Phần 26
Cô Mai đưa khăn cho tôi lau người, xong tôi mặc quần áo rồi lên nhà, đến lượt Thế nó đi tắm luôn sau tôi. Tôi ngồi trên nhà một mình, một lúc sau thì cô Mai từ dưới bếp đi lên. Lúc này chỉ có mỗi tôi và cô đang ngồi trên nhà đợi thằng Thế. Tôi bèn mở lời hỏi chuyện gia đình để xua tan không khí ngượng ngùng sau vụ hớ hênh ở nhà tắm lúc nãy. Sau mấy câu chuyện hỏi thăm nhà cửa, cả chuyện thằng Thế hồi nhỏ, hai cô cháu cũng cởi mở thân thiết hơn. Tự dưng tôi lại nổi hứng mở lời thăm dò hỏi han cô:
– Cô Mai, cô ở nhà một mình quanh năm suốt tháng thế này có buồn không? Nhà không một bóng người đàn ông nhỉ.
– Cũng bận rộn lắm cháu, vườn tược lợn gà, ao ruộng… thời gian đâu ra mà buồn. Hàng ngày cô vẫn ra chợ buôn bán những lúc không phải vụ mùa đồng áng mà.
– Ờ thì lúc làm xong việc, buổi tối không bận nữa, thì làm gì cho hết tối hả cô? Quanh đây đâu có chỗ vui chơi đâu.
– Thì đi ngủ sớm thôi cháu, 9. 00 là cô lên giường rồi, sáng 5. 00 Đã dậy lục đục chuẩn bị các thứ mang ra phiên chợ sớm nữa.
– Cũng vất vả cô nhỉ, chẳng có ai đỡ đần cũng mệt. Có đàn ông khỏe mạnh còn đỡ cho mấy việc chân tay nặng nhọc (vừa nói chuyện tôi vừa lấy tay bóp cái vai, xoay cổ vai, nhưng chủ yếu làm cô để ý đến người ngợm to như trâu mộng của thằng cháu)
– Cô quen rồi mà, mấy chục năm nay năm vẫn vậy à, trước có thằng Thế còn nhờ nọ kia, giờ nó đi học xa nhà thì chả biết nhờ ai… lắm lúc cũng muốn…(cô bỗng ngập ngừng)
– Cháu thấy Thế bảo có chú nào cũng hay đến nhà chơi, giúp đỡ mấy việc nặng nhọc nhà cửa à? (Tôi giả bộ ngây ngô trong sáng)
– À, có đứa em thân bên UBND xã, hay sang thăm hỏi gia đình thôi. Không có gì cả. (Giọng cô hồ hởi)
– Thấy bảo cũng bảnh bao khỏe mạnh lắm hả cô (tôi bắt đầu ý tứ) Thế nó bảo với cháu là nhờ chú ấy mà nó cũng yên tâm học hành, bớt lo, vì lỡ có việc nặng nhọc có người qua đỡ đần giúp một tay. Khỏe mạnh lực lưỡng có khi còn giúp được mấy việc mà thằng Thế còn chả giúp được ấy chứ (tôi dẻo mỏ trêu chọc đùa vui, không biết cô có hiểu không, nhưng thấy tôi đùa tếu táo vậy, tự dưng má cô bỗng ửng đỏ)
– À ừ thì…(cô Mai bỗng ngượng ngùng ấp úng). Có cậu ấy thi thoảng… sang cũng đỡ… mấy thứ…
– Cho nhà cửa có không khí đàn ông cô nhỉ. Trộm cướp cũng đỡ nhòm ngó (giọng tôi liến thoắng áp đảo với giọng ngập ngừng của cô Mai)
– Nhà có cái gì mà lo trộm cướp hả cháu. Có mỗi bà già trung niên này thôi. Cướp… cướp được cái gì…
– Thì nó cướp người đó cô, ha ha (tôi trêu ghẹo cho cô thoải mái)
– Cháu lại nói thế, già xấu thế này ai thèm cướp. Cho không cũng chả ai ma nào thèm. Nói ra cũng sợ lắm, nhà cửa thưa thớt, đồng không mông quạnh thế này. Lắm đêm nghe tiếng động ngoài hiên nhà mà sợ lắm. Có đàn ông trong nhà thì bớt lo…(nói rồi cô thở dài)
– Thì cô nhờ chú gì ấy ở lại cho vài bữa… hi hi (tôi cười khoái trá chọc cô)
– Ôi cái thằng này, người ta đàn ông, mời ở lại ngủ qua đêm sao tiện… Mày lại đùa trêu cô quá rồi nha.
