Chương 5: Cảm xúc và lý trí.
Nguyên ngày hôm sau tôi thực sự căng thẳng nghĩ về những việc đã xảy ra và có thể xảy ra. Trong lúc làm tình với vợ, tôi đã đồng ý với ý muốn điên rồ của em là được khám phá con chim của Sơn ngựa. Nhưng giờ nghĩ lại tôi thấy việc đó thật nguy hiểm. Tôi sợ Sơn nó sẽ đắm đuối vợ mình như đã từng dính vào con vợ sếp của nó, rồi tôi nghĩ đến việc vợ nó phát hiện ra sự việc sẽ làm ầm ĩ lên thì sẽ huỷ hoại hết thanh danh gia đình tôi. Và cuối cùng nổi lo sợ lớn nhất là tôi sợ cái buồi của Sơn sẽ cướp mất em khỏi vòng tay tôi. Nên tôi quyết định không thể cho vợ tôi quan hệ với Sơn được.
Nhưng vẫn còn một trăn trở mà suy nghĩ đau đầu tôi vẫn không tìm được phương án giải quyết, đó là tôi không nghĩ ra câu chuyện gì để ứng phó trong trường hợp Sơn báo cho tôi biết việc nó nhìn thấy Linh ôm trai lạ trong khách sạn. Chắc chắn không thể nói là tôi biết nhưng vui vẻ, còn nếu giả ngây ngô không biết gì và nói rồi sẽ tìm hiểu và rồi sau đó chắc chắn là cho qua, thì nó sẽ đánh giá hai vợ chồng tôi như thế nào…
Chính thế cứ mỗi lần điện thoại đổ chuông là tôi lại hồi hộp nhìn xem có phải số Sơn không. May rồi cũng hết một ngày nó không liên hệ.
Rồi ngày tiếp theo, rồi tuần tiếp theo, cũng không thấy nó liên lạc, tôi dần thở phào, những căng thẳng dần được trút bỏ. Tôi đoán chắc nó là người biết nghĩ, sợ tôi bị tổn thương khi biết chuyện nên không báo lại tôi. Xem như đúng câu nói: “mắt không thấy thì tim không đau” mà tay sếp của nó là một thực tế.
…………………………………………///////////////////////////
Rồi công việc bận bịu cũng giúp tôi quên hết chuyện liên quan đến Sơn. Thời gian này việc dồn nhiều, do công ty đang tập trung xây dựng kế hoạch tăng doanh thu bán hàng giai đoạn cuối năm. Ngoài ra tôi còn sắp xếp để tuần sau sang Pháp công tác.
Chuyến này 1 phần do thành viên đoàn cán bộ công ty có thay đổi, 1 phần vợ tôi không xin cắt được phép để đi cùng, nên mặc dù sang Châu Âu mà tôi cũng không thấy hào hứng, thậm chí nhiều lúc còn buồn khi nghĩ đến việc phải xa vợ đến 7 ngày liền.
Nhưng phải công nhận giai đoạn này tình cảm vợ chồng tôi rất mặn nồng. Chuyện giường chiếu cũng cải thiện rõ rệt, cách đây một năm thôi, có khi cả tuần tôi mới đụng đến vợ được một lần, thì giờ phải bốn năm lần, chất lượng cũng nâng lên, tôi có thể kéo dài thời gian làm tình đến cả tiếng đồng hồ. Vụ này chắc phải cảm ơn đôi Hùng Vân nhiều. Hai cặp chúng tôi vẫn duy trì việc Swing với Some thường xuyên tuần một lần. Giờ tôi cũng mê cả việc làm tình với Vân nữa, em nó cũng kết tôi lắm, bằng chứng là vẫn nhất định chưa chịu tham gia Swing mở rộng với đám bạn Hùng. Nhiều tối, đang nằm cạnh vợ chợt nghĩ đến thân hình bốc lửa và cái bướm dâm dật của Vân là tôi lại nứng lên, lại có hứng thú để đè vợ ra quan hệ. Linh của tôi cũng thế, em thủ thỉ với tôi là em chỉ cần hai con chim của tôi với của Hùng là thoả mãn lắm rồi.
//////////////////////////////////////////////////
Đang chìm đắm trong các hồi tưởng ái ân thì tiếng chuông điện thoại réo lên cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi. Là số của bà sếp, tôi vội nghe máy ngay:
– Tuấn à, cậu lên phòng chị có việc gấp nhé.
– Vâng chị.
Mở cánh cửa phòng sếp Hương, tôi thấy sếp đang ngồi cùng một cô gái nữa đang quay lưng về phía tôi. Sếp gọi tôi ngồi cùng luôn để bàn công việc. Lúc này tôi đã nhận ra Băng Thanh – hoa khôi của công ty tôi, nàng giữ vị trí Trưởng phòng Thiết kế thời trang. Tuy làm cùng công ty nhưng chúng tôi chưa có dịp làm việc cùng nhau vì mỗi người ở một mảng việc khác nhau. Khẽ gật đầu chào em rồi tôi ngồi luôn xuống ghế Salon phía đối diện. Đang hơi băn khoăn về việc sếp gọi mình nhưng tôi vẫn có chút xao xuyến trong lòng – Lâu nay vẫn biết Băng Thanh có tiếng xinh nhất công ty, nhưng thực lòng tôi không quan tâm lắm, giờ khoảng cách giữa em và tôi chỉ là chiếc bàn kính trong suốt, dục tính thằng đàn ông trong tôi như bị đánh thức trước vẻ đẹp sexy của em. Em có gương mặt đẹp y như các nữ diễn viên của Hàn Quốc, mái tóc nhuộm màu hung đỏ uốn nhẹ lòa xòa phía trên vai, cặp lông mày của em khá đậm, bên dưới là đôi mắt rất đẹp, long lanh như nước hồ lấp lánh trong sáng mùa thu nhìn rất hút hồn. Mũi em thì cao và rất thanh tú, đôi môi xinh được đánh màu hồng bóng đậm nhìn chỉ muốn cắn thôi. Bên dưới chiếc cổ cao trắng ngần em diện một chiếc áo đen cổ tròn, nhưng từ phần ngực trở lên hoàn toàn bằng ren hoa, dưới là chiếc váy bó màu ghi xám khá ngắn, tôi còn thoáng thấy màu đen của chiếc quần lót em ẩn hiện khi thay đổi tư thế ngồi. Nhưng sếp Hương đã lên tiếng, giúp tôi trở về thực tại.
– Tuấn này, còn đúng một tuần nữa là chị em mình sang Pháp rồi, toàn bộ bộ hồ sơ giới thiệu về Công ty và sản phẩm chị đã cho in mới theo đề xuất của bộ phận Marketing. Tuy nhiên có một số mẫu mình mới đưa vào Catalogue nhưng trên thực tế chưa sản xuất đại trà, vì sản phẩm này mình đang nhắm tới thị trường tương lại tại Châu âu, giờ Băng Thanh sẽ hỗ trợ em nắm bắt thông tin kỹ thuật, tính ưu việt của từng sản phẩm để em giúp chị thuyết trình với phía đối tác.
– Vâng, em sẽ cố gắng hết sức.
– Ừ, chị rất tin tưởng em. Giờ hai đứa về phòng rồi phối hợp cùng nhau nhé.
