Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: 12 nữ thần – Quyển 2

Truyện Sex: 12 nữ thần – Quyển 2


Phần 187

Ánh hoàng hôn nhuộm đỏ đất trời, một tăng lữ trẻ tuổi mập mạp nằm trên mái đình, vừa ngắm nhìn hoàng hôn, vừa lắng nghe tiếng nhạc và ngân nga hát:

‘Một điệu nhạc chợt vang lên…
Phiêu bồng như lạc trong cõi tiên…

Ta cùng ngắm đất trời cỏ cây…

Lưu lạc thiên nhai mây trắng bay…





Nhìn hồng trần ngàn vạn xuân…

Bao lá hoa khoe màu ngập tràn…’

Đang hát, chợt có tiếng gõ mõ tụng kinh kèm tiếng rung vang lên, hòa thượng béo liền thò tay vô quần lấy ra một vật hình quả chuối đặt lên tai rồi nói: “Thích Đông nghe!”

Trong quả chuối có âm thanh phát ra, sau đó, Thích Đông đáp: “Sư phụ, đệ tử đang hòa nhập hồng trần, trải nghiệm hư vinh cám dỗ để rèn luyện đạo tâm.”

Trong quả chuối có tiếng làu bàu, Thích Đông nghe rồi đáp: “Xin sư phụ yên tâm, đệ tử đã không còn là Đông của ngày hôm qua ú u ú ù, Thích Đông của hiện tại thích thưởng thức trà xanh và luôn một lòng hướng đạo!”

Sau đó, trong quả chuối lại là một tràng âm thanh dài, Thích Đông vừa nghe vừa vâng dạ liên tục.

Cuối cùng, Thích Đông mừng rỡ đáp: “Vâng! Đệ tử có mua một chai dầu gội làm quà cho sư phụ, vâng, đệ tử hứa sẽ sớm quay về!”

Sau đó, Thích Đông cất máy, gương mặt béo núc đang cười tươi liền nhếch môi cười nhạt: “Chắc ai đó sẽ về, hứ, còn lâu!”

Trong khi đó, tại bãi đất hoang ngoại ô Hoàng Thành.

Tiêu Bổ ngồi trên lưng ưng, tên nhắm về phía Dương, chợt Tiêu Bổ chú ý đến cô chủ quán ăn đang bước đến bắt con gà trống thiến.

Tiêu Bổ nhíu mày, lúc này mới nhìn kỹ gương mặt cô chủ quán rồi nói: “Ha! Tưởng ai, hóa ra là Siêu gia thiên kim tiểu thư, Siêu Tịnh Nghiên!”

Nghe thế, Dương cũng ngạc nhiên nhìn nàng, trong lòng thầm nghĩ: “Họ Siêu? Chẳng lẽ là bà con của Siêu Phàm?”

Cô chủ quán tỏ vẻ ngơ ngác lắc đầu: “Ngươi nhận lầm người rồi! Ta chỉ là chủ một quán ăn lề đường.”

Tiêu Bổ bật cười: “Với khả năng tình báo của Tiêu gia mà ta lại nhìn nhầm được sao? Đường đường là tuyệt đại tiểu thư cành vàng lá ngọc, vậy mà lại lưu lạc đến đây phục vụ cho lũ Mặt Đất hèn mọn, thật là nhục nhã, ha ha!”

Cười xong, Tiêu Bổ tiếp tục nói: “Bà cố nội ta từng kể, mấy trăm năm trước, nhà họ Siêu hùng mạnh vô cùng, hơn cả Tiêu gia của ta, vậy mà giờ đây suy sụp đến mức trở thành chó săn cho Thiên Cơ. Đáng buồn hơn, Siêu Phàm, kẻ được cho là niềm hy vọng của Siêu gia lại bị một thằng hề Mặt Đất hại chết nhục nhã.”