– Mà chú ấy không phải họ hàng mà nhiệt tình nhỉ? Hay chú ấy cũng quý mến cô nên mới chăm sang. Chú có hỏi thăm ý tứ gì với cô chưa?
– Ôi, có gì đâu, cái bóng đèn điện nó hỏng thì cô còn biết đường thay, chứ lắm lúc cần thau rửa cái bể nước, lợp lại cái mái ngói bị dột thì chả nhờ ai được ngoài chú ấy. Đàn ông họ hàng đi làm xa hết, chả nhờ được ai mấy việc nặng nhọc. Chú ấy làm bên UBND xã, phụ trách phong trào thể dục thể thao, nên sức khỏe cũng tốt, dẻo dai, nên mấy việc ấy với cậu ấy là chuyện nhỏ, xong việc cậu ấy cũng chỉ ở lại ăn bữa cơm chiều rồi về thôi. Người ngợm cũng to như vâm ấy, ăn khỏe lắm, cậu ấy ăn bằng có khi gấp đôi cô với thằng Thế hợp lại.
– Ái chà, thế thì nhất cô còn gì? Thế là anh bạn đấy chắc cũng quý mến cô đấy chứ nhỉ.
– Thôi, chả nói chuyện cậu ấy nữa (cô chuyển chủ đề khi thấy tôi hỏi nhiều về Mạnh) Cháu có chơi thể thao không, cơ thể cũng lực lưỡng nhỉ, nhìn như lực sĩ ấy? Tướng tá khỏe mạnh, ở quê thanh niên sáng sủa khỏe mạnh như này là gái làng thích lắm đấy.
– Có chứ cô, cháu chơi suốt, khỏe người, thừa sức mà chưa có chỗ phá đây cô ơi.
– Khiếp, lo mà giữ sức khỏe mà học hành, có sức khỏe không giữ đòi đi phá làm chi (cô Mai ngây ngô không hiểu ý tứ của tôi).
– À, khỏe quá cô ạ, phải tìm cách cho yếu bớt đi chứ.
– Ôi cái thằng, suy nghĩ như trẻ con lên ba (cô Mai ngây ngô cười tít mắt)
– Giá mà có ai nhờ sang thau bể nước, lợp mái nhà thì cháu sang ngay, ha… ha…
– Lại lém lỉnh linh tinh, cô kể thế thôi, cháu đừng bảo với Thế, nó lại nghĩ linh tinh đấy. Mà sao đau vai thế? Cô thấy cháu cứ vỗ vỗ vai từ nãy đến giờ?
– Cháu hôm nay ngồi xe khách ngủ quên bị mỏi cơ vai, giá mà mẹ cháu ở đây bóp dầu cho 3 phút là hết ngay, mẹ cháu xoa bóp bấm huyệt giỏi lắm cô ạ.
– Nhà cô có lọ dầu gió, để cô đi lấy bôi cho xem có đỡ không? Chứ cô chả biết xoa bóp bấm huyệt đâu.
Nói xong cô Mai đi vào trong buồng, lúc ra có mang theo chai dầu thật, mà tôi có đau cơ gì đâu cơ chứ, đâm lao theo lao thôi:
– Cháu hơi nhức ở đằng sau, tay không có với tới, cô thoa dầu vào lưng hộ cháu với.
