Phần 41
Tối hôm đó khi Hoàng đang lim dim ngủ, chợt có tiếng chó sủa làm cậu tỉnh giấc. Trong xóm hầu như không nhà ai có chó, lấy làm lạ cậu khẽ mở cửa ra khỏi nhà, dùng kỹ năng lẩn trốn của mình để ẩn mất.
Trên con đường tối tăm có một người đàn ông và một con chó đen đang đi thẳng về phía nhà của Thái nơi cách đây mấy ngày vừa tổ chức lễ tang cho bác Liên.
Căn nhà giờ không còn ai sinh sống, cũng chẳng ai dám ra vào vì vụ án kinh hoàng vẫn còn chưa hết ám ảnh người dân, hiện tại ngôi nhà đã được đóng kín và khóa cẩn thận. Có lẽ từ đây chẳng ai muốn ra vào hay nhắc gì về ngôi nhà cùng những người bất hạnh sống ở đó nữa.
Người đàn ông cười tươi khi đến trước nhà Thái, sau đó thì nói với con chó bên cạnh: “Mực! Hôm nay mày sẽ được ăn no.”
Rồi thì con chó đen kia nhảy qua hàng rào nhà Thái, hàng rào cao tới hơn 2 mét mà con Mực phi một phát qua luôn, sau đó độ vài phút thì nó nhảy ra rồi vẫy đuôi với chủ.
Người đàn ông kia cười lên đắc ý sau đó dẫn chó đi thẳng rồi thì khuất luôn trên con đường vắng.
Tuy Hoàng không tìm hiểu về tâm linh nhưng có đọc truyện ma, con chó kia không phải chó thường mà là Linh Cẩu, là con chó thành tinh chuyên ăn linh hồn người mới mất.
Còn người đàn ông kia là người huấn luyện Linh Cẩu, có thể nói là rất mạnh và còn cực kỳ bí ẩn.
Khi biết ông ta không làm gì hại người sống, Hoàng cũng nhanh chóng trở về nhà đặt lưng lên giường để ngủ.
Sáng hôm sau, Hân tỉnh dậy rồi ra khỏi phòng. Đi qua thấy Hoàng vẫn đang ngủ say như chết, nàng dụi mắt định đi uống nước tuy nhiên phải khựng lại vì nhìn thấy đũng quần Hoàng nhô cao bất thường.
Hân có tìm hiểu qua, mỗi sáng khi ngủ dậy thì cái ấy của con trai sẽ cương, đó là phản ứng sinh lý bình thường.
Tuy nhiên Hân cũng chỉ mới nhìn thấy con chim bé nhỏ của Hoàng lúc nó trong tình trạng bình thường, kích cỡ khá nhỏ. Nhưng nàng không hề biết khi con chiêm ấy hóa rồng thì kích cỡ sẽ khủng khiếp thế nào.
Nhìn thấy cu thằng em đội quần, Hân không thể rời mắt khỏi mà dừng lại nhìn một lúc. Có một cái cảm giác tò mò thôi thúc nàng giải thoát cho nó khỏi lớp vải trói buộc.
“Không được, mình là chị nó mà, làm thế thật không ổn.”
“Nhưng mình muốn xem quá… làm sao đây?”
Sau một hồi đấu tranh tâm lý và đảm bảo bà nội đã ra ngoài còn Hoàng thì ngủ say, Hân nhẹ nhàng ngồi xuống và thận trọng đưa tay ra chạm nhẹ vào phần đầu khấc qua lớp vải quần của Hoàng.
Nàng rụt ngay tay lại vì sợ bị phát hiện, tim nàng đập thình thịch. Hân lấy hơi để có lại can đảm sau đó đưa tay lên lần nữa rồi cầm vào thân cặc qua lớp vải quần.
Bàn tay nhỏ nhắn trắng thon của nàng cảm nhận được một nhiệt độ nóng ấm tỏa ra từ khúc thịt thừa này, những đường gân nàng có thể cảm nhận được, chúng như mạng lưới chạy dọc thân cặc vậy.
Nàng cầm mà như cầm một quả dưa chuột loại trung bình, kích cỡ khoảng 15cm với đường kính khoảng 4cm, đó là một kích cỡ khá là khủng so với độ tuổi của Hoàng.
Hân có thể mường tượng được ai mà bị chơi bởi con cặc dũng mãnh này sẽ sướng đến mức nào.
Rồi Hân từ từ buông tay ra, có chút luyến tiếc nhưng nàng không dám cầm nó lâu hơn sợ bị phát hiện. Nàng đứng dậy đi rửa mặt cho tỉnh táo, những chuyện xảy ra trong chuyến về quê lần này vẫn còn ám ảnh nàng.
