Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: 12 nữ thần – Quyển 2

Truyện Sex: 12 nữ thần – Quyển 2


Phần 159

Địa Tâm Cảnh, chiếc kén khổng lồ giữa bầu trời mỗi lúc một thu nhỏ dần trong khi tiếng tim đập càng lúc càng lớn hơn.
Dưới mặt đất, những sợi rễ địa tâm mọc lên khắp nơi để săn tìm bất cứ sinh vật có linh hồn nào đang tồn tại.

Giữa muôn trùng nguy hiểm, hai bóng người vẫn bình yên đứng nhìn về phía chiếc kén.

Một người là Nữ Thần Thời Gian Mị Du, một người còn lại là…

“Thiên Như Ý, ngươi thật sự không muốn cản Thiên Hương?” Mị Du cất tiếng hỏi.





Thiên Như Ý lắc đầu đáp: “Không phải không muốn, mà vì biết Thiên Hương chắc chắn sẽ thất bại nên không cần ngăn cản…”

Mị Du nghiêng đầu khó hiểu: “Ta thật không hiểu nổi, Minh Châu như vậy, Như Ý cũng vậy, Thiên Hương cũng thế, đều vì một chữ tình mà lao vào như con thiêu thân…”

“Vì một chữ tình…” Thiên Như Ý khẽ cười, nụ cười mang theo hoài niệm đồng thời cũng thoảng nét bi thương, nàng nhớ về một ký ức từ rất xa xưa…

Kẻ kia, tay cầm thanh kiếm chí cao, đã hiến tế sự sống để chém ra một kiếm đủ để hủy diệt thế giới.

Người nọ đứng đối diện, vì cứu lấy chúng sinh, đã thiêu đốt linh hồn để dùng quyển sách thần thánh ngăn lại một kiếm kia.

Lúc đó, nàng, Thiên Như Ý, đã lao ra chắn trước đường kiếm…

Ngắt ngang hồi ức, một người tiến về phía Thiên Như Ý, là Lam Ngân trong thân xác Thiên Hương, nàng hướng về Thiên Như Ý, muốn nói gì đó nhưng lại không thể phát ra tiếng.

Như hiểu ý Lam Ngân, Thiên Như Ý lắc đầu: “Lệnh cấm tạm thời không thể giải trừ, nhưng cấm ngôn thì ta sẽ…”

Vừa nói, Thiên Như Ý vừa đặt hai ngón tay nõn nà lên môi Lam Ngân.

Ngay sau đó, Lam Ngân liền hướng mặt về phía chiếc kén khổng lồ và mở miệng gào thét: “Thiên Hương, đồ quỷ cái! Muốn cái cảnh giới cuối cùng chó má gì đó thì kệ mày, nhưng đừng hòng lợi dụng thân xác của tao!”

Dứt câu, Lam Ngân trong thân xác của Thiên Hương lao vút đi, đạp lên những sợi rễ địa tâm để tiến về phía chiếc kén.

Thiên Như Ý và Mị Du nhìn theo Lam Ngân rồi quay sang nhìn nhau, Mị Du nghiêng đầu nhún vai rồi quay người bỏ đi.

Thiên Như Ý vẫn đứng yên, lặng lẽ nhìn chiếc kén khổng lồ đang dần biến đổi…

… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/

Hoài Bão đoạt được Phong Vân kiếm của Vân Phi, vốn chỉ là định cướp kiếm để tấn công trong lúc Truy Phong kiếm của hắn bị Vân Phi khống chế, nhưng lúc này, Hoài Bão kinh ngạc phát hiện ra thanh Phong Vân kiếm này đang phản ứng lại với hắn, loại phản ứng có phần tương tự với phản ứng của Sắc Mệnh Chi Bảo Ấn khi Hoài Bão lần đầu tiên chạm vào.

“Thanh kiếm này có linh trí?” Hoài Bão nghi hoặc tự hỏi sau khi đã lui ra giữ một khoảng cách với Vân Phi.

