Phần 40
Tống Thanh Thư đến bên cạnh hai nàng, hiện lên trước mắt là một vùng bình nguyên rộng rãi, chung quanh là các dãy núi bao bọc, nước gợn ánh trăng làn ngân quang lấp lánh, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì có thể đây là Tẩy Kiếm Trì mà Âu Dương Phong nói qua lúc trước.
Lúc này trước mặt hồ đứng chừng cả trăm đạo nhân, đều là áo bào xám mão vàng, tay cầm trường kiếm, ánh kiếm lập lòe chói mắt.
Tống Thanh Thư ánh mắt ngưng tụ, đây là mười bốn tổ, mỗi tổ bảy người, phân bổ ra thành mười bốn Thiên Cương Bắc Đẩu Trận, cứ bảy tổ Thiên Cương Bắc Đẩu Trận, lại liên kết hợp thành một Thiên Cương Bắc Đẩu Trận lớn, như vậy sẽ có hai vòng Thiên Cương Bắc Đẩu Trận chính, tương sinh tương khắc, hỗ trợ lẫn nhau.
Tống Thanh Thư giật mình, thảo nào hai nàng dừng lại không tiến, vừa rồi chỉ một tổ bảy người dàn Thiên Cương Bắc Đẩu Trận dồn ép hai nàng thúc thủ vô sách may mà có hắn chỉ điểm nên phá trận được, còn hiện tại bây giờ trận thế này uy lực đã tăng lên hơn gấp mười lần.
– Người đến từ phương nào, lại tự tiện dám xông vào Trùng Dương cung, hãy xưng danh ra!
Người cầm đầu là đạo nhân lớn tuổi, Tống Thanh Thư vốn cùng Trùng Dương cung không có qua lại, cho nên không nhận thức được đạo hiệu của lão. Âu Dương Phong cùng Cừu Thiên Nhẫn trong giang hồ có bối phận rất cao, ngay cả Mã Ngọc, Khâu Xử Cơ mà còn thuộc hạng vãn bối của bọn họ, chứ đừng nói đến đám người trước mắt này cho nên cũng chẳng biết đến cùng là ai…
Bị đạo sĩ kia chất vấn, Tống Thanh Thư cũng không tức giận, đáp:
– Chúng ta chính là sứ giả triều đình Kim quốc, chuyến đi này là vì sắc phong quý giáo đấy.
– Kim quốc?
Nghe câu trả lời của hắn, đám đạo nhân liền bàn tán, Toàn Chân giáo trong giang hồ xưa nay tự cho mình là chính nghĩa, năm xưa tổ sư Vương Trùng Dương sáng lập ra môn phái cũng là vì làm nghĩa sĩ chống Kim, thân làm đệ tử bọn họ lại há lại không biết đến tầng quan hệ này?
Nhiều năm qua Kim quốc bởi vì chuyện xáo xào trong triều, cũng không có thời gian quản đến Trùng Dương cung, bởi vậy song phương cũng là bình an vô sự, lần này triều đình Kim quốc vì sao đột nhiên đến để mà sắc phong?
Đạo nhân kia mặc dù trong giáo chỉ thuộc hàng tứ đại đệ tử, nhưng dù sao lớn tuổi, kiến thức rộng rãi, biết rõ cái sắc phong này tuyệt tiếp không được, bằng không thì về sau Trùng Dương cung không thể đặt chân vào chốn giang hồ rồi.
Chẳng qua hiện nay Trùng Dương cung dù sao thì nằm trong phạm vi quản hạt của Kim quốc, nên cũng không dám trực tiếp phản kháng triều đình nên đạo nhân kia hắng giọng, đáp:
– Xin thứ lỗi, hôm nay bên trong tệ giáo đang tiến hành tiếp nhận tân nhiệm chưởng giáo, lúc này không thể tiếp gặp người ngoài, tôn sứ trước có thể xuống dưới chân núi nghỉ ngơi, chờ tệ giáo sau khi hoàn thành xong việc tiếp nhận chưởng giáo, tệ giáo sẽ phái người xuống mời các vị.
Lão ý định áp dụng kéo dài thời gian, để cho người trong giáo tranh thủ thương lượng phương pháp ứng đối…
Tống Thanh Thư gật đầu, khó trách trên đường khắp nơi bố trí phòng vệ, nguyên lai hôm nay là lễ tiếp nhận chưởng giáo của Trùng Dương cung, vì vậy ở trên núi không chỉ có Thiên Cương Bắc Đẩu Trận bình thường, mà còn thiết lập hai cái Thiên Cương Bắc Đẩu Đại Trận, chính là đề phòng bị địch nhân thừa cơ xâm lấn.
Trùng Dương cung dù sao đã từng là đại phái của thiên hạ, tuy rằng những năm gần đây có chút thay đổi không bằng trước kia, thế nhưng nội tình bên trong vẫn là không thể xem thường.
Nghe được đạo nhân kia nói, Tống Thanh Thư trong nháy mắt hiểu ý đồ của lão, còn chưa kịp nói, thì Bồ Sát Thu Thảo đi đầu mở miệng.
– Đạo trưởng nói cái gì vậy, chúng ta là đến sắc phong, vừa vặn gặp lúc tân nhiệm chưởng giáo của quý giáo làm lễ tiếp nhận, sẵn dịp ngay lúc triều đình sắc phong, tân chưởng môn quý giáo chẳng phải là được danh chính ngôn thuận sao?
Đám đạo nhân trên mặt liền lộ ra vẻ phẫn nộ, cho rằng môn phái chúng ta chọn chưởng môn, vì sao phải cần triều đình Kim quốc sắc phong mới là danh chính ngôn thuận?
Đạo nhân sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng đáp:
– Bần đạo vừa rồi đã nói, tệ giáo trong lúc đang làm lễ tiếp nhận chưởng giáo, thứ cho không tiếp người ngoài.
Cừu Thiên Nhẫn cười lạnh:
– Nếu chúng ta không đi thì sao đây?
Đạo nhân lớn tuổi hừ lạnh, rút ra trường kiếm vung lên trên không trung, thanh kiếm xé gió, thanh âm ong ong kéo dài không dứt:
– Bần đạo gánh vác trách nhiệm trấn thủ tại đây, nếu các vị cứ cố chấp không nghe, vậy thứ cho bần đạo vô lễ.
Lão vừa dứt lời, toàn bộ chúng đạo sĩ đều vung trường kiếm, chín mươi tám thanh kiếm lay động không ngớt, kích khởi thành trận gió táp, kiếm quang hợp thành mảnh lưới ánh sáng, cực kỳ uy phong.
Bởi vì lần này Doãn Chí Bình tiếp nhận chưởng giáo, tất cả tam đại đệ tử đều là sư huynh của hắn, cho nên đều có mặt tham gia lễ tiếp nhận, bởi vậy an bài thủ vệ đều là tứ đại đệ tử và ngũ đại đệ tử, cho dù bọn họ bối phận không cao, nhưng đều là hảo thủ chọn kỹ lựa khéo, bởi vậy lúc này đồng thời vung kiếm, thanh thế cuồn cuộn mênh mông không thể xem thường.
Âu Dương Phong hừ:
– Đồ tử đồ tôn của Vương Trùng Dương càng ngày càng không nên thân, ỷ dựa vào lưu lại cái gọi là Thiên Cương Bắc Đẩu Trận thì cái đuôi đã vểnh lên trời, chẳng qua là lấy nhiều đánh ít mà thôi, lão phu không để vào mắt.
Đám đạo sĩ lập tức giận dữ:
– Lão thật sự là nói khoác mà không biết ngượng, nếu thật sự có bổn sự thì tới thử xem Thiên Cương Bắc Đẩu Đại Trận của bổn giáo.
Đám người kia phần lớn là đệ tử trẻ tuổi, chưa từng thấy qua cảnh tượng năm xưa Âu Dương Phong xông lên Trùng Dương cung, bằng không thì tuyệt sẽ không dám nói năng lỗ mãng như thế.
Âu Dương Phong cười khẩy:
– Thử xem thì thử xem!
Vừa dứt lời, thì thân hình liền hướng đến bảy tên đạo sĩ cách lão gần nhất nhào tới.
Tốc độ của lão quá nhanh, thế cho nên đám đạo sĩ phản ứng không kịp, đến lúc muốn trợ giúp cũng không kịp, may mắn bảy đạo nhân trẻ tuổi thường ngày huấn luyện nghiêm chỉnh, bọn họ gần như theo bản năng chuyển kiếm qua tay trái, tay phải tương liên hợp lực lại với nhau, dung nội lực của bảy người ngăn cản Âu Dương Phong chiêu này.
Trải qua mấy chục năm kinh nghiệm lăn lộn trong chốn giang hồ làm cho Âu Dương Phong vận dụng biến chiêu ảo diệu, thậm chí có thể còn trên Tống Thanh Thư, tuy bảy đạo sĩ phản chưởng rất mạnh, nhưng Âu Dương Phong lợi hại hơn, lão biến hóa rất nhanh thu hồi rút chưởng lực lại, bảy tên đạo nhân đang ra sức chặn chưởng Âu Dương Phong nên mãnh lực đẩy tới ngăn cản, không ngờ lập tức liền có một làn đại lực dẫn dắt hút tới phía trước, bảy người thế chân bất định, không tự chủ bị mất đà ngã sấp xuống phía trước, tuy rằng lập tức gượng nhanh bật người lên, nhưng vẫn dính bụi đất cực kỳ xấu hổ.
Đạo nhân lớn tuổi râu dài thấy Âu Dương Phong ra tay lợi hại, chỉ một chiêu liền đã làm bảy tên sư điệt ngã sấp xuống, kinh hãi thét dài, lập tức mười bốn tổ Thiên Cương Bắc Đẩu Trận, chồng chất liên lên thành Thiên Cương Bắc Đẩu Đại Trận, cho dù địch nhân chưởng lực cường thịnh mạnh gấp mười lần, cũng khó mà hai tay chạm chưởng với chín mươi tám người.
Âu Dương Phong không nghĩ tới trận pháp của đối phương phản ứng nhanh như vậy, nhìn qua uy lực không thể khinh thường. Lão năm xưa đã tự tay lĩnh giáo qua Thiên Cương Bắc Đẩu Trận, còn Thiên Cương Bắc Đẩu Trận thì lão chưa từng có chưa thấy qua, có thể là đám người Khâu Xử Cơ về sau mới nghiên cứu sáng tạo ra.
Lúc trước lão tự nghĩ cho dù là đụng phải Toàn Chân Thất Tử tự mình sử xuất trận pháp, thì lão cũng có lòng tin phá trận, nhưng hôm nay gặp phải hai cái Thiên Cương Bắc Đẩu Đại Trận, cùng sở hữu mười bốn vị trí cực bắc, vậy thì làm như thế nào để phân thân ứng đối?