Cả 2 đứa đều đồng thanh vâng chị rồi nhẹ nhàng ôm bộ hồ sơ rời đi, tôi đề nghị Băng Thanh về phòng tôi nhưng em bảo, anh qua chỗ em đi, vì chỗ em còn có mẫu thực tế và ma-no-canh làm đạo cụ để em hướng dẫn anh cho dễ. Giọng em rất ngọt ngào và chắc chắn là hợp lý rồi nên tôi đồng ý ngay.
Em bước lên trước, tôi cố tình chậm lại để ngắm nhanh bờ mông em, nó căng tròn và ngúng ngẫy làm mê muội mọi ánh nhìn, đôi chân em dài và thẳng tắp, màu da trắng mịn màng càng khiến vẻ đẹp của em thêm hoàn mỹ. Bất giác tôi thấy thèm muốn, thằng cu em lại căng cứng lên. Tôi nhanh chóng tự chấn tĩnh và tự nhủ phải ưu tiên cho công việc nên vội bước nhanh để song hành cùng em:
– Anh Tuấn sướng, chuyến này được sang Pháp ăn chơi nhé.
– Hi hi, đi một mình thì cũng chán mà em, với đi công việc chứ có phải đi chơi đâu.
– Cả sếp tổng đi cùng anh còn la một mình.
– Hi hi, đi với sếp thì càng mất tự do.
– Hi, thế anh chưa hiểu chị Hương rồi, chị ấn thân thiện và cũng tâm lý lắm.
– Thế á, anh thì thấy lúc nào chị ấy cũng chỉ quan tâm đến công việc thôi.
– Hi, sếp có đam mê với công việc mà anh. Em mãi tháng sau mới được sang, chứ đi cùng anh đợt này thì thích hơn.
– Hi hi, thế tháng sau anh cũng sang tiếp đấy.
– Vậy à? Sao số anh sướng vậy nhỉ, xuất ngoại liên tục luôn.
Sáng hôm đó thực sự là một buổi làm việc đấy hứng khởi của tôi từ khi về Công ty này, tôi vừa nghe em truyền tải nội dung công việc vừa say mê ngắm em. Được cái nội dung cũng khá dễ nên tôi cũng nhanh chóng nắm bắt được. Khi kết thúc phần hướng dẫn của mình, em hỏi tôi:
– Anh Tuấn nắm bắt được hết nội dung không ạ?
– Tạm thời thì ổn em ạ, sợ tý nữa quên thôi.
– Hi hi, thế anh ghi lại số điện thoại của em đi, có vấn đề gì cần thì gọi em nhé.
– Ok em – anh em tôi nhanh chóng trao đổi số cho nhau.
Nhìn đồng hồ, tôi giật mình, hơn 12 giờ trưa rồi. Bên em thời gian trôi nhanh quá:
– Băng Thanh ơi, cùng quá trưa rồi, anh mời em đi ăn trưa nhé.
– Hi, cảm ơn anh, tiếc quá trưa nay em lại có hẹn mất rồi, để dịp khác vậy anh nhé.
– Ok em – vậy để dịp khác nhé, chúc em một buổi trưa vui vẻ.
– Vâng, em cũng chúc anh buổi trưa vui vẻ.
Tạm biệt Băng Thanh với cảm xúc lâng lâng, tôi cũng vội vàng đi ăn trưa để tập trung cho công việc còn lại.
//////////////////////////////////////////////////////
Chỉ còn cách ngày bay sang Pháp 2 ngày thì tôi bất ngờ nhận được cuộc gọi từ Sơn, tôi bấm máy nghe mà trong lòng hơi có cảm giác bất ổn, nhưng vẫn cố tỏ ra vui vẻ:
– Ơi, chào thằng bạn, lâu lắm không thấy tăm hơi, mày vẫn khoẻ đều đấy chứ hả?
– ừ, mọi thứ vẫn ổn. Mày thì sao rồi?
– Tao ổn, nhưng công việc thì lu bù quá nên nhiều lúc muốn ới mày tý mà công việc nó cứ cuốn đi.
– Nay mày rảnh không, gặp nhau tý đi.
– Thế để tao thu xếp công việc, đúng 1 tiếng nữa gặp ở quán coffee Hoa Giấy nhé.
– Ok.
Hoa Giấy là quán coffee quen thuộc của bọn tôi hàng chục năm rồi. Quán là căn nhà cũ bài trí đơn giản theo lối xưa, tận dụng không gian sân vườn và cây xanh làm điểm nhấn, đặc biệt thêm một giàn hoa giấy khá lớn quanh năm nở hoa phủ kín cổng vào, quán như một ốc đảo giữa phố phường tấp nập. Mỗi lần ngồi quán, nhâm nhi ly coffee, nghe bản nhạc ghi ta không lời, bọn tôi thường thấy dễ trải lòng chia sẻ tâm sự, nhận từ bạn lời tư vấn hoặc động viên.
Khi tôi đến quán thấy Sơn ngồi ở đó rồi, nhìn sơ mặt nó đã thấy sự suy tư, tôi hỏi nó luôn:
– Nay tự nhiên gọi tao chắc có việc quan trọng gì hả.
– Hi, cũng có tý việc, nhưng không quan trọng đâu,
– Thật hả, làm tao lại hơi băn khoăn không biết có việc gì. Mà mày dạo này thế nào, cả gia đình và công việc?
– Công việc ổn, gia đình vui vẻ.
– Được vậy thì tốt rồi, tao thì dạo này nhiều việc quá.
– Thế còn chuyện gia đình?
Hơi chút lo lắng nhưng vẫn làm ra vẻ bình thản, tôi trả lời:
– Hi, thì vợ chồng vẫn hạnh phúc đều mà.
– Ừ, thế thì tốt quá rồi, đàn ông thì cứ phải song hành cả công danh và hạnh phúc gia đình. Nó dừng lại có vẻ suy nghĩ tý rồi lại tiếp lời:
– Tao có vụ này hay hay định rủ mày. Chẳng là đợt này Công ty tao kết hợp với Công ty BĐS Z thực hiện xây dựng một căn hộ chung cư thương mại, tao có mấy suất giá ưu đãi nội bộ, ít nhất rẻ được 500 triệu mỗi căn so với giá bán ra, nên tính đưa mày một suất mà đầu tư kiếm lãi.
– Để tao nghiên cứu đã, nhưng chắc cũng khó đầu tư giai đoạn này vì cách đây mấy tháng tao cũng mua một lô đất dự án dưới Hà Đông rồi. Với thực sự tao cũng không thích đầu tư chung cư lắm…
– Ừ, thế mày cứ nghiên cứu đi, thấy được thì ới tao.
Trong thâm tâm tôi cũng định hỏi nó vụ bồ bịch thế nào rồi, nhưng ngại nói nhiều lại hở ra chuyện của mình nên tôi tảng lờ, chủ yếu chuyển đề tài BĐS cho dễ nói, nhưng tự nhiên không hỏi mà Sơn tự khai:
– Chỗ tao với Lan vợ thằng Hải (vừa là sếp vừa là bạn nó) cũng ổn rồi, phần vì cảm xúc đam mê ban đầu cũng qua đi, phần vì nghĩ đến gia đình, sự nghiệp. Giờ thích thì tao đi check hàng thôi, bọn PG nhiều con đẹp lắm mày ạ, tao với thằng Hải cũng hợp món này. Mà mày có thích không, hôm nào đi tao gọi.
