Phần 50
Xong xuôi, hai thằng sinh đôi mỗi đứa một tay kéo nhỏ đi lên dốc. Những cái lá thông trơn trượt khiến cho cả đám liên tục bị trượt chân nhưng chưa đứa nào đến nỗi bị chụp ếch. Đứa này trượt đều có đưa kia giữ lại. Áp lực được chia đều ra nên dễ đi hơn một chút cũng dễ cho con Loan lúc này đang rã rời cơ thể sau cực khoái.
Leo đến đoạn bằng phẳng giữa một lùm cây lá rộng cao năm sáu mét, không chỉ hai thằng sinh đôi phải lôi con em lên, mà hai anh lớn cũng đều đã thở phì phò.
Riêng con Loan thì khỏi nói, mồ hôi túa ra như mưa, ướt đẫm lưng áo của nó luôn rồi. Nhìn con nhỏ yếu đuối hơn hồi nãy rất nhiều, nó có vẻ chỉ muốn nằm xuống và nghỉ ngơi chứ không muốn đi nữa.
Hai thằng Bi – Bo vừa lên tới nơi đã đè ngửa con nhỏ ra nằm trên thảm lá khô, rồi nhìn chằm chằm vào cái bướm của con nhỏ. Cái lỗ bướm và vùng hai bên háng con nhỏ đều ướt đẫm nước nhờn, ngoài ra dường như chẳng có gì khác biệt so với lúc bình thường. Thực ra thì cái hột le có hơi đỏ hơn, và lỗ hậu môn cũng vậy, có lẽ do cái đồ rung áp vô và rung suốt quá trình leo núi nãy giờ.
Thằng Bi quay qua anh Đen lấy cái dương vật giả, quay lại giơ lên trước mặt con Loan và hỏi…
– Đeo cái này leo núi em có thấy khó chịu gì không?
Con Loan vừa thở hổn hển, vừa đỏ mặt lắc đầu.
Thấy vậy thì không những thằng Bi mà cả anh đen đều bật cười ha há. Anh Đen nói…
– Hỏi thừa. Em không thấy tình trạng nó vừa nãy sao mà còn hỏi vậy nữa.
– Khà khà… Sướng là một chuyện, nhưng em cũng phải hỏi coi nó có khó chịu, hay cảm giác bị “cấn” cái gì không lúc hoạt động á.
– Cấn là chắc chắn có rồi. Cái đồ này to cỡ của anh mà nó không thấy cấn mới lạ đó. Nhưng cấn vậy càng đã chứ không khó chịu đâu, haha…
Thằng Bi nhìn con em đang đỏ mặt và tự hiểu là anh Đen không nói đùa chút nào, thậm chí có lẽ anh đã nói trúng tim đen con nhỏ luôn rồi nên từ đầu tới giờ con nhỏ không nói lại giếng nào hết, dù bị cả đám đang nhìn và cười hô hố. Mắt thằng Bi cứ hết biết nhìn cái đồ chơi to khủng trong tay mình, rồi nhìn lại cái bướm của con em. Rồi đột ngột nó dúi cái toy cho anh Đen, tụt quần mình xuống và nhào lên người con nhỏ.
Và ngay giữa dốc núi, một lần nữa cả đám bốn thằng con trai lại đè con nhỏ ra chơi tập thể. Với sức trai của bốn đứa thanh niên thì hai tour sáng nay ở nhà nghỉ không là gì cả đối với tụi nó, nhất là hai anh lớn đã lâu không được gặp con Loan, lần này lại thấy nó “mướt” hơn rất nhiều, nên càng ham muốn con nhỏ nhiều hơn cả hai thằng Bi – Bo. Từng cái sờ mó, và sau đó là đút ku vô người con nhỏ đều mang đến cho hai anh những cảm giác cực kỳ kích thích. Cho nên trong bốn thằng con trai đang gangbang con nhỏ, không phải là thằng Bi mở hàng nhào lên mình em gái, mà hai ông anh lớn mới là những người nứng nhiều nhất, chơi con nhỏ mạnh bạo nhất.
