Phần 41
Sau 5 năm rời xa Việt Nam, con Thu thông báo là nó về thăm nhà trong dịp nghỉ hè. Con Thu đã có được một cuộc sống ổn định như nó ao ước: Hoàn tất xong việc học hành, nó lấy chồng và tìm được một việc làm khá tốt. Khi biết tin đám cưới của con em nó với chú Hoàng, con Thu gửi thiệp mừng và quà cưới rất xôm tụ. Con Vân và nó vẫn giữ liên lạc thư từ với nhau đều đặn do đó con Vân mừng rỡ khi biết tin chị Ba nó về thăm nhà. Lẻ dĩ nhiên chú Hoàng đã kể cho nó nghe trước đó mối quan hệ của chú và con Thu trước khi con Thu xuất ngoại. Con Vân tính rất đặc biệt, nó không biết ghen tuông vô lý, nên khi nghe chuyện do chồng nó kể, nó chỉ cười ghẹo:
– Anh thiệt là quá sức, quơ cả Mẹ lẫn hai cô con gái! Rõ thiệt là người đàn ông tham lam dâm dục.
Con Vân biết là chị Ba nó lấy chồng Việt kiều và chồng chị Ba nó lớn tuổi hơn vợ nhiều, già hơn cả ông Hãi. Hai vợ chồng có được một thằng con trai đã 5 tuổi.
Ngày ra phi trường đón gia đình con Thu, có cả ông Hãi, con Phượng. Ai nấy đều háo hức được gặp lại người thân. Chỉ có chú Hoàng là hơi bâng khuâng, chàng thầm nghĩ không biết là tâm lý người tình cũ của mình sẽ ra sao? Trong thâm tâm thì chú biết là mình đã dành một chỗ đứng không nhỏ cho con Thu: Thật ra thì họ đã có một mối gắn bó từ xa xưa và mối liên hệ đó đã đem đến một cuộc tình chớp nhoáng, và cũng chính nhờ cuộc tình đó mà chú Hoàng đã bừng tỉnh và đã hối hả đi tìm con Vân rồi từ đó mới có được cuộc sống hạnh phúc của ngày hôm nay.
Cuộc hội ngộ rất là vui vẻ cho tất cả mọi người và con Thu sung sướng ôm hôn những người thân theo phong cách rất Tây Phương. Với chú Hoàng thì nó chỉ chào hỏi một cách lịch sự như một người chị vợ chào hỏi một người em rể.
Buổi tiệc tại nhà con Vân tối hôm đó thật là náo nhiệt, đâu đâu cũng là tiếng cười đùa vui vẻ. Ông Hùng chồng con Thu là một giáo sư Đại Học rất nghiêm chỉnh đạo mạo nhưng ông cũng biết khôi hài khi cần thiết. Còn thằng Sơn con của con Thu thì qua giây phút rụt rè ban đầu, bây giờ nó thích thú đùa giỡn với những đứa con của con Phượng, cùng lứa.
Con Vân ghé tai chồng nó mà hỏi:
– Vui quá hả anh?
Chú Hoàng gật đầu đồng tình. Con Vân lại nói:
– Anh nhìn thằng Sơn xem… anh có thấy điều gì không?
– Ủa, điều gì? Anh thấy nó đâu có gì đặc biệt đâu!
Con Vân khúc khích cười nhỏ, rồi thầm thì vào tai chồng:
– Đàn ông mấy anh thật là ngốc nghếch… thằng Sơn giống anh như đúc đó.
Chú Hoàng bàng hoàng giật mình. Không khí trong nhà nóng ấm mà chàng lại thấy lạnh xương sống. Chàng khờ người ra, không biết nói gì. Khi chàng ngước nhìn lên thì chạm phải tia nhìn của con Thu bên kia bàn. Cả hai bối rối quay đầu đi.