– Hi, tao giờ chán chuyện gái gú rồi, phục vụ vợ thôi.
– Ha ha, thế thì chúc mừng thằng bạn nhé, được như thế là hạnh phúc rồi.
Tôi thật sự xúc động, thầm cảm ơn Sơn. Nó thực sự là một thằng bạn tốt.
//////////////////////////////////////////////
Rồi cũng đến ngày xuất ngoại, tôi tạm biệt vợ và lên đường. Đồng hành cùng tôi có sếp Hương, nguyên do là có một Công ty kinh doanh chuỗi bán lẻ bên Pháp đang xem xét việc mua hàng may mặc của VN để bán lẻ tại thị trường Châu Âu, đúng ra chỉ có mấy công ty thương hiệu được ưu tiên lựa chọn, nhưng sếp tôi có bạn bè làm ở Trung tâm xúc tiến Thương mại VN tại Pháp nên cũng có trợ giúp Công ty của sếp tôi được tham gia gửi hồ sơ ứng cử, thời gian trùng thời điểm tôi sang nên sếp Hương quyết định đi cùng tôi luôn mà không cần bộ phận trợ lý vì trước đây tôi cũng đã công tác ở vị trí này.
Đi xa, mà có người đàn bà đẹp không có mối quan hệ họ hàng đi cùng lý ra phải dao động lắm, nhưng trong trường hợp này tôi thấy rất dửng dưng vì tôi quen nhìn chị trong vị trí một lãnh đạo giỏi giang của mình. Chưa nói về trang phục, cử chỉ và ngôn từ của chị từ trước đến giờ khá chỉn chu, hợp với phong thái một nhà lãnh đạo, nó không hợp với gu hiện thời của tôi là thích tuyp phụ nữ dịu dàng, gợi cảm và dâm dục.
Đặt chân xuống Paris lúc 11 giờ trưa, chị em chúng tôi về luôn khách sạn nhận phòng cất hành lý rồi bắt tay vào công việc luôn: Đến Trung tâm Thương mại VN tại Pháp để nhờ hướng dẫn chi tiết về các khâu vận hành lên quan đến tham gia hội chợ, đồng thời nhận danh sách các sinh viên người Việt đang học tập tại Pháp có nhu cầu làm việc Part-time mà Trung tâm tìm giúp rồi tổ chức gặp mặt các sinh viên này để kiểm tra mức độ phù hợp rồi Training về kiến thức, nghiệp vụ cần thiết cho họ trong đợt triển lãm vào tháng sau. Rồi kiểm tra nhà kho, nơi tập kết bảo quản hàng hóa, rồi nộp sơ và quần áo mẫu và chờ buổi thuyết trình về sản phẩm chào hàng… Ba ngày trên đất Pháp nhanh chóng trôi qua, tôi gần như không có thời gian cho việc tham quan hay thư giãn. Tuy nhiên tôi vẫn nhớ việc gọi điện về hỏi thăm vợ hàng ngày. Do chênh lệch múi giờ, khi tôi kết thúc công việc của ngày vào khoảng 18 giờ thì ở VN đang là 23 giờ đêm, nên những cuộc nói chuyện của chúng tôi thường không kéo dài mà chủ yếu dừng ở các hỏi han thông thường. Buổi tối thì tôi thường đi ngủ sớm vì ban ngày không được ngủ trưa và đi bộ khá nhiều so với ở VN nên mệt. Sếp Hương thì ba tối đầu đều có bạn rủ đến nhà ăn cơm, chị cũng có rủ tôi đi cùng nhưng tôi thấy không hợp và cũng không có hứng nên từ chối.
Sang đến trưa ngày thứ tư thì các công việc liên quan đến Hội chợ đã cơ bản hoàn thành, chỉ còn đợi buổi thuyết trình sản phẩm vào ngày hôm sau nữa thôi. Trên đường về khách sạn chị Hương có vẻ quan tâm nên hỏi tôi:
– Từ hôm sang đây đến giờ hình như em chưa lúc nào dành thời gian đi chơi đúng không.
– Chỉ rảnh có tý buổi tối, mà có mỗi mình nên em cũng ngại đi chị à.
– Chị cũng chưa đi được mấy đâu, toàn đến nhà bạn ăn cơm rồi nói chuyện là hết tối. Hay chiều nay chị em mình đi tham quan Paris nhé.
– Ok chị, em cũng đang nghĩ sang Paris mà không đi chơi đâu thì quá uổng phí.
– Hi hi, thế giờ là 14 giờ, chị thay đồ một chút, hẹn em đúng nửa tiếng thì ta đi nhé.
– Hi, ok luôn chị.
Phòng của hai chị em ở cạnh nhau nên đúng 14 giờ 30 tôi sang gõ cửa phòng chị. Chỉ ít giây sau chị mở cửa và bước ra, nay chị diện cái váy hở vai đuôi cá màu đen bó sát khoe đường cong cơ thể, kính, giầy và túi xách cùng tone đen, dáng chị cao chắc tầm 1 mét 66, da trắng nõn mịn nàng, môi tô son đỏ chót, nhìn chị thật quý phái nhưng cũng rất gợi cảm. Tôi không tránh được ngạc nhiên thốt lên thành lời:
– Oa – sếp của em hôm nay đẹp quá.
– Hi hi, thế mọi ngày chị xấu lắm à ?
– Hi, không phải thế, chị thì lúc nào cũng đẹp, nhưng chị cứ giấu, hôm nay em mới thấy chị khoe này.
Tôi thấy chị hơi đỏ mặt, rồi nguýt tôi.
– Đừng bẻm mép tán gái già đi ông tướng.
– Hi hi, gái già nhưng nếu thi Hoa hậu em tin chắc chị vẫn dành giải nhất đấy.
Hương thích chí, cười khúc khích. Rồi chị bảo tôi:
– Chị đến Paris cũng mấy lần rồi đấy, nhưng chưa lần nào leo tháp Eiffel, em có muốn leo cùng chị không.
– Thì em cũng thế đấy chị, trước cũng có ghé qua, thấy đông người xếp hàng quá nên thôi.
– Thế chị em mình cứ qua đấy, vắng người thì ta leo, đông quá thì mình đi thuyền sông Seine em nhé.
– Ok chị.
Quay trở lại VN, từ ngày Tuấn sang Pháp, Linh trở lại với vai trò một bà mẹ chu đáo, sáng đưa con đi học, chiều về nhà ông bà ngoại ăn cơm và chơi với cháu cùng ông bà ngoại, đến tối thì về nhà. Thâm tâm nàng không nghĩ đến việc gửi con cho ông bà qua đêm để đi tìm lạc thú.
Chiều nay, trên đường về nàng ghé vào siêu thị mua ít thực phẩm. Đang băn khoan lựa chọn mấy món hoa quả, thì nàng nghe tiếng gọi ngay bên:
– Ơ, Linh, em đi siêu thì à?
Linh quay sang, và thật bối rối khi phát hiện người gọi tên mình chính là Sơn Ngựa. Nàng lý nhí trả lời không mạch lạc.
