Phần 47
Nhìn Thuyền đỏ mặt đi vào trong, ba có chút thất vọng, nhưng bên cạnh đó hy vọng thì nhiều hơn. Vì lúc nãy Thuyền không cự tuyệt mà ôm hết sự ngượng ngùng trong lòng đi thẳng về phòng cho bình tĩnh lại. Điều này là tích cực, vì nếu Thuyền không thích ba, chí ít là không thích dương vật ngoại cỡ của ba, thì lúc nãy khi ba nói những lời đó đã bị nàng cự tuyệt, thậm chí có thể mắng ba ‘già mà không nên nết’.
Nhưng Thuyền không làm những điều đó, nàng chỉ xấu hổ ngại ngùng chạy về phòng không dám đối diện với ba. Ba vui một phần là vì hôm nay đã mang hết tâm sự trong lòng nói ra với Thuyền, cảm thấy rất nhẹ nhõm. Ba từ từ ngồi xuống giặt cho xong thau đồ mà Thuyền để lại.
Thuyền về phòng vội khóa trái, sau đó dựa vào cửa, mặt đỏ bừng, tay để lên ngực đang thình thịch. “Trời ơi, ba đã tỏ tình với mình, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Nếu chấp nhận thì mình sẽ trở thành người phụ nữ của ba lâu dài về sau này nữa, nếu từ chối có thể bảo vệ cuộc sống hôn nhân của mình và Phong.” Thuyền suy nghĩ rất nhiều.
Nhưng nàng lại nghĩ đến đã cùng ba làm tình rất sướng, sau đó khi lên giường với chồng thì không còn cảm giác gì của lên đỉnh. Nếu một mực từ chối ba, sau này nàng không thể tìm thấy cảm giác lên đỉnh nữa.
“Không! Tuyệt đối không thể từ chối ba, sau này mình phải làm tình với ba, cuộc sống bình thường thì vẫn là bình thường với Phong thôi, đây là lựa chọn duy nhất. Nhưng mình tuyệt đối không thể thích ba, trong lòng mình chỉ yêu một mình Phong, sẽ không thể có tình cảm đặc biệt với ba, sao mình lại có thể yêu một ông nông dân già được chứ! Mình chỉ yêu cái trong quần của ba thôi, chỉ cần vững tâm là không có vấn đề gì. Mình cũng đã cùng ba làm tình, giúp thỏa mãn sở thích bệnh hoạn của Phong, giờ nên duy trì vậy…” Thuyền suy nghĩ kỹ, thật lâu và cuối cùng đã có quyết định…
Thuyền sẽ chấp nhận ba, nàng đưa tay lên sờ mặt vì cảm thấy nóng ran, vội bước vào nhà vệ sinh dùng nước lạnh rửa mặt cho tỉnh táo. Nàng chỉnh lại quần áo rồi mở cửa phòng bước ra ngoài, định tiếp tục giặt cho xong chỗ quần áo dang dở trước đó. Nhưng vừa bước ra, nàng thấy ba đang hì hục giặt, lại còn đang cầm quần lót của nàng vò lấy vò để, lại đỏ mặt.
– Ba vào nấu cơm trưa đi, để con giặt cho!
Ba đang cầm quần lót của Thuyền, nghe nàng lên tiếng thì giật mình quay lại nhìn. Ba lúng túng quăng cái quần lót vào thau sau đó lại lúng túng trả lời:
– Ừ vậy để ba đi nấu ăn, con giặt tiếp đi.
Ba nói xong đi nhanh vào nhà bếp chuẩn bị nấu ăn, Thuyền nhìn ba quăng cái quần lót vào thau, tự nhiên cười cười. Ba vào bếp cũng mang theo tâm trạng vui tươi “vừa rồi mình cầm quần lót, Thuyền thấy mà không nói gì, chứng tỏ là Thuyền đã ngầm chấp nhận mình rồi, nhưng dù sao cũng là phụ nữ, Thuyền sẽ ngại mà không nói thẳng ra đâu! Mình là đàn ông, phải chủ động hơn mới được!”. Ba vừa nghĩ vừa nấu ăn.
– Thuyền, con giặt đồ xong chưa? Ba gọi với ra phòng khách.
– Dạ, con xong rồi!
