Phần 13
Ra đến ngoài, tôi thấy chị Phượng mặc chiếc váy ngủ hôm qua, đang ngồi trên bàn ăn tay cầm chai nước suối, đăm đăm nhìn tôi. Tôi nở nụ cười chào chị, rồi đi ra tủ lạnh định lấy lon beer, tủ lạnh của chẳng có lon beer, chỉ có nước ngọt và nước suối, cầm chai nước suối tôi đi lại cạnh chị Phượng đưa tay vuốt ve má chị.
– Sao nào? Mặt em có gì à? Hay là tại nó soái quá mà cứ nhìn chằm chằm vậy?
Chị vẫn không có phản ứng gì, chỉ nhìn tôi.
– Sao thế? Hay là vừa qua một đêm, lại thấy xa lạ rồi?
Môi chị nhúc nhích, định nói gì nhưng lại thôi. Tay tôi thôi không vuốt ve má chị nữa, ấp vào ôm lấy nó, ngón cái vuốt lên cái mũi thanh tú của chị, rồi vuốt lên mắt.
– Chị không chối được đâu, em đã nhận lấy trách nhiệm rồi… Ai, khuôn mặt xinh xắn thế này, ai mà không nhận cơ chứ. Nhưng mà nhận rồi, lại phải sửa. Đôi mắt đẹp thế này, mà lại quây nó lại bằng hàng rào dây thép gai, đã thế lại còn bôi bẩn lên nó. Làn da đẹp mịn màng sáng bóng như sứ lại trát một lớp vôi vữa lên… Ài… Đáng tiếc.
Môi chị càng nhúc nhích mạnh vì cố nén cười. Rồi sau đó không nén được, chị bật cười…
– Ai cho mà nhận.
– Chị Nguyệt… Người thứ ba đã từ chối rồi này?
Chị Nguyệt mặc chiếc váy ngủ, đi ra từ phòng ngủ.
– Có đủ chứng cứ, không chối được nữa rồi. Cái khăn trải giường còn cứng đét từng đám đây này, có mất cả cân xà phòng để giặt.
Sau đó chị phá lên cười, tôi cũng bật cười, gõ gõ ngón cái vào đầu mũi chị và nói.
– Chứng đủ, vậy không thoát được người thứ ba rồi.
Chị Phượng mặt cũng đỏ lên, rồi chợt vùng vằng.
– Cái gì… mà người thứ ba chứ. Ai thèm chen vào giữa hai người. Tôi đi.
Chị đùng đùng đứng dậy đẩy tôi ra, tôi đứng sang bên cười nhìn bộ dạng tức giận của chị đi vào phòng.
– Chị Nguyệt! Có nên áp dụng hội pháp để xử lý người thứ ba không?
– Gì… À, tất nhiên rồi. Vậy em cứ xử lý, phương pháp em tự nghĩ.
Chị Nguyệt nói xong đi vào bếp, chị Phượng đi đến cửa phòng, nghe vậy dừng lại.
– Hội pháp gì? Sao lại xử lý tôi?
– Hội ba người, vừa thành lập hôm qua, em là thứ nhất, hội trưởng, chị Nguyệt thứ hai và chị chắc chắn là người thứ ba. Hay là chị muốn mở rộng hội để không phải làm người thứ ba?
Tôi và chị Nguyệt đều bật cười sảng khoái nhìn chị Phượng mặt đang đỏ lên lúng túng.
– Không thèm nói chuyện nữa… đi tắm đây.
Rồi đi vào phòng đóng cửa lại. Tôi ngồi xuống ghế mở chai nước, nước lạnh nhưng nhạt nhẽo. Tôi thực sự thèm một ly beer lạnh. Tôi đứng dậy, lấy cái quần jeans định mặc.
– Em định đi đâu đấy?
– Em đi mua lon beer, em thấy có cái cửa hàng tiện lợi dưới nhà.
– Không cần đi đâu, để chị gọi cho, họ mang lên cho.
Tôi bỏ cái quần xuống, rồi quay lại bếp.
– Chị làm gì đấy? Có cần em giúp gì không?
– Không cần, chị nấu mỳ thôi. Em ra ngoài đi.
Tôi không đi ra mà đứng dựa vào tường ngắm chị đang lúi húi rửa đồ, thỉnh thoảng lại đưa chai nước lên uống một ngụm.