Con Loan vừa qua một lần cực khoái, nên khi được bốn anh chơi nhiệt tình như vầy, nó lại đạt cực khoái thêm một lần nữa ngay tại sườn núi. Mùi nhựa thông, mùi cây rừng, không khí lành lạnh của cao nguyên hòa cùng mùi mồ hôi, mùi hơi thở phì phì của mấy anh, và sau đó là mùi tinh dịch của mấy anh bắn ra trong miệng, dưới bướm nó khiến con nhỏ cảm nhận lần chơi này mang một “hương vị” mới lạ, hoàn toàn khác biệt với tất cả những lần mà nó từng biết tới. Trong cơn cực khoái, con nhỏ co rúm người lại, ôm siết lấy tấm lưng cuồn cuộn nở nang của một anh nào đó mà nó cũng quên mất và cũng không quan tâm, hai chân co lên siết chặt lấy eo lưng anh đó, đón nhận những dòng tinh dịch nóng rực đang bắn sâu vào hạ thể. Con nhỏ cực kỳ hưởng thụ và thỏa mãn với những lần sex ở địa phương mới lạ này.
Dù chỉ mới 10 tuổi, nhưng “kinh nghiệm” trong chuyện sex, và nhất là kèm với những chuyến phượt khiến nó lờ mờ nhận ra rằng, nếu như anh Khanh có nói, coi sex như một hoạt động giải quyết nhu cầu rất bình thường như ăn uống vậy, thì người ta ăn món gì, và ăn ở đâu, trong khí hậu như thế nào cũng sẽ có thể mang lại cảm nhận hoàn toàn khác biệt, dù là ăn cùng một món. Cho nên khi “ngộ” ra được điều này rồi, con nhỏ liền thả lỏng toàn bộ, mở hết các giác quan ra để thưởng thức “bữa tiệc” sex, và cả khoái cảm mà mấy anh đang đem lại cho nó, không muốn bỏ lỡ bất cứ thứ gì…
Mãi đến khi cả bốn thằng đều tạm thời thỏa mãn, và đều đứng dậy mặc quần áo vô, thì con Loan đã ướt đẫm dưới háng. Tinh dịch lẫn chất nhờn tự thán con nhỏ liên tục chảy từ lỗ bướm ra khiến cho cả đám con trai phải kiềm chế rất nhiều mới không bỏ lỡ buổi leo núi này. Cũng may chỗ con nhỏ bị đè ngửa ra là trên một lớp lá khô khá dầy, nên sau màn gangbang thì áo và váy vẫn không bị dính bẩn chút nào. Khi nó đứng dậy thì hai thằng Bi – Bo chỉ việc phủi phủi một vài chiếc lá nhàu nát dính sau lưng nó xuống, và con nhỏ lại trở lại thành một bé gái lớp 5 xinh xắn, vui vẻ đi leo núi với mấy anh trai vào ngày cuối tuần. Chỉ những ai chú ý thật kỹ mới thấy hai chân “bé gái xinh xắn” đó hơi run rẩy trong cố gắng leo núi theo mấy anh trai.
Đường càng lên cao càng dốc đứng khó đi, có nhiều đoạn cả đám phải tự mở đường chui qua những bụi cây rậm rạp, hoặc bám vào những vách đá thấp để leo lên.
Đi đến đây thì ai cũng dính đầy cây cối, rác, lá trên đầu cổ, trên quần áo, nhưng đứa nào cũng đều cảm thấy phấn khích bởi vì địa hình ở đây rất khác so với những nơi tụi nó từng đi. Có lẽ trên cao nguyên này độ ẩm rất cao, khí trời lành lạnh nên rêu mọc ở khắp nơi thành một tấm thảm xanh như nhung. Nhìn đâu cũng thấy rêu, rêu mọc dưới nền rừng thành từng đốm lỗi lõm mịn màng, trên những rễ cây lô nhô như được bọc nhung xanh, mọc từ gốc cây lan tới thân cây thành những vệt dài, hoặc bọc kín cả thân cây, thậm chí treo lòng thòng từ trên cành cây rũ xuống trông rất ma mị và quyến rũ, dù anh Nhàn giải thích đó là một loại rêu khác, không giống với loại mịn như nhung mọc tràn lan dưới đất và trên thân cây.
