Phần 46
– Vậy sau này ba không giặt máy nữa mà sẽ chuyển qua giặt tay. Ba vẫn dùng ánh mắt tham lam nhìn vào cơ thể hấp dẫn của Thuyền.
– Sao cũng được hết ba à!
Thuyền biết ba đang nhìn từ sau lưng của mình, đột nhiên nhớ tới hôm nay nàng mặc đồ ngủ mỏng như vậy, chắc chắn là ba đã nhìn được áo ngực và quần lót bên trong rồi. Thuyền bối rối không biết phải nói gì, nên tìm đại một chuyện để nói cho xong:
– Hôm nay trời nắng đẹp vậy, ba cũng mang mền trong phòng ba ra phơi đi!
– Ừ đúng rồi, để ba đi lấy mền ra phơi liền.
Ba nói xong tiếc nuối đưa ánh mắt từ từ rời khỏi người Thuyền rồi xoay người đi nhanh về phòng lấy mền. Thuyền ở lại, trong lòng suy nghĩ rối tung, ban đầu muốn mặc đồ gợi cảm cho ba thấy, giờ ba đang nhìn thì nàng lại tìm cách đuổi khéo, thật sự Thuyền đang suy nghĩ gì trong đầu?
Thật sự nàng có ý muốn câu dẫn ba, nhưng trong lòng giờ lại vừa sốt sắng vừa quan ngại, cuối cùng lại chưa đủ can đảm để làm dứt khoát, không lẽ là do tâm lý ngại ngùng của phụ nữ đã ngăn nàng lại. Đang suy nghĩ thì ba quay trở lại, đứng sau lưng nàng rồi hỏi:
– Con còn gì cần ba giúp không Thuyền?
Ba nói xong lại nhìn vào người Thuyền, soi từng chi tiết lớp da ẩn hiện bên trong lớp vải mỏng. Ba tự cảm thấy có chút kỳ lạ, bình thường nhìn ai hở một chút thôi đã cứng lên rồi, hôm nay vẫn chưa có phản ứng gì hết.
– Nãy ăn sáng xong vẫn chưa dọn dẹp, rửa chén đó ba! Thuyền nhớ là nàng ăn xong đã đi ngay về phòng, ba cũng đi theo nên vẫn chưa kịp dọn dẹp dưới bếp nên nói.
– À! Để ba đi dọn liền! Ba giống như nghe lời Thuyền răm rắp vậy, nàng nói gì thì ba làm ngay cái đó.
Ba đi vào bếp dọn dẹp, Thuyền thấy ba khá là ‘ngoan’ nên trong lòng cũng có chút cao hứng, trên đời này con dâu phải nghe lời ba mẹ chồng, nào ngờ trong nhà này ba chồng lại nghe lời nàng dâu như thế. Nàng vừa nghĩ vừa mỉm cười, có vẻ mãn nguyện lắm. Thuyền giặt xong một cái ga giường, quay vào trong nhà kêu:
– Ba dọn xong chưa, phụ con cái này với ạ!
– Ba xong rồi, ba ra liền! Thật sự thì ba vẫn chưa làm xong, nhưng nghe Thuyền gọi liền nói xạo để không bỏ lỡ cơ hội giúp nàng và đi ra ban công.
– Ba giúp con vắt cái ga giường này với! Nói xong, Thuyền đưa cho ba một đầu, nàng nắm một đầu, hai người vặn 2 hướng ngược nhau để vắt khô nước.
– Yaaa, ba mạnh quá à! Thuyền cười nói, mặt ửng đỏ khi thấy ba vắt rất nhiệt tình và quá mạnh, áp đảo so với nàng.
– Ba là nông dân quen lao động chân tay, có mạnh tay thì cũng là bình thường mà, haha. Ba cũng cười đáp lại.
– Đúng rồi đó ba, anh Phong thì khác, tối ngày ngồi làm trong văn phòng, đừng nói là có lực, da thịt cũng không có săn chắc luôn. Thuyền thuận miệng nói.