– Ba hầm canh gà, con nghỉ ngơi tí, lát xong ba gọi vào ăn.
– Con muốn nhìn ba nấu, đồ ngon như vậy, con muốn học cách nấu. Thuyền vừa nói vừa đi lại phía nhà bếp.
– Được, haha!
Thuyền bước vào đứng xem ba nấu ăn, tiện tay phụ một chút.
– Con đứng nhìn thôi, để ba làm là được rồi! Ba vội vàng nói.
– Trước đó con cũng là người nấu ăn mà, cũng quen rồi, không phải tiểu thư cành vàng lá ngọc không biết làm gì đâu.
– Trong mắt ba thì con chính là tiểu thư, giờ ba ở đây, con không phải động tay vào bếp nữa đâu… Ba nói từng câu đều có sự chiều chuộng Thuyền.
– Sao ba không cho con vào bếp?
– Ba đã nói rồi, con không cần vào bếp nấu nữa, haha!
– Ba lại nói càn rồi! Thuyền e lệ nũng nịu đáp lời.
– Ba là người thẳng tính, nghĩ làm sao thì nói như vậy, không muốn giấu con, cũng không nói bừa đâu, thật là ba thích con mà! Ba lại nói như vậy làm Thuyền đỏ mặt.
– Ba đừng có lèm bèm hoài, con biết rồi!
Ý tứ của Thuyền rõ ràng, chỉ có người ngốc mới không nắm bắt được, mà ba thì không phải người ngốc. Ba nấu ăn mà tay chân cứ múa may, lộ rõ vẻ vui mừng.
– Con nói vậy là chấp nhận ba thích con, phải không?
– Ừa… Thuyền không thể né tránh nữa, chính mình cũng muốn xác nhận một lần với ba, sau này mọi sự liên quan đến tình dục đều dựa vào ba, nên cứ lờ đi sẽ càng mệt mỏi. Nàng đỏ mặt, cúi đầu, nói một chữ ‘Ừa… ‘ để xác nhận. Ba nghe vậy toàn thân cảm giác sướng chạy rần rần, run run một chút, trong lòng vui mừng khôn xiết, từ từ lấy bĩnh tĩnh mới trả lời Thuyền:
– Con nói vậy, ba vui quá… mừng quá…
– Ba đừng có kích động vậy, tập trung nấu canh gà cho ngon đi kìa! Thấy ba vui vẻ kích động, Thuyền cũng rộn ràng, liếc mắt nhắc khéo để cho ba bớt hưng phấn.
– Haha, con yên tâm, ba nấu lần nào cũng như lần nấy, chỉ ngon chứ không dở đâu! Có khi hôm nay còn ngon hơn ngày thường nữa.
– Sao vậy ba?
– Thì hôm nay ba vui lắm, nên cao hứng nấu có khi ngon hơn. Ba vừa nói vừa cười.
– Sao ba lại cao hứng? Thuyền biết rõ lý do nhưng không biết sao tự nhiên lại hỏi vậy, chắc là do liệu.
– Haha, con chấp nhận ba thích con, sao mà ba không cao hứng cho được hả? Thuyền càng nghe càng đỏ mặt, trong lòng rối bời nhưng đa phần là cảm giác thinh thích và ngại ngùng e thẹn.
– Mà Thuyền nè, con cũng không cần học cách nấu canh gà cho ngon đâu! Ba đột nhiên nói tiếp.
– Con học cách nấu thì sau này con cũng có thể nấu ngon như ba vậy.
– Thật ra thì sau này nếu con muốn uống canh gà, ba sẽ nấu cho con ngay, haha.
– Vậy sau này nếu không có ba ở đây, con tự nấu cũng được!
– Ba… vẫn cứ ở lại cạnh con đấy…
Ba thốt thành lời, sau đó nhận ra mình nói chuyện quá sến súa và có phần mùi mẫn quá mức nên đỏ mặt. Thuyền cảm nhận được điều đó, cũng ngại không kém và không biết trả lời thế nào cho hợp lý.
– Thuyền à… Ý ba chỉ là nếu con và Phong không đuổi ba đi thì ba vẫn ở lại đây với mọi người, nấu cơm cho mọi người ăn. Ba thấy Thuyền im lặng hồi lâu, sợ nàng giận nên vội vàng giải thích.