Khi đi tới rừng rêu này thì không chỉ anh Nhàn lấy máy ra chụp hình, mà cả ba đứa còn lại cũng đều giơ điện thoại lên chụp lia lịa. Tụi nhóc và cả anh Đen cứ tưởng mình vừa lạc vào khu rừng cổ tích nào đó bên châu Âu, chứ không còn ở Việt Nam nữa.
Thằng Bo vừa chụp vừa trầm trồ nói…
– Cảnh này đi đường xe U – oát không thể thấy được.
– Em đi đường bộ của khu du lịch cũng không còn rêu nữa đâu. Trong hội nhiếp ảnh anh chơi, mấy chú lớn tuổi người ta nói hơn hai chục năm trước đường đó cũng còn rêu như đường này nè, ít hơn, nhưng vẫn có rất nhiều. Bây giờ thì gần như tiệt chủng hết do tiện đường nên người dân hái về làm dớn bán cho những người trồng hoa lan hết rồi.
– Trời ơi. Dã man!
– Cũng may là mình đi bây giờ còn được ngắm cảnh đẹp. Chứ hai chục năm sau không biết con cháu mình có còn cảnh đẹp này để ngắm không.
– Sợ là lúc đó vườn cafe, nhà kính dưới kia đã gặm lên tới đây luôn rồi quá.
– Ờ. Dám lắm.
Anh Đen nãy giờ bận chụp hình, bây giờ mới tham gia…
– Ha ha, so với gia đình anh đi vô rừng đốn gỗ thì lấy rêu này có gì mà dã man.
– Sặc! Như nhà anh thì nói gì nữa. Hu hu…
Anh nhàn cầm máy chụp hình một lúc rồi nói…
– Mấy cái rêu này lòng thòng làm anh liên tưởng tới mấy sợi lông dưới bướm con Loan ghê.
– Chắc em chết! Con người ta mới thò ra vài sợi lông năng mà anh liên tưởng như đám rêu bờm xờm này thấy ớn vậy?!
– Hà hà, cứ đà phát triển của nó thì trước sau gì cũng tới đó thôi em.
– Trời ơi, anh đừng nói làm em ớn hàng nha.
– Ha ha, thôi để anh tranh thủ chụp lại những khoảnh khắc lông tơ quý báu này của nó, chứ để sau này nó mọc lông tùm lum thì dù có đi waxing thì cũng xấu hơn như vậy rất nhiều. Lỗ chân lông lúc đó rất to, nhìn da không mịn được như vầy nữa đâu.
Nói sao làm vậy, anh Nhàn lại kêu con Loan làm mẫu, bắt con nhỏ vén váy, vén áo lên để anh chụp. Anh kêu đứa này, đứa kia né ra khỏi khung hình, rồi bắt đưa con nít làm mẫu, cởi sạch sẽ, và phải diễn cho ra thần thái hờ hững, như những sợi lông tơ đang lún phún trên đỉnh của cái bướm của nó vậy.
Anh tạo dáng cho con nhỏ nửa nằm nửa ngồi, háng dạng rộng ra, đầu gối co lên không đều hai bên mà một chân hơi co nhiều hơn một chân lại hơi duỗi hơn, bàn chân vẫn đặt dưới nền rừng, lưng nó dựa vô gốc cây, tay để xuôi tự nhiên theo người, mông con nhỏ đặt ngay trên lớp rêu mềm mại. Thảm rêu phủ dưới nền rừng xanh mướt và mịn màng là background hoàn hảo cho cái bướm đang xòe ra của con nhỏ. Làn da mịn màng trắng hồng trong cái lạnh, màu hồng thịt non ngay giữa đường chẻ, vài sợi lông mu lún phún mịn màng như lông đào, nhìn vô cùng hợp với thảm rêu xanh như nhung bên dưới. Với kiểu ngồi này, anh chụp rất nhiều tấm, từ cận cảnh cho tới lấy cả khung cảnh rừng rêu xung quanh.
Chụp một lúc, anh kêu con nhỏ rặn bướm, và nó cũng rặn ra được một ít búi tinh dịch đặc quánh, chảy ngang lỗ đít, rồi nhiễu xuống thảm rêu xanh bên dưới, khi vô khung hình thì sự tương phản của búi chất nhầy trắng đục trên nền rêu xanh đó anh gọi là “sự kết nối giữa con người và tự nhiên”(!).
