dã của miền quê xứ Huế của chú làm nàng thích thú rút vào lòng người tình. Chú Hoàng khích lệ nàng làm cô Hương cũng hứng thú, ngượng ngập cất lên tiếng hát. Lâu lắm rồi cô Hương đâu có dịp được ca hát một cách vui vẻ như vầy nên nàng cứ cười luôn miệng.
Chú Hoàng nhìn nàng mà không khỏi trầm trồ. Cô Hương đang độ tuổi đẹp nhất của đời người đàn bà, nàng lại biết tự chăm sóc chu đáo nên nàng vẫn giữ được sắc đẹp hơn người, dù bây giờ tóc tai rũ rượi nhưng dưới ánh sáng chập chờn của ngọn lửa nàng vẫn đẹp lung linh. Cơ thể nàng vẫn đầy quyến rũ, với hai gò vú vun đầy, với mu lồn đầy đặt lông đen tuyền, càng nhìn càng thấy say mê… Chú Hoàng không khỏi nhớ đến Bà Tư mẹ của cô Hương.
Khi chú được Bà Tư chiếu cố thì lúc đó Bà cũng trên dưới 40 tuổi như cô Hương ngày hôm nay. Chú không thể nào ngờ được là 20 năm trời sau khi được ôm ấp người mẹ, bây giờ chú lại được thương yêu người con gái. Chú trân trối nhìn cơ thể của cô Hương với bao nhiêu ý tưởng xoay vần trong đầu… Nhớ đến Bà Tư làm chú nghe quặn thắt trong lòng. Vết thương cũ vẫn còn sờ sờ ra đó, mặc dù gần 20 năm đã trôi qua!
Thấy người tình há hốc miệng mà nhìn cơ thể trần truồng của mình, cô Hương chợt đỏ bừng mặt, đưa tay đập vào vai người đàn ông:
– Cái gì mà tò mò nhìn người ta kỷ vậy?
Chú Hoàng bàng hoàng trở về với hiện tại, chú cười:
– Mình đẹp quá… tui nhìn mình mà cứ như bị thôi miên.
Cô Hương vừa sung sướng, vừa mắc cỡ, đưa hai tay bụm mu lồn của mình lại mà cười ngượng ngùng. Chú Hoàng nhẹ nhàng lấy tay của nàng đặt sang bên rồi nói nhỏ:
– Mình, tui thèm được hôn lên chỗ này của mình.
Cô Hương bối rối:
– Không được đâu mình!
– Sao lại không được?
– Tôi sợ lắm… thật ra thì tôi… không biết… cái trò đó.
Thì ra tuy khó tin nhưng có thật! Đến tầng này tuổi đời rồi mà cô Hương chưa bao giờ được ai hôn lên mu lồn! Ông Hãi chồng nàng hoàn toàn không ưa trò chơi đó mà ngoài ông ra thì nàng đâu có quen biết người đàn ông nào nữa đâu! Nàng có biết phong phanh chuyện đó do mấy người bạn hay tám với nhau, nhưng nàng cho đó là trò xấu xa đồi truỵ nên cũng gác ngoài tai.
Vậy mà bây giờ người tình lại đòi hỏi chuyện đó làm nàng lúng túng, lo lắng. Chú Hoàng phải dùng hết sức để thuyết phục nàng và sau cùng thì nàng cũng đồng ý nằm xuống để « làm thử ».
Biết là người tình căng thẳng vì đây là lần đầu tiên được bú lồn nên chú Hoàng rất thận trọng, dùng hết mọi bí quyết để trấn an nàng và để dẫn dắt nàng… để rồi cuối cùng thì cô Hương run rẩy kêu la rên rỉ khi tất cả rào cản đã bị cuốn phăng đi và nàng đã cảm nhận được cái hạnh phúc thần tiên được nằm phơi lồn ra đó cho người tình bú liếm.
Muốn để lại cho nàng một kỷ niệm nhớ đời, chú Hoàng lại còn tinh quái đút một ngón tay vào lỗ đít của người tình để ngoáy làm cô Hương không chịu nổi mà ngất đi sau khi xuất khí tràn trề, đóng vũng trên sàn gỗ.
