Phần 8
Khoảng 5 giờ sáng Julianne thức dậy sớm, lo nấu nước sôi pha cà phê, làm hột gà la – cót, dự định sẽ bưng lên từng phòng để họ bổ sức. Đang lấy hột gà bỏ vào từng tô, chị Duyên cũng dậy, đi sau là Micheal đẩy người tình chạy lấp xấp, tiến về nhà bếp, chị lo phụ với em chồng thì bàn tay Micheal ôm vòng người tình hôn, thỉnh thoảng tay mân mê đôi vú đầy tình tứ. Julianne nhìn hành động Micheal âu yếm chị dâu lòng nàng cũng rộn ràng, nhưng chưa tìm gặp chồng làm sao đây?
Julianne lo bưng hột gà lên lầu tìm phòng chồng gõ cửa đem vô.
Robert và Sandra hiện đang ôm ấp nhau, bằng sự mê mẩn ngâm dương vật vô âm đạo nhau, kiểu phượng hoàng ấp noãn – thỉnh thoảng ông nắc nắc bổ sung cho dương vật giữ độ cương cứng. Cả đêm họ chỉ mơ màng – không chợp mắt, bây giờ được bổ dưỡng hột gà do vợ mang lên hầu hạ.
Hai người bật dậy vì suy nghĩ tinh trùng đủ sức bơi vào cổ tử cung rồi.
Họ làm vệ sinh xong, trở ra điểm tâm và uống cà phê. Robert đề nghị Julianne lại gần ông hôn âu yếm vợ, vốn biết vợ nhún nhường chấp thuận cho ông thỏa mãn nhục dục với Sandra vì nhịn thèm khi vợ mang bầu, ông dành đôi phút riêng tư cho vợ như cảm ơn, biểu tượng sự không ghen tương.
Julianne tiến lại hôn rồi thoa ngực, kích thích Sandra cho nàng hưng phấn, sướng khoái giúp chồng giao hợp màn thứ ba. Khi thấy Sandra, biểu lộ đôi mắt mơ màng Robert liền hành sự, xã bầu tinh khí cả đêm tích tụ dư thừa lần nữa vào âm hộ Sandra, ông trở thế nằm nghiêng ôm như kiểu phượng hoàng ấp trứng lần nữa.
Cả hai hy vọng khi nam nữ đồng sướng khoái thì cổ tử cung hé mở, tinh trùng dễ dàng xâm nhập sẽ thụ thai. Julianne đứng nhìn chồng và chị làm tình lòng lấy làm thỏa mãn, xong lấy khăn đấp, hôn chồng và chị Sandra. Nàng căn dặn thêm trưa đi ăn nhà hàng tối qua, em sẽ order bây giờ cứ ngủ đừng bận tâm việc chi.
Phòng bên cạnh, Duyên bưng mâm hột gà lên cho chồng, nàng thừa biết Kiên tinh lực sung mãn, hứng khởi vào khoảng sáng, chắc chắn họ đang rập rình. Nàng gõ cửa bước vào, quả đúng hai người đang bày trò mây mưa chưa xong cuộc, Duyên tiến lại nói, em xin lỗi khuấy rầy chồng và chị, để mâm thức uống và hột gà, khi xong anh và chị Thiên Nga dùng bổ sức, và cứ ngủ trưa hãy dậy, tụi em sẽ đặt nhà hàng đi ăn sau.
Nam nữ ai cũng muốn dành giây phút riêng tư thần tiên, hú hý cho thỏa thích. Còn đám trẻ, do cô Amanda – con của bà vú giữ, đưa ra vườn hoa, xem bông Tulip và rong chơi trong Park nên nhà người lớn tự do.
Julianne trở xuống thấy Tùng, chồng chị Thiên Nga đang ngồi xem Tivi phòng khách, biết đêm qua anh ngủ một mình, lòng hơi buồn rười rượi như nàng, vì bây giờ vợ còn đang hú hý với Kiên, anh ruột của mình trên lầu.
