Phần 2
Ngày hôm sau, tôi còn nằm ngủ, Thuyền đã rời giường, nàng mỗi ngày đều dậy từ sớm để chuẩn bị bữa sáng.
Chỉ một lát sau, đột nhiên Thuyền chạy về phòng, gấp gáp đóng cửa rồi dựa lưng vào đó, bàn tay không ngừng nhẹ nhàng vuốt lên ngực. Mặt nàng rất đỏ, lộ ra vẻ bất ngờ, kinh ngạc xen lẫn ngượng ngùng, lúng túng.
“Vợ yêu, em làm sao vậy?” Tôi vội vàng từ trên giường nhảy xuống xuống, bước nhanh đến chỗ Thuyền và hỏi. Thuyền không nói gì, hai mắt nhìn chằm chằm vào tôi.
“Vợ, trộm vào nhà hay sao?” Đó là điều đầu tiên tôi nghĩ tới, bởi vì theo những biểu hiện trong ánh mắt, tôi biết nàng vừa bị thứ gì đó hù dọa.
Thuyền lấy hai tay che mặt, hét to: “Chết em rồi… Chết em rồi…” “Rốt cuộc là chuyện gì?” Tôi sốt ruột hỏi nàng. “Em vừa gặp ba, phải làm sao bây giờ, làm sao bây giờ…” Thuyền lại che mặt, vừa thẹn lại lúng túng dậm chân nói, dáng vẻ như một bé gái đang nhõng nhẽo.
Tôi bình tĩnh nhìn kỹ lại, thấy trên người nàng vẫn mặc cái váy ngủ khêu gợi tối qua. Bờ vai trần, cánh tay trắng nõn nà đều không có gì che đậy. Váy ngắn nên gần như toàn bộ từ đùi đến ngón chân chàng cũng lồ lộ.
Hiểu sơ vấn đề, tôi vội trấn an Thuyền: “Vợ à, bình tĩnh, ba vẫn chưa thấy gì nhạy cảm đâu!” Nói chưa dứt lời, thì Thuyền đã làm nắm đấm rồi nhắm thẳng vào ngực tôi: “Nếu nhìn đến chỗ kia thì chết rồi, chết rồi, còn nói gì nữa! Anh có biết vừa rồi em đã xấu hổ cơ nào hông?”
“Em còn đang ngái ngủ đã ra khỏi phòng, quên mất trong nhà còn có ba, cứ mặc đồ ngủ phải đi nhà bếp, chuẩn bị điểm tâm, tự nhiên gặp ba đứng đó, anh nói làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?” Vợ tôi lại vừa nói vừa dậm chân.
“Ai mà biết mới sớm thế này mà ba đã thức đâu trời?” Tôi vừa nói đột nhiên lại sực nhớ tới rồi bất giác kêu lên: “Thôi chết rồi!” “Sao vậy anh?” Thuyền đã hoảng sợ càng thêm phần hoang mang, gấp gáp hỏi tôi.
“Em có biết ba tối hôm qua tại sao cứ nói muốn về nhà hoặc muốn thuê phòng ở bên ngoài không?”
“Em nào biết, tối qua em còn hỏi lại anh mà?” Thuyền liếc mắt một cái rồi trả lời.
“Ba nói là ở trong nhà không có tiện, tối qua nói với anh ba sợ bình thường ở nhà em mặc thoải mái quá, lỡ nhìn thấy thì không hay. Không tiện là ở chỗ đó?” Tôi đem chuyện tối qua kể lại cho Thuyền.
“Vậy sao anh không với em nói sớm một chút, giờ hay rồi, xấu hổ gần chết!” Thuyền tức giận nói.
“Anh đâu nghĩ đến sáng sớm em mặc ít như thế, ba lại thức dậy sớm như vậy, rồi hai người gặp nhau ở nhà bếp đâu?” Tôi hiện tại cũng hối hận một chút, biết vậy tối hôm qua nói cho Thuyền là ổn rồi, tính nàng cẩn thận sẽ để ý chuyện tế nhị đó. “Chồng, làm sao bây giờ, nãy em thấy ba cũng có vẻ xấu hổ, anh mau qua phòng ba xem thế nào!” Thuyền đúng là người hiếu thuận, sau khi bình tĩnh lại, liền nhớ tới bổn phận phải lo lắng cho ba chồng.
Tôi mở cửa đi ra khỏi phòng, đi vào phòng khách cùng phòng ăn đều không thấy ba, nhìn qua nhà bếp cũng không có, đi đến phòng của ba, mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng thấy ba đang làm gì đó.
“Ba đang làm gì vậy?” Ba ngồi ở mép giường, đem quần áo từng cái từng cái bỏ vào trong túi đồ. “Ba nên về quê thì hơn, con đừng cản ba làm gì!” Ba ngẩng đầu nhìn tôi một cái rồi lại cúi xuống xếp đồ vào túi.
Trong khoảnh khắc đó, tôi nhìn rõ những nếp nhăn trên gương mặt ba, tự nhủ tuyệt đối không thể để cho ba trở lại quê nhà sống cô độc. Nghĩ là làm ngay, tôi giật lấy cái túi trong tay ba rồi nói: “Con không để ba về quê đâu!” “Con mau đưa túi lại cho ba! Ba thật sự không thể ở lại!” Ba cũng kiên quyết nói với tôi, có vẻ kích động.
Cái túi đang ở trên đùi ba, tôi giật lấy, tự nhiên ba lại cầm một bộ quần áo đặt thế chỗ cái túi, dáng vẻ khá lạ. “Ba, chúng ta bình tĩnh nói chuyện được không?”
“Không có gì để nói, ba muốn về nhà!” Ba ngồi ở mép giường nói. “Ba không nghĩ cho con sao? Ba biết là con muốn làm tròn chữ hiếu mà” Tôi lại hơi mất bình tĩnh.
“Ba hiểu tấm lòng của con, nhưng ba thật sự phải về, con đừng cản ba!” “Con chính là muốn cản ba, ba đưa mấy bộ đồ kia đây, để con mang đi dẹp!” Tôi vừa nói vừa dẹp mấy bộ quần áo trên giường, rồi cầm tới cái đang đặt trên đùi ba. Ba dùng 2 tay giữ nó thật chặt như không cho tôi lấy đi. Trên mặt lúng túng như giấu giếm chuyện gì. Tôi cuối cùng đã lấy được bộ đồ, bỏ vào túi.
Nhưng đồng thời tôi hết sức kinh ngạc!!!
Ba cũng hết hồn, trên mặt càng lộ rõ nét xấu hổ! Hóa ra đũng quần ba nổi lên một cục to tướng, độn dưới lớp quần vải. Đương nhiên tôi biết trong lớp quần kia là gì? Nhưng to như thế, bảo sao tôi không há hốc mồm kinh ngạc. Căn phòng biến mất mọi âm thanh, tôi và ba đều nhìn về một chỗ.
Yên tĩnh một lúc lâu, ba mới nhìn tôi nói bằng nét khổ sở: “Con thấy hết rồi đó, con hiểu tại sao ba muốn về quê chưa!” Tôi nghe ba nói, trấn tĩnh lại rồi bắt đầu suy nghĩ, đầu tiên là phẫn nộ, một chút tức giận. Giận vì ba nhìn thấy cơ thể quyến rũ của Thuyền lại không kìm hãm được ý nghĩ nhục dục, chẳng lẽ lại có ý đồ với vợ mình?
“Tóm lại là vì sao?” Tôi hỏi khi đã bình tĩnh hơn nhiều, thoạt nghĩ nếu ba thật sự có ý xấu thì sao lại đòi về từ tối qua, trong khi sáng nay mới thấy Thuyền trong bộ áo ngủ gợi cảm? Trong chuyện này nhất định có nguyên nhân sâu xa mà ba không tiện nói ra.
“Ba cũng không biết tại sao như vậy? Giờ con thấy rồi, ba làm sao mà giấu được nữa, ba cũng không sợ con chê cười, không phải ba nhìn con dâu mà lại cứng lên đâu, bất kể phụ nữ nào mặc quần áo mỏng manh, có chút xuyên thấu là ba đều như này… Chuyện này đã làm khổ ba nhiều năm rồi, con xem bây giờ ba như này thì có ra gì không chứ. Đứng lên còn xấu hổ không dám, ba rất khổ tâm…” Ba nói từ từ, giọng khổ sở.
Biết được chuyện gì đang xảy ra, tôi đồng cảm với ba, nhưng vẫn thắc mắc: “Tại sao lại như vậy chứ?”
“Mấy năm nay ba không dám lên thăm các con là vì chuyện này, ba sợ đi xa vì trên đường đi gặp rất nhiều phụ nữ, nếu ai đó mặc đồ xuyên thấu thì ba lại không kiểm soát được và cứng lên. Mà chuyện này làm sao có thể nói ra, ngại lắm. Lúc bé Mây ra đời, ba vui lắm, cũng muốn thường xuyên lên thăm cháu gái, nhưng mà nghĩ tới lại không dám đi. Thật lòng ba rất thích cùng các con ở chung một nhà, có con, con dâu, còn có cháu gái, một gia đình 3 thế hệ hạnh phúc bên nhau. Nhưng loại bệnh này, ba không thể kiểm soát, tối qua mới tìm cách đòi trở về quê càng sớm càng tốt, ở đây ba không lường trước sẽ gặp tình huống gì, nhưng con không thể hiểu nổi ý của ba, rồi ba phải buộc miệng nói ra một chút, về chuyện Thuyền ăn mặc thoải mái ở nhà…”
Ba ngồi nói, tôi đứng lặng người mà nghe, nước mắt cũng chảy ra, đợi ba nói xong, nước mắt tôi đã chảy đầy mặt: “Sao ba không chịu nói sớm cho con biết, để con đưa ba đi bệnh viện trị liệu!” “Con trai à, chuyện này giữa hai cha con còn nói ra được. Mang đi bệnh viện, người ta lại tưởng ba là một lão già dê.” Ba tôi nói.
“Hiện tại con cũng biết rồi, hôm nay con đưa ba đi bệnh viện khám ngay, chuyện này không thể để lâu nữa. Bác sĩ trị liệu rất chuyên nghiệp, sẽ tận tâm mà trị cho ba.”
“Thôi được rồi, ba không dám đi bệnh viện đâu, ba ngại lắm!”
“Ba cứ yên tâm đi, bác sĩ tuyệt đối không trêu chọc ba, họ sẽ giúp ba trị dứt bệnh, sau này không cần lo lắng khi ở đây, yên tâm mà hưởng thụ tuổi già.” Ba suy nghĩ một chút rồi lúng túng nói: “Ba có thể đi bệnh viện kiểm tra, nhưng tuyệt đối không nói bí mật này cho vợ con, cả ba mẹ vợ con nữa!”
“Con sẽ giữ bí mật, ba yên tâm.” “Vậy giờ con chỉ cần nói Thuyền ăn mặc kín đáo là được…”
“Ba yên tâm, Thuyền vừa trải qua tình huống này thì cũng sẽ tự giác mà mặc kín thôi!” Thật sự bây giờ nghe ba nói đến chuyện Thuyền ăn mặc hở hang tôi không còn giận như ban đầu, trái lại còn có một chút hưng phấn! “Vậy là ổn rồi, con mau ra cùng vợ ăn sáng đi, ba dậy từ sớm đã đi mua bữa sáng rồi!” Ba tôi nói.
Tôi cảm động: “Cảm ơn ba, nhưng sau này ba không cần ra ngoài mua đâu, vợ con không thích ăn ngoài, nói là không hợp vệ sinh, nên nàng vẫn luôn dậy sớm để nấu mỗi ngày đó!” “Ừ, ba biết rồi! Đúng rồi, con về an ủi Thuyền nhiều một chút, vừa rồi nó cũng sợ lắm!” Ba tôi dặn dò kỹ lưỡng.
“Dạ.” Tôi trả lời rồi mở cửa phòng ba đi về phòng mình, gặp Thuyền ở trong phòng giống như đang suy nghĩ gì, nàng thấy tôi trở lại, liền đỏ mặt hỏi: “Ba sao rồi anh?” “Ba vừa dọn đồ đòi về quê, anh phải thuyết phục lắm ba mới nguôi ngoai ý định rồi ở lại. Sau này em nhớ ăn mặc kín đáo một chút, biết không?” Tôi lờ đi bí mật của ba, đây là lần đầu tiên tôi che giấu vợ mình.
“Này còn cần anh nói sao? Em sẽ mặc như bà già luôn.” Thuyền cười nói với tôi. “Nhưng vừa gặp chuyện này, em quên mất chuyện nấu bữa sáng rồi, giờ vợ chồng mình ra ngoài ăn rồi đi làm luôn.”
“Ủa em vẫn hay chê đồ ăn ngoài không vệ sinh mà?” “Ăn một hai lần có sao đâu? Cũng không phải ngày nào cũng ăn, mai em lại tự nấu mà!”
Tôi liền cười nói với nàng: “Hôm nay ba dậy sớm như vậy là đi ra ngoài mua đồ ăn sáng cho mình đó, nên mới gặp phải tình huống hồi nãy!” Vợ tôi đỏ mặt trả lời: “Cũng khó trách ba được, nhưng mà ba đã mua về rồi hả anh?” “Mua về rồi, em mau đi thay đồ rồi ra ăn, tính mặc như vậy ra tiếp ha gì?” Tôi chọc ghẹo nàng.
“Đồ điên, vừa nãy không phải xấu hổ muốn độn thổ hả, còn chọc em?” Thuyền đỏ mặt nói với tôi bằng giọng làm nũng. “Vậy nãy giờ ngồi đây sao không chịu thay? Hì hì!” Thấy nàng thẹn thùng nên tôi lại đùa giỡn nói với nàng.
“Anh nha… Anh nói hoài nha, em cứ như vậy đi ra ngoài, sợ anh hối hận cũng không kịp?” Thuyền bắt đầu chuyển giọng phản đòn. Tôi nghe xong trong lòng tự nhiên có chút hưng phấn, cũng không hiểu tại sao? Nhưng tôi cứ nhây và nói với nàng: “Em như vậy đi ra ngoài còn không sợ, thì anh sợ cái gì? Ha ha?” “Anh hay lắm, càng ngày càng biến thái? Đi ra ngoài trước đi để em thay đồ! Hừ!” Thuyền liếc mắt một cái sắc lẹm, tôi hiểu ý chuồn lẹ.
Ba tôi không ra cùng ăn sáng, tôi biết nên để lại một phần. Tôi biết cả ba và Thuyền đều ngại ngùng vì chuyện vừa rồi. Nên để cho hai người chút thời gian để bình tĩnh trở lại.
Ăn sáng xong, tôi đưa bé Mây đi nhà trẻ, rồi đưa Thuyền đến chỗ làm. Xong xuôi, quay về đưa ba vào bệnh viện để kiểm tra xem rốt cuộc là bệnh gì mà kỳ lạ như vậy.
…
Tôi đưa ba vào bệnh viện, hôm nay đông người, phải bốc số và ngồi đợi. Tôi thấy ba có chút sốt ruột bèn tìm cách nói chuyện cho bớt căng thẳng. Tôi hỏi ba triệu chứng này bắt đầu khi nào? Thì mới biết được thì ra sau khi đi đám cưới của tôi trên thành phố về, ba đã bị như vậy.
Đang suy nghĩ thì điện thoại rung, Thuyền gọi đến và hỏi tôi đang làm gì. Tôi định trả lời đang ở văn phòng làm việc, nhưng Thuyền đã hỏi trước “Sao em gọi số bàn ở phòng làm việc anh không được?” Bình thường tôi luôn dùng điện thoại bàn để gọi cho vợ, không phải tiết kiệm dăm ba đồng tiền cước, mà ngầm chỉ rằng tôi đang ở văn phòng, làm việc chăm chỉ. Tôi lại không muốn giấu Thuyền, bèn nói thật, tôi đang đưa ba đi bệnh viện.
Thuyền tỏ ra ngạc nhiên khi nghe tôi nói vậy, hỏi sao sáng nay ba vẫn bình thường mà giờ lại vào viện? Tôi chữa cháy bằng cách nói sáng nay ba ăn trúng gì nên đau bụng, giờ phải kiểm tra xem sao. Thuyền dặn tôi phải yêu cầu bác sĩ kiểm tra tổng quát, sẵn tiện biết tình hình sức khỏe của ba.
Tôi thấy Thuyền quan tâm ba như vậy cảm động lắm, băn khoăn không biết tối nay về nhà có nên nói căn bệnh độc dị của ba cho nàng nghe hay không? Đúng lúc này y tá gọi đến số thứ tự của ba, tôi đứng dậy dẫn ba đi thẳng đến phòng nam khoa, mở cửa bước vào.
Ba vẫn ngại ngùng vì lần đầu phải đi khám chỗ nhạy cảm nên gương mặt lộ rõ sự lúng túng. Tôi chữa ngượng cho ba bằng cách nói triệu chứng cho bác sĩ nghe.
Bác sĩ nghe xong cũng không có vẻ gì là ngạc nhiên lắm, chắc là quen rồi, liền hỏi ba: “Bình thường dương vật của bác cứng như vậy, sau bao lâu mới mềm trở lại?” Ba tôi đỏ bừng mặt, nhưng vẫn gắng trả lời: “Không cố định, có khi một tiếng, có khi vài tiếng!” “Tự mềm lại hay là bác phải dùng tay thủ dâm mới mềm!” Bác sĩ lại hỏi ba.
“Bác sĩ, thủ dâm là gì?” Cha là nông dân, không biết thủ dâm là gì bèn thắc mắc. Bác sĩ nói: “Thủ dâm là dương vật cứng lên, mình dùng tay nắm chặt dương vật và đưa lên xuống, làm vậy cho đến khi xuất tinh dịch ra là thôi.” Bác sĩ có kinh nghiệm, nói những lời đó một cách rõ ràng và mạch lạc, còn tôi có chết cũng không dám nói kiểu vậy với người khác.
“Không có, bác chưa bao giờ làm như vậy!”
“Vậy bác cùng bác gái của bao lâu làm tình một lần?” Bác sĩ vẫn rất tỉnh táo hỏi thêm.
“Không có, vẫn không có!” Ba lúng túng trả lời câu nói của bác sĩ.
“Đã bao lâu rồi bác?”
“Kể từ khi mẹ thằng Phong mất thì tôi không làm chuyện đó nữa.”
Bác sĩ vẫn điềm tĩnh nghe ba trả lời rồi hỏi lại: “Vậy bác gái mất bao nhiêu năm rồi ạ?” “Hơn hai mươi năm.” Ba tôi trả lời nhanh vì nhớ rất rõ.
“Vậy thì… hơn 20 năm qua, bác chưa một lần xuất tinh?” Lúc này bác sĩ hỏi với nét mặt khá ngạc nhiên.
“Đúng, không có bắn ra!” Ba tôi trả lời. Bác sĩ nghe xong gật gật đầu, giống như đã hiểu rõ tình trạng của ba. Tôi sốt ruột nhìn bác sĩ. Lúc này bác sĩ nhìn tôi, liền hỏi: “Anh là người nhà của bác đây đúng không?” “Đúng!” Tôi vội vàng đáp.
“Anh và bác là mối quan hệ gì?” Bác sĩ lại hỏi. “Tôi là con trai của ông ấy!” “Anh đưa bác ra ngoài ngồi nghỉ một chút, tôi có chuyện muốn nói riêng với anh!” Bác sĩ nói.
Tôi nghe xong càng sốt ruột, chẳng lẽ ba mắc phải chứng bệnh gì khó trị, nếu không thì sao bác sĩ lại nói riêng có vẻ nghiêm trọng vậy? Ba tôi chủ động đứng lên nói với tôi cùng bác sĩ: “Hai người cứ nói đi, ba đi ra ngoài trước!” Xong bước ra ngoài rồi đóng cửa phòng khám lại.
Tôi lo lắng hỏi bác sĩ: “Bác sĩ, ba tôi rốt cuộc là bị gì?”
Bác sĩ liền cười nói: “Anh đừng lo, ba anh chẳng có bệnh gì cả? Ha ha!” Tôi nghe xong mới thở phào nhẹ nhõm, lại vội vàng hỏi bác sĩ: “Nhưng triệu chứng đó là sao?” “Chuyện này anh phải tự hỏi lại mình chứ?” Bác sĩ trả lời làm tôi có phần khó hiểu.
“Bác sĩ có thể nói rõ hơn một chút không, tôi vẫn chưa hiểu?” “Tôi nghĩ anh nên tính đến chuyện tìm cho bác một người bầu bạn, săn sóc lúc tuổi già!” Bác sĩ cười nói với tôi. “Vì sao?” Tôi càng nghe càng không hiểu, lại hỏi tiếp.
Bác sĩ lúc này mới ôn tồn nói: “Này anh, ba anh bị như vậy là do lâu ngày không mang tinh trùng trong người xuất ra, tinh trùng cũng cần phải được bài tiết ra ngoài, nếu lâu ngày không bài tiết sẽ tích tụ trong người, cũng là có hại, cho nên dễ hưng phấn, nhìn một cái gì nhạy cảm một chút cũng dễ dàng kích thích, không khống chế được rồi cương lên, nhưng mà anh yên tâm, chuyện này cũng không có vấn đề gì, chỉ cần cho bác thường xuyên xuất ra ngoài, từ từ trở lại bình thường! Cho nên tôi mới bảo anh tìm cho bác một người bạn già!”
Tôi nghe xong mới hiểu sự tình: “Bác sĩ, chuyện này chỉ cần cho ba xuất ra ngoài là xong à?” “Đúng vậy, hai mươi mấy năm chưa xuất tinh, trong cơ thể đọng tràn đầy, cho nên phải mang tinh dịch bài tiết ra ngoài, cũng không phải là lần một lần hai, tìm cho bác một người bạn già, vậy là sinh hoạt chăn gối trở lại, mọi thứ sẽ trở nên bình thường!” Bác sĩ giải thích.
“Cảm ơn bác sĩ! Tôi có thể ra về rồi chưa?” “Ừ, anh và bác đừng quá lo lắng nhé!” Bác sĩ trả lời không quên căn dặn.
Tôi đi ra, gặp ba đứng chờ ở cửa, liền nhẹ nhàng nói: “Ba, chúng ta về nhà thôi!” “Phong, bác sĩ nói sao…” “Ba, bệnh đó không thành vấn đề, về nhà rồi nói sau!” Ba nghe xong cũng không lên tiếng rồi cùng tôi về nhà.
Lái xe về mà lòng tôi nặng nề, tại lo lắng vấn đề của ba. Ba gần sáu mươi tuổi, muốn ba tìm bạn già, ba sẽ đồng ý sao? Không đồng ý thì làm sao bây giờ? Thủ dâm? Hay là nói ba dùng tay làm thử, có khi lại là cách hay.
Về đến nhà, tôi và ba ngồi vào ghế salon, nhưng không ai nói gì. Tôi muốn mở miệng nhưng mà sao khó quá. Nếu để cho bác sĩ nói với ba có khi lại dễ dàng và dễ hiểu hơn. Không lẽ là con, lại kêu ba mình thủ dâm? Làm sao mà nói đây? Ba cũng đang đợi tôi, ba biết tôi và bác sĩ bàn bạc như vậy, chắc chắn là có điều gì quan trọng sẽ nói lại, nên cứ ngồi chờ tôi nói.
Hai cha con lưỡng lự như vậy, tôi mới nghĩ cách mở lời, hay là hỏi chuyện tìm bạn già xem sao. “Ba, mẹ mất sớm, ba có nghĩ đến chuyện tìm một người vợ để an hưởng tuổi già?” Ba nghe xong liền lắc đầu: “Ba chưa từng có ý định này!” Tôi lại ra sức đề cập tới chuyện này dù nghe ba nói có vẻ rất khó thành hiện thực: “Ba cũng 60 tuổi r, tìm một người bạn già, sau này cũng có người tâm sự, hủ hỉ sớm hôm, rồi…” “Con không cần nói thêm nữa, ba sẽ không đồng ý!” Ba ngắt lời của tôi bằng thái độ cương quyết.
Tôi vẫn kiên trì nói: “Ba tìm một người đi, con và Thuyền sẽ kính trọng và chăm sóc như mẹ ruột!” “Không phải ba sợ mẹ ghẻ con chồng, thật tình ba không có muốn đi thêm bước nữa, nếu muốn thì ba đâu có đợi tới ngày hôm nay mới làm? Hồi đó còn trẻ khỏe tìm không tốt hơn sao, hiện tại ba sống tròn 60 năm cuộc đời, sắp xuống lỗ rồi, giờ này cưới vợ, các con không nghĩ gì nhưng ba cũng cảm thấy xấu hổ! Con mà còn nhắc đến chuyện này, ba về quê ngay không nói nữa!” Ba đã thật sự tức giận và nói với vẻ mặt nghiêm nghị.
“Ba, thật sự con nói việc tìm bạn già, cũng là do bệnh của ba đó!” Tôi thấy ba nóng lên, mới lựa lời nói tiếp. “Chuyện đó thì liên quan gì?” Ba có chút ngạc nhiên liền hỏi.
“Bác sĩ nói triệu chứng của ba là do lâu ngày không gần gũi phụ nữ mà tạo thành” “Thật à?” Ba hỏi nhưng trong ánh mắt của ba tôi cảm thấy có sự mừng rỡ, không còn lo lắng nữa. Tôi mới mở cờ trong bụng, nói chuyện cũng thoải mái hơn.
“Là do lâu ngày ba không gần gũi với phụ nữ, nhục dục trong người tích tụ ngày càng nhiều, nếu không xuất tinh đều đặn dễ gây kích thích, ham muốn, cho nên mỗi nhìn thấy phụ nữ ăn mặc gợi cảm một chút, hưng phấn thì… chỗ đó sẽ cứng lên!” Ba có chút thắc mắc, rồi hỏi tôi tiếp: “Có chuyện như vậy sao?” “Thật mà, đây là bác sĩ chính miệng nói với con, lời của thầy thuốc có thể giả sao?” Tôi thấy ba bắt đầu chấp nhận sự việc này, trong lòng thoải mái hơn một chút.
“Tại sao như vậy?” Ba tự nói trong vẻ suy tư. Tôi lặng lẽ nhìn chăm chú vào ba, thấy ba cau mày, thỉnh thoảng lộ ra vẻ mặt khổ sở.
“Ba nếu không giải quyết bức bối trong người, không phải tới khi gặp phụ nữ mặc hở một chút ba cứng lên, lúc đó cũng đau khổ và xấu hổ hơn việc tìm bạn già? Bác sĩ cũng khuyên con nên tìm cho ba một người vợ trong lúc này đó!” “Vừa rồi ba cũng đã nói rồi con không nghe sao, sáu mươi tuổi rồi còn tìm vợ cho người khác cười đến rụng răng à. Ba nghĩ vẫn nên là về quê, ở dưới một mình tốt hơn!” Thì ra ba suy nghĩ nãy giờ, vẫn nghĩ phải về quê là tốt nhất.
“Ba ơi, xã hội hiện giờ 70 80 còn lấy chồng vợ được, ba mới 60 thì không có vấn đề gì đâu? Con sẽ tìm một người phù hợp với mong muốn của ba!”
“Ba sáu mươi tuổi, tìm bạn già có thể giải quyết gì, phụ nữ 60 tuổi đối với chuyện kia cũng không có hứng thú rồi, nhưng không phải con muốn tìm bạn già một phần là để ba giải quyết sinh lý hay sao? Con nói đi, tìm phụ nữ 60 tuổi, tìm bạn già cho ba có hợp lý không? Còn mấy cô gái trẻ, ba không phải là quan to hay đại gia, chỉ là một nông dân nhà quê nghèo, cô gái trẻ nào chấp nhận lấy ông già họm hẹm như ba? Con nghĩ ba nói có hợp tình hợp lý hay không?” Cuối cùng ba cũng nói những suy nghĩ nghe vừa có lý vừa thuyết phục. Thật sự ba nghĩ quá thấu đáo, tôi cũng không nghĩ tới những chuyện như ba nói, mà cứ nhất quyết thuyết phục ba.
“Ba, sáu mươi tuổi không được, vậy mình tìm trẻ một chút, 50 được không ba!” Ba nghe xong lại cười nhăn nhó rồi nói: “Cái này ba nói thật lòng, cái đó của ba lớn lắm, phụ nữ tuổi 50 không thể nào chịu nổi! Ba đã suy nghĩ kỹ rồi!” Tôi nghe nói lại ngẩn người, sáng sớm nay đã thấy đũng quần ba độn lên một cục, cũng lờ mờ đoán được kích cỡ to lớn, nhưng tại tôi không được di truyền nhỉ? Haiz…
Tôi nghĩ mãi không ra cách, hay là đợi tối về hỏi Thuyền xem sao, dù gì nàng cũng là người có kiến thức nhiều, lại rất tinh tế và chu đáo, thêm một người suy nghĩ biết đâu lại có cách hay.
“Ba, chuyện này mình suy nghĩ thêm rồi tìm cách sau, giờ con đưa ba ra ngoài ăn rồi chiều nay lên công ty giải quyết công việc” tôi bèn nói với ba.
“Ăn ở nhà đi, ra ngoài ăn làm gì!” Tôi nghĩ ba đang sợ tốn tiền, dù gì ăn ngoài tiện nhưng bao giờ cũng tốn kém hơn tự nấu ở nhà. Tôi nói với ba là mình hông biết làm cơm đâu.
Ba chẳng trả lời gì, lẳng lặng đứng lên đi vào bếp nấu bữa trưa…