Phần 138
Trương Tuấn cùng Nhạc Phi, Hàn Thế Trung, Lưu Quang là tứ đại trung hưng Nam Tống, bất quá lão cũng không phải là người tốt lành gì, năm đó hại chết Nhạc Phi, lão chính là một trong những tên đầu sỏ gây nên…
Hiện nay Trương Tuấn như mặt trời ban trưa, lúc trước Nhạc Phi sau khi chết đi, Tần Cối, Vạn Sĩ Tiết, Trương Tuấn đám người này chấp chưởng quyền lực trung khu Nam Tống, bất quá đám người kia rất nhanh bởi vì tranh quyền mà phản bội, cuối cùng vẫn chỉ còn có Tần Cối chơi cờ cao đoạt lấy, Vạn Sĩ Tiết, Trương Tuấn bị một giáng chức, trục xuất ra khỏi triều đình.
Thời điểm Tần Cối quyền thế ngập trời, ngay cả hoàng đế Triệu Cấu của Nam Tống cũng kiêng kị lão vài ba phần, thậm chí còn âm thầm cất giấu chủy thủ trong người, lúc nào cũng phòng bị đối phương làm nên chính biến đoạt quyền.
May mắn về sau trời cao có mắt, Tần Cối bởi vì niên kỷ quá lớn rốt cuộc không chịu nổi, tôn thất Triệu Nhữ Ngu thừa cơ liên hợp chi sĩ cùng chung chí hướng lật đổ thế lực Tần gia, bất quá Triệu Nhữ Ngu lên làm tả tướng không bao lâu, đã bị thế lực Hàn Thác Trụ vạch tội về cho về vườn.
Tả tướng đã không còn ai năm giữ, Hàn Thác Trụ cho rằng không phải mình thì không ai có thể hơn, nào ngờ Sử Di Viễn, Cổ Tự Đạo liên hợp cùng một chỗ, hơn nữa thế lực Triệu Nhữ Ngu vẫn còn sót lại, cứng rắn ngăn cản Hàn Thác Trụ…
Thế lực khắp nơi càng đấu phong sinh thủy khởi, toàn bộ triều đình Nam Tống cũng là một mảnh sứt đầu mẻ trán, cuối cùng Triệu Cấu vì muốn cân bằng thế lực, đành triệu hồi Vạn Sĩ Tiết, Trương Tuấn quay về triều đình, lại lần nữa trở thành tả hữu tướng.
Đối với cái kết cục này, tuy rằng thế lực khắp nơi đều không hài lòng lắm, thế nhưng cũng miễn cưỡng có thể tiếp nhận, triều đình Nam Tống lúc này mới dần dần ổn định lại.
Bởi vậy Tống Thanh Thư nghe được Trương Hoằng Phạm là chất tử của Trương Tuấn, nên mới động dung, dù sao hắn thật sự không tưởng tượng nổi nghĩa quân Đại Biệt Sơn rõ ràng lại cùng Trương Tuấn có quan hệ.
Không nghĩ ra chính là Trung Nghĩa Quân tại sao lại tập kích đoàn người phái Hoa Sơn, Trương Tuấn đường đường cấp nhân vật Tể tướng triều đình, như thế nào lại cùng phái Hoa Sơn là giang hồ nhân sĩ kết xuống ân oán?
Trong lòng có quá nhiều nghi hoặc, Tống Thanh Thư cuối cùng vẫn quyết định đi tìm Trương Hoằng Phạm kia hỏi cho rõ ràng.
Trong lòng có quyết định, Tống Thanh Thư lúc này mới vẻ mặt áy náy nhìn qua Trình Dao Già:
– Lục phu nhân…
Trình Dao Già trong lòng sớm đã cực thẹn, đâu còn dám quay đầu nhìn hắn, chỉ có thể cúi đầu tế thấp giọng nói:
– Ngươi đi đi, không cần phải quản đến ta.
– Lục phu nhân nghỉ ngơi cho tốt, ta đi một chút sẽ quay trở lại.
Thời khắc mấu chốt lại bị cắt đứt, Tống Thanh Thư cũng rất phiền muộn, chẳng qua hiện nay chính sự quan trọng hơn, đành phải ủy khuất Trình Dao Già một chút.
Trình Dao Già lại mắc cỡ thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh, nghĩ thầm ngươi nói như vậy thì ta phải trả lời thế nào đây, chẳng lẽ nói “Tốt, ta nằm ở trên giường chờ ngươi trở lại… tiếp tục giao hoan”?
Tống Thanh Thư nào biết được ý nghĩ của nàng, lại mang lên mặt nạ Đường Quát Biện liền vội vàng đi ra ngoài, chỉ muốn nhanh lên hỏi xong Trương Hoằng Phạm rồi sẽ quay trở lại đây tiếp tục cùng Trình Dao Già hoan ái.
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/06/truyen-sex-cao-thu-kiem-hiep-quyen-5.html
– Mau thả ta ra, bằng không thì phu thân ta sẽ dẫn đại quân đem nơi đây san thành bình địa.
