Phần 8
Sáng sớm hôm sau 7. 00 tôi dậy thì thằng Tuấn đã không thấy đâu nữa rồi, lên phòng mẹ cũng không thấy đâu, à chắc bà đi tập thể dục buổi sáng. Vừa lúc đó thì nghe tiếng xe máy đỗ cửa, té ra bà bô đi về:
– Mẹ đi tập về đấy à?
– Ừ vừa đi về.
– Thằng Tuấn đâu rồi?
– À sáng nay 5. 00 giờ nó đã dậy chạy sang Green Star làm ca sáng. Mẹ thường 5. 30 mới dậy nhưng hôm nay nghe tiếng nước chảy tầng dưới lúc 5. 00 thì mẹ cũng tỉnh luôn. Nó là HLV bên đó nên phải đến sớm hơn để mở cửa chuẩn bị. Hai cô cháu đèo nhau trên 1 xe sang bên đấy rồi, sáng sớm hơi lạnh nhưng ngồi sau cái lưng to của nó thích lắm, mẹ cứ rúc vào đấy né gió thôi. Mẹ về một mình thôi vì nó còn phải làm ở đó đến 10. 00 mới tan ca. Mà nó bảo trưa nay nó chuyển đồ sang đấy, mày sang có gì mà giúp nó một tay.
Tôi lên nhà đánh răng rửa mặt, dọn dẹp phòng mình để tí thằng Tuấn sang nó còn có chỗ để. Quần áo tôi cũng mang bớt lên Hà Nội rồi nên cái tủ 4 cánh thật ra trống đến một nửa. Có cái bàn học với giá sách thì nói thật tốt nghiệp xong tôi bán đồng nát hết, qua được khổ ải rồi mà. Giường chiếu thì lúc nào bà bô cũng vào giặt giũ hộ hàng tuần nên thơm tho tinh tươm hết.
Nói dọn phòng chứ có gì mà dọn, nằm đợi thằng kia tan ca thì chạy qua nhà nó tí xem thế nào. Nằm trên giường ngẫm nghĩ mà thấy chưa được nửa năm mà bao nhiêu biến đổi xảy ra liên tiếp. Sau cho cùng tôi cũng thấy mừng khi mà bà bô tôi ở nhà bây giờ có thằng Tuấn phụ giúp nếu có hư hỏng nhẹ gì trong nhà.
Nói thật với các bạn tôi cũng có chút ghen tức ở đây khi thằng Tuấn giờ đây được thay tôi chăm sóc bà bô tôi hàng ngày. Đàn ông thì ai chả có sở thích muốn chiếm hữu cho riêng mình. Nhưng trong trường hợp của tôi thì khác. Tôi không nên ích kỷ quá, dù gì vụ này thằng Tuấn nó có chủ động ham hố bà bô tôi đâu, chính tôi gạ gẫm rủ rê nó về với bà bô mà. Vì với cỡ thằng Tuấn thì nó thừa sức chăn quất được mấy em cao ráo ngon lành cành đào trẻ trung mơn mởn, hoặc nếu phò tính thì nó có thể cặp với mấy chị gái sồn sồn chồng đại gia nhưng dửng mỡ. Vừa được chịch free có khi còn có thêm đầy tiền.
Bà bô tôi xinh ngất ngây thì chả phải, được cái trẻ trung hơn tuổi 40 như tôi bảo đấy. Cái cộng duy nhất là mông bự nhìn rất phê, ngực cũng chả khủng gì, nhưng đầu ti to lúc săn lên thì thôi rồi, ngậm bú liếm tuyệt cú mèo. Gia đình cơ bản, bà bô tôi cũng chỉ làm công nhân xí nghiệp lương đủ tiêu đủ xài thôi, may có ông bô vẫn chu cấp cho vụ học hành của tôi nên cũng đỡ.
Đấy thằng Tuấn qua đây mà thấy không có hứng với bà bô tôi cũng chả ép nó được, chỉ cần có nó đỡ đần việc nặng trong nhà tôi cũng yên tâm học hành rồi. Với cả tình cảnh của nó bây giờ, chuyển về gọi là trọ ở nhà tôi cũng quá là sung túc rồi. Trước ở chùa phải ngủ ở phòng tập thể với cả chục đứa em nhỏ nữa cũng đâu có gì thoải mái. Cái khu trọ sau Green Star mà nó đang ở cũng tệ kinh lên được. Khu đấy ngõ nhỏ ngóc ngách mà lại nhiều tệ nạn, thằng Tuấn không sa ngã chích choác còn may chán.
Tầm gần 10. 00 tôi lấy xe bà bô phóng qua Green Star đơi thằng Tuấn, nó đang hướng dẫn một chị gái trông thân hình cũng hơi quá khổ, hai chị em cười tít mắt. Đúng là thằng này hút gái ghê với cả có duyên thật. Chứ mặt mũi nó cũng thường thường chứ chả phải siêu sao điện ảnh gì cả:
– Sắp xong chưa mày?
– Đây vừa lúc. Em hẹn chị ngày mai vẫn 9. 00 nhé (nó nói với với chị gái học viên đang đi về phía phòng thay đồ)
– Chị này mày bảo thịt chị ấy à?
– Đâu có, chị ấy giảm cân xong giờ tập nhẹ nhàng giữ dáng bên lớp aerobic nhưng ca tối muộn.
– Còn tằng tịu không? (Tôi hỏi câu này hộ mẹ tôi thôi)
– Không, tao làm ca sáng sớm và ca chiều thôi. Không gặp mấy.
– Mày liệu hồn, còn bà bô tao đấy.
– Ô đệch thằng này, tao với bà bô mày ràng buộc gì mà cấm đoán tao. Tao đã nhận lời cái gì đâu.
– Chưa có gì thì kệ mày, chứ mày lừa phỉnh bà bô tao thì cẩn thận, tao cắt cu. Thôi đi sang nhà xem có gì cần giúp không tao vác sang cùng.
Thế là tôi cùng thằng Tuấn phóng về nhà nó, công nhận khu này đúng thật là gớm, cái dãy phòng gớm ghê xuống cấp thấy kinh lên được.
– Giờ này dân lao động khu này đi kiếm ăn hết, chả ma nào ở nhà đâu. Phòng tao cuối dãy.
– Eo ôi thế này mày cũng sống ở đây được (phòng nó tuềnh toàng chả có mẹ gì, may mà không hôi hám, vì có cái mẹ gì trong phòng đâu mà hôi)
– Có 500k 1 tháng (thời đấy 500k cũng to lắm đấy). Mà có chỗ ngủ đã may rồi, gần chỗ làm không tốn thêm khoản xe cộ.
– Quần áo có mỗi cái hòm nhôm này à?
– Còn quần lót đang phơi ngoài kia nữa, để tao ra lấy. (Tôi nhìn theo thì can luôn)
– Thôi mày vất mẹ nó đi, cũng cũ rồi, tối bà bô tao dẫn đi mua lố mới.
– Éo ai lại nhờ tế nhị thế. Tao tự mua cũng được, cần đéo gì.
– Bà bô tao vẫn mua đồ lót với quần đùi áo ba lỗ các kiểu cho tao mà. Ngại gì (tôi nghĩ thầm trong đầu sau này có khi quặp vào nhau rồi thì còn chó gì mà ngại nữa. Õng ẹo, thằng này chắc vẫn chưa thoải mái lắm về vụ tôi nhờ vả, chắc vẫn ngại tôi, hay tại nó không thích bà bô tôi lắm nhỉ. Éo đâu, với tôi thì hết xẩy mà, không vú bự mơn mởn non tơ như mấy em gái mới nhớn nhưng về độ bót thì quên đi, cực kỳ phê khi làm tư thế gác chân bà bô lên vai rồi dập xuống. Nghĩ mà nứng cả cu) Thôi xong rồi, qua trả khóa chủ nhà rồi đi thôi…
Thằng đô vật này ngồi trước, tôi nhẹ cân hơn tí ngồi sau ôm hộ thùng quần áo bằng nhôm. Hai con trâu ngồi lún cả cái xe đến khổ. Về đến nhà tôi thì cũng gần bữa trưa rồi, vừa đến cửa mẹ tôi đã nói với:
– Về đến nhà rồi à, cũng sắp đến bữa rồi này, có nhiều đồ không?
– Xong rồi mẹ ạ, có mỗi 1 thùng nhôm thôi.
– Thế à, tranh thủ đứa lên cất đồ, 1 đứa đi phơi quần áo trên trần đi nhé. Xuống có cơm ngay rồi.
– Tuấn, mày đi bê chậu quần áo lên gác phơi đi, tao đưa thùng này lên. (Tôi nhanh nhảu)
– Ơ thằng này (mẹ tôi cằn nhằn), bạn đến nhà mà sai nó cái gì thế.
– Ôi mẹ ơi, nó có đến chơi không đâu, nó đến ở cùng đấy, cho nó làm cho quen. Chứ con không ở nhà nữa chắc mẹ tự bê chậu quần áo lên à?
– Dạ vầng cô để cháu (thằng Tuấn nhanh nhảu)
– Đấy mày thấy mà học (mẹ tôi bĩu môi trêu chọc). Con cái mà không bằng người dưng nhé.
Xong xuôi thằng Tuấn xuống phòng tôi, tôi bảo nó tắm rửa thay cái bộ của Green Star ra mà ăn cơm cho thoải mái. Lúc nó đi ra thì ôi thôi, tôi cho ăn chửi:
– Đệt cái thằng này ăn mặc kiểu gì thế kia?
– Thì áo ba lỗ quần xà lỏn tao hay mặc ở nhà thôi, tao trước ở có một mình mà.
– Ừ thì một mình nhưng giờ sang đây có mẹ tao thì mặc thêm cái quần sịp vào cho gọn gàng chứ, quần ngắn mà éo gì con cu đả lủng lẳng đến cần mép quần rồi. Muốn phô dâm để hạ nhanh diệt gọn bà bô tao à. Vừa thôi mày (tôi trêu kích động nó)
– Địt mẹ thằng này, thằng nào vừa nãy lôi đám quần áo cũ của tao nhét vào sọt rác bên khu xóm trọ hả?
– À đấy, đã đòi chơi mẹ tao rồi đấy, nhanh ghê cơ. (Nói đến đây tôi bèn dụ nó mặc dù không biết nó có thoải mái không nữa) Mày cởi nốt áo ba lỗ ra đi, hôm nay tao dành spot light cho mày tỏa sáng với bà bô tao. Bà muốn chiêm ngưỡng thân hình 8 múi của mày mà chưa được đấy.
– Thôi éo thích, như phò đực ấy.
– Không thích thì thôi (éo hiểu thằng này nữa, có ai mỡ dâng miệng mèo mà còn chê không anh em)
Nói rồi hai thằng xuống dưới nhà ăn trưa. Chủ nhật mẹ nấu thêm mấy món ngon ngon đãi hai đứa trước khi tôi lên Hà Nội học. Cả ba nói chuyện rất thân thiết, trong khi thằng Tuấn nói chuyện cư xử rất chừng mực với bà bô, thì tôi thấy bà bô hôm nay tươi tỉnh cười nói rôm rả phớ lớ hơn trước nhiều. Nhà thêm người cũng vui mà, tôi có để ý bà bô, lúc hai thằng đi xuống thì rõ mồn một bà bô có để ý vào đũng quần thằng Tuấn rồi thẹn quá quay mặt đi.
Thì có đui đâu mà không thấy được, cái củ lủng lẳng của nó còn dài hơn của tôi 1 đến 2 cm cơ mà. Nhớ ngày trước tôi cũng hay thả rông trong nhà nhưng bà bô còn chành chọe mắng tôi là tồ, trêu ghẹo các kiểu, hôm nay thấy trai lạ thả rông thì lại thẹn quay đi. Chắc chưa thân thiết nên bà bô chưa dám suồng sã trêu ghẹo như vẫn hay làm với tôi.
Cả hai thì đều được tôi bật đèn xanh rồi mà cứ thẹn thùng như trai gái mới lớn thế này thì chắc mướt mùa chưa đến được với nhau mất. Nghĩ ngợi chán chê trong lúc uống nước ăn hoa quả sau bữa cơm, tôi quyết định ở nán lại thêm buổi tối nay nữa. Tôi cần thúc đẩy thêm một cái gì đấy để hai cái con người này cởi mở thân thiết với nhau hơn:
– Mẹ ơi, tối nay cả nhà mình đi siêu thị tạp hóa mua ít đồ đi. Sáng sớm mai con đi chuyến sớm lên Hà Nội cũng được.
– Mai thứ 2 đi học rồi. Sợ lỡ vào lớp muộn không con?
– Bên xe Giáp Bát ngay gần Bách Khoa mà mẹ. Không sợ muộn đâu? Mà sao mẹ muốn lùa con đi sớm à? (Tôi thả thính trêu ghẹo cặp đôi này tí). Muốn ở nhà làm gì mờ ám hử? Anh nào?
– Đâu mà, ăn nói linh tinh (mẹ dập ngay trước khi Tuấn nó hiểu ra ý của tôi – đúng là chỉ mẹ hiểu con trai mình). Thế không cho tôi đi chơi với bồ già của tôi à? (Cũng nhanh nhảu phết, đánh lạc hướng được thằng Tuấn rồi đấy)
– Con đùa đấy. Con cần mua mấy thứ mang lên nhà trọ trên kia…
Nghe hợp lý nên tối cả nhà tôi đi qua siêu thị, có mỗi con xe Wave nên cả ba phải cân 3 đi. Lúc đầu bà bô còn đòi ngồi sau cùng vì ngại, nhưng vì hai thằng tôi vốn đã to xác, ngồi sau cùng mà bé nhẹ như bà bô thì có mà rơi cha ra khỏi xe nên bà chịu ngồi giữa. Thằng Tuấn to nhất cho ngồi cầm lái cho vững xe, tôi ngồi sau cùng. Đi trên đường chỉ lo gặp cảnh sát giao thông tuýt còi.
Đi trên đường tôi bèn nghĩ ra đủ trò trêu ghẹo cho cả 3 thoải mái cười đùa. Mẹ với thằng Tuấn cũng có vẻ thân thiết hơn chút. Bỗng qua đoạn đường xóc xe nẩy lên 1 cái tôi tí rơi đít khỏi yên xe, vội bám lấy vai thằng Tuấn kéo lại thì bà bô ở giữa bị hai đứa tôi ép sát ở giữa kêu oai oái khó thở. Căn bản cũng tại bà mông to nên tôi cũng đâu còn chỗ ngồi mấy đâu. Cái lưng to bè của thằng Tuấn bị ngực bà bô tôi ép sát vào không biết nó có cảm xúc gì không mà không thấy nói năng gì, cứ lầm lì giữ vững tay ga đi qua chỗ đoạn đường xấu.
Đến nơi cả ba chúng tôi hớn hở bước vào siêu thị, tôi dần thấy mẹ và thằng Tuấn có vẻ thân thiết hơn, cũng có nói chuyện với nhau chứ không cần tôi mớm lời đưa chuyện nữa. Tôi đi hơi chậm lại phía sau để hai người họ tự nhiên. Nhìn từ đằng sau thì đúng là buồn cười, bà bô đi cùng tôi đã buồn lắm cười rồi vì bà thấp, còn tôi không cao xuất sắc nhưng to như con hà mã, hai mẹ con nhìn chả liên quan, không thể tưởng tượng được là 1 thằng to như tôi 18 năm trước chui ra từ người phụ nữ này. Tôi đi sau mà tủm tỉm cười làm mấy người trong siêu thị tưởng tôi bị điên. Nhưng cảnh tôi nhìn hôm nay thì đúng là sự khác biệt quá lớn của tạo hóa khi tạo ra kích thước tương phản của hai người đàn ông và đàn bà đang đi trước mặt tôi.