Phần 11
Sáng….
Ánh mặt trời chiếu xuyên qua tấm kính bẩn thỉu của cửa sổ, ánh dương chiếu rọi trên mông đít Đinh Nhị Cẩu, đang hưởng thụ cảm giác ấm áp từ phía sau, đột nhiên hắn cảm thấy trên mông bị thốn đau, sợ tới mức Đinh Nhị Cẩu lập tức ngồi dậy.
– Chị Phượng Ny, chị sao vào đây! Nhanh đi ra ngoài, tôi chưa có mặc quần áo đâu.
Đinh Nhị Cẩu giống như cô gái trẻ, cầm lấy quần áo che chắn trước ngực mình.
– Giỏi lắm Nhị Cẩu, cậu làm chuyện tốt lắm, nói, tối hôm qua đã làm gì, chị nấu cơm cho cậu ăn, lo nước cho cậu uống, thế mà đền đáp chị như thế hả, cậu không còn muốn sống nữa phải không?
Lý Phượng Ny gương mặt phẫn nộ, trong tay cầm cái tua-vít chỉ trỏ, Đinh Nhị Cẩu sợ tới mức dùng cái chăn che lại thân thể của mình, hắn giờ mới phát hiện vừa rồi cái mông đau đớn là do đầu tua-vít đâm vào!
– Chị Phượng Ny, bớt giận lại đã, chị hãy nghe tôi nói, nếu chị nghe xong, mà vẫn còn muốn đâm tôi, chị cứ việc, đâm một trăm lỗ thủng tôi cũng không có một câu oán hận.
– Cậu nói đi, nếu nói nghe không lọt lổ tai, cẩn thận cái mông của cậu.
Lý Phượng Ny chưa hết giận nói, tin tức trong thôn truyền đi rất nhanh, sáng sớm, chủ yếu từ những người đi lang thang trên đường rỉ tai nhau nghe, buổi tối hôm qua Vương Lão Hổ thua bài sạch sẽ không còn cái gì! Đến cả vợ mình cũng mang đáng cược thua luôn từ tay Đinh Nhị Cẩu ở đồn cảnh sát thị trấn Lâm Sơn, hôm nay sẽ đi sang tên, giống như như là thua mất chiếc xe, còn bị buộc phải đi phải sang tên.
Lý Kiến Thiết đi ra ngoài dạo quanh một vòng, đây là thói quen từ khi ông làm bí thư chi bộ, ông cũng nghe đến chuyện này, liền nổi trận lôi đình, phăm phăm đi về nhà kể lại cho Lý Phượng Ny nghe, sau khi biết được ngọn ngành, cô trong lòng đau khổ, xấu hổ, xăn quần đi tìm Vương Lão Hổ hỏi cho ra lẽ, nào ngờ vừa về, bước vào nhà Vương Lão Hổ, thấy hắn giống như là còn choáng váng, không từ mà biệt, chỉ nói một câu:
– Chúng ta ly hôn!
Cảnh tượng bất ngờ như vậy, khiến Lý Phượng Ny trong lòng cảm thấy bất nhẫn, dù sao cũng là vợ chồng mấy năm qua, nhưng khi nghĩ đến tên chồng hỗn đản này, xem mình như món hàng mang đi cầm bán, bộc phát giận không chỗ phát tiết, cũng may là người thắng là Đinh Nhị Cẩu chứ không là người khác, vì thế cô tay cầm một cái tua-vít, thẳng đến ủy ban thôn tìm Đinh Nhị Cầu trút giận.
– Chị Phượng Ny, tôi nhìn thấy chị chịu đau khổ khi ở với Vương Lão Hổ, trong lòng tôi rất khó chịu, cho tôi được thanh minh lại chuyện vừa rồi, chị nói xem chị như món hàng mang đi cược tới cược lui là không đúng! Mục đích tôi đến đánh bài cược với Vương lão Hổ là tìm cách giải thoát cho chị xa rời khỏi hắn, đem chị đánh cược như món đồ với tôi đó là ý của Vương Lão Hổ.
– Cậu còn dám mạnh miệng nói, chị không thể không đâm chết cậu!
Lý Phượng Ny nói xong đâm liền, cô lập tức cầm tua-vít xông tới, nhưng lại xui xẻo, vì Đinh Nhị Cẩu hốt hoảng lăn tránh, cô vướng cái chăn ngã xuống giường, còn Đinh Nhị Cẩu nằm đè lên, tay thì chụp cứng cây tua-vít, nên nằm ở trên người Lý Phượng Ny.
Lúc mới bắt đầu đè, ai cũng đều không có phát giác tư thế như thế này có gì không ổn, nhưng theo động tác Lý Phượng Ny uốn tới ẹo lui, thì giờ mới phát hiện cục diện khá… nhạy cảm, Đinh Nhị Cẩu do khi ngủ cởi hết quần áo trên người, nên thân thể trần truồng nằm trên người Lý Phượng Ny, hiện ra hết khí chất của một người đàn ông trẻ tuổi, cơ thể rắn chắc đủ để hấp dẫn mỗi một người đàn bà.
– Buông ra, nếu không buông chị la lên gọi người tới, cậu làm cảnh sát, có cảnh sát nào… ức hiếp phụ nữ như thế này.
Lý Phượng Ny nhỏ giọng uy hiếp nói, cô thấy khuôn mặt mình nóng lên, một loại cảm giác thiếu vắng đã lâu chợt ập về, đó là bị một người đàn ông áp dưới thân thể của mình lúc giao hoan, mỗi một tế bào trong cơ thể như giãn nỡ ra, giống như là hạn hán đã lâu, đất đai khô cằn đang cần nước tưới, khát vọng một trận mưa dần thấm lâu cho đất đai được đẩm nước.
– Chị Phượng Ny, tôi thích chị từ ngay từ lần đầu tiên thấy chị, nhưng khi đó tôi không dám nói, tôi sợ chị coi thường tôi, xem tôi là một kẻ không đáng giá, chị là người phụ nữ tốt như vậy, tại sao lại phải gả cho tên khốn kiếp Vương Lão Hổ kia, tôi ghen tị với hắn, cho nên tôi muốn hủy diệt hắn, khi đó chị sẽ được giải thoát tự do, hiện tại thì tạm ổn lắm rồi, là hắn chủ động ly hôn chị, sau khi ly hôn, trong thôn không ai cười nhạo chị, vì trong chuyện này chị hoàn toàn thụ động không biết, đây là lỗi của Vương Lão Hổ nên buộc chị phải ly hôn, chị đã đã hết lòng với hắn đến ngày hôm nay rồi.
– Trước tiên thả chị ra đã, cậu đè chị nặng muốn chết nè.
Tuy rằng mỗi câu nói của hắn, đã chạm đến tim của cô, nhưng mỗi phụ nữ đều có sự căng thẳng, ngượng ngùng riêng của từng người, lúc này bị một người đàn ông áp trên thân thể của mình, cô thật sự là lúng túng!
– Không được, chị Phượng Ny, chị hãy nghe tôi nói hết đã, chỉ một lần này thôi, từ rày về sau. Tôi sẽ không bao giờ nói lại lần nữa!
– Cậu nói đi, chị đang nghe đây!
Lý Phượng Ny trả lời, làm cho Đinh Nhị Cẩu như được thêm sự cổ vũ, nhưng trong bất chợt, Đinh Nhị Cẩu thấy được được nói nhiều như vậy không tốt lắm!
Mẹ kiếp! Có nói yêu thương một vạn lần cũng không bằng một lần hành động, để làm cho người ta khắc sâu vào trong lòng, cho nên hắn đình chỉ lại mọi động tác, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào Lý Phượng Ny, mặt của hai người chỉ cách tầm chừng một gang tay thôi, khoảng cách gần như vậy tại sao không thể phát sinh cái gì?
Lý Phượng Ny đột nhiên có cảm giác không an toàn, loại cảm giác này không có tồn tại lâu.
Ngay lúc Lý Phượng Ny ngây người trong nháy mắt đó, Đinh Nhị Cẩu hai tay ôm lấy đầu cô, hướng môi cô hôn tới, Lý Phượng Ny kinh ngạc trợn to hai mắt nhìn Đinh Nhị Cẩu, cô không tin đứa bé này, lại to gan như vậy, nhưng trên thực tế chính là như vậy, cô thật sự đã bị một tên trai trẻ hôn lên đôi môi thơm của mình.