Sáng hôm sau, chú Hoàng tỉnh giấc đầu tiên, chú ngồi nhổm dậy khi nghe tiếng động cơ xa xa. Chú lây vai người tình mà nói:
– Mình ơi dậy đi, tui nhìn thấy xe cứu hộ đang đến gần chỗ mình rồi.
Cô Hương buồn buồn nói:
– Vậy thì đã đến lúc chúng ta phải đóng lại vĩnh viễn dấu ngoặc phải không mình?
Chú Hoàng nhìn nàng mà thấy lòng xót xa. Cô Hương nói tiếp:
– Vậy thì mình hôn em lần cuối cùng đi.
Tiếng « em » thật êm ả, dịu dàng làm chú Hoàng cảm động, chú cúi xuống tìm môi của nàng… Cô Hương muốn âu yếm trao hết những gì nàng có trong lòng vào nụ hôn… chú Hoàng cảm nhận được mối thâm tình đó và dù là người từng trải, phong lưu nhưng cảm xúc của chú cũng dâng trào làm chú ứa nước mắt… một giọt nhỏ lên mặt của cô Hương làm nàng cũng khóc theo. Hai người hấp tấp hôn nhau… mà bay bổng lên thật cao, thật xa…
Con Vân đang nằm coi tivi thì có chị Lành lên báo cho nó biết là cô Hương đã về. Nó hối hả chạy xuống nhà, vừa đúng lúc cô Hương đang kể cho mọi người nghe là nàng bị kẹt trên đường do đất sạt lở nghiêm trọng làm hư hại chiếc xe, muốn tiến cũng không được mà muốn quay về cũng không xong, đành phải đến nhà dân mà xin tá túc. Khổ nỗi là tại đó không có phủ sóng nên muốn gọi điện thoại về nhà cũng không được, đành phải chờ xe cứu hộ khai thông lại đường xá mất hết hai ngày mới qua được.
Con Vân ôm cô Hương mà chúc mừng rồi nó hỏi ngay:
– Còn chú Hoàng thì sao?
Ông Hải trả lời:
– Chú xin được nghỉ một tuần để về quê. Chú vừa đi rồi.
Con Vân bực bội:
– Sao lại vậy? Sao chú không xin phép con?
– Ủa, cái con này lạ thật! Chú đã xin phép ba là đủ rồi, tại sao còn phải xin phép con? Con vớ vẩn không giống ai hết.
Con Vân biết mình lỡ lời nên nó cười hì hì:
– Thì con nói giỡn thôi mà!
Về phòng, con Vân nhận được tin nhắn trong máy của nó:
« Cô chủ nhỏ, tui bị sốc nặng nên phải về quê dưỡng ít ngày. Cô chủ nhỏ vẫn khỏe chứ? »
Con Vân ném cái điện thoại xuống đất mà cau có:
– Sao không thèm gặp tôi trước khi đi về quê. Còn bày đặt hỏi khỏe hay không khỏe!!!
Rồi nó ngồi yên lặng nhìn qua cửa sổ một lúc lâu trước khi thở dài, nói thầm:
– Tôi cũng lo cho chú lắm chứ!
Chú Hoàng phải hấp tấp bỏ về quê thật ra cũng như chú đã nói với con Vân, vì chú bị sốc nặng. Những gì đã xảy ra trong căn chòi với bà chủ làm chú rúng động thấu tim gan, nên chú không có can đảm gặp lại con Vân. Chú không ngờ là định mạng lại cho chú cơ hội yêu thương người con gái của Bà Tư, người đã để lại một chỗ trống to đùng trong lòng chú. Chú hoang mang tột đỉnh, mất hết định hướng như người đi trong đám sương mù dày đặc…
Chú về quê thăm bà con và bạn bè suốt mấy ngày liền mới tìm lại được thăng bằng trong tâm trí. Chú cố gắng hết sức để chôn vùi vào quên lãng những hình ảnh tuyệt vời của cuộc tình chớp nhoáng…
Khi chú trở lại và gặp con Vân thì chú đã sẵn sàng để nghe cô chủ nhỏ trách móc và đay nghiến. Nhưng dù sao con Vân cũng vui mừng khi gặp lại chú nên sau vài ngày gây sự thì mọi chuyện cũng trở lại như xưa, có điều con Vân muốn phạt chú đã bỏ đi không một tiếng xin phép nên nó không thèm treo khăn đỏ hay khăn trắng gì hết trong cả tháng trời.
