Phần 45
Vu Sinh dần tỉnh lại trong bệnh xá, cơ thể hắn đã dễ chịu hơn nhiều sau mấy ngày bị đày đọa, mắt hắn mở ra, ngồi bên cạnh là một thiếu niên ánh tuấn phi phàm, nhìn hắn bằng ánh mắt thân tình âm áp.
“L… là mày hả Dương?”
Dương mỉm cười: “Ừ… tao đây…”
Nước mắt đọng chứ không rơi…
…
Chiều hôm sau.
Đoàn xe đưa học viên đi Hoàng thành dự thi đã gần về đến học viện, My, Nguyệt, Mộng và Lệ ngồi cùng 1 xe.
“Không biết ông nội đi cứu hắn có thành công không…” Như Nguyệt bĩu môi buồn bã.
Lệ trầm ngâm, Mộng nhìn xa xăm ngoài cửa sổ, My cúi mặt. Ba năm, dù tỷ lệ Dương còn sống sót là rất mỏng manh nhưng các nàng chưa từng ngưng hy vọng…
Đoàn xe tiến vào sân trường, học sinh, giáo viên ùa ra chào đón…
Một thiếu niên nổi bậc giữa đám đông…
Mưa buồn trên những đôi mắt đẹp…
Hắn…
Chính hắn…
Nét mạt anh tuấn đó…
Hắn đưa tay gãi đầu, nhe răng cười…
“TÊN BẠI HOẠI NHÀ NGƯƠI SAO GIỜ MỚI CHỊU VỀ! HU HU…” Như Nguyệt gào to, thân hình thiếu nữ mảnh mai xinh xắn như cơn gió ùa đến ôm chầm lấy thiếu niên…
Như Mộng liền sau đó cũng lao vào ôm lấy hắn…
Diễm My chần chừ rồi thẹn thùng tiến lại khi ánh mắt hắn chuyển đến nàng…
Như Lệ đứng nhìn, nở một nụ cười yêu thương hiếm thấy trên gương mặt lãnh cảm nghiêm nghị thường ngày…
Và… lần đầu tiên, một đội thi thua lại ăn mừng còn vui vẻ và hoành tráng hơn cả đội vô địch…
Sân trường mở tiệc đến khuya, Dương được dịp chém gió cho toàn thể học viện về những chuyện đã xả ra trong 3 năm mất tích, Nguyệt, My, Mộng, Lệ và nhiều cô nàng thì bị nét đáng yêu kinh khủng của Bảo Ngọc phiên bản 6 tuổi hớp hồn, tranh nhau hôn nựng làm bọn con trai ganh tỵ không thôi.
Dương đang chém gió với hội fan cuồng, Lệ tiến lại kề môi nàng vào tao hắn thầm thì: “Xong tiệc thì vào thư viện!”
Một câu hẹn nhẹ nhàng nhưng đủ làm dương vật của Dương bắt đầu ngóc dậy…
Tiệc tàn dần, Dương thu Bảo Ngọc đang thiu thiu ngủ vào trong nhẫn rồi nhìn quanh, My đã về phòng ngủ, Mộng và Lệ không thấy đâu, bọn Sinh, Chung, Trần đang chém gió với bọn đàn em về những chiến tích của Dương khi mới nhập học. Như Nguyệt đứng ở một góc vắng, vu vơ ngắm ánh trăng vàng.
Dương tiến đến đứng đối diện Nguyệt, tìm cách trêu ghẹo: “Xin lỗi… bạn là ai mà khi nãy lại ôm mình vậy?”
“Ta… ngươi…” Như Nguyệt ấp úng, gương mặt xinh đẹp ửng hồng khi nhớ ra trước đây nàng chỉ quen Dương với tư cách là Như Nhật.
“Ta… ta… là fan hâm mộ ngươi…”
“Vậy sao… có muốn xin chữ ký không?”
“Ơ… ờ vậy cho thì lấy à!” Như Nguyệt bối rối.
“Nàng muốn ta ký vào đâu?” Dương tiến sát lại.
