Phần 86
Tiêu Uyển Nhi đâu còn dám tin lời hắn nói, vội giãy giụa lấy muốn ngồi lên, không biết Tống Thanh Thư sử dụng thủ đoạn gì, làm cho toàn thân nàng như nhũn ra, giãy giụa mấy lần cũng không có nhúc nhích được.
– Đại đương gia, ngươi mau buông ta ra.
Tiêu Uyển Nhi đỏ mặt đẩy hắn ra.
Tống Thanh Thư trơ mặt ra tiến đến bên tai nàng nhẹ giọng hỏi:
– La phu nhân, trong khoảng thời gian này có nhớ ta không vậy?
Tiêu Uyển Nhi mặt đỏ bừng, nghiêm mặt nói:
– Đại đương gia, xin hãy tự trọng!
– La phu nhân, nhất nhật phu thê bách nhật ân, nhanh như vậy phu nhân đã trở mặt rồi, phu nhân như vậy làm ta rất thương tâm a.
Tống Thanh Thư làm ra một bộ đau thương gần chết vậy.
Nghe hắn nhắc lại chuyện trước đó, Tiêu Uyển Nhi trong lòng cũng rung động, bất quá lý trí vẫn chiếm được thượng phong:
– Đại đương gia, ngươi đã đáp ứng ta, chỉ cần ta đem sự tình Dương Châu làm tốt, thì ngươi sẽ không còn tiếp tục quấn quýt lấy ta mà…
Tống Thanh Thư đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua hai má trắng nõn của nàng, khiến đôi lông mi nàng run rẩy:
– Nhưng bây giờ sự tình Dương Châu vẫn là chưa xong…
Tiêu Uyển Nhi là phụ nhân, thân thể vốn đang vào thời kỳ sung mãn chín mọng, lúc này lại bị khí tức dương cương cực nóng của hắn bốc ra, toàn thân xương cốt đều nhanh muốn xốp giòn rồi, bất quá trong đầu còn sót lại lý trí làm cho nàng vẫn là cự tuyệt:
– Ta không thể làm chuyện có lỗi với La sư ca nữa…
Tống Thanh Thư khóe miệng hơi giơ lên, hắn biết rõ phòng tuyến của nàng đã có chút ít buông lỏng:
– Phu nhân nào có lỗi gì với La sư huynh đâu, phải biết rằng lấy võ công của hắn cùng năng lực, hơn nữa lại đứt gãy một tay, nếu không bởi vì có quan hệ với phu nhân, ta há lại để cho hắn nhiều cơ hội như vậy? Phóng nhãn toàn bộ thiên hạ, nam nhân kiến công lập nghiệp làm rạng rỡ tổ tông mới là sự tình trọng yếu nhất, cho nên đối với La Lập Như, cho dù là liệt tổ liệt tông La gia có biết, vẫn phải cảm tạ phu nhân cũng còn không kịp, há lại phu nhân cảm thấy có lỗi với hắn?
– Ta…
Tiêu Uyển Nhi cảm giác, cảm thấy hắn trong lời nói có chỗ nào không đúng, thế nhưng trong nhất thời lại nghĩ không ra, nên không biết như thế nào phản bác.
Tống Thanh Thư rèn sắt khi còn nóng nói:
– Hơn nữa càng trọng yếu hơn chính là, phu nhân làm tất cả, cũng là vì trượng phu của mình hay là bởi vì chính bản thân của phu nhân đây?
– Đương nhiên không phải là vì ta… nhưng là… chuyện này…
Tiêu Uyển Nhi đỏ mặt vội phản bác.
Tống Thanh Thư dứt khoát ngắt lời nói:
– Không có nhưng là trong đây, chuyện này chỉ có phu nhân biết, ta biết, ta lại không có nói với trượng phu của phu nhân, chắc hẳn phu nhân cũng sẽ không ngốc đến nỗi nói cho hắn biết. Như vậy trong lòng hắn, thì phu nhân vẫn là thê tử ôn nhu, người ở bên ngoài xem ra, phu nhân vẫn là một nữ nhân dịu dàng thục đức, vậy thì có gì mà sợ đây?
Tiêu Uyển Nhi lẩm bẩm nói:
– Thế nhưng là trên đời không có tường nào mà gió không lọt qua được.
Tống Thanh Thư an ủi…
– Chuyện của chúng ta tuyệt sẽ không bị người phát hiện, trừ phi…
– Trừ phi cái gì?
Tiêu Uyển Nhi lòng lập tức treo lên, Tống Thanh Thư tà khí cười cười, ôm nàng, bên tai nói:
– Trừ phi phu nhân không cùng hắn hoán ái, mà bỗng nhiên mang cốt nhục của ta…
Tiêu Uyển Nhi hai má lập tức đỏ lên hờn dỗi, nàng giơ lên đôi bàn tay trắng như phấn đánh đối phương:
– Ta làm sao có thể mang cốt nhục của ngươi được chứ?
Quyền của nàng tựa như gãi ngứa ngứa hắn, Tống Thanh Thư tùy ý để cho nàng đánh lấy, nghe vậy ngạc nhiên nói:
– Vì sao không có khả năng được?
Tiêu Uyển Nhi không có khả năng biết hắn đã luyện tinh hóa khí, nếu không có muốn thì sẽ tuyệt không làm cho nữ nhân thụ thai, nàng sao lại nói chắc chắn như thế?
Tiêu Uyển Nhi sắc mặt đỏ:
– Không có khả năng là không khả năng, tóm lại ngươi đừng hỏi nữa.
Tống Thanh Thư liên tục truy vấn, Tiêu Uyển Nhi chỉ là đỏ mặt lắc đầu, nhìn nàng thẹn thùng, hắn liền cúi đầu liền hướng đến cặp môi đỏ mọng của hắn hôn xuống. Tống Thanh Thư hôn nồng nhiệt đủ khiêu khích, tại miệng lưỡi xâm nhập vào, Tiêu Uyển Nhi liên tiếp bại lui, mặc dù nàng một mực chống cự giãy giụa, biểu hiện ra có chút ương ngạnh, nhưng hô hấp vẫn là vô pháp ức chế dần dần dồn dập lên, một tia tính dục đã nhen nhóm lặng lẽ bò lên trên gương mặt của nàng làm cho đỏ ửng, theo nụ hôn nồng nhiệt của Tống Thanh Thư duy trì liên tục, sự chống cự của nàng từ giãy giụa biến thành khẽ mở hé đôi môi, để cho đầu lưỡi của hắn duỗi vào bên trong miệng nàng.