Phần 26
Còn Hoàng Nhan Ca Bích cùng Hoàng Nhan Bình hai tỷ muội đã là ý loạn tình mê, với tư thế 69 mà Tống Thanh Thư bày ra, động tác giúp nhau mút liếm cũng trở nên phi thường tự nhiên, Tống Thanh Thư lập tức ngồi chồm hổm đến phía sau cái mộng của Hoàng Nhan Ca Bích, có chút thô lỗ tách ra cặp đùi đẹp nàng, tiếp theo tay nắm lấy côn thịt tại trên chính giữa hai mép trong âm hộ qua lại cọ xát vài cái thấm ướt âm dịch vào quy đầu, rồi liền chọc vào mật huyệt nàng…
– A…
Hoàng Nhan Ca Bích lập tức động tình hô lên một tiếng, có thể cảm giác được trong cơ thể bị cây côn thịt quen thuộc kia chậm rãi giữ lấy, mà lúc này âm vật vẫn còn bị muội muội Hoàng Nhan Bình nằm ở bên dưới mút lấy, tại dưới sự kích thích hai nơi, thân thể của nàng run rẩy, côn thịt nóng hừng hực in dấu xuyên qua vách thịt kiều nộn âm động, làm cho Hoàng Nhan Ca Bích nũng nịu rên rỉ…
Tống Thanh Thư thoải mái được “Um…” một tiếng, côn thịt ngay ngắn đang được bao vây tại bên trong âm động ướt át ấm áp, quy đầu thậm chí có thể tinh tường cảm giác được sâu trong hoa tâm nhúc nhích, lại nhìn xem bên dưới Hoàng Nhan Bình trên mặt tính dục càng phát ra nồng đậm, lập tức ra hiệu nàng cứ tiếp tục mút liếm lấy tỷ tỷ Hoàng Nhan Ca Bích…
Tống Thanh Thư hưng phấn như muốn nổ tung rồi, hắn tăng lên tốc độ rút ra đút vào trở nên rất nhanh.
– Um… a… ta… ta… muốn… mạnh lên… a…
Cây côn thịt phát nhiệt in dấu đến chỗ sâu trong âm động, tạo cho Hoàng Nhan Ca Bích không chỉ tâm hoa nộ phóng, mà ngay cả thân thể cũng như nở hoa, chỉ có khát vọng ong bướm tận tình hút lấy nhụy hoa. Hoàng Nhan Ca Bích lập tức rên lớn, lúc này cảm nhận được khoái cảm kịch liệt tăng lên gấp bội, trong lúc này Hoàng Nhan Bình lại tiếp tục mút liếm trên cái âm hộ, làm cho nàng càng là điên cuồng, theo chiều ngược lại ôm chặt lấy cái mông khêu gợi của muội muội Hoàng Nhan Bình, đem trọn khuôn mặt cơ hồ vùi vào âm hộ của muội muội Hoàng Nhan Bình ra sức liếm láp lấy.