Cô Hương thì tìm đủ mọi cách để không phải chạm mặt chú Hoàng nữa, nàng mướn một người tài xế riêng cho nàng, nên chú Hoàng chỉ còn thỉnh thoảng lái xe cho ông Hãi mà thôi. Chú cũng tôn trọng lời hứa hẹn giữa hai người nên cũng tránh né cô Hương tối đa. Chú thầm cảm ơn bà chủ vì lương của chú được tăng đôi từ sự kiện trong rừng.
Buồn tình vì không được con Vân kêu phục vụ nữa nên đầu tháng, chú Hoàng lại lững thững đi ra căn chòi đằng sau vườn và chú rất vui khi thấy con Thu ngồi ngay ngắn trong đó mà ngượng ngùng chờ chú. Chú thật sự không có ý định tiến xa hơn nên chú chỉ ngồi nói chuyện khôi hài cho nó nghe, cho nó vui, cho nó cười… rồi chú nằm lên phản, cởi quần ra cho đứa con gái vộc chơi với con cặc của mình.
Chú Hoàng thấy nguy cơ lén lút gặp con của ông bà chủ ngoài vườn cao quá nên chú kín đáo mướn một căn phòng trọ gần đó để hẹn hò gặp con Thu. Bây giờ chú cũng có một tài sản kha khá cộng thêm tiền lương cực cao nên chú tự cho phép mình « xài sang » một chút.
Con Thu thì càng ngày càng tin tưởng chú Hoàng, nó thấy chú hoàn toàn không có tà ý lợi dụng gì nó nên nó rất thoải mái với chú. Đã vậy, nhờ tìm được thăng bằng trong đầu, nên con Thu càng học tốt hơn, đạt được thành quả cao trong trường.
Chú Hoàng khám phá ra là con Thu tuy đã 16 tuổi rồi nhưng có một khái niệm về tình dục rất mơ hồ, như đứa con nít. Sự kích thích của nó vẫn chưa tập trung vào bộ phận sinh dục mà vẫn còn nằm trong bộ phận sa thải, tại vậy mà khi nó bị kích thích quá thì nó không cầm được nhu cầu đi đái.
Biết vậy một lần sau khi để con Thu chơi đùa với con cặc của mình đến khi mặt nó đỏ bừng vì kích thích thí chú nhỏ nhẹ nói với nó:
– Cô Ba, chắc bây giờ cô thèm đi đái lắm?
Con Thu ngượng quá vì thấy người đàn ông đoán đúng tim đen của mình. Thật vậy, mỗi lần gặp chú Hoàng thì nó phải chạy nhanh về nhà vì mắc đái, đôi khi còn phải lấy tay mà bụm chặt mu lồn để khỏi đái ra quần. Nó thấy thích thú vô ngần khi để dòng nước đái phun ra tung tóe. Nó lim dim đôi mắt mà phê một cách sung sướng! Lẻ dĩ nhiên nó không tài nào quên được 3 kỷ niệm tuyệt diệu khi lần đầu tiên nó đứng đái lên tay của con Vân, em gái nó, sau khi nhìn trộm chú Hoàng và chị Lành làm tình với nhau, và 2 lần sau đó khi nó đái lên người chú Hoàng vì bị kích thích quá đỗi.
Chú Hoàng nhìn đứa con gái lúng túng cúi đầu mà cười thầm, chú tiếp:
– Cô chủ đừng có mắc cỡ, khi được kích thích quá thì mắc đái chịu không nổi cũng là chuyện bình thường mà thôi… và còn một cách hay hơn nữa làm cho cô chủ sướng nhiều hơn nữa khi đi đái như vậy…
Con Thu tò mò hỏi:
– Vậy sao? Đó là cách gì?