Hoài Bão không tìm hiểu quá sâu về giả kim, nhưng hắn có thể nhìn ra thanh Phong Vân kiếm này tuy tốt hơn Truy Phong kiếm của hắn, nhưng Phong Vân kiếm tối đa cũng chỉ có thể là thánh bảo cao cấp, chắc chắn không thể là thần bảo.

Nhưng không là thần bảo sao lại có linh trí?

Hoài Bão không biết, đáng tiếc lúc này cả sư phụ hắn và Kiếm Linh đều ngủ say, không thể giải đáp cho hắn.

Hoài Bão nhìn về phía Vân Phi, hắn lại giật mình phát hiện trên mặt Vân Phi thoáng lộ ra nét hoảng sợ.

Vì sao Vân Phi lại hoảng sợ? Qua chiến đấu sơ bộ, Hoài Bão thừa hiểu chênh lệch giữa hắn và Vân Phi là không hề nhỏ, đấy là chưa kể đến vấn đề cả hai bị áp chế đến mức tương đương nhau. Vậy Vân Phi có gì phải hoảng sợ?

“Trả kiếm cho ta, ngay!” Vân Phi không còn giữ được vẻ bình tĩnh tiêu sái quát lên.

Thấy Vân Phi mất bình tĩnh, Hoài Bão thầm suy nghĩ liệu có nên bất chấp hình tượng học theo thằng Dương mượn tạm thanh kiếm này giữ làm của riêng hay không.

Thấy Hoài Bão do dự, Vân Phi càng trở nên hoảng loạn: “Trả cho ta, đó là kiếm của ta, không phải của ngươi!”

Vân Phi bắt đầu run rẩy, điều hắn lo không phải vì sợ mất Phong Vân kiếm, hắn có thể đem Phong Vân đổi lấy Thuận Thiên, điều thật sự hắn lo là lo Phong Vân kiếm nhận Hoài Bão làm chủ, người ta sẽ phát hiện ra rằng Hoài Bão mới xứng đáng là người kế thừa ngôi vị đảo chủ Phiêu Vân đảo, sẽ chiếm lấy mọi vinh quang, quyền lực, tài sản và sự tôn sùng mà từ nhỏ Vân Phi đã luôn xem là của bản thân hắn.

“Không! Tất cả là của ta, ngươi không có quyền cướp!”

Lúc này, nhiều người cũng nhận ra sự mất bình tĩnh của Vân Phi.

“Chuyện gì xảy ra vậy? Sao Vân Phi có vẻ khác lạ?”

“Giống như hắn đang lo sợ?”

“Lo sợ? Nhất Kiếm Vân Phi luôn toát ra vẻ phong lưu tiêu sái, một Nguyễn Hoài Bão mình mẩy te tua làm sao có thể khiến Vân Phi sợ hãi?”

“Chẳng lẽ chỉ vì Nguyễn Hoài Bão cướp Phong Vân thần kiếm của hắn?”

“Ngu ngốc! Nếu đánh nghiêm túc, dù chỉ dùng một ngón tay và nhắm hai mắt thì Nhất Kiếm Vân Phi cũng có thể giết chết Nguyễn Hoài Bão! Còn sợ khó đoạt lại kiếm sao?”

Lúc này Vân Phi đã tỉnh táo suy nghĩ lại, sao phải sợ khi mà hắn có thể giết chết Nguyễn Hoài Bão ngay tại đây, khi đó chuyện Hoài Bão có là truyền nhân của Vân Lam Diễm hay không cũng chẳng còn quan trọng nữa.

Lấy lại dáng đứng tự tin, lấy lại phong thái tiêu sái, Vân Phi đứng thẳng người, hai mắt hắn nhắm lại, một tay chắp sau lưng, một tay nắm lại chỉ để ngón giữa duỗi thẳng ra, Vân Phi thì thào: “Vô Ảnh Kiếm!”