– Ai ui… tỷ tỷ…
Hoàng Nhan Bình cũng thật sâu bị kích thích, cảm nhận được từ nơi hạ thể Hoàng Nhan Ca Bích bị động tác côn thịt va chạm vào âm động, lại còn nhìn thấy côn thịt Tống Thanh Thư tại cửa miệng âm động Hoàng Nhan Ca Bích ra ra vào vào, mỗi một lần đâm vào đều lút đến tận gốc rễ côn thịt, lúc kéo ra thì mang nhiều chất lỏng âm dịch, cái mùi hỗn hợp hăng hắc kia cùng một chỗ quyện vào mũi nàng, làm cho tâm trí của nàng trong nháy mắt băng bám, khoái cảm đánh sâu vào thần kinh, điên cuồng cũng không biết mình đến cùng đang làm cái gì…
Hai tỷ muội tiếng rên rỉ một lớp cao hơn một lớp, thân thể cơ hồ đều nương theo lấy động tác va chạm của Tống Thanh Thư, sau khi hắn đút côn thịt vào lúc, Hoàng Nhan Ca Bích âm dịch giàn giụa trào ra, còn Hoàng Nhan Bình thì xuân tâm nhộn nhạo động tình vạn phần…
Tống Thanh Thư đột nhiên lại thay đổi tư thế, Hoàng Nhan Ca Bích đang ở trong sự khoái cảm, liền cảm giác được thân dưới của mình một hồi hư không, thì lúc này Tống Thanh Thư đã rút ra cây côn thịt dính đầy âm dịch của Hoàng Nhan Ca Bích, tiếp theo nâng đầu Hoàng Nhan Bình lên, đưa tới bên miệng của nàng, hai mắt hắn đỏ hồng, khàn giọng nói:
– Bình nhi… mút nó cho tỷ phu đi…
– Ô…
Hoàng Nhan Bình có chút do dự, nhưng vẫn hơi nhích người lên tới phía trước một chút, đưa cái miệng đến trước cây côn thịt, bắt đầu liếm láp trên thân cây côn thịt, một chút sau Tống Thanh Thư lại ra hiệu nàng dùng miệng ngậm lấy côn thịt, hắn liền bắt đầu nâng eo, ôm đầu của nàng, rồi đút vào rút ra côn thịt vào bên trong cái miệng nhỏ gợi cảm của Hoàng Nhan Bình, lúc này Hoàng Nhan Ca Bích tuy cảm thấy âm động của mình nửa vời vô cùng khó chịu, nhưng lúc nghiêng đầu giương mắt quay lại nhìn, thì thấy muội muội Hoàng Nhan Bình đang đong đưa cái đầu, miệng thì ngậm lấy côn thịt của Tống Thanh Thư, thì nàng hiểu rõ đang phát sinh ra chuyện gì, lại cảm giác được có cảm giác khác thường kích thích đánh úp, làm cho khoái cảm chưa có tán hết trong thân thể lại trở nên càng thêm hưng một lúc, Tống Thanh Thư mới rút ra đem cây côn thịt lần nữa cắm vào cái âm động chết người của Hoàng Nhan Ca Bích, tiếp tục hung hăng đút vào, Hoàng Nhan Ca Bích rất nhanh thể xác và tinh thần lại đầu nhập vào bên trong mỹ diệu dục tiên dục tử, còn Hoàng Nhan Bình khóe môi nhếch lên thở hòa hển, không biết là đôi môi ẩm ướt sáng bóng lên vì nước bọt hay là âm dịch của Hoàng Nhan Ca Bích, thoạt nhìn càng thêm vũ mị.
Hoàng Nhan Ca Bích lúc này giơ cao lên cái mông ngọc đón hùa động tác Tống Thanh Thư chạy nước rút, trong miệng: “Ai ui… ai ui… ai ui…” rên rỉ, trong âm động đã một hồi co rút lại, chăm chú mút lấy côn thịt Tống Thanh Thư, một làn nóng hầm hập chất lỏng bừng lên, tưới vào trên mặt quy đầu của hắn, hắn chỉ cảm thấy một loại nói không nên lời thoải mái sung sướng, liền càng nhanh hơn điên cuồng rút ra đút vào, theo tốc độ Tống Thanh Thư đút vào càng lúc càng nhanh, Hoàng Nhan Ca Bích khoái cảm càng lúc càng lớn, thoáng cái không còn kiên trì nổi, hô lớn:
– Nha… ta… chịu không nổi nữa… ai ui… muốn ném đi… mãnh lực làm… á… a…
Tống Thanh Thư tăng thêm đút vào đỉnh đưa côn thịt, chỉ cảm thấy côn thịt bị cái u cốc ngọt ngào mút lấy, mỗi một lần xâm nhập, ba viên châu nhỏ trong hoa tâm đã bắt đầu trồi thật giống như vừa liếm láp vừa mút lấy, làm cho lỗ chân lông cả người hắn cũng đều giãn ra.
Lúc này tinh quan của Hoàng Nhan Ca Bích tận mở, âm tinh thống khoái tiết phún ra đầm đìa, Tống Thanh Thư rất nhanh vội đút vào thêm nhanh.
Hoàng Nhan Ca Bích thoáng cái âm tinh nồng đậm theo trong hoa tâm bắn ra xối tại trên quy đầu Tống Thanh Thư, nhưng Tống Thanh Thư vẫn chưa tận hứng hết, vẫn mãnh liệt đột kích lấy cái mông của nàng, Hoàng Nhan Ca Bích tóc dài rối tung, hai mắt nhắm nghiền khoái hoạt hưởng thụ, nàng đem hai cái đùi phân chia càng lớn, bờ mông đầy đặn lần lượt phối hợp với Tống Thanh Thư trùng kích, bờ eo vặn vẹo.
– Thúc thúc… ta không được… thoải mái… chết rồi… lại… muốn tiết ra… hừ… ô…
Hoàng Nhan Ca Bích rên lên như khóc vậy, trong nháy mắt hồn phách tựa hồ bị nghiền nát, nàng sướng khoái cơ hồ muốn ngất, cao trào qua đi, toàn thân mềm nhũn, không còn có khí lực, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, nhắm mắt lại, vẻ mặt cao trào mị hồng.
Tống Thanh Thư vốn đang cao hứng, không muốn gián đoạn cái cảm giác khoái lạc này, liền rút ra côn thịt, lúc quy đầu vừa mới rời khỏi cửa miệng âm động Hoàng Nhan Ca Bích, từ cái lỗ nhỏ đang khép mở lập tức trào chảy ra đại lượng âm tinh, tản ra khí tức bài tiết nữ tính nồng nồng mê người…
Cao trào về sau Hoàng Nhan Ca Bích đã toàn thân vô lực tựa, nàng uể oải lăn qua một bên rời khỏi trên thân Hoàng Nhan Bình nằm ngửa thở dốc.
– Hắc hắc… đến phiên ngươi, Bình nhi a…
Tống Thanh Thư chính mình cầm lấy côn thịt, chuyển qua đến giữa hai chân Hoàng Nhan Bình, đã chân nàng giang rộng ra, không có để cho nàng chờ đợi nhiều hơn, bắt đầu nhấn cây côn thịt vào âm động nàng, lập tức một tiếng vang “Ọc…” chất lỏng từ trong âm động Hoàng Nhan Bình truyền ra, hai cánh tay hắn căng ra cặp đùi của nàng, để cho âm động của nàng càng thêm tiếp nhận côn thịt đâm sâu vào.