– Ơ… vâng… em chào anh.
– Lâu lắm không gặp em đấy, nhìn em càng ngày càng xinh.
– Hi, anh cũng đi siêu thị đấy ạ?
– ừ, nay vợ anh đi công tác, nên anh đảm nhận thay mọi việc thôi.
– Chà, anh Sơn chu toàn quá.
– À, Tuấn đi nước ngoài về chưa em? Hôm trước anh nghe Tuấn nói tuần này đi nhưng không nhớ nó nói hôm nào về.
– Dạ,chắc cùng sắp rồi anh.
– Hôm nào nó về em nhắc nó gọi cho anh nhé, anh đang động viên nó đầu tư căn hộ công ty anh đang xây dựng, chắc chắn sẽ có hiệu quả cao.
– Vâng anh.
– Thế thôi, em mua hàng đi, anh cũng dạo một vòng mua mấy thứ đây.
– Vâng, em chào anh.
Linh nhìn Sơn Ngựa quay đi khẽ thở phào, nhưng lại thấy Sơn quay lại ngay, trên tay cầm cái điện thoại nhìn sâu vào mắt cô, Sơn nói:
– Em đọc số điện thoại của em cho anh đi, để có gì cần thiết anh em mình liên hệ cho tiện.
Không hiểu sao như một cái máy, Linh cứ lý nhí đọc số điện thoại của mình cho Sơn luôn, ghi xong, Sơn ấn bấm gọi, cô thấy điện thoại trong ví mình đổ chuông, thì nghe Sơn nói tiếp:
– Đấy là số điện thoại của anh, em lưu nhé. Thôi giờ anh đi đây. Chúc em buổi tối vui vẻ.
Sơn đi rồi, Linh cứ băn khoăn mãi, từ sau tối hôm ấy, cô cũng đã quên chuyện gặp Sơn rồi, nay lại tình cờ gặp lại, anh ấy phát hiện ra cô ngay, thế còn hôm trước thì sao, chắc chắn là phát hiện rồi, nhưng sao anh ấy có vẻ vô tư thế. Thôi kệ đi, mình cũng đã hứa với chồng quên anh ta rồi, không nghĩ nữa.
Sáng hôm sau, đến cơ quan thì cô nhận được 1 tin nhắn qua điện thoại.
– Chúc em một ngày vui vẻ nhé.
Linh hơi ngạc nhiên vì số điện thoại lạ, lâu lắm rồi cô có nhắn tin gì với ai đâu, mà hôm nay cũng không có sự kiện gì. Cô lờ luôn tin nhắn. Được một lúc lại có tin báo đến Zalo, cô nhìn qua phát hiện là Zalo của Sơn, lúc đó cô mới đoán tin nhắn kia chắc cũng của Sơn, nhưng cô không lưu số nên không nhận ra. Sau một hồi phân vân cô quyết định không nhấn kết bạn, mà chỉ nhắn tin qua số điện thoại: em cảm ơn. Mục đích là cho đúng phép lịch sự. Sau đó thì không thấy Sơn có tín hiệu gì thêm nữa.
Lịch trình của cô vẫn đều đều như vậy, nhưng cô đếm từng ngày để trông mong Tuấn về. Lâu lắm rồi mới xa nhau lâu như vậy, nên cô cũng nhớ chồng da diết. Nhất là mỗi buổi tối, khi bé đi ngủ rồi, mình cô cứ trằn chọc khó ngủ, Tuấn thì bận công việc quá, tối nào cũng gọi cho cô, nhưng chỉ hỏi thăm qua loa, có hôm cô đề nghị anh cho cô thức khuya đợi anh xong việc để nói chuyện cho thoái mái, nhưng Tuấn cương quyết không chịu vì bảo ảnh hướng sức khỏe của cô. Cô đánh chịu.
Hôm nay là tối thứ năm, còn hai ngày nữa Tuấn về, Linh khấp khởi trong lòng. Với ý nghĩ sắp được chồng ôm ấp chiều chuộng, tự nhiên cô thấy nóng bừng người. Tính ra đã 5 ngày nay cô chưa được làm tình, với một người có nhu cầu rất cao như cô thì việc chịu đựng được cũng thật là kỳ tích. Không phải cô không nghĩ đến, mà nhiều lúc ham muốn hành hạ khiến cô không ngủ được, cô còn định gọi điện cho Hùng để giải tỏa bức xúc, nhưng rồi nghĩ đến con cô lại dằn lòng. Thằng bé đã ngủ từ lâu, nhưng cô vẫn trở mình liên tục, chờ mong tín hiệu từ chiếc điện thoại. Giờ này mọi hôm là cô đã tắt điện thoại đi ngủ rồi vì Tuấn nói cô phải làm vậy cho yên tâm mà ngủ, nhưng hôm nay đã 23 giờ rồi mà vẫn chưa thấy Tuấn gọi điện về, mấy lần cô định bấm gọi sang cho Tuấn, nhưng sợ lại ảnh hưởng đến công việc của chồng vì cô biết hôm nay là một ngày rất quan trọng đối với chồng nên cô lại thôi. Chợt điện thoại có tiếng tin nhắn, cô mừng quá mở ra xem luôn. Không phải Tuấn, mà là tin nhắn từ ZaLo của Sơn:
– Tuấn vẫn chưa về à em?
Cô băn khoăn lắm về việc có nên trả lời không, nhưng rồi với tâm trạng đang khắc khoải trong chờ đợi, được người quan tâm sẽ dễ dàng chuyện trò, cô đã nhắn tin lại:
– Vâng anh.
– He, thế thì khó ngủ lắm em nhỉ?
– Bình thường mà anh.
– Anh mà cứ vợ đi vắng là khó ngủ lắm ấy.
– Hi, anh Sơn yêu vợ nhỉ.
– Hi, căn bản là quen hơi vợ rồi.
Linh im lặng liên tưởng đến mùi cơ thể của chồng… thì Sơn lại tiếp:
– Với vợ chồng ở cạnh nhau, làm tý cũng dễ ngủ hơn em nhỉ… hi hi.
– À này, chuyện tối hôm trước anh em mình gặp nhau ở khách sạn ấy, em xem như là không có nhé. Anh không nói gì với Tuấn đâu. Anh nghĩ chuyện này giờ bình thường mà, giờ hầu như ai cũng thế, không biết thì không sao. Như anh giờ cũng có người tình chứ, nhưng bọn anh bí mật nên tất cả mọi người cùng vui.
– Mà thôi, muộn rồi, em đi ngủ đi. Anh cũng đi gặp vợ và gặp cả người tình trong mơ đây.
– Chúc em ngủ ngon và có giấc mơ về chuyện đấy đẹp nhé… hi hi
Tự nhiên Linh thấy tay Sơn này cũng hay hay, nói chuyện có vẻ có duyên và vui tính, lại còn tâm lý nữa chứ. Lúc đó cô mới bấm vào nốt Đồng ý kết bạn với Sơn…
Lúc này, đã bước sang 0 giờ sáng, vẫn không thấy Tuấn gọi về, nhưng Linh không còn nôn nóng chờ đợi như lúc trước nữa, có vẻ nhờ cuộc trò chuyện ngắn ngủi với Sơn làm tâm trạng Linh cũng thoải mái hơn, cô loay hoay một lúc rồi cùng chìm vào giấc ngủ muộn.