– A… con thích ba có lực sao? Ba tự nhiên hỏi, sau đó lại đỏ mặt.
– Ba vừa nói gì đó? Thuyền nghe xong liếc ba một cái, ngượng đáp.
Ba thấy nàng không giận mà lại ngượng, trong lòng thấy có động lực, lấy can đảm vội vàng hỏi tiếp:
– Rốt cuộc là con thích ba có lực hay không?
– Con… con… hổng biết… Thuyền bối rối thật sự.
– Sao lại không biết, thật ra thì con… con thích ba có lực đúng không? Ba không kiêng dè gì hết, lại hỏi.
– Con… con thật là không biết đâu… Thuyền quá ngượng nên không biết trả lời sau, nhưng thật sự thì lúc lên giường, sức mạnh của ba đã làm nàng lên đỉnh và tràn ngập trong sung sướng, nàng rất thích sức mạnh đó.
– Con biết, nhưng con ngại mà không nói ra thôi, lần trước trên giường, ba biết là con thích ba có lực mà! Ba cũng không biết tại sao mình lại gan như vậy, có thể nói mà không va vấp gì.
– A!!! Ba đừng nói nữa, mắc cỡ quá đi, thôi ba giúp con mang ga giường treo lên phơi nắng đi! Thuyền bị ba hỏi tới đường cùng không biết phản kháng nên đánh trống lảng. Sau đó đưa tấm ga giường nhét vào tay ba.
– À được, để ba mang đi phơi nha!
Ba mang ga ra phơi, Thuyền vẫn còn quay cuồng với mớ cảm xúc hỗn độn nãy giờ. Nàng bị những lời của ba làm cho mắc cỡ, nhưng không hiểu sao lại có chút vui và hứng chí. Không lẽ là ba bắt đầu cưa cẩm nàng?
Ba trở lại rất nhanh, giống như vội vàng mang ga giường đi phơi, xong rồi vội vàng trở vào, trên trán còn lấm tấm mồ hôi.
– Ba làm gì vậy, từ từ thôi!
– Ba phải làm nhanh để trở lại nữa chứ! Ba vừa nói vừa thở mạnh, có vẻ gấp gáp.
– Ba gấp như vậy làm gì. Thuyền nghĩ là ba muốn nhanh vào ngắm nàng tiếp, nhưng vẫn cố tình vờ như không biết gì.
– Ừ, tại ba sợ con… đợi lâu. Ba lúng túng nói.
Thuyền ngẩn người ra, rốt cuộc thì ba đã mở lời nói một chút, trong lòng nàng cảm thấy vui vui, nhưng tiếp tục vờ như không biết.
– Đợi gì vậy ba?
– Con vẫn còn một cái mền chờ ba giúp vắt cho khô đúng không, ba sợ con đợi lâu.
Thuyền thở mạnh một cái, không ngờ ba lại lấy lý do đó để nói với nàng, trong lòng có chút thất vọng pha tức giận, sau đó quay lưng về phía ba mà nói:
– Thôi con tự vắt!
Ba nhìn thấy vậy, biết ngay Thuyền đang giận, nhưng sao nàng lại giận ba chứ, mới nãy còn vui vẻ lắm mà. Ba chưa nghĩ ra nguyên nhân nên hỏi:
– Con làm sao vậy?
– Không có gì, ba không cần phụ con nữa, ba có chuyện gì làm thì làm đi!
Đến lúc này ba chắc chắn là Thuyền đang giận, nhưng vẫn chưa nắm rõ nguyên nhân vì sao. Ba liền mang vẻ mặt cầu xin ra mà nói tiếp:
– Thuyền, nếu ba nói gì sai, con có thể nói ra, ba sẽ sửa!
– Ba không có gì sai hết, là con sai! Thuyền vẫn nói với giọng đầy dỗi hờn.