Đinh Nhị Cẩu hơi thở trở nên nặng hơn, đây là lần thứ hai hắn hôn môi phụ nữ, một chút kinh nghiệm cũng chưa có, lần trước là Điền Ngạc Như giống như là cưỡng hôn hắn, lần này ngược lại hắn đang cưỡng hôn Lý Phượng Ny, có thể nói, hắn đã biết được, hôn môi cảm giác tuyệt vời sau lần với Điền Ngạc Như.
Nhưng Lý Phượng Ny tuyệt đối không chịu, cô không ngừng vặn vẹo né tránh, miệng mím chặt đôi môi mọng lại.
Một lát sau, Lý Phượng Ny không giãy giụa nữa, cô nhắm lại đôi mắt hạnh, trong tâm trí cũng hơi bị lay động xúc cảm, đỏ bừng đem đôi môi mềm mại hôn vào ngoài miệng của Đinh Nhị Cẩu, trong lúc này, hắn vẫn đang cố gắng kiên trì đột phá phòng tuyến đôi môi của Lý Phượng Ny, nhưng cô vẫn chưa hoàn toàn hé mở miệng ra tiếp nhận đầu lưỡi của hắn.
Đinh Nhị Cẩu miệng sát vào đôi môi đỏ mọng Lý Phượng Ny, sau đó dùng đầu lưỡi không ngừng len vào từng cái răng cô, không lâu Lý Phượng Ny bỏ qua tất cả chống cự hé miệng ra, cô lúc này rất muốn vươn hai tay ôm lấy người đàn ông đang hôn mình nhưng cô không thể động đậy, chỉ có thể như là bị động cùng đầu lưỡi quấn quít một chỗ với lưỡi của tên lưu manh này.
Một thân rắn chắc bắp thịt khoẻ mạnh mỗi khi theo giai điệu lắc lư, ma sát đôi bầu vú mẫn cảm dưới cái áo, trong một thân thể mềm mại, kích thích đến hai đầu núm vú của cô, cho nên gián tiếp lay động đến dục vọng ẩn nấp ở sâu trong lòng người đàn bà bị khô hạn lâu nay, tính dục cô tăng vọt với cảm giác ngứa ngáy khó chịu.
Chồng cô Lão Hổ lâu nay đam mê cờ bạc, hầu như không đoái hoài đến thân thể cô, lúc này từ trong cơ thể, sự đòi hỏi bản năng của giống cái đang thời kỳ động dục bắt đầu khởi động…
Hơn nữa dưới háng Đinh Nhị Cẩu còn thỉnh thoảng cạ vào âm hộ của cô, cái quần lót màu trắng bên trong đang mặc, sớm đã dinh dính nước nhờn từ nơi riêng tư, hiện tại Lý Phượng Ny chỉ hy vọng Đinh Nhị Cẩu không phát hiện, mình đã phân bố nước nhờn từ trong âm đạo chảy ra.
Cô đang sợ hãi, sẽ thất thân cho hắn, mặc dù dưới mắt cô, Đinh Nhị Cẩu vẫn còn là một đứa bé, nhưng trong thời gian cô cảm thấy khi buồn khổ thì hắn đã trò chuyện giúp cô, giúp cô trôi qua phần nào tịch mịch, cũng chính hắn làm cho cô biết như thế nào là lãng mạn vui vẻ chuyện nam nữ.
Lý Phượng Ny cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới mình sẽ bị Đinh Nhị Cẩu, khơi mào mãnh liệt ý niệm dục vọng!
Trời ạ! Đinh Nhị Cẩu giống như khi đang ngủ là thiên sứ, lúc hắn thức giấc lại là ác ma gì đó.
Giống như trẻ con, nó ngủ say thời điểm giống như thiên thần yên ổn, nhưng nó sau khi tỉnh lại là lúc làm cho người ta vừa hoảng sợ, vừa vui sướng.
Kỳ thật Lý Phượng Ny không phải người tình của Đinh Nhị Cẩu, cô đang bị động xuất phát từ bất đắc dĩ với bản năng của cơ thể lên cơn xúc động, chứ không phải là yêu thương gì Đinh Nhị Cẩu, cho nên cô rất thẹn thùng, xấu hổ nhưng lại không có cự tuyệt hành động của Đinh Nhị Cẩu, cô cũng không hiểu vì sao?
Đinh Nhị Cẩu hai tay bỗng nhiên bắt đầu suồng sã tứ phía trên cặp mông cô, khi thì khẽ xoa, khi thì bóp chặt, hai tay của cô từ co lại chống đỡ, chuyển hoán thành vây quanh sau cổ hắn.
Đinh Nhị Cẩu thần hồn điên đảo, hắn hô hấp trở nên nhanh hơn, lỗ mũi phún ra hơi nóng, cô thấy hắn không cố kỵ gì nữa, cúi đầu từ phía trên nhìn xuống, vì cô không mặc áo ngực, nên hai bầu vú đầy đặn bao gồm cả quầng vú đều bị hắn thu hết vào mắt.
Đinh Nhị Cẩu thừa cơ đem cô ôm thật chặc vào trong ngực hắn. Cô từng chút một cảm thụ được bàn tay nóng của Đinh Nhị Cẩu, chúng nó khi thì vuốt ve cô eo nhỏ, khi thì nắn bóp bên dưới cái mông cô, kích thích cô từ chỗ sâu thẳm trong cái âm hộ mình. Cô đột nhiên cảm thấy dương vật của hắn đã tứ phía thăm dò vào giữa hai chân, dán chặt vào cái âm hộ nhô ra, không ngừng ma sát cùng nhấn mạnh lên phần trên xương mu.
Trời ạ, Đinh Nhị Cẩu quá lớn mật! Hắn quả nhiên là con quỷ đói háo sắc, dám làm ra chuyện như vậy!! Điều này làm cho Lý Phượng Ny thân thể cơ hồ hòa tan, khiến cho cô từ chóp mũi phát sinh tiếng rên rỉ nho nhỏ.
Đinh Nhị Cẩu cố ý dưới háng cô ma sát, hắn dùng sức ôm chặt cô như muốn đem hai thân thể đè ép thành một khối. Mặt của cô đã sớm xấu hổ đến đỏ bừng rồi. Trong lúc hưng phấn, Đinh Nhị Cẩu dùng cái ngực tráng kiện của hắn ma sát đôi bầu vú của cô, cặp vú đầy đặn bị chen lấn, kịch liệt động tác làm cho hai đây đeo áo của cô trợt xuống, cô đang còn đang suy nghĩ có nên sửa sang lại một chút dây đeo áo đã rớt xuống đến chỗ khuỷu tay hay không, thì bầu vú được thả rong đã bại lộ như nhảy vọt ra ra ngoài, ép sát vào lồng ngực trần của Đinh Nhị Cẩu, đôi bầu vú đã hoàn toàn bại lộ!
Lý Phượng Ny trong lòng rất ngượng, nhưng lại có một loại cảm giác khó hiểu khiến cho cô không có kéo hai dây áo lên.
Lý Phượng Ny không để ý đến bầu vú đang hớ hênh nữa, tế bào thần kinh toàn thân cô đang chuyên chú cảm thụ dương vật của Đinh Nhị Cẩu đang cách quần, dùng sức ma sát dưới âm hộ mình, cùng với trên đầu núm vú truyền tới song song khoái cảm, hơn nữa cô còn đo lường phân lượng, không hiểu được dương vật Đinh Nhị Cẩu rốt cuộc có bao nhiêu to lớn, nhưng cô rất rõ ràng, hắn so với chồng của mình Vương Lão Hổ tuyệt đối là hơn nhiều, lớn hơn không biết bao nhiêu, đang không ngừng lắc lư cạ lấy xương mu mình…
Lý Phượng Ny đột nhiên cảm giác được dương vật Đinh Nhị Cẩu cắm vào giữa hai chân của cô, ma sát chạm vào mé dưới âm hộ, cô không thể khống chế được mình…
Hắn hơi thở không ngừng tăng thêm, tay phải đã luồn vào phía sau mông cô, chạm vào cái quần lót trắng mỏng, bắt đầu xoa bóp đè ép hai bên cái mông thật mẩy của cô, lúc này hắn trực tiếp ở trong quần lót sờ qua mông, để cho hắn ăn đậu hủ, cô bắt đầu lại bất an lo lắng, cơ thể lại không đủ sức lực như thế nào cự tuyệt, cô đành phải mặc hắn muốn làm gì thì làm.