– Á… a…
Hoàng Nhan Bình thân thể kiều nhuyễn tuyết trắng xinh đẹp nhúc nhích phập phồng theo động tác côn thịt Tống Thanh Thư Dương đâm vào rút ra, dần dần hắn nhanh hơn tiết tấu, côn thịt hung ác khoan sâu vào mạnh mẽ hơn…
– Ừ… tốt… tỷ phu… ai ui…
Tống Thanh Thư ra sức thẳng tiến lấy, âm động Hoàng Nhan Bình bị côn thịt hắn đâm vào dục tiên dục tử, một lúc sau thì đôi chân đã là cong lên, buông xuống, nâng lên… Cuối cùng thì hai bàn chân vòng lại phía sau mông Tống Thanh Thư, dùng sức trợ giúp để côn thịt Tống Thanh Thư có thể càng đâm sâu trong âm động mình, đỏ tươi cái miệng nhỏ nhắn kiều gáy uyển chuyển:
– A… hảo tỷ phu… cứ mạnh lên… ừ… mạnh đi… làm chết muội đi…
Quy đầu Tống Thanh Thư dù liên tục đỉnh sâu đến tận nơi sâu trong cuối cùng, hoa tâm nàng bị côn thịt của hắn cứ như vậy liên tục chạm sờ đến thẳng sướng đến mức dân thanh như muốn loạn lên…
Tống Thanh Thư rống lên, lập tức hung hăng va chạm hết sức lực, lúc này Tống Thanh Thư có thể cảm giác được cái âm động non mềm của Hoàng Nhan Bình đã kịch liệt co rút lại lấy, một cỗ lửa nóng âm, dịch đã phun trào ra, trong nháy mắt khiến cho Tống Thanh Thư sướng đến trước mắt có chút hóa thành màu đen, thân dưới của hắn cũng bắt đầu run lên, biết rõ là mình đã sắp đạt tới ranh giới tinh dịch phóng ra, cho bên cũng đâu còn quản tới Hoàng Nhan Bình cao trào đã đến, lập tức nâng lên mông tròn của nàng, côn thịt cuồng loạn tiết tấu chạy nước rút, Hoàng Nhan Bình ngọc thể một hồi run rẩy tê dại, đang đắm chìm tại trong cao trào, thần trí mơ hồ, thì âm động bị động tác côn thịt va chạm mạnh mẽ hơn, càng làm cho thân thể mẫn cảm nhiều hơn vài tia khoái cảm, hoa tâm cũng lại lập tức bành trướng lấy, Tống Thanh Thư trong nháy mắt tâm trí trống rỗng, há to mồm, toàn thân cứng ngắc run rẩy lấy…
– Á… tỷ phu… lại lại… tiết ra… không chịu nổi… á… a…
Từ trong hoa tâm Hoàng Nhan Bình âm tinh lần này như vỡ đê lại trào ra, côn thịt Tống Thanh Thư tại trong u cốc hẹp hòi trơn mềm của nàng, tiếp tục lại bị một kích âm tinh của Hoàng Nhan Bình phún ra, lập tức một hồi nhanh chóng đút vào, sau đó côn thịt thật sâu cắm vào chăm chú đính trụ trên cổ miệng hoa tâm Hoàng Nhan Bình, mã nhãn một mở, từng cỗ lửa nóng dương tinh phun trào ra, tưới sâu vào bên trong thân thể mê người này…
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/
Trong phòng, dâm mỹ khoái hoạt không biết thời gian trôi qua bao lâu, rồi lại đến lúc tuyên cáo trận đại chiến thứ hai bắt đầu, Tống Thanh Thư thay cho các nàng bú liếm qua âm động mỗi người một lần, rồi lại tiếp tục mới xách súng lên ngựa, dùng tư thế nguyên thủy hưởng thụ lấy Hoàng Nhan Ca Bích dịu dàng ngoan ngoãn, một hồi sau mới dùng tư thế nữ thượng vị để thỏa mãn Hoàng Nhan Bình.
Tống Thanh Thư thay phiên đang trên thân thể của tỷ muội Hoàng Nhan Ca Bích cùng Hoàng Nhan Bình khai khẩn, cùng các nàng triền miên giao hoan, thưởng thức đầu lưỡi hai tỷ muội hôn liếm, thưởng thức phong vận bất đồng của hai nàng, nhìn xem diễm cảnh các nàng cùng một chỗ tại dưới háng vì hắn mà mút liếm cây côn thịt…
Một đêm này tiếng rên rỉ không ngừng, nhục dục nguyên thủy, tình cảm trong không gian đan chéo, hương diễm ôn tình đến cực điểm…
Vài ngày sau đó, hoàng đế ban đạo thánh chỉ, xét thấy Kim Xà doanh lớn mạnh, đô đốc Lý Khả Tú của Thanh quốc đang nắm giữ khu vực Giang Chiết trở thành thế lực mà bên nào cũng đều muốn nhắm vào, cho nên đặc phái nguyên soái Đường Quát Biện tiến về Dương Châu bái phỏng Lý Khả Tú.
Thanh quốc cùng Nam Tống lãnh thổ giáp giới cách vùng thượng du sông Hoài cùng với hạ du Trường Giang, Thanh quốc khống chế phía đông Hoài Nam cùng với khu vực Tô Bắc, Nam Tống thì khống chế phía tây Hoài Nam cùng với khu vực Tô Nam, Lý Khả Tú là đô đốc Giang Chiết, chịu trách nhiệm phòng ngự Giang Tô cùng Chiết Giang, nhưng trên thực tế thì khống chế phía đông Hoài Nam cùng với phía bắc khu Giang Tô…
Lúc trước Thanh quốc chiến bại, Kim Xà doanh quật khởi, phạm vi thế lực đem bản đồ Thanh quốc chia ra, Thanh quốc lựa chọn cùng Kim Xà doanh ngưng chiến, cho dù Lý Khả Tú tuyên bố trung thành với triều đình, thế nhưng người sáng suốt đều nhìn ra được Thanh quốc cũng vô lực khống chế mảnh đất này, vì vậy thế lực khắp nơi đều cố hết sức tìm cách lôi kéo Lý Khả Tú về phe của mình.
Lần này Tống Thanh Thư lấy cái danh nghĩa ly khai phái Đường Quát Biện đến Dương Châu, cũng không làm cho triều thần hoài nghi. Bất quá thượng thư lại nhắc đến vấn đề Trùng Dương cung, lần trước bởi vì Tống Thanh Thư cùng Bồ Sát A Hổ Đặc tạm thời hồi kinh, việc sắc phong này này bị gián đoạn. Lần này sẵn dịp Đường Quát Biện rời kinh, các quan đại thần liền đề xuất thuận tiện trên đường di chuyển qua Chung Nam sơn thì ghé qua Trùng Dương cung, Tống Thanh Thư không có lý do cự tuyệt, liền đáp ứng xuống.
Lần này đi theo đồng hành cùng Tống Thanh Thư ngoại trừ ba nghìn tinh binh bên ngoài, còn có Âu Dương Phong cùng Cừu Thiên Nhẫn hai đại cao thủ, Tống Thanh Thư đã dùng hết các loại thủ đoạn thành công đem hai người kéo về cùng một chiến thuyền của mình, nhưng để tiến tới mối quan hệ thân mật thì cần có thời gian mới chứng minh được, lần này tiến về phía Trùng Dương cung cũng đúng là cơ hội thật tốt…
Đối với Âu Dương Phong cùng Cừu Thiên Nhẫn mà nói, hai người đối với Trùng Dương cung cũng không có cảm tình gì, năm xưa Âu Dương Phong tại Trùng Dương cung suýt chút nữa đã bị Vương Trùng Dương phế bỏ Cáp Mô Công, bởi vậy hai người Âu Dương Phong cùng Cừu Thiên Nhẫn cũng vui vẻ tiếp nhận nhiệm vụ lần này.
Mặt khác đại tiểu thư Bồ Sát gia tộc là Bồ Sát Thu Thảo, nghe nói năm xưa Dương Quá từng ở tại Trùng Dương cung học võ công, không biết xuất phát tâm tính như thế nào, cũng muốn xin đi theo đến Chung Nam sơn, Bồ Sát A Hổ Đặc biết rõ nhi nữ mình bởi vì Dương Quá cự tuyệt hôn sự, tâm tình hiện nay rất tệ, cho nên cũng nhân cơ hội này xin cho nàng đi theo để ra bên ngoài giải sầu.
Hiện nay Bồ Sát gia tộc và Đường Quát gia tộc đang trong thời kỳ hợp tác trăng mật, Tống Thanh Thư được nhiên cũng nể mặt đối phương không tiện từ chối, dù sao đi theo có ba nghìn tinh binh, còn có Âu Dương Phong, Cừu Thiên Nhẫn đại cao thủ lớn như vậy, thì Bồ Sát Thu Thảo cũng sẽ không gặp phải nguy hiểm gì.
Về chuyện tư thì Tống Thanh Thư lúc rời kinh còn mang theo cả Tử Sam Long Vương Đại Khỉ Ti, từ khi vào đêm chính biến nàng rơi vào trong tay hắn về sau, hắn cũng không có phản ứng gì đến nàng, chỉ là đem nàng nhốt tại trong mật thất, khoảng thời gian này Đại Khỉ Ti như người bị bỏ quên nên tinh thần bị đè nén như muốn bức điên lên, bất quá theo thời gian dần trôi qua, nàng từ tâm trí bất an, đến hôm nay thì đã hóa thành chết lặng.
Bởi vì Đường Quát Biện hôm nay trên danh nghĩa còn bị trọng thương, bởi vì thế Tống Thanh Thư quang minh chính đại nghỉ ngơi trong chiếc xe ngựa xa hoa, Đại Khỉ Ti cũng bị thu xếp ngồi cùng ở bên trong, ngoại trừ số ít người biết chuyện, phần lớn người thì không biết sự hiện hữu của nàng.
Lớp da Bạch Hồ làm thành cái đệm ngồi cực kỳ mềm mại thoải mái dễ chịu, trên mặt sàn thì phủ lên tấm thảm quý báu từ Tây Vực tiến cống, Tống Thanh Thư ngồi chễm chệ uống rượu nho đỏ, sinh hoạt thật sự là thích ý a.
Huống chi trước mắt còn có đang ngồi một vị mỹ nhân tú sắc khả xan tuyệt sắc, Tống Thanh Thư tâm tình rất tốt, đem ly tiến tới ngồi bên cạnh Đại Khỉ Ti:
– Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi…
Dục ẩm tỳ bà mã thượng thôi.
Túy ngọa sa tràng quân mạc tiếu…
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi…
Rượu ngon chén ngọc đã bày kia…
Chưa nhấp, tỳ bà dục ngựa đi.
Chớ cười chiến địa người say ngủ…
Chinh chiến xưa nay, mấy kẻ về…
– Chỉ tiếc bồ đào rượu ngon hào khí cũng chưa đủ, nếu còn thiếu phu nhân mỹ nhân thiên kiều bá mị cùng đổi phối rượu này, phu nhân có muốn nếm chút chén rượu này cùng với tại hạ không?
Đại Khỉ Ti hừ một tiếng, lạnh lùng quay đầu đi chỗ khác.
Tống Thanh Thư cũng không tức giận, mỉm cười nói ra:
– Nếu như phu nhân không nói lời nào, thì tại hạ đây sẽ coi như là phu nhân thuận ý a.
Nói xong Tống Thanh Thư không nói lời gì xuất kỳ bất ý vươn một cánh tay nắm bắt cằm của nàng, thoáng cái hữu lực còn một cánh tay ôm nàng bờ eo nàng, để cho thân thể thành thục dán sát ại trên người của mình, ngay lập tức một loại xúc cảm thập phần mỹ diệu, làm cho Tống Thanh Thư toàn thân khẽ run lên, lúc này hắn chỉ cảm thấy, trên lồng ngực của mình có hai bầu thịt co dãn đè ép trên ngực mình, thoang thoảng mùi hương thân thể thành thục thiếu phụ bay đánh tới, Đại Khỉ Ti muốn phản kháng, chỉ là, tại thời khắc này nàng lại ngây ngẩn cả người, khi Tống Thanh Thư đem rượu trong chén còn dư lại đã rót tràn vào bên trong môi của nàng.
