Phần 15
Tôi cố đi theo mẹ nhưng mẹ đi nhanh quá. Mẹ đã đến gần cầu thang vào lúc tôi vừa băng qua cửa để vào nhà. Bà vừa vào trong bếp từ sân sau và tôi liếc nhìn mẹ khi mẹ biến mất trong hành lang. Ba kéo găng tay làm vườn ra khỏi tay mình, lắc đầu và nhìn tôi.
“Ba biết là con không thể ngăn chặn những ánh mắt liếc nhìn”
“Chỉ là một ông già thôi ba à, nhưng ổng khá lỳ, ổng không nói gì mà chỉ nhìn chằm chằm”
“Đó, thấy chưa” Ba nói. “Điều đó là đương nhiên. Đó là một phần của cái giá phải trả khi mẹ con có đôi chân đẹp như thế. Bả thích những người hâm mộ khi có tâm trạng tốt, nhưng mấy kẻ tò mò thì không hiểu được bả”
“Con không nghĩ là mẹ buồn đâu ba à. Dường như ông già đó không bận tâm gì đến mẹ. Mẹ chỉ cảm thấy tiếc cho ông ta thôi”
“Vậy à? ” Ba nhìn lên cầu thang một lần nữa. “Sau đó…”
“Con nghĩ là mẹ đã bị đổ cái gì đó lên chiếc váy” Tôi nói, giải thích cho việc mẹ hấp tấp lên trên lầu.
“Ồ… Ừ, thôi hai cha con mình lại đây ăn trưa đi”
Hai cha con tôi bận rộn trong nhà bếp, làm lung tung thứ trong khi chuẩn bị ăn trưa thì mẹ vào, nói với chúng tôi hãy ngừng làm lộn xộn mọi thứ và đi ra ngoài. Mẹ nói rằng sẽ mang đồ ăn ra ngoài sân khi đã sẵn sàng. Tôi muốn ở lại nhưng mẹ bắt tôi phải ra ngoài cửa cùng với ba, nhưng tôi không đi khi ba nói về việc mẹ bị đổ thứ gì đó, chỉ vào chiếc váy mẹ, thêm vào rằng ba không phải là người duy nhất làm bừa bãi sự việc. Mẹ nhìn ba với vẻ kỳ lạ khi ba ra ngoài, trong khi tôi ngừng lại để ngắm nhìn chiếc áo ngắn tay bằng vải bông mới, và một chiếc váy xếp ly thể thao, không dài hơn chiếc váy mà mẹ đã mặc hồi sáng.
Nói chuyện với ba, tôi tự nhủ không biết mẹ còn nhớ về thuốc của ba hay không và cho ba uống thuốc chưa. Mẹ hấp tấp lên cầu thang làm cho tôi nghĩ rằng mẹ không có thời gian suy nghĩ. Dù sao thì đó cũng là do sự việc khá hoang dại và nguy hiểm mà hai mẹ con tôi đã làm ở trung tâm thương mại.
Bữa ăn trưa đã đến trên một cái mâm lớn với những cái ly cao đựng nước chanh tươi, món đặc sản của mẹ. Tôi đang khát nên cầm một ly ngay khi mẹ đặt mâm xuống, mặc cho mẹ gạt tay tôi ra. Tôi hớp một ngụm lớn và nhăn mặt, nó không ngọt như thường lệ. Mẹ nhận thấy và cầm lấy cái ly từ tôi, đưa nó cho ba.
“Con lấy cái ly của ba con rồi” Mẹ nói, sau đó giải thích. “Mẹ luôn bỏ thêm một ít đường vào ly con”
Bữa ăn trưa được xen kẽ bởi tán gẫu và nhai nuốt, tôi hầu như nhai. Lúc thú vị nhất là khi ba hỏi tôi có định bện tóc cho mẹ vào chiều nay hay không. Tôi gật đầu để khẳng định nhưng mẹ nói rằng chuyện đó là dành cho tối nay. Nó làm cho tôi hơi thất vọng. Một lát sau, cuộc trò chuyện lắng xuống và chúng tôi ngồi dựa lưng ra để thưởng thức ánh nắng mặt trời. Ba và tôi ngồi trên hai chiếc ghế gỗ kiểu cổ điển được nối bởi một cái bàn chung với nhau, còn mẹ thì ngồi đối diện trên chiếc ghế dài có nệm.
