Phần 35
Trên đường ra chỗ lấy xe, tôi bấm số gọi điện cho chị Nga.
– Con lợn lười! Chị đã dậy chưa đấy?
– Xì, mày mới là con lợn lười ấy. Chị đang vất vả dọn đồ cho mày đây. Mày có nhanh lên đây giúp chị không?
– Chị đang ở nhà mẹ em à? Được, em đang sang đây.
Để xe dưới hầm, tôi mau chóng đi nhanh đến thang máy và bấm lên tầng nhà mẹ tôi. Trong nhà rất yên ắng, đồ đạc chẳng có gì thay đổi, vẫn y nguyên như khi mẹ tôi ở nhà. Tôi cất tiếng gọi, nhưng không nghe thấy tiếng chị trả lời. Cởi cái áo khoác vất lên ghế sofa, tôi đi đến mở cửa phòng ngủ của mẹ tôi, cũng không có ai trong đó, sang đến phòng của tôi thì thấy trên giường một thân hình đang cuộn tròn trong chăn. Tôi không lên tiếng gọi nữa, đi đến giường nằm xuống ôm lấy tấm thân đó. Ôm một lúc mà không thấy động tĩnh gì, tôi quyết định buông ra, nhấc mép chăn lên len mình vào dưới và đưa tay ôm lấy tấm thân ấm áp trần trụi bên trong ghì chặt vào lòng mình.
Mùi hương cơ thể, sự ấm áp của da thịt, sự đàn hồi của bầu ngực làm tôi nóng lên càng siết chặt hơn, môi tôi nhịn không được ngậm lấy cái tai trắng hồng vừa mút vừa liếm, một bàn tay đưa xuống xoa cái bụng phẳng trơn mịn, một tay ôm chặt lấy bầu vú căng nảy vừa gọn trong lòng bàn tay. Cả người chị run lên từng đợt, cổ rụt lại, miệng phát ra những tiếng rên cùng hơi thở gấp gáp.
– Sao vậy? Không chào đón em à?
Phải khó khăn lắm tôi mới dứt ra khỏi trạng thái hưng phấn, cố gắng nói chuyện để trấn áp sự ham muốn đang trỗi dậy. Lúc này chị mới cựa mình quay người lại, nhưng không nói gì mà ôm chặt lấy tôi. Siết chặt lấy người chị, mùi thơm cơ thể nồng nàn đang từng đợt chui vào mũi tôi, khiến sự ham muốn của tôi như những cơn sóng dữ đang muốn bứt khỏi sự khống chế của tôi, tôi phải cắn chặt môi cả người cứng lại không dám nhúc nhích. Chị cũng vậy, tôi cảm nhận được sự căng thẳng của chị khiến cả người chị cũng cứng lại. Mất rất nhiều sức lực, tôi mới trấn áp được cảm xúc, sự sôi trào trong người cũng từ từ yên tĩnh lại, lúc này tôi mới thả lỏng được một chút.
– Sao chị bảo đang dọn đồ cho em mà vẫn còn nằm trên giường?
– Không nói thế em có nhanh chóng đến không?
– Chị biết mà, lúc nào em chả nhanh chóng đến.
– Xì… em về từ hôm qua mà giờ mới nhớ đến chị. Thế mà bảo nhanh chóng.
– Thì em chả nhanh chóng đến đây còn gì? Từ lúc em gọi đến giờ mất có vài phút? Mà sao hôm trước chị chuyển về nhà bên kia rồi, sao hôm nay lại ở đây?
– Về bên kia một mình buồn lắm, chị đợi em để về luôn một thể.
Tôi cố đánh trống lảng để không nhắc đến việc đêm hôm qua. Có lẽ chị cũng không muốn nhắc đến.
– Em tưởng bên đó có bác giúp việc mà?
– Thì vẫn là người lạ.
– Vậy được, em với chị cùng về. Bây giờ dậy đi rồi đi ăn sáng đã.
– Bế chị vào đánh răng, rửa mặt.