Nói đoạn, Tiêu Bổ nhếch miệng cười nói: “Anh họ Siêu Phàm của ngươi bị Tà Phật Bình Thường hại chết, mà trùng hợp thay, Tà Phật Bình Thường, cũng là Võ Phi Dương, lại cũng là kẻ mà ngươi tốt bụng giúp đỡ, ha ha!”

Nghe thế, Tịnh Nghiên kinh ngạc nhìn Dương, nàng đâu có ngờ kẻ mà mình tốt bụng giúp đỡ lại chính là tử địch của gia tộc.

Tiêu Bổ thấy nét mặt khó chịu của Tịnh Nghiên, liền đắc ý nói tiếp: “Nghe nói em trai ngươi Siêu Ngụ Kiên đã trộm trấn gia chi bảo bỏ trốn suốt một năm nay, nói không chừng cũng đã bị hắn giết chết, ha ha ha!”

“Bi kịch tiếp nối bi kịch, nếu Siêu Ngụ Kiên không mang trấn gia chi bảo về trả lại thì cha mẹ ngươi sẽ bị xử tử, đúng là con dại cái mang!”

“Đủ rồi!” Tịnh Nghiên khó chịu cắt lời Tiêu Bổ: “Chuyện nhà ta lên quan gì đến ngươi?”

Tiêu Bổ đáp: “Đừng quên ta là nhị thiếu gia của Tiêu gia, nói về thu thập thông tin và tìm người thì Tiêu gia ta là trùm! Nhìn ngươi cũng xinh đẹp, theo làm người hầu cho ta đi, ta giúp ngươi tìm Siêu Ngụ Kiên.”

Nghe Tiêu Bổ hứa hẹn, đôi hàng mi thanh tú của Tịnh Nghiên khẽ nhíu lại, nàng thầm đắn đo suy nghĩ. Đúng như Tiêu Bổ nói, em trai nàng là Siêu Ngụ Kiên mất tích cùng trấn gia chi bảo của Siêu gia, gia tộc giận chó đánh mèo bắt giam cha mẹ của Tịnh Nghiên, thả ra thông tin nếu Ngụ Kiên không mang trấn gia chi bảo về, gia tộc sẻ xử tử cha mẹ nàng.

Em trai mất tích, cha mẹ bị giam cầm, Tịnh Nghiên sức yếu thế cô, đơn độc buôn ba đi tìm em trai. Vài tháng gần đây, gia tộc có thông tin báo rằng phát hiện Siêu Ngụ Kiên xuất hiện ở Hoàng Thành, Tịnh Nghiên liền tìm đến, mở một quán ăn lề đường vừa kiếm chút linh tinh vừa nghe ngóng thông tin.

Gia tộc cũng đang truy lùng Ngụ Kiên, nhưng Tịnh Nghiên lo rằng, khi bị gia tộc bắt được thì Ngụ Kiên rất có thể bị giết chết để trị tội, vậy nên Tịnh Nghiên muốn tìm Ngụ Kiên trước, bảo hắn tiếp tục trốn đi còn nàng đem trấn gia chi bảo về cứu cha mẹ.

Nhưng khả năng của một người sao so với cả gia tộc? Lời hứa hẹn của Tiêu Bổ khiến Tịnh Nghiên dao động, cứu được mạng cha mẹ và em trai, nàng làm người hầu có đáng gì?

“Ta…” Lúc Tịnh Nghiên định mở miệng đồng ý điều kiện của Tiêu Bổ, chợt Dương lên tiếng:

“Ta biết bức tượng đó ở đâu!”

Nghe Dương nói, Tịnh Nghiên kinh ngạc nhìn sang Dương, trấn gia chi bảo của Siêu gia là một bức tượng, điều này cực ít người biết.

Trước ánh mắt ngạc nhiên của Tịnh Nghiên, Dương tản linh lực cấp Chiến Hoàng ra bao quanh hắn và Tịnh Nghiên, làm thành một vùng cách âm rồi nói tiếp: “Thứ đó không phải linh vật bảo vệ Siêu gia, mà đó là một con rắn độc! Siêu Ngụ Kiên lấy đi là vì muốn cứu Siêu gia.”

