Phần 1
Gái ở quê…
Nó hiền lành, thật thà, chơn chất.
Thấy sao nói vậy.
Nghĩ gì nói nấy.
Chỉ suy nghĩ đơn giản, hổng có mà dối trá, lọc lừa, chút thơ ngây, chút dễ thương, hổng thể nào nghĩ ra được thủ đoạn hại người ta.
Theo cha mẹ ra đồng mần lúa.
Chút da nâu rám nắng, chỉ làm tăng thêm nhan sắc vốn mặn mà, xinh xắn ưa nhìn.
Ngần ấy đức tính quý báu của người phụ nữ quê, khiến trai thành phố thích về quê lấy vợ…
Ở quê…
Quanh năm, suốt tháng, theo cha, theo mẹ mần cỏ lúa, gieo, gặt, bón phân, tưới nước… ở ngoài ruộng lúa riết, từ mờ sáng tới tận trời nhá nhem tối. Cho nên…
Chữ trinh tiết của phụ nữ quê, giữ vẹn toàn cho tới ngày vu quy, xuất giá theo chồng là có thật.
Nhưng…
Đó không phải là mẫu số chung cho tất cả bài toán cuộc đời…
Mà nếu như thế thật, thì lẽ nào gái ở quê chẳng có những mảnh đời éo le, ngang trái.
Những ngày nông nhàn, trai quê khoái tụ tập với nhau ăn nhậu, đánh bài.
Những đam mê chết người như thế của chồng, khiến gái quê một đời chịu sự giày vò, ấm ức, mà chẳng thể nào bày tỏ cùng ai!?
Phụ nữ Việt Nam nói chung, rất giỏi chịu đựng, kiên nhẫn đợi chờ!
Những cay đắng trong đời, chỉ một mình mình ngồi khóc sau bếp, khóc chán, lau khô nước mắt, đứng dậy, làm nốt những việc còn dang dở…
Và…
Ngày qua ngày cứ thế, nuôi chồng, y như nuôi con, bị vì thằng chồng mất nết, suốt ngày say sưa bí tỉ. Khật khưỡng ngoài bờ đê, một bên nách còn cắp theo chai rượu đang uống dở. Chuyện quá đà té mương, lóp ngóp bò lên, mình ướt hết ráo, về được tới nhà, ói ra một đống, bắt vợ con phải hốt bãi ói tanh rình, ấy là chuyện thường ngày nó thế.
Đã không thể khuyên can, thôi thì đành chấp nhận…
Chấp nhận cái sự đời có chồng mà đêm đêm vẫn phòng không gối chiếc.
Bị vì nhậu goắc rồi, còn sức đâu mà chăm sóc vợ nhà ba cái vụ thầm kín phòng the!?
Nằm bên cạnh mình, là thằng chồng hôi hèm, xỉn hết biết, lết bánh từ đầu hôm, tới trưa trờ, trưa trật hôm sau, mới mở mắt ra nhìn cửa nhà lạnh tanh, vợ ra đồng làm việc hồi mơi, con thì đứa đi học, đứa đi chơi xóm chưa về.
Đầu nặng như đeo đá, men say vẫn còn ngầy ngật suốt mãi tới trưa, nằm lim dim đó nửa say nửa tỉnh, chiều tới…
Bạn nhậu lại ghé nhà kêu đi nhậu tiếp, cái điệp khúc say xỉn tối ngày, lại còn đổ đốn đánh bài, thua, thiếu nợ lung tung.
Cả cái đời làm vợ thằng chồng, say xỉn tối ngày, nghĩ mà chán…
Vì cực khổ thân, tâm như thế.
Nhan sắc phụ nữ quê, nhanh tàn phai theo năm tháng.
Nhưng…
Những ham muốn của thể xác vẫn còn nguyên đó!