Chị làm nũng. Tôi dứt khoát vùng dậy ôm lấy tấm thân trần trụi của chị, lại một lần nữa phải cắn chặt răng để trấn áp sự sôi sục của ham muốn để bế chị vào nhà tắm. Đặt chị xuống đất, tôi lấy cái bàn chải bấm thuốc đánh răng đưa vào tay chị, nhưng chị không mở bàn tay mà lại nhe hai hàm răng ra. Tôi đành đưa bàn chải vào miệng chị, cố gắng nhẹ nhàng đánh răng cho chị, sau khi đánh hết trong ngoài đưa cốc nước cho chị súc miệng, sau đó lấy cái khăn mặt vò nước để lau mặt cho chị. Thực sự như cực hình, tôi phải cố gắng hết sức để ánh mắt mình không nhìn xuống bầu ngực căng tròn của chị, chỉ là không thể dấu được tiếng nuốt nước bọt. Cuối cùng tôi cũng được giải thoát khi chị đẩy tôi ra khỏi nhà tắm để đi vệ sinh.
Ra hẳn phòng khách, tôi đi đến tủ lạnh lấy một lon beer và ngửa cổ uống một hơi dài để hơi lạnh trấn áp sự sôi sục trong tôi. Hết lon beer cũng làm tôi thoải mái hơn rất nhiều, tôi đi ra sofa ngồi xuống đợi chị. Cũng không lâu lắm chị cũng xuất hiện với chiếc quần jeans và cái áo thun trắng bó sát, mái tóc dài đen mượt xòa xuống vai, trên đầu chị chỉ cài một cái bím tóc bằng bạc hình chiếc lá. Không phải tôi chưa bao giờ nhìn thấy chị mặc như vậy, đây là kiểu ăn mặc chị rất hay mặc khi đi cùng tôi, nhưng không hiểu sao hôm nay tôi lại thật sự bị cuốn hút, ngẩn người ra ngắm chị có lẽ sự thay đổi về tình cảm làm thay đổi cảm nhận của tôi. Đứng lên đi đến trước người chị, hai tay ôm lấy khuôn mặt xinh đẹp của chị, tôi cúi xuống hôn lên môi chị, chị vòng tay ôm lấy tôi và đáp lại nụ hôn của tôi cuồng nhiệt không kém.
– Chị biết không? Em thật ra cũng rất thích chị, có lẽ đã thích chị rất lâu rồi.
Tôi mơ màng nói khi nụ hôn kết thúc. Ánh mắt chị sáng lên, kèm theo một nụ cười rạng rỡ, chị đưa tay cũng ôm lấy khuôn mặt tôi, rồi kéo đầu tôi xuống lại tiếp tục hôn.
– Chị yêu em từ rất lâu rồi và chị cũng đợi rất lâu rồi để nghe được những lời này của em.
Chị rời môi tôi dịu dàng nói, tay chị đưa xuống vòng ra sau lưng ôm lấy tôi, đầu chị ấp vào cổ tôi. Tôi hạ tay ôm lấy chị, cả người tràn ngập một cảm giác lâng lâng, ấm áp. Cảm giác đó làm tôi yêu thích không lỡ buông chị ra, chúng tôi đứng yên ôm nhau, chỉ khi cảm giác cồn cào đói bụng mới khiến tôi ra khỏi trạng thái lâng lâng đó.
– Đi… mình đi ăn sáng rồi về nhà.
Tôi cúi xuống hôn lên môi chị một lần nữa, tôi phát hiện đôi mắt vẫn còn ngấn nước của chị, môi tôi lại chuyển lên đôi mắt hôn hết những giọt nước mắt vẫn còn đọng trên khóe mắt chị.
