Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: 12 nữ thần – Quyển 2

Truyện Sex: 12 nữ thần – Quyển 2


Phần 54

Tìm đến hồ nước dưới chân núi, Bình Thường bước xuống hồ để tẩy rửa máu của cương dương hổ trên cơ thể, trong lòng vẫn còn khó tin về chiến tích không dùng linh lực mà hạ được cấp Tướng vừa rồi.
Nhờ cánh tay đặc biệt hay nhờ thanh kiếm đen dị thường, hay nhờ sự kết hợp của cả hai? Bình Thường không thể xác định được, nhưng hắn cho rằng là nhờ thanh kiếm.

Đỗ Đạt sư huynh từng kể về những người có khả năng thẩm định bảo vật, chỉ cần kiểm tra hoặc thậm chí nhìn qua là đoán được đẳng cấp và thuộc tính của bảo vật, Bình Thường thầm nghĩ có nên tìm một người như vậy để nhờ thẩm định giá trị thanh kiếm này hay không?

Đáp án là không, lòng người hiểm ác, nếu thanh kiếm là vật bình thường thì không nói, nhưng nếu là bảo vật quý giá thì Bình Thường không những mất bảo mà còn có thể mất mạng.

Vậy thì không thể biết được giá trị của thanh kiếm, trừ khi Bình Thường tự tìm hiểu lấy hoặc tìm được người đáng tin cậy…





“Đỗ Đạt sư huynh.”

Đỗ Đạt là người tìm thấy Bình Thường, là người đặt tên và cưu mang hắn, đã xin Vô Lực bang nhận hắn làm đệ tử tục gia và cũng là người kềm cặp, truyền dạy cho hắn ngay từ những bước đầu luyện niệm. Đỗ Đạt là người mà Bình Thường tin tưởng nhất.

Ở cái thế giới này, đa phần đều cho rằng những kẻ đi tin tưởng tuyệt đối và giao toàn bộ bí mật cho một người là những kẻ ngôn lù, còn những kẻ luôn biết che giấu bí mật với cả người thân ruột thịt mới là kẻ có tương lai. Nhưng Bình Thường không cho là vậy, hắn nghĩ những kẻ thích khư khư bí mật kia là những kẻ vô cùng hèn nhát và ích kỉ, đến cả tin tưởng còn chẳng dám mà cứ vỗ ngực tự xưng là anh hùng.

Vậy nên Bình Thường sẽ mang kiếm về cho Đỗ Đạt xem xét, và nếu sư huynh thích thanh kiếm thì hắn sẵn sàng tặng luôn chứ chẳng cần sư huynh phải giết người đoạt bảo…

Đêm đó, trong căn phòng nhỏ, Bình Thường quyết định mang thanh kiếm ra cho Đỗ Đạt xem.

Luyện hồn và luyện niệm, dù luyện theo hướng nào trước thì sau đó vẫn có thể luyện thêm hướng còn lại, nhưng người luyện hồn trước sẽ không thể phát triển niệm lên đẳng cấp cao, ngược lại người luyện niệm trước cũng không thể phát triển linh hồn được như người khác. Đỗ Đạt vốn là một người luyện hồn xuất chúng, sau đó vì ưa thích cuộc sống thanh tịnh, chán ghét đấu tranh nên đã chuyển hướng luyện niệm và trở thành đệ tử tục gia của Vô Lực bang.

Chuyển hướng sang niệm nhưng kiến thức về linh hồn và cấp bậc linh lực của Đỗ Đạt vẫn nguyên vẹn và tiếp tục phát triển dù chậm hơn rất nhiều so với trước. Nhìn thanh kiếm đen chỉ dài bằng hai phần ba các thanh kiếm thông thường, Đỗ Đạt nói: “Chất liệu của lưỡi kiếm này ta không nhìn ra, nhưng cán kiếm thì có lẽ là cấp Linh Bảo… Ngươi đưa ta cầm thử.”

Định cầm thử vào lưỡi kiếm, nhưng Đỗ Đạt không hiểu và cũng không chút thắc mắc rằng vì sao bản thân hắn đột ngột đổi ý cầm vào cán kiếm từ tay Bình Thường.

Cán kiếm cũng màu đen, trông có vẻ kì dị và tinh xảo hơn xa so với cán những loại kiếm khác: “Có vẻ không chỉ là Linh Bảo mà còn là Linh Bảo cao hoặc siêu cấp, xem ra ngươi nhật được kho báu rồi!”