– Nhìn gì mà thất thần thế?
Tiếng chị Phượng vang lên sau lưng. Tôi quay lại nhìn chị, ánh mắt tán thưởng.
– Đấy… như vậy có phải đẹp hơn không?
– Cái gì đẹp?
– Mắt chị. Lại gần đây em ngắm nào… Chị có đôi mắt rất có thần thái, lông mi cũng dài, sao chị lại có thể chuốt nhựa để nó đâm tua tủa vậy. Hai mí cũng rõ như vậy lại bôi chì đen xì. Phí của trời.
Tôi ôm má chị, ngón tay vuốt nhẹ trên mắt. Sau đó kéo mặt chị lại và hôn lên đôi môi mềm mại của chị.
– Cái hôn đầu, cảm giác rất thích, mềm mại, ấm áp. Khi ra ngoài, chị chỉ cần tô một chút son là được, chút son đỏ sẽ làm điểm nhấn để thu hút người khác ngắm nhìn. Đừng hắt hủi vẻ đẹp tự nhiên của chị.
Chị Nguyệt đã quay sang bếp để nấu, tủm tỉm cười nhìn chúng tôi. Chị Phượng có chút mất tự nhiên, môi chị Phượng run run như muốn nói gì đó.
– Chị muốn nói gì sao? Có ba người chúng ta, cần nhìn thì đã nhìn rồi, cần làm thì cũng đã làm rồi, có gì mà ngại chứ.
Chị không nói gì, chỉ đưa tay ôm lấy mặt tôi kéo lại và hôn lên môi tôi. Tay tôi cũng vòng xuống ôm lấy eo chị ôm vào người và ngấu nghiến đôi môi chị. Một lúc sau chị mới rời môi tôi, mặt đỏ lên, hơi thở gấp gáp.
– Vậy thôi, có gì mà ngại. Môi chị hôn thật thích.
Chị đập tay vào người tôi rồi dịch ra và chạy lại gần chị Nguyệt.
– Làm gì đấy? Có cần giúp gì không?
– Không, xong rồi. Lấy bát đũa chuẩn bị ăn.
Nhìn chị Phượng ôm eo chị Nguyệt, cái váy căng lên ép vào ngực chị, tôi chợt phát hiện ngực chị nhỏ đi một vòng. Tôi giật giọng.
– Không được… Chị không nghe lời em.
Cả hai chị giật mình quay người lại nhìn, tôi đi đến chỗ hai chị, đẩy chị Phượng ra khỏi người chị Nguyệt và kéo chị Nguyệt ra một chút, rồi nắm lấy cái váy kéo lên qua ngực chị, kéo qua đầu chị. Chị Nguyệt dúm người lại, còn chị Phượng ngơ ngác nhìn.
– Đừng… đừng mà…
– Đừng cái gì mà đừng.
Tôi vừa nói vừa giữ lấy chị, mở cái khóa áo ngực, kéo cái áo ra khỏi người chị.
– Đã bảo chị đừng mặc cái áo này nữa, chị xem đi những vết hằn này… ngực chị bị ép nhỏ đi một vòng… cái áo này khác gì cái nhà tù, khổ thân nó. Đấy thấy không, nó đang nhảy lên vui sướng này.
Tôi vừa nói vừa quơ quơ cái trên tay, một tay chỉ vào vết hằn trên vú chị. Giờ chị đã hiểu, hai tay buông xuống, để bộ ngực được tự do đang nảy nảy trên ngực chị.
Tôi tiến đến, áp tay ôm lấy vú chị và cầm tay chị Phượng đặt lên vú bên kia.
– Chị Phượng thấy không? Chị bóp xem, nó đang nảy lên rất vui này.
Chị Nguyệt hơi đỏ mặt, nhưng cũng không phản đối, chỉ là ánh mắt là lạ nhìn tôi và chị Phượng đang bóp hai vú chị. Tôi lại đưa mắt nhìn xuống dưới, lắc lắc đầu, rồi buông tay khỏi vú chị đưa xuống kéo cái quần lót xuống. Lần này chị Nguyệt đưa tay giữ lại, hai đùi kẹp chặt.