Rồi anh lại đổi góc chụp, chính mình gần như nằm dài trên đất, hất ống kính chụp lên. Ở góc chụp mới, hơi xiên này của anh Nhàn, hướng từ dưới háng con nhỏ hất lên bướm rất độc đáo, lấy cận cảnh được hai cái múi căng mọng, cái đường chẻ được phủ mờ bởi tinh dịch đặc quánh, trắng đục, những sợi lông tơ thưa thớt bị bết lại trên đỉnh mu càng rõ ràng hơn khi ướt, và xa xa là gương mặt hững hờ của con Loan, mờ mờ trong hậu cảnh, cùng với cặp ngực trần mới nhú của nó càng khiến thần thái hờ hững tự nhiên của con nhỏ như được nâng lên tầm cao mới.
Dù chỉ đứng ngoài xem và giơ điện thoại lên chụp ké, nhưng cả đám con trai đều cảm thấy một sự cương cứng không hề nhẹ, mặc dù tụi nó chỉ vừa chơi con nhỏ cách vài trăm mét bên dưới kia. Không biết là do tư thế tạo dáng của con nhỏ quá “có thần” theo ngôn ngữ nhiếp ảnh của anh Nhàn, mà đơn giản chỉ là gợi dục trong suy nghĩ thẳng tuột của tụi nó, hay là do đám con trai sau một hồi leo núi thì cảm thấy sinh khí bừng bừng trở lại, mà anh Nhàn vừa chụp hình solo cho con nhỏ xong thì đứa con gái 10 tuổi lại một lần nữa bị cả đám đè ra chơi tiếp ngay tại chỗ.
Thảm rêu xanh mịn màng sau một hồi bị con người quần thảo liền tan nát, cũng như cái bướm của con nhỏ bị lần lượt 4 con cu to khổng lồ đút vô “giã nát” vậy. Nhưng đối với rêu thì tan nát là tan nát luôn, còn đối với bướm thì càng bị “giã” con nhỏ càng sướng.
Và khi anh Đen là người chơi cuối cùng thế cho thằng Bi, con nhỏ lại đạt một lần cực khoái mạnh mẽ hơn lúc nãy.
Cả người nó co giật, tay chân bấu chặt lấy cơ thể của anh Đen, khiến cho anh ngay cả việc dập ku nước rút cũng gặp rất nhiều khó khăn.
Cuối cùng anh phải lấy hết sức lực mạnh mẽ của mình để mà tăng tốc, và sau đó là cùng đạt cực khoái với con bé.
Năm đứa khi đã chơi xong đều có cảm nhận lần chơi này có mùi hương rất khác. Nếu như lúc nãy vây quanh tụi nó là mùi thông, mùi lá cây, mùi rừng, thì lúc này tình dục của tụi nó lại thơm mùi rêu nước, cực kỳ tươi mới như thảm rêu xanh non mượt mà bên dưới lưng thon con nhỏ vậy. Cảm giác cái mùi hương tươi mới nơi này khác hẳn cái mùi chỗ lúc nãy, và cũng nhờ tụi nó “cày nát” thảm rêu kia nên tinh dầu trong thân rêu mới tỏa ra thơm thơm như vầy. Vừa đưa mũi hít hà, thưởng thức mùi hương thí vị đó, tụi nó càng nhận ra sự quan trọng của địa điểm khi chơi, thậm chí cũng quan trọng không kém việc chơi với ai. Điều nay gần như thay đổi hoàn toàn nhận thức của đám con trai, khi mà xưa giờ tụi nó chỉ nghĩ đến làm thế nào đút vô bướm con gái, nghĩ cách để chơi cho được, còn địa điểm thì chỗ nào mà chẳng như nhau. Nên ông bà ta có câu “đi một ngày đàng, học một sàng khôn”, trường hợp của tụi nó phải sửa lại thành “chơi một lần (trên) đàng, học một sàng khôn” là đúng nhất.