Nghe nói thanh kiếm có thể là Linh Bảo siêu cấp, Bình Thường mừng rỡ ra mặt, đâu thể biết rằng trước khi mất trí, hắn có cả kho Thánh Bảo giấu trong một siêu cấp Thánh Bảo mà chẳng thèm ngó đến…

Đỗ Đạt cũng mừng cho Bình Thường, nhưng lại nhớ ra Bình Thường không dùng được linh lực nên ngưng cười ngay và thử cảm nhận thuộc tính của thanh kiếm…

Sau đó Đỗ Đạt lắc đầu: “Vô hệ, tiếc quá, nếu có một thuộc tính thì giá của thanh kiếm này sẽ cao hơn rất nhiều, nhưng dù sao cũng là Linh Bảo cấp cao, đem bán đi cũng được kha khá đấy! Bán xong thì dẫn ta đi ăn nhà hàng một bữa xem như trả công giám định nhé! Hà hà…”

Nói xong, Đỗ Đạt trả lại thanh kiếm cho Bình Thường, từ đầu đến cuối Đỗ Đạt chưa từng động tay vào lưỡi kiếm.

Nhận lại thanh kiếm, Bình Thường đáp: “Nếu sư huynh thích thì số tiền bán được đệ tặng huynh hết, dù gì đệ cũng không cần đến tiền, hơn nữa huynh đã tốn kém nhiều tiền vì đệ…”

Nói xong, Bình Thường không hiểu sao lại cảm thấy lạnh sống lưng, như thể lo sợ rằng nếu bán thanh kiếm này đi với giá của một Linh Bảo thì sau khi khôi phục trí nhớ, cái thằng khôi phục trí nhớ đó sẽ đập thằng mất trí là Bình Thường ra bã…

Sau khi trả kiếm cho Bình Thường, Đỗ Đạt đi giải quyết nỗi buồn. Chỉ còn Bình Thường trong phòng, mắt vẫn chăm chú nhìn thanh kiếm, bảo vật này đã cứu mạng hắn, thật lòng hắn không nỡ đem bán đi…

“Khoan đã!” Bình Thường sực nhớ ra một chuyện do lão lao công già nói, rằng không phải bất cứ bảo vật nào cũng dùng linh lực, Thần tháp Cửu Phẩm Liên Hoa, một trong 12 Thần Bảo và cũng là một trong các chí bảo của Phật giáo Việt Nam là ví dụ điển hình nhất! Dùng niệm.

Nữa năm tu luyện ở Vô Lực bang, tuy không đạt được thành tựu nào đáng kể nhưng Bình Thường đã nắm vững một trong các khả năng cơ bản nhất, đó làm cảm niệm, cảm nhận sự tồn tại và độ mạnh yếu của niệm.

Vậy là hắn ngồi xếp bằng, tay cầm thanh kiếm và nhắm mắt cảm niệm…

Rất nhiều vật có niệm cho nên Bình Thường cảm được niệm trong thanh kiếm cũng không có gì lạ, hắn cảm giác được ý chí của một người dành cả đời để sáng tạo ra một bảo vật kỳ lạ, và hắn cảm nhận được ý chí của một người khác, kẻ đã quyết tâm sẽ đưa bảo vật này phát triển đến đỉnh cao để không phụ lòng người đã tạo ra nó… Hai loại ý chí này, loại thứ nhất thì rất mãnh liệt, nhưng loại thứ hai lại có phần yếu ớt xao nhãng…

Cảm được ý chí thứ hai, Bình Thường nhếch môi khinh miệt: “Tên đê tiện! Rõ ràng hắn chỉ là tên hám của nên đã tiếp nhận bảo vật này và hứa lèo với người tạo ra nó, chứ thật ra hắn chẳng hề tôn trọng người đó và bảo vật! Thằng chó!”

“Mà sao mình chửi hắn mà bản thân lại nhột thế nhỉ?” Bình Thường khó hiểu vì cảm giác như chính bản thân hắn bị chửi.

Đã xác định trong cán kiếm có ý chí mạnh mẽ, nhưng Bình Thường biết đây chỉ là ý chí đơn thuần, chưa đủ để giúp cho hắn chém chết cương dương hổ. Vậy là Bình Thường tiếp tục tìm hiểu, hắn nghĩ đến tình huống trước đó, khi mà Đỗ Đạt sư huynh định chạm vào lưỡi kiếm nhưng đột nhiên lại thôi…

“Chẳng lẽ lưỡi kiếm này khiến sư huynh sợ? Huynh ấy cũng không biết chất liệu của lưỡi kiếm…”

Tò mò, Bình Thường, lúc này vẫn đang trong trạng thái cảm niệm, chạm tay vào lưỡi kiếm…

Khoảnh khắc cảm niệm tiếp xúc với lưỡi kiếm, đầu Bình Thường cảm thấy như nổ tung, hắn cảm nhận được trong lưỡi kiếm là có chút thân quen… Bởi vì trước đây hắn đã từng thử, nhưng vì khi đó không biết cảm niệm nên chỉ cảm thấy sâu xa và khó hiểu…

Còn bây giờ, sau khi đã mất đi trí nhớ và nữa năm tiếp xúc với niệm, Bình Thường đã cảm nhận được rõ hơn, là cảm giác càng thâm sâu hơn, càng khó hiểu hơn…

Là niệm, một loại niệm mạnh mẽ và khác biệt!

