Phần 111
– A Kha?
Nghe được phía dưới đối thoại, Tống Thanh Thư giật mình, lúc trước A Kha được hắn mang về Yên Kinh thành, về sau sự tình quá nhiều, cũng chưa biết như thế nào thu xếp nàng, liền đem nàng giao cho Khang thân vương trông giữ, nhưng rồi nhanh quên sự hiện hữu của nàng, như thế nào giờ nghe Hàn Thác Trụ nói lời này, tựa như cùng nàng có liên quan?
– Quận chúa Bình Tây Vương?
Lý Khả Tú Nhất giật mình, trong lòng cân nhắc, hiện nay Giang Hoài tình thế thật có chút vi diệu, nhưng dù sao mình vẫn không có công nhiên làm phản triều đình, một mực kính cẩn nghe theo. Có thể Ngô Tam Quế thì bất đồng, triều đình cũng biết được dã tâm của hắn, nhi nữ của Ngô Tam Quế tại Yên Kinh thành cũng chắc khác gì là con tin, có thể để cho Ngô Tam Quế sợ ném chuột vỡ bình, bởi vậy triều đình đối với nhi nữa Ngô Tam Quế rất xem trọng.
– Chắc hẳn trong lòng Lý đại nhân đã có phán đoán…
Hàn Thác Trụ mỉm cười…
– Không ngại cùng đại nhân lộ ra một bí mật, A Kha quận chúa đã được chúng ta phái người thành công cứu được mang ra ngoài rồi.
– Cái gì!
Lý Khả Tú kinh ngạc.
Đừng nói là lão, ngay cả Tống Thanh Thư cũng là chấn động, A Kha được người Nam Tống cứu ra? Vậy thì chắc hẳn Ngô Tam Quế cùng Nam Tống khẳng định đã đạt thành hiệp nghị gì đó, chỉ là không biết cụ thể đó là cái gì?
– A Kha quận chúa không chỉ được chúng ta cứu ra khỏi Yên Kinh thành, mà còn đưa về Lâm An phủ.
Hàn Thác Trụ tiếp tục nói.
– Lâm An phủ?
Lý Khả Tú thấy cổ quái, theo lão thì A Kha nếu như đã được cứu ra rồi, thì phải nên quay về Sơn Hải Quan thì mới đúng, tại sao lại ngàn dặm xa xôi đưa đến Lâm An phủ?
Dường như nhìn ra nghi hoặc của lão, Hàn Thác Trụ nói:
– Lý đại nhân không cần phải thấy quái lạ, chúng ta cũng không phải là dùng A Kha quận chúa làm con tin, nên phải đem A Kha quận chúa đưa đến Lâm An phủ, mà đây là chủ ý của Bình Tây Vương.
– Vì cái gì?
Lý Khả Tú nhíu mày hỏi, lão thật sự không nghĩ ra…
– Bởi vì Đại Tống chúng ta cùng Bình Tây Vương đã lập nên quan hệ đồng minh, vì để cho đoạn quan hệ này vững nhiều hơn, Bình Tây Vương cố ý đem nhi nữ đưa đến hoàng cung Lâm An, để làm phi tử của hoàng đế Đại Tống.
Hàn Thác Trụ những lời này có thể nói tựa như là đất bằng dậy sấm sét, chấn động Lý Khả Tú trong phòng cùng với Tống Thanh Thư trên nóc nhà…
“A Kha đã thành hoàng phi Đại Tống?” Tống Thanh Thư trong đầu trong chốc lát thất thần, thậm chí có một loại chua chát, mặc dù hắn đối với A Kha không có bất kỳ cảm giác gì, bất quá hắn đối với mỹ mạo A Kha khắc sâu ấn tượng, nàng kế thừa mỹ mạo mẫu thân Trần Viên Viên, xưng là khuynh quốc khuynh thành cũng chưa đủ.
Bản tính nam nhân tham muốn giữ lấy làm của riêng làm cho Tống Thanh Thư cực kỳ khó chịu, bất quá hắn rất nhanh sắc mặt trở nên cổ quái.
Hiện tại hoàng đế Nam Tống là Triệu Cấu, thế nhưng hắn là thái giám hoàng đế a! Triệu cấu đương nhiên không phải ngay từ đầu là thái giám, lúc trước hắn cũng là nam nhân bình thường, bất quá thời điểm trong lúc đang trong hành cung cùng Tần phi giao hoan, phía ngoài thái giám vội vàng hấp tấp xông tới báo cho hắn biết là đại quân Kim quốc chỉ còn cách nơi này chỉ có hơn mười dặm đường, Triệu Cấu hoảng sợ tới mức hồn phi phách tán, lúc ấy côn thịt liền héo rũ, cuống quýt mang theo mọi người trốn chạy…
Đằng sau Kim Ngột Thuật dẫn theo mười vạn quân thiết kỵ đuổi theo, Triệu Cấu tức thì ở phía trước dốc sức liều mạng bỏ chạy, cuối cùng chạy đến bờ biển lên thuyền mới thoát được ra biển…
Về sau tại khắp nơi dưới sự nỗ lực quân cần vương, cuối cùng cũng đánh lùi được Kim Ngột Thuật, thế cục Nam Tống nhờ vậy cũng mới miễn cưỡng an định lại.