Đôi mắt đẹp của Tịnh Nghiên mở lớn hơn bao giờ hết, nàng không biết Dương nói đúng không, nhưng có một điều Dương nói chuẩn xác, trấn gia chi bảo của Siêu gia là một bức tượng đá hình rắn, được Siêu gia tôn là Xà thần.

“Làm sao ngươi biết?” Tịnh Nghiên nghi hoặc hỏi, nếu là người khác thì có thể là người do Siêu gia nhờ vả nên được tiết lộ thông tin, nhưng đây là Võ Phi Dương, Tà Phật Bình Thường, là kẻ bị gán tội hại chết Siêu Phàm. Kẻ tử thù của Siêu gia.

Dương trầm ngâm, hắn không thể nói hắn biết là nhờ Google, cuối cùng hắn bịa ra một lý do: “Ta từng gặp Siêu Ngụ Kiên.”

“Ở đâu?” Tịnh Nghiên mừng rỡ hỏi.

Dương lại trầm ngâm, hắn dám nói dối như vậy vì theo thông tin từ Google, Siêu Ngụ Kiên đã chết.

“Giải quyết chuyện ở đây rồi lại nói!” Dương còn đang phân vân không biết nên nói cho Tịnh Nghiên sự thật hay không, cuối cùng hắn mượn cớ để lảng tránh.

Tiêu Bổ không nghe được Dương và Tịnh Nghiên nói gì, nhưng nghĩ đến cảnh bắt được Dương và đem tiểu thư Siêu gia lên giường khiến hắn có cảm giác lâng lâng, một tên hai chim. Hắn nói:

“Thời gian của ta có hạn, quyết định nhanh đi. Nhưng ta khuyên ngươi một câu, sau hôm nay Võ Phi Dương sẽ là tù nhân của Tiêu gia, đừng dại dột trông cậy vào hắn.”

Thấy Tịnh Nghiên muốn mở miệng, Dương liền giơ tay ngăn lại, nhưng không biết vô tình hay cố ý mà tay hắn chụp hẳn vào bộ ngực tròn của nàng.

“Xin lỗi!” Dương rối rít xin lỗi, cũng may là trong đầu Tịnh Nghiên còn đang lo cho Siêu Ngụ Kiên nên cũng không quá bận tâm.

Hắng giọng để che đi cảm giác đã tay, Dương ngước nhìn Tiêu Bổ và nói: “18 Tuổi Linh Đế, xem ra thiên phú của ngươi thậm chí còn hơn cả Tiêu Hồn!”

Tiêu Bổ nhếch môi khinh bỉ nói: “Ngươi bị ngu à? Ta có nhiều linh tinh, thăng cấp nhanh có gì lạ?”

“Ừ nhỉ!” Dương còn chưa quen với thời đại mới, đối với những tổ chức hàng đầu thì việc dồn toàn bộ linh tinh cho những người quan trọng không phải chuyện lạ. Nhưng tất nhiên cũng có những hạn chế nhất định, ví dụ như cấp càng cao càng cần nhiều linh tinh, dùng quá nhiều linh tinh trong thời gian ngắn sẽ giảm tác dụng…

Nhưng lúc này Dương mới giật mình, nếu Tiêu Bổ là Linh Đế cấp 1, vậy Tiêu Hồn còn thăng đến cấp nào nữa? Còn bọn Độc Hành, Ngân Hà, Đoạn Tuyệt, Trịnh Thiên Minh, Vân Phi, Sùng Hạo, Hoài Bão…

“Không được! Phải nhanh kiếm linh tinh!” Dương thầm nghĩ, sau đó hắn lấy một cây cung vàng ra.

“Thích dùng cung, ta dùng cung đấu với ngươi!” Dương nói.

