Phần 9
Cái áo đồng phục trông Nhung trả trung hơn. Thêm vào đó là cặp kính trắng trông hay hay vô cùng. Cái mũi cao và đôi môi đỏ hồng không tô một chút son nào cả. Tôi vừa uống vừa nghe Nhung nói, đồng thời cũng ngắm Nhung.
Một lúc sau thì Nhung khẽ lườm tôi qua cái mắt kính mà nói:
– Anh nhìn gì mà khiếp thế, lại có ý định xấu xa gì vừa nảy sinh trong đầu hả?
– Đâu anh có ý định gì đâu em, chẳng qua thấy em xinh quá thì anh ngắm một chút thôi đó mà, chưa gì mà đã nghĩ xấu cho anh rồi.
– Biết đâu được đấy, bây giờ thì làm sao mà có thể tin được con trai thời nay cơ chứ, tòan lưu manh giả danh trí thức cả.
– Thế em trông anh giống lưu manh lắm à?
– Không giống nhưng mà biết đâu được.
Tôi thấy cách nói chuyện của Nhung đáng yêu và dễ thương vô cùng, đôi gò má ửng hồng lên trước những lời châm chọc của tôi càng đáng yêu.
Uống nước xong thì tôi với Nhung lại đi hóng gió nữa. Những cơn gió lạnh cộng thêm với sương buổi tối làm tôi hơi cóng tay một chút.
Nhung khẽ vòng tay qua eo của tôi ôm chầm chậm lấy rồi mỉm cười mà nói:
– Em lạnh quá em ôm nhé, đừng có mà hiểu nhầm đấy anh nhé.
– Anh biết rồi, có mà em nghĩ linh tinh thì có ấy.
Nói xong như vậy thì tôi cũng dừng lại trên bờ hồ mà ngắm mặt nước gợn lên những con sóng nhẹ nhẹ thưo làn gió. Trời mùa này tối nhanh, chẳng mấy chốc mà đã sập xuống rồi. Tôi khẽ nắm lấy bàn tay của Nhung rồi xiết lấy nhẹ nhàng.
Không ngờ tay của Nhung lạnh lạnh, chứ không được ấm như tay của tôi. Bàn tay tôi xiết nhẹ thì Nhung cũng dựa nhẹ vào tay tôi mà nói lí nhí:
– Sao mà tay anh ấm thế, mà lại nắm tay em chặt nữa. Cứ như là quen nhau lâu lắm rồi đấy nhỉ!
– Thì kiểu gì mà cũng chẳng quen lâu, yên tâm đi anh không làm gì quá đâu mà lo.
Trời tối hơn nữa thì không khí cũng lanh hơn, sương cũng xuống nhiều. Tôi khẽ quàng tay ra mà ôm chầm chậm lấy Nhung rồi nói:
– Thế này cho đỡ lạnh nhé, lần sau thì em đi học, mang thêm áo khoác mỏng tối về, sương mới có thế này dễ ốm lắm đấy.
– Tối mà cũng có sương nhỉ anh nhỉ!
– Vào mùa đông rồi mà em, đâu còn có là cuối thu nữa mà không có sương. Thôi chúng ta đi về đi.
Tôi và Nhung cùng lên xe đi về, tôi đưa Nhung về đến nhà. Nhà Nhung cũng bình thường như bao nhà khác thôi nhưng có giàn hoa giấy khá là đẹp. Tôi đưa tặng Nhung lọ nước hoa mà chị Mai cho tôi rồi mỉm cười nói.
– Anh tặng em này, nhớ xịt vào đấy nhé, anh thích em thơm đấy.
Như vớ được cơ hội Nhung đã xóay tôi luôn:
– Thế không có nước hoa của anh chắc em hôi chắc, được đấy nhỉ.
– Không ý anh không phải như vậy, em vẫn thơm nhưng mà anh muốn em thơm hơn thôi mà, anh không có ý đấy đâu.