– Chị giữ lại làm gì. Chị không thấy cái cạp nó lằn lên đùi à, đã thế cái quần nó lại không ôm lấy mông, đang bùng ra một đống này. Cởi! Cái quần này sẽ làm sỉ nhục cái mông. Thế…
Cuối cùng chị cũng buông tay và mở đùi để tôi kéo cái quần ra khỏi chân chị. Lùi lại một chút ngắm nghía chị, gật gật đầu hài lòng.
– Xong, vậy mới đẹp.
Sau đó tiến tới cầm cái váy ngủ mặc vào cho chị.
– Chị Phượng! Chị bỏ tay ra chứ. Thích thì lát nữa em chia cho chị một bên, em một. Giờ ăn sáng đã, mỳ nhũn rồi kìa.
Cuối cùng thì ba bát mì ăn liền đầy đủ rau thịt đã đặt trước mặt ba người. Tôi đợi beer nên chưa động đũa.
– Sao em không ăn đi?
– Em đợi beer.
– À, để chị gọi xem sao.
Cũng lúc đó chuông cửa reo, chị Nguyệt đi ra cửa, sau đó quay lại với cái túi có mấy lon beer. Cầm lon beer vẫn đang lạnh, tôi mở nắp, một dòng beer lạnh chảy vào sảng khoái.
Ăn song, chúng tôi ra sofa ngồi, tôi ngồi giữa, hai chị hai bên. Tôi thích chí, thỉnh thoảng uống một ngụm, tôi ngả đầu dựa vào vai chị Nguyệt, sau đó lại ngả sang chị Phượng.
– Haizzz… nhiều quá cũng không tốt, mỏi hết cả cổ.
Tôi giả vờ than, sau mấy lần ngả đầu sang hai chị và nhận được tiếng “Xi!” Từ hai chị, rồi cả hai ngả đầu vào vai tôi. Tôi cười một tiếng thỏa mãn, rồi chợt nhớ ra một việc.
– Chị Nguyệt này! Bên ngân hàng chị có bộ phận điều tra khách hàng đúng không?
– Ừ, bên chị có.
– Em có mấy người, chị giúp em tìm thông nhé.
– Được, nhưng ai vậy.
– Em sẽ gửi thông tin cho chị. Có mấy người nước ngoài, em muốn biết các thông tin cá nhân càng chi tiết càng tốt. Em đang tìm cách tiếp cận.
– Gửi cho chị nữa, bên văn phòng chị cũng có nhiều thông tin khách hàng lắm.
Chị Phượng cũng thêm vào.
– Vâng, em sẽ gửi.
– À này, chị đã xem hồ sơ của em. Nếu chị Nguyệt nhận ba mươi phần trăm, thì cơ bản không có vấn đề gì nữa, chỉ là thêm mấy điều để em rũ bỏ hoàn liên quan đến chủ cũ, tránh sau này có những rắc rối không đáng.
– Vâng, chị cứ bổ sung. Em sẽ làm việc với chủ cũ.
– Hôm nào em gặp chủ cũ, chị sẽ đi cùng.
– Vậy còn gì tuyệt hơn, hay chị làm đại diện pháp lý cho em nhé, em nhường cho chị cổ phần hoặc trả theo dịch vụ cũng được.
– Được, chị nhận cổ phần đi, đằng nào chị cũng không thoát được là người thứ ba.
Chị Nguyệt đã ngủ thiếp trên vai tôi, tôi tự nhiên cũng cảm thấy buồn ngủ.
– Em cũng buồn ngủ, đêm qua đã không ngủ rồi. Chị có muốn ngủ thêm không?
– Được, đi ngủ thôi.
Tôi cúi xuống bế lấy chị Nguyệt, cùng chị Phượng đi vào phòng ngủ. Đặt chị Nguyệt xuống giường, tôi nằm xuống, ôm người chị ấp vào người tôi.
– Chị Phượng cởi váy ra đi, nằm xuống đây em ôm.
Chị Phượng cởi váy, nằm xuống áp người ôm lấy tôi, tay chị đưa xuống kéo cái khăn tắm ra khỏi người và cầm lấy cái buồi trong bàn tay. Đó là những gì tôi nhớ, trước khi chìm vào giấc ngủ.