//////////////////////////////////////////////////////////////////////
Linh đang soạn đồ để đi tắm thì có tiếng chuông cửa, cô đặt quần áo vừa chọn xong xuống giường rồi đi xuống nhà dưới mở cửa xem ai gọi. Cô ngạc nhiên khi thấy Sơn xuất hiện ngay khung cửa nhà mình. Anh nhìn cô cười trìu mến rồi nói:
– Tuấn nó nhờ anh qua đón em rồi anh em mình lên sân bay đón nó luôn.
– Ui may quá, em đang không biết lên đó bằng cách nào. Anh vào nhà ngồi chờ em tý nhé.
Linh mời Sơn ngồi rồi bưng ra ly nước lọc mời khách:
– Anh Sơn ngồi uống nước đợi em tý nhé, em tắm ù cái rồi anh em mình đi thôi.
– Ừ, em cứ thoải mái tắm rửa cho sạch sẽ, thơm tho đi, để tý gặp chồng còn làm tý chứ. Còn hơn 2 tiếng nữa máy bay mới hạ cánh mà.
– Hi, vâng anh.
Linh chạy lên tầng 2 và bước luôn vào nhà tắm. Cài cửa xong cô bắt đầu trút bỏ quần áo, rồi nhanh chóng xối nước cho ướt hết thân mình. Linh xoa một lượt sữa tắm khắp người và bắt đầu kỳ cọ. Xoa xoa hai bờ vai xong cô xoa xuống bầu ngực, vừa xoa cô vừa tranh thủ ngắm mình qua chiếc gương, cô thầm tự hào với cặp vú thiên phú của mình, mặc dù đã có con nhưng vẫn y như thời con gái, hai đầu ti vẫn giữ được màu hồng tươi, đôi vú thì vồng lên như đôi bát tô úp. Tự nhiên cô thèm cảm giác được bàn tay ai đó bóp bóp ngực mình ngay lúc này. Trong vô thức cô trượt tay luôn xuống bên dưới mân mê cái bướm của mình. Hơn một tuần nay rồi, con bướm của cô luôn trong tình trạng thèm muốn, cô lại thèm một vật gì đó lấp đầy luôn lỗ bướm mình, và dưới làm nước mát từ vòi sen cô tự cho tay mình vào bướm để móc máy, do đã lâu không được thoả mãn nên chỉ cần miết miết vài đường Linh đã thấy sướng âm ĩ, không kìm chế được nữa, Linh ngồi bệt xuống nền nhà để tăng tốc độ vọc, cơn sướng ập đến làm Linh rên hừ hừ.
Phút tự suớng trôi qua, sực nhớ ra Sơn đang chờ mình bên dưới, Linh vội vàng đứng dậy xối nước cho sạch bọt sữa tắm. Tắt vòi nước xong Linh mới giật mình nhớ ra đã để quên quần áo và khăn tắm ở trong buồng. Chết thật, tại ông Sơn đến đột xuất quá làm mình vội, giờ đành liều cởi chuồng đi ra thôi, chứ không thể gọi ông ấy để nhờ được. Mà ông ấy ngồi dưới nhà nên chắc không thể nhìn thấy mình trần chuồng đâu. Nghĩ thế, nên Linh mở cửa và bước luôn ra ngoài.
Nhưng Linh chợt khựng lại, mặt đỏ bừng xấu hổ. Sơn đang trần chuồng đứng chắn ngay trước mắt cô, chỉ kịp đưa hai tay che ngực Linh lắp bắp không lên lời. Sơn nhanh chóng áp sát vòng tay ôm lấy cô, Linh hét lên, nhưng không thành tiếng vì miệng cô đã bị miệng Sơn áp đặt một nụ hôn rồi. Linh bủn rủn, Sơn lại càng siết chặt thân hình cô ép vào anh ta. Lúc này cô mới ý thức bụng dưới mình đang bị một vật cứng như thanh củi cạ vào. Cảm giác như có dòng điện chạy qua người, Linh như mụ mị đi khi Sơn lên tiếng:
– Linh ơi, em đẹp quá. Anh thèm muốn em từ lâu lắm rồi.
Không hiểu sao cô lại thích nghe Sơn nói những lời như thế. Còn Sơn rất dứt khoát vòng tay xuống chân và bế bổng cô lên:
– Linh ơi, cho anh yêu em nhé.
Linh không phản kháng gì, chỉ nói rất yếu ớt:
– Đừng anh.
Sơn bế Linh vào giường, đặt cô nằm xuống anh phủ thân mình lên cô và hôn cô một cách say đắm, bàn tay ma quái của anh thì rờ rờ khắp người cô, tay Sơn đi đến đâu, cô cảm giác mình nổi da gà đến đấy. Anh xoa mông cô, rồi từ bên dưới mông anh dùng tay chọc chọc vào bướm cô mân mê. Phia trên con cắc cương cứng của anh ép xuống bụng cô, Linh cảm thấy thật sướng, bướm cô không ngừng ứa nước. Sơn tụt hẳn xuống bên dưới và vục mặt vào bướm cô, môi và lưỡi Sơn ra sức miết vào âm hộ, Linh không kìm chế được nữa, cô la lên: ui, em sướng, anh làm em sướng quá Sơn ơi.
Sơn đứng dậy, buồi anh đang dương cao ngạo ngễ. Linh trố mắt nhìn chết chân vào cái dương vật khổng lồ đó. Ui chao, sao lại có cái buồi to đến thế, nó còn to và dài hơn cả cánh tay cô.
Như đoán được ý nghĩ của Linh, Sơn lấy tay cầm gốc cặc mình và đập đập đầu khấc vào bướm Linh, rồi Sơn lại day day đầu khấc khổng lồ vào phía lỗ lồn. Linh thấy mình như tê dại, cô cảm nhận được dâm thuỷ mình đang trào ra. Linh thều thào:
– Sơn ơi, em không chịu được nữa rồi, anh cho nó vào trong em đi.
– Cho gì em?
– Cho cặc anh vào lồn em đi, làm em sướng đi anh.
– ừ, anh cho cặc vào lồn em đây, đâm toét lồn em luôn đây.
Sơn ấn mạnh cặc mình vào, Linh trân người đón nhận, cặc đi đến đâu Linh sướng râm ran người đến đấy. Rồi Sơn bắt đầu nắc mạnh, con cặc quá khủng như muốn xé lồn cô, nhưng thật kỳ diệu, trong cô chỉ có cảm giác sướng và sướng. Linh rên to thành lời:
– Ôi, sướng qúa Sơn ơi, ư ư
– Cặc anh tuyệt vời quá, ư ư hự hự
Cô đang thấy người mình như bồng bềnh trong khoái cảm, thì đột nhiên có tiếng đạp cửa rầm rầm, rồi tiếng chửi tục vang lên, Linh giật mình nhìn lên, cô chết sửng người, Tuấn đang đứng ngay giữa phòng, một tay cầm dao, một tay chỉ thẳng vào mặt cô quát to:
– Con dâm dật kia, tao sẽ giết mày, giết hết chúng mày.
