Phần 185
Tả Lãnh Thiền cũng đang âm thầm kêu khổ, kế hoạch của hắn là bất ngờ tiến đến bắt Ngô Thiên Đức xong thì liền rời đi, thuận tay đem toàn bộ những người chứng kiến diệt khẩu. Ngọc Thanh Quán tuy rằng là dưới trướng Võ Đang, nhưng lần này phái Tung Sơn dốc sức tung toàn bộ lực lượng, hơn nữa còn có cao thủ hắc đạo Tam Sơn Ngũ Nhạc, chỉ là một Ngọc Thanh quán, không đáng hắn để ở trong lòng.
Nào ngờ sau khi xông vào thì thấy có chút không đúng, võ công người ở bên trong rõ ràng so với các đạo sĩ Ngọc Thanh Quán thì mạnh hơn mấy cấp bậc, khi hắn ý thức được không ổn, lúc đang do dự có nên hay không lui lại, thì thủ hạ của mình đã đại khai sát giới, người của đối phương hiển nhiên cũng bị chọc giận, ra tay cũng không hề lưu tình.
Thời gian chớp nhoáng trôi qua, thù này một khi kết xuống, lại muốn rút người ra thì không còn dễ dàng như vậy rồi. Tả Lãnh Thiền cũng là nhân vật kiêu hùng, biết rõ lúc này thời điểm lui lại thì tổn thất quá lớn, còn chi bằng cứ đắc tội với một địch nhân cường đại không biết tên, bở vì cái gọi là nếu đã làm thì làm cho xong, trảm thảo trừ căn, dù sao dựa vào đội ngũ mang đến lần này, ngay cả một đại phái giang hồ cũng sẽ dễ dàng tiêu diệt.
Chiến cuộc rất nhanh như hắn sở liệu, phái Tung Sơn đại chiếm thượng phong, vừa lúc đó, đối phương xuất hiện tám tên thần tiễn, những mũi tên đuôi lông vũ đã thành ác mộng của người phái Tung Sơn, trong nháy mắt liền có vài chục cao thủ bị bắn trúng.
Thật vất vả mới giết chết được tám tên thần tiễn kia, nhưng Tả Lãnh Thiền cao hứng không nổi, bởi vì nhìn thấy đối phương rõ ràng là hảo thủ trong quân binh, hắn mơ hồ cảm giác mình lọt vào một cái hố to, bất chợt đối phương lại xuất hiện mấy nhân vật cấp cao thủ, làm cho hắn không còn thời gian suy nghĩ khác, chỉ đành cô gắng hết sức đối địch.
Đánh tới phân thượng này, bây giờ Tả Lãnh Thiền muốn rút người ra cũng rút ra không được rồi, chỉ có thể kiên trì đánh, xem ai có thể là người sống sót cuối cùng.
Vừa lúc đó, Đinh Đang bỗng nhiên nhảy vọt ra, ngay sau đó lại nhìn thấy Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ xuất hiện, cho dù là phái Tung Sơn hày là người Nhữ Dương Vương Phủ, ai cũng lập tức kinh hãi, chiêu thức giao tranh cũng dần dần cũng chậm lại vài phần, không hề giống như lúc trước đánh nhau sinh tử nữa.
Kim Cương môn chủ vừa vặn tung một chiêu Đại Lực Kim Cương Chưởng đánh trúng trước ngực Thạch Phá Thiên, mặc dù nội lực đối phương thâm hậu, một chưởng này không đoạt được tính mạng hắn, nhưng cũng đủ làm cho hắn hung muộn khí đoản (ngột ngạt khó thở), trong khoảng thời gian ngắn bị mất đi lực phản kháng.
Kim Cương môn chủ thật vất vả mới có được cơ hội tốt này, đang muốn thừa thắng xông lên hạ sát thủ, nào ngờ Đinh Đang bỗng nhiên ra hiện ở trước mặt lão:
– Không được đả thương Thạch ca.
Kim Cương môn chủ biết rõ nếu để thời cơ trôi qua, thì lại rất khó có được cơ hội, lại bị một cô nường trước mắt phá hư, liền giận dữ:
– Tiện tỳ cút ra!
Đinh Đang liền cảm thấy một cổ cự lực truyền đến, cả người nàng liền bay ra ngoài.
– Đừng tổn thương tôn nữ của ta!
– Không được tổn thương Đinh Đang!
Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ thanh âm kinh sợ cùng lúc truyền đến, hai người một trái một phải, ngăn ở trước mặt Kim Cương môn chủ, bọn họ hai huynh đệ tuy rằng giao chiến với nhau vài chục năm, nhưng sớm đã tâm ý tương thông, một người sử dụng ra Cầm Nã Thủ của Đinh gia, người còn lại sử dụng Hắc Sát Chưởng, phối hợp khăng khít, làm cho địch nhân thủ được cái này thì mất cái khác.
Bất quá để cho bọn họ ngoài ý muốn, đối phương rõ ràng không tránh không quản tới chiêu thức bọn họ, mặc kể để cho quyền chưởng của hai người đánh về phía trên người mình.
Huynh đệ Đinh gia trong lòng mừng thầm, hai người bọn họ với mấy mươi năm công lực không phải chuyện đùa, thực lấy tu vi mà nói, so với Huyền Minh nhị lão cùng Hà Gian Song Sát, cũng chưa hẳn là yếu hơn.