Thế nhưng chuyện hoàng đế không có con nối dõi, nếu lan truyền đi ra ngoài, sẽ dễ dàng dao động nền tảng lập quốc, bởi vậy chuyện này là cơ mật cao nhất bên trong triều đình Nam Tống, chỉ có số ít người mới biết được nội tình.
Ngô Tam Quế lần này rõ ràng bàn tính đã đánh lộn số, muốn dựa vào nữ nhi thiên tư quốc sắc để lấy được sủng ái Triệu Cấu, vì chính mình tranh thủ lợi ích nhiều hơn nữa, kết quả lại là ngây ngốc mà đem nhi nữ đưa đến trong nội cung thủ hoạt quả (*sống một mình thờ chồng chết).
Cho dù Triệu Cấu đã thành thái giám, Tống Thanh Thư đối với chuyện này vẫn là có chút khó chịu, cũng không biết Đông Phương Mộ Tuyết làm như thế nào mà rõ ràng sơ suất để xảy ra chuyện lớn như vậy chỗ, lần sau quay về Yên Kinh thành, phải hảo hảo đánh cái mông của nàng mới được.
Bất quá vừa nghĩ tới Đông Phương Mộ Tuyết kia cao ngạo, Tống Thanh Thư liền rùng mình một cái, muốn đánh trên cái mông lớn của nàng, thật sự chẳng khác nào tự tìm đường chết.
Cho dù Tống Thanh Thư lúc này võ công đã không có dưới Đông Phương Mộ Tuyết, huống chi nàng còn có tổn thương bên người, càng không khả năng là đối thủ của hắn rồi, thế nhưng Tống Thanh Thư tại trước mặt nàng, vẫn là có chút bỡ ngỡ, có lẽ là đối với năm đó tình cảnh bị nàng đuổi giết đã khắc sâu bên trong ấn tượng, làm cho hắn trong tiềm thức không dám đối với nàng dùng thủ đoạn vô lại như những nữ nhân khác để khi dễ nàng.
Chỉ nghe phía dưới Hàn Thác Trụ tiếp tục nói:
– Hiện nay Mãn Thanh ngoài có Mông Cổ tiếp cận, bên trong có ba phiên chi loạn, Sơn Đông lại bị Kim Xà doanh chiếm cứ, sớm đã là gần đất xa trời, mặt trời sắp lặn, Lý đại nhân cũng nên sớm mà chọn lựa tìm nơi thích hợp a.
Lý Khả Tú lộ vẻ do dự, thật lâu sau đó dường như đã có quyết tâm:
– Tốt, ta có thể quy thuận Đại Tống, bất quá một nhà già trẻ lớn bé của ta phải được an toàn được cứu ra trước, nếu không thì ta sẽ không công nhiên sửa đổi màu cờ, mong rằng Hàn đại nhân lý giải.
Hàn Thác Trụ gật đầu:
– Vấn đề này không thành vấn đề, ta sẽ quay về Lâm An phủ lập tức an bài người nghĩ cách cứu toàn gia của ngươi ra, bất quá một khi bọn họ được an toàn cứu ra, Lý đại nhân phải lập tức cho thấy thân phận của mình, cùng với Mãn Thanh phân rõ giới hạn.
– Có thể được…
Lý Khả Tú cũng đáp rất kiên quyết…
– Bất quá trong lúc này ta cần Đại Tống cung cấp lương hướng quân phí, để chứng tỏ bày ra thành ý, hiện nay Kim Xà doanh chiếm cứ Sơn Đông, thuỷ vận đã bị chặn ngang chặt đứt, chúng ta đã không có cách nào khác để có được bổ sung quân lương.
Hàn Thác Trụ đôi mắt hơi híp, cũng không biết Lý Khả Tú có phải là thừa cơ lừa gạt triều đình lương hướng hay không, dù sao Giang Hoài chi địa xưa nay giàu có, hắn cũng không tin Lý Khả Tú đã đến tình trạng thiếu lương thực đoạn hướng như thế này…
Lúc này chinh chiến mấy năm liên tục, triều đình các nơi đều cần dùng đến quân lương, mà Lý Khả Tú dưới trướng có mười vạn binh mã, quân phí chi ra cho quân binh, cũng không phải là số lượng nhỏ, triều đình nếu cung ứng thì chỉ sợ có chút cố hết sức.