– Ba biết con giận chuyện gì đó, nhưng con có thể nói ra không, con cứ vậy ba khó chịu chắc… chết luôn…
Thuyền nghe vậy liền mím môi suy nghĩ, không lẽ nàng lại nói thẳng ra? Nhưng nhìn dáng vẻ thành khẩn của ba, thấy ba gấp gáp và lo lắng thì nàng lại không đành lòng. Dù sao ba cũng là nông dân, tính tình thẳng đuột không lươn lẹo. Chuyện nàng giận ba cũng không đáng, nhìn biểu hiện hôm nay của ba cũng đáng khen lắm rồi, đáng lẽ nàng phải cổ vũ để ba tiếp tục lấn tới mới phải.
– Không có sao, ba giúp con vắt luôn cái mền này đi! Nàng lại đưa cho ba một đầu rồi cùng nhau dùng sức vặn thật mạnh. Ba thấy vậy vui mừng liền cầm lấy, miệng nhanh nhảu:
– Thuyền à, ba là dân nhà quê, nghĩ sao nói vậy, con không hài lòng chuyện gì thì nói thẳng ra để ba sửa là được! Nói xong, ba nhìn Thuyền và chờ đợi.
– Ba không sai gì hết, đừng nghĩ nhiều nữa, giờ giúp con vắt khô cái mền này đi!
– Con thật sự không giận sao? Ba cảm thấy dễ chịu một chút nhưng vẫn chưa yên tâm, nên vừa vặn cái mền, vừa hỏi.
– Thật mà, con không giận! Thuyền cũng vừa vặn, vừa trả lời.
– Vậy là tốt rồi, haha! Ba vui mừng nói, vắt xong, không cần Thuyền nói, ba chủ động cầm cái mền để đi phơi.
– Ba! Đột nhiên Thuyền gọi khi ba đang xoay người đi phơi mền.
– Chuyện gì vậy Thuyền? Ba nghe liền quay người lại hỏi Thuyền.
– Canh hôm qua ba nấu rất ngon, trưa nay con cũng muốn uống tiếp. Thuyền cũng không biết tại sao nàng lại tự nhiên đưa ra yêu cầu này với ba.
– À được được, ba biết rồi, haha! Ba nghe thấy rất vui sướng, nở nụ cười tươi nhất trong ngày.
Ba nói xong quay đi phơi mền, Thuyền trở vào trong nhà dọn dẹp, nửa tiếng sau vẫn chẳng thấy ba đâu. Nàng cảm thấy mình đang mong chờ ba, không biết nãy giờ ba làm gì mà không thấy mặt mũi. Nàng đi vào dọn dẹp quần áo trong nhà vệ sinh của phòng nàng, rồi bước ra trước phòng ba, lưỡng lự một chút, Thuyền vẫn quyết định đẩy cửa bước vào.
Thuyền vào phòng vệ sinh của ba, đem quần áo dơ đã thay ra, bao gồm quần lót gom chung lại. Thuyền mang tất cả quần áo dơ của ba người trở lại chỗ lúc nãy và bắt đầu giặt, trong đầu vẫn nghĩ đến ba. Hơn 10 phút sau ba mới về.
– Con vẫn còn giặt hả Thuyền? Ba thấy nàng vẫn ngồi lúi cúi giặt nên hỏi.
– Ba đi đâu nãy giờ, sao lâu về vậy? Thuyền hỏi mà kèm theo sự lo lắng, một chút giận hờn.
– Nãy ba phơi mền xong liền đi chợ mua gà về hầm canh cho trưa nay con ăn, haha!
Ba cười rồi nhìn vào thau đồ Thuyền đang giặt, thấy có cả đồ lót của mình, trong lòng vui mừng, hai mắt lại dán vào lớp đồ ngủ mỏng manh Thuyền đang mặc. Thuyền rất cảm động, thì ra là ba đi chợ mua đồ về nấu canh, vì nàng đã khen và muốn ăn thêm vào trưa hôm nay.
