Phần 9
Nhà họ Võ ngày hôm nay yên ắng lạ thường, Diễm phu nhân buồn bã đứng trước bàn thờ chồng, nước mắt nhẹ lăn khỏi khóe mắt.
“Phu quân, thời hạn 13 năm đã đến… thiếp phải đi rồi… mong chàng hãy phù hộ cho con trai chúng ta…”
Phía sau Diễm có một lão già và hai tên lính to khỏe, thấy Diễm chần chừ, lão già nhắc: “Công chúa, đã trễ rồi…”
Diễm tức giận quát, khí thế Linh Đế tỏa ra khiến lão già và hai tên lính run rẫy: “Gấp cái gì? Ta muốn trốn thì các ngươi bắt ta được sao?”
“Còn nữa, con trai ta có mệnh hệ nào thì dù san bằng Long Thành ta cũng phải tìm ngươi tính sổ!”
Lão già rung lẫy bẫy khom người nói: “Công chúa yên tâm, bệ hạ đã ra lệnh, chỉ cần công chúa về chịu tội thì chúng tôi tuyệt không làm khó dễ công tử.”
Diễm hừ nhẹ một cái rồi đỏng đảnh rời đi.
Dương chạy như bay qua hành lang để tìm đến căn phòng tắm hôm trước, hắn tin chắc dương vật của mình “tỉnh” lại là dâm thủy trong hồ tắm, nhưng có lẽ do dâm thủy bị pha loãng với nước hồ nên hiệu quả mới thấp như vậy.
Nước hồ đã bị rút cạn…
“Phải tìm ra cô gái đó, dù quỳ lạy van xin hiến thân cũng phải xin được dâm thủy của nàng!” Dương vẫn tràn trề hy vọng, hắn chạy đi tìm phòng hiệu trưởng.
“Hiệu trưởng!”
Tìm được văn phòng hiệu trưởng, Dương gấp gáp đẩy cửa xông vào rồi đứng chết trân, miệng há to như đần độn. Nữ hiệu trưởng xinh đẹp của nó đang ngồi trên bàn làm việc, một tay nàng đang vịn trên bầu ngực đồ sộ của chính nàng, tay còn lại đang đút vào khe âm đạo lộ ra giữa cặp chân dài dang rộng. Đúng, Lệ đang thẩm du.
“E hèm! Vào sao không gõ cửa?” Lệ tằng hắng chữa ngượng, nàng như con rắn trườn xuống ghế, ngón tay đưa lên chỉnh lại cặp kính cận.
“Xin lỗi em chịu không nổi! À không, xin lỗi tại em gấp quá!” Dương đáp trong bối rối, ngày nhập học hắn bị Như Nhật đánh xỉu nên không dự khai giảng, vì vậy nên chưa từng thấy mặt hiệu trưởng, hắn còn tưởng hiệu trưởng phải là một lão già râu trắng hiền lành nhưng bá đạo. Đằng này hiệu trưởng lại là một mỹ nữ xinh đẹp không thua kém gì Diễm phu nhân mẹ hắn, Diễm đẹp nét đẹp khêu gợi lẳng lơ còn hiệu trưởng Lệ lại có nét đẹp sang trọng tri thức, về độ quyến rũ hình thể thì có thể nói kẻ tám lạng người nữa cân.
“Gấp cái gì?”
“Em muốn tìm gái… à không tìm người!”
“Tìm ai?”
“Một chị khoảng 20 tuổi, trông rất xinh đẹp, tóc và mắt màu bạch kim…”
Lệ nhíu mày: “Cậu tìm cô ta làm gì?”
Dương gãi đầu: “Khó nói lắm…”
“Khó nói thì thôi…”
“Em tìm để xin… dâm thủy!”
“Xin cái gì?”
“Dâm thủy!”
Lệ trố mắt nhìn Dương, thằng nhóc 13 tuổi bị liệt dương đi xin dâm thủy phụ nữ?
“Em xin để chữa bệnh liệt dương của em!” Thấy Lệ nghi ngờ, Dương giải thích.
“Ai bảo dâm thủy chữa được liệt dương?”
“Dâm thủy bình thường thì không được, nhưng của Nữ Thần thì được, hôm qua em tắm cùng chỗ với chị đó xong thì thấy dương vật có cảm giác lại…”
Ngoại trừ Dương có Google thì hầu như rất ít người biết dâm thủy Nữ Thần có thể chữa liệt dương, Lệ dù học vấn uyên bác nhưng cũng không biết vấn đề này. Chuyện Dương nói Lệ cũng bán tín bán nghi.
“Cô không biết em nói thật hay giỡn, nhưng xin lỗi, cô cũng không biết nàng ta ở đâu!”
“Tại sao?”
“Nàng ta đúng là một Nữ Thần, nhưng là Nữ Thần bí ẩn nhất trong 12 Nữ Thần!”
“Nữ Thần Thời Gian?” Dương hỏi, Google cũng cấp cho hắn kha khá thông tin về Nữ Thần, chỉ trừ những thông tin nhạy cảm như nơi ở, tên tuổi…
Lệ gật đầu nói tiếp: “Tòa nhà chính này chính là nơi ở của nàng ta ngày xưa, nhưng nhiều năm nay nàng ta thường xuyên biến mất, rất hiếm khi xuất hiện, đến ta học và làm việc ở đây 17 năm còn chưa từng nghe có ai thấy nàng ta bao giờ, trừ cậu.”
“Phòng nàng ta ở đâu vậy cô?”
“Phòng nàng ta có người dọn dẹp và canh giữ 24/24 suốt hàng trăm năm qua, nếu nàng ta có ở phòng thì ta đã biết rồi!”
Thấy Dương tỏ vẻ thất vọng, Lệ nói tiếp: “Cậu mới 13 tuổi thôi, lo mà học tập đi, nếu gặp nàng thì ta sẽ xin giúp cậu.”
“Em cảm ơn cô…” Dương thất thểu rời đi.
Cửa đóng lại, Lệ đưa tay vuốt nhẹ vào âm vật, mặt đỏ lên vì nghĩ đến việc bị Dương thấy cảnh mình thủ dâm.
“Phi Thiên ơi là Phi Thiên, con trai của chàng bại hoại không kém gì chàng…”
“Còn con gái của chúng ta…” Lệ thở dài.