Nhìn cái vẻ mặt ngượng ngùng của tôi thì Nhung mỉm cười rồi cảm ơn tôi sau đó vào trong nhà, không quên dặn tôi đi đường về cẩn thận.
Tôi về nhà trong lòng cũng thấy vui vui vì không ngờ cũng có người để ý đến mình như vậy. Về đến nhà thì đã thấy anh Nam và chị Hương về rồi.
Trông chị Hương hôm nay khá là xinh, như hồi mới cưới vậy. Thấy tôi về thì chị Hương mỉm cười mà hỏi:
– Sao mà về muộn thế em?
Tôi chưa kịp trả lời thì chị Mai đã xen vào mà trêu tôi rồi:
– Gớm em nó đi với bạn gái thì phải thế chứ còn nhanh làm sao được, cả nhà chuẩn bị được xem mặt em dâu út nhé.
Chị Mai nói như vậy thì cả nhà cười ầm lên. Tôi thì ngượng đỏ hết cả mặt. Anh Nam thì tiến lại vỗ mạng vào vai tôi mà nói:
– Thế chứ, không ngờ mấy câu khích của anh cũng có hiệu quả thế nhỉ, khi nào cần quân sư các mánh khóe cứ bảo anh nhé.
Chị Hương thấy anh Nam nói như vậy thì khẽ quay sang mà lườm rồi trêu lại anh Nam:
– Ngày xư chỉ có em ngố em mới bị anh đưa vào tròng thôi nhé, mà các mánh khóe của anh xưa rồi, không còn hữu hiệu đâu. Dạy cho em nó dễ em nó không làm ăn được gì lắm. Cứ để em nó theo cách của mình đi.
Anh Nam thấy bị nói như vậy thì cũng mỉm cười mà trêu lại chị Hương:
– Đấy cái tròn tán có ra gì đâu mà còn có người đổ, giờ về làm vợ đây này, thế mà còn chê nữa là làm sao.
Thấy anh chị trêu nhau như vậy thì cả nhà đều buồn cười. Công nhận là anh chị cưới nhau rồi mà tính như trẻ con vậy.
Tôi ngồivào ghế thì bố tôi khẽ hỏi:
– Em nào đấy con, khi nào dẫn về nhà cho bố mẹ xem mặt nhé, chuẩn bị đi, đỗ đại học ra trường rồi cưới là vừa.
– Bạn bè thôi mà bố chưa có tình cảm gì đặc biệt cả đâu, mà mọi người chuẩn bị ăn cơm đi, con đói lắm rồi đây này.
Tôi nói như vậy thì mọi người cùng vào bàn ăn mà quây quần với nhau. Tôi thì luôn ngồi cạnh bé Bi rồi trêu và giúp cháu ăn ngon miệng hơn.
Cạnh tôi là chị Mai. Mùi hương từ cơ thể của chị vẫn thỉnh thỏang làm cho tôi sướng không chịu được mặc dù chiều hôm nay tôi với chị đã làm thỏai mái với nhau rồi. Ăn xong thì hai bà chị dâu tôi đi dọn dẹp còn tôi lên phòng gắn liền với máy tính của tôi.
Vừa bật Yahoo lên thì đã thấy tin nhắn của một cái nick không quen biết “ Anh về nhà chưa? lạnh lắm không”.
Thì ra là Nhung nhắn cho tôi, cái avata nhìn ảnh Nhung trông xinh vô cùng. Tôi khẽ mỉm cười một mình mà chat lại “ Em đấy à! Anh về nhà rồi, cũng không có chuyện gì xảy ra cả, mọi người trong nhà anh đang muốn gặp mặt em đây này. ”
Tôi nói như vậy thì Nhung cũng tỏ vẻ hơi sợ một chút nhưng cũng trả lời tôi ngay: “Thế cơ à! Được rồi khi nào em sẽ về mà yên tâm nhé. ”
Nói chuyện một lúc thì tôi đi chơi game còn Nhung đi học bài. Nhìn cái dáng của Nhung hôm nay tôi cũng thích lắm nhưng được cái ngực của Nhung nhỏ chứ không to bằng của chị Mai. Đang chơi game thì có tiếng gõ cửa.