Trong 5 đứa thì con Loan là đứa hiểu rõ nhất về điều này, dù là đứa nhỏ tuổi nhất. Có lẽ vì là con gái, bị động, bị mấy anh chơi, cảm xúc bị ảnh hưởng bởi nhiều thứ hơn mấy anh, nên nó cũng cảm nhận sớm hơn mấy anh. Lúc này nó vẫn đang tận hưởng cơn cực khoái tràn ngập mùi rêu nước trong không khí, mắt nhắm chặt để tập trung vào xúc giác và khứu giác, để không bỏ sót một giác quan nào đang mang tới cho nó cảm nhận tuyệt vời này.
Cả ba thằng ra trước đều đứng ngồi quanh cặp đôi, và khi bắt đầu lấy quần áo mặc vào thì thằng Bi nói…
– Trời ơi bữa nay đã ghê, thậm chí còn chưa lên đỉnh mà mình cũng lên đỉnh được mấy lần rồi.
– Há há! Chí lý! Bé Loan cũng lên đỉnh nữa mà. Hà hà hà.
– Đúng là con Loan cũng nên đỉnh được mấy lần. Bây giờ nó còn đang trên đỉnh nè, chưa có xuống đâu. Há há…
– Nó thắt ku anh bót không vậy anh Đen?
– Phù phù… Còn phải nói nữa… hơ hơ… Bé Loan nhà mình là số 1 mà… Phù phù phù…
– Hèn gì cho đến giờ giờ anh cũng chưa rút ra được nữa hả? Hí hí…
– Ừ, hờ hờ… anh đang bị nó thắt bím dính lẹo như chó luôn rồi. Hahaha… Phù phù…
– Anh Đen này! Hơ hơ… Anh nói chuyện kỳ cục quá nha! Hơ hơ… Ôm chặt em đi anh!
– Ôm liền! Hí hí… phù phù… Trời lạnh có cái mền 37 độ ôm sướng thật đó mấy đứa… phù phù…
– Ờ. Biết vậy mình khỏi thuê nhà nghỉ làm gì.
– Chỗ này có trải thảm lông dầy dưới đất, còn có mềm 37 độ nữa, còn gì sướng bằng, há há…
– Hai đứa chỉ được cái nói đúng. Cái mền này vẫn còn giật giật nè, bên trong thì đang thắt ku anh muốn nghẹn luôn, hihi…
– Anh Đen nữa nha! Hơ hơ…
Vừa nói con Loan vừa đưa tay đấm thùm thụp vào lưng anh Đen, nhưng rồi sau đó nó lại tiếp tục ôm siết lấy anh, áp hai vú non của mình vô sát bộ ngực vạm vỡ của anh, cũng như cái âm đạo của nó đang “thắt chặt” quanh con ku anh không chịu buông.
Thằng Bo nhìn cảnh con em đang “trên mây” rồi cười hì hì nói…
– Anh Đen nha! Lợi dụng con gái người ta đang cực khoái không nói chuyện được, rồi muốn nói cái gì thì nói hả?! Há há…
Cả đám xúm vô dìm hàng anh Đen, mỗi đứa một câu, cười giỡn chờ con Loan hồi phục lại.
Đến khi con nhỏ buông lỏng vòng tay ra khỏi người anh Đen, thở hổn hển, thì tụi nó mới mới mặc áo vào cho con nhỏ trước để chống lạnh.
Sau khi anh Đen rút ra khỏi người con bé, cái váy mới được thằng Bi mặc vào cho con em. Con nhỏ bây giờ là “tài sản quý báu nhất” mà má và cậu mợ để lại cho hai anh em thằng Bi – Bo, nên tụi nó chăm chút cho con nhỏ rất kỹ. Thậm chí mặc váy cho con nhỏ xong, thằng Bo liền lấy nước khoáng pocari ra đưa cho con nhỏ uống để hồi sức, rồi mình và mấy anh mới uống sau.
Cả đám con trai cũng khá tâm lý, tụi nó đều ngồi quây quần quanh con nhỏ, vuốt lưng, vuốt tóc, ôm ấp đứa con nít một hồi, kiên nhẫn chờ cho hơi thở nó dần hồi phục bình thường, thậm chí anh Nhàn còn bẻ một miếng chocolate đen khá to đưa cho con nhỏ ăn hết, rồi tụi nó mới cùng nhau đứng dậy và leo tiếp.