Tôi tỉnh dậy cũng không biết đã ngủ bao lâu, trong phòng tối nhờ nhờ do chiếc rèm dày che kín cửa kính. Rút hai cánh tay mỏi nhừ, co vào duỗi ra, tôi quay sang ôm lấy tấm thân đầy đặn trần truồng nằm bên cạnh, giọng lẩm bẩm ngái ngủ.
– Cởi… quần áo… sẵn chờ em à?
– Đừng cọ râu… chị buồn.
Chị ngọ nguậy cái đầu khi cái cằm lởm chởm râu của tôi cọ vào hõm vai chị, kệ chị kêu, tôi vẫn cọ cọ cái cằm.
– Có lợi dụng lúc em ngủ mà sàm sỡ không đấy?
– Linh tinh… thèm vào.
– À… sao lại ướt thế này. Vậy là chị đái dầm à?
Chị vỗ đét vào lưng tôi, đẩy khẽ tôi. Tiện đà tôi lại lăn sang bên kia, ôm lấy tấm thân mảnh mai của chị Phượng.
– Chị cũng có lợi dụng lúc em ngủ để sàm sỡ không đấy? Nếu có thì khai báo để em còn đòi lại.
Chị Phượng nhiệt tình hơn chị Nguyệt, hai chân chị quấn lấy hông tôi, đưa tay xuống cầm cái buồi đã nửa cương của tôi vuốt mấy cái, rồi dạng hai đùi để nó vào lồn chị, cái lồn đã ướt đẫm.
– Oai… sao lại ướt vậy, chị Nguyệt cũng ướt. Hay là các chị tự làm với nhau?
Chị Phượng không nói, đẩy cái hỏng lên. Tôi hơi nhấp cái mông để cái buồi chui một chút vào lồn chị và nhấp nhẹ để cái buồi nhận được sự hưng phấn cứng hẳn lên. Khi cái buồi đã sẵn sàng, tôi ép mông để cái buồi chầm chầm đi vào lồn chị. Chị cũng ưỡn người để đón nhận cái buồi tôi đi vào, miệng phát ra tiếng gừ gừ nhè nhẹ. Khi cái buồi đã đi vào hết chiều dài cái lồn, tôi hơi ấn mông xuống, khiến chị giật một cái kèm theo một tiếng rên to bật ra.
– Mình đang có khán giả xem đấy, sao chị vội vàng vậy? Chẳng có dạo đầu gì đã vào thẳng nội dung, em sợ khán giả sẽ không vừa ý đâu.
Tôi không dập mà ngoáy cái mông để cái buồi xoay bốn phía trong lồn chị, mông chị quíu lại, người chị cong về phía trước, rồi bất thình lình tôi rút nhanh cái buồi và đột ngột dập xuống, chị giật lên một cái miệng phát ra một tiếng hét, hai đùi co lại kẹp lấy mông tôi. Tôi lại ngoáy buồi trong lồn chị, rồi lại kéo thanh ra và thình lĩnh đi vào, lập lại vài lần với nhịp độ không đều, người chị đã rung lên theo những cái giãy của mông, lưng chị cong vòng lên đầu ngửa ra sau. Tôi cũng bắt đầu dập vào chị nhanh dần, sau khoảng mấy chục cái dập, chị không chịu được nữa, cả người co quắp lại với những kêu điện loạn, những cái lắc đầu, hai chân đập điên cuồng lên mông tôi rồi duỗi thẳng ra, gồng lên theo cơ thể chị. Tôi vẫn dập vào lồn chị, cho tới khi những cơn co bóp trong lồn chậm lại thành những cái ve vuốt và người chị cũng mềm ra thở phì phò.
Tôi giữ nguyên buồi trong lồn chị nhấp nhè nhẹ, một tay đưa lên ve vuốt vú chị, một tay tôi đưa sang gạt cái tay chị Nguyệt để chiếm cái vú đang được chị bóp trong tay và nhào nặn. Hơi thở chị Nguyệt đã nặng nhọc, hai đùi khép chặt vào nhau, đầu ti chị cứng đét đội lên lòng bàn tôi. Tôi từ từ kéo cái buồi ra khỏi lồn chị Phượng, tay vẫn vuốt ve vú chị, dịch người sang bên. Chị Nguyệt như biết ý dạng hai đùi để tôi quỳ vào giữ, rồi đưa tay nắm lấy cái buồi ướt nhẫy đặt vào lồn chị, tôi rướn người đẩy cái buồi từ từ đi vào.