Bất quá bọn hắn sắc mặt rất nhanh liền thay đổi, chỉ cảm thấy quyền chưởng như đánh trúng vào kim thạch vững chắc, chấn động ngược lại xương tay của mình đau đớn.
Kim Cương môn chủ cười dữ tợn một tiếng, phất tay ra hai chiêu Đại Lực Kim Cương Chỉ, Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ liền kêu thảm, trên cánh tay của mỗi người đã bị thủng lấy trào ra huyết hoa.
Kim Cương môn chủ đang muốn thừa cơ lấy tính mạng của hai người, bất quá Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ cũng là ma đầu hoành hành giang hồ mấy chục năm, một người xuất ra bên hông cái tẩu, một người lấy ra bên hông cây roi Cửu Tiết Tiên một công đến mắt, một công xuống hạ thể của Kim Cương môn chủ…
Hai huynh đệ kinh nghiệm đối địch hạng gì phong phú, trong chốc lát này đã kịp phản ứng, đối phương nhất định là đã luyện công phu Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam, chỉ có đôi mắt và phần hạ thể so với các phần thân thể khác thì yếu ớt hơn nhiều.
Kim Cương môn chủ quả nhiên biến sắc, quay về phòng thủ, huynh đệ Đinh thị nào dám ham chiến, cũng vội vàng lui ra phía sau, cùng Kim Cương môn chủ kéo ra khoảng cách, vẻ mặt kinh hãi nhìn qua đối phương.
Tống Thanh Thư thấy rất rõ ràng, song phương đối chiến, Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ lúc trước tuy rằng chỉ qua mấy chiêu liền thất bại tại trong tay mình, đó chẳng qua là bởi vì thân pháp song phương chênh lệch quá lớn, cho nên mới thiên về cục diện một bên.
Trong khi Kim Cương môn chủ thân pháp cũng không tốt lắm, trái lại huynh đệ Đinh thị khinh công còn muốn cao hơn một chút, bọn họ hung danh bên ngoài, truyệt không phải là hư danh, do ngay từ đầu không biết đối phương có thần công Kim Cương Bất Hoại nên bị tổn thất nặng, chứ nếu quả thực đánh nhau, tuy rằng rất không có khả năng thắng được Kim Cương môn chủ, nhưng nếu muốn thắng được bọn họ cũng phải ngoài trăm chiêu rồi.
Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ tu vi võ công kỳ thật so cùng Huyền Minh nhị lão, Hà Gian Song Sát không sai biệt lắm, chỉ là hai người không có tuyệt kỹ như là Huyền Minh Thần Chưởng hoặc là Nhất Chỉ Thiền mà thôi…
Tống Thanh Thư suy tư trong một chốc lát này, Kim Cương môn chủ giờ không để ý tới Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ hai người, mà lại hướng đến Thạch Phá Thiên nhào tới, lão nhìn ra được huynh đệ Đinh thị không phải là đối thủ của mình, ngược lạ chính là Thạch Phá Thiên mới khó giải quyết.
Kim Cương môn chủ là ma đầu hắc đạo, không có khái niệm danh môn chính phái, cho nên tuần hoàn theo nguyên tắc thừa dịp ngươi yếu để mau chóng chấm dứt đoạt mạng người, nên lão quyết định nhắm đến Thạch Phá Thiên.
Thạch Phá Thiên mới vừa rồi bị trúng trước ngực Đại Lực Kim Cương Chưởng ngay huyệt Thiên Trung, cho dù dựa vào nội lực thâm hậu đã đón nhận được, tuy nhiên bị công lực mấy chục năm của đối phương gây nên chấn động toàn thân, vẫn chưa vận khí lên đến.
Đinh Đang nhìn thấy tình hình của hắn, vẻ mặt lo lắng ngăn cản tại trước người hắn, hy vọng có thể ngăn cản Kim Cương môn chủ trong chốc lát…
Toàn bộ quá trình thì nói rất dài, bất quá theo từ lúc Đinh Đang phóng ra, lại đến Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ nhanh chóng lùi lại, cũng không quá bao nhiêu thời khắc.
Kim Cương môn chủ bị ngăn trở liên tiếp, trong lòng càng nóng giận, bởi vậy chứng kiến Đinh Đang giang ra hai tay bảo vệ tại trước mặt Thạch Phá Thiên, lão vẫn xuất chiêu không lưu tình chút nào.
Tống Thanh Thư cũng không thích Đinh Đang ngoan độc, bởi vậy thấy nàng lâm vào nguy hiểm, có chút do dự xuất thủ cứu giúp hay không, sâu trong nội tâm thì không muốn cứu đấy, bất quá nhìn xem một cô nương xinh như hoa cứ như vậy hương tiêu ngọc mà mình lựa chọn khoanh tay đứng nhìn, hắn quả là có chút không đành lòng.
Đang thời điểm do dự, chợt thấy một hình bóng khác lóe lên, Tống Thanh Thư lập tức buông lỏng xuống.
Mắt thấy Đinh Đang sẽ bỏ mạng ở tại chỗ, bỗng nhiên phía trước nàng xuất hiện thêm một người, một quyền âm ầm hướng về phía Kim Cương môn chủ, lão dữ tợn vận khởi mười thành Đại Lực Kim Cương Chưởng chấn tới.
Quyền chưởng chạm nhau, Kim Cương môn chủ liền lui về phía sau vài bước, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, một lúc lâu sau mới trì hoãn qua cơn tức giận, gắt gao nhìn thẳng đối phương:
– Ngươi… đây là công phu gì?