Một phần của lý do mà tôi im lặng là sự hấp dẫn của đôi chân mẹ. Tôi đã trưởng thành… có lẽ là một sự lựa chọn nghèo nàn của từ ngữ… có một sự đánh giá mới về đôi chân của mẹ sau khi dõi theo quanh phía sau mẹ với chiếc váy jean cùng với sự xếp ly và lỏng lẻo của nó, thực sự rất xứng đáng được khen ngợi. Khi mẹ nói chuyện với ba và cắn nhẹ vào cái bánh sandwich, mẹ gác một chân lên cao hơn trên cái ghế dài, cho phép tôi nhìn thấy phần sau của đùi mẹ. Đây là cảnh tượng mà ông già ở cửa hàng trung tâm đã được thưởng thức. Mặc cho thực tế là tôi đã chôn mặt mình vào ngay chỗ đó chỉ mới một tiếng đồng hồ trước đây, hình ảnh được nhìn thấy vẫn rất thú vị.
“Hmm, anh không đói như đã tưởng” Ba nhận xét, đặt phần bánh sandwich cuối cùng xuống dĩa của mình bên cạnh tôi. “Xin lỗi em yêu” Ba nói với mẹ.
“Vậy thì chỉ cần uống nước chanh của anh đi. Chắc là anh không muốn bị mất nước trong ánh nắng mặt trời đâu”
Ba ngoan ngoãn lấy cái ly và uống một ngụm lớn, chừa lại không tới một inch dưới đáy ly. Ba đặt nó xuống và nhắm mắt lại.
“Bầu trời thật là đẹp” Ba thở dài. “Một mùa hè dài sắp đến trong năm nay”
Mẹ không trả lời. Tôi mong chờ mẹ duỗi chân ra và nhắm mắt lại, nhưng mẹ tiếp tục nhìn ba, một nụ cười nhỏ hiện lên trên khuôn mặt mẹ.
Tôi mở miệng ra định nói, chỉ để lấp đầy khoảng trống, nhưng mẹ xua tay ra hiệu nên tôi chỉ ngồi đó và chờ đợi. Sau một phút, tôi không chịu nổi tác động của ánh nắng mặt trời nên cũng nhắm mắt lại.
Khi tôi mở mắt ra và cố nâng đầu mình lên thì chợt cảm thấy sao đầu mình quá nặng nề. Chắc là tôi ngủ gà gật vì đang cảm giác thức dậy từ một giấc ngủ sâu, dù đôi mắt khép hờ nói với tôi là không hơn vài phút vì mẹ vẫn đang ngồi trên chiếc ghế dài đối diện với tôi. Điều khác biệt duy nhất là mẹ đã đá đôi dép ra khỏi chân và chống hai chân lên với bàn chân trần. Trời vẫn rất nóng, ngoại trừ tiếng chim hót ríu rít và bay xào xạc qua những thân cây.
Giờ thì mẹ đang nhìn tôi thay vì là ba. Tôi vẫn ngồi yên, theo dõi xuyên qua đôi mắt khép hờ để xem mẹ có biết là tôi đã tỉnh hay chưa, nhưng không có dấu hiệu nào. Hai đầu gối của mẹ đong đưa từ bên này sang bên kia, hai chân chụm lại nhau. Tuy nhiên, tôi có thể nhìn thấy phần lưng của hai đùi khi hai bắp chân qua lại phía trước chúng. Sau vài lần chân mẹ đong đưa qua lại như vậy thì trong não tôi lóe lên điều gì đó mà mắt tôi hẳn phải nhận thấy ngay lập tức… Tôi không nhìn lấy cái quần lót ở đâu cả. Nếu có thì hẳn là tôi có thể nhìn thấy nó dọc theo phía dưới cùng của mỗi chân, nối thành một dải để nổi lên và biến mất giữa hai đùi mẹ, nhưng lại không thấy gì. Khi tôi cố căng mắt ra để nhìn cho rõ hơn mà không mở to mắt, thấy mẹ đang làm dẹt và duỗi hai chân ra, rồi khép chặt vào nhau, dọc theo cái ghế dài.