Thời gian trôi qua, trong lúc Đinh Nhị Cẩu tận tình thưởng thức đôi bầu vú hoàn toàn bại lộ trong ngực hắn, còn cô đang say đắm cảm thụ sự cường tráng của tên nhóc vô sỉ này, lúc này miệng âm đạo đang phân bổ càng ngày càng nhiều chất nhờn, Đinh Nhị Cẩu chuyển động thân mình, tay trái nâng lên một chân của cô, phía trước dùng miệng liếm giữa rãnh hai vú ở chỗ sâu bên trong, bày ra một tư thế cực kỳ dâm đãng, tay phải của hắn rút bàn tay đang cắm ở trong quần lót sau mông của cô, đưa lên phía trước háng của hắn, đang nhô ra thân cây dương vật, vừa vặn cầm lấy để ngay chỗ giao nhau giữa hai chân, kê quy đầu ngay cửa miệng âm đạo của cô!
Lý Phượng Ny nghĩ rằng thằng nhóc này làm động tác thật vô sỉ phóng đãng, nhưng cô an tâm vì vẫn còn ở bên ngoài có cái quần dài bảo vệ, nên mặc kệ hắn duy trì dâm đãng tư thế này hơn mấy phút, giữa lúc này cô lại nhịn không được, len lén dùng sức hẩy cái âm hộ lên, lựa thế đặt quy đầu dương vật ngay cửa miệng âm đạo chỉ cách cái quần, nhẹ nhàng lay động, khiến Đinh Nhị Cẩu huyết mạch sôi trào, hắn liều mạng dùng sức hướng về miệng âm đạo của cô động đậy mạnh cây dương vật cương cứng, dường như là muốn phá nát quần của cô, để cho dương vật hoàn toàn cắm vào.
Mấy phút trôi qua giống qua như là vài thập niên, cô cảm giác được quần ngoài của mình bị quy đầu hắn đâm sâu vào một ít nơi chính giữa hai mép trong của âm hộ, cô cũng không ngừng thở phì phò, đôi bầu vú đầy đặn kịch liệt phập phồng, lộ ra trọn vẹn hai đầu núm đang cương cứng trên gò má của Đinh Nhị Cẩu, bên dưới hai bộ phận sinh dục cách quần giằng co, cô thật hy vọng thời gian như vậy tạm dừng, để cho cô có thể tiếp tục đắm chìm đắm quên đi buồn phiền, khuây khoả trong sự kích tình…
Lúc này bên ngoài sân bầy chim ríu rít đùa giỡn kêu ầm ỉ, Lý Phượng Ny đột nhiên nhớ tới mình đôi vú lớn đầy đặn bại lộ ra bên ngoài.
Trời ạ! Mắc cở! Xấu hổ! Cô vội vàng sửa kéo lại hai dây áo lên vai, lật đật đem ý niệm phóng đãng buông thả thu hồi lại. Lúc này, cô biết âm đạo mình đã ra thật nhiều nước nhờn, để tránh cho phát sinh chính mình không cách nào khống chế được, cô cắn mạnh vào bả vai của Đinh Nhị Cẩu.
Chợt thấy đau nhói trên vai, nhìn đến Lý Phượng Ny thoáng lay động thân thể, Đinh Nhị Cẩu chủ động lách thân mình qua một bên, mới vừa thân mật đó, cô giờ khác hẳn như hai người khác nhau.
– Cậu hài lòng chưa, buông chị đứng lên đi!
Lý Phượng Ny mặt xinh đẹp, tự nhiên trở thành lạnh lùng nói.
– Chị Phượng Ny, tôi không phải cố ý, chỉ là kìm lòng không đậu, thật sự…là..là..!
Đinh Nhị Cẩu nói năng hơi lộn xộn, ngập ngừng, nhưng dưới tình huống như thế này, đành phải thả Lý Phượng Ny, giữa ban ngày, hắn cũng không dám tiến thêm một bước động tác nữa.
Lý Phượng Ny sau khi ngồi dậy, sửa sang lại quần áo trên người, không nói lời nào, cúi đầu đi ra cửa, nhưng Đinh Nhị Cẩu nhìn trong đôi mắt Lý Phượng Ny hắn thấy được anh mắt ngượng ngùng của cô không giấu giếm được, trong lòng hắn vui vẻ, xem ra còn có cửa về sau, lập tức đứng trên giường nhảy dựng lên, nhưng vui quá hóa rồ chính là hình ảnh tình huống của Đinh Nhị Cẩu hiện tại, cái giường này cũng đã tồn tại qua nhiều năm, khi Đinh Nhị Cẩu nhún nhảy, răng rắc một tiếng, toàn bộ giường đều sụp gãy.
…
Toàn bộ trong thôn hiện tại cũng đang bàn tán sự kiện, Vương Lão Hổ đánh bài thua cuộc, đem vợ của mình giao cho Đinh Nhị Cẩu, hiện tại ở thôn Lô Gia Lĩnh, đây là đại tin tức làm đầu câu chuyện, lan truyền đến ngay cả mọi người ở đồn cảnh sát trấn Lâm Sơn cũng biết rồi.
– Nhị Cẩu, nghe nói cậu ở thôn Lô Gia Lĩnh thắng được vợ, khi nào thì cô ấy về nhà chồng vậy, cho biết để anh em cùng chia vui nhé!
Vương Hổ Nha cùng là đội viên liên phòng trêu nói.
– Đúng vậy, Nhị Cẩu, em trai mau mang vợ đến đây, trước để mọi người biết mặt, sau đó mọi người sẽ thay phiên nhau trực ở thôn Lô Gia Lĩnh giùm cho cậu.
Trương Cường cũng tới nhào vô giúp vui.
– Ai chà, chớ nói nhảm nữa, tôi tại đây, trịnh trọng thanh minh, đây là lời đồn đại, chắc chắn là lời đồn, xem ra là công việc của tôi gần đây không tệ, nên có người muốn bôi xấu tôi, còn nữa, mấy người các ngươi, bình thường trưởng đồn huấn luyện giáo dục, dạy bảo như nào, mà làm cán bộ quốc gia, lại tin lời đồn nhảm, bịa đặt, mọi người xem lại mình một chút, công tác tư tưởng như thế nào, tôi thật sự thay Trưởng đồn cảm thấy đau lòng nha.
Đinh Nhị Cẩu nói một cách đỉnh đạc đàng hoàng, chính nghĩa oai phong vô cùng!!!
– Thật không, cậu đang thay tôi đau lòng, cút mau đến phòng tôi, có chuyện, tôi muốn hỏi cậu
Đinh Nhị Cẩu vừa nói mới dứt lời, chợt nghe từ phía sau lưng tiếng của Hoắc Lữ Mậu.
– Trời ơi! Trưởng đồn, tôi đang muốn chạy đến gặp ông báo tình hình công tác đây!
– Tốt, đến phòng tôi báo cáo lại xem, nghe nói là có mặt cậu ở thôn Lô Gia Lĩnh, nơi đó thái bình hơn!!!
Hoắc Lữ Mậu châm chọc nói.
– Ha ha, chủ yếu vẫn là nhờ oai phong của Trưởng đồn, không ai dám sinh sự.
Đóng cửa lại, nói tôi nghe đi, chuyện đánh bài cược vợ với Vương Lão Hổ là chuyện gì đã xảy ra?
– Ai nói đấy, tôi không có đánh bài nha.
Đinh Nhị Cẩu có đánh chết cũng không chịu nhận là mình đánh bài.
– Ai nói cậu cũng không cần biết, đừng hỏi nữa, tôi hỏi cậu, có hay không chuyện lấy danh nghĩa cảnh sát ở bên ngoài đi đánh bạc
– Không có!
– Lặp lại lần nữa, có hay không?
– Không có, tuyệt đối không có, nếu có việc đánh bài này, trưởng đồn, ông lập tức cho tôi nghỉ việc đi!
– Hừ, tôi tin rằng cho vàng, cậu cũng không dám, bất quá chuyện này lời đồn đãi xôn xao truyền đi khắp nơi, cậu nghỉ xem, nếu muốn êm chuyện này, thì phải làm sao?
– Trưởng đồn, tôi có một cách, ông rút tôi về lại trên trấn, tôi cũng tránh mặt không ở tại đồn cảnh sát, có ai khác tới tìm quấy nhiễu, ông cứ nói, thằng này là đội viên liên phòng tạm thời đấy, đã khai trừ rồi, có gì cũng bớt được việc.