– Ừ chỗ nào để cô thoa cho (nói rồi cô mở nắp, đổ một ít ra lòng bàn tay rồi xoa xoa vào nhau)… ớ, sao lại cởi áo ra thế?
– Nó ở phía sau, dưới lưng một chút cô ạ, cởi áo ra cho tiện, ngấm dầu cho nhanh (thực ra tôi cố tình phô dâm thăm dò xem thái độ cô thế nào thôi mà. Quả nhiên cô Mai thấy tôi cởi trần trùng trục trước mặt, mặc mỗi cái quần đùi ngắn thì lại thoáng đỏ mặt, không nhìn thẳng vào tôi tự nhiên như lúc trước. Tôi cởi áo vứt vào góc cái phản, rồi đi ra ngồi ở mép chờ đợi. Cô Mai thấy vậy liền đi theo vòng ra sau, ngồi xuống sau lưng tôi, tay khẽ chạm nhẹ lên hai vai của tôi rồi nắn chạm một lúc rồi trượt xuống dưới lưng.)
Tôi thấy thích thú trước sự biến đổi trong thái độ của cô, lúc nói chuyện thì rất bình thường vui vẻ, nhưng cứ mỗi khi thấy tôi trong tình trạng cởi áo cởi quần thì cô Mai lại trở nên ít nói, thẹn thùng lộ rõ qua hai gò má đỏ hồng như thiếu nữ, luôn tránh ánh mắt nhìn thẳng của tôi. Tôi rất tò mò rằng, lúc quan hệ cô sẽ thành người như thế nào, cuồng nhiệt mạnh mẽ nhìn thẳng vào người đàn ông phía trên hay thẹn thùng giữ ý tứ như những cô gái làng hiền lành chất phác đây. Bởi cô tuổi này rồi mà vẫn có thể gạt qua điều tiếng soi mói làng xóm để gần gũi với Mạnh, chứng tỏ nhu cầu tâm tư rất lớn và nhiều, không biết thanh niên Mạnh đã dậy người phụ nữ chân chất này những chiêu trò ân ái gì mà cô đam mê hắn bất chấp như thế)
– Thoa dầu chỗ này đúng chưa cháu (Tôi cảm nhận gang bàn tay cô chỉ dám khẽ chạm và thoa nhẹ nhàng vào lưng tôi thôi)
– Đúng rồi cô ạ, cô tiện tay bóp bóp cháu mấy cái cho dầu ngấm nhanh không cô?
– Thế này có được không? Hay mạnh nữa…
– Mạnh được nữa càng tốt cô ạ (tôi dần cảm nhận bàn tay cô như siết mạnh dần từng thớ cơ trên lưng tôi, quả nhiên cô Mai nhà nông, tay chân khỏe mạnh, nên lực siết bàn tay quả nhiên chắc hơn bà Hồng nhiều. Bà bô tôi ở nhà trước cũng bấm huyệt mát xa vai cho tôi mà tay không khỏe được như cô Mai)
– Thế này có được không? Thôi nhé, kẻo lại mạnh quá, mà người ngợm cháu thể thao nhiều có khác, lưng rộng và dầy quá, cơ lưng sờ vào cứng ngắc…
– Ah… ah…(tôi giả bộ rên khe khẽ, không giống đau đớn mà nghe giống cảm giác sướng khoái hơn) đúng rồi… chỗ đó đó cô Mai… ôi sướng quá… ui yah… ah… ah…
– Đau quá hả Nam? (Cô Mai giật mình giảm lực khi thấy tui rên dần thành tiếng như thế)
– Ah… uh… ah… không cô ạ, sướng lắm cô ơi, cô cứ bóp vai cho cháu thêm một chút nữa… đúng rồi… hít…(tôi khẽ hít gió mấy cái qua kẽ răng, tỏ vẻ khoan khoái cực lạc như được ái ân. Tôi khẽ nhướng lưng, kết hợp rên khẽ như vậy. Quả thật nếu không nhìn hình, nhắm mắt tưởng tượng, chắc ai cũng nghĩ rằng tôi đang quan hệ tình dục chứ không phải được bóp vai bóp lưng thông thường.