Tôi tiếp tục theo dõi mẹ, không dám nhúc nhích cục cựa vì mẹ vẫn đang nhìn theo cách tôi. Hai tay mẹ giơ lên ngực một cách chậm rãi, khuỷu tay vẫn đang tựa vào hai bên người, và bắt đầu lần tay cởi cái nút buộc áo mẹ vào nhau. Mẹ giật đoạn cuối và từ từ, từ từ, cái nút được tháo lỏng ra. Tôi muốn quay đầu nhìn xem ba đang làm gì, nhưng biết rằng ba còn ở đó vì tôi có thể nhìn thấy bàn chân của ba ở cuối tầm nhìn của tôi. Chắc là ba đã ngủ gà gật giống như tôi vừa rồi, nhưng ba có lẽ vẫn còn ngủ nếu không thì mẹ không làm chuyện này với tôi.
Có lẽ mẹ đã bỏ thuốc vào ly nước chanh của ba. Điều đó lý giải tại sao tôi cảm thấy khó chịu khi uống nó mà mẹ đã giải thích đó không phải ly của tôi. Liệu ba cũng đã thức dậy như tôi không? Tôi có nên cảnh báo với mẹ rằng tôi đã tỉnh táo không? Mẹ đã cởi xong cái nút và cởi áo sơ mi ra. Tôi quyết định chờ thêm vài phút.
Mấy đầu ngón tay của mẹ rê lên ngực dọc theo chỗ chia ra khi mẹ vừa cởi áo, gia tăng khoảng cách giữa hai bên, đảo xuống dưới, mở áo ra thêm nữa. Mẹ nhìn tôi khi lặp lại điều này hơn hai lần đến khi cặp vú của mẹ hiện ra. Vú mẹ như một khối da thịt phồng lên nhỏ nhắn từ ngực, phần đỉnh là núm vú dài và dày. Mẹ mỉm cười rồi kéo chân lên, gập đầu gối lại, đưa hai chân đang co lại sang hai bên để cho tầm nhìn của tôi không bị che khuất. Sau khi kéo chân lên, ép vào nhau tới cuối phần đùi, mẹ lại từ từ đẩy chúng trở ra, duỗi thẳng chân nhưng lần này thì để cho bàn chân ra ngoài, cạnh của chúng hướng xuống hai bên ghế.
Giờ thì hai chân của mẹ đang giang ra nên tôi có thể nhìn thấy rõ ràng rằng mẹ không hề mặc quần lót, lớp lông lồn trên gò mu, hai chân mẹ banh đủ rộng để mở ra cho thấy cái khe lồn hồng hào ở giữa hai mép lồn. Nụ cười của mẹ nở to ra, và tôi biết vậy là mẹ đã nhận thức được tôi đang nhìn ngắm mẹ.
Ngay sau đó, ba tôi khịt mũi! Hai chân của mẹ liền khép chặt lại thật nhanh, đậy cái áo lại khi mẹ nhổm người lên, chân mẹ kéo lên và bắt chéo qua để giấu vị trí chiếc váy của mẹ. Tôi có thể cảm thấy ba tôi đang cựa mình trong chỗ ngồi của ổng bởi chiếc ghế nối liền. Tôi mở mắt ra và cũng ngồi dậy, nhìn sang ba, ngạc nhiên khi thấy mắt ba vẫn nhắm. Ba vừa thay đổi vị trí của mình.