Khoảng nửa tiếng sau Hoàng tỉnh dậy và không hề biết mình bị sờ chim trộm, vệ sinh cá nhân xong thì ra ngoài sân hóng mát. Qua chuyến này Hoàng mới nhận ra ma còn khó tiêu diệt hơn cả Quỷ. Tuy ma yếu hơn và chỉ có thể hại người một cách gián tiếp tuy nhiên nếu không có Đôi Mắt Âm Dương như Hân thì dù mạnh đến đâu cũng không thể làm gì chúng.
Hoàng bèn nảy ra một ý, một ý tưởng mà có thể khiến cậu làm ít nhưng vẫn có ăn đầy đủ.
Ba chị em chơi với bà nội thêm vài ngày rồi bắt xe lên thành phố, trước khi đi Hoàng có để lại cho bà nội một con dao có hiểu tượng thánh giá để bà phòng thân.
Qua vài tiếng, ba chị em đã có mặt ở nhà và được mẹ Hương tiếp đãi một bữa vô cùng thịnh soạn.
Đánh chén no say, Hoàng gọi Hân ra và bàn bạc một số chuyện, đại loại là tìm được vài mối làm ăn, cần sự hỗ trợ của Hân và hứa sẽ trả công đầy đủ.
Do đang nghỉ hè nên rất rảnh, hơn nữa sau những chuyện ở quê thì Hân nhận ra có nhiều chuyện tâm linh hơn nàng tưởng, hầu hết nàng chỉ nghĩ đó là do mấy ông thầy bịa ra để vòi tiền nạn nhân. Nhưng qua việc của gia đình bác Bảy thì Hân không còn nghĩ như vậy nữa, nàng đồng ý làm việc cùng Hoàng nhưng thỏa thuận tiền công của nàng phải ngang bằng với của Hoàng chứ nếu không nàng không làm.
Hoàng bó tay đành phải chấp nhận, để tìm một mối làm ăn hệ tâm linh thì nhất định phải liên hệ với người đẹp tóc đỏ Vân Anh. Hoàng từng nghĩ đó là Linh nhưng không phải, Ánh Tuyết xác nhận Linh vẫn đang được điều trị ở tổ chức nên khả năng chỉ là người giống người.
Sau khi tìm được một mối, Hân và Hoàng kể cho Hương nghe về khả năng đặc biệt của Hân và nói muốn đi để giúp Hân có thể làm quen với khả năng đó. Hương đồng ý và nhắc nhở hai con cẩn thận.
“À Hoàng này, mấy hôm trước Thu bạn học con có đến tìm con đấy, lúc đó con đang ở quê.”
“Ặc! Chắc lại tìm để bị bạo dâm.” Hoàng nghĩ thầm, sau đó nói với mẹ là nhắn cho Thu rằng lần sau sẽ qua nhà Thu chơi.
Hôm sau Hoàng qua nhà Thu chơi, bố mẹ Thu lại không có nhà. Thu thấy Hoàng tới thì thích thú vô cùng, xởi lởi mời cậu vào rồi rót nước mang bánh ra mời Hoàng ăn.
“Sao hôm nay khách sáo thế?” Hoàng nhìn Thu hỏi.
Thu cười đáp: “Cậu là khách của tớ mà, bánh này ngon lắm ăn đi, ăn xong còn phạt tớ nữa.” Nàng đồng thời vén chiếc váy đang mặc lên khoe chiếc quần lọt khe mới mua.
Có vẻ Thu nghiên bạo dâm đến mức hoang tưởng rồi, Hoàng cũng bất đắc dĩ giúp nàng mà thôi.
Khi cả hai vào phòng Thu, nàng liền lấy ra một bộ dụng cụ bạo dâm với đầy đủ các thể loại. Sau đó cười đầy dâm đãng với Hoàng liếm môi nói: “Cả tuần nay cậu không tới làm tớ nhớ cậu quá, toàn phải tự xử.”
Ba tiếng sau, lúc này Hoàng đang ngồi dưới phòng khách nhà Thu xem thế giới động vật, còn Thu thì đang khỏa thân đeo xích cổ quỳ giữa háng cậu mà vục mặt vào bú cặc một cách nghiện ngập.
Thu: “Úm… ưm… sụp… sụp…”
Cảm giác được một cô gái phục tùng như vua chúa là thế này, Hoàng ngồi hưởng thụ xem tivi, tay cầm snack bỏ vào miệng.
Bú mút say sưa xong lồn Thu lại ướt nhẹp, nàng khẩn khoản van xin trong ánh mắt đầy lẳng lơ: “Chủ nhân, em vẫn còn nứng!”
Hoàng ra dáng một bề trên, tay khẽ nâng cằm Thu lên hỏi: “Em đã ra bao nhiêu lần rồi?”