“Thì… ờ…” Nguyệt bối rối nói không nên lời, dưới ánh trăng, nàng không hiểu tại sao Dương lại cuốn hút đến vậy, làm tim nàng như muốn nhảy khỏi lồng ngực vì hồi họp.
“Vào môi nhé!” Dương nói, rồi hắn đáp vào môi Nguyệt một nụ hôn nhẹ nhàng…
Nguyệt chết trân, nàng không hiểu sao bản thân không có chút ý kháng cự nào, chỉ có làn môi hồng dần tê đi…
Mềm mại, dịu êm và ẩm ướt…
Nụ hôn đầu…
Đôi bàn tay xinh xắn, thiếu nữ 16 đưa lên ôm vào mặt hắn, cảm nhận hơi ấm từ làn da…
Thương nhớ…
Lưỡi tìm vào, lưỡi đón nhận…
Tay ai đó khẽ vuốt làn eo thon…
Mịn mềm như nhung lụa…
Ngực nép vào ngực…
Chân thon khẽ nhón lên…
Nơi giữa đôi chân, chạm vào nơi giữa đôi chân…
Cứng…
“A! Ngươi bại hoại!” Như Nguyệt ngượng đỏ cả mặt, dùng răng cắn nhẹ vào lưỡi Dương rồi quay lưng chạy biến đi mất.
Dương đứng nhìn theo cô bé, lòng vẫn còn si mê…
Đêm chín mùi, không khí lành lạnh hơi sương, Dương âm thầm tách khỏi cuộc vui đang tàn, hắn mở cửa thư viện, đi về phía tấm gương lớn đặt ở một góc tối, chạm tay vào gương.
Mặt gương phẳng lặng chợt gợn sóng, Dương bước vào.
“Ô mai chúa!”
Dương thốt lên đầy bất ngờ, vẫn là căn nhà nhỏ nơi hòn đảo đang ngập trong nắng ấm, vẫn tiếng sóng vỗ rì rào và thơm lừng hương biển cả. Khác ở đây là có hai tuyệt sắc mỹ nữ Lệ và Mộng đang trong một tư thế tột cùng dâm loạn nhưng cũng đầy quyến rũ, cả hai nàng đều chỉ còn trên người chiếc áo sơ mi trắng đã tháo hết nút áo, ngồi đối diện hôn môi nhau, tay người này mân mê ngực người kia, hai gương mặt xinh đẹp đều ửng hồng vì kích thích.
Thấy Dương đến, hai nàng không chút thẹn thùng thả môi nhau ra.
“Đến rồi này!” Mộng nói với Lệ.
“Đây là… là…” Dương nói không nên lời.
“Đừng hiểu lầm, chỉ là chờ ngươi đến lâu quá nên chúng ta muốn thử một chút.” Lệ cười quyến rũ, nàng và Mộng cùng bước đến đem hai thân hình trắng xinh hoàn mỹ dựa vào người Dương, khoảng cách về chiều cao đã ngắn lại nhưng cả hai nàng vẫn cao hơn Dương hơn nữa cái đầu.
Lệ hôn nhẹ vào môi Dương, tay nàng xoa nhẹ chỗ quần giữa hai chân hắn và nói tiếp: “Ngươi đấy! Giống hệt cha ngươi, bị ngươi đưa cái thứ đó vào người rồi là nhớ mãi không quên!”
Mộng cũng hôn nhẹ vào môi Dương: “Phải đấy, chị em ta chờ ngươi suốt 3 năm nay khổ lắm ngươi biết không?”
“Chị em?”
Lệ lúc này đã cho tay vào quần Dương, sờ trực tiếp vào dương vật nóng hổi của hắn: “Mộng là em ruột của ta, là dì của ngươi đấy!”