Hôm sau cả đoàn lên xe về Phan Rang, chỉ có chú Hoàng ở lại Sài – Gòn điều hành công việc của mình. Sau đó, theo kế hoạch, ông Hùng dẫn vợ con đi du lịch một vòng ra Bắc rồi sau 2 tuần ông Hùng phải lên máy bay mà ra đi vì ông không thể ở lâu được. Con Thu và con nó ở thêm được mấy tuần nữa.
Qua mấy ngày bận rộn lu bu, tối hôm đó con Thu mới được thanh thản phần nào. Con Vân rũ chị nó ra ngoài vườn mà hàn huyên. Cả hai nhìn nhau mà cười thoải mái. Sau một lúc trò chuyện, con Vân cười cười mà nói:
– Chị Ba, em nói cái này chị đừng rầy nếu không đúng nghe!
– Sao tự nhiên mày rào đón quá vậy, không giống mày chút nào!
– Em thấy thằng Sơn sao giống anh Hoàng như đúc vậy?
Con Thu lặng người, nhìn ra xa mà không nói một lời…
Con Vân hấp tấp nói tiếp:
– Chị đừng hiểu lầm em. Thật ra anh Hoàng có kể cho em hết về quá khứ của ảnh, về mối liên hệ của ảnh với Mẹ và cả với chị. Em hoàn toàn chấp nhận những chuyện đó, em không trách cứ gì chị đâu.
Con Thu thở dài buồn bã, nó đưa tay nắm lấy tay của con Vân mà vuốt ve rồi nó quyết định nói:
– Em đã biết hết là một điều rất tốt. Nhân tiện, chị cũng muốn nói hết tâm sự của chị cho em rỏ. Để em biết hết ngọn ngành…
Con Thu trầm ngâm một lúc rồi bắt đầu kể:
– Khi chị ra đi thì lúc đó chị nghĩ là mình đã cắt đứt hết mọi liên lạc với quê hương này. Nhưng ngờ đâu… ông Trời lại để lại cho chị một sự gắn bó thiêng liêng không ngờ: Không bao lâu chị khám phá ra là mình đã mang thai… với… với anh Hoàng. Lúc đó chị bị khủng hoảng cao độ. Đó là những ngày hãi hùng khó quên. Em cứ tưởng tượng xem: Một cô gái ngu ngốc mới đến trong một xã hội hoàn toàn mới lạ, lại mang cái bầu đang to dần. Cuối cùng chị nghĩ đến chuyện phá thai nhưng cùng lúc anh Hùng đã đến với chị. Anh hết sức giúp đỡ chị nhất là về phương diện tinh thần đến khi chị sinh ra thằng Sơn. Anh là người ân của chị. Sau đó chính anh đề nghị làm đám cưới để hợp thức hoá mọi chuyện. Anh rất thực tế: Anh nói là mối liên hệ giữa anh và chị là một mối liên hệ căn cứ trên tình thương chứ không phải trên tình yêu. Một khi mọi chuyện đã rõ ràng rồi thì chị chấp nhận trong sự cảm khái. Chị hoàn toàn không hối tiếc, tuy hôn nhân đó chỉ là một cuộc hôn nhân trên giấy tờ nhưng từ khi về ở với anh Hùng, chị lúc nào cũng hết sức chăm sóc cho anh… không phải như một người vợ thật sự nhưng như một người bạn, như một người em.
Con Thu ngừng lại một lúc như để tìm vào quá khứ… rồi nó tiếp tục:
– Anh Hùng và chị sống như vợ chồng, ngủ chung giường, ăn cùng bàn nhưng nói thẳng ra thì giữa anh và chị không có quan hệ vợ chồng. Anh Hùng không có nhu cầu tình dục…
Con Vân cố khôi hài cho không khí bớt căng thẳng:
– Ảnh thì không có nhu cầu nhưng chị thì chắc chắn là có. Vậy chị xử lý bằng cách nào? Tự xử hả?
Con Thu đập vào vai con Vân mà cười:
– Cái con này! Ừ thì… phải tự xử chứ sao!
Con Thu rạo rực nhớ lại kỷ niệm những lúc còn sinh viên, nằm trên giường thủ dâm mà được chú Hoàng ngồi bên háo hức chiêm ngưỡng…
Con Vân tò mò hỏi:
– Vậy lý do gì khiến chị về thăm quê hương lần này?