Sau khi ăn sáng, chúng tôi chạy thẳng về nhà bố mẹ tôi xây. Cũng không xa so với tưởng tượng của tôi, ngay khi qua cầu khoảng ba km, rẽ vào đường liên xã mới làm cũng khoảng ba km nữa là nhà của chúng tôi. Căn nhà nằm ngay đầu làng, xung quanh được bao bởi bức tường gạch bên ngoài bao bởi một hàng rào bằng cây xanh đã vươn cao khỏi bờ gạch che khuất những thanh sắt bảo vệ phía trên bức tường. Cái cổng không phô trương chỉ là hai trụ xi măng bám đầy những cây hoa leo trùm lên cái mái bằng ngói đỏ, cánh cổng bằng gỗ sơn màu xanh hài hòa.
Dù chị Nga có chìa khóa, nhưng chúng tôi vẫn bấm chuông ở cửa, sau mấy hồi chuông một giọng nữ vang lên qua cái loa gắn cùng cái chuông.
– Ai đó?
– Cô Hiền ạ! Cháu Nga đây ạ.
Chị Nga nói vọng qua cái loa.
– A… hai đứa chờ cô một tẹo, cô ra mở cổng.
Chỉ một lát có tiếng mở khóa, một cánh cổng mở ra và một người phụ nữ trung niên phúc hậu tươi cười nhìn chúng tôi.
– Bố mẹ nói hai đứa về từ tuần trước, mà sao hôm nay mới về.
– Bọn cháu có chút việc bận.
– Vào nhà đi các cháu.
Cô mở rộng cánh cổng để tôi đi xe vào. Tôi ngẩn người nhìn quang cảnh căn nhà, không khỏi tán thưởng sự hài hòa một cách tự nhiên. Căn nhà như nằm lọt giữa màu xanh của cây cối, màu sắc của những bông hoa dù đang mùa đông, mùi hương hoa thoang thoảng trong không khí tạo cảm giác rất thư sướng, sảng khoái. Phía tay trái là một khoảng sân xi măng rải sỏi có thể đỗ được ba bốn chiếc ô tô, phía sát ngoài tường là nhà để ô tô có thể để được hai chiếc ô tô thoải mái, phía ngoài cùng là một cái workshop. Phía bên trái cổng là một thảm cỏ chạy sát đến tường nhà chia làm bốn ô, mỗi ô có một vườn hoa tròn nhỏ ở giữa trồng hoa hồng, giữa bụi hồng đang vươn lên một cái cây khá cao, như cô Hiền giới thiệu là cây giáng hương sau này sẽ che phủ cả khoảng vườn đó tạo bóng mát. Bốn xung quanh tường rào phía trong là một hàng trúc cũng đang vươn lên cao hơn bức tường một chút.
Dựng xe vào trước cửa gara ô tô, tôi đi qua một vườn hoa kéo dài hết một nửa căn nhà, ở giữa có tạo một tiểu cảnh non bộ với hai ngọn núi tạo hình trống mái, cái ao bao quanh tiểu cảnh thả những con cá vàng đủ loại đang lững thững vẩy những cái vây dài duyên dáng lững lờ bơi.
Căn nhà cũng làm tôi ưng ý, khác với ý nghĩ ban đầu của tôi hình dung là căn nhà kiểu truyền thống năm gian mái ngói, thì đây là căn nhà kiểu hiện đại một tầng, bốn xung quanh được lắp kính, phía trước được chia thành hai khu, phía tay phải là phòng khách sẽ đón ánh mặt trời phía đông, phía bên trái là khu nhà bếp và phòng ăn. Phía sau được bố trí một phòng ngủ rộng bên tay phải và đối diện là hai căn phòng ngủ nhỏ, không gian ở giữa được bố trí như một khu sinh hoạt chung. Phía sau căn nhà cũng có một khu nhà nữa để bố trí phòng giặt, kho và hai phòng ngủ cho khách, nối với nhà chính là một hành lang ngắn. Hai bên đầu hồi nhà là hai hàng cây ăn quả dọc theo lối đi lát gỗ kéo dài ra vườn cây rất rộng phía sau trồng đủ loại cây ăn quả.