“Ách!” Dương ngớ ra, hắn chưa bao giờ thắc mắc tên họ đầy đủ của Lệ nên không biết nàng là Hoa Như Lệ, cũng là người của Hoa gia như Hoa Như Mộng. Dương phát hiện ra trừ Như Nguyệt, những người hắn từng chịch hoặc thích ở thế giới này đều có dây mơ rễ má với chính hắn, Diễm là mẹ ruột, Lệ là má hai, Mộng là em vợ của cha, Chúc Băng là dì ruột, My là em gái ruột, ngay cả bà Nữ Thần Tử Linh cũng có vẻ như là bạn gái của ông nội hắn, xem ra hắn đã lạc vào thế giới được tạo ra bởi một thằng nghiện loạn luân đến mức hoang tưởng!
Trong lúc Dương còn đang hoang mang, Lệ và Mộng cùng quỳ xuống cởi quần Dương ra, hai nàng cùng trao hắn nụ cười xinh đẹp mà dâm đãng tuyệt vời, hai chiếc mũi thon kề vào ngửi lấy mùi đàn ông trên khúc thịt cứng dài sừng sững, hai đôi môi một đỏ một hồng duyên dáng hôn nhẹ lên lớp da dương vật đầy gân guốc của Dương.
Cảm giác hai làn môi thơm mềm mại cùng chạm vào dương vật mình làm Dương không khỏi rùng mình vì sướng khoái. Nhưng chưa hết, hai nàng cùng hé môi dùng làn môi ẩm ướt mơn trớn khắp dương vật của Dương, hai chiếc lưỡi đôi lúc lướt ra liếm ướt dương vật hắn. Thỉnh thoảng, hai đôi môi lại chạm nhau, hai nàng nhìn nhau đầy thích thú và vừa hôn môi nút lưỡi nhau vừa nhìn Dương bằng ánh mắt tột cùng khêu gợi.
Dương sướng tới mức muốn gào thét cho cả thế giới biết, hai cô giáo, mẹ và dì, hai tuyệt thế giai nhân, một người hơn gấp đôi tuổi hắn, một người hơn hắn đến 11 tuổi, đang quỳ dưới chân phục vụ cho dương vật của hắn như hai con điếm tột cùng dâm đãng.
Dương lui lại đặt mông ngồi lên giường, Lệ và Mộng cũng bò theo, môi không chịu rời dương vật hắn. Để cho Lệ tiếp tục liếm dương vật mình, Dương kéo Mộng lên trao cho nàng một nụ hôn dài say đắm, hương môi nàng vẫn ngọt ngào như xưa, hương da nàng vẫn thơm mùi tươi trẻ nhưng đã được thêm vào vị nồng nàn thành thục. Dương vòng qua vuốt ve eo Mộng, vuốt xống mông và xoa lên đôi gò vú tròn trịa của nàng, làn eo vẫn thon như vẽ, ngực và mông đã đầy đặn hơn xưa.
Vẫn giữ môi mình kề môi Mộng, Dương hỏi khẽ: “Nàng nhớ ta lắm sao…”
Mộng nở nụ cười tinh ngịch nhưng dịu dàng: “Ai thèm…” Đáp xong, Mộng như con trăn trườn xuống tranh dương vật của Dương từ miệng Lệ.
Dương kéo Lệ lên, hỏi cùng một câu hỏi, nàng không đáp, chỉ đỏ mặt ôm lấy hắn mà hôn cuồng nhiệt, trong khi Mộng há đôi môi xinh đẹp ngậm hẳn dương vật của hắn vào trong để mà sục.
Hôn Lệ một lúc lâu, Dương hôn quanh gương mặt nàng và hôn dần xuống cái cổ thon. Lệ dần đứng lên cho Dương hôn vào hai bầu vú to tròn hoàn mỹ của nàng.
“Ư…” Lệ rên khẽ trước cảm giác khi đôi môi Dương nghịch ngọm tóm lấy quầng vú của nàng và gặm nhẹ đầu ti đang cương cứng của nàng.
Một tay xoa mái tóc đen mềm mượt của Mộng, một tay Dương nâng niu nựng nịu bầu vú tròn mềm mịn đàn hồi của Lệ, miệng hắn hôn, liếm, gặm, nhai, bú vú nàng như một đứa trẻ. Rồi Dương bắt Lệ và Mộng cùng bò lên giường, hai nàng ngoan ngoãn làm theo, thẹn thùng chổng mông khoe hai đôi môi dâm tuyệt mỹ cho Dương tha hồ ngắm nghía.