Cứ thế tôi cởi trần ngồi trên mép giường, cô Mai ngồi sau xoa nắn cái phản lưng của tôi được 2 – 3 phút thì tôi nghe thấy tiếng thằng Thế lạc cạch sau nhà, đoán là thằng bạn đã tắm rửa xong xuôi, tôi bảo cô Mai thôi, mặc lại cái áo ba lỗ cho đứng đắn cùng ngồi đợi thằng Thế đi lên nhà. Được phút sau thì thằng Thế người ngợm gầy nhẳng cởi trần, phủ cái khăn tắm vừa đi vừa lau đầu bước lên hiên nhà. Cô Mai lúc này lúng túng như kiểu vừa bị bắt quả tang việc gì đó. Cô chột dạ đưa tay với lấy chai dầu gió rồi đứng lên. Thằng Thế thì đang lau đầu, không để ý hành động của cô, vừa vào vừa hỏi:
– Sao có mùi dầu gió ở đâu thế nhỉ? (Thằng Thế mặt băn khoăn).
– Thằng Nam đau nhức người, mẹ lấy cho nó đấy? Vừa bóp cho nó cái lưng nên mùi hơi nồng.
– Đau lúc nào? Con thấy nó bình thường mà.
– Hơi nhức tí thôi, chắc đi đường xa, giờ hết rồi (tôi cố chống chế) Cô Mai có bàn tay hết xẩy.
Lúc cô Mai vào buồng trong cất chai dầu gió, thằng Thế quay ngoắt ra về phía tôi, giọng thì thầm:
– Chơi trò gì thế hả thằng kia? Sao tại xoa bóp cái gì? Tự dưng lại đau vai à? Nghi lắm. Chơi chiêu à?
– Trò gì đâu, đau lưng nhờ mẹ mày xoa bóp hộ, tiện thể cho bà sờ nắn tí thôi mà (tôi tủm tỉm cười trêu chọc nó)
– Mày cẩn thận đấy nhé, chả nhẽ tính làm thật? Tao tưởng mày đùa. Bộ thích mẹ tao thật à?
– Tao tưởng mày thật, nên mới thật luôn đấy. Mà sao lại không thích? Đẹp thế kia cơ mà (tôi nháy mắt trêu tức nó)
– Ơ cái con lợn…(nó định mắng tôi nhưng kìm lại được)
– Thôi tý kể chuyện này cho mà nghe…
Đúng lúc đó thì cô Mai đi ra, hai thằng ngừng câu chuyện. Cô Mai bỗng nói: “Mẹ tranh thủ đi tắm nhé Thế, có nồi chè đang ninh trên bếp, 5 – 10 phút nữa con xuống bắc nồi xuống, mang lên nhà mở vung cho nguội, ăn cơm xong còn có cái tráng miệng nha”. Nói rồi cô mang theo quần áo khăn mặt đi xuống nhà dưới. Thằng Thế ngồi xuống mâm hỏi tiếp mấy chuyện linh tinh.
– Mày với mẹ tao nói chuyện gì mà ầm ĩ cười hô hố? Tao tắm sau nhà còn nghe thấy tiếng.
– À mẹ mày kể chuyện mày hồi bé ấy mà, 5 tuổi còn đái dầm… Hồi nhỏ còn giấu cả dép để đỡ phải đi học, tao cũng lạy mày. Ha ha…
– Chuyện đấy mà bà cũng kể được, linh tinh quá. Hồi đấy tao sợ đi học vì hay bị bạn bè trêu chọc tao chuyện tao không có bố ấy mà.