Đi theo cô Hiền thăm quan một vòng, tôi không khỏi tán thưởng, cũng đoán được đây là công sức thiết kế của mẹ tôi, có một chỗ tôi đặc biệt yêu thích đó là toàn bộ nóc nhà được bố trí dạng sân vườn kết hợp có chỗ uống café và khu vực nướng bbq.
– Em sẽ bố trí ở đây một phòng tập thể dục quây kính. Chị cũng sẽ phải tập đấy.
Chỉ vào phía cuối khu vườn trên nóc chỗ đó khá rộng và chưa bố trí gì ngoài mấy bồn hoa, tôi nói với chị Nga.
Khi quay xuống dưới, cô Hiền đưa chúng tôi đến phòng ngủ chính.
– Đây là phòng các cháu. Đồ đạc của các cháu, mẹ cháu đã chuyển đến tất cả ở trong đó. Giờ hai đứa nghỉ ngơi, cô đi nấu cơm trưa.
Nói xong cô quay người đi ra và đóng cửa lại. Chị Nga reo lên một tiếng rồi nhào lên cái giường ngủ rất rộng lăn qua lăn lại.
Tôi đi một vòng kiểm tra đồ đạc, đúng là mẹ tôi đã chuyển hết đồ của chúng tôi vào chung, trong nhà tắm, bàn trang điểm, tủ quần áo. Tôi đột nhiên phát hiện một vấn đề, mẹ tôi mặc định coi chúng tôi ở chung một phòng. Ngồi xuống chiếc ghế da đặt ở góc phòng, tôi nói điều này với chị Nga.
– Thì trước sau gì chả ở chung. Nào lên đây, nằm đây cạnh chị, chúng ta coi như chính bắt đầu ở chung với nhau. Nằm lên đây để chị chụp một kiểu ảnh đánh dấu.
Chị Nga ngồi dậy vỗ vỗ lên giường gọi tôi, thấy tôi vẫn chần chừ, chị nhảy xuống giường kéo tay tôi lôi lên giường. Chị ghé sát đầu vào đầu tôi, rồi giơ điện thoại lên chụp một cái.
– Chị… Nếu ngủ chung em sẽ không nhịn được. Không đợi được đến ngày cưới đâu.
– Chị trước sau cũng là người của em, đám cưới chỉ là thủ tục thôi. Phòng này mẹ đã hỏi chị đấy, mẹ bảo tùy các con, nếu sớm có em bé càng tốt.
Chị Nga kéo cánh tay tôi rồi gối đầu lên.
– Nhưng mà như vậy thiệt thòi cho chị quá, người con gái nào cũng phải có một giai đoạn yêu đương, rồi mới đến làm vợ.
– Thì mình cứ yêu nhau đến khi nào muốn cưới thì cưới. Như bạn chị, đầy đứa khi học đại học đã sống chung với nhau có sao đâu. Chị cần tình yêu của em, chứ không phải chỉ là cách thể hiện.
– Cách thể hiện cũng quan trọng mà, nó là sự trân trọng cái gọi là tình yêu của hai người.
– Vậy em càng cần phải thể hiện.
Chị rướn người nằm lên người tôi, tôi vòng tay ôm lấy chị. Im lặng một lúc, tôi quả quyết.
– Vậy được, từ bây giờ chị sẽ là người yêu của em theo đúng nghĩa.
Chị nhoài người lên, áp môi vào môi tôi.
– Chị đồng ý.
Rồi lại cúi xuống hôn tôi lần nữa. Tự nhiên tôi lại phát hiện ra một vấn đề, nhả môi chị ra, tôi nói.
– Nhưng mà là người yêu, có ai xưng hô chị em đâu?
– Ah… vậy chị… em… nghe không quen lắm.
– Nào gọi đi! Em yêu anh chẳng hạn. Ngoan nói đi em sẽ cho chị quà.
– Quà thật á… Chị… Em yêu anh!
Chị nói rất nhanh sau đó mặt đỏ lên, ngượng ngùng dúi đầu vào hõm cổ tôi.
– Nghe thích lắm. Chị là người đầu tiên nói với em câu đó làm tim em đập thình thịch. Chị thấy không?
