Phần 19
Hí hửng vì trò nghịch tinh, tôi không đề phòng chi cả. Bất ngờ chị buông bỏ hai giò ra, chộp lấy cặc tôi, bẻ quẹo một cái đau điếng. Tôi phản ứng dơ tay định vả, chị chụp tay kịp. Chị trì kéo tôi té vô chỗ ghế chị ngồi thay đổi vị thế.
Rồi chị xốc ngồi lên úp lồn vào cặc tôi. Hai tay chị vòng sau gáy tôi, chị đu đưa chà lồn mà nắc. Chị đang nứng và bị chọc nên nhét được lồn vào cặc rồi thì chị phóng như đua ngựa. Chị nhảy chồm chồm, cả mình đu đưa, hai giò xịch xụi, tay đeo cứng cần cổ tôi.
Lồn chị tới tấp quần cho con căc tôi dẻo queo trong đám khí nhóp nhúa. Tôi vòng tay ôm sau lưng chị, kéo cho người chị sát vào tôi, rồi cùng chị cùng tôi, hai đứa nhún như chơi đu. Cặp vú chị cọ day trên ngực tôi làm cho tôi hăng lên. Tôi nghiến lấy cái lưng mà nắc, con cặc thụt ra thụt vào trơn tru.
Chị sướng bạo. Chị hơi ngửa người ra, chỉ giữ hai bàn tay trên cổ mà cứa cái lồn ào ào. Tôi nhún người hổng lên mặt ghế, ghịt lấy hông chị mà đụ. Còn chị thì căng thẳng hai tay, ngực đung đưa, phần háng dính vào khúc gân mà ngoáy mệt nghỉ.
Tôi ra một đợt, rồi hai đợt, khí lấp xấp làm cho lỗ lồn chị trơn, con cặc được dịp càng nở lớn và căng dài cạ vào hang cua của chị. Chị hùng hổ nhắp đít, tôi quíu lên ôm bó mông chị mà nắc. Hai cái vú chị quăng quật vòng vòng làm tôi phải lấy hết sức mà dện cho chị ngất ngư.
Chị tới, tôi cũng tới. Hai đứa trợn mắt, hả miệng mà cưa nhau càng lúc càng nhanh. Chị xốc xốc người như cố cạ lồn vào khắp chiều dài con cặc, còn tôi thì bặm môi và vê vú chị mà đẩy cặc lên. Chị la chói lói : ôi, ôi, chị ra…
Thế là tôi thấy dòng nước ấm thấm quyện lấy mớ lông dái và chị thụt lồn như người ta hối hả quạt mạnh cho trấu bay đi. Chị thúc giò như ngựa về tới mức, cà, giãy và ước sao cái yên ngựa đâm mạnh vào lồn cho đỡ tức ngứa.
Tôi cũng la lên : chị ơi, em mửa. Vậy là hai chị em ôm xiết lấy nhau cho hai vật còn ngậm nhau phun mửa ào ào hết khí dâm của nam lẫn nữ. Nỗi mệt rã bùng lên, tối tăm mày mặt, tôi tưởng chẳng còn muốn làm gì nữa. Chỉ muốn ngả vật ra nhắm mắt làm một giấc dài.
Chị lồm cồm rút lồn ra khỏi tôi và loạng choạng bước chưn xuống đất. Chị lảo đảo không vững, tôi phải chụp giữ để chị khỏi vấp. Khí nhễu lõng bõng ra sàn và chảy dài theo bắp vế chị. Vậy mà hai cái vú của chị vẫn còn cố trợn trừng nhìn tôi dễ ghét làm sao.
Mùa hè này thật là tuyệt diệu. Kết quả học hành của tôi làm cho chị rất vui. Chị giục tôi gửi thư về khoe với gia đình. Có lẽ chị muốn để bố mẹ tôi yên chí, đồng thời gián tiếp kể công với ông ấy về sự chăm lo của chị khiến tôi có điều kiện học hành tốt.
Ba tháng tuyệt nhiên không phải đến trường, đầu óc không bị quanh quẩn vì bài vở, nên tôi mừng lắm. Tôi chỉ mong tận dụng thời gian này để sống thực, sống trọn vẹn theo sự khao khát của tôi.
Đã mấy phen, chị rủ rê tôi đi thăm chỗ này chỗ khác, mục đích để biết được xứ Chùa Tháp ra sao và cũng để hiểu sinh hoạt của dân tộc lân bang này. Tôi chối từ mãi không được, nên nhận lời đi với chị xem hoàng cung và một vài ngôi chùa quanh thủ đô.
Đi thì đi, tiếng là mắt nhìn, tai nghe nhưng nào có nhớ được tí gì. Chị liến thoắng giảng giải, tôi ừ ừ cho qua và khi chị nhắc tôi kể lại những điều đã xem thì tôi hoàn toàn mù tịt. Chị cười hả hê cho rằng tôi như người mộng mị.
Tôi cũng nói lại với chị là chẳng có đền đài, cung điện hay chùa vàng chùa bạc nào lôi cuốn được tôi lúc này ngoài chị. Chị là kho báu ngàn đời của riêng tôi, là vườn hoa ngát hương tôi đã cố công tìm gặp. Vậy thì còn có phong cảnh nào khiến tôi phải để tâm đến nữa.
Trong lần đi dạo nơi xứ người, chị em thường tìm những bãi cỏ để ngồi tỉ tê với nhau. Chị bồng cháu bé trên tay, tôi nằm ngửa mặt gối đầu lên đùi chị, nhìn mây bay, nghe gió thổi, tâm hồn lâng lâng vô cùng. Mặc dù người qua kẻ lại có vẻ xì xào về chuyện quá thân mật của hai chúng tôi, nhưng chị vẫn coi chẳng có gì và còn tôi thì rất hãnh diện vì được mọi người trầm trồ như vậy.
Chị thố lộ với tôi về thân phận của chị. Ông ấy đã có vợ lớn ở Pháp, con cái vài đứa. Nay được điều qua làm việc ở Đông Dương, ông lấy chị có thể là để có người an ủi nỗi xa nhà. Một ngày nào đó, hết thời hạn ông sẽ trở về với vợ con. Còn chị lại lênh đênh như chiếc bè trên nước.
Tôi đã hùng dũng trấn an chị : đừng lo lúc ấy tôi sẽ lấy hẳn chị, sợ gì. Chị lắc mái đầu như hắt đi những giọt nước vừa bám vào. Rồi chị phá lên cười không kìm nổi. Chị bảo tôi vừa còn nhỏ tuổi, vừa còn phải dựa vào gia đình, cha mẹ nào bằng lòng để chuyện này thành sự thực.
Sau lần đó, hai chị em chẳng thiết đi thăm nơi nào khác. Thậm chí ngày lễ tát nước là ngày ai cũng đổ xô ra đường thì hai đứa vẫn ru rú trong nhà. Chị em không nhắc gì về sự hẹn hò giữa nhau, mỗi người đều âm thầm lo xây đắp nguyện vọng của mình.
Có điều dạo này chị không còn đóng vai người lớn với tôi. Chị tránh sự lúng túng bằng cách gọi tôi bằng tên và cũng xưng tên với tôi cho gọn. Trái lại, tôi cũng đơn giản gọi chị bằng tên và tự coi như mình ngang hang, ngang vế với chị.
Không rõ từ bao giờ, tôi trở thành kẻ có uy quyền và thường ra lệnh cho chị phải nghe theo tôi. Vậy mà chị vẫn nhẫn nhục làm theo. Có khi chị đang lo cho bé thì tôi đâm ngang sai bảo chị : cho nó bú xong đi rồi vào tôi bảo cái này.
Chẳng bao lâu thì chị đã vào. Mặc dù chị có than phiền tí ti, nhưng lại khép nép chờ tôi. Tôi hỏi chị : cho bé bú xong đã lau vú sạch sẽ chưa. Chị gật đầu. Tôi bảo chị nằm ra giường và tôi chồm lên ôm lấy hai vú mà hôn hít. Chị nhũn nhặn y hệt người vợ chiều ý chồng.
Tôi mơn lên hai vú, bóp vào hai quấng và se lên hai núm. Các cục thịt lồi ra trên đầu vú phản ứng rất nhanh. Chưa gì chúng đã săn tít lại. Tôi vê đi vê lại cho đến khi chúng cứng lên. Tôi hỏi chị bóp và mò vú như vậy có hứng không. Chị gật đầu.
Tôi lại hỏi : tôi bóp liệu có bằng ông ấy không. Chị trả lời : hơn. Tôi lại mằn cho hai đầu vú sưng thành cục và nhóng dò ý chị : bóp như vầy thì trong người thế nào. Chị ỏn ẻn đáp : rần rần như có hàng triệu con kiến bò rấm rứt trong đó.
Tôi bóp chặt hai cái vú mà nói : bây giờ tôi cắn cho cả hai vú rướm máu ra thì sao. Chị nói : của S. thì S. muốn làm gì chẳng được. Tôi càng nén chặt hai vú và hả miệng lớn như muốn ngoạm. Chị vẫn nằm yên không sợ. Tôi kéo hai vú vào gần miệng, nhưng thay vì cắn tôi lại chỉ hôn và thè lưỡi liếm từng núm vú nhẹ thôi. Chị kêu lên : S. làm M. sợ quá. Tôi hỏi : sợ gì. Chị trả lời : chẳng thà S. nói cắn thì cắn đại M. đỡ hồi hộp. Còn nói một cách mà làm một cách, M. thấy tê tê, mặc dù là đã nhiều lần vú M. bị cắn te tua rồi. Tôi cười hì hì.
Tuy thế, tôi đánh trống lảng : tại lúc đó vừa bú vú vừa đụ nên nứng lên thì cắn. Chớ bình thường làm sao dám cắn được vì vú M. đẹp quá, cắn nát uổng đi. Chị đốp chát ngay : S. quá khen chớ vú đàn bà có con sao còn đẹp nữa. Vú con gái mới lớn kìa.
Tôi không nói gì mà ngậm vú chị vào bú. Tôi thấy sự phi lý của tôi ngay. Dạo trước chờ chực chị cho bú một chút như chó chờ cứt, giờ thì hoạnh họe đủ điều, đúng là được voi đòi tiên. Song chẳng qua là tôi muốn làm tôn lên cái mặc cảm ông chủ của tôi. Mục đích là thích tách chị ra khỏi sự tôn sùng ông ấy. Tôi ưng chị phải là một người đàn bà luôn nằm dưới tôi và tôi có quyền sai khiến chị theo ý tôi muốn.
Đành rằng ông ấy nuôi mẹ con chị, nhưng tôi là người cận kề bên chị nhứt. Đêm đêm, nếu không có tôi liệu chị có chịu đựng nổi những cơn đòi hỏi xác thịt chăng. Thế nên tôi đã ban bố cho chị ân huệ để lồn không bị thất nghiệp, để vú không bị thèm thuồng thì tôi phải là con đực có quyền uy là đúng.
Tôi bú nút vú chị mà đầu óc nghĩ mung lung. Tôi vít hai cái vú, vò chúng trong hai tay và cái miệng thì thay nhau bú cái này qua cái nọ. Sữa chị giờ đã bớt, thằng bé đã lớn nên sữa cũng cạn dần. Tôi bú, tôi măn, tôi vê, tôi vò, hành tình hành tội hai cái vú xộc xệch, móp méo đi.
Chị im lìm chấp nhận hai bàn tay tôi mà mắt thì lim dim hưởng thụ. Tôi bú xùng xục, tôi nhay hai núm, tôi liếm khắp quấng và thỉnh thoảng lại cắn đầu vú nhè nhẹ, kéo cho giãn ra và nhả rồi lại cắn mấy lượt liên tiếp. Chị lâng lâng như đang được ru hồn vào giấc ngủ.
Nhìn khoảng ngực chị dềnh dàng như một bình nguyên tôi chúi đầu chúi mũi vào day, hít, dằn cho đã. Có lúc nghe chị rên ư ư nho nhỏ, tôi hỏi lý do, chị nói với tôi : S. xục dữ quá làm M. thấy nứng. Tôi hỏi : nứng chỗ nào. Chị nhích giò ra không nói. Tôi cất bớt một tay ở vú úp xuống háng hỏi : phải chỗ này hôn ? Chị mắc cỡ rúc vô ngực tôi. Tôi lên giọng trách cứ : nứng thì nhận chớ mắc cỡ gì nữa. M. nứng tức là S. đã làm đúng nghệ thuật. Thì phải nói để S. biết mà giúp nhau thỏa mãn chớ.
Nghe vậy, chị giãn hai chưn ra. Tôi vuốt bàn tay lên đám lông và bịn vô nguyên cái lồn chị mà nựng giựt giựt. Chị nhột thun người lại. Tôi biết ý nên tăng cường bú ở vú mà tay thì ấn chặt vô để nựng lồn chị sát hơn. Cái yếm lồn và hột le xục xịch trong lòng tay tôi, tôi bịn càng kín và rúc như nắc.