– Phải công nhận là anh Hùng rất chu đáo: Mới đây ảnh có bàn với chị. Ảnh nói là thằng Sơn bây giờ đã lớn rồi, phải tìm cách cho nó liên lạc được với cha ruột của nó. Anh Hùng chỉ là cha nuôi trên giấy tờ mà thôi. Lúc đầu chị nằng nặc không chịu vì thấy chuyện đó khó khăn quá nhưng anh Hùng cứ nói vào riết. Mà chị có lý: Về đây mới thấy là chuyện đó thật là hoang tưởng… hai vợ chồng em có cuộc sống đề huề hạnh phúc… đem chuyện thằng Sơn ra đây mà bàn luận là điều điên rồ. Chị quyết định ra đi lần này là lần cuối, sẽ không bao giờ trở lại đây nữa. Như vậy là tốt nhất! Chị đâu muốn nói ra chuyện bí mật này nhưng em đã hỏi thì chị có trách nhiệm phải thông báo cho em thôi, nhưng chị yêu cầu em giữ kín chuyện này, đừng cho ai biết… nhất là chồng em.
Con Vân nắm tay chị Ba nó mà nghiêm nghị nói:
– Em bằng lòng với điều kiện chị phải trả lời thành thật cho em một điều.
Con Thu cười:
– Sao tự nhiên mày lại ra vẻ bí mật như vậy? Ừ thì tao hứa sẽ trả lời cho mày… thành thật!
– Chị Ba, chị còn yêu anh Hoàng không?
Câu hỏi bất chợt của con Vân làm con Thu không đề phòng nên nó chới với, lúng túng đến thảm hại. Con Thu lúng túng vì chính nó cũng không dám tự đặt cho mình câu hỏi hóc búa đó. Tình cảm của nó đối với anh Hoàng là một đề tài tối mật, là một vùng cấm địa mà nó không bao giờ dám đến gần, nhất là từ khi nó biết là anh Hoàng là chồng của em gái nó. Con Thu ấp a ấp úng mà vẫn không nói ra được tiếng nào.
Con Vân nhìn chị nó mà cười hì hì:
– Nhìn mặt chị trắng bệch ra, vừa mắc cỡ vừa hoảng hốt thì cũng đoán ra được hết rồi. Chị còn nặng tình với anh Hoàng lắm phải không?
Con Thu đỏ bừng mặt, ngượng ngùng:
– Bậy nà, không có đâu!
– Chị đừng lo em giận chị. Em còn vui mừng nữa nếu chị vẫn còn thương chồng em. Em nói cho chị nghe: Trong gia đình mình, người đầu tiên thương yêu anh Hoàng là Mẹ. Mẹ thương anh nên mới lo lắng cho anh lúc anh còn nhỏ, tình thương đó biến thành tình yêu khi anh Hoàng cứu sống Mẹ. Khi Mẹ mất anh Hoàng bị khủng hoảng bỏ đi lang thang. Nhờ có chị nên anh mới tìm lại được thăng bằng cho tâm hồn. Nhờ chị thương anh nên anh mới được như ngày nay, nhờ chị thương anh nên anh mới chịu đi tìm em. Vậy thì em phải cảm ơn chị chứ…
Con Thu kích động quá, ôm mặt mà khóc ròng. Bao nhiêu tình cảm bị dồn nén từ mấy năm nay được mấy lời nói của con Vân làm tan đi những rào cản nên dâng trào lên như nước lũ làm con Thu không kiềm chế được nữa… giây phút đó nó bàng hoàng nhận ra là anh Hoàng vẫn còn ngự trị trong lòng nó, mãi mãi.
Con Vân xúc động ôm chị nó vào lòng. Cả hai cùng khóc…
Rồi hai chị em nhìn nhau mà cười qua làn nước mắt, vì qua được cái ải đó thì họ càng gắn bó thắm thiết với nhau hơn bao giờ hết.