Rồi Tuấn lao tới, tay vung lên, Linh sợ quá, cô thét lên kinh hoàng,
Cứu … cứu … cứu tôi với. …
Linh vùng vẫy và bừng tĩnh, cô nhìn quanh, không gian hoàn toàn yên ắng, bên cạnh cô thằng bé vẫn ngủ say… Linh chép miệng, may quá, chỉ là một giấc mơ. Cô nhìn lên tường, đồng hồ đang chỉ 4 giờ sáng…
////////////////////////////////////////////////////////////
Hương và Tuấn bước chân ra khỏi trụ sở Tập đoàn bán lẻ Ancho với nét mặt khá vui vẻ, mặc dù chưa biết được kết quả nhưng cả hai đều khá hài lòng với những gì mình đã chuẩn bị và thực hiện thuyết trình cũng như giải đáp các băn khoăn của đối tác. Phía đại diện Tập đoàn Ancho cũng đã có lời đánh giá cao về sản phẩm chào hàng của Công ty. Hương không dấu được niềm vui, nàng quay sang nói với Tuấn:
– Trong thương vụ này, kể cả Ancho chưa ký hợp đồng với chúng ta thì chị vẫn nghĩ mình đã thành công rồi em ạ. Chị có niềm tin sản phẩm của mình sẽ sớm có mặt tại thị trường Châu Âu.
– Hi, em cũng nghĩ thế, em thấy sản phẩm của chúng ta đạt tiêu chuẩn về chất lượng, lại có phần ưu thế về mẫu mã và giá cả cạnh tranh.
– Chị có ý kiến này, xem như phần công việc tuần này ta đã hoàn thành rất tốt, chị em mình phải tổ chức ăn mừng tý bù lại mấy ngày vất vả trên đất Paris chứ nhỉ.
– Hi, hay quá, em ủng hộ hai tay.
– Thế em có biết địa điểm nào đông vui hay hay không đấy?
– Em cũng có thông tin vài điểm đấy chị. Nhưng hôm rồi chị có nói chưa đi ngắm phố thời trang Saint-Honore nên giờ chị em mình đến đó đi, ở đó cũng có mấy quán Bar. Tối em sẽ đưa chị đến một điểm cực kỳ vui nhộn.
– Ok, chị thống nhất là cứ theo em thôi, hi hi.
Vậy là Tuấn làm hướng dẫn cho Hương, hai chị em lượn một vòng con phố thời trang sầm uất nhất Paris, chủ yếu đi chơi là chính nên không ai sa đà vào mua sắm. Khi đã thấm mệt, lại đang dừng chân ngay đường Faubourg Saint-Honore, nơi có quán bia L’Avenue nổi tiếng nên cả hai đổi ý tìm quán Bar mà vào luôn L’Avenue để vừa thưởng thức bia vừa ngắm phố xá. Lúc này mới khoảng 17 giờ nên quán còn thưa người, Tuấn quan sát nhanh và tìm ngay được một bàn góc có view đẹp nhìn thẳng ra hai con phố giao nhau, gọi 2 ly bia đại cùng ít salat và thịt hun khói 2 chị em ngồi nhâm nhi. Suốt sáu ngày gần gũi, hầu như đi đâu cũng có nhau nên tình cảm giữa hai chị em giờ đây rất gắn kết, nhấp một hớp bia lớn, Tuấn nheo nheo mắt trọc Hương:
– Em không nghĩ có ngày em rung động trước chị đâu đấy.
– Ý em là gì, đã uống mấy bia đâu mà say.
– Ha ha, không phải em định tán chị đâu mà hiểu nhầm nhá. Nhưng phải công nhận chị đẹp. Nhưng chị có biết sao giờ em mới phát hiện ra không?
– Cạnh khóe gì chị phải không?
– Hi hi, em thấy chị hợp với mấy kiểu váy bó sát và hở hở tý như này này, chứ như mọi khi lúc nào cũng thấy chị như trong cái thùng kín, đã thế còn nghiêm túc quá mức cơ…
Rồi Tuấn lại hấp háy mắt hướng về cái khe hở quyến rũ trước ngực của Hương tiếp tục tếu:
– Mà đúng ra sếp của em phải thuộc Top tốn trai mới đúng, đằng này… quá lãng phí tài nguyên.
Hương cười tít, nhưng gương mặt đỏ bừng hết lên:
– Đồ quỹ sứ, biết gì mà lắm lời thế, uống đi nào.
– Ha ha, ý là chị cũng có tốn nhưng bí mật chứ gì?
Hương không trả lời, nàng nhấp bia rồi thủng thẳng buông một câu:
– Kể ra chú cũng nhiều cái được đấy chứ nhỉ, nhưng cũng chả biết đâu, có khi cái cần được lại không ra gì, hi hi…
– Hi hi, em tự tin toàn diện đấy chị, không tin chị có thể kiểm tra…
Hai chị em cứ vừa trọc nhau vừa nhâm nhi mà cũng hết 6 ly bia to, nên ai cũng có vẻ khá hứng khởi. Kết thúc vụ bia bọt khoảng 19 giờ, Tuấn gọi Taxi đưa Hương đến phố Đèn đỏ Pigalle nơi có quán nhạc Moulin Rouge huyền thoại. Vì vừa bia bọt căng bụng rồi nên hai chị em thống nhất chỉ mua vé kèm xuất đồ uống là rượu vang. Hôm nay là ngày thường và có lẽ do đi sớm nữa nên hai chị em được bố trí chỗ ngồi gần sân khấu có view rất đẹp. Ổn định chỗ ngồi xong, Hương đưa mắt bao quát xung quanh, đây là một phòng hát mái vòm khá rộng, được trang trí theo lối cỗ điển với các gam màu nóng, bóng đèn tròn được giăng kín khắp nơi hắt ra thứ ánh sáng vàng vàng nhưng không quá sáng, một phong cách rất đặc trưng của phòng hát xưa. Từng tốp khách giờ mới lục tục kéo vào, không gian đang dần trở nên tấp nập. Hơi đu đưa mình theo giai điệu nhạc vui nhộn, Hương quay lại nói với Tuấn:
– Chị cứ tưởng chú cù lần lắm cơ, đâu ngờ cũng biết thưởng thức ra trò đấy, hi hi..
– Hi, cái này thực ra không phải sở trường của em đâu, em nhờ ông anh tư vấn đấy.
– Thế sở trường chú là gì mà chị không biết nhỉ…
– Ha ha, nói ra lại bảo em quảng cáo…
– Nhiều khi phải giới thiệu, người ta biết đến, mình mới có đất dụng võ chứ chú, hi hi…
– Được rồi, lúc nào đó em sẽ giới thiệu với chị, hi hi.
Vừa lúc đó phục vụ đem đến bàn 2 ly rượu vang khá to. Nhìn ly rượu, Hương nói:
– Yaa, thêm chỗ này nữa chắc chị say mất.
– Tẹt ga đi chị đẹp gái, say thì về đi ngủ chứ làm gì nữa đâu mà sợ.
Hai chị em nâng ly cụng nhẹ rồi bắt đầu nhấm nháp. Hương nói:
– Rượu ngon thật, không biết do rượu, hay do không khí hay do mình đang khát nhỉ..
– Em nghĩ chắc cả ba.