Ngay sau đó, từ ngón tay giữa của Vân Phi hiện ra một thanh kiếm trong suốt đến gần như vô hình.

Thấy thanh kiếm gần như vô hình trên tay Vân Phi, có người không khỏi thốt lên: “Bí kỹ Vô Ảnh Kiếm! Nguyễn Hoài Bão coi như xong, Thế Hệ Phi Thường đại bại!”

Gió, theo khoa học là sự chuyển động của không khí, người luyện hồn hệ phong thật ra chính là người dùng linh lực điều khiển không khí. Theo cấp bậc tăng lên, cảnh giới cũng tăng lên, tương đương với khả năng điều khiển thuộc tính cũng tăng lên. Điều khiển không khí càng chuyên sâu càng không đơn thuần chỉ là làm không khí di chuyển để tạo ra gió, người luyện hệ phong đến cảnh giới linh lực kết tinh có thể nén không khí lại, và người luyện cảnh giới này đến đỉnh cao có thể tạo ra loại khí nén áp suất cực lớn và cực nguy hiểm. Thanh kiếm trên tay Vân Phi chính là khí nén siêu áp suất, đồng thời dòng khí nén này được điều khiển để xoáy dọc theo lưỡi kiếm, tạo thành một lưỡi cưa sắc bén.

Một tay chắp sau lưng, một tay cầm vô ảnh kiếm chỉ xéo xuống đất, Vân Phi bước về phía Hoài Bão với phong thái nho nhã tựa như một vị thi sĩ đang ngắm cảnh làm thơ.

Gió thổi mù mịt.

Hoài Bão cảm nhận được sự nguy hiểm.

Vân Phi đột nhiên lướt đến nhanh đến mức mắt thường nhìn thấy sẽ tưởng như Vân Phi hóa thành gió.

Hoài Bão vội nhích người tránh đi.

Gió bụi dần tan đi.

Vân Phi đứng yên, Hoài Bão cũng đứng yên, Hoài Bão nhìn về phía Vân Phi, hắn tránh được Vân Phi, nhưng khi hắn vừa tránh được thì cũng là lúc giữa ngực hắn có một thanh kiếm vô hình cắm xuyên qua.

“Chuyện gì đã xảy ra? Giống như Nguyễn Hoài Bão tự lao mình vào Vô Ảnh Kiếm?” Chứng kiến Hoài Bão trúng kiếm không rõ nguyên do, trong đám tù binh có người khó hiểu hỏi.

“Đó là vì Vân Phi đoán được vị trí Hoài Bão sẽ né và ném Vô Ảnh Kiếm đi, tuy bị áp chế thực lực nhưng linh lực của Vân Phi vẫn mạnh hơn, lại thêm sức xuyên phá cực mạnh của Vô Ảnh Kiếm nên Nguyễn Hoài Bão không thể nào phòng ngự nổi.” Có người giải thích.

“Nhưng tại sao Vân Phi lại đoán được?”

“Tại vì…”

“Khi cơ thể ngươi cử động…” Vân Phi chợt lên tiếng.

“… thì không khí xung quanh cũng chuyển động… Ngươi cảm nhận dòng không khí và đoán ra hướng cơ thể ta lấy đà và di chuyển đến.” Hoài Bão tiếp lời.

Vân Phi gật đầu: “Phải, đó là khác biệt giữa ta và ngươi, giữa Thế Hệ Hoàng Kim và Thế Hệ Phi Thường, giữa người xứng đáng và kẻ không có tư cách…”

“Không có tư cách? Tư cách cho cái gì?” Hoài Bão khó hiểu hỏi, nhưng lúc này, hắn chợt cảm thấy tim mình đau nhói kịch liệt.