Chẳng qua hiện nay việc cấp bách là đem Lý Khả Tú lôi kéo về phía mình, chờ lão sửa đổi màu cờ xong thì sẽ không có đường lui, thì sau đó triều đình có rất nhiều biện pháp chậm rãi chỉnh đốn lão…
Hàn Thác Trụ rất nhanh liền có chủ ý:
– Sự tình lương hướng tuyệt đối không có vấn đề, ta trở về phục mệnh sau đó có thể trù bị chuyện này, nhưng số lương thực kia không phải là số lượng nhỏ, đến lúc đó trong triều Tam Ty, Ngự Sử đài nhất định sẽ chất vấn, vì tận dụng khả năng để giảm bớt lực cản, vì vậy cũng cần Lý đại nhân chứng minh cho thấy ý định trung thành của mình, để ta cũng tốt bẩm báo lại cho triều đình về ý muốn của đại nhân.
Lý Khả Tú Tâm cười lạnh, đây là muốn đầu danh trạng đã đến, bất quá chuyện này lão đã đoán trước, điềm tĩnh hỏi:
– Không biết ta phải nên làm như thế nào để chứng minh đây?
Hàn Thác Trụ mỉm cười, đứng dậy dạo bước nói ra:
– Bởi vì hoàng thượng chưa có nhi tử nối dõi, vì vậy thái hậu ban xuống ý chỉ, muốn mở rộng thêm phi tần trong nội cung, chúng ta làm thần tử cũng đương nhiên vì thái hậu mà tận tâm, nghe nói Lý đại nhân có một nhi nữ xinh đẹp như hoa, đúng cũng là một cơ duyên tốt.
Lý Khả Tú biến sắc, biết rõ cái này là cái gọi là đầu danh trạng rồi, nữ nhi của mình vào cung trở thành phi tử hoàng đế, dĩ nhiên là sẽ phải cùng triều đình Nam Tống cột chung vào trên một chiếc thuyền, chỉ bất quá Lý Nguyên Chỉ nha đầu kia, sớm là dưỡng được vô pháp vô thiên, chưa chắc nàng sẽ đồng ý với cái hôn sự này a.
Trên nóc nhà Tống Thanh Thư nghe được lại thêm buồn bực, nghĩ thầm Triệu Cấu chỉ là một thái giám thì lấy nhiều thê tử như vậy để làm cái gì vậy, lấy xong mang vào trong cung thả ra làm vật trang trí sao này?
A Kha sự tình hắn không biết thì cũng thôi, hôm nay còn muốn đánh chủ ý lên Lý Nguyên Chỉ? Hừ, nếu không đem cái cọc mua bán này của các ngươi ra quấy nhiễu, thế thì sẽ phụ lòng giao tình của nha đầu kia cùng với ta sao?
Thấy Lý Khả Tú trầm mặc không nói, Hàn Thác Trụ tiếp tục nói:
– Lý đại nhân nên biết, hoàng thượng rốt quyết định lần này trong phi tần chọn lựa một thích hợp lên làm tân hoàng hậu để mong có con nối dõi. Trong khi nhi nữ của Lý đại nhân tài mạo song toàn, hơn nữa gia thế phi phàm, nếu được tuyển chọn thì sẽ có cơ hội rất lớn, nếu như hoàng thiên đã ban cho một cơ hội tốt, Lý đại nhân tuyệt đối đừng có bỏ qua…
Những lời nói này làm cho Lý Khả Tú cũng động tâm, nếu như nhi nữ thành hoàng hậu Nam Tống, thì mình sẽ thành quốc trượng, ngày sau địa vị tại Nam Tống đương nhiên sẽ không giống bình thường…
Lý Khả Tú dù sao cũng là một phương bá chủ, cũng không có khả năng dễ dàng bị cái khối bánh ngọt này lừa dối, rất nhanh liền ý thức được nhìn chằm chằm vào cái bảo tọa hoàng hậu này tuyệt không phải chỉ có một người, tạm thời không nói đến những người khác, chính là nhi nữ của Ngô Tam Quế, tương truyền có tư thế thiên nhân, hơn nữa thế lực Ngô Tam Quế còn cao trên mình, Lý Nguyên Chỉ chưa hẳn tranh qua được qua nàng.
Bất quá cái mồi ngon này quá mức mê người, cho dù Lý Khả Tú biết rõ sự tình không dễ dàng như vậy, vẫn là động tâm không thôi:
– Vậy cũng vẫn có thể xem là một biện pháp tốt, chỉ là việc này quan hệ trọng đại, ta còn cần phải quay về tính toán một chút.
Hàn Thác Trụ biết rõ cái loại chuyện này không có thể nhanh quyết định xuống, cũng lơ đễnh:
– Ừ cũng được, nhưng Lý đại nhân cho dù quay về tính toán sau, nhưng hôm nay tại Ngọc Thanh Quán náo loạn như vậy, khắp nơi đều đem lực chú ý chuyển hướng đến bên này, đại nhân hãy sớm có quyết định…