Thu đỏ mặt đê mê đưa hai tay cầm lấy cổ tay Hoàng đáp: “Em ra bảy lần rồi… nhưng vẫn còn nứng lắm!”
Hoàng cười dâm tà, đưa tay bóp vú nàng rồi ra hiệu cho đáp ứng yêu cầu của nàng.
Thu vui sướng, nàng cảm ơn cậu rồi nhảy tót lên ngồi vào lòng Hoàng và dần để lồn nuốt lấy cặc cậu.
“A… cảm giác này… em sướng!”
“Lắc hông mạnh lên con điếm!”
“Vâng… a… em lắc đây… em sướng quá… chủ nhân ngài thật là tuyệt!”
Thu nhún như điên dại trên háng Hoàng, dâm thủy tràn ra lênh láng.
Đúng lúc này có tiếng gõ cửa làm cả hai giật mình.
“Ai đó!” Thu hỏi.
“Nhà có đặt hàng online ạ, mời ra nhận hàng.”
“Trả tiền trước rồi đúng không ạ?”
“Chưa ạ!”
Thu dừng nhún nhảy, nàng nhìn Hoàng ánh mắt mê ly: “Chủ nhân đợi em chút nha.”
Sau đó nàng đứng dậy khoác tạm chiếc áo sơ mi trắng vào sau đó lấy tiền rồi hé cửa thò đầu ra giao dịch với anh síp bơ.
Khi giao dịch thành công, Thu cầm gói hàng chạy vào trong ngồi xuống khoe với Hoàng: “Nè em có đặt một bộ nữ cảnh sát, chủ nhân xem có đẹp không.”
Nói đoạn Thu chạy biến vào phòng, khoảng 5 phút sau nàng bước ra, bộ đồ nữ cảnh sát bao gồm áo ngắn qua rốn cùng váy xanh bó sát chỉ vừa đủ che mông, cộng thêm đôi tất da đến ngang đùi, một chiếc mũ và một cây dùi cui.
Bộ đồ bó sát vào cơ thể khiến Thu kích thích, nàng không mặc nội y vì thế đầu vú có thể nhìn thấy rõ từ bên ngoài.
Chỉ là mới tập tành cosplay nên còn thiếu kinh nghiệm, tuy nhiên Hoàng cũng được một phen hết hồn vì trong bộ đồ này nhìn Thu khá là sexy quyến rũ.
Thu vỗ vỗ cây dùi cui trên tay rồi cười dâm đãng: “Tiếp tục nào chủ nhân!”
“Vào việc!”
Kết quả vì Thu đã khơi dậy con dã thú trong Hoàng, nàng chịu sự quan tâm quá mức của cậu, đến khi xong việc cũng là 2 tiếng sau, Thu nằm bất động trên sàn nhà váy áo bị xộc xệch, tinh dịch loang lỗ trên cơ thể, đầu tóc có chút tơi tả. Nàng không ngất nhưng mệt và sướng quá không dậy nổi.
Từ trong lồn và lỗ đít tinh dịch vẫn còn đang trào ra, thân thể thì đầy vết răng yêu thương của Hoàng.
Thu nằm đó, nhìn Hoàng rời đi mà cười thầm liếm môi: “Chủ nhân của em… anh thật là tuyệt vời!”
Sau khi giúp Thu thỏa mãn dục vọng, Hoàng chào tạm biệt rồi rời đi ngay sau đó. Có một thông tin làm Hoàng phải tức tốc trở về nhà.
Về đến nhà, Ánh Tuyết đã đang chờ sẵn ở phòng khách.
“Chị Tuyết!” Hoàng về tới nhà vui vẻ chào hỏi. Nhìn Tuyết tươi tắn như cũ mà lòng cậu thấy bớt lo lắng đi nhiều.
Tuyết đã hồi phục sau khi nghỉ ngơi, tiện đến thăm gia đình và còn thông báo một tin vô cùng là quan trọng đối với Hoàng, Linh đã tỉnh lại.
“Thật hả chị? Em không nghe nhầm chứ?”
Hoàng đã sướng đến mức nhảy cẫng lên, sau đó thì ôm chầm lấy Tuyết rồi đòi nàng dẫn đi thăm Linh.
Đó cũng là mục đích chính của nàng khi tới đây, chào hỏi mọi người một lát thì nàng dẫn Hoàng tới tổ chức.
Vì tổ chức là một nơi vô cùng bí mật nên Hoàng phải đeo bịt mắt và không được tháo ra cho đến khi Tuyết đồng ý, nếu Hoàng không nghe lời và biết được lối vào tổ chức thì Tuyết sẽ bị đuổi việc.
Hoàng ngồi trong xe, kể cho Tuyết nghe về chiến tích mấy ngày trước.
Tuyết nghe tới đoạn Hoàng có thể hóa thành Thiên Thần thì trợn mắt, lúc đầu nàng không tin nhưng biết Hoàng không nói dối nên cũng đành gật đầu và nhắc nhở: “Đừng nói với bất kỳ ai trong tổ chức là em có thể biến thành Thiên Thần, nếu em biết cách biến thì hãy kiềm chế lại nhé.”
“Sao thế chị?” Hoàng hỏi.
Tuyết đáp: “Em chỉ cần biết thế thôi, đừng hỏi nhiều.”
“Em biết rồi!”
“Mà này!” Tuyết có vẻ hơi bực mình.
“Sao thế ạ?” Hoàng ngây thơ hỏi.
Tuyết cau mày, đôi mắt xinh đẹp nhìn xuống cặp đùi trắng nõn bị lộ ra do váy hơi ngắn. Trên đùi phải của nàng, có bàn tay dâm dê đê tiện đang vuốt ve không ngừng, chẳng nói cũng biết bàn tay đó là của con dê nào.
Nếu Tuyết không mải tập trung lái xe có lẽ đã ký đầu Hoàng rồi, nàng hừ lạnh mắng: “Cái tay!”
Hoàng giật mình nhưng không chịu buông tay, cậu nhe rằng cười chống chế rồi làm như đáng thương: “Èo! Em sờ tí thôi mà.”
Tuyết hết thuốc chữa với Hoàng, nàng hơi vênh mặt rồi lườm cậu và nhắc: “Chuẩn bị tới nơi rồi, ngồi chỉnh tề lại đi.”
Cuối cùng thì cả hai cũng tới tổ chức, tổ chức giống với một công ty kinh doanh với nhân viên làm việc đông đảo, đó chỉ là hình thức để đánh lừa thiên hạ chứ thực ra ở đây ai ai cũng là Thiên Thần Sa Ngã.
Giờ Hoàng mới biết Thiên Thần Sa Ngã chia làm 6 cấp độ: S – A – B – C – D – E.
S là cao nhất còn E là thấp nhất. Tuyết ở cấp A, là một trong những Bảo Mẫu mạnh nhất của tổ chức.
Nói về cấp E thì cả tổ chức chỉ có duy nhất một người đó là Linh. Tuy nhiên không phải do Linh kém cỏi mà do nàng là một trường hợp đặc biệt.
Xe dừng lại ở bãi đỗ xe, Tuyết và Hoàng mở cửa ra ngoài thì đã có hai bảo vệ đứng ở đó, một người lái xe của Tuyết vào nơi thích hợp còn một người dẫn đường.
Đứng trước tên bảo vệ to con, Hoàng cảm thấy mình thật nhỏ bé. Cậu đi sát vào người Tuyết khiến nàng phải lắc đầu ngao ngán.
Tên bảo vệ đưa cả hai tới cửa rồi dừng lại, Tuyết tự mình mở cửa rồi dẫn Hoàng vào trong.
Bên trong là sảnh nơi có rất nhiều người qua lại, tất cả đều ăn mặc giống nhân viên văn phòng. Khi Tuyết và Hoàng đi vào, nhiều người chú ý đến họ.
Một vài Bảo Mẫu cấp B đang đi ngược chiều với Tuyết và Hoàng liền đứng lại ngay ngắn rồi cúi đầu chào Tuyết vì Tuyết có chức vị cao hơn.
Tuyết lịch sự gật đầu, sau đó tiếp tục dẫn Hoàng đi qua sảnh tới thang máy.
“Kìa, nhóc con đó phải không?” Một người nhận ra Hoàng bèn nói nhỏ với người bên cạnh.
Người bên cạnh gật đầu: “Đúng rồi! Thằng nhóc ngang ngược dám cãi lời của giám đốc đấy, nhưng mà ta ủng hộ.”
“Ủng hộ? Cô bị ấm đầu à! Tuy nó mang Vòng Tay Thánh Thích nhưng không có nghĩa nó được quyền lộng hành, chắc chị Tuyết đưa nó tới đây để nghe giám đốc chửi đó.”
Người kia phản bác: “Cô mới ấm đầu, hôm đó cô làm gì có mặt mà biết. Cảnh cậu bé ra sức bảo vệ Linh trước giám đốc, ôi… con tim nhỏ bé của ta!”
Vừa nói, người này vừa nghĩ đến cảnh Hoàng dù sức yếu nhưng vẫn cố gắng hết sức có thể để bảo vệ Linh trước Minh Hằng mặc dù không làm được. Hoàng mới chỉ là một cậu bé, đợi khi lớn lên rồi sẽ… nghĩ tới thôi mà háng người này đã hơi ẩm ướt liền đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.