Nhìn thấy Hoài Bão ôm ngực trái gục xuống, có người thì thào: “Khí nén tỏa ra từ Vô Ảnh Kiếm lan vào máu, máu mang khí lên tim sẽ gây đau tim đến chết!”

“Không thể dùng linh lực ngăn cản sao?” Có người nghi vấn.

“Dùng linh lực để cản? Được, nhưng cần khả năng khống chế linh lực đến mức thượng thừa mới có thể tách luồng khí này ra khỏi máu mà không ảnh hưởng đến dòng máu lưu thông.”

Nói cho dễ hiểu hơn, nếu điều khiển một quả bóng là dễ dàng, điều khiển một viên bi cũng không khó, điều khiển một hạt cát thì cần tỉ mỉ còn điều khiển một hạt bụi gần như là chuyện không thể nào. Điều khiển linh lực cũng vậy, đưa linh lực nhập vào cánh tay để điều khiển rất dễ, nhập vào ngón tay để điều khiển không khó, nhưng đến mức nhập vào và điều khiển từng tế bào lại là chuyện gần như không tưởng, trừ khi có thể luyện cảnh giới linh lực nhập thể đến mức tận cùng.

Linh lực nhập thể là cảnh giới cơ bản nhất của người luyện hồn, nhưng điều này không có nghĩa là ai cũng sẽ thông thạo tuyệt đối cảnh giới này, và ai càng thông thạo thì càng có thể ứng dụng sâu hơn, lợi hại hơn, điều này đúng với cả những cảnh giới cao hơn.

Lúc Hoài Bão chịu một kiếm xuyên ngực, Độc Hành muốn lao đến cứu hắn nhưng bị Lục Văn Minh chặn lại.

Bị Lục Văn Minh cản đường, Độc Hành định đuổi ra nhưng thấy Lục Văn Minh mặc áo choàng đen liền nghi ngờ hỏi: “Mặc áo choàng đen, ngươi hẳn cũng là người của Hắc Đạo phải không? Dấu hiệu đâu?”

“Dấu hiệu gì?” Văn Minh nhướng mày hỏi.

Độc Hành chỉ lên hình thêu sinh vật cánh đen cuộn tròn che khuất mặt trời trên vai mình và nói: “Biểu tượng của tổ chức chứ gì!”

“Vậy sao, ta không có!” Văn Minh lắc đầu.

“Lính mới hả! Nữa nhờ Bà Chú thêu cho một cái, lão đó nhìn tưng tưng vậy mà thêu thùa bá chấy! Mụ nội! Suýt quên mất thằng quân sư!” Nói đoạn, Độc Hành vỗ trán cái bẹp rồi vượt qua Văn Minh để chạy về phía Hoài Bão.

Nhưng Lục Văn Minh lần nữa cản đường Độc Hành.

Rồi Lục Văn Minh nheo mắt nói: “Ngươi thật sự mất trí sao? Nếu mất trí thì mò xuống đây làm gì?”

Độc Hành ngơ ngác đáp: “Ta hả, xuống đây bắt con sâu đền cho Đặng Vô Tâm, cái gã thích xiếc thú ấy!”

Văn Minh nheo mắt suy nghĩ rồi trầm giọng nói: “Đây là thời cơ tốt nhất để tiến hành nhiệm vụ mà Quỷ Chủ giao cho ngươi!”

“Quỷ Chủ là thằng nào nữa? Ta có đạp sâu của nó không?”

“Là cha của ngươi Quỷ Chủ Hận Thiên! Đừng đùa nữa, Võ Độc Hành!”

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253 Phần 254 Phần 255 Phần 256 Phần 257 Phần 258 Phần 259 Phần 260 Phần 261 Phần 262 Phần 263 Phần 264 Phần 265 Phần 266 Phần 267 Phần 268 Phần 269 Phần 270 Phần 271 Phần 272 Phần 273 Phần 274 Phần 275 Phần 276 Phần 277 Phần 278 Phần 279 Phần 280 Phần 281

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng