Phần 95
Tống Thanh Thư mỉm cười, nàng thật đúng là điển hình một tiểu thư khuê các Giang Nam:
– Hừ, ta là người Nữ Chân, nên không dùng theo quy củ người Hán, nhanh lên nói cho ta biết.
Trình Dao Già mím môi, lắc đầu.
Tống Thanh Thư nhãn châu xoay động, cười nói:
– Ta hiểu được, nguyên lai phu nhân rõ ràng muốn ngồi tại trong lòng của ta, ngoài miệng xấu hổ không nói ra được, vì vậy cố ý dùng loại phương pháp này để ta tiếp tục ôm phu nhân, có phải hay không?
– Không phải!
Trình Dao Già vội la lên, dường như vì chứng minh sự trong sạch của mình, nàng nói tiếp…
– Ta là Trình Dao Già, bây giờ ngươi có thể buông ta ra?
– Trình Dao Già, thật sự là một cái tên xinh đẹp…
Tống Thanh Thư tán thưởng…
– Phu nhân không phải mới vừa nói tên của phu nhân, ngoại trừ phụ mẫu bên ngoài, chỉ có thể nói cho phu quân của mình biết, bây giờ nếu như phu nhân đã nói cho ta biết tên, có phải hay không đã nghĩ tới cũng muốn ta làm phu quân của phu nhân a?
Trình Dao Già vừa thẹn vừa giận:
– Rõ ràng là ngươi nói bậy đấy! Khoan hãy nói, nhân gia cũng đã có trượng phu rồi…
– Có trượng phu thì có quan hệ gì chứ, bỏ nhau đi a, sau đó ta mang phu nhân quay về Kim quốc, để cho phu nhân hưởng thụ nhất phẩm cáo mệnh phu nhân.
Tống Thanh Thư cười nói ra, đồng thời trong lòng cảm thán, tính tình của mình thật đúng là đau đầu, quả thực cái miệng cứ hay ba hoa lên.
– Ta không muốn!
Trình Dao Già lo lắng tình hình bên trong cỗ kiệu bị người ngoài chứng kiến, bởi vậy giảm thấp xuống thanh âm.
Chú ý tới hành vi của nàng, Tống Thanh Thư đã tính trước rồi, nữ nhân như vậy thì rất dễ dàng đối phó a.
– Phu nhân đã không muốn bỏ trượng phu của mình, vậy cũng không có vấn đề gì, ta hoàn toàn sẽ không chú ý đến việc phu nhân đã có trượng phu, cái loại cảm giác thành tựu chinh phục được phu nhân càng thêm mãnh liệt hơn, sẽ càng làm cho ta ưa thích đấy.
– Ngươi… thật là vô sỉ!
Trình Dao Già tức giận, chỉ là lúc này nàng yếu ớt không thể vận công, thân thể không có lực phản kháng, đành phải cùng hắn giảng đạo lý…
– Ngươi đúng là không nói đạo lý, vừa rồi ngươi nói chỉ cần ta trả lời vấn đề của ngươi, thì ngươi sẽ buông ra ta mà?
Tống Thanh Thư duỗi ra ngón tay tại trước mặt nàng lung lay:
– Ta vừa rồi nói là phu nhân trả lời vấn đề, ta có thể cân nhắc thả phu nhân ra, chứ chưa nói nhất định là sẽ thả phu nhân ra a.
– Ngươi!
Trình Dao Già tức giận toàn thân phát run, nàng đời này cho tới bây giờ chưa thấy qua người nào vô sỉ đáng giận như vậy, chỉ sợ hắn so với Âu Dương Khắc trước kia còn có phần hỗn đản hơn chứ không dưới.
Tống Thanh Thư nói ra:
– Như vậy đi, phu nhân trả lời ta mấy vấn đề nữa, ta sẽ thả phu nhân ra, như thế nào?
– Không!
Trình Dao Già dứt khoát quay đầu đi…
– Ngươi một chút chữ tín cũng không có, ta coi như là có đáp ứng, ngươi cũng sẽ không thả ta xuống.
Tống Thanh Thư cười nói:
– Đáp ứng thì ta có lẽ sẽ thả phu nhân xuống, còn nếu không đáp ứng mà nói, ta chắc chắn sẽ không thả phu nhân xuống, tại sao không thử một chút để xem như thế nào, lại biết rõ là ta không thả phu nhân ra? Chẳng lẽ đúng như ta nói như vậy, phu nhân ưa thích ngồi ở trong lòng của ta?