– Ê nhóc! Có phải là đang chơi xỏ tôi, trưởng đồn Hoắc Lữ Mậu, mà phải đem lính của mình giấu diếm với người khác chuyện này hay sao?
– Không dám, vừa rồi tôi nói bậy, tại vì tôi thấy cũng chưa làm cảnh sát chính thức nên tính như thế cũng không sao!
– Thôi được rồi, cậu cũng đừng đi thôn Lô Gia Lĩnh nữa, trước tránh giông bão đã, qua một thời gian rồi tính sau!
– Tốt lắm, dù sao ở thôn, cái giường cũng sụp gãy rồi!
– Cậu ….nói cái gì?
– Không có nói gì, tôi nói không đi cũng tốt, thời gian này nghỉ ngơi một chút, khoảng thời gian vừa rồi cũng rất mệt mỏi!
– Được rồi, cậu đi ra ngoài trước đi, tôi sắp xếp người khác đến thôn Lô Gia Lĩnh thay thế cậu!
Từ văn phòng Hoắc Lữ Mậu đi ra, đúng lúc thì thấy Điền Ngạc Như đứng ở đàng xa ngay cửa chính của đại sảnh, hắn định cúi đầu đầu lách thân đi qua, nhưng Điền Ngạc Như cố tình không cho hắn đi.
– Nhị Cẩu, lại đây, chị có chút việc tìm cậu!
Điền Ngạc Như mặc bộ cảnh phục, đầu nội nón kepi cảnh sát, tư thế hiên ngang oai hùng, trách không được lúc trước Khấu Đại Bằng si mê đeo đuổi cô.
– Chị Ngạc Như, chuyện gì vậy, tôi còn phải đợi Trưởng đồn chỉ thị đó.
Ý của hắn đang nhắc nhở Điền Ngạc Như, đừng có loạn, coi chừng, chồng chị đang ở trong văn phòng.
– Cũng không có chuyện gì, chị tối nay về thăm nhà mẹ ruột, cậu ở nửa đường đi chờ chị, nếu cậu dám không đến, cẩn thận chị làm thịt cậu!
Điền Ngạc Như giống như là một con hồ ly tinh, cười tủm tỉm nhìn chằm chằm Đinh Nhị Cẩu, đúng vậy, hắn rõ ràng thấy được Điền Ngạc Như liếm môi một cái, với dáng vẻ cực kỳ quyến rủ không khác con hồ ly tinh.
Nhận được lời mời một cách ép buộc, Đinh Nhị Cẩu há hốc mồm trợn mắt đứng ngây người, không có bất cứ phản ứng gì, hắn không muốn đi, nhưng lại không dám, bởi vì từ cái buổi sáng sớm mơ hồ được Điền Ngạc Như dụ dỗ biến thành đàn ông, hắn cứ có cảm giác mình bị Điền Ngạc Như tóm bắt được nhược điểm, giống như đang bị xỏ mũi dắt đi, dù là chơi được cô ấy, nhưng trong lòng một chút ưu thế cũng không thấy, do đó, hắn hiện giờ đang cảm thấy vô cùng bất an.
Hắn dự định, đi thì đi, đêm nay nhất định phải nói mọi chuyện rỏ ràng với Điền Ngạc Như, chuyện vào buổi sáng với Điền Ngạc Như không phải là hắn cố ý, cứ xem như là ai cũng có nhược điểm, cho nên coi như là huề nhau đi.
– Trưởng đồn, đêm nay tôi xin nghỉ, về thăm nhà một chút.
Đinh Nhị Cẩu đi về phía văn phòng Hoắc Lữ Mậu xin phép.
– Cũng được, trở về nhà đi, những ngày qua cậu cũng cực khổ, đêm nay tôi đi thôn Lô Gia Lĩnh, chị cậu vừa mới gọi điện thoại cho tôi, nói muốn về thăm nhà mẹ ruột, ở nhà cũng chỉ có một mình, cho nên tôi sẽ đi thôn Lô Gia Lĩnh.
Hoắc Lữ Mậu bất đắc dĩ nói.
– Trưởng đồn, sao ông không đi cùng với chị Ngạc Như về thăm nhà.
– Haha, cha mẹ cô ấy không ưa tôi, cho nên tôi không muốn gặp mặt, lại mang phiền phức.
– Ừ vậy thôi, cám ơn trưởng đồn nhiều, sáng mai tôi quay trở lại. Thôn Lô Gia Lĩnh ngày kia là tuyển cử rồi, hy vọng cũng sẽ không gặp chuyện gì bất trắc.
– Đến lúc đó, cậu cùng với tôi đi chung.
Hoắc Lữ Mậu vẫy vẫy tay đuổi Đinh Nhị Cẩu đi ra.
Một điểm cuối cùng lo lắng của hắn là Hoắc Lữ Mậu có đi cùng với Điền Ngạc Như không có xảy ra, thì ra Hoắc Lữ Mậu muốn đi thôn Lô Gia Lĩnh, cũng nhận thấy rằng Hoắc Lữ Mậu đối với người nhà Điền Ngạc Như mối quan hệ cũng không tốt lắm.
Buổi chiều rất sớm Đinh Nhị Cẩu đã đi, hắn biết, Điền Ngạc Như bình thường đều là chạy xe máy đi làm, nhà của mẹ cô là hướng ngược lại với thôn Lô Gia Lĩnh, nhưng lại cùng hướng với thôn Bàng Tử Dục.
Nơi này địa hình thuộc loại đồi với núi, vừa đi không bao xa hắn đến một ngọn đồi không cao lắm, bầu trời xanh thẳm trong veo, có vài người mặc đồ rằn ri, mang vác các loại dụng cụ thăm dò địa chất, thỉnh thoảng dừng lại lấy mẫu, rồi nhắm hướng xuống phía dưới đào móc, điều này khiến cho Đinh Nhị Cẩu chú ý, thời gian còn sớm chắc Điền Ngạc Như chưa đến, cho nên hắn âm thầm theo dõi mấy người lạ này từ phía sau, xem họ đang làm gì, hắn cũng không có nghe nói nơi này, có cổ mộ, bất quá xem qua dáng điệu giống như là như là đi đào trộm mộ.
– Này, mấy anh đang làm gì?
Đinh Nhị Cẩu lấy can đảm, dù sao hiện tại cũng là ban ngày, đánh không lại bọn họ thì cùng lắm bỏ chạy là xong, xem trước một chút họ đang làm gì.
– Mấy anh có nghe không, đang làm gì vậy?
Đinh Nhị Cẩu bước lên cổ họng hô to, nhưng không có ai quan tâm đến hắn.
– Chú mày đến đây la lối gì vậy? Để ý đến chúng ta làm gì?
– Tôi là cảnh sát đang đi tuần tra, nếu các người không nói là đang làm gì rõ ràng, tôi lập tức báo về đồn cảnh sát, có tin hay không?
Đinh Nhị Cẩu móc điện thoại di động ra, dáng vẻ rất là chính nghĩa uy phong.
– Ai dà, hiểu lầm, đồng chí cảnh sát, chúng tôi là đội thăm dò địa chất đấy, đang tìm quặng, Tiểu Vương, lấy giấy chứng nhận cho anh ta nhìn xem.
Một người có vẻ hơi lớn tuổi, nói với người bên cạnh.
Đinh Nhị Cẩu bán tín bán nghi nhìn giấy chứng nhận, còn có cả thư giới thiệu, với con dấu đỏ thẩm, thật đúng là đoàn địa chất đang tìm quặng.
– Nơi này có thể có quặng gì, than đá hay là sắt, thiếc?
– Đất hiếm (rare-earth).
Tiểu Vương thuận miệng trả lời.
– Tiểu Vương, cậu nói nhăng cuội gì đấy, nhanh làm việc của mình đi, đến tối làm chưa xong thì không kịp quay về.
Người có vẻ hơi lớn tuổi mắng Tiểu Vương, xem ra là không muốn Tiểu Vương đem chuyện này nói cho Đinh Nhị Cẩu biết.
Đất hiếm (rare-earth), loại đất hiếm này Đinh Nhị Cẩu đã nghe nói qua, Đinh Nhị Cẩu tuy rằng lưu manh, nhưng thằng này có một chỗ tốt lớn nhất chính là ham học hỏi, trước kia lúc còn ở nhà, mỗi khi trời tối thường nghe tin tức qua radio, sau này đến đồn cảnh sát, lúc có thời gian rãnh cũng hay lên mạng xem nhiều loại tin tức khắp nơi.