Cầm tay chị tôi đặt vào ngực mình, để chị thấy trái tim tôi đang dập rất nhanh. Sau đó tôi ôm hai má chị để chị ngẩng đầu lên.
– Em… Anh yêu em!
Sau đó kéo đầu chị lại hôn lên môi chị. Chị bỗng nhiên trở lên cuồng nhiệt nghiến ngấu lấy môi tôi, rồi vội vã nói qua những cái hôn.
– Em… em… yêu anh!
Tôi cảm giác như trong người đang liên tục phát ra những tiếng nổ, cả người tôi như mụ đi, đây là lần thứ hai tôi có cảm giác này, lần này cảm giác mãnh liệt hơn rất nhiều. Tôi lật người đè chị xuống dưới, điên cuồng hôn lên môi chị, hôn lên mắt chị, hôn lên cái mũi xinh xắn của chị, lại ngấu nghiến lấy môi chị. Phía dưới, chị cũng trở lên cuồng nhiệt không kém, môi chị xoắn lấy môi tôi, chiếc lưỡi mềm mại đưa ra cuốn lấy lưỡi của tôi, cơ thể vặn vẹo dữ dội, hơi thở của chị càng lúc càng nóng.
Sự cuồng nhiệt của chị kích thích tôi cao độ, lý trí của tôi như đã rời đi toàn bộ, bên trong tôi như có ngọn lửa đang thiêu đốt khiến tôi càng khao khát.
Tôi vội vã nhấc người kéo cái áo thun ra khỏi cơ thể chị, sau đó đôi môi tham lam ngoạm lấy bầu vú ngay khi nó lộ ra do cái áo ngực bị đẩy lên cao, đầu lưỡi tham lam cuốn lấy cái đầu ti đã cứng ngắc trong khi mồm vẫn tham lam mút bầu vú.
Hai tay chị tóm lấy tóc tôi ghì chặt, miệng rít lên những tiếng dài, người chị lại càng vặn vẹo mạnh hơn.
Tôi mê đi, chỉ còn sự khoái cảm đang truyền lên từ miệng, từ bàn tay đang tham lam ngoạm mút, xoa bóp bầu vú chị cùng với sự đòi hỏi ngày càng tăng làm bụng tôi quặn lên. Dưới sự thiêu đốt của ham muốn, môi tôi cũng dẫn đi xuống cái bụng phẳng phiu của chị, cái lưỡi liếm qua mọi khu vực mà đôi môi đi qua dừng lại liếm sâu vào cái rốn xinh xắn của chị. Chị cũng mê muội, những tiếng rên bấn loạn kèm hơi thở ngắt quãng không rõ liên tục phát ra từ mồm chị, hai tay chị tóm tóc tôi mạnh hơn.
Thế rồi, môi tôi cũng xuống đến cái cạp quần jeans của chị, làm tôi đưa tay xuống mở cái cúc của chị và nhỏm người để rút chiếc quần ra khỏi đôi chân thon thả trắng muốt của chị. Sau đó, tôi lại tham lam vục môi vào vùng bụng dưới với những sợi lông mềm mượt lộ ra ngoài cái quần lót bằng ren màu tím. Mùi hương thoang thoảng kích thích xộc vào mũi làm tôi phải căng lồng hít một hơi dài, rồi tham lam rê mũi theo mùi hướng đến nơi phát ra nó.
Hai đùi chị giật lên khép lại khi mũi tôi chạm vào nơi gồ lên hai múi giữa quần lót của chị, nơi đã ướt nước dính ướt chóp mũi của tôi.
Lưỡi tôi cũng không nhịn được liếm vào cái khe giữa hai múi gồ lên nếm náp thứ nước trong vắt không vị nhưng lại mang lại cảm giác đê mê đó.
Người chị càng run lên dữ dội khi lưỡi của tôi quét lên quét xuống, hai đùi khép chặt lại co lên, mông giật mạnh từng cái.