– Đó là khi cô Ba cho tui nhìn ngắm lúc cô đi đái.
Con Thu đỏ bừng mặt, nó biết là chú nói đúng, vì mấy lần nó sướng nhất là mấy lần nó được đái khi có mặt con Vân hay chú Hoàng.
Chú Hoàng nhẹ nhàng nắm tay con Thu dẫn nó vào phòng tắm. Con nhỏ riu ríu đi theo.
– Bây giờ tui nằm xuống sàn gạch. Cô Ba cứ tự tiện ngồi trước mặt tui mà đái đi. Cô sẽ thấy thích thú vô cùng.
Con Thu vừa ngượng vừa kích thích không thể tả, nó vùng vẫy, uốn éo một lúc rồi sau cùng thì nó háo hức quá, chịu không nổi nên nó vén váy lên mà ngồi xổm xuống, ngay lập tức dòng nước đái phun ra tung tóe… nó lim dim mắt mà hưởng thụ trong khi chú Hoàng cũng mừng rỡ chăm chăm đôi mắt mà chiêm ngưỡng hiện tượng thiên nhiên ướt át!
Một lúc lâu sau, mặc dù dòng nước đái đã cạn nhưng con Thu vẫn ngồi đó mà mơ màng: Thật đúng như người đàn ông đã nói, được đái mà được có anh ta nhìn thì sự sung sướng tăng lên đáng kể. Thích quá!
Chú Hoàng nhẹ nhàng lấy khăn ra mà lau chùi cẩn thận khe lồn ẩm ướt. Lần đầu tiên được nhìn thật gần mu lồn cô Ba, chú vui lắm. Mu lồn đứa con gái đã bắt đầu có lông lưa thưa, tuy không rậm rạp như lồn một người phụ nữ nhưng cũng hơn hẳn lồn của con Vân. Nghĩ đến cô chủ nhỏ, chú Hoàng không khỏi thấy áy náy: Mình cứ liên tục phạm lỗi với cô chủ nhỏ, hứa là không quan hệ tình dục với bất cứ người đàn bà nào nhưng toàn là thất hứa liên miên!
Nhưng mà những ý tưởng tội lỗi đó chỉ phớt qua nhanh khi chú được ngắm nhìn cái lồn quá xinh xắn của con Thu.
Tay chú run run khi chú bỏ cái khăn xuống mà sờ lồn đứa con gái. Con Thu vẫn ngồi chồm hổm, mắt nhắm nghiền… chú Hoàng biết con Thu chưa biết cảm nhận sự kích thích nơi bộ phận sinh dục nên chú nhanh chóng bỏ rơi lồn của nó mà luồn ra phía sau theo khe đít để vuốt ve lỗ đít đứa con gái. Thật đúng như chú dự đoán, vừa đụng vào lỗ đít của nó thì con Thu run rẩy kêu lên một tiếng nhỏ đầy ngạc nhiên.
Chú Hoàng biết là với mấy đứa con gái như con Thu, kích thích lồn của tụi nó thường thì không gây ép – phê bằng kích thích lỗ đít vì lỗ đít nhạy cảm hơn nhiều.
Chú Hoàng vầy vò một lúc thì lỗ đít con Thu căng phồng ra, nó cầm cự không được lâu và cuối cùng thì nó ngượng ngùng ngồi đó mà ỉa ra trên sàn gạch của phòng tắm một đống phân!
Con Thu hổ thẹn không biết trốn vào đâu nhưng cùng lúc nó cũng kích động tột cùng.
Chú Hoàng rửa đít cho nó như một em bé rồi dìu nó vào phòng, đặt nó lên giường. Con Thu mềm như bông gòn, những gì vừa xảy ra làm nó không còn chút sinh lực nào nữa. Nó chỉ mơ hồ cảm nhận là chú Hoàng đút một ngón tay vào lỗ đít của nó làm nó thấy thật dễ chịu.