Vừa đi anh Nhàn vừa nói…
– Bé Loan cũng ngộ thiệt đó. Lúc leo núi thì chỉ hơi nóng người, đổ mồ hôi, nhưng lúc nứng lên thì lại nóng hầm hập như sốt cao luôn.
– Nó vậy mà anh. Nên nó có sốt cao thì cũng dễ bị lầm tưởng là đang nứng lắm. Hí hí…
– Hahaha…
– Em nghe hết rồi nha!
– Anh nói sai chỗ nào sao? Hí hí…
– Người ta… có cảm hứng chứ bộ. Hừ hừ…
– Anh đang khen em mà. Anh thích con gái nóng rực như vậy á. Sờ đâu cũng phê.
– Đúng đúng! Sờ vú sờ bướm gì cũng như có điện chạy á. Phê cực kỳ, há há…
– Chứ hổng phải mấy anh đang chọc em à?
– Đâu có, khen mà. Anh Nhàn khen bé lại đi, haha…
– Ờ, khen khen bé nha! Ngoan đi rồi anh anh thương nè!
– Hahaha…
Cả đám vừa leo vừa cười giỡn suốt cả hành trình, quên luôn mệt nhọc bởi những con dốc khó đi, và nhất là từ hai lần làm tình ở giữa sườn núi vừa rồi.
Càng lên cao rừng càng rậm rạp, ẩm ướt và khó đi hơn nữa. Rêu mọc gần như phủ kín toàn bộ thân, cành, gốc rễ của cây rừng, nhìn cảnh vật càng thêm ma mị. Thỉnh thoảng anh Nhàn dừng lại chụp hình, nhưng lúc này ba thằng còn lại cũng ít chụp hình đi rồi, bởi vì rừng cây lúc này khá tối, ánh sáng không lọt xuống mặt đất được bao nhiêu, trong khi mấy cái điện thoại thì không có cửa để so với máy ảnh của anh Nhàn khi chụp thiếu sáng.
Mới đầu ở bên dưới thấy phong lan tụi nó còn trầm trồ thích thú, lên tới đây phong lan mọc đầy, tụi nó chỉ nhìn nhìn chứ không ngạc nhiên như lúc nãy nữa. Nhưng anh Nhàn nói…
– Đây chỉ là phong lan thường, ít có giá trị kinh tế nên mới còn thôi. Chứ những loại giá trị cao thì tìm đỏ mắt cũng không ra nữa đâu. Dân đi rừng chuyên nghiệp họ dọn sạch rồi.
– Chắc cũng giống như gỗ quý rừng nhà anh Đen, hí hí…
– E hèm! Ai kiu tui đóa!
– Hahaha…
Vừa leo vừa tám, đến mấy chỗ có những cái cây thật to bật gốc nghiêng qua một bên, trên thân phủ đầy rêu, con Loan lại được anh Nhàn chụp cho rất nhiều ảnh đầy “thần thái”. Cái váy ngắn của nó khi chụp ngược từ dưới lên trên để lộ ra hai múi bướm căng mọng, nhìn cực kỳ kích thích, khiến cho đám con trai bị thôi thúc phải thò tay tuột váy con nhỏ để nhìn cho đã.
Và 10 lần như 1, con nhỏ đều bắt đầu được an Nhàn chụp hình với đầy đủ váy áo trên người, và kết thúc đợt chụp hình đều phải mặc lại váy, áo vào người. Leo hơn một tiếng mà áo, váy của nó không biết đã bị lột ra rồi mặc vào bao nhiêu lần, mà chưa đến đỉnh núi đã nhàu nhỉ, nhăn nhúm như bị ai vò, khiến con nhỏ tự nhìn quần áo mình mà muốn khóc.
– Hic hic. Áo với váy đẹp của em nhăn nhúm hết rồi nè, xấu hoắc luôn rồi, tại mấy anh đó, hic hic…
Anh Đen nghe vậy liền an ủi…
– Oh, không sao đâu em. Em đẹp nhất khi không mặc gì, há há…
– Anh Đen nữa nha! Hừ hừ…
Anh Nhàn đi trước nghe vậy quay lại nói…
– Haha. Ảnh nói đúng đó em. Dù em mặc đồ màu gì, kiểu gì, cứ nhìn thấy em là tụi anh đều muốn lột truồng em ra để nhìn em cho đã, chứ không phải nhìn mấy cái đồ mà em khoác lên người.