Tôi nhìn mẹ. Hai đôi mắt gặp nhau và chúng tôi cười, lặng lẽ, lo lắng. Mẹ tôi giống như một hình ảnh cắt ra từ một tạp chí thời trang khiêu dâm. Mẹ đang ngồi gập người tới trước, hai tay khoanh lại trên hai đầu gối, hai chân thấp hơn khép chặt vào nhau với một bàn chân bắt chéo qua bàn chân kia, mái tóc dài màu đỏ đang xõa xuống như thác nước trên cả hai tay và hai chân. Mặc dù không thể nhìn thấy nó, nhưng tôi có cảm giác là cái áo của mẹ đã mở bung ra rồi.
Một thứ nữa được mở ra, tôi không nghĩ là mẹ biết, dù mẹ cố che đậy vì mẹ tưởng là ba đang thức dậy. Cái lồn của mẹ. Một chùm lông được nhìn thấy lấp ló bên dưới hai mắt cá chân bắt chéo của mẹ. Có lẽ mẹ tưởng là tôi đang ngắm nghía đôi chân của mẹ, nhưng cái lồn trần trụi của mẹ mới là thứ làm tôi chú tâm. Tôi còn nhớ cái cảm giác khi lưỡi tôi chạm vào nó hồi chiều hôm đó, ít nhất thì cái cảm giác của nó bên dưới quần lót. Và cả cái mùi lồn nữa chứ. Tôi có thể phát hiện được mùi thơm mờ nhạt trong bầu không khí mùa hè này.
Tôi quay lại nhìn ba và sau đó là cái ly nước chanh bên cạnh ba. Tôi đưa tay ra cầm lấy nó và đẩy nó theo cách của tôi, nhìn vào đáy ly đã gần cạn nước. Tôi quay trở lại nhìn mẹ và thấy mẹ cười, như thể chúng tôi đang chia sẻ một bí mật. Tôi đứng dậy và bước về phía mẹ đến khi đứng trước cái ghế dài mà mẹ đang ngồi. Mẹ ngẩng mặt lên nhìn tôi và tôi nhận thấy mắt mẹ tập trung vào trong phút chốc ở chỗ phình to ra dưới quần đùi của tôi. Tôi đưa tay xuống vuốt tóc mẹ ra khỏi mặt mẹ.
Tôi cúi xuống một chút để có thể đặt tay mình vào đầu gối mẹ, banh nhẹ chúng ra. Dần dần, hai cánh tay mẹ nới lỏng và buông ra, cho phép hai đầu gối của mẹ tách ra, và banh rộng. Tôi banh chúng rộng ra hơn nữa, hơn nữa, đến khi cái áo sơ mi của mẹ mở ra, phơi bày cặp vú của mẹ. Nhưng ánh mắt tôi lang thang đi xuống, qua cái áo mở tung ra để đến cái lồn trần trụi. Mẹ vẫn đang nhìn tôi, biết tôi đang tìm kiếm điều gì.
Tôi lê bước đến gần hơn, gần như chạm vào mẹ với chỗ phồng ra trên quần tôi. Mắt mẹ nhìn vào đó, mấy ngón tay của mẹ rà lên đùi tôi và lần tay lên trên, nhẹ nhàng chải lên cặc tôi, giải thoát cặc tôi khỏi nhà tù. Mẹ cười khi nó bung ra và tóm lấy nó trong bàn tay nhỏ bé tinh tế của mẹ. Mẹ nghiêng đầu ra sau và đặt con cặc trần trụi của tôi lên cái mặt đang hếch lên của mẹ, qua đôi môi mẹ và dọc theo mũi mẹ, dùng mấy ngón tay mềm mại để ấn nó vào lỗ mũi đang loe ra của mẹ, chà xát tới lui.
Tôi chụp một nắm tóc ở hai bên mặt mẹ và bước đi chậm rãi về phía trước, chân giang ra và đi lắc lư lên cạnh ghế dài, đặt mẹ nằm ngửa và đưa người tôi xuống theo mẹ, vẫn giữ cặc tôi trên mặt mẹ. Ánh mắt mẹ tươi cười với tôi suốt đến khi lưng mẹ chạm nhẹ vào nệm ghế. Đó là khi tôi lùi lại đến khi đầu cặc tôi tựa vào đôi môi mẹ. Mẹ mở miệng ra, mời tôi vào trong. Tôi trượt về nhà.