Quan hệ của hai người từ đó cứ theo quy luật đó mà nảy nở, những khi lén lút gặp nhau, trước hết con Thu đòi được sờ bóp, vộc chơi cặc của chú Hoàng, trong khi chú phải nằm thụ động trên giường. Rồi sau đó tới phiên chú Hoàng được tham dự trò chơi: Con Thu nằm quay sang bên, đưa đít cho chú Hoàng để chú vuốt ve, cưng chìu trước khi đút một ngón tay vào lỗ đít mà «thăm viếng» đứa con gái.
Cả hai đều rất rõ ràng trong mối quan hệ kỳ lạ đó: Họ đều biết là trong đó hoàn toàn không có tình cảm yêu đương gì hết, chỉ thuần là ham muốn thể xác mà thôi. Một bên háo hức muốn khám phá tình dục một cách thật ích kỷ, một bên thì tuy mang danh là kẻ từng trải nhưng đứng trước một trò chơi dâm dục với một đứa con gái mới lớn thì cũng bị sa ngã dễ dàng. Dù rằng trong thâm tâm anh ta cũng cảm thấy xấu hổ vì sự yếu kém của mình, vì sự thất hứa của mình đối với một người con gái khác mà anh ta yêu mến, nể trọng.
Tính con Thu nhu mì phục tùng khác hẳn tính độc đoán năng động của con Vân và chú Hoàng thầm biết mình may mắn mới có được quan hệ với hai chị em hoàn toàn khác tính tình như họ.
Nhưng rồi sau một tháng « cấm vận », con Vân thèm quá nên nó cũng chịu không được mà ra treo cái khăn trắng ngoài cửa sổ, ra tín hiệu cho chú Hoàng biết là nó thèm được nối lại những trò chơi tình dục với chú.
Chú Hoàng mừng rỡ vô cùng, chú vội chạy về phòng của mình để tiếp đón cô chủ nhỏ. Và không biết có phải vì bị bỏ đói quá lâu hay không mà khi con Vân vừa nắm con cặc mà sụt chưa đầy mấy phút là chú không cầm cự được nên phải rướn người mà ra khí dầm dề…
Con Vân thích thú và mừng thầm khi thấy quyền lực và ảnh hưởng của mình đối với chú Hoàng vẫn không thuyên giảm.
Nó càng tự phụ hơn khi chú Hoàng thều thào nói:
– Thằng nhỏ của tui chắc vì thiếu vắng cô chủ nhỏ quá nên chưa chi mà đã đầu hàng rồi!
Con Vân cười khoái trá:
– Chú chỉ biết nịnh mà thôi. Tôi không thèm tin chú đâu.
Con Vân nói tiếp:
– Chú bỏ đi cả tháng làm tui buồn chán quá, vậy bây giờ chú phải kiếm cho tôi chuyện gì vui vui…
Chú Hoàng thầm nghĩ: « Cô chủ nhỏ cái gì cũng đổ lỗi cho mình, mình có bỏ đi cả tháng gì đâu! »
Nhưng chú biết đó là tính của con Vân, và chú chấp nhận điều đó.
Chú Hoàng ngồi dậy, chỉnh sửa quần áo nghiêm túc rồi ân cần hỏi:
– Có phải cô chủ nhỏ muốn tui kiếm cho cô một ông già nào đó để cô quậy phá phải không?
– Chú đúng là người trung tín của tôi, biết hết ý nghỉ của tôi!
– Cái đó thì dễ thôi, tui biết rõ hết những người có quan hệ với ông bà chủ và hay đi đến nhà này. Tui còn điều tra ngầm biết hết những yếu điểm của họ. Tui có nghĩ đến một người… người này không dễ đâu, ai cũng khiếp sợ ông ta… không biết cô chủ nhỏ có dám vào cuộc hay không?
Con Vân dậm chân mà lớn giọng:
– Chú coi thường tôi quá! Ai tôi cũng dám quậy hết, bảo đảm không chừa ai!
– Được lắm vậy tui không nói ông đó là ai. Chờ có dịp tui sẽ bào cho cô chủ.