– Hừ, không biết xấu hổ!
Trình Dao Già đỏ mặt phun nói.
– Ta đây cứ coi như là phu nhân đồng ý giao dịch của chúng ta…
Tống Thanh Thư thanh âm đột nhiên trở nên nghiêm túc…
– Các người từ khi đến Dương Châu, đã có từng gặp qua Giang Chiết đề đốc Lý Khả Tú chưa?
Trình Dao Già sợ hãi cả kinh, thốt ra:
– Ngươi làm sao biết…
Nói tới chỗ này vừa nàng liền thấy không ổn, vội ngừng không nói tiếp.
Tống Thanh Thư đáp:
– Phu nhân đừng quản ta là làm sao mà biết được, dù sao cũng là đã biết, bằng không thì phu nhân cho rằng ta chạy đến trong chùa để ngắm hoa sao?
Trình Dao Già cắn môi:
– Ngươi đừng có mong đợi gì, ta sẽ không nói đâu.
– Dù là bị ta một mực cứ như vậy ôm vào trong lòng cũng không nói?
Tống Thanh Thư vừa nói còn thuận thế kéo qua bờ eo của nàng một chút, bàn tay xẹt qua cái bụng dưới bằng phẳng không một sợi thịt thừa, nàng dù là gả cho người đã nhiều năm như vậy, dáng người vẫn bảo trì cực tốt như vậy, bàn tay kia tiếp tục làm như vô tình rơi xuống giữa hai chân nàng có chút hở ra, tay hắn còn chưa kịp hành động, thì Trình Dao Già vô thức kẹp lấy, lại may mắn thế nào đấy, vừa vặn đem bàn tay của hắn giáp tại giữa hai chân mình ngay tại chỗ thần bí riêng tư, lập tức bàn tay hắn được kẹp vào một cái nơi mềm mại ấm áp trán đầy cực độ cám dỗ, Trình Dao Già cũng cảm giác được hành động của mình không ổn, dưới loại tình huống này, nàng liền tranh thủ nới lỏng ra cặp đùi vốn đang kẹp chặt…
Trình Dao Già bị như vậy khiến cho toàn thân run lên, chẳng qua hiện nay trong lòng nàng là vì quốc gia đại nghĩa, nghĩ thầm quyết không thể để cho Thát tử Kim quốc lấy được tin tức, bởi vậy chỉ là đóng chặt đôi môi, không chịu nói thêm một chữ nữa.
– Phu nhân thật là quật cường a…
Tống Thanh Thư lơ đễnh…
– Xem ra đã không có cách nào làm cho phu nhân sợ hãi, như vậy đi, chúng ta thay đổi phương pháp, từ giờ trở đi ta sẽ đếm số, nếu như phu nhân tiếp tục không chịu nói, sau khi ta đếm đến mười, thì sẽ liền cởi một bộ y phục trên người của phu nhân, để xem coi như thế nào đâ…
Trình Dao Già thân hình run rẩy, trong mắt rõ ràng đã có ý sợ hãi.
– Mười… Chín… Tám… Bảy…
Theo một tiếng Tống Thanh Thư đếm, trong mắt Trình Dao Già giãy giụa càng đậm chi ý, chỉ bất quá việc này thật sự có quan hệ trọng đại, nếu là cơ mật bị tiết lộ, hậu quả kia là nàng hoàn toàn không thể gánh chịu nỗi đấy.
– Xem ra phu nhân tựa hồ không ngại bị ta cởi y phục ra a.
Đếm xong về sau, Tống Thanh Thư cười lạnh, ngón tay đưa đến trên nút thắt cổ áo nàng.
Phải biết rằng ngoại trừ trượng phu, chưa từng có nam tử nào chạm qua nàng như vậy, cảm nhận được bàn tay của đối phương cởi lấy y phục của mình, Trình Dao Già xấu hổ giận dữ, toàn thân run đến càng lợi hại hơn rồi.
Tống Thanh Thư cố ý đem động tác cởi y phục của nàng rất chậm, để cho Trình Dao Già sở thụ giày vò.
Cởi y phục của nàng không phải là mục đích của hắn, chỉ là một loại thủ đoạn bức bách nàng đi vào khuôn khổ mà thô, Trình Dao Già toàn thân tổng cộng có đến ba bộ y phục, nếu là cởi thoát quá nhanh, phòng tuyến tâm lý của nàng còn không có bị đánh tan, thì hắn cũng sẽ có chút lúng túng.
Dù sao Tống Thanh Thư chỉ là muốn biết rõ tình huống sứ thần Tống triều cùng Lý Khả Tú tiếp xúc, cũng không phải là muốn làm ô nhục vị phu nhân ở trong lòng mình này…
Cởi ra bộ y phục phía ngoài của nàng, Tống Thanh Thư không khỏi phạm vi lớn dùng hai tay của mình lướt qua trên cái mông lớn nàng, hắn cảm giác được, cái mông đầy đặn của nàng rất tròn mà ngạo nghễ ưỡn lên, sờ ở phía trên, thậm chí có một loại nói không nên lời cảm giác thoải mái, Tống Thanh Thư cố ý để bàn tay vừa vuốt qua cái mông nàng lên trước mũi ngửi lấy:
– Thật là thơm a, cũng không biết tiếp tục cởi ra, ở sâu bên trong chỗ đó mùi hương có thay đổi gì hay không đây?
Nói xong những lời này, Tống Thanh Thư thấy mình cũng ác hàn không thôi, làm sao nghe được giống như là một tên hái hoa đạo tặc đang đùa giỡn với một nữ nhân nhà đàng hoàng vậy? May mắn lúc này khuôn mặt đỡ đòn chính là thân phận của Đường Quát Biện, cho dù sau này có bị lan truyền đi ra ngoài thì mình cũng không sợ…
Bị hắn cố ý kích động như vậy, Trình Dao Già quả thực chịu không nổi nữa, nàng liền há miệng ý đồ cắn lưỡi tự sát để bảo trì cho sự trong sạch.
May mắn Tống Thanh Thư đã lường trước nàng sẽ bị kích động quá ác, cho nên một mực chú ý tới phản ứng của nàng, nghĩ là làm, ngay như nghìn cân treo sợi tóc liền đem ngón tay của hắn nhét vào trong miệng nàng, ngăn trở nàng đang tự cắn lưỡi.
Bất quá hàm răng hợp lực cắn xuống thì hạng gì kinh người, Tống Thanh Thư lại không dám dùng nội lực sợ làm chấn thương nàng, bởi vậy hai ngón tay của hắn đã nhận lấy cái cắn dốc sức liều mạng của nàng.
– Ái da…
Tống Thanh Thư hít sâu một hơi.
Trình Dao Già tự sát không thành, không chỉ có không buông miệng, ngược lại càng thêm dùng sức tiếp tục cắn hai ngón tay của hắn.
– Này, phu nhân là cẩu sao!
Tống Thanh Thư cũng nhịn không được nữa, đưa tay tại cái cằm nàng phất một cái, để cho miệng nàng không còn lực cắn, lúc này mới có cơ hội rút hai ngón tay theo trong miệng nàng lấy I ra, vẻ mặt phiền muộn…
– Rõ ràng đã xuất huyết rồi.
Nhìn xem phía trên thật sâu dấu răng của mình trên hai ngón tay hắn, Trình Dao Già cũng không nghĩ tới cái này là kiệt tác của mình, lộ ra vẻ mặt xin lỗi, bất quá vừa nghĩ tới nam nhân đáng giận này, tình cảnh áy náy lập tức tan thành mây khói, ngược lại khuôn mặt xinh xắn của nàng còn lộ ra vẻ đắc ý.
Tống Thanh Thư chứng kiến nét mặt của nàng, lập tức tức giận đầu óc nóng lên, liền đưa tay đến trước ngực nàng xoa bóp lấy hai bầu vú đầy đặn của nàng:
– Hừ, ta cũng nên thu chút tiền lãi trở về!
Lúc Tống Thanh Thư bắt tay xoa bóp nhũ phong nàng, Trình Dao Già kêu lên sợ hãi một tiếng, cuồng loạn vặn vẹo thân thể muốn đem bàn tay của hắn hất qua…
– Không được…
Trình Dao Già vẻ đắc ý cũng đã cứng ngắc trên mặt.
Bầu vú mềm mại đầy xúc cảm kia làm cho Tống Thanh Thư đang một bụng tức giận trong nháy mắt tan thành mây khói, thay vào đó chính là hắn cũng lúng túng tự bỏ tay ra, hắn thấy mình làm như vậy tựa hồ hơi quá đáng…