Ôi chúa ơi, cái miệng của mẹ thật tuyệt vời làm sao. Cảm giác sao mà lạ thường như thế. Mẹ không hề nhắm mắt. Tôi có thể thấy mẹ yêu thích điều mẹ đang làm, vì vậy rõ ràng là cảm giác đê mê sung sướng gần như đau đớn khắc lên khuôn mặt tôi. Tôi bắt đầu nhấp nhổm. Lúc đầu thật khó khăn, nhưng sau đó thì ngày càng nhiều hơn và nhiều hơn, cuối cùng thì đẩy rất sâu vào bên trong đến nỗi mẹ bị ngộp và tôi phải ngừng lại để chờ mẹ hồi phục. Mẹ vẫy tay ra hiệu ổn thỏa và tôi rút cặc ra khi mẹ đã sẵn sàng.
Đùi tôi như bị đốt cháy do bị căng ra vì ngồi xổm trên mặt mẹ như thế, ngâm cặc vào trong với một chục cú nắc và rồi phải chờ đợi trong khi mẹ bị ho. Miệng mẹ trở nên ướt hơn và ướt hơn, cú nghẹn phải tạm dừng ít thường xuyên hơn, xa hơn, đến khi tôi đụ miệng mẹ một cách bền bỉ đều đặn. Tôi cho rằng thiên đường chắc phải giống như thế này, và điều này làm cho tôi nghĩ rằng tự nhiên phải là như thế. Vào thời trung cổ, ở những làng quê nhỏ hẻo lánh hay ở những trang trại, điều này ắt là phổ biến. Sau một ngày trên cánh đồng, đứa con trai lớn hơn chắc là được cho phép có một cuộc vui vẻ với cái có thể là cái lồn duy nhất hiện diện ở đó. Điều này không sai. Tôi suy nghĩ như vậy khi cặc tôi đang tạo ra tiếng lép nhép khi nó trượt vô ra trong cái miệng đầy nước miếng của mẹ. Và đó là quyền của tôi.
Đó là sự mặc khải thiêng liêng gây ra một kinh nghiệm tôn giáo. Tôi bắt đầu bắn tinh vào trong miệng mẹ, dù nó đã bị đầy một nửa bởi nước miếng và cặc. Miệng mẹ nhanh chóng bị lấp đầy, tinh dịch của tôi trào ra khỏi môi mẹ, chảy xuống má và cằm của mẹ. Tôi kéo cặc ra vì sợ làm mẹ chết đuối, và để cho những luồng tinh khí cuối cùng bùng nổ trên khuôn mặt mẹ, may là nó không văng vào mái tóc quý giá của mẹ.
Mẹ nỗ lực tìm cách để nuốt, nhưng rồi cũng làm được. Sau đó mẹ nói với tôi, nhưng không giận dữ như tôi lo sợ. Tôi cúi xuống để nghe mẹ nói cho rõ hơn.
“Liếm nó đi” Mẹ nói.
Dù lúc đầu còn bối rối, tôi nhanh chóng nhận ra những gì mẹ muốn và bắt đầu liếm tinh của chính mình trên khuôn mặt mẹ, gửi nó vào trong cái miệng đang mở ra của mẹ. Tôi có thể dùng lưỡi cạo nó nhưng không thể tự mình nuốt nó. Tôi liếm mặt mẹ đến khi sạch sẽ, thọc lưỡi vào trong miệng mẹ trong những nụ hôn dài lâu hơn và lâu hơn. Nhưng rồi mẹ đẩy tôi ra.
Hoặc là, tôi nên nói rằng, xuống phía dưới. Hai tay mẹ ấn vào vai tôi, hướng dẫn tôi. Nếu điều đó không phải là tín hiệu đầy đủ, mẹ hướng dẫn thêm.
“Đến lượt mẹ” Mẹ thì thầm giọng khàn khàn.