Cũng chính là nhờ vào lúc đó, hắn biết đất hiếm (rare-earth) là dùng làm gì, hắn đặc biệt chú ý là vì đất hiếm (rare-earth) mà Trung Quốc với nhiều quốc gia trên thế giới mâu thuẫn, hiện tại Trung Quốc đã hạn chế xuất khẩu đất hiếm (rare-earth) rồi, điều này khiến cho trên thế giới rất nhiều quốc gia bất mãn.
Vùng này lại có đất hiếm (rare-earth), thật sự là ly kỳ. Đinh Nhị Cẩu đang nằm ở cánh đồng cỏ bát ngát bên cạnh con đường, suy nghĩ về vấn đề đất hiếm (rare-earth).
– Mơ mộng gì thế?
Mãi mê suy nghĩ không biết qua bao lâu, một giong nói vang bên tai khiến cho Đinh Nhị Cẩu về lại trong hiện thực, thì thấy Điền Ngạc Như với bộ đồ cảnh sát hàng ngày đang trên chiếc xe máy đứng ở ven đường, Điền Ngạc Như không có xuống xe, một chân chạm đất, ngồi ở trên xe.
– Không có, mơ mộng gì đâu, chị Ngạc Như hẹn gặp tôi có chuyện gì không?
Đinh Nhị Cẩu sắc mặt đỏ lên, điệu bộ đó càng làm cho Điền Ngạc Như trong lòng không tránh khỏi nôn nao.
– Đi …
– Đi chỗ nào?
Đinh Nhị Cẩu sợ hãi hỏi.
– Nhị Cẩu, cậu có phải là một đàn ông không, chị là một người phụ nữ còn không sợ, cậu sợ cái gì.
Điền Ngạc Như lông mày như dựng lên, nhưng thật ra nét mặt không phải tức giận, mà như là oán trách.
– Được rồi, thì đi.
Đinh Nhị Cẩu đi tới ngồi ở phía sau chiếc xe máy.
– Cậu chở chị.
Điền Ngạc Như lách người, đưa xe cho Đinh Nhị Cẩu, hắn miễn cưỡng cầm tay lái, Điền Ngạc Như ngồi ở phía sau, hai tay duỗi tay ôm lấy bên hông của Đinh Nhị Cẩu, hắn cả người chấn động, không dám thở mạnh, động tác lái xe cũng cứng ngắc
– Đi lên núi, đến một ngã ba, quẹo vào.
Điền Ngạc Như ngồi ở sau hướng dẫn đường đi, Đinh Nhị Cẩu không dám có ý kiến, chạy dọc theo một đường mòn nhỏ, hướng về phía trước, lúc trên núi nhỏ yên tĩnh, thật vắng lăng, ngoại trừ tiếng gió thổi ở ngoài tai.
…
Trãi dài khắp ngọn núi nhỏ là các lùm cây, chỉ có một con đường mòn nhỏ thông lên đến đỉnh núi, Điền Ngạc Như xuống xe, không nói câu nào, nhìn về phía tây bầu trời nhuộm đỏ sắc mây.
Trên núi gió thổi nhè nhẹ, Đinh Nhị Cẩu không hiểu rõ Điền Ngạc Như mang mình tới nơi này là có ý gì, cho nên đi đến phía sau Điền Ngạc Như.
– Chị Ngạc Như, nơi này hoang vắng, chúng ta trở về đi, nếu có chuyện gì, trở về nói cũng được mà!
– Nhị Cẩu, có phải cậu rất chán ghét chị, cảm thấy chị rất phiền phức phải không?
Điền Ngạc Như xoay người, mặt không thay đổi nói.
– Chị Ngạc Như, chị nói gì vậy, gặp chị mừng còn không tả hết, chứ sao lại phiền!
Lời nói này đúng là trái với lương tâm, nhưng giây phút này, cũng chỉ có thể nói được như vậy, hắn bây giờ đúng là mau chóng muổn rỏ sự tình, sau đó rời khỏi nơi này, dù sao, cùng với vợ của người lãnh đạo trực tiếp ở ngoài nơi dã ngoại một chỗ, sau này này nếu có người nhìn thấy truyền tin đi, chính mình chịu không nổi với Hoắc Lã Mậu nha.
– Nhị Cẩu, cậu không cần lo lắng, chị sẽ không đem chuyện cậu với chị hôm đó cho ai biết, cũng như cậu không nói ra với ai chuyện bắt gặp chị ngày trước, đó là những chuyện bêu xấu, tốt nhất là không có ai biết!
– Vâng, chị Ngạc Như, ngày hôm đó, tôi không phải là cố ý, xin chị bỏ qua cho tôi, lần sau không dám nữa!
– Nhị Cẩu, chắc cậu thật không ngờ, sáng sớm đó chuyện quan hệ với chị, cậu không có liên quan một chút gì, đó là chị tự nguyện, là chị câu dẫn cậu, cậu đã từng nghĩ qua chưa?
– Chẳng qua là tôi cảm thấy Trưởng đồn đối với tôi rất tốt, làm chuyện có lỗi với ông ta, tôi hiện tại rất hối hận!
– Kỳ thật, cậu lần đó giúp chị, hơn một tháng qua, chị rất khó chịu, bởi vì lần đó, cậu xem như là gián tiếp hại chết con của chị, chị vốn là cũng định tìm biện pháp xoá sạch đứa con kia, nhưng không có phương án nào chắc chắn, nên mới nhờ tới cậu!!! Cậu cũng sẽ không đem chuyện này nói cho Hoắc Lữ Mậu biết phải không? Hừ, cậu cũng không dám, Lữ Mậu biết chắc chắn sẽ giết cậu!
– Cho nên, chị Ngạc Như, tôi rất sợ hãi, hay chúng ta trở về đi.
Đinh Nhị Cẩu nhìn chung quanh, năn nỉ nói.
– Nhị Cẩu, hôm nay chị mang cậu tới nơi này, là muốn nói vơi cậu một chuyện, có phải cậu lăn lộn trong thời gian vừa qua là với ước muốn để cho mình được thành danh, chị có thể giúp cậu, có lẽ cậu chưa biết điều này, ở nhà chị có ba chị em, chỉ có chị là không có tiền đồ, lấy nhầm chồng không được tốt, lâu nay vẫn chỉ là một trưởng đồn cảnh sát, bản thân chị học hành cũng không ra gì, may mà dựa vào quan hệ thân quen nên mới làm được cảnh sát hộ tịch, so sánh với hai người chị kia, chị chỉ là một người bỏ đi.
Điền Ngạc Như mặc dù nói mình rất tệ, nhưng khi nhắc đến hai người chị của mình, trong ánh mắt sáng rọi đầy tự hào, làm cho Đinh Nhị Cẩu cũng ảnh hưởng theo tâm trạng của cô ta.
Điền Ngạc Như nhìn Đinh Nhị Cẩu, tiếp tục nói:
– Chị Hai ở thành phố là giám đốc của sở xây dựng, chồng chị Hai là phó chủ tịch thường vụ của thành phố Bạch Sơn, chị Ba bản thân cũng rất lợi hại, tại huyện Hải Dương là công tố viên của viện kiểm sát, chồng chị Ba làm trong ủy ban kiểm tra kỷ luật thành phố Bạch Sơn đấy, cậu có thể nói chị khoác lác, người trong nhà quan hệ dữ dằn như thế, vì sao Hoắc Lữ Mậu vẫn còn là một trưởng đồn cảnh sát phải không?
– Đúng vậy, vì sao?
Đinh Nhị Cẩu cũng thật không ngờ Điền Ngạc Như bình thường im hơi lặng tiếng, lại có mạng lưới quan hệ thân quen ghê gớm như vậy, đây cũng không phải là cái ô dù rất lớn hay sao? Cho nên không khỏi cảm thấy hứng thú dần dần, với những câu nói của Điền Ngạc Như.
– Bởi vì Hoắc Lữ Mậu là con lừa cố chấp, hắn căn bản không được lòng các chị và anh rể, còn xem thường nhà chị, cậu nghỉ xem, nói hắn có phải là con lừa có sai không? Hắn làm cho chị tức chết, nhưng mọi chuyện chị đều có thể chịu đựng được, tại vì hắn là chồng chị, chị muốn chung sống với chồng của mình, có điều gì không đúng? Nhưng bây giờ chị mới thấy hối hận, từ khi gặp Khấu Đại Bằng chị liền thấy tiếc nuối cho phân đàn bà của mình, vì chồng chị so sánh với Khấu Đại Bằng, thì Hoắc Lữ Mậu không phải là một người đàn ông, cậu có hiểu hay không lời nói của chị?
Điền Ngạc Như trong đôi mắt, nước mắt đầy tràn, đây là sự biểu hiện vô cùng thất vọng của một người đàn bà đối người đàn ông của mình, Đinh Nhị Cẩu cũng không biết Hoắc Lữ Mậu làm sao không giống như là người đàn ông, chẳng lẽ là phương diện kia?
– Chị và Hoắc Lữ Mậu lấy nhau lắm rồi, chỉ đến khi cùng Khấu Đại Bằng ở chung một chỗ, chị mới biết được khoái lạc của một người đàn bà, kể từ lúc đó, chị không bao giờ còn ham muốn dây dưa nữa với Hoắc Lữ Mậu, nhưng không có cách nào khác, hắn là chồng chị, chị chỉ có thể lén lút ngoại tình! Vì với Hoắc Lữ Mậu, chị chịu không nổi khi cùng với hắn giao hoan với cái loại nửa vời, lên không lên, xuống chẳng xuống cho nên cảm giác chị ngay càng sa sút, khi gặp Khấu Đại Bằng cùng một chỗ với ông ta, thì chị thấy vô cùng thoải mái sung sướng!
– Nhưng bây chị với chủ tịch xã Khấu Đại Bằng……?
– Ý cậu nói là, chị tại sao chấm dứt với Khấu Đại Bằng phải không?
Đinh Nhị Cẩu không trả lời, chỉ gật gật đầu.
– Là đàn ông, phải có trách nhiệm, ông ta chỉ muốn mình thống khoái, làm chị mang thai, nhưng chị biết đứa bé này chắc chắn không thể sinh được, khi chị thử báo cho ông ta biết, không phải là chị muốn làm khó ông ta, chỉ cần ông ta nói một câu an ủi “ đây là sinh mệnh của chúng ta “, thì chị còn có thể sống chết cùng với ông ta, nhưng một câu nói ông ta cũng không dám mở miệng, làm đàn ông mà như thế chị rất xem thường! Cho nên, chị đã…
Nói tới đây, Điền Ngạc Như dừng lại câu chuyện, lau nước mắt, chăm chăm cứ nhìn thẳng vào mặt của Đinh Nhị Cẩu, khiến hắn cũng có vài phần sợ hãi lúng túng.
– Nhị Cẩu, chị biết cậu là tên nhóc có cuộc sống rất khổ sở, nhưng tham vọng thì cao ngất trời, từ buổi tối ở trong núi, cậu không lấy tiền của Khấu Đại Bằng mà là đòi làm đội viên liên phòng, chị biết ngay, nơi này không thuộc về cuộc sống của cậu, cậu còn có thể nghĩ đến hướng leo lên cao hơn, nhưng cậu có nghĩ tới, Khấu Đại Bằng cao lắm chỉ là chủ tịch xã, ông ta làm sao có thể giúp đỡ cậu hơn nữa, nếu có thể leo lên, ông ta đã sớm lên rồi, làm sao còn có thể đến phiên cậu, trong hiện tại lúc này, chỉ có chị là có đủ khả năng có thể giúp cậu mà thôi!
– Chị Ngạc Như, vì sao giúp chị giúp tôi mà không phải là người khác?
– Chị muốn tìm chỗ đứng vững chãi, dựa vào cái núi lớn, nhưng núi lớn khó tìm, chỉ có thể là chính tự mình mò mẩm, Hoắc Lữ Mậu thì không được, nhưng cậu thì có thể, cậu vẫn còn trẻ tuổi, có tương lai, về điều này thì chị tin tưởng, một lần nữa chị nói, chỉ có chị mới giúp được cậu trong giai đoạn hiện nay!!!
Một câu nói đơn giản nhưng chất chứa bao lớn uy lực, nhưng muốn xem những lời nói này có thực hiện được hay không, còn phải xem những lời này, người nghe là ai.
Không hề nghi ngờ, sau cuộc nói chuyện hôm nay, Điền Ngạc Như nói với Đinh Nhị Cẩu như là đi guốc trong bụng hắn, hắn thật sự không có ý định cả đời này vùi thân ở trấn Lâm Sơn, loại tham vọng này càng dâng cao từ khi có thêm một trăm vạn đồng của Dương Phụng Tê đưa cho, càng thêm mãnh liệt.
– Chị Ngạc Như, tôi nghe lời chị, chị muốn tôi làm cái gì, tôi sẽ làm cái đó
– Thật sự?
Điền Ngạc Như đôi mắt sáng lên, dần dần ửng đỏ mặt!
Kể từ cùng trên giường với Lý Phượng Ny ở ủy ban thôn, về chuyện tình dục hắn đã không còn là Đinh Nhị Cẩu thuở ban đầu nữa rồi, hắn đã biết làm như thế nào dỗ cho phụ nữ vui vẻ, trước kia chính là ngại mối quan hệ với Hoắc Lữ Mậu, trong lòng hắn vẫn đề phòng Điền Ngạc Như, nhưng bây giờ, mục tiêu của hắn là nhảy lên cao, qua khỏi cả trấn Lâm Sơn, hắn cần càng nhiều hơn mối quan hệ, đôi khi phụ nữ cũng là lực lượng quan trọng không thể nào xao lãng.
Mình đã có mục đích chọn đường đi, dù có quỳ gối xuống cũng phải làm cho bằng được. Có đôi khi muốn nghĩ sống cho giống con người, đầu tiên liền phải học được nhẫn nhục làm con chó để tồn tại cái đã, hôm nay cúi đầu, là để ngày mai cất đầu lên nghênh đón ánh thái dương.
Đinh Nhị Cẩu chủ động đi về phía Điền Ngạc Như, cúi đầu nhìn Điền Ngạc Như đang ngẩng mặt lên, đó là khuôn mặt chờ đợi, chờ đợi hắn áp dụng sử dụng thân thể làm động tác kịch liệt, người đàn bà này biểu lộ cho hắn biết, cô ta đã làm tốt tất cả chuẩn bị, chờ nghênh đón người đàn ông trẻ tuổi này đến sở hữu tàn phá hòa chà đạp.
Gần càng gần hơn, nhàn nhạt hương thơm cơ thể đàn bà bay vào mũi, thật giống như đang bước vào vườn hoa vậy, Đinh Nhị Cẩu cảm nhận được trong lòng xúc động. Làn hơi thở của người đàn bà thành thục, làm cho hắn như say say. Đây là lần đầu tiên hắn như vậy, toàn tâm thưởng thức cơ thể của Điền Ngạc Như, hắn phát hiện, Điền Ngạc Như thân hình như ma mỵ dụ dỗ làm hắn cũng khó mà tự chủ được.
Mấy ngón tay hắn hợp thành một cái hình tay nâng, đem cái cằm Điền Ngạc Như nâng lên thật cao, đồng thời cúi đầu hôn môi của cô, giây phút này cô đợi đã lâu, nhưng khi nó đến đột ngột, cô ngược lại có chút ngượng ngùng, nhưng Đinh Nhị Cẩu đã ăn ngon một lần nên cũng đã bén hơi, một bàn tay hắn cố định giữ đầu Điền Ngạc Như, để miệng mình hôn lên đôi môi cô, tay kia thì nắm ở cái eo nhỏ Điền Ngạc Như, kéo vào trong ngực của mình.
Nhưng dù sao nơi này cũng là vùng dã ngoại hoang vắng, tìm chổ đứng để làm tình còn khó, chớ đừng nói chi là tìm nơi nằm, vẫn là Điền Ngạc Như có kinh nghiệm, cô tránh khỏi mặt Đinh Nhị Cẩu đang dần dần đến gần, quay đầu nhìn hắn một cái, chậm rãi đi về hướng chiếc xe máy đang dựng đứng, ngay lúc Đinh Nhị Cẩu ngây người chưa hiểu lắm, Điền Ngạc Như thản nhiên kéo xuống cái quần dài của cô cùng với quần lót bên trong, hai tay vịn cái yên xe máy, cô cúi người xuống, lộ ra một cái mông lõa lồ trắng noãn mượt mà ở bên ngoài.