Lúc này, hệ thống đèn sáng bắt đầu dần tắt, phía khán giả chìm vào bóng tối, chỉ còn khu vực sân khấu là sáng rực lên, tiết mục trình diễn bắt đầu. Từng tốp vũ công cứ nối tiếp nhau ra trình diễn. Phải công nhận diễn viên ở đây ai cũng có thân hình rất chuẩn, chắc đều cao trên 1 mét 75, ba vòng hoàn hảo. Trang phục diễn của nữ nhìn y như mấy bộ đồ lót của Victoria’s secret, nam thì toàn cởi trần hoặc áo bó khoe thân thể cường tráng với body 6 múi. Cũng những cái lắc mông, lắc ngực, những cú soạc chân khoe chọn vẹn những đường cong tuyệt mỹ, những màn ôm ấp giữa diễn viên nam với diễn viên nữ nhưng không hề gợn một chút gợi dục. Mọi người như chìm đắm trong cảm xúc thăng hoa với nghệ thuật.
Cho đến khi dàn diễn viên chào kết thúc chương trình, đèn khán phòng đã bật sáng trở lại, khán giả mới như quay về với thực tại, cả gian phòng ngập tràn tiếng vỗ tay, tiếng huýt sáo tán dương. Hương quay sang nhìn Tuấn rất trìu mến:
– Thật tuyệt vời em ạ.
– Công nhân họ biểu diễn hay quá…
Bước ra khỏi quán nhạc, khi hai người đang bước gần nhau, tự nhiên, Hương chủ động khoác tay mình vào tay Tuấn, rồi nói khẽ:
– Lâu lắm rồi, chị mới có một buổi tối tuyệt vời đấy.
– Hi, em cũng thế.
– Giờ đang còn sớm, chị em mình đi dạo bộ một chút nhé, chị muốn cảm nhận Paris về đêm đẹp như nào…
Thế rồi, như đôi tình nhân, Hương và Tuấn tay trong tay bước chầm chậm dọc Đại lộ Boulevard de clichy. Tiết trời Paris đêm cuối hè bắt đầu se lạnh khiến Hương càng nép mình vào Tuấn hơn cho ấm. Tuấn cảm nhận mùi nước hoa, mùi da thịt Hương thật gần và thật quyến rũ. Một cảm xúc bâng khuâng thật khó diễn tả, Tuấn cảm thấy buổi tối Paris hôm nay thật quá tuyệt vời.
Đang đi Tuấn thấy Hương hơi ngọ nguậy, nhìn sang thấy nàng đang tự xoa xoa vùng sau gáy, Tuấn hỏi Hương:
– Chị có mệt lắm không?
– Không, chỉ là hơi hơi mỏi. Sang bên này chị không có thời gian đi tập, cũng không được Massage nên người hơi mỏi mỏi một chút.
– Uầy, tưởng gì, thế tý em massage cho chị, đảm bảo hết mệt mỏi luôn.
– Có quảng cáo không đấy em?
– Hi hi, em đảm bảo…
– Thế tý chị sẽ duyệt xem tay nghề em như thế nào nhé.
– Thế thì thực hiện luôn đi, chứ đi thêm nữa em sợ chị mệt đấy.
– ừ, thế chị em mình về nhé.
Hai chị em lại vẫy một chiếc Taxi trở về khách sạn, đi đến cửa phòng mình, Hương quay qua nói với Tuấn:
– Em chờ chị 10 phút, chị tắm qua người cho sạch đã nhé.
– Ok chị.
Chờ Hương vào phòng xong, Tuấn cũng về phòng mình, nhanh chóng lột bỏ bộ đồ đang mặc, Tuấn vào nhà tắm để vệ sinh toàn thân thể mình. Sau đó Tuấn tồng ngồng bước ra và tiến lại tủ quần áo. Tuấn phân vân một lúc rồi quyết định mặc một áo ba lỗ ôm sát người và một cái quần sooc mềm co dãn mà không thèm mặc quần ship.
Tuần gõ cửa phòng Hương, anh bất ngờ khi Hương hiện ra sau khung cửa với cái khăn tắm to quấn ngang thân mình, không hở hang nhiều nhưng phần vai trần và phần đùi trắng nõn, mềm mại của Hương thật sự rất khêu gợi. Tự nhiên Tuấn rạo rực, liên tưởng đến những gì bí ẩn sau tấm khăn kia, dương vật anh không bị lớp quần ship cản trở đã trở nên cứng ngắc và từ từ đội lên một khối, Hương khẽ liếc nhìn rồi cười tinh quái:
– Em vào đi, để xem tay nghề có như lời quảng cáo không, không ra gì thì chết với chị.
– Hi hi, chị yên tâm đi, đảm bảo không phê không tiến tình… à quên… tính tiền.
Hương tự giác bước đến phía chiếc giường đôi trong góc phòng và từ từ nàng nằm úp xuống, tay và chân để xuôi theo người. Lúc này Tuấn đã ngồi xuống bên cạnh Hương, đưa tay giật nhẹ cái khăn, anh nói:
– Chị bỏ cái khăn này ra em mới làm việc được chứ.
– Hi hi, chị biết mà.
Nói rồi, Hương trở người hỗ trợ Tuấn bỏ khăn ra. Giờ nó mới phát hiện trên người Hương vẫn mặc cooc-xê màu tím nhạt và quấn lót cùng màu nhưng như trong suốt. Hương không thực sự trần chuồng nhưng da thịt nàng gần như lộ hết, Tuấn bị kích thích, anh cảm giác chim mình cứng đơ và giật giật.
Tuấn bắt đầu thao tác, anh dùng tay xoa xoa rất nhẹ khắp bờ lưng nàng, anh di chuyển tay lên vùng gáy bóp nhè nhẹ, anh bóp nhè nhẹ tiếp vùng vai, rồi anh nhấc cánh tay của nàng lên, anh mân mê và vuốt từng ngón tay nàng để kéo duỗi, sau đó anh vừa day day vừa xoa tròn tay di chuyển từ bàn tay nàng lên vùng cánh tay, khi xoa bóp phần bắp tay nàng, Tuấn cố tình để bàn tay nàng úp xuống và chạm vào cái dương vật đang cứng ngắc của anh, anh cảm thấy nàng cứ kệ cho các ngón tay mình lướt qua lướt lại bên trên đầu dương vật. Sau khi chăm sóc đôi tay của nàng xong, anh tập trung chăm sóc kỹ đến vùng lưng, các động tác mà anh học được khi đi massge được anh đem ra áp dụng khá nhuần nhuyễn. Da nàng mềm mại, mịn màng, vuốt ve rất thích, Tuấn bò lên quỳ hai gối sang hai bên hông nàng, mông ngồi hờ nhẹ trên mông của Hương. Tay Tuấn vươn lên vuốt từ vai nàng xuống eo, và lại vuốt ngược lên nhè nhẹ. Tuần cố tình dật qua dật lại cái dây áo ngực và nói:
– Áo vướng quá, em bỏ ra nhé.