– À, ra thế, bà cũng bảo tưởng mày lười học thôi, sau mới biết bị bạn bè trêu nên ghét đi học. À, còn chuyện này nữa, tao kể nhỏ cho mà nghe…(tôi xuống giọng thầm thì)
– Lại chuyện gì nữa đây? Nói toẹt ra xem nào.
– Suỵt, nhỏ mồm thôi, vừa nãy lúc tao tắm, quên cài chốt cửa, mẹ mày bước vào nhìn thấy hết hàng họ cặc dái của tao rồi. Tao bắt đền đấy. Bà soi từ đầu đến chân luôn.
– Ơ thằng điên, lại nói điêu (nó nói như thể không tin tôi vậy), mày quên đóng thì mày thiệt, kêu tao làm gì. Bộ muốn rình bà bô tao tắm để trả đũa à? Đấy xuống rình đi, chắc bà tắm rồi đấy (nó giả bộ tỉnh queo chọc lại tôi)
– Ơ không tin à? Thật luôn, bà nhìn tao chằm chặp đấy, nghe chừng có vẻ say mê, một lúc mới ấp úng nói được mấy câu, chắc bà có chút sốc (tôi hớn hở trêu thằng bạn) nhìn tao ngon mà…
– Thật à (thằng Thế giọng thì thầm)
– Thật chứ đùa à?
– Trông cũng ngon giai đấy, cao to khỏe mạnh (thằng Thế lùi lại nhìn lại tổng thể tôi một lần từ trên xuống dưới)… mà nhìn thấy hết rồi à? Tắm kiểu gì hớ hênh thế? Cố tình à? (Thằng Thế bắt đầu tin câu chuyện, giọng nó không hề bực tức, mà lại tò mò hứng thú lạ kỳ)
– Cố tình gì đâu? Bà thấy cửa hé, không nghe tiếng nước chảy, tưởng không có ai nên vào tắt đèn. Nên nhìn thấy hết tao lúc đang chờ người khô để mặc đồ. Mà lại nhìn đúng lúc đang nứng.
– Mày cố tình phô dâm khoe của à? Rồi sao nữa. (Thằng này hấp tấp hỏi dồn)
– Đâu, vô tình thật mà. Bà đứng như trời trồng một lúc rồi còn đi lên nhà lấy khăn cho tao đấy.
– Ừ tao có thấy bà lên nhà, vào buồng ngủ lục đồ rồi đi ra, tao hỏi tìm gì thì bà bảo là không có gì cả. Bà ngại rồi, ai đời thằng cháu mới đến nhà đã cho cô chiêm ngưỡng thân hình hấp dẫn với con cu hùng vĩ làm gì? Té ra là bà cũng giấu tao không nói vụ này… ái chà… vụ này ngoài dự tính. Giờ biết tính sao?
– Hay thử đê.
– Thử cái gì?
– Thì thử xem, bà có… có tình ý gì với tao không đấy.
– Để làm gì?
– Chả làm gì cả, cho biết thôi, hí hí. Chứ mày nghĩ phụ huynh mày dám léng phéng ăn nằm với tao như với anh giai Mạnh lúc mày ở nhà chắc.
– Này đừng đùa nhé, bà bô tao tính rất kín đáo, nhưng mày thì tao lạ gì, manh động lắm. Biết đâu… lại… thật thì…
– Thì chỉ thử xem bà có thích tao không thôi, chứ có nói trước cái gì đâu? Mà thật thì đã sao, mày muốn rình một lần xem trộm mẹ mày ăn nằm với giai không?
– Chuyện này… Tao cũng không chắc… Trước giờ chỉ đùa miệng vui. Giờ như này… nhưng… nhưng thử kiểu gì đây? (Giọng ấp úng của thằng bạn thể hiện nó cũng hứng thú với việc này, nhưng không tiện nói ra thành lời… chắc trong thâm tâm, nó trước đây cũng muốn rình xem mẹ nó với thằng Mạnh rồi. Tôi thấy thằng này cũng cửng mẹ nó cu lên rồi, tôi vỗ bộp nhẹ một cái trêu nó).