“Linh Quang Thần Cơ!” Tiêu Bổ nói với vẻ mặt thèm khát, anh trai Tiêu Hồn được gia tộc dồn tất cả những gì tốt nhất cho để tranh ngôi Bá Vương Bách Tộc, còn hắn tuy cũng được nuông chiều nhưng còn kém xa Tiêu Hồn, nếu hắn được Linh Quang Thần Cơ chọn lựa, nói không chừng địa vị của hắn sẽ vượt qua Tiêu Hồn.

“Tốt! Ta đổi ý rồi, thay vì bắt sống, ta sẽ giết ngươi!” Tiêu Bổ nhìn chằm chằm cây cung vàng trên tay Dương, liếm mép thèm thuồng nói sau đó giương cung bắn một mũi tên xé gió về phía Dương.

Dương cũng giương cung, Thiên Cực Thánh Quang tụ thành hình một mũi tên rồi lao vút đi.

Tia sáng va chạm vào mũi tên của Tiêu Bổ rồi xuyên qua, mũi tên của Tiêu Bổ hóa thành bụi cám, còn mũi tên của Dương tiếp tục chiếu thẳng về phía Tiêu Bổ.

Nhưng trong khoảnh khắc, con chim ưng đang cõng Tiêu Bổ đột nhiên vỗ cánh, tốc độ như chớp dịch chuyển đem Tiêu Bổ thoát khỏi tia sáng.

Lúc này Dương mới để ý con chim ưng, nó không phải linh thú tầm thường mà là một Đế thú.

Nhìn con chim ưng to lớn vỗ cánh oai hùng, Dương không khỏi ngao ngán nhìn lại con chó lợn đang giả chết sau lưng mình.

“Ủa nó đâu mất tiêu rồi?” Dương giật mình vì không thấy Thâu Thiên đâu, nhìn quanh mới thấy nó đang rình vồ một con bướm sặc sỡ, bản mặt lợn chảy đầy nước dãi, ánh mắt dâm dê tột độ.

Mặc kệ Thâu Thiên, Dương quay nhìn lại thì phát hiện Tiêu Bổ và chim ưng đã biến mất.

Từ không trung có tiếng Tiêu Bổ nói: “Xem ra cấp của ngươi cao hơn ta, nhưng không sao, Tiễn Thiếu Tiêu Bổ vốn nổi danh ám sát vượt cấp!”

“Bách Tiễn Hướng Tâm!” Tiêu Bổ đột ngột quát lên, sau đó, từ khắp xung quanh Dương, những mũi tên lần lượt xuất hiện ở những vị trí ngẫu nhiên rồi lao về phía Dương.

“Đừng tưởng ngươi được thể hiện trong Địa Tâm Cảnh là ngươi mạnh, chẳng qua là thực lực bị áp chế, nếu không anh Tiêu Hồn dư sức bắn bể sọ ngươi! Giờ đã ra khỏi Địa Tâm Cảnh, ta sẽ cho ngươi hối hận, kiếp sau ngoan ngoãn cúi đầu mà sống!”

Những mũi tên từ mọi phía bắn vào người Dương, nhưng đúng khoảnh khắc này, Dương đột ngột biến mất.

Chính lúc Tiêu Bổ nhìn thấy Dương biến mất cũng là lúc một bóng người xuất hiện ngay trước mặt Tiêu Bổ, chính là Dương với cung vàng trên tay, hắn dùng cung như gậy phang thẳng vào đầu Tiêu Bổ.

Nhìn Tiêu Bổ choáng váng ngã xuống đất, Dương khịt mũi mắng: “Nói nhiều!”

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253 Phần 254 Phần 255 Phần 256 Phần 257 Phần 258 Phần 259 Phần 260 Phần 261 Phần 262 Phần 263 Phần 264 Phần 265 Phần 266 Phần 267 Phần 268 Phần 269 Phần 270 Phần 271 Phần 272 Phần 273 Phần 274 Phần 275 Phần 276 Phần 277 Phần 278 Phần 279 Phần 280 Phần 281

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng