Phần 24
Tôi ngồi ở phòng khách chơi đùa với Mây và trò chuyện cùng ba vợ, nhưng đầu óc thì đã dành một nửa cho ba đang nhốt mình trong phòng vì tái bệnh. Mọi hy vọng của tôi đều nằm ở Thuyền, chốc chốc tôi lại nhìn vào bếp để xem sắc mặt của nàng. Thuyền bảo sẽ có cách, nhưng thật sự rất khó, làm sao có thể giúp ba khi không thể đụng chạm vào dương vật.
Tôi len lén nhìn qua vợ, tránh để nàng bắt gặp vì không muốn tạo thêm áp lực. Thuyền là người rất bình tĩnh và luôn nảy ra sáng kiến trong những tình huống cấp bách như thế này. Nhưng vài lần tôi nhìn sang, thấy Thuyền hình như không phải đang nghĩ cách, mà gương mặt nàng đỏ ửng như ngại ngùng điều gì đó.
Sự ngượng nghịu của nàng càng rõ hơn sau mỗi lần nhìn điện thoại, tôi thấy Thuyền nhanh tay nhắn tin như sợ có ai đó nhìn thấy, không lẽ nàng đã mất bình tĩnh. Đã 2 lần tôi định đứng dậy để bước lại hỏi nàng tình hình, nhưng tôi chưa kịp đi thì nàng đã bước về phòng. Thuyền vào phòng hơi lâu, làm tôi bồn chồn đứng dậy khẽ nghiêng đầu ra hành lang, nhìn về 2 căn phòng nằm cạnh nhau, bề ngoài có vẻ rất yên tĩnh nhưng tôi biết bên trong đều đang có những diễn biến dữ dội không thể tưởng tượng hết.
Một lúc sau, nghe tiếng chốt cửa phòng bị mở, tôi giật mình quay ngoắt người đi về sofa, ba vợ vẫn đang xem TV còn bé Mây thì dành hết sự chăm chú vào những món đồ chơi bên cạnh. Tôi ngồi xuống mà không yên, cố nín thở để nghe tiếng động phát ra từ phía 2 căn phòng.
Tôi lại nghe thêm một tiếng chốt cửa bị mở ra, giống như tiếng chốt cửa khi nãy nhưng to và dứt khoát hơn. Quái lạ! Lẽ nào Thuyền mở cửa phòng bước ra và bây giờ cửa phòng ba đã bị mở? Không lẽ… không lẽ Thuyền bước vào phòng ba ngay lúc này, không lẽ nàng không còn cách nào khác mà phải trực tiếp giúp ba hay sao? Như vậy là quá mạo hiểm, dù biết là quá căng thẳng nhưng tôi có chút kích thích. Nghĩ tới chuyện Thuyền bất chấp mọi thứ để vào phòng thủ dâm cho ba, không lẽ nàng hôm nay bạo dạn như vậy sao?
‘Cạch’ tôi nghe tiếng chốt cửa bị bấm khóa lại, rõ ràng là tiếng khóa cửa từ bên trong, vậy là Thuyền bước vào phòng ba và khóa cửa lại rồi sao? Tôi miên man suy nghĩ thì thấy Thuyền bước ra ngoài nhà bếp và tiếp tục phụ mẹ vợ làm đồ ăn. Gương mặt nàng lấm tấm mồ hôi và đỏ ửng lên, đôi mắt chất chứa rất nhiều suy tư. Nhưng điều tôi quan tâm là 3 tiếng mở – mở – khóa cửa khi nãy, là trường hợp gì đây?
Sáng nay tôi còn hưng phấn khi thách thức nàng ở cùng ba suốt một ngày, nhưng rõ ràng có sự ghen tuông khi để vợ mình nằm trong vòng tay ba. Bây giờ ba tái bệnh, tôi biết chắc nguyên nhân là từ Thuyền, lẽ ra nếu không có sự việc ngoài ý muốn, tôi vẫn đang đưa Mây đi chơi khắp nơi, còn ba đang được Thuyền ‘chữa bệnh’. Bây giờ, bỏ một mình ba trong phòng chịu giày vò, tôi và Thuyền chính là những người phải chịu tất cả trách nhiệm. Tôi chẳng thể nghĩ ra cách nào hợp lý vì rất bối rối, còn Thuyền thì sao, tôi chỉ mong mọi thứ tốt lành dù trong lòng vẫn đặt ra hàng tá giả thuyết về 3 tiếng cửa khó hiểu kia.
Tôi lại quay sang, bất ngờ thấy Thuyền nghe điện thoại từ ai đó nhưng không nói gì rồi cả người run run, nàng sao vậy nhỉ? Sợ hãi hay bối rối? Căn nhà nhỏ của tôi bây giờ đang xảy ra chuyện gì thế này? Nó đang bị chia ra thành từng khu vực riêng biệt, ba tôi đang một mình chống cự trong phòng còn cả nhà vui vẻ với nhau, chỉ cách vài mét mà mọi thứ khác xa quá. Nhưng trong cái vui vẻ của những người bên ngoài, tôi và Thuyền đang lo lắng, trong lòng như lửa đốt từng cơn.
Rồi Thuyền lại bước về phòng, không nghe tiếng mở cửa, chỉ nghe tiếng đóng và khóa rất nhanh, vậy là khi nãy nàng ra ngoài không có đóng và khóa cửa. Tôi đi ra hành lang nhìn về 2 cánh cửa cạnh nhau, đều im lìm không có chút tiếng động. Bước thẳng vào bếp, tôi vờ vớt rau vào rổ cho ráo nước, mẹ vợ nhìn thấy liền nói:
– Thuyền nó bị đau bụng hay sao mà nãy giờ về phòng 2, 3 lần rồi, con coi nó bị sao, mẹ hỏi mà nó cứ lắc đầu bảo không có gì hết!
– Dạ để con đi xem sao. Tôi bước chậm về phía phòng mình, chầm chậm không dám phát ra tiếng động, cảm thấy mình như đang đi ăn trộm trong chính căn nhà của mình vậy.
Tôi nắm nhẹ tay cầm và xoay nhưng không được, cửa phòng tôi đã bị khóa bên trong. Tôi lướt nhẹ sang phòng ba làm tương tự, vẫn là cửa khóa. Tôi mơ hồ suy luận về những tiếng động ban nãy, vừa rồi Thuyền đi về phòng đã đóng và khóa cửa, tiếng ‘Cạch’ nghe rất rõ ràng, nhưng không có tiếng mở cửa phòng trước đó, vậy lúc nãy Thuyền từ phòng đi ra mà không có đóng cửa lại.
Vậy tiếng ‘Cạch’ trước đó nữa chắc chắn là cửa phòng ba rồi, và tôi khẳng định một trong 2 tiếng cửa mở là của phòng ba. Cả ba tiếng mở – mở – khóa rất gần nhau, nghĩa là phòng tôi mở, phòng ba mở và phòng ba đóng lại. Vậy ba mở cửa phòng để làm gì trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, sau tiếng khóa trước đó thì Thuyền đã bước ra ngoài, nàng hoàn toàn không có khả năng đi vào phòng ba. Nếu nàng không vào, ba cũng không ra thì cửa mở để làm gì? Thuyền đưa gì đó cho ba hay chăng?
Tôi mang những suy luận trong đầu tạm dẹp sang một bên, lúc này cửa phòng tôi đã khóa, tôi không thể vào bên trong xem Thuyền thế nào, chỉ có thể áp tai vào sát cửa để nghe ngóng xem có âm thanh gì lọt vào tai không? Chợt tôi nghe loáng thoáng tiếng vợ “Ba đụ Thuyền đi ba” làm đầu óc như quay cuồng, thằng nhỏ bên dưới có dấu hiệu cương lên.
“Vợ mình… nàng… vừa nói gì vậy?” Tôi hoang mang không tin vào tai mình nữa. Hôm trước nàng chỉ nói là ba sờ ngực trực tiếp, chỉ cách vài này sao lại có thể nói ra câu đó, và nàng nói câu đó một mình hay nói với ai? Tôi chợt nhớ tới khi nãy nàng nghe điện thoại ở nhà bếp, đúng rồi! Rất có thể nàng đang gọi điện thoại cho ba để nói câu vừa rồi, và còn rất nhiều câu nữa mà tôi không nghe thấy chăng?
Tôi ghen tị lắm, vợ chồng bao năm nay nhưng nàng chưa bao giờ nói chuyện dâm đãng kiểu như câu vừa rồi. Tôi biết nàng là người rất thích sex, nhưng nàng chỉ dâm với mình tôi trên giường và dâm bằng những biểu hiện cơ thể chứ không phải lời nói đầy khiêu khích như vậy. Nếu bất cứ người quen nào nghe nàng nói vậy sẽ hết sức kinh ngạc, vì nàng là người trí thức và luôn chừng mực, lễ độ và khôn khéo trong lời nói, không ai nghĩ nàng có thể khẩu dâm.
Nhưng thật khó hiểu, thằng em của tôi đang biểu tình, tôi bị kích thích khi Thuyền đang kích thích ba. Không lẽ tôi bị những suy nghĩ biến thái loạn luân điều khiển quá mạnh mẽ rồi? Cả người tôi như bị thôi miên, mềm nhũng ra, chỉ mỗi chỗ dương vật là nhếch lên, hơi cứng. Tôi cố gắng nghe thêm xem được câu gì nữa không, nhưng chẳng có gì và sau đó là tiếng vòi nước vệ sinh.
Thuyền đang rửa ráy rồi à? Nàng bị sao vậy? Tôi băn khoăn suy nghĩ thêm một chuyện nữa, nhưng biết rõ vợ mình sẽ nhanh chóng rời phòng sau khi vệ sinh xong. Nghĩ vậy, tôi bước thẳng ra nhà bếp, tạm nói với mẹ là Thuyền không có sao rồi sang phòng khách ngồi lên sofa chờ đợi.
Đúng như dự đoán, khoảng vài phút sau, Thuyền đã trở lại với gương mặt đỏ bừng, dáng đi nhanh nhẹn, sự bối rối đã giảm bớt trong từng cử chỉ và ánh mắt cũng mất đi vẻ lo âu. Hình như là mọi thứ đã giải quyết xong, tôi chỉ lờ mờ đoán như thế mà thôi…
…
“Ba đụ Thuyền đi ba!”, Câu nói cứ ám ảnh trong đầu Thuyền từ khi bước ra khỏi phòng, trong căn nhà có đủ ba mẹ hai bên, có chồng và con gái, nàng lại chính miệng nói ra câu đó với người ba chồng đang lên cơn nứng. Cứ cho là nàng muốn giúp ba đi, nhưng cơ thể nàng cũng có phản ứng, cũng rỉ nước, cũng sung sướng và thậm chí còn có một chút dấu hiệu lên đỉnh. Mọi người chẳng biết gì đâu, nhưng nàng cảm thấy mình vừa phản bội lại tất cả.
Thuyền mang theo nỗi ngại ngùng, xấu hổ đó mà bước vào nhà bếp, chuẩn bị đồ ăn cùng mẹ. Mọi người có một bữa tiệc nho nhỏ trong ngày cuối tuần, dĩ nhiên ai nấy đều vui, Thuyền cũng cười cười nói nói nhưng không phải là trạng thái vui vẻ nhất. Xế chiều, nàng tiễn ba mẹ và con gái xuống xe, để Phong đưa cả ba người về nhà bên kia, tuần này nàng gửi con gái bên nhà ba mẹ, việc luân phiên này diễn ra thường xuyên và bé Mây cũng đã quen rồi.
Lấy lý do ở lại dọn dẹp, Thuyền nháy mắt ra hiệu với chồng, Phong hiểu nàng ở lại không chỉ là dọn dẹp bữa ăn hay căn nhà, nàng còn thu xếp cả tình hình của ba. Thuyền trở lên nhà, khóa cửa chính cẩn thận rồi cầm điện thoại lên gọi vào số của ba, khá lâu sau, ba mới bắt máy:
– Alo, sao rồi Thuyền?
– Mọi người đã về, ba có thể ra ngoài rồi, ba không sao chứ?
– Ừ ba không sao nữa rồi, để ba ra ngoài.
Nói rồi Thuyền đi thẳng vào phòng mình, khóa trái cửa, nằm vật lên giường có vẻ mệt mỏi. Mà nàng mệt thật, sáng giờ nàng đã 2 lần vật vã vì những cơn hưng phấn trong người, một lần sắp làm tình cùng ba, một lần phải khẩu dâm qua điện thoại, hơn nữa còn một đống việc nhà phải thu xếp, nàng vừa bận tâm vừa bận tay, bữa ăn cùng mọi người, nàng cũng không thể ngon miệng vì suy nghĩ đủ điều.
Thuyền thậm chí còn chưa dọn dẹp xong mọi thứ bên ngoài, ba mở cửa bước ra, mang bộ đồ đẫm mồ hôi và cái quần lót của Thuyền bỏ vào máy giặt. Mặc dù trước đó ba đã hạn chế giặt đồ của Thuyền, nhưng hôm nay không biết dùng cách nào mà đưa lại cho nàng, cửa đã đóng kín, bên ngoài phòng khách, phòng ăn lúc này còn náo nhiệt, giờ im lặng đến mức đáng sợ.
Ba dọn dẹp sạch sẽ, ngăn nắp mọi thứ, không có gì khó khăn vì toàn là những việc bình thường hàng ngày. Trả lại nguyên trạng căn nhà lúc sáng sớm, ba trở về phòng nằm nghỉ một chút để lát nữa trở ra nấu bữa tối.
– Ba xin lỗi chuyện hôm nay, ba đã không kiểm soát được mình.
Thuyền đang suy nghĩ thì điện thoại nhận được tin nhắn của ba. Hôm nay nếu muốn nhận lỗi thì nàng cũng sai vì không kiểm soát được mình. Buổi sáng, cũng chính nàng đã khiêu khích làm ba cứng lên, suýt chút nữa đã không thể giúp cho ba bắn ra ngoài trong hoàn cảnh trớ trêu.
– Ba đừng nói vậy, con mới là người có lỗi. Thuyền chậm rãi trả lời, nàng không biết nói gì hơn, thôi thì cứ tóm gọn những gì trong lòng mình đang nghĩ. Chợt nàng nhớ ra điều gì, bèn nhắn thêm một tin nữa “Ba xóa hết tin nhắn chưa?”
– Ba xóa rồi, con đừng lo, cảm ơn con đã giúp ba giải bệnh.
– Con đã hứa giúp ba rồi mà, đều là người nhà với nhau, ba đừng cảm ơn nghe khách sáo quá! Nhưng ba hứa với con một chuyện này được không?
– Chỉ cần con nói, ba sẽ hứa! Ba nhắn bằng giọng tin tưởng tuyệt đối vào Thuyền.
– Chuyện những tin nhắn, cuộc gọi hôm nay, đều là bí mật, ba tuyệt đối đừng nói cho anh Phong nha ba!
– Ba biết rồi, ba biết rồi. Nhưng chuyện kia thì sao?
– Chuyện gì hả ba?
– Chuyện cái quần lót… Ba trả lời ngắn gọn, Thuyền biết rõ ba đang ấp úng.
– Chuyện đó… chuyện đó phải nói… vì anh Phong biết ba tái bệnh, phải có cách để ba bắn ra, nên coi như đó là một cách giúp ba. Phải nói vậy để ảnh không nghi ngờ.
– Vậy thì sao ba dám nhìn mặt nó nữa?
– Ba quên con đã nói anh Phong có suy nghĩ biến thái loạn luân hay sao? Ba yên tâm là ảnh sẽ kích thích chứ không giận đâu!
– Nhưng… ba vẫn ngại…
– Không còn cách nào khác, đó là cách tốt nhất rồi ba ơi! Ba nhớ lời con dặn nha, sau khi nhắn tin xong thì ba cũng xóa hết những tin này đi.
– Ba biết rồi mà!
– Và cũng quên những chuyện hôm nay đi, trước mặt anh Phong, con cũng sẽ không nói chuyện nhiều với ba nữa, mọi thứ trở lại như trước đây.
– Ba… ba…
– Vậy nha ba, nhớ xóa hết tin nhắn hôm nay.
– Vậy ba có tái bệnh thì sao?
– Như cũ, con sẽ giúp ba! Thuyền trả lời chắc nịch, khẳng định với ba vì chắc chắn nàng không thể làm gì khác.
Thuyền cẩn thận xóa hết tin nhắn với ba, tắt điện thoại để trên bàn cạnh giường và nhắm mắt, ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Bên kia bức tường, ba cũng đang xóa tin nhắn, cẩn thận vào xóa luôn hình chụp dương vật cương cứng.
Trước khi xóa ảnh, ba nhìn vào cái dương vật to đùng đầy gân guốc và sờ lên dương vật hiện tại, có chút tê tái nhưng vẫn mềm mềm chưa bị kích thích. Giờ ba hoàn toàn đủ sức để cứng lên vì đã trải qua một giấc ngủ hồi sức, nhưng không có ai kích thích và ba cũng không có thời gian để suy nghĩ thêm nữa.