Chiếc quần lót ngăn cản làm tôi không thể tận hưởng hết hương vị đê mê đang tiết ra không ngừng phía trong nó, tôi nhấc đầu nhổm dậy dứt khoát kéo cái quần lót ra khỏi đôi chân của chị, sau đó lại cúi xuống giữa hai đùi chị ra để tiếp tục hưởng thụ sự đê mê.
Ánh mắt tôi sững lại khi nhìn cái lồn chị lộ ra trước mắt, nó đẹp, đẹp đến nỗi tôi không thể làm gì tiếp chỉ ngây người ngắm nó. Cái lồn trắng hồng với hai cái môi đầy đặn nhô lên cao được tráng một lớp chất lỏng lóng lánh, kẹp ở giữa là một cái khe hẹp kín mít như sợi chỉ chia đôi hai bờ môi. Phía trên cái lồn là một lớp lông mềm mượt mọc gọn gàng thành hình tam giác kéo xuống dính lấy sợi chỉ giữa hai bờ môi.
Lưu luyến mãi, ánh mắt không rời khỏi cái lồn của chị, tôi từ từ cúi xuống, đưa lưỡi ra liếm nhẹ hai cái môi căng mọng, sau đó chầm chậm quét một đường từ trên đi vào giữa hai cái môi kéo theo một sợi chất lỏng trong vắt từ giữa cái khe dính vào đầu lưỡi, kéo lưỡi vào mồm, tôi say sưa nhấm nháp sự tinh khiết. Càng nhấm nháp, sự thèm khát càng trỗi dậy khiến tôi lại đưa cái lưỡi xuống quét một đường mạnh hơn cố gắng kéo hết đám chất lỏng đó vào mồm nhấm nháp, vẫn chưa đã tôi há mồm ngậm hết cái lồn, mút hết những chất lỏng đang tiết ra không ngừng.
Càng mút tôi lại càng như thèm khát, chiếc lưỡi không ngừng lách vào phía trong cố gắng vét những chất lỏng đang ồ ạt chảy ra và tham lam nuốt hết vào mồm.
Tôi như mê đi chỉ còn sự thèm khát được nếm, mút và thưởng thức hết những tinh khiết đang tiết ra từ trong lồn chị mà quên mất những rung động của chị đang ngày càng mãnh liệt, những cái hẩy mông mạnh hơn, hai đùi càng kẹp đầu tôi chặt hơn, hai tay chị tóm lấy tóc tôi ngày một đau hơn. Chỉ đến khi chị hét lên một tiếng thất thanh, sau đó cả người căng cứng, tiếp theo mông chị giật lên giật xuống cùng với hai bàn tay chị tóm chặt như đang muốn dứt tóc tôi ra khỏi đầu, tôi mới biết chị đã lên đỉnh.
Chờ một lúc cho sự rung động của chị giảm bớt, cũng lúc đó tâm trí tôi quay trở lại, giúp tôi có chút thanh tỉnh. Tôi trườn người lên ôm lấy cơ thể đang run rẩy của chị, rồi lật người sang bên để chị nằm trên người tôi. Vừa vuốt ve tấm lưng trơn bóng của chị, tôi vừa cắn môi để tâm trí được thanh tỉnh thêm chút nữa, khống chế những ham muốn đang trào lên trong người, căng tức đội lên trong quần. Cố gắng quên đi sự ấm áp, mềm mại của cơ thể chị đang nằm yên trên người tôi, hơi thở có chút gấp gáp, ngực phập phồng, những cái run rẩy vẫn đang diễn ra trên khắp cơ thể chị.
Cuối cùng tôi cũng khống chế được sự ham muốn của mình, sự cương tức trong quần cũng đang từ từ giảm đi khi chị đã yên tĩnh nằm trên người tôi thiêm thiếp ngủ. Tôi nằm yên suy nghĩ vẩn vơ, đang cố hình dung làm cách nào để chị có thể được hưởng thụ tình yêu như những người con gái khác. Tôi tự nhiên nhận ra có lẽ có một thứ tình cảm gọi là tình yêu đang tồn tại thật, thứ cảm giác mà tôi không thể tả bằng lời đang lan tỏa khắp tâm trí tôi, làm tôi lâng lâng, thúc phát ra nhu cầu để chị được hưởng thụ nó. Một nhu cầu mà tôi không cảm thấy từ những người phụ nữ khác.