Rồi không đợi Hương trả lời, anh lấy tay bật móc khóa phía sau làm bung cái áo lót ra. Chỉ một tý dây vải che thôi, nhưng khi bỏ ra cảm giác kích thích tăng lên bội phần. Tuấn chúi người xuống để tiếp tục xoa bóp vùng vai gáy nàng, lan sang vai, rồi lại vòng sâu tay xuống để vuốt nhẹ hai bên ngoài bầu ngực nàng. Lúc này, con cặc cứng ngắc của Tuấn đang tranh thủ cọ lên cọ xuống vào vùng mông và khe đít của Hương. Đến bây giờ Tuấn mới nghe Hương bắt đầy có tiếng rên ư ư rất nhỏ. Anh biết nàng cũng đã bị kích thích lắm rồi. Tuấn trượt xuống phía chân nàng, anh chuyển sang xoa bóp vùng từ chân lên bờ mông của nàng, khi hai tay tiến đến vùng mông thì làm như vô tình Tuấn cứ chúc đầu ngón tay cái của mình vào bướm Hương để day nhẹ, nhìn vùng vùng quần lót bên ngoài bướm đã bị nước nhờn nàng tiết ra làm ướt hết, nhìn rõ cái lồn u lên Tuấn càng thấy nứng mạnh. Anh bóp thêm một tý rồi bò lên dùng tay lật ngửa nàng ra, hai bầu vú đầy đặn của Hương đập vào mắt Tuấn, vú Hương cũng khá to, đầu ti vẫn giữ được màu hồng mê hoặc, Tuấn nhẹ nhàng xoa nhẹ quanh bầu ngực của nàng, rồi không kìm chế được nữa, Tuấn vục đầu vào vú Hương mà bú mút, Tuấn bú say sưa, ngực Hương bé hơn của Linh tý thôi nhưng vẫn đầy gợi dục, miệng Tuấn cắn mút vú bên này thì tay Tuấn vò bóp vú bên kia. Hương đã bật rên thành tiếng ư ử. Tuấn tụt dần người, vừa di chuyển vừa rê lưỡi liếm láp khắp người Hương, anh vục mặt vào háng Hương cắn nhẹ, rồi ngồi nhỏm dậy, anh đưa tay tụt quần Hương xuống, Hương cũng nhấc mông mình lên để giúp Tuấn tụt cho dễ dàng. Giờ thì cái lồn múp míp của Hương đã phơi bày lõa lồ trước Tuấn, lồn Hương thực sự múp không thua gì lồn vợ Tuấn luôn, nhưng toàn bộ lông lồn đã được nàng cạo sạch sẽ nên nhìn cái lồn vồ lên một đám rất to. Xung quanh lồn màu hồng sậm, khe lồn nàng khá dài đang mở ra lộ rõ hai cái môi lồn be bé hơi thâm đen. Cả một vùng tam giác huyền bí tương phản hoàn toàn với màu da trắng muốt của nàng nên nhìn rất gợi dục. Cảm giác nứng cùng cực, Tuấn vục mặt mình vào lồn Hương, anh rê lưỡi quét đi quét lại khắp xung quanh lồn nàng, rồi anh quét kỹ hai mép lồn, Dâm thủy nàng ộc ra khá mạnh, Tuấn thích, anh lại dùng răng để cắn nhẹ vào vùng 2 mép lồn và hạt le của nàng, Hương sướng, nàng oằn người, vặn vẹo chân tay trong vô thức. Tuấn sục lưỡi mình vào lỗ lồn Hương, anh thụt ra thụt vào rồi dùng lưỡi vừa đánh vừa miết mạnh vào vách lồn, dâm thủy nàng lại tiếp tục ứa ra nhiều hơn, trào hết cả vào miệng Tuấn, anh húp hết và nuốt sạch, ngon và phê quá. Phía trên Hương rên hừ hừ và bật lên thành tiếng:
– Tuấn ơi, Hương sướng, ư ư…
Tuấn ngẫng mặt lên, anh cho hai ngón tay vào lồn nàng và bắt đầu thụt mạnh, lồn nàng như toang hoác ra, tự nhiên Tuấn nghĩ
cái lồn chúa này có lẽ đã ăn đến cả đống buồi, Tuấn thấy thêm kích thích, anh lại cho thêm một ngón tay vào nữa. Ba ngón tay vừa vọc vừa miết rồi tập chung đâm chọt mạnh. Huơng sướng, nàng cũng hẫy hẫy mông mình theo nhịp tay chọt của Tuấn. Vừa nhìn cái lồn sưng húp đang ngậm mút tay mình,vừa nghe tiếng rên rỉ càng lúc càng dâm dật của Hương, Tuấn cũng như sướng theo, anh tăng tốc độ thụt nhanh hơn, anh cảm nhận lồn nàng co bóp rất mạnh, rồi anh thấy một luồng nước nóng phụt ra. Hương phê quá, nàng không kìm chế được nên vọt cả nước tiểu ra ngoài.
Tuấn bỏ tay mình ra khỏi lồn Hương, anh đưa tay định tụt quần mình để tiếp tục thì ngay lúc đấy, điện thoại của Tuấn đổ chuông. Tuấn liếc nhìn, trên màn hình đang hiện cuộc gọi đến của Vợ Yêu. Tuấn hơi giật mình, sao Linh lại gọi cho Tuấn vào lúc này, đồng hồ đang chỉ 23 giờ 30 phút, tức là chỗ vợ Tuấn đang là 4 giờ 30 sáng. Tuấn phân vân không biết có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra với vợ không, anh quyết định bấm máy nghe:
– Vợ ơi, anh nghe đây.
– Anh ơi, em nhớ anh quá. Anh đang làm gì vậy? Sao tối nay anh không gọi điện cho em?
Tuấn chợt nhớ ra, tối nay anh sa đà vào cuộc vui quá mà quên gọi điện cho vợ, Tuấn vội thanh minh:
– Vợ ơi, anh xin lỗi, tối nay anh bận quá, quên mất gọi cho em. Mai anh về anh bù cho em nhé. Anh cũng nhớ em rất nhiều.
– Vâng, anh không sao là em yên tâm rồi, mà anh đang làm gì vậy?
– Anh vừa đi nhậu về xong, đang chuẩn bị đi ngủ.
– Thế anh đi ngủ đi, mai anh về với em nhé.
– Ok em, mai anh về với em. Em nghỉ tiếp đi nhé.
– Vâng anh, anh ngủ ngon đi nhé.
Tuấn tắt máy, quay lại nhìn Hương, nàng không còn nằm ở đấy nữa mà đang ngồi ôm gối sát phía đuôi giường, trên người nàng đã mặc thêm chiếc váy ngủ. Tuấn lên tiếng:
– Tuấn xin lỗi.
– Hi hi, Tuấn có lỗi gì đâu, Tuấn còn tuyệt vời lắm ấy, Hương thấy thoải mái lắm rồi. Giờ chỉ muốn được đi ngủ thôi.
Mặc dù chưa được đi đến tận cùng của khoái lạc, nhưng nghe Hương nói vậy, Tuấn không muốn nài nỉ gì thêm, vì thực sự sau khi nói chuyện với vợ cơn hứng tình của Tuấn đã gần như tan biến, Tuấn cũng đoán Hương đang trong tình trạng như mình nên anh đáp lời Hương luôn:
– Vậy chị nghỉ đi, Tuấn về bên phòng ngủ đây. Chúc chị ngủ ngon nhé.
– ừ, Tuấn ngủ ngon nhé. Cảm ơn Tuấn vì tất cả…