– Mời anh dùng cà phê, điểm tâm đi em hứa giúp anh tỉnh mỉnh.
Julianne nhỏ to hỏi diệu kế với chị dâu sẽ làm gì?
Nè! Có khó gì đâu. Duyên bày kế: Cho anh Tùng “ăn chay” hay gọi “xào khô”. Cứ lên lầu ba, ra bacon. Em cho anh Tùng hôn má, nút lưỡi mình xong cho anh xoa nắn vú em. Khi chàng ta hoàn toàn hứng khởi em quay lại vọc dương vật thế nào cũng bắn tinh khí tùm lum.
Theo kinh nghiệm chị dâu chỉ bảo, Julianne nắm tay Tùng lên lầu tìm nơi thoáng mát ngoài hành lan, khuất mọi người.
Tùng rất ngỡ ngàng khi được Julianne chào mời anh bằng nụ hôn khá tình tứ, chàng ghì sát để lấy hơi ấm da thịt, tay thì anh thoa cặp vú tròn trịa như quả cam, còn căng cứng ngắc – trái tràm nguyên xi – bên trong chưa bị bể, nó ấm ấm thêm kích dâm. Chàng cảm nhận nổi đê mê, hưng phấn bất tận, khắc sâu tâm trí chàng – người em gái trinh nguyên. Đang lâng lâng cơn hứng chưa lắng dịu, nàng quay lưng đưa mông cọ vô khe háng chàng, con chim bung lên như chào đón bình minh, khi nó nổi cộm cao, Julianne đưa tay vuốt ve lên xuống, Tùng cong người như né tránh, rồi đứng lặng người chết trân tại chỗ, như cảnh Từ – Hải ngày xưa bị thất trận quy hàng trước ba quân tướng sỹ.
– Em xin lỗi anh vì đang cấn thai, nên tránh giao hợp, em nhờ bàn tay “diệu thủ” giúp anh lên mây chốc lát được không?
Nhìn thái độ, ánh mắt cuồng nhiệt Tùng như hăng hái, sẵn sàng nhập trận không còn e – dè nữa. Julianne kéo zipper, lôi của quý chàng ra.
Thật quý hóa, chim của Tùng trắng nhỏ và thon dài như tên thư sinh mặc áo thụng nơi trường thi, lông lá sum xuê phủ che hai bìu dái chàng. Julianne quan sát kỹ hơn dưới cụm lông rậm ri đen bóng kia, – đá hai hòn bất cân xứng – . Hòn dái to, hòn dái nhỏ thì nàng ô – hô trong lòng, thảo nào “ngựa phi đường trường xa” không tới đích. Chim chợt cưng cứng lại xìu ỉu ngay tức thời. Bàn tay Julianne không thương tiếc tiếp tục vọc, nhè nhẹ rồi tăng lần lên dồn dập. Tùng quá sung sướng la lớn, tiếng ứ hự… ứ hự… Anh sướng quá em ơi! Dòng tinh khí đặc quyện đục đục xịt mạnh bắn vào người Julianne, thoảng theo mùi tanh tanh, nồng nồng.
Tùng hiểu Julianne muốn giúp chàng giải tỏa cơn dồn ép suốt đêm. Ai cũng có cặp, riêng nàng và Tùng đơn lẻ, nhập cuộc với nàng không được vì bụng mang bầu.
– Anh cảm ơn Julianne nhiều. Em gái của anh thật tuyệt vời. Vậy khi nào em sanh nở, cứng cát có cho anh du dương nữa không?
Dĩ nhiên, nếu anh còn nhớ đến gia đình em.
Nhưng Julianne suy nghĩ bèn cảm hứng làm hai câu thơ về “gia sản” của Tùng.
Vừa dài vưà cứng mới ngông.
Vừa dài vừa gục thì không ai thèm.