Buồi tôi đi vào đến đâu, lồn chị Nguyệt lại co bóp đến đó, khi cái buồi đi vào tận cùng, người tôi đã căng ra, tôi cảm thấy giác lý trí đã không còn kiểm soát được ham muốn được nữa rồi, thúc đẩy tôi phải thỏa mãn sự ham muốn. Tôi cắn răng để hạ bớt một chút ham muốn, rồi đều đều đẩy cái buồi ra vào, chị Nguyệt đã rời tay khỏi vú mình bám lấy eo tôi, kéo tôi lại như muốn tôi địt nhanh hơn. Tôi đẩy nhanh tốc độ, nhưng vẫn giữ nhịp đều đều để điều tiết ham muốn, đến khi chị mắt chị Nguyệt như mờ đi mông lung, mặt chị dại ra khi các cơ trên mặt căng cứng, nét đỏ bắt đầu xuất hiện trên mặt, tiếng rên biến thành những tiếng “aaa” đứt nghẹn, hai đùi chị co lên ép vào hai hông tôi, tôi cũng bắt đầu không kiểm soát được nữa. Sự hưng phấn bành trướng chạy rần rật như phi mã trong mạch máu, tay tôi bóp chặt lấy vú hai chị, hỏng tôi bắt đầu mất tiết tấu, sau đó điên cuồng dập vào lồn chị. Khi chị Nguyệt giãy lên kèm theo tiếng hét to bật ra từ miệng chị, tôi cũng đã căng cứng hết sức, cơ lồn chị co lại bóp lấy buồi tôi, tôi cũng căng người thúc cái buồi tận cùng trong lồn chị và cũng hét lên một tiếng khí cái buồi giật lên phóng một dòng tinh trùng vào trong chị, sau đó theo mỗi cái co bóp của chị, nó lại giật lên phun thêm một dòng cho tới khi những cái co bóp trong lồn của chị thành những cái run rẩy ve vuốt thì buồi tôi cũng xuất đến giọt cuối cùng và mềm lại.
Tôi vẫn giữ nguyên tư thế nửa quỳ nửa ngồi, tay vẫn vuốt ve cái vú đã mềm mại trở lại, lấy lại hơi thở của mình. Chị Phượng cầm lấy tay rồi ngồi dậy, một tay chị vuốt cái lưng đang lấm tấm những giọt mồ hôi và những thớ cơ đang giật giật. Những cái vuốt ve của chị và ánh mắt ân cần đang nhìn tôi, làm tôi thật sự thấy thư sướng, cơ thể rất nhanh dãn ra, hơi thở của tôi cũng nhanh điều hòa trở lại. Sự quan tâm ve vuốt sau khi làm tình thực sự giúp người ta tăng thêm cảm xúc, không chỉ đối với phụ nữ. Không kìm được, tôi đưa tay lên kéo đầu chị và hôn lên môi chị, nụ hôn nhẹ nhàng và dài.
Buồi tôi vẫn yên tĩnh nằm trong lồn Chị Nguyệt, tay chị Nguyệt đang ôm lấy bàn tay tôi vuốt ve vú chị, chị đang nhìn tôi và chị Phượng hôn nhau say đắm, ba chúng tôi trở thành tổ hợp liên kết chặt với nhau bằng sự nhu tình, không ai muốn nó biến mất.
Nhưng rồi, hiện thực vẫn lộ ra bộ mặt không khách khí của nó, khi có tiếng “ột… ột” vang lên trong bụng làm nụ hôn của chúng dứt ra, sau đó cả ba người nhìn nhau, rồi cùng cười phá lên.
– Oài… hiện thực vẫn là hiện thực.
Tôi giả vờ giọng cảm khái, dịch người để rút ra khỏi chị Nguyệt, sau đó đứng dậy, cầm tay hai chị kéo lên.
– Nào cùng đi tắm rồi chúng ta giải quyết vấn đề cơm gạo của cuộc sống nào.
Cái buồng tắm của chị Nguyệt trở lên nhỏ bé để tiếp đón ba chúng tôi, Chúng tôi tắm cho nhau, kèm theo những tiếng cười ré lên, làm chúng tôi mất rất nhiều thời gian để tắm xong.