Đúng lúc đó gõ cửa vang lên và tiếng cô Hiền khẽ vọng đến gọi chúng tôi ra ăn cơm. Tôi “vâng” to một tiếng cũng không biết cô có nghe thấy không, nhưng sau đó tiếng gõ cửa không vang lên nữa. Tôi hơi lắc đầu để xua đi những suy nghĩ đang vẩn vơ trong đầu, chị cũng tỉnh giấc vì tiếng “vâng” của tôi, đang nghiêng đầu nhìn tôi.
– Cô Hiền gọi ăn cơm. Em muốn dậy chưa?
Tôi không nhận ra, mình gọi chị với tiếng em rất tự nhiên, chị gật đầu kèm theo một nụ cười rất tươi.
– Vậy mình dậy nhé, để anh đưa em vào tắm rửa.
Tôi nhích người lựa thế để nhỏm dậy và ôm chị trong vòng tay xuống giường và đi vào phòng tắm. Phòng tắm rất rộng, có một bồn tắm jacuzzi và một buồng tắm đứng bằng kính. Đặt chị xuống đất, tôi mở phòng tắm đứng, xả thử nước để đảm bảo độ ấm. Sau đó định cởi áo của mình thì chị giữ lại.
– Để… em… em tự tắm.
Chị có chút hơi ngượng khi xưng hô là em, tôi khẽ gật đầu lùi lại để chị đi vào buồng tắm. Mở tủ lấy sẵn một cái khăn cầm trên tay và đứng dựa vào cái bồn rửa mặt ngắm chị qua tấm kính phòng tắm. Chị vẫn ngượng ngùng không quay người lại phía tôi, tôi chỉ ngắm được phía đằng sau của chị, rất đẹp. Bờ vai mượt mà, tấm lưng mềm mại, cái eo thon thả, đôi mông căng tròn, đôi chân dài thẳng khép kín một đường. Phía trên bờ mông chị có một vết mờ trắng, làm tôi nghĩ đến lần chị bị ngã khi tập xe đạp, cái vết đó là do cái mỏm yên xe bị bong mất lớp nhựa đâm vào. Cái vết đó làm chị đêm ngủ không thể nằm ngửa, tôi trở thành nguyên nhân làm chị bị thương, hàng đêm phải xoa lưng để chị ngủ cho ngon. Mà việc đó kéo dài mấy tháng, ban ngày chị vẫn nô đùa nghịch ngợm đủ trò, nhưng đêm về lại bắt tôi phải xoa lưng để ngủ vẫn lý do là vết thương còn đau. Mãi sau này, vì tôi làm lơ và sự khuyên nhủ của cô Duyên, mà tôi mới được ngủ yên giấc.
Sau một hồi suy nghĩ vẩn vơ thì chị cũng tắm xong, một tay che lên ngực, tay che xuống dưới đứng ở cửa buồng tắm nhìn tôi đang ngây ngốc nhìn chị. Chị khẽ hắng giọng để kéo lại sự chú ý của tôi, tôi mở cái khăn đi đến trước chị lau sạch nước trên người kể cả chỗ chị che tay, sau đó mới quấn cái khăn vào quanh người chị.
– Đang nghĩ đến cái vết sẹo ở mông của em.
Tôi cười giải thích khi thấy vẻ mặt hơi ngơ ngác của chị vì nụ cười vô cớ của tôi.
– Vì cái sẹo đó mà mấy tháng anh mất ngủ.
– Tại… anh còn gì. Làm… em lo mất mấy năm. Mấy tháng của anh đã là gì.
– Ha… ha… có người không chịu tập từng bước, lại cứ muốn nhảy lên đi ngay cơ.
– Tại anh không giữ xe chứ.