Con Vân nói với chị nó:
– Em quan sát anh Hoàng khi ảnh nhìn chị thì em cũng biết là ảnh không bao giờ quên chị.
Con Thu đỏ mặt nhưng trong lòng lại lâng lâng mừng rỡ.
Con Vân nối tiếp:
– Chị định đi luôn không quay trở lại thì cái đó tùy chị. Em chỉ ao ước là trước khi lấy quyết định đó, chị phải gặp anh Hoàng để nói chuyện với ảnh. Ngày mai em sẽ đi vắng vài ngày, để cho chị và anh Hoàng tự do với nhau. Rồi sau đó, chị có lấy quyết định gì, em cũng chấp nhận.
Con Thu bối rối:
– Em nói thật không? Chứ chị sợ…
– Mẹ đã yêu thương anh Hoàng và em tin chắc là Mẹ rất vui khi biết là anh Hoảng được em và chị tiếp tục thương yêu chăm sóc. Với lại hai chị em mình cũng đã từng chia sẻ với nhau những điều thầm kín lúc trẻ, đúng không?
Con Thu cười ngượng ngùng… nó chợt nhớ là lúc nó 16 tuổi, chính con Vân là người đầu tiên đã khơi dậy trong cơ thể nó những háo hức tình dục đầu đời.
Con Vân nối tiếp:
– Vì tất cả những lý do đó mà em sẽ không bao giờ ghen tức với chị đâu.
Rồi nó kéo con Thu vào lòng nó mà âu vuốt ve mái tóc. Con Thu nghe lòng mình thật thanh thản sau khi được hàn huyện với đứa em gái và được tháo gỡ những gút mắc dai dẳng. Khi con Vân nâng gương mặt nó lên và thầm thì xin phép được hôn nó thì con Thu cười khúc khích gật đầu. Hai đôi môi quyện vào nhau như một lời nguyền hứa hẹn sẽ mãi mãi thương yêu nhau.
Hôm sau, con Thu được chú Hoàng mời lên xe để đi thăm viếng một nơi đặc biệt. Con Thu tò mò hỏi thì chú Hoàng trả lời một cách bí mật:
– Đến nơi rồi biết!
Chú Hoàng chở con Thu đến căn nhà trọ khi nó còn là sinh viên. Con Thu ngạc nhiên thích thú và nó càng bỡ ngỡ trố mắt ra khi chú Hoàng mở cửa phòng trọ: Tất cả hình như cũng y chang như 5 năm trước… cũng nội thất đó, cũng trang trí đó. Ngay cả bàn thờ trong góc cũng còn đó!
Chú Hoàng trầm giọng:
– Khi em đi rồi thì anh mướn lại căn phòng trọ này, anh tìm cách trang trí như lúc em còn ở đây. Rồi lâu lâu anh đến đây… để nhớ đến những giây phút huy hoàng mà em đã cho anh…
Con Thu không còn nghe nữa, nước mắt nó ràn rụa… nó cảm xúc thật sự khi thấy người tình xưa của mình đã trân trọng nâng niu kỷ niệm chung đến mức đó. Nó mấp máy:
– Sao anh… lại khùng đến như vậy?
Rồi nó sà vào lòng chú Hoàng mà ôm siết chàng. Thật là tuyệt vời được ngửi lại cái mùi đàn ông này. Chú Hoàng nói nhỏ:
– Anh khùng vì không muốn quên em. Còn em, em có nhớ anh không?
Con Thu chỉ biết kéo đầu người tình xuống mà âu yếm hôn. Nụ hôn chờ đợi từ bao nhiêu năm nay!
Rồi họ lăn ra giường, cơn hứng tình đã làm họ không còn thiết gì đến cảnh vật xung quanh nữa. Họ hấp tấp tháo tung quần áo để cho hai thể trần truồng sung sướng gặp lại nhau… Chú Hoàng nằm lên người tình, chú vừa nút lưỡi người con gái vừa mạnh bạo đút cặc vào hang lồn ướt nhẹp… họ làm tình như thể là sắp đến ngày tận thế!