– Hứ. Người ta mặc đẹp mà mấy anh cứ vậy!
– Lột ra chỉ để nhìn mà anh “đã” rồi hả anh Nhàn? Hí hí…
– À, nhìn xong rồi thì chụp hình.
– Rồi sao nữa anh?
– Chụp hình rồi mình làm… ấy ấy, hí hí…
– “Tình”, mày không nói đại chữ đó cho rồi, bày đặt “làm ấy ấy” nữa, há há…
– Có trẻ em tiểu học ở đây nha Đen. Mình phải kiểm duyệt từ ngữ trước mặt bé chứ!
– Hè hè… Chỉ kiểm duyệt từ ngữ với bé thôi hả? Còn “hành động” với bé thì sao ta?
– À à… Thôi mình đi tiếp đi mọi người! Dừng lại lâu quá lạnh cơ, leo dễ bị chuột rút cơ chân lắm đó.
– Hahaha…
Cả đám lại rồng rắn leo dốc. Lần này tụi nó đi luôn một mạch, chỉ dừng lại một lần để con Loan đi tè. Khi con nhỏ vừa vén váy ngồi xuống đất thì anh Nhàn liền cản lại, níu nó đứng lên, rồi chỉ cho nó một gốc cây to bị đổ vắt ngang con đường, hơi xiên xiên chìa ra bên ngoài dốc, trên thân phủ đầy rêu xanh. Anh nói…
– Em lên cây đó ngồi tè đi, anh chụp hình cho. Bao đẹp!
– Eo! Xấu lắm anh ơi.
– Đẹp. Em có thấy anh chụp hình mà xấu bao giờ chưa?
– Nhưng… nhưng vậy mắc cỡ lắm.
– Toàn người quen ở đây, cái gì của em ai cũng thấy hết rồi, em cũng thấy của tụi anh rồi mà mắc cỡ gì nữa.
– Thôi, mắc cỡ lắm, hic hic…
Con Loan cũng ngộ. Nó với cả đám con trai đã “thông” nhau biết bao nhiêu lần, mà cứ tới cái màn chụp nó đi tiểu là thấy mắc cỡ. Cuối cùng anh Nhàn kêu nó ngồi trên một cục đá chìa ra ngoài con dốc, rồi tè xuống, chứ không cần lên cái cây đổ lộ thiên kia nữa, nó mới chịu.
Và khi anh Nhàn chụp xong, cho cả đám coi lại những tấm ảnh chụp tốc độ cao, cận cảnh, thì những giọt nước tiểu bắn vọt ra từ lỗ tiểu ngay bên trên lỗ âm đạo của con nhỏ như những hạt ngọc, loang loáng dưới những tia sáng xuyên qua tán lá rừng rất độc đáo. Cái đường chẻ đỏ hồng giữa hai múi căng mọng của con nhỏ trong hình như sáng rực hẳn lên bởi ánh sáng phản chiếu từ những giọt nước tiểu lóng lánh đó.
Ngay cả thằng Bo là đứa anti – fetish lắm, hay mắng thằng Bi là biến thái này nọ, mà coi hình này nó vẫn thấy nứng như điên.
Nhưng anh Nhàn nói gần tới đỉnh núi rồi, nên nó ráng nhịn, chỉ lấy chai nước lọc trong ba lô ra đưa thằng Bi rửa bướm cho em, nhìn bàn tay thằng Bi lướt ngang qua lại hai múi bướm kia trong khi rửa mà chính nó cũng có cảm giác mình đang làm chuyện đó, và thấy “phê” như nào. Sau đó nó thấy thằng anh sinh đôi lấy từng xấp khăn giấy khô ra lau chùi bướm con em mình rất cẩn thận khiến nó rất ưng bụng. Cái lone non này của con em là “di sản” quý báu nhất của tụi nó, phải giữ gìn thật tốt mới… dùng được lâu.
Sau màn “tạm dừng” nho nhỏ kia, cả đám lại leo tiếp lên đỉnh.