Hai tay dương vuốt ve hai cặp mông trắng hồng tròn lẳng của hay mỹ nữ họ Hoa, một tay hắn chọc vào âm vật của Lệ gọi dâm thủy ứa ra, mặt hắn úp vào mông của Mộng đưa môi hôn lấy âm vật hồng hào tươi trẻ của nàng.
“Ư… Ư…”
“Ai… A…”
Hai mỹ nữ cùng rên rỉ trong cơn kích thích, nơi linh cảnh này, hai nàng có thể thoải mái la hét mà không sợ bất kỳ ai khác nghe thấy.
Hưởng thụ dâm hương quyến rũ nơi cửa mình của Mộng, Dương lại chuyển qua đưa lưỡi vào nghịch phá cửa mình của Lệ, khiến cho hai nàng sướng khoái không ngừng ưỡn eo ngoáy mông một cách duyên dáng và khêu gợi.
“Ư… A… Yêu thiếp đi Dương…” Bị lưỡi Dương xông phá âm đạo, Lệ rên rỉ van xin.
Nhưng Mộng đã nhanh hơn một bước, nàng xoay người ôm lấy Dương, đè hắn ngửa ra giường rồi trèo lên, đặt âm vật nàng ngay trên đầu khấc hắn rồi từ từ nhấn xuống…
“A… Sao to quá…” Mộng rên rỉ, cảm nhận dương vật nóng hổi, cứng và đầy gân của Dương từ từ tách âm đạo nàng tiến sâu vào trong.
Dương cắn răng, gồng mình ngăn cơn sướng khái dâng trào khi cảm nhận âm đạo mềm mại ẩm ướt của Mộng bóp chặt lấy dương vật mình. Sau một hồi chịu đựng cơn đau thốn, Mộng mới nuốt trọn được dương vật to dài của Dương vào âm đạo, khiến nàng phải ngừng lại ngồi thở một lúc.
Như để trả thù đứa em gái giành mất “hàng” của mình, Lệ quỳ sau lưng Mộng, luồn hai tay ra trước ôm lấy ngực Mộng tha hồ nghịch phá bóp nắn đủ kiểu, lưỡi nàng liếm vành tai Mộng làm nàng vừa sướng vừa nhột la to: “A! Đừng mà chị!”
Sau một lúc hưởng thụ sự ấm áp, mềm mịn và ẩm ướt nơi âm đạo Mộng, Dương ôm eo nàng nâng lên, cho Dương vật từ từ trượt ra gần hết rồi đẩy nhẹ vào, lặp lại liên tục.
“A… Ai… Ai… Nhanh nữa đi chàng… Uhm… Um…” Từng đợt từng đợt nhẹ nhàng ôm lấy dương vật của Dương, Mộng xinh đẹp ánh mắt khép hờ trong mê say, sau đó môi nàng đưa ra đón nhận lấy nụ hôn từ lệ. Nhìn hai mỹ nữ hôn nhau say sưa và dâm đãng khiến Dương còn kích thích hơn khi chính hắn được hôn các nàng.
Sau một lúc lâu xuyên phá âm đạo của Mộng, Dương đứng dậy đem dương vật ướt sũng dâm thủy đem chen vào giữa hai đôi môi đang hôn nhau của hai nàng. Đứng chống nạnh ngắm nhìn hai đôi môi quyến rũ trở nên sáng bóng vì được tô một lớp son làm bằng dâm thủy của Mộng, Dương phải gồng minh cố ngăn cơn thèm khát muốn tưới đầy tinh dịch lên hai đôi môi này.
Ngắm một hồi, Dương lại bế Lệ đem nàng đặt nằm ngửa ra giường, cầm dương vật dính hai thứ nước bọt đem cắm vào…
Âm đạo này vốn thuộc về cha ruột hắn, là nơi xinh ra cô bé My xinh xắn ngực khủng mà hắn vẫn thường tơ tưởng…
Và giờ là của hắn…