Vừa xong một lượt thì chú Hoàng lại lật con Thu nằm sấp lại để được đụ đít của nó. Con Thu rên rỉ không ngừng vì lỗ đít của nó vẫn cực kỳ nhạy cảm như lúc nó còn nhỏ, lúc nó còn trinh trắng.
Đến chiều tối thì không những lỗ trước và lỗ sau của người con gái đầy ắp khí trắng đục của người đàn ông mà cả cơ thể của nó cũng dính đầy tinh khí. Con Thu nằm thở thoi thóp trong sướng khoái. Bên cạnh nó chú Hoàng cũng mệt lả: Cả buổi chiếu chàng đã đụ đến ba lần. May là chàng đã dự định trước nên đã uống một viên Cialis lúc trưa, không có thuốc thì chàng không thể nào đạt được thành tích đó.
Con Thu đói bụng quá nhưng nó kiệt sức rồi nên muốn đứng dậy cũng không nổi. Chú Hoàng phải đi xuống mua mấy món ăn nhanh đem về. Chú ẵm con Thu vào phòng tắm để rửa ráy cho nó từ trên xuống dưới rồi cả hai vui vẻ ăn ngấu nghiến để lấy sức. Rồi họ ôm nhau hàn huyên cho vơi đi những nhớ nhung lúc không có ở bên nhau… đến khi người con gái lại động tình, mắt long lanh nhìn người tình mà cười lẳng lơ làm cho chàng cũng phải động lòng. Con Thu tập tễnh đòi học bú cu vì nó chỉ được nhìn thấy trong phim ảnh nhưng chưa bao giờ được thực hành. Chú Hoàng mừng lắm, dạy cho người tình trò chơi thanh tao đó.
Trong suốt ba ngày, con Vân vắng mặt để cho cặp tình nhân được tự do thoải mái, con Thu và chú Hoàng không rời khỏi căn phòng trọ. Họ quấn quýt với nhau, thương yêu nhau với tất cả những gì tốt đẹp nhất trong họ.
Chú Hoàng có một tình cảm thật đặc biệt với con Thu. Với Bà Tư, bà ngoại nó thì chú Hoàng trọng vọng xem Bà như một vị thiên thần cao chót vót, ngoài tầm tay của mình, với cô Hương, mẹ nó thì chàng vừa yêu vừa kính vì lúc nào chàng cũng không quên lúc nhỏ nàng là cô giáo khắt khe của mình. Trong cách đối xử của chàng lúc nào cũng có cái phần tôn kính của người học trò đối với người thầy. Với con Vân vợ chàng thì chú Hoàng vừa yêu vừa sợ vì từ lâu con Vân lúc nào cũng trấn áp chú một cách lạ kỳ. Với con Thu thì chàng vừa yêu vừa thấy thật gần gũi với nó, có lẽ nó là người hiểu rõ chàng nhất.
Khi con Vân trở về thì cả ba người đã có một cuộc họp mặt rất thân tình để lấy những quyết định cần thiết. Con Thu mang ơn ông Hùng rất nặng nên nó không muốn rời bỏ ông ta, nó cho rằng bổn phận của nó là phải có mặt bên cạnh ông Hùng, nhất là ông đang vào lứa tuổi xế chiều cần có người bạn đời chăm sóc, chia sẻ. Nhưng kế bên đó, nó cần sự thương yêu của chú Hoàng nên nó đề nghị trong năm, nó sẽ về Việt nam một vài lần với sự đồng ý của ông Hùng để được sống bên cạnh hai vợ chồng con Vân.
Con Vân mừng rỡ chấp nhận đề nghị của chị Ba nó.
Tối hôm đó, để đánh dấu ngày sum họp, con Vân gợi ý cả ba ngũ qua đêm chung với nhau. Nói là ngũ nhưng thật ra họ đã thức gần trắng đêm. Lúc đầu con Thu còn ngượng ngùng mắc cỡ nhưng nhanh chóng con Vân làm cho nó quên đi những rào chắn tâm lý. Chú Hoàng thích thú ngắm nhìn hai chị em say đắm nút lưỡi nhau… Lần đầu tiên được nhìn hai cô gái hôn nhau làm cho chú nứng cặc quá mức!