– Bá phụ ta là đường đường hữu tướng Nam Tống, các ngươi nếu dám đụng đến ta một cọng tóc gáy, đến lúc đó Đại Tống xua quân bắc thượng…
Tống Thanh Thư còn chưa đi đến, thì đã nghe đến từ trong phòng giam Trương Hoằng Phạm gào la thảm thiết, hắn thì bởi vì chuyện tốt bị quấy rầy tâm tình đang phiền muộn, tức giận liền một cước đá văng đại môn:
– Tiểu quỷ kia kêu la cái gì…
Trương Hoằng Phạm thấy rõ hình dạng hắn, giật mình lập tức bình tĩnh lại, phải biết rằng Tống Thanh Thư lúc trước tại trong tửu điếm biểu hiện võ công quá khủng bố.
Gặp Trương Hoằng Phạm rốt cuộc ngậm miệng, Tống Thanh Thư mới lên tiếng:
– Ngươi gào la thảm thiết muốn gặp ta, ta hiện tại đã đến, ngươi có muốn gì thì mau nói.
Trương Hoằng Phạm cẩn thận nói:
– Vị đại nhân này, lúc trước tiểu nhân có mắt như mù, mạo phạm nữ nhân của đại nhân…
– Nói điểm chính đi…
Tống Thanh Thư không khách sáo chút nào đã cắt đứt lời hắn.
– Ách…
Trương Hoằng Phạm ánh mắt lộ ra tia oán độc, hắn thường ngày tiền hô hậu ủng, tại phạm vi Đại Biệt Sơn mấy trăm dặm cảnh nội trôi qua có thể nói như là tiểu hoàng đế, nào ai dám nói chuyện cùng hắn như vậy? Bất quá hắn rõ ràng tình thế lúc bấy giờ, rất nhanh liền đem oán độc che giấu qua…
– Hồi bẩm đại nhân, là như vậy, phụ thân ta là thủ lĩnh Trung Nghĩa Quân, bá phụ là hữu tướng Nam Tống, nếu đại nhân có thể giơ cao đánh khẽ buông tha ta, chúng ta tất nhiên sẽ chuẩn bị hậu lễ lấy làm tiền chuộc, đồng thời phụ thân cùng bá phụ cũng thiếu nợ đại quan một cái nhân tình…
Hắn sở dĩ dám nói như vậy, thứ nhất là Trung Nghĩa Quân tuy rằng trên danh xưng là nghĩa quân người Hán, nhưng thường ngày trên cơ bản cho tới bây giờ cũng không có cùng Kim quốc đối đầu qua, bởi vậy sẽ không bởi vì thân phận nghĩa quân mà làm cho quan viên Kim quốc khó xử, đồng thời chất tử của Trương Tuấn tại Nam Tống nổi danh là phái chủ hòa, cùng cao tầng Kim quốc vẫn có vãng lai qua lại…
Tống Thanh Thư trầm ngâm không nói, lấy lập trường Đường Quát Biện, hoàn toàn chính xác không có đạo lý làm khó của Trương Hoằng Phạm…
Tại trong lòng Tống Thanh Thư, Mông Cổ mới là đại địch số một, không cần phải vì một tiểu nhân vật này mà cùng Nam Tống sinh ra xung đột, thừa cơ bắt chẹt cũng vẫn có thể xem như là một lựa chọn tốt, vừa vặn hôm nay Kim Xà doanh đang thiếu quân lương, thịt mỡ đưa tới cửa, ngu sao mà không làm thịt.
Cho dù trong lòng có chủ ý, Tống Thanh Thư không biểu lộ ra, hừ lạnh một tiếng:
– Ngươi nói Trương Tuấn là bá phụ của ngươi, có cái gì làm bằng chứng?
– Hả?
Trương Hoằng Phạm lập tức trợn tròn mắt, nghĩ thầm thứ này có thể chứng minh như thế nào đây, cũng không thể hiện tại đem Trương Tuấn bảo đến đây? Coi như là có thể dùng thư chứng thực, nhưng phải trôi qua một hồi thời gian, thì từ cô nương đã hóa thành phu nhân rồi.
– Nếu như không có bằng chứng, vậy là dám lừa gạt bản soái, thật lớn gan chó! Quân đâu, đánh cho hắn khi nào nói thật mới thôi.
Tống Thanh Thư cười lạnh, ngươi đã từng đối với Trình Dao Già có mưu đồ làm loạn, không cho hắn ăn nhiều đau khổ thì không được…
Mắt thấy Tống Thanh Thư sắp rời khỏi cửa phòng giam rồi, Trương Hoằng Phạm lập tức gấp gáp, nghĩ thầm nếu để hắn rời đi, mình còn không bị đánh đến lột da sao? Vội vàng hét lớn:
– Đợi một chút, ta có phương thức chứng minh!
Tống Thanh Thư am hiểu sâu lòng người, cũng không có lưu lại, tiếp tục đi ra ngoài.
Lúc này Trương Hoằng Phạm quả thực luống cuống, vốn định dùng để làm thẻ đánh bạc đàm phán bí mật cũng đành phải thốt ra:
– Lần này chúng ta tới Dương Châu chính là theo mưu kế của bá phụ, tới tìm kiếm nữ nhi của Nhạc Phi.