Gió vẫn đang âm thầm thổi nhẹ, Điền Ngạc Như cảm thấy trên mông đít mình mang theo một chút làn gió mát trôi qua, nhưng đợi thật lâu, cũng không thấy Đinh Nhị Cẩu tiến đến, không khỏi có điểm bực mình nhìn lại, thì ra Đinh Nhị Cẩu đang trố mắt nhìn xem cái mông của cô ngây người, hai mắt hắn tỏa sáng đầy dâm dục, nước miếng ở miệng cũng muốn chảy ra.
– Cậu đang nhìn gì vậy?
Điền Ngạc Như e lệ hỏi.
Đinh Nhị Cẩu lúc này mới hồi phục tinh thần lại.
Cô quay lại kéo dây phéc mơ tuya quần của Đinh Nhị Cẩu, nắm ở trong tay dương vật hắn khuấy động một lát, khi dương vật hắn đã kiên cường cứng rắn, cô kích động, đẩy hắn ra, tự động ghé người vào trên yên chiếc xe, vễnh cái mông đít lên, nói:
– Mau đút vào lồn chị đi, chị khó chịu…
Từ lần đầu tiên cô dụ dỗ hắn, biết được cây dương vật to lớn của hắn, làm cho cô ngày nhớ đêm mong, lúc này cô trong lòng rung động, đôi mắt tựa hồ muốn tràn ra nước, cái mông nhổng màu mỡ lên thật cao, như một con chó cái bày xong tư thế giao cấu, chỉ đợi Đinh Nhị Cẩu dùng dương vật gian dâm đâm vào, cái mông tuyết trắng có vẻ khác với bình thường nhô cao đầy đặn, tách ra giữa hai chân có thể thấy rõ ràng lông âm hộ nồng đậm, dính ướt dầm dề ở miệng âm đạo.
Đinh Nhị Cẩu sau này thích từ phía sau chơi, cũng là bởi vì nguyên nhân này, không những làm cho người phụ nữ thần phục với dương vật to lớn của mình, mà còn có thể thưởng thức được toàn bộ thân thể hoàn mỹ đường cong vơi sự dâm đãng của người phụ nữ.
Đinh Nhị Cẩu đứng hơi quỳ sau lưng cô, lửa nóng hai mắt chăm chú nhìn chằm chằm cái mông đẹp khêu dâm của Điền Ngạc Như, hai tay hắn dùng sức bóp thật mạnh, ngón tay sâu đậm bấm vào mông thịt, hưởng thụ cái mông mềm mại đầy đặn.
– A!
Điền Ngạc Như cảm thấy đối bàn tay nóng bỏng trên cặp mông chạy quanh khắp nơi, sau đó lại vỗ mạnh vào trên cặp mông của mình, truyền đến một ít thôn thốn với khoái cảm tê dại, không chỉ đã không có nửa phần đau đớn, ngược lại làm cho mình tê rần, thống khoái, thoải mái khát vọng, bên trong âm đạo lại ngứa lên khó nhịn, nước nhờn từ miệng âm đạo theo đôi bàn tay hắn nắn bóp véo mạnh vào da thịt trên mông, không ngừng tươm ra…
Nhìn trước mắt cái mông gợi cảm màu mỡ không ngừng lắc lư, Đinh Nhị Cẩu hưng phấn vô cùng, không nhịn được, thoang thoảng từ âm hộ bay ra đến mũi hắn cái mùi khai khai ngây ngất, không kềm được Nhị Cẩu cúi người ghé vào sau cái mông giữa hai chân của Điền Ngạc Như, hai tay ôm chặt mông Điền Ngạc Như, dùng miệng le lưỡi liếm chậm tinh tế thưởng thức, lúc này hắn cảm giác có một hương vị vừa chua chua lại mằn mặn từ cái miệng âm đạo, truyền vào trong miệng của hắn, đó là khu vực đã làm chết mê, chết mệt vô số đàn ông.
Nơi đó thật sự là rất mê người! Âm hộ hơi có chút sưng phồng, hai mép trong nho nhỏ của âm hộ sung huyết hướng ra phía ngoài mở ra, trên cửa miệng âm đạo còn có một chút nước bọt do Nhị Cẩu liếm vào hòa lẫn dịch nhờn từ từ chảy xuôi ra bên ngoài, toàn bộ cái âm hộ phì nộn nhìn qua giống như là đóa hoa hồng sáng sớm dính đầy sương mai!
Điền Ngạc Như phản ứng càng lúc càng mãnh liệt, tiếng rên rỉ cũng càng lúc càng lớn lên, trong âm đạo cũng chảy ra nhiều hơn dịch nhờn. Nhị Cẩu không ngừng dùng đầu lưỡi kích thích âm đạo cùng với âm vật cô.
Điền Ngạc Như nghiêng đầu nhìn đầu hắn chôn ở dưới háng sau đít của mình, ẩm ướt đầu lưỡi ở trên âm hộ cất lên từng hồi khoái cảm, một loạt khoái cảm tựa hồ đem cô hòa tan vào hư vô.
Cô cảm giác trong âm đạo có trăm ngàn con trùng gặm nhắm, cái loại cảm giác nhột ngứa khiến cô cảm thấy hư không, thiếu vắng đến nhanh hơn làm cô mệt lả, cô hận không thể đưa cái đầu lưỡi của hắn nhét sâu vào âm đạo của mình, không kiềm hãm được cô dùng sức giữa hai chân mình kẹp chặt lấy đầu Nhị Cẩu đang áp tại âm hộ của mình.
Nhưng cô biết đầu lưỡi không thể vào được trong âm đạo nhỏ hẹp, cô biết cô cần gì, cho nên lại dùng sức rướn người dùng tay nắm đầu của Nhị Cẩu kéo lên, tiếng rên rỉ càng ngày càng chìm sâu…
Nhị Cẩu ngước nhìn nhìn Điền Ngạc Như hỏi:
– Nứng rồi hả chị?
– Ừ… Đút vào nhanh đi!
Điền Ngạc Như hàm hồ đáp trả.
Nhị Cẩu chuẩn bị lại tư thế, không kịp đợi Nhị Cẩu, Điền Ngạc Như bàn tay nhỏ sớm nắm lại dương vật, hướng âm đạo của mình bỏ vào, nhưng dương vật Nhị Cẩu với âm hộ của cô còn có khoảng cách nhất định.
Vì thế Nhị Cẩu dùng hai cái tay cánh tay kéo cái đít cô lại gần hơn rồi bắt đầu nhún mông, dần dần dương vật to cứng mài lên cái âm hộ sưng phồng đang hướng ra phía ngoài mở ra của Điền Ngạc Như.
Dương vật Nhị Cẩu tại mặt trên âm hộ Điền Ngạc Như qua lại cọ lấy, to cứng dương vật còn bất chợt cọ xát chạm vào âm vật, hai mép trong âm hộ của Điền Ngạc Như đang không ngừng mấp máy khép mở…
Nhị Cẩu một bên nhẹ nhàng xoa xoa Điền Ngạc Như bầu vú, một bên chậm rãi đem dương vật của mình cắm vào âm đạo của cô.
– A!
Bộ phận sinh dục cảm giác được nhét đầy, Điền Ngạc Như từ cổ họng phát ra tiếng rên thư sướng, cô lại vễnh cao mông, ý đồ muốn cho dương vật đã cắm vào trong âm đạo càng thêm sâu vào một chút một điểm, cô lại phát ra một tiếng thật dài
– A…a…..
Nhị Cẩu cảm giác được dương vật của mình đã đội lên miệng tử cung Điền Ngạc Như, hắn bắt đầu hành động, liến tục đâm sâu vào, Điền Ngạc Như từ từ nhắm mắt lại, cũng không tự chủ bản thân mình nữa, thân dương vật với quy đầu không ngừng ma sát với hai bên mép trong âm hộ, càng làm cho cô khoái cảm liên tục, si mê say sưa, trong miệng âm đạo, nước nhờn không khống chế, thẳng trào ra ngoài, dịch nhờn đọng lại rất nhiều chỗ khe âm hộ với đùi nơi vị trí tam giác xuất hiện mê người màu trắng bọt biển nước nhờn, khiến cho Đinh Nhị Cẩu đút vào càng thêm thoải mái trơn trượt, mỗi một lần đút vào đều phát ra tiếng “óc … ách…”
Điền Ngạc Như âm đạo đã bị dương vật đâm mạnh, càng nhanh hơn kích thích, mái tóc cô bay loạn lên, liên tục rên rỉ, bầu vú to theo lực va chạm lắc lư không ngừng ….