Rồi khi chú đụ con Vân thì con Thu âu yếm nắm tay em gái mình, vuốt ve gò vú của nó. Con Vân sung sướng quá, không ngờ là hôm nay nó lại được làm tình với hai người thân nhất trong đời nó. Nó thầm thì:
– Phải chi bây giờ có Mẹ cùng với tụi mình thì chắc là vui biết mấy!
Con Thu cả cười, nó đứng dậy chạy ra phòng khách cầm lấy tấm hình lớn của cô Hương đem vào đặt trên bàn ngủ nơi đầu giường rồi cười khúc khích:
– Đó, Mẹ ngồi đầu giường ngắm nhìn tụi mình đó!
Rồi nó nằm xuống nắm con cặc của chú Hoàng mà bú một cách say sưa. Từ hôm được học bú cặc thì con Thu đâm ra ghiền món này một cách lạ kỳ. Con Vân cũng cười hì hì tranh giành với chị nó để được bú. Chú Hoàng được một phen hả hê.
Khi chú bồng con Thu đặt lên bụng mình để đụ nó thì con Vân biết ý chồng, nó nằm vào giữa hai đùi của chú mà liếm hai hòn dái của chàng làm chú Hoàng không khỏi cất tiếng rên dài. Khi chú ra khí thì con Vân vẫn tiếp tục bú dái của chú làm chú sướng quá, muốn ngừng cũng không được, để mặc cho dòng khí tuôn ra xối xả trong tử cung con Thu.
Sau cuộc truy hoan đó, cả con Vân lẫn con Thu đều mang thai. Ba vợ chồng mừng rỡ vô cùng.
Từ đó cuộc sống của gia đình đặc biệt đó là một chuỗi ngày dài tràn đầy hạnh phúc và thương yêu chia sẻ. Chỉ có điều chú Hoàng vẫn không chừa tật mê gái nên đôi lúc, chú cũng nhắm mắt mà xé rào khi thấy một cái lồn mơn mởn trước mắt… dù sau đó chàng lại thở ngắn than dài tự trách mình sao không giữ được lòng chung thuỷ với hai người vợ của mình.
Chú vẫn không cắt đứt được liên hệ với con Ty vì nó biết chìu chuộng chàng một cách triệt để, nhất là trong lĩnh vực tình dục, và mối thâm tình của nó đối với chàng càng ngày càng sâu đậm. Con Ty lại biết giữ đúng vị trí kín đáo của nó, không bao giờ đòi hỏi, không bao giờ yêu sách này nọ nên Chú Hoàng lại càng yêu mến nó. Mối tình lén lút đó vậy mà lại kéo dài một cách bất ngờ, gia đình hai bên hoàn toàn không ai biết được.
Khi con Ty sanh đứa con trai thứ nhì thì lần này nó quả quyết đó là con của chú Hoàng chứ không phải con của chồng nó. Sở dĩ con Ty chắc chắn như vậy là vì thời điểm thụ thai nó được đi du lịch một tuần với chú Hoàng ở vịnh Hạ Long: Lần đó nó có cơ hội ra Hà Nội vì công việc của công ty và chú Hoàng đã tìm gặp nó ngoài đó và dẫn nó đi chơi Hạ Long. Chưa bao giờ con Ty được hạnh phúc như lần đi chơi đó, nhất là chú Hoàng cứ giới thiệu nó là vợ của chàng. Ai nấy đều khen chàng có phước được một người vợ vừa trẻ, xinh đẹp hơn người, vừa hiền lành, chu đáo hết mức với chồng.
Có được thêm đứa con trai, chú Hoàng mừng lắm, đề nghị với vợ chồng con Ty cho chàng làm cha đỡ đầu của đứa bé. Chàng cưng nó – và Mẹ nó – như trứng mỏng.
— Hết —