Cũng trong lúc Bình Thường chạm vào lưỡi kiếm, từ vị trí tiếp xúc bắn ra hàng trăm ký hiệu nhỏ màu đen mà Bình Thường nhận ra là chữ Vạn ( 卍), nhưng khác biệt ở chỗ, chữ Vạn này ngược chiều (卐). Trong Phật giáo Việt Nam linh giới, chữ Vạn màu vàng kim (Hoàng Vạn 卍) tượng trưng cho những điều tốt đẹp nhất, người luyện được chữ Vạn này là người luyện niệm đúng bản chất hướng thiện, mang trong tâm Hoàng Niệm. Ngược lại, chữ Vạn ngược màu đen (Hắc Vạn 卐) được cho là biểu tượng của tăm tối và chết chóc, chỉ có những kẻ luyện niệm theo con đường tàn ác nhất mới có thể luyện thành, và con đường này gọi là… Hắc Niệm.

“Thanh kiếm này là một tà vật!” Bình Thường ngay lập tức đưa ra kết luận, dù hắn chỉ học sơ qua về Phật pháp nhưng cũng đủ biết sự tà ác của Hắc Niệm, đơn giản vì một người luyện Hoàng Niệm cứu bao nhiêu người thì một kẻ luyện Hắc Niệm phải giết bấy nhiêu người mới đạt được sức mạnh tương đương…

Chợt có tiếng gào thét inh ỏi, Bình Thường vội thu lại trạng thái cảm niệm và chạy ra khỏi phòng, nhiều đệ tử tục gia ở các phòng khác cũng chạy ra.

“Có chuyện gì vậy?”

“Tiếng la từ đằng kia! Có lửa cháy!”

Từ phía đám cháy, một đệ tử hoảng loạn chạy đến và hét lớn: “Có kẻ lạ đột nhập! Chúng đã bắt mất Mai Linh sư muội rồi! Đỗ Đạt sư huynh ra lệnh tất cả di tản lên đỉnh núi!”

“Mai Linh sư tỷ bị bắt?” Bình Thường chấn động khi nghe tin, Mai Linh, vị sư tỉ xinh đẹp của hắn đã bị kẻ lạ bắt cóc? Với nhan sắc của nàng thì những kẻ kia sẽ làm gì? Nghĩ đến thôi mà Bình Thường đã tức điên rồi!

Một đệ tử khác hỏi: “Mai Linh bị bắt? Còn chúng ta di tản, vậy Đỗ Đạt sư huynh và các sư huynh khác thì sao?”

“Đỗ Đạt sư huynh đã bị thương nhưng vẫn đang cầm cự cùng các sư huynh khác, các huynh ấy cản đường địch cho chúng ta di tản và gọi người đến cứu!”

“Đỗ Đạt sư huynh bị thương?” Lại thêm một lần Bình Thường chấn động, hai người quan trọng nhất đối với hắn đều đang gặp nguy hiểm, còn hắn lại đi trốn?

“Không!” Bình Thường lắc đầu, hắn yếu, hắn sợ, nhưng hắn sẽ không trốn, dù liều mạng hắn cũng phải đền đáp ân tình của Đỗ Đạt sư huynh và Mai Linh sư tỷ!

Nghiến răng để cắn nát sợ hãi trong lòng, Bình Thường lao thẳng về phía đám cháy…

Do tình hình hỗn loạn nên không ai biết người vừa chạy đi là Bình Thường: “Ai vừa xông ra vậy?”

“Trong giống Bình Thường?”

“Đùa hoài… Hắn tuy phế nhưng đâu có ngu!”

“Đúng vậy, có lẽ là vị sư huynh nào đó, chúng ta đi nhanh thôi!”

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253 Phần 254 Phần 255 Phần 256 Phần 257 Phần 258 Phần 259 Phần 260 Phần 261 Phần 262 Phần 263 Phần 264 Phần 265 Phần 266 Phần 267 Phần 268 Phần 269 Phần 270 Phần 271 Phần 272 Phần 273 Phần 274 Phần 275 Phần 276 Phần 277 Phần 278 Phần 279 Phần 280 Phần 281

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng