Phần 23
Sáng hôm sau, Hoàng tỉnh lại trên giường của cha mẹ. Cậu nhớ ra đêm qua đã sung sướng với mẹ mình thế nào, cậu cảm thấy hơi có lỗi vì dẫn mẹ vào cuộc loạn luân này.
Hương đã thức dậy từ sớm để chuẩn bị bữa sáng, vì Linh không còn làm Bảo Mẫu ở đây nên việc nhà lại đến tay Hương.
Sau vụ việc ở trường, ngôi trường tạm đóng cửa và cho học sinh học online qua mạng.
Hoàng vệ sinh cá nhân xong không mặc áo đi xuống nhà ăn, vừa đi vừa gọi: “Mẹ ơi!!”
“Gì vậy con yêu?” Hương đang dở tay trong bếp.
Ngửi thấy mùi thơm, Hoàng đi thẳng tới ôm mẹ từ phía sau còn hôn lên gáy khiến Hương rùng mình mắng yêu: “Nào con yêu đừng phá mẹ.”
Hoàng không chịu buông, cặc cứ cạ vào bờ mông gợi cảm của Hương khiến nàng rùng mình.
Hương mắng: “Mới sáng sớm mà… đã cứng rồi.”
Hoàng gãi đầu nhe răng cười: “Sáng sớm thì nó ngóc lên là đúng rồi mẹ, hôm nay mẹ còn mặc váy ngủ sexy thế kia con làm sao chịu nổi.”
Hương đỏ mặt, đêm qua quả thực nàng đã rất hạnh phúc và mãn nguyện. Rào cản mẹ con cũng không còn, hai người giống như đôi vợ chồng son vậy.
May mà hôm nay Hân đi học sớm, bé Hiền thì đang ngủ trong nôi. Hoàng dâm dê đòi hỏi: “Mẹ giúp con đi… con khó chịu quá.”
Hương hiểu ý con trai muốn bảo mình bú cặc nó, nhưng nàng vẫn rất ngại: “Thôi! Để ăn sáng xong.”
“Nhưng mà nó cứng lắm rồi mẹ!” Hoàng không chịu buông tha, cậu lần tay theo đường cong cơ thể của mẹ mình rồi tốc váy ngủ Hương lên để bóp mông.
Hương nãy giờ lồn đã ướt, giờ lại bị tấn công thì không kiềm được, ngả ra sau cho con trai mình hôn hít, cảnh tượng hết sức dâm loàn.
Hương tắt bếp mặc dù bữa sáng chưa chín, nàng quay lại ôm cổ Hoàng trách yêu: “Á! Con trai gì mà dâm dê cả mẹ.”
Hoàng cười: “Hehe tại mẹ xinh quá.”
“Chỉ giỏi nịnh! Để mẹ thưởng.” Hương cười quyến rũ ngồi xuống tụt quần Hoàng để lộ con cặc khiến nàng mê mệt đêm qua.
Không cần lòng vòng, Hương dùng đôi môi quyến rũ hôn lên đầu khấc bóng lưỡng kia, nàng hít hà mùi đàn ông nồng đậm của con trai, sau đó há miệng ngậm cặc của Hoàng vào miệng bú mút một cách ngon lành.
Hoàng sướng run người đứng đó hưởng thụ, nhìn ngắm người mẹ xinh đẹp đang quỳ trước con hàng chiến của mình khiến Hoàng thỏa mãn. Cậu vuốt ve gương mặt xinh đẹp của mẹ rồi ấn nhẹ.
Hương vừa bú cặc con vừa liếc mắt nhìn Hoàng, ánh mắt đầy sự dâm dục và quyến rũ. Chiếc lưỡi linh hoạt của nàng hết liếm láp lại di chuyển vòng quanh đầu khấc khiến Hoàng suýt ra mấy lần, Hương nhả cặc ra cười thích thú: “Sướng không con yêu?”
“Sướng lắm mẹ… nữa đi.” Hoàng đáp.
Hương lại tiếp tục bú, nàng đưa tay nắn bóp bìu dái to tướng chứa đầy tinh của Hoàng một cách thích thú.
Cơn khoái đã đến, Hoàng hít thở mạnh rồi bắn tinh ngập miệng Hương. Hương nuốt hết không chừng một giọt sau đó cả hai ăn sáng.
Nhận thấy Hương hôm nay tươi tắn, Hoàng hỏi: “Mẹ hôm nay có chuyện gì vui à?”
Hương đáp: “À là vì mẹ sắp thăng cấp.”
Nếu như Nước Thánh giúp các Thiên Thần Sa Ngã tăng sức mạnh thì đối với Nữ Quỷ thì tinh dịch là thứ khiến họ tăng sức mạnh.
Đối với một nữ quỷ thông thường, việc hấp diêm đàn ông ngoài đường và uống tinh của họ để tăng cấp là điều thường xuyên xảy ra, chỉ là đám đàn ông tưởng bở xơi được gái miễn phí.
Những chỗ như các quán bar, sàn nhảy cũng là một nơi lý tưởng để cho nữ quỷ kiếm ăn. Họ chỉ cần làm nhân viên phục vụ, tay vịn hoặc gái nhảy để câu dẫn đàn ông, đàn ông thường không đề phòng vấn đề này nên các nữ quỷ ở quán bar hay sàn nhảy đều khá mạnh do được uống tinh thường xuyên.
Trường hợp của Hương là ngoại lệ, nàng chọn cách lấy chồng sinh con. Đây là cách ít hiệu quả nhất vì thế Hương khá yếu so với những nữ quỷ khác và khá tiều tụy, tuy nhiên đêm qua lẫn sáng nay nàng đều được uống tinh đầy đủ, lại còn là loại thượng hạng nên da dẻ tươi tắn và trẻ trung lên khá rõ.
“Con thấy mẹ xinh hơn thường ngày đấy, con lại muốn rồi.” Hoàng không chút liêm sỉ nào cứ thế trêu đùa mẹ.
Hương thì đỏ mặt mắng: “Thôi đi! Thấy mẹ không nói gì là lấn lướt hả.”
Bị mẹ mắng, Hoàng đưa tay xuống bóp đùi mẹ với nét mặt đáng thương: “Con nào dám, thôi thì để con bóp chân cho mẹ nhé.”
Hương lườm yêu con trai, nàng mặc kệ tay hư hỏng đang bóp đùi mình.
Hoàng được nước lấn tới, tay mò mẫm lên cao hơn cho đến khi chạm vào quần lót ren của Hương thì phát hiện nó đã ướt nhẹp.
Bị phát hiện, Hương đỏ mặt mắng: “Con với trả cái thế đấy… đi theo mẹ.”
Nói rồi nàng đứng dậy đi tới bàn bếp làm những động tác khêu gợi rồi tụt quần lót xuống một cách kích thích nhưng không hề bị lộ hàng mà trái lại còn khiến Hoàng hóa thú.
Nhìn lớp váy ngủ ngắn sát bẹn đung đưa mà không lộ con hàu tái chanh khiến Hoàng thèm thuồng, cậu đang cố hình dung nó giữa hai cặp đùi trắng nõn thon dài kia.
Hương vứt quần lót sau một bên, sau đó kéo dây áo xuống trễ vai để lộ phần lớn vòng một căng tròn rồi làm động tác quyến rũ mời gọi: “Đến đây nào con yêu!”
Hoàng nào dám từ chối, lao đến ôm chầm lấy thân thể quyến rũ thơm tho của mẹ mà hôn hít nắn bóp, cảnh sau đó không cần tả chắc mọi người cũng có thể hình dung.
Sau khi ăn sáng Hoàng cùng Hương đi trung tâm thương mai chơi, ba mẹ con đi mua sắm, ăn uống.
Lúc này Hoàng đang giữ xe đẩy trông bé Hiền trong khi Hương đang thử váy.
Một lát sau Hương bước ra với bộ váy body ôm sát màu đỏ cổ trễ khoe triệt để thân hình thon thả cùng vòng một căng tròn, nhìn nàng như vậy ai dám nói nàng đã 36 tuổi và là gái 3 con.
Hương không mặc những đồ kiểu này nên khi thay xong cảm thấy khá ngại ngùng.
“Con thấy thế nào… mẹ thấy hơi khó chịu.”
“Đẹp lắm mẹ! Mua bộ này đi dự tiệc hoặc ăn sinh nhật là hết xảy.” Hoàng khen.
Bé Hiền ngồi trong xe đẩy cười tít cả mắt.
Ý tưởng mua đồ body là Hoàng bày ra, cậu muốn mẹ mình lúc nào cũng xinh đẹp. Sau khi mua vài bộ váy body, vài bộ đồ ngủ và đồ lót cho mình. Hương dẫn con trai đi mua đồ cho cậu, Hoàng chọn đại vài bộ bởi cậu không khoái việc mua sắm cho bản thân.
Không quên mua bỉm sữa cho bé Hiền, sau đó họ vào một quán gà rán, đó là món khoái khẩu của cả gia đình.
Đang ăn uống ngon lành chợt đèn vụt tắt, hệ thống điện của trung tâm thương mại gặp vấn đề.
Vài giây sau những bóng đèn tích điện chuyên dùng cho lúc này tự động bật lên rọi sáng lối đi.
Hoàng chán nản vì còn đang ăn dở miếng gà, Hương thấy vậy bèn bảo nhân viên phục vụ lấy cho hai phần đùi đem về.
Bằng!
Một tiếng súng vang lên làm mọi người giật mình rồi sau đó là hàng loạt tiếng xả súng, tiếng la hét thất thanh.
Một phút sau không còn tiếng súng nào, sau đó từ hệ thống loa báo động vang lên một giọng nói: “Tất cả những người hiện tại đang có mặt trong trung tâm thương mại… Ném hết điện thoại xuống sảnh trung tâm.”
Giọng nói liên tục lặp đi lặp lại giống như đang đe dọa, mọi người lúc này mới hoàn hồn lại thì phát hiện ra có nhiều bảo vệ và người chết ở sảnh trung tâm, xác chất thành đống.
Hoàng lúc này đang cùng Hương bế bé Hiền ẩn sau gian hàng gà rán, Hương định hóa hình dẫn hai con bay ra ngoài nhưng Hoàng can ngăn bởi chưa biết ai là kẻ gây ra sự hỗn loạn này.
Lời đe dọa cứ lặp đi lặp lại cho đến khi có người thả điện thoại từ trên lầu 5 xuống sảnh khiến nó vỡ nát, rồi vô số điện thoại bắt đầu bị thả xuống, những ai ở sảnh đều đã không còn sống.
Lúc này trong phòng điều khiển trung tâm, một người đàn ông mặc vest đen lịch lãm ngồi gác chân lên bàn, trước mặt hắn là màn hình hiển thị toàn bộ camera của tòa nhà, sau lưng hắn là xác chết của hai người nhân viên.
Sau khi mọi người ném điện thoại đi, giọng nói trong loa lại vang lên: “Hiện tại có khoảng 2500 người còn sống, tôi có một trò chơi ai chiến thắng sẽ được rời đi một cách an toàn.”
“Những ai không muốn tham gia thì dơ tay lên.”
Mọi người đương nhiên không muốn chơi bời gì cả mà chỉ muốn ra khỏi đây, lần này chắc chắn là gặp khủng bố rồi.
Có một bé gái đang khóc rất to vì sợ nhưng do đi lạc nên không ai ở bên, bé cứ vừa chạy vừa khóc dọc lối đi.
“Con ai đi lạc mau dỗ đi… nhức đầu quá.” Giọng nói tiếp tục vang lên.
Hoàng ngó ra ngoài thì phát hiện cô bé đang tiến về phía mình thì liền vẫy gọi lại, cô bé chừng 4 tuổi.
Cô bé thấy người, không cần biết là lạ hay quen cứ an toàn là đến. Vừa chạy cô bé không ngừng khóc, rồi tiếng súng vang lên.
Cô bé ngã vật ra đất với một lỗ lớn xuyên qua đầu. Hoàng chứng kiến toàn bộ, cậu ngã khụy xuống ánh mắt thất thần.
Sau khi chứng kiến cái chết của bé gái, Hoàng muốn tìm kẻ gây ra vụ này để cho hắn nếm mùi, cậu quay trở lại nơi ẩn nấp rồi phát hiện ra một thiết bị nghe lén gắn dưới bàn pha cà phê. Có lẽ nhờ có thiết bị này cộng với camera an ninh nên kẻ kia có thể theo dõi nhất cử nhất động của họ.
Hoàng tháo thiết bị đó ra rồi bóp nát, cũng may ở chỗ này không có camera nên tạm thời cả ba được an toàn.
“Thôi ta chán rồi, đám người các ngươi chẳng thú vị gì cả.” Giọng nói lại vang lên từ loa.
Sau đó là im lặng, từ thang bộ đi lên lầu hai là một thứ gì đó.
Một nhóm người gồm 3 nam 7 nữ đang run rẩy tại quán lẩu lầu hai, chợt bọn họ nghe thấy tiếng gì đó đang nhai.
Một thanh niên trong nhóm mạnh dạn thò đầu ra lối đi xem thử thì đứng hình bởi anh ta nhìn thấy một sinh vật dị hợm gầy gò đang moi ruột một nữ sinh cấp ba ra ăn ngấu nghiến.
Thanh niên này hốt hoảng kêu lên và vô tình gây chú ý của sinh vật dị hợm kia.
Khi thanh niên này nhìn lại lần nữa đã không thấy nó đâu. Anh ta tưởng rằng khi nãy mình bị ảo giác nên quay lại chỗ đám bạn nhưng ngay lúc đó sinh vật kia đã ngồi ngay trước mặt anh ta.
Tiếng hét của nhóm người vang lên vô cùng thảm thiết, vài giây sau thì không còn tiếng hét nào. Những người còn sống thì như ngầm hiểu rằng bọn họ đang bị trở thành trò tiêu khiển cho một kẻ điên bệnh hoạn.
“Cuộc săn bắt đầu!”
Giọng nói vang lên.
“Tất cả những người còn sống, nếu muốn sống tiếp thì hãy đi tìm vũ khí để tự vệ, tao thả thú cưng của tao vào chơi với tụi mày rồi đấy.”
“Có một sống lượng súng nhất định giấu ở cả tòa nhà này trừ sảnh trung tâm, tao nhắc thế thôi.”
Hoàng nghiến răng: “Thằng cha này điên rồi!”
Hương ru bé Hiền ngủ say bên cạnh lo lắng hỏi: “Chúng ta nên làm gì đây con?”
Trong hoàn cảnh này Hương không biết phải làm sao, nàng chỉ biết dựa vào cậu con trai 14 tuổi của mình.
Hoàng đáp: “Mẹ đừng lo, mẹ và con đều không phải người thường.”
Câu nói của Hoàng rất rõ ràng, hai người họ đều không phải người thường nên không phải lo sợ mạng sống bị đe dọa, chỉ cần đợi mà thôi.
Lúc đầu Hương có đề xuất rằng sẽ dùng sức mạnh để cứu mọi người nhưng Hoàng liền bác bỏ, nếu làm vậy thì sẽ gây chú ý và nổi tiếng, một khi nổi tiếng rồi thì cuộc sống sẽ bị đảo lộn, không chừng còn bị các thế lực ngầm nhắm vào.
Thế là Hoàng chọn cách ẩn nấp tại chỗ, cậu không nghĩ mình sẽ cứu người, cậu chỉ muốn người thân cậu an toàn.
Trong khi đó, sinh vật gớm ghiếc kia đã ăn sạch 10 người trong quán lẩu và kích thước đã phát triển to lớn hơn.
Ngồi quan sát mọi thứ khiến người đàn ông mặc vest vô cùng thích thú, hắn ta nhìn vào ô màn hình nơi có một nhóm người đang tìm kiếm đồ ở quầy bán đồ chơi thể thao.
Trong nhóm người đó có Phong, bạn cùng lớp với Hoàng, là kẻ hay bắt nạt Hoàng cho đến khi bị Hoàng tẩn cho một trận.
Nhóm người này là gia đình của Phong, tất cả có 5 người bao gồm bố và chú của Phong, vợ chú và mẹ kế của cậu ta.
Trong lúc Phong đang tìm kiếm đồ tự vệ thì cậu ta phát hiện một khẩu súng lục và hai băng đạn ở ngăn kéo tủ quầy thu ngân.
Phong liền cất vội vào túi nhưng không thể thoát khỏi camera an ninh.
Trùng hợp là sinh vật dị hợm kia cũng đang ở gần đó, nó nghe thấy tiếng đồ đạc va vào nhau nên tiến lại gần.
Bố của Phong đã biết sự xuất hiện của nó và bảo cả gia đình nấp đi nhưng Phong lại ở xa hơn các thành viên khác nên không chú ý, chính vì thế mà cậu ta bị nó phát hiện.
Nó gầm lên và lao về phía Phong, Phong thất kinh vì nhìn thấy một sinh vật cực kỳ kinh dị, nó giống như được lai tạo ra vậy, cơ thể toàn vết khâu vá, phần thân thì giống khỉ, đầu giống chó, đít thì giống ngựa và đặc biệt da của nó y như da người và được bao phủ bởi dịch nhầy.
Nó chạy như chó rồi nhảy bổ về phía Phong, Phong sợ vãi đái lùi lại vấp vào quả bóng rồi ngã ngửa, sinh vật kia phi tới rồi bị một cây gậy bóng chày đập vào đầu khiến máu me be bét.
Bị đập vỡ đầu nhưng nó chẳng xi nhê còn quay sang xô ngã người vừa đánh nó là chú của Phong rồi há miệng cắn rách cổ người đàn ông xấu số.