Đứng dậy chạy ra mở cưar thì ra là chị Hương. Chị Hương thì có vần xinh hơn chị Mai, trông cũng sắc xảo hơn chứ không nền nã như chị Mai.
Mở cửa cho chị Hương vào thì chị Hương mỉm cười mà hỏi tôi:
– Đang chơi game đấy hả, hôm nay hẹn hò thế nào kể cho chị nghe được không?
Tắt tạm cái màn hình vi tính đi, tôi ngồi xuống ghế rồi khẽ kể với chị:
– Cũng bình thường mà chị, hôm nay cũng chỉ là buổi hẹn hò đầu tiên thôi, chẳng có gì là đặc biệt lắm cả chị ạ. Nói chung là em ấy cũng xinh ngoan, nhưng được cái bạo dạn vô cùng.
– Đấy thế mới là thế hệ con gái ngày nay chứ, thế tặng cô ấy cái gì chưa?
– Em tặng rồi, 1 chai nước hoa chị ạ, hàng mới về ở chỗ chị Mai. Chị ấy cho em lên em cũng tặng em ấy luôn.
– Nhất chú rồi còn gì nữa, có bà chị tâm lý thế, chị hỏi qua thế thôi, mà này chị cho mấy trăm tiêu vặt này.
Nói xong thì chị Hương rút ví của mình rồi đưa cho tôi mấy trăm, tôi vội xua tay mà từ chối:
– Thôi mà chị, anh chị còn nhiều việc dể dùng mà, em có rồi, chị cứ cầm lấy mà chi tiêu trong nhà chị ạ!
– Chị cho thì cứ cầm lấy có gì có gì mà ngại đâu nào, chị em trong nhà cả mà.
Chị Hương cứ nói rồi cũng ấn luôn mấy trăm vào tay tôi. Nể chị quá nên tôi cũng cầm luôn. Sát vào người chị tôi nhưng tôi cũng cảm nhận được mùi hương nhẹ nhàng ở trên quần áo của chị tỏa ra. Công nhận là mùi hương quyến rũ vô cùng.
Tôi khẽ nhìn vào ngực chị. Cái áo len mỏng bó sát người nên để lộ hai bầu vú căng tròn. Công nhận là vú của chị thì to hơn cả của chị Mai nữa.
Chị Hương dúi tiền cho tôi xong thì ngồi xuống mà nói tiếp;
– Thế đã hôn được cô ấy chưa? Phải hôn ngay đấy nhé!
– Em làm gì mà đã hôn được, hơn nữa là cũng có biết hôn là gì đâu hả chị, chị cứ đùa, hơn nữa ngày hẹn đầu thì ai mà dám hôn cơ chứ, có ngày bị ăn tát vỡ mặt.
– Thế mà ngày trước, ngay lần hẹn đầu tiên mà anh Nam dám hôn chị luôn đấy, gớm không! Chị cũng ngỡ ngàng nhưng mà cũng thích vô cùng, em thử như thế em!
– Em làm sao mà bằng được anh Nam mà thử, hơn nữa em ấy có như chị đâu mà em biết là không sao, nhỡ bị ăn tát thì quê một cục chị ơi!
– Con gái thì ai mà chẳng thế nhưng mà hôn xong thì sẽ thích lắm đấy em ạ, cứ nghe lời chị mạnh dạn lên nhé. Thôi chị về phòng đây.
Tôi đứng dậy mở cửa cho chị. Nhìn cái dáng người với hai cặp mông tròn lẳn được cái quần âu ôm chặt làm cho tôi thích không thể nào chịu được. Nếu mà là chị Mai thì tôi đã sờ luôn rồi. Chị Hương khẽ mỉm cười rồi quay lại bảo nhớ lời chị dặn rồi về phòng của mình.