Khoái cảm càng ngày càng mạnh, bờ mông Điền Ngạc Như phối hợp càng vễnh lên cao, Đinh Nhị Cẩu hưng phấn mau muốn điên, chỉ có thể càng thêm ra sức quật lấy cái mông thịt của Điền Ngạc Như. Rất nhanh Đinh Nhị Cẩu không chịu nổi loại kích thích này, từng trận khoái cảm tê dại không thể ngăn chặn đánh úp lại, làm cho hắn xúc động muốn xuất tinh…
Đinh Nhị Cẩu thoải mái rên rỉ, rốt cục nhịn không được to lớn khoái cảm, rút mau ra dương vật, nắm lấy đầu Điền Ngạc Như quay lại, dương vật to nhắm ngay gương mặt quyến rũ kiều diễm …
Hắn gầm nhẹ một tiếng, Điền Ngạc Như còn không có phản ứng kịp, một dòng nóng rực tinh dịch liền phun tới, văng lên trên mặt của cô. Nối tiếp từng dòng một, càng mạnh mẽ nóng rực như núi lửa trào dâng …
Điền Ngạc Như đôi mắt nhắm chặt, hơi hơi ngẩng đầu, nghênh đón lửa nóng mạnh mẻ của tinh dịch, mặc kệ hắn phun ra trên mặt mình.
Đến lúc dương vật đã thoải mái mới đình chỉ phun ra, nhìn lên, Điền Ngạc Như trên mặt dính đầy đều là màu trắng sữa tinh dịch, trên tóc, cổ cũng dính vào không ít, chậm rãi chảy xuống phía dưới, nhìn thấy vô cùng dâm đãng khiến người ta điên cuồng.
Đinh Nhị Cẩu trong lòng dục vọng chợt biến thái chiếm được thỏa mãn, hắn nắm dương vật để trên mặt của Điền Ngạc Như ma sát, như muốn đem tinh dịch vẽ loạn trên mặt của cô. Cảm nhận được ý đồ Đinh Nhị Cẩu, Điền Ngạc Như không có phản cảm, ngược lại dị thường hưng phấn, ngoan ngoãn ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, vẻ mặt say mê.
Nghe mùi tanh tanh của tinh dịch, cảm thụ được lửa nóng dương vật to Đinh Nhị Cẩu trên mặt mình không ngừng trượt qua lại, Điền Ngạc Như cái miệng nhỏ nhắn ưm ra một tiếng, cái lưỡi nhỏ thơm tho, le ra liếm lấy quy đầu dương vật Đinh Nhị Cẩu.
Đinh Nhị Cẩu không nghĩ tới Điền Ngạc Như dâm đãng như vậy, dương vật do cô liếm hôn không khỏi lại có chút ít phản ứng, hắn đem quy đầu dời đến bên cạnh bờ môi dày khêu gợi với cái miệng nhỏ nhắn, nhẹ nhàng cọ xát. Điền Ngạc Như ngầm hiểu, há mồm đem quy đầu nuốt vào, tay nhỏ bé cũng cầm thân dương vật, trơn trợt mềm mại cái lưỡi không ngừng trên quy đầu chuyển động bú liếm, làm cho Đinh Nhị Cẩu thoải mái hồn phi phách tán.
Cái miệng của Điền Ngạc Như khi thì phun ra, nuốt vào khuấy động, khi thì đong đưa cái đầu của mình thay đổi góc độ, khi thì lại dùng đầu lưỡi quét sạch lổ tiểu với quy đầu, bàn tay mềm mại như không xương cũng không có nhàn rỗi, khuấy động ở bên ngoài thân dương vật, hai mắt cô nhìn chăm chăm nhìn vào dương vật của hắn.
Khuôn mặt Điền Ngạc Như dâm đãng quyến rũ, Đinh Nhị Cẩu dương vật của mình không ngừng ra vào trong cái miệng hồng hồng, đặc biệt trên mặt của cô còn dính phần nhiều trắng sữa tinh dịch…
Điền Ngạc Như thật là một vưu vật trên giường! Phong tao quyến rũ, gợi cảm không che đậy, không chỉ làm cho hắn sinh lý hắn được thỏa mãn, trong lòng cũng được hưởng thụ đầy khoái cảm…
Hết thảy cũng rất thuận lợi, về sau Đinh Nhị Cẩu yêu cái sâu đậm tư thế chơi chó như thế này, luôn trên những người phụ nữ khác thí nghiệm, đương nhiên mỗi lần đều là tận hứng …
– Cậu đêm nay đi về nhà chị, gặp mặt để biết mặt nhé.
– Vậy gặp chị nào vậy?
– Là chị Ba làm công tố viên ở huyện Hải Dương, hôm nay là ngày mừng thọ 60 tuổi của mẹ chị! Cha chị qua đời sớm, chúng ta làm tiệc mừng tuổi cho mẹ!
– Chị Hai không có về sao?
– Chị Hai đi khảo sát ở Australia, cũng không biết là mượn cớ đi du lịch hay làm gì!
– Nếu tự nhiên tôi đi gặp mặt có thể sẽ khiến cho chị Ba hiểu lầm, như vậy không tốt lắm đâu!
– Không có việc gì, chị đã nói là Hoắc Lữ Mậu phái cậu đưa chị về nhà!
– Vậy đêm nay tôi nghỉ ngơi ở đâu?
– Thì ở nhà của chị chứ ở đâu!
– À? Nếu Trưởng đồn biết, không lột da tôi sao?
– Hắn làm sao có thể biết, hiện tại cũng tối rồi, ngày mai cậu đi về trước, chị dự tiệc mừng thọ xong về sau!
– Tôi vẫn cảm thấy việc này vẫn có chút không ổn lắm, nếu không như vậy đi, tôi đêm nay đưa chị trở về, sau đó tôi sẵn dịp trở về thôn Bàng Tử Dục của tôi, tính vậy được không?
– Cậu phải gặp chị Ba, đối với cậu về sau mới có lợi.
– Ưm.., sau này hãy tính đi, về sau khi có cơ hội gặp mặt cũng được, sau này chúng ta chủ động đi tìm chị Ba cũng được mà.
– Vậy được rồi, đi thôi, trời không còn sớm!
Hai người sửa soạn lại quần áo của mình, mới vừa một hồi kịch chiến làm cho Điền Ngạc Như càng thêm luyến tiếc người đàn ông trẻ tuổi này, nên không muốn rời đi, nhưng cô cũng biết, chuyện này phiêu lưu quá, cho nên, đành phải nhẫn nhịn.
– Làm sao vậy chị?
Vừa chuẩn bị đi, Điền Ngạc Như thân thể lão đảo một cái, suýt chút nữa ngã sấp xuống.
– Ừ, không có việc gì, chỉ là do cậu, vừa rồi cậu tứ phía đâm thọt, làm chị thiếu chút nữa bị xuyên thấu, cái của cậu “ lớn “ như vậy.
Điền Ngạc Như ngượng ngùng nói.
– Nếu chị mệt, tôi lái xe chở chị đi về nhà…
Đinh Nhị Cẩu nghe cô nói làm hắn muốn nhức đầu, hắn cũng đã nhìn ra, Điền Ngạc Như đôi chân đi mất tự nhiên.
– Không cần, trời tối quá rồi, đường mòn trên núi không quen thuộc rất khó đi, Nhị Cẩu, tên biệt danh này của cậu có phải liên quan tới cái vật kia không?
– Haha, chị nói đúng, ở thôn Bàng Tử Dục của tôi, có một tên nói bảo bối của tôi có thể so sánh được hai con chó đi săn loại lớn, cho nên mới đặt danh hiệu là Đinh Nhị Cẩu, vì chuyện này, tôi với hắn còn đánh nhau một trận.
– Thật sự là tên đó nói chuẩn xác đấy, chị xem ra nên gọi cậu là Đinh Tam Cẩu thì đúng hơn, ba con chó cũng không lớn bằng của cậu!
– Chị Ngạc Như, chị không thể nói như vậy, chị nói của tôi giống chó, vậy chị vừa rồi là một con…chó cái rồi!!!
– Ai da, cậu dám nói tôi……..!!!