– Con biết mà, nhưng vợ chồng con sao lại đuổi ba đi được chứ.
– À đúng rồi, con có đem chuyện của ba với con nói với Phong không? Ba sực nhớ ra nên hỏi ngay.
– Không bao giờ! Thuyền nói xạo với ba, nhưng đây là lời nói xạo có thiện chí. Nàng sợ nếu nói thật, thì ba sẽ luôn áy náy khi đối mặt với chồng nàng, rồi suy nghĩ nhiều có khi sẽ tự bỏ nhà về quê cũng không chừng. Bây giờ nàng cứ gạt ba chuyện này, đợi mọi thứ quen thuộc rồi thì sẽ từ từ nói cho ba biết.
– Như vậy cũng tốt, tốt rồi! Ba thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ nói với Thuyền.
– Vậy ba có muốn nói cho anh Phong biết không? Thuyền thử hỏi ba.
– Không đâu, mối quan hệ này nếu để Phong biết thì nó sẽ xử sự như thế nào? Haiz… Ba nói rồi thở dài một hơi.
– Con đã nói với ba rồi, anh Phong thích mấy chuyện loạn luân thế này, nên ảnh sẽ đồng ý chuyện của mình…
– Nếu mà Phong biết hết mọi chuyện, có thể nó tha thứ, nhưng ba đối mặt với nó sẽ xấu hổ, nhục nhã, luôn cảm giác lầm lỗi với nó, trong lòng ba cũng sẽ áy náy vô cùng. Con có hiểu không?
– Con hiểu mà, vậy trước hết đừng nói gì cho anh Phong nha ba!
– Cảm ơn con nhiều lắm, Thuyền! Ba nhìn Thuyền, nói đầy tâm trạng.
– Chúng ta đừng nói chuyện kiểu khách sáo nữa.
– Thuyền… ba có thể… ôm con một cái không? Tự nhiên ba ấp úng rồi đưa ra lời đề nghị.
Thuyền ngẩn người, sau đó đỏ mặt, vốn muốn từ chối, nhưng suy nghĩ một lúc lại ngượng ngùng nói có vẻ đồng ý:
– Giờ người dơ hết rồi sao mà ôm, đợi con rửa đồ ăn xong được không?
– Được được chứ! Ba hào hứng gật đầu.
Mặt Thuyền vẫn rất đỏ, ngại ngùng rửa cho xong số đồ ăn còn lại. Xong xuôi, nàng rửa tay sạch sẽ rồi lấy khăn lau tay, quay sang đưa cho ba và nói: “Ba cũng lau cho khô đi!” Ba cầm khăn và lau, vì biết chuẩn bị được ôm Thuyền rồi.
Thuyền đứng nhìn ba lau tay và chờ đợi, trong lòng như dậy sóng, rất kích thích, luôn nghĩ tới chuyện sẽ cùng ba phát triển mối quan hệ này xa hơn nữa.
– Thuyền… giờ ba có thể ôm con được chưa? Ba gấp gáp nói.
Thuyền hơi cúi mặt, ngượng ngùng quay người lại đối diện ba. Nhìn biểu hiện của nàng, ba rất hưng phấn, bây giờ không tái bệnh mà lại có cơ hội ôm Thuyền vào lòng, sao mà không khẩn trương cho được!
Trong lòng Thuyền còn gấp hơn ba, nhưng cũng rất ngại ngùng, mặt nàng đã đỏ như gấc, thở cũng dồn dập không còn kiểm soát được nữa. Ngực nàng phập phồng vì hồi hộp, bây giờ hoàn toàn lý trí ôm nhau, không phải vì ba tái bệnh như những lần trước vì muốn giúp ba mà nàng mới hy sinh bản thân. Bây giờ không có những động lực đó mà vẫn phải ôm ấp, phải cởi sạch quần áo thì Thuyền lại cảm thấy rất xấu hổ như con gái xuân thì.
Ba càng lúc càng kích động, tiến lại gần Thuyền, cả hai người hồi hộp không thể tả, thở loạn xạ không còn theo nhịp bình thường. Thuyền không còn dám nhìn mặt ba, còn ánh mắt của người làm ba chồng thì đang hừng hực lửa, cúi mặt nhẹ xuống nhìn vào con dâu.
Cả hai thân thể càng lúc càng gần nhau…