Phần 103
Vừa rồi Tống Thanh Thư sau khi rời đi, nghĩ đến sự tình quan hệ đến sự an nguy của trượng phu, Trình Dao Già làm gì mà ngủ được? Nàng một mực ngồi ở bên cửa sổ chờ Tống Thanh Thư trở về, bất quá lo lắng bị người nhìn thấy, bởi vậy chỉ là đem rèm cửa hé mở một cái khe nhỏ, thỉnh thoảng hướng phía cổng ra vào dò xét.
Thật vất vả đợi đến lúc thấy hắn trở về, Trình Dao Già cao hứng vội đứng lên, đang muốn đi hỏi kết quả như thế nào, thế nhưng chợt nhìn thấy Tống Thanh Thư trong ngực rõ ràng đang ôm một nữ nhân quay trở về!
Nàng liền thu chân, cẩn thận nhìn đến, bởi vì do góc độ, nàng không cách nào thấy rõ khuôn mặt Tống Thanh Thư mặt, bất quá trên thân màu sắc y phục nhìn cái liền nhận ra đấy.
“Hừ, nói thật êm tai, kết quả là hắn chạy đi tìm nữ nhân.”
Trình Dao Già phiền muộn ngồi trên mặt ghế, bực bội mà bóp lấy khăn lụa trong tay.
Muốn qua nghe ngóng sự tình của trượng phu, thế nhưng là vừa rồi tình cảnh đối phương cùng nữ nhân kia thân mật như vậy, mình lúc này mà qua thì biết nói cái gì đây?
Nàng do dự trong một chốc lát này, thì Tống Thanh Thư đã đem Song Nhi ôm vào gian phòng của mình.
– Song Nhi, thời gian qua muội đi nơi nào, vì sao ta không có tin tức gì về muội?
Tống Thanh Thư ôm Song Nhi một khắc cũng không muốn tách ra, cứ như vậy để cho nàng ngồi tại trên đùi mình, lấy tư thế lớn gan như vậy bị hắn ôm, Song Nhi có chút ngượng ngùng, bất quá nơi đây dù sao không phải là Kinh Thành có nhiều người biết mình là thê tử của Vi Tiểu Bảo, hơn nữa nàng cũng thập phần hưởng thụ cái loại cảm giác co người ở trong lòng ngực của hắn, bởi vậy khuôn mặt nhỏ nhắn mặc dù ửng đỏ, nhưng cứ mặc kệ tư thế như vậy.
– Là như thế này, lúc trước…
Một lát sau, Tống Thanh Thư nghe nàng kể lại thì rốt cuộc biết được hành tung của nàng trong khoảng thời gian qua.
Nguyên lai lúc trước Tống Thanh Thư sau khi bị Tô Thuyên mang đi, Song Nhi lập tức mang theo viên Báo Thai Dịch Cân đi Động Đình hồ tìm độc thủ Dược Vương tìm cách chế tạo giải dược, về sau chuyện Tống Thanh Thư ám sát Khang Hy bị thất bại truyền đến, nàng cực kỳ bi thương, đang muốn quay về Kinh Thành tìm Khang Hi báo thù, chỉ là nàng nhận được tin tức quá muộn, lúc trên đường, thì lại nghe được tin tức Tống Thanh Thư lên làm Kim Xà vương.
Nàng vui mừng nhưng lại không muốn chạy đến Sơn Đông vì sẽ đối mặt hắn cùng với những nữ nhân kia, cho nên xuôi nam quay về Gia Hưng bái tế Trang gia, sau đó lại đến vấn an Trang tam thiếu nãi nãi.
Cùng Trang tam thiếu nãi nãi ẩn cư một thời gian, thì nghe nói Ngô Chi Vinh đảm nhiệm tri phủ Dương Châu, nàng liền quyết định đến Dương Châu tìm Ngô Chi Vinh báo thù cho Trang gia, cho nên mới gặp Tống Thanh Thư.
– Thiên lý hữu duyên lai tương hội, cổ nhân thành bất ngã khi dã! Có duyên thì sẽ gặp lại, cổ nhân đúng là không lừa gạt đấy!
Tống Thanh Thư cảm thán, ôm Song Nhi nói…
– Song Nhi, về sau đừng có làm cái chuyện ngốc như vậy nữa, lần này cũng may gặp phải ta và Tác Ngạc Đồ, nếu như gặp kẻ khác, thì có thể đã dữ nhiều lành ít.
Nghe được hắn nói, Song Nhi lập tức vành mắt ửng đỏ, theo từ trong lòng ngực của hắn thoát ra, bịch một cái, quỳ gối trước mặt hắn:
– Tống đại ca, Song Nhi muốn cầu đại ca một việc…