Phần 188
Tống Thanh Thư thở dài một hơi, thời điểm này hắn không thể không xuất thủ, bởi vì lúc này dao mổ đã treo ở trên đầu Ngô Thiên Đức – Lệnh Hồ Xung rồi.
Cho dù trong lòng Tống Thanh Thư, Lệnh Hồ Xung cũng không phải là một hảo đồ đệ, thân là đại đệ tử Hoa Sơn, mà không có chút nào đảm đương ý thức trách nhiệm, bất quá thì Lệnh Hồ Xung chí ít có một cái ưu điểm, đó chính là làm người hiệp nghĩa…
Lúc trước biết rõ hẳn phải chết nhưng mà vì cứu một ni cô lạ lẫm mà cùng Điền Bá Quang đánh đấm sinh tử, thật sự làm cho người ta bội phục…
Huống chi ngoại trừ hiệp nghĩa, Lệnh Hồ Xung còn là người trong lòng của Nhậm Doanh Doanh. Mặc dù đối phương là tình địch của mình, Tống Thanh Thư lại không muốn nhìn thấy Lệnh Hồ Xung bỏ mạng tại dưới tay đám tiểu tặc này, Tống Thanh Thư cũng có sự kiêu ngạo của mình, hắn muốn đường đường chính chính đem Nhậm Doanh Doanh theo từ trong tay Lệnh Hồ Xung đoạt lấy, cho nên lại làm sao có thể trơ mắt nhìn xem Lệnh Hồ Xung chết ở chỗ này…
Còn nếu nói sâu xa hơn, về sau Nhậm Doanh Doanh biết được cái chết của Lệnh Hồ Xung vào thời điểm mà Tống Thanh Thư đứng ở một bên khoanh tay đứng nhìn, há lại sẽ tha thứ cho hắn.
Tống Thanh Thư hạ quyết tâm, đang muốn xuất thủ cứu giúp Lệnh Hồ Xung, thì Tả Lãnh Thiền lại mở miệng trước:
– Đợi một chút…
Vương Bảo Bảo biến sắc, hắn nãy giờ đã xem nhẹ bên này, chính là không muốn trêu chọc tạo thêm một cường địch, nào ngờ đối phương đã là chủ động tìm tới tận cửa rồi.
– Tả chưởng môn có gì muốn nói?
Đã có tên thủ hạ dưới tay thăm dò thân phận đoàn người phái Tung Sơn, nói cho Vương Bảo Bảo biết rồi.
Thấy được đối phương nhận ra thân phận mình, Tả Lãnh Thiền sắc mặt càng thêm âm trầm, bất quá chuyện cho tới bây giờ, cũng đành chỉ có thể kiên trì chống đỡ:
– Tiểu vương gia… hãy đem tên này giao cho chúng ta, chúng ta lập tức liền sẽ rời đi ngay.
Nói xong ngón tay chỉ hướng phía Lệnh Hồ Xung.
“Nguyên lai phái Tung Sơn là vì tên này mà đến…” Vương Bảo Bảo trong lòng nghi hoặc, chỉ là một tên tham tướng Tuyền Châu, ngoại trừ võ công, cuối cùng có cái gì đáng giá mà đám người Tả Lãnh Thiền trả giá đại giới lớn như vậy?
Bất quá hắn biết rõ lúc này không phải thời điểm để suy nghĩ nhiều, tâm niệm liền xoay chuyển, nảy ra ý:
– Các ngươi đem mấy người này giết đi, ta sẽ đem Ngô tướng quân tặng cho các ngươi…
Lời vừa nói ra, trong tràng mọi người sắc mặt đều đại biến.
Gặp Tả Lãnh Thiền sắc mặt âm trầm, Vương Bảo Bảo tiếp tục nói:
– Yên tâm, tên Ngô tướng quân này đối với ta không có giá trị gì, các ngươi chỉ cần đem mấy tên triều đình Nam Tống làm thịt, ta liền đem hắn giao cho các ngươi.
Tống Thanh Thư âm thầm tặc lưỡi, Vương Bảo Bảo quả nhiên không hổ là danh tướng, cái kế mượn đao giết người này quả nhiên là sử dụng dày công tôi luyện.
Bất quá Tả Lãnh Thiền cũng cũng không phải là nhân vật dễ đối phó, chỉ nghe được lão trầm giọng nói ra:
– Những người này võ công cao cường, chúng ta cũng không có nắm chắc, chi bằng chúng ta song phương liên thủ, đem bọn người Tống này giết sạch, xong rồi tiểu vương gia đem tên Ngô Thiên Đức này giao cho chúng ta, lúc trước ân oán xóa bỏ, Tiểu vương gia ý như thế nào?
Vương Bảo Bảo trong lòng rõ ràng, đám người Nam Tống kia không có khả năng ngu ngốc tự đoạn cánh tay, chính là đã đâm lao thì phải theo theo lao, lúc này lại xuất hiện biến số phái Tung Sơn, hắn hầu như không do dự, liền gật đầu nói:
– Tốt…