Ngồi lại một mình thì tôi tiếp tục chơi game nhưng hình ảnh ngon lành từ hai cái bầu vú của chị Hương. Chẳng mấy chốc thì cũng đã muộn, tôi tắt máy rồi đi ngủ.
Sáng hôm sau như thường lệ tôi đi học rồi lại xuống căng tin. Hôm nay trời mưa nên khá là lạnh, tôi kéo nhẹ cái áo mà mà che cái mu bàn tay của mình. Xuống căng tin tôi gọi một cốc nước trà gừng ra mà uống.
Đang nhâm nhi không biết Nhung có xuống không thì bị vỗ mạnh vào vai một cái. Tôi quay lại thì đã thấy Nhung rồi.
Vẫn cái cặp kính trắng tinh nghịch vô cùng. Nhung hôm nay mặc một cái áo len cao cổ màu hồng, cùng với một cái áo khoác có mũ màu trắng trông xinh xắn lắm. Tôi khẽ mỉm cười rồi bảo Nhung:
– Hôm nay lạnh nhỉ, mà em xuống có một mình thôi à? Bạn em đâu?
– Tụi nó ngại mưa nên ngồi hết trên lớp rồi, chỉ có em xuống thôi, mà tí nữa anh đèo em về đấy nhé, hôm nay mưa em không đi xe đâu!
– Được rồi mà, anh đèo em về, em uống trà gừng như của anh nhé, cho ấm người.
Tôi nói như vậy thôi thì Nhung đã mỉm cười mà lấy luôn cốc nước của tôi mà đưa lên miệng uống ngon lành.
Nhìn dáng vẻ nhí nhảng của Nhung làm tôi thích lắm. Ngồi nói chuyện với Nhung một chút tôi càng thấy Nhung hợp với tính cách của tôi hơn.
Chẳng mấy chốc thì cũng đến giờ vào lớp. Tôi cùng Nhung lên phòng học rồi chia tay. Cuối buổi thì tôi đợi Nhung ở cổng trường.
Những hạt mưa phùn lất phất không đủ làm ướt người nhưng lại làm cho những con đường ướt nhẹp bẩn vô cùng.
Nhung nhảy lên xe tôi rồi ôm chặt tôi luôn. Rồi cọ nhẹ cái má phính của mình vào lưng áo của tôi rồi mỉm cười mà nói:
– Hôm nay anh đưa em đi ăn được không nào, em không múôn về nhà đâu, ở nhà một mình buồn chết người.
– Được thôi nhưng mà anh phải gọi điện về cho nhà đã, bảo mọi người ăn cơm trước không phải đợi anh nữa.
Gọi điện xong thì tôi cùng với Nhung đi ăn thịt nướng rồi cùng đi uống nước sau đó vào xem phim. Bộ phim hôm nay là bộ phim kinh dị nên Nhung cũng có phần hơi sợ. Vừa vào rạp, Nhung nắm nhẹ tay tôi mà nói khẽ:
– Trong này tối, cấm được làm trò gì đấy nhé, léng phéng là em cho ăn đòn đấy nghe chưa!
– Anh biết rồi, em cứ nghĩ anh xấu xa lắm không bằng đấy.
Ngồi xuông ghế thì tôi nắm nhẹ lấy bàn tay của Nhung để sưởi ấm tay của Nhung luôn. Không hiểu sao đi với tôi như vậy nhưng tay Nhung lạnh vô cùng. Nhung ngồi xuống, một tay thì bốc bắp rang bơ rồi dựa vào vai tôi,
Một tay tôi cầm nhẹ lấy tay Nhung còn tay kia mà khoác nhẹ lên vai. Mùi hương thơm từ tóc Nhung làm tôi thích lắm.