– Khục… khục…
Đại Khỉ Ti rất nhanh bị sặc, màu rượu đỏ tươi theo từ khóe môi tràn ra chảy xuống, lướt qua cái cằm trơn bóng như ngọc, chậm rãi thuận theo nàng cái cổ thon dài tinh tế chảy đến khe ngực như ẩn như hiện kia, da thịt tuyết trắng cùng hòa lẫn màu đỏ tươi rượu nho, trong lúc vô tình cấu thành hình ảnh tuyệt mỹ, tràn đầy cảm giác dụ hoặc khác thường.
Tống Thanh Thư mỉm cười nhìn trước mắt tuyệt sắc mỹ phu nhân, nàng có chút lay động lông mi, tựa hồ đang cực lực nhẫn thụ lấy cái gì, nhưng là cặp mắt của nàng lại mị hoặc như tơ, môi son khẽ mở, thật sự là câu nhân tâm phách! Tống Thanh Thư ánh mắt cực kỳ xâm lược không ngừng tại trên hai bầu vú của nàng cùng với giữa hai chân nàng qua lại quét qua, Đại Khỉ Ti như ngầm cảm nhận được ánh mắt kia làm cho toàn thân nàng không thoải mái, tựa như có bàn tay chân thật vuốt ve tại trên người của mình!
Tống Thanh Thư nhịn không được tặc lưỡi:
– Da thịt tuyết trắng mịn màng của phu nhân so với nhiều tiểu cô nương, bọn họ cũng khó mà vượt được…
Chứng kiến Đại Khỉ Ti oán hận nhìn mình chằm chằm không nói gì, Tống Thanh Thư vỗ đầu:
– Xem ra là tại hạ đã quên giải huyệt cho phu nhân…
Lập tức bàn tay lăng không vẫy qua, Đại Khỉ Ti liền cảm thấy toàn thân mình được thả lỏng.
Đại Khỉ Ti vừa thoát khốn, liền muốn nhào đến phía trước xuất chiêu, bất quá nghĩ đến võ công hai người đối lập, nàng rất nhanh liền bình tĩnh lại, thực tế đánh nhau thì nàng khẳng định không phải là đối thủ của hắn, hơn nữa bên trong chiếc xe ngựa không gian chật hẹp như thế, đến lúc đó sáp lại giao phong thì có thể tứ chi hai người quấn giao, cuối cùng thua thiệt cũng là mình.
Nghĩ thông suốt quan hệ lợi hại trong đó, Đại Khỉ Ti đành phải nghiêm mặt ngồi trở về ngay ngắn, nhìn thấy trước ngực làn vải tơ dính sát trên hai bầu vú, nàng vội vàng chà lấy vết rượu, đột nhiên sắc mặt nàng đỏ bừng, ngây ngẩn cả người! Nàng tựa như đã hiểu cái gì, trên mặt toát ra một loại kinh ngạc, thậm chí ngay cả ma trảo Tống Thanh Thư tại trên bờ eo của nàng khẽ vuốt vuốt cũng không có phát giác, bởi vì nàng phát hiện đến tột cùng có đồ vật gì đang tựa như ma sát bên cạnh đùi mình, cảm nhận được cái vật đó thật là to lớn, nhìn ánh mắt Tống Thanh Thư mắt, nàng liền hiểu được, vội vàng tức giận đẩy người hắn ra ra…
Tống Thanh Thư mỉm cười, khó trách Đại Khỉ Ti năm xưa được công nhận là đại mỹ nhân của võ lâm, đem làm vô số anh hùng hảo hán trên Quang Minh đỉnh mê đắm thần hồn điên đảo, lúc này đang giận dữ, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều là phong tình vạn chủng.
– Ngươi đến cùng muốn mang ta đi đến chỗ nào đây?
Đại Khỉ Ti phẫn nộ mà chất vấn.
– Chỉ là tùy tiện mang phu nhân đi du sơn ngoạn thủy, đi qua Chung Nam sơn, rồi đến Giang Hoài.
Tống Thanh Thư giờ thì đứng đắn đáp lời.