– Con cứ nghĩ trong tủ lạnh có gà sẵn rồi nên mới nói vậy, không biết là ba cất công đi ra chợ mua gà tươi về nấu canh. Trong nhà không có thì hôm khác nấu cũng được mà!
– Haha có gì đâu, đừng nói là canh gà, con có muốn hái sao trên trời ba cũng tìm cách leo lên hai cho con! Ba bắt đầu biết nói giỡn với Thuyền.
– Ba nói đi đâu vậy nè, trăng sao trên trời mà ba hái bằng cách nào? Thuyền cảm động đáp lời, quay người lại nhìn ba và nói tiếp – Sao ba tốt với con vậy? Nói xong, nàng lại quay về vị trí cũ, ngượng ngùng…
– Thuyền này… thật sự thì ba rất… thích con… Ba cũng lấy hết dũng khí mà thổ lộ với Thuyền.
Nàng nghe xong cả người run run, không ngờ ba lại chính miệng nói ra những lời này, thật sự nàng rất vui, rất hứng thú, không biết bản thân nên trả lời ba thế nào, đồng ý hay cự tuyệt? Lúc này tâm tư nàng rất bấn loạn, đầu óc trống rỗng chưa biết nói gì.
– Thuyền… sao con không nói gì? Ba đã thổ lộ nên rất khẩn trương để nghe lời đáp của con dâu, thấy nàng im lặng một lát mà lòng ba như lửa đốt.
– Ba muốn con nói gì?
– Thuyền… ba vừa nói thích con đó…
– Con biết nói sao, con là vợ của Phong, giờ ba nói thích con, con… cũng không biết nói gì cả.
Đó là những lời thật lòng của Thuyền, thật sự nàng bối rối không biết trả lời sao hết, một bên là chồng, một bên là ba chồng. Nàng cũng đã cùng ba ân ái một lần, giờ cự tuyệt tình cảm của ba, nàng vừa luyến tiếc vừa không thể dứt khoát làm được. Chuyện nhục dục của nàng sau này là nhờ vào dương vật to lớn của ba quyết định, vì chỉ có nó mới làm nàng thỏa mãn thật sự.
– Ba thật sự rất thích con, mấy ngày nay ba không hiểu thế nào, từ cái bữa cùng con làm chuyện đó, ba đặc biệt nhớ con, ba cũng không biết làm sao, vì con là dâu của ba. Đáng lẽ ba không nên thích con, không nên nhớ con, nhưng ba… làm không được! Rốt cuộc thì ba cũng nói hết những lời trong lòng.
– Ba… con… Thuyền thật sự rối loạn, tâm tình của nàng và ba đều giống nhau, đầy rẫy mâu thuẫn, một bên lo sợ loạn luân, một bên thì đã xảy ra quan hệ loạn luân.
– Ba biết là con cũng có ý với ba đó, thì mỗi lần con giúp ba, mỗi khi ba có yêu cầu quá đáng gì con đều chấp nhận, rồi mới dần dần xảy ra chuyện kia, con cũng thích ba mà phải không Thuyền? Ba lại kích động hỏi Thuyền.
– Ba… xin ba… đừng nói nữa được không? Hình như những lời ba vừa nói đã đánh trúng vào tim đen của Thuyền, nàng nghe xong liền chịu không nổi nữa.
– Không! Nếu đã nói ra thì để cho ba nói hết những lời trong lòng. Con nói Phong có ý thích loạn luân, vậy chúng ta thuận theo tự nhiên, không cần quá cứng nhắc được không?
– Ba, lúc này con rối trí lắm, ba để con bình tâm một chút được không?
Thuyền nói xong, rút tay khỏi thau đồ đang giặt dở dang, đi thẳng về phòng mình, để lại ba đứng ngẩn ngơ ở ban công nhìn theo với hàng tấn tâm tư dồn hết vào đôi mắt…