– Thích bỏ mẹ lại còn giả bộ, cửng lên rồi đây này.
– Ối thằng chó này, trêu kỳ cục (thằng Thế ngại cho tay xuống chỉnh đốn lại con cu phản chủ đang nứng trong quần)
– Tao thì khác gì thằng Mạnh đâu, nó được thì tao chả nhẽ mày không cho. Đi nhé…
– Ờ thì… thế giờ triển khai tiếp thế nào?
– Để tao cởi áo ra ở trần nhé, trước mắt cho bà bô mày bổ mắt. À để tao vào kia cởi nhanh cái quần sịp ra, thả rông con cặc cái, mặc mỗi quần đùi thôi cho mát. (Nói rồi tôi chạy vào gian kho bên kia cởi phăng cái quần sịp, cất lại vào ba lô, quả nhiên cảm giác y như ở nhà mình vậy, thoải mái vẫy vùng ghê. Đi lại con cu hòn dái lúc lắc đong đưa in hằn lên lớp vải quần cotton mỏng mát. Lúc tôi đi ra thì thằng Thế thấy vậy thì lúng túng, chưa kịp nói ra từ nào)
– Được không? Cởi luôn áo ba lỗ cho mát nhé…
– … Tao cũng không chắc nữa… thôi kệ mày… muốn làm gì thì làm…(giọng thằng Thế có vẻ không 100% muốn thử trò này lắm, nhưng những lời nó nói thì lại cho phép triển khai. Hay phải chăng nó sợ sự thật là mẹ nó để ý đến thằng bạn con trai bà thật nhỉ, nếu bà để có chút dâm ý với tôi thật, thì nó phải làm sao đây? Nếu đêm nay mai tôi với mẹ nó lôi nhau lên giường đụ đéo tơi bời ở buồng ngủ mẹ nó, thì nó phải xử sự ra sao?)
Nói là làm, tôi cởi phăng cái áo ba lỗ ra, ở trần trùng trục ngồi đợi bên mâm cơm ở ngoài hiên, thằng Thế chạy xuống dưới nhà xem nồi chè chín chưa. Một lúc sau thì cả hai cùng đi lên rồi bữa cơm diễn ra thân mật ấm cúng bên hiên nhà. Cả 3 ăn uống nói chuyện vui vẻ, chuyện học hành, công việc tương lai… Ăn xong, mẹ nó bê đồ xuống nhà rửa bát dọn dẹp, thằng Thế lấy con xe máy đèo tôi lên trung tâm đi loanh quanh thăm thú thị xã.
Cả đoạn đường mương tối om, nó không nói câu nào cả, cứ im im phóng vun vút. Tôi ngồi sau xe ngáo ngơ ngó trái phải chỉ thấy lập lòe ánh sáng mấy ngôi nhà xa xa. Khu này quả thật heo hút vắng người. Trộm chắc có điên mới rình rập nơi đây. Đêm hôm đi một mình cái đường này cũng lạnh cả sống lưng, tối tăm toàn tiếng ếch kêu ão ộp hùa theo tiếng xe máy lạch bạch, ngoài ra chả có thêm tiếng người.
Vào đến gần trung tâm, ánh sáng đèn đường bắt đầu có, thằng Thế gửi xe rồi dẫn tôi lững thững đi dọc tuyến đường được coi là sầm uất nhất vùng bấy giờ. Bỗng nó cất tiếng:
– Có khi mày đúng đấy.
– Đúng cái gì? (Tôi chậm rãi bâng quơ hỏi lại nó).
– Chắc mẹ tao thích mày rồi đấy.
– Thì lại chả, mày thấy ai đáng yêu dễ thương dẻo mỏ như tao chưa?
– Không. Thích cái kiểu mày bảo lúc trước cơ.
– Ý mày là…