Tôi chỉ cười kéo tay chị ra ngoài đi vào phòng thay quần áo, mở cánh tủ lấy ra bộ quần áo mặc trong nhà bằng vải bông có in hình kitty, tôi quay lại chỗ chị đang đứng ngẩn ngơ nhìn. Tôi ngồi xuống, định nhấc chân chị để mặc quần, thì chị bỗng nói.
– Anh không lấy quần lót cho em à?
– À… anh quên mất. Mà có cần không?
– Cần chứ, nếu không cái vải bông này… nó… vào trong thì sao.
Tôi quay lại mở tủ lấy cho chị chiếc quần mới, quay lại định giúp chị mặc, thì chị giữ tay tôi lại.
– Thôi để em tự mặc. Việc này ai lại bắt đàn ông làm.
Nói xong chị lấy cái quần trên tay tôi, rồi ngồi xuống giường tự mặc quần áo cho mình. Tôi cũng chợt nhớ ra, đi đến cái balo đang vất ở cái bàn gần cửa phòng, lấy ra cái hộp tương tự như cái hộp tôi đưa cho chị Nguyệt, chị Phượng chỉ khác một chút bên ngoài nó in một bông hoa ở góc hộp.
– Anh có quà tặng em.
Mở chiếc hộp cầm chiếc dây chuyền bên trong, sợi dây cũng tương tự như hai sợi kia, chỉ có viên kim cương to hơn một chút và được bao bởi một bông hoa hồng bằng vàng hồng. Đặt sợi dây lên cổ cho chị, chị vén tóc để tôi khóa sợi dây chuyền lại.
– Món quà này đánh dấu ngày bắt đầu tình yêu của chúng ta. Ngày chúng ta gọi chị là em, em là anh. Em thích không?
– Em… em thích. Cảm ơn anh!
Chị mân mê sợi dây trên cổ, rồi rướn người hôn lên môi tôi.
– Em yêu anh!
Chị đi nhanh đến chiếc gương ở bàn trang điểm ngắm nghía sợi dây trên cổ. Tôi đi đến đằng sau chị, đưa tay ôm lấy eo chị, cùng ngắm chị qua chiếc gương. Chị ngửa người dựa vào người tôi, ánh mắt vẫn nhìn sợi dây chuyền đang được bàn tay chị mân mê, nụ cười hạnh phúc nở trên môi. Người tôi tràn đầy cảm giác lâng lâng, nhìn hình ảnh chị đang ngời lên hạnh phúc phản chiếu trong gương, tôi chợt nhận ra chị như là một phần máu thịt của tôi, đúng chị là một phần không thể tách rời trong cuộc đời tôi.
– Em là một phần máu thịt của anh.
Tôi mơ màng buột ra câu nói, người chị khẽ run lên, ánh mắt chị chợt nhòa đi, chị quay người ôm chặt lấy tôi.
– Anh cũng là cuộc đời của em. Em yêu anh!
Tim tôi rung lên, mắt tôi cũng như nhòa đi, một cảm giác cay cay nơi sống mũi.
– Anh yêu em!
Tôi cũng thốt ra một câu “Anh yêu em!” Rất tự nhiên, giống như nó vốn nằm sẵn trong tiềm thức chỉ chờ một thời điểm thích hợp để bật ra. Chị run rẩy, lặng đi một lúc, rồi lùi lại một chút xa vòng tay tôi.
– Anh nói lại đi.
– Anh yêu em!
Một nụ cười từ từ bừng nở trên môi chị, lan tỏa khắp khuôn mặt khiến khuôn mặt chị sáng bừng lên rạng ngời. Bàn tay tôi không tự chủ đưa lên vuốt ve khuôn mặt chị.
– Anh yêu em!
Tôi nhắc lại thêm lần nữa.
– Em yêu anh!
Lần này chị đáp lại, cũng rất tự nhiên. Chúng tôi đứng yên lặng, chỉ có ánh mắt đan vào nhau, cho tới khi tiếng gõ cửa lại vang lên.