Phần 119
Đoàn xe do Bảo Tuấn dẫn đầu đang tiến dần về phía xa.
Dưới một tán cây, Dương rời mắt khỏi đoàn xe, nhìn sang Hoài Bão và hỏi:
– Ngươi cần ta giúp chuyện gì?
– Ngươi biết chuyện mộc tinh Xương Cuồng chứ?
– Ừ, biết chút chút! – Dương đáp ngờ vực.
Hoài Bão không nói huỵch toẹt ra, mà nghĩ cách dụ dỗ Dương từ từ:
– Xương Cuồng là linh mộc, cho nên sẽ có linh quả. Loại quả này tên là Mộc tinh quả, có tác dụng giúp phát triển linh hồn, có thể nói, Linh Tá ăn một quả tăng hai, ba cấp Tá là chuyện hoàn toàn có khả năng.
Tác dụng của Mộc tinh quả nghe ra thì có vẻ giống hệt Tinh tú linh châu mà Dương từng sử dụng, nhưng thật ra khác nhau hoàn toàn. Tinh tú linh châu là ngưng tụ linh tực tự nhiên trong thiên địa thành dạng cô đặc, người dùng cần thời gian dài để hấp thu toàn bộ lượng linh lực này và chuyển hóa thành linh lực bản thân. Còn Mộc tinh quả lại giống như một loại dinh dưỡng, giúp kích thích quá trình phát triển của linh hồn đến mức vượt bậc, mất hàng nghìn năm mới kết thành một quả.
Có Google nên Dương cũng biết về loại quả này, nhưng không hề có ý định động đến, bởi có một vấn đề quan trọng. Biết vấn đề là gì nhưng Dương vẫn giả nai:
– Quả đó ngon như vậy sao? Vậy bị kẻ mạnh hái trái sạch rồi còn gì?
Hoài Bão lắc đầu:
– Xương Cuồng không ngu ngốc trưng của quý ra cho người ta xơi đâu! Quả được giấu trong thân cây, muốn hái thì trừ khi hắn tự nguyện đưa ra, hoặc là tiêu diệt hắn!
– Vậy ý ngươi là muốn ta giúp ngươi tiêt diệt Xương Cuồng?
Hoài Bão gật đầu:
– Đúng vậy, Huyết ảnh yêu hỏa của ngươi kết hợp Thần lực trong Sắc Mệnh Chi Bảo ấn của ta có thể diệt được Xương Cuồng! Thành công thì số Mộc tinh quả thu được nếu số chắn chia đôi, số lẻ thì ngươi phần hơn, thế nào?
Muốn diệt Thần hồn, buộc phải có Thần lực, đó là cản trở duy nhất khiến Dương dù thèm Mộc tinh quả đến nhỏ dãi nhưng không hề có ý định đoạt lấy. Hôm nay nghe Hoài Bão có thể sử dụng Thần lực trong Sắc mệnh chi bảo ấn, trong lòng Dương mừng rỡ quên cả thắc mắc làm thế quái nào mà một thằng Linh Tá có thể kích hoạt được Thần lực trong Thần Bảo. Nhưng Dương vẫn ra vẻ đắn đo để khẳng định vị thế kèo trên:
– Nhưng mà nhìn ngươi thương tích đầy mình thế kia, có chắc là hợp tác với ngươi thì ta sẽ toàn thây chứ?
Hoài Bão nghĩ thấy cũng đúng, liền ngây thơ lấy ra ba lọ thuốc, chọn mỗi lọ 3 viên đưa cho Dương, tổng cộng là 9 viên.
– Ba viên Phục hồn tiên đan, ba viên Dưỡng thương tiên đan, ba viên Nạp linh tiên đan, toàn bộ đều là Tiên đan sơ cấp, ngươi cứ dùng khi cần thiết!
– Được, được… Hà hà…
Dương cất 9 viên Tiên đan vào nhẫn. Tuy chỉ là 9 viên Tiên đan cấp thấp nhưng Dương biết để luyện được không phải dễ dàng, Hoài Bão đưa ra 9 viên này cũng là cắt ruột cắt gan rồi.
– Vậy ngươi đồng ý giúp chứ? Đồng ý thì chúng ta bàn kế diệt hắn trong khi ta tranh thủ khôi phục linh lực!
Dương gật đầu:
– Đồng ý! Nhưng có thêm một điều kiện, nếu trên người Xương Cuồng có thêm đồ vật nào khác thì đó là của ta!
Hoài Bão vốn chỉ cần tàn hồn Xương Cuồng, liền gật đầu đáp ứng:
– Không thành vấn đề! Vậy thì tìm chỗ nào nghỉ ngơi khôi phục đã!
Khi ấy cũng là lúc hoàng hôn buông xuống, đôi trai trẻ sánh vai nhau tìm một nơi vắng vẻ yên tĩnh để ăn uống nghỉ ngơi, bàn bạc kế sách tiêu diệt Xương Cuồng rồi QUA ĐÊM VỚI NHAU nơi dãy núi Bạch Mã yên bình thơ mộng, dưới bầu trời đêm lãng mạn muôn vạn vì sao…