Phần 78
Dù là Bồ Sát Thu Thảo lúc này trong lòng run sợ, vẫn bị lời nói của hắn làm tức giận:
– Vô sỉ!
Tống Thanh Thư thấy mình bị oan uổng:
– Trời đất chứng giám, ta chẳng qua là thấy tiểu thư bây giờ toàn thân không mặc y phục, chỉ bọc lấy một cái chăn bất tiện đi ra ngoài, nên mới bảo quay về trên đệm để trao đổi, chứ không phải như chuyện tiểu thư nghĩ…
Đương nhiên Tống Thanh Thư lúc này cũng ý thức được lời nói của mình vừa rồi có nghĩa khác, đều do sự tình phát sinh đột ngột, hơn nữa lúc tiệc tối rượu đưa lên uống quá nhiều, dẫn đến phản ứng của hắn so với bình thường chậm nửa nhịp.
Bất quá Bồ Sát Thu Thảo nghe tới thì thì cũng không phải nghĩ chuyện như vậy, vừa bị hắn cướp đi trinh tiết quý giá, lại đột nhiên phát hiện đối phương ẩn tàng bí mật động trời như vậy, lúc này Tống Thanh Thư tại trong mắt nàng đã là ác ma, nên nàng đâu còn dám tin lời hắn nói, gấp đến độ cái gì cũng không cần biết, liền cứ xông hướng ngoài, một bên hướng hô to:
– Có ai không, nguyên soái đã bị…
Nàng còn chưa nói xong, thì bị Tống Thanh Thư điểm trúng huyệt đạo.
Nhìn xem nàng ngã lăn trên đất, Tống Thanh Thư trong mắt hiện lên sát khí:
– Ta khuyên bảo tiểu thư không nghe, đã là như vậy, thì đừng có trách ta không khách sáo…
Đúng lúc này, ngoài cửa chạy tới mấy cái thị vệ:
– Xảy ra chuyện gì?
Tiếng kêu của Bồ Sát Thu Thảo vừa rồi đúng là vẫn có quân binh nghe được.
– Không có gì, các ngươi lui ra đi.
Tống Thanh Thư dùng thanh âm Đường Quát Biện quát.
– Bẩm… nguyên soái nghỉ ngơi.
Nghe được thanh âm của hắn, mấy tên quân binh liền cáo lui.
Nghe được tiếng bước chân mấy tên quân binh rời đi, Bồ Sát Thu Thảo đã vô cùng tuyệt vọng.
Nàng bởi vì bị điểm huyệt đạo, cũng vô lực lấy cái chăn bao lấy trên người, sau khi té ngã trên đất, tấm chăn rơi ra, trên người nàng mỗi một tấc da thịt đều bại lộ ra ngoài…
Tống Thanh Thư thoáng nhìn một cái, cái âm hộ nàng vẫn còn ửng đỏ, thảm lông rối bời vì dính dịch nhờn, trong lòng hắn lập tức một cỗ tà hỏa ứa ra, phải biết rằng uống rượu vốn là dễ dàng kích thích ham muốn, hơn nữa vừa rồi sự tình tiến hành mới nửa chừng, đang trong lúc cao hứng lại đột nhiên bị cắt ngang, giờ lại bị thân thể trần truồng của đối phương làm cho kích thích, hắn biết rõ hôm nay chuyện này đã không có cách nào bỏ qua.
Tống Thanh Thư tính tình xưa nay phóng khoáng, nếu như không có cách nào bỏ qua, còn chi bằng cứ làm ác nhân đến cùng, trước thống khoái một phen rồi hãy nói, về phần như thế nào để giải quyết hậu quả, nói không chừng đợi lát nữa sau khi thống khoái xong thì sẽ có phương pháp.
Nhìn thấy ánh mắt Tống Thanh Thư biến hóa, thiên tính nữ nhân mẫn cảm làm cho nàng liền biết sắp phát sinh cái gì, nàng hoảng hốt:
– Ngươi muốn làm gì!
Chỉ tiếc nàng huyệt đạo bị phong ấn, những lời này chỉ có thể hò hét ở trong lòng.
Tống Thanh Thư cúi người đi, nâng lên đôi chân của nàng rồi đem nàng ôm ngang lên, sau đó đi về tới phía cái đệm trước đó…
Đem Bồ Sát Thu Thảo để nằm trên tấm đệm, chú ý tới sắc mặt của nàng, Tống Thanh Thư hỏi:
– Tiểu thư có phải là có chuyện muốn nói.
Bồ Sát Thu Thảo nháy mắt điên cuồng.
– Đừng trách ta không có nhắc nhở tiểu thư, nếu giải huyệt đạo thì tiểu thư đừng có loạn hô gọi bậy, thì sẽ gặp hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Tống Thanh Thư lạnh giọng nói ra.
Bồ Sát Thu Thảo lại mở trừng hai mắt, Tống Thanh Thư lúc này mới giải khai huyệt đạo của nàng.
– Ngươi đến cùng muốn làm gì?
Giải khai huyệt đạo, Bồ Sát Thu Thảo quả nhiên không có la to, cũng không có làm ra cái gì quá kích động.
Cũng không phải nàng thật sự nghe lời như vậy, mà là vừa rồi chuyện phát sinh, làm cho nàng đã hiểu ra, coi như mình bây giờ có la lên thì cũng vậy, lấy võ công của đối phương trong nháy mắt liền phong bế á huyệt nàng, miệng không thể nói cùng với hắn, còn chi bằng đồng ý cùng hắn một phen, nói không chừng còn có thể hy vọng chuyển cơ.
– Tiếp tục chuyện vừa rồi chưa có làm xong…
Tống Thanh Thư lẽ thẳng khí hùng đáp.
Bồ Sát Thu Thảo sững sờ, tiếp theo da thịt đều hồng thấu, nàng thấy cảnh giới vô sỉ của đối phương làm cho sợ ngây người, trong lúc này không biết nên phản ứng như thế nào.
Lúc sức nặng thân thể Tống Thanh Thư một lần nữa áp đến trên người nàng, thì nàng cũng kịp phản ứng, vội vươn tay đẩy đối phương ra.
Tống Thanh Thư lạnh giọng nói ra:
– Nữ nhân khí lực vốn là so với nam nhân thì yếu, huống chi võ công của ta tại phía trên của tiểu thư, cho nên dù có phản kháng cũng vô dụng, chỉ thêm thêm thống khổ mà thôi.
Bồ Sát Thu Thảo nghiến răng nói:
– Không phản kháng? Chẳng lẽ ta chủ động mà phối hợp với ngươi sao?
– Vậy cũng không nhất định…
Tống Thanh Thư cười cười…
– Thật ra thì tiểu thư nếu đã biết được bí mật của ta, có thể là ta sẽ giết người diệt khẩu đấy…
Nghe được giết người diệt khẩu bốn chữ, Bồ Sát Thu Thảo sắc mặt trắng nhợt, bất quá nàng quật cường nói:
– Ngươi cho dù là giết ta, thì ta cũng sẽ không thuận theo ngươi đâu…
Tống Thanh Thư lơ đễnh:
– Tiểu thư còn không chưa có nghe ta nói hết, ta nếu như giết tiểu thư, thì trên đời này, không có tường nào mà gió không lọt qua được, về sau một ngày nào đó truyền tới trong tai phụ thân của tiểu thư, còn chi bằng ta trong lúc phụ thân của tiểu thư không hề phòng bị, thời điểm này ra tay, triệt để đem Bồ Sát gia tộc nhổ tận gốc.
Bồ Sát Thu Thảo trợn nhìn, nàng biết rõ đối phương tuyệt đối có năng lực làm được chuyện như thế, coi như là hắn không sử dụng thượng thư lệnh hoặc là quyền lực của nguyên soái, vẻn vẹn dựa vào võ công của hắn, muốn ám sát phụ thân, ca ca, quả thực là dễ như trở bàn tay.
Bắt lấy Tống Thanh Thư lời nói xoay chuyển:
– Chẳng qua nếu như tiểu thư có thái độ đủ tốt, chúng ta có thể hợp tác cùng nhau đưa ra một phương pháp xử lý giải quyết vẹn toàn đôi bên, Bồ Sát gia tộc có thể tránh được trận tai bay vạ gió này. Hiện tại đã nghĩ thông suốt chưa?
Tống Thanh Thư trầm giọng hỏi.
Bồ Sát Thu Thảo cắn môi, sắc mặt âm tinh biến hóa, rốt cục bất đắc dĩ gật đầu.
Khi cây côn thịt của Tống Thanh Thư chuẩn bị lần nữa chui vào bên trong âm động của nàng, Bồ Sát Thu Thảo duỗi tay giữ lại bộ ngực của hắn, thấp giọng hỏi:
– Ngươi rút cuộc là ai? Ta không muốn cứ u mê ngay cả là ai cướp đi trinh tiết của ta mà cũng không biết.
– Kim Xà vương, Tống Thanh Thư.
Nghe được câu trả lời của hắn, Bồ Sát Thu Thảo trên mặt lộ ra kinh ngạc nhẹ nhàng hơn, bàn tay chống đỡ lấy lồng ngực cũng thu trở về, đồng thời khóe mắt lưu lại một hàng thanh lệ: “Dương đại ca, xin lỗi…”