– Chung Nam sơn, Toàn Chân giáo?
Đại Khỉ Ti lắc đầu, nàng đối với nơi này không cảm thấy hứng thú…
– Ta là hỏi là ngươi có ý định xử trí ta như thế nào?
– Xử trí như thế nào?
Tống Thanh Thư khẽ cười…
– Phu nhân muốn tại hạ sẽ xử trí phu nhân như thế nào đây?
Nghe ra trong giọng nói của hắn có chi ý lỗ mãng, Đại Khỉ Ti thầm mắng, lạnh lùng đáp:
– Ta nghĩ ngươi thả ta ra, có thể sao?
– Thả phu nhân ra? Đương nhiên là có thể a.
Tống Thanh Thư trả lời vượt quá dự liệu của nàng.
– Thật sự?
Mặc dù biết bên trong chắc chắn có lừa dối, Đại Khỉ Ti vẫn nhịn không được hỏi.
– Bất quá thả phu nhân bây giờ, thì phu nhân có thể đi đến chỗ nào đây?
– Đây không phải là chuyện cần đến ngươi quan tâm, ta nơi nào cũng có thể đi.
Đại Khỉ Ti hừ một tiếng.
– Thật sao?
Tống Thanh Thư không cho là đúng, thay nàng phân tích vấn đề…
– Phu nhân lần này là vì nhiệm vụ tổng giáo Ba Tư mà đến, hôm nay nhiệm vụ thất bại, cùng lúc Lưu Vân sứ và Diêu Phong sứ đã chết, còn Huy Nguyệt sứ mà nói, hiện tại đang bị nhốt tại tại trong mật thất hoàng cung, tại hạ tùy tiện chỉ là một câu nói thì có thể đem Huy Nguyệt sứ bán đến bên trong thanh lâu, lực lượng của phu nhân đã bị tổn thất thảm nặng như vậy, cho dù là nhi nữ của phu nhân là thánh nữ, nàng cũng bảo hộ không được cho phu nhân đâu…
Đại Khỉ Ti sắc mặt tái nhợt, nàng biết rõ hắn nói không phải là không có đạo lý, tổng giáo Ba Tư từ trước đến nay pháp lệnh nghiêm khắc, lần này tổn thất thê thảm như vậy mà nhiệm vụ thì không hoàn thành, coi như là nếu có quay trở lại tổng đàn Ba Tư, thứ chờ đợi nàng cũng là giàn thiêu đến chết mà thôi.
Tiểu Chiêu tuy rằng giờ đã lên làm giáo chủ, nhưng nàng niên kỷ còn trẻ, lại thuộc về dạng với cục diện không trâu bắt chó đi cày, chỉ có danh phận giáo chủ, còn quyền hành trong giáo là do thập nhị Bảo Thụ vương cùng với trưởng lão nắm giữ ở trong tay, những người kia vì tranh đoạt quyền lực giáo chủ, nếu có cơ hội diệt trừ Tiểu Chiêu há lại sẽ buông tha?
– Đây là chuyện của ta, không cần đến ngươi quan tâm.
Đại Khỉ Ti kiên trì nói ra.
– Vậy được rồi, vậy thì tại hạ sẽ nói đến nói một chút chuyện có cùng tại hạ liên quan đến.
Tống Thanh Thư từ trong lòng ngực lấy ra văn tự để tại trước mặt nàng…
– Phu nhân còn nhớ rõ đây là cái gì không này?
Đại Khỉ Ti nghi ngờ mắt nhìn, rất nhanh sắc mặt lại đỏ lên, cái văn tự này nàng làm sao mà không nhận biết, lúc trước Thường Thắng vương bị nhốt vào Thiên Lao, nàng vì muốn cứu, không tiếc dùng sắc đẹp dụ hoặc chủ thẩm Đường Quát Biện, văn tự này lúc ấy là lập ra chứng từ giao dịch.