Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 1

Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 1

Phần 38

Trần Nhị Đản đã tự nhận mình là một ông chủ thầu rồi, sau khi cầm lấy tiền Đinh Nhị Cẩu đưa, hắn tự sáng tạo dám tại thôn Lô Gia Lĩnh xây xong một cái thành lũy chắn chắn chứ chả ra hình dáng căn nhà! Trước kia là bởi vì nhà bị châm lửa đốt, cho nên lần này hắn tính toán kiến trúc căn nhà đầy đủ đồ dùng quan trọng phòng cháy, tường bao quanh nhà cao đến ba thước, trên đầu tường chằng chịt rậm rạp cắm đầy miểng chai thủy tinh, mé trên còn có rào thêm lưới sắt, trong căn nhà chính sáng ngời, cửa sổ thủy tinh rất lớn, để lấy ánh sáng mặt trời sưởi ấm bên trong, toàn bộ phòng ốc dưới sàn tất cả đều lát gạch giữ ấm, nồi nấu hơi nước đặt ở bên ngoài trước phòng bếp, một dãy nhà trệt bảy phòng sáng sủa sạch sẽ, hiện tại đang tiến hành bên trong trang trí nội thất, phỏng chừng không bao lâu có thể dọn vào mà ở.
– Nhị Đản, tui thấy căn nhà này ông làm giống như là một cái ngục giam vậy?
Nhìn đến cửa sắt lớn màu đỏ ở trên là lưới sắt, Đinh Nhị Cẩu quạu quọ nói, lúc trước hắn không có thiết kế lưới sắt nha.

– Chủ yếu vẫn là an toàn, tui nói cho ông biết, lưới sắt buổi tối còn có thể câu điện vào, nếu ai muốn leo lên, thì hãy coi chừng!
– Cái gì? Ông..câu điện vào hàng rào, là phạm pháp đó….
Đinh Nhị Cẩu lắp bắp kinh hãi.





– Đồ miệng heo, khi ông không cung cấp điện, thì đâu có sao, hơn nữa, tâm tư của ông, tui còn thừa biết, nếu không đem căn nhà phòng thủ chắc chắn, ông ra ngoài bận công việc làm sao yên tâm, trong khi ở nhà có một mỹ nhân xinh đẹp, tui cũng là lo lắng giùm cho ông thôi!
Trần Nhị Đản dùng cùi chỏ thúc vào bụng Đinh Nhị Cẩu, làm ra vẻ là người từng trải bộ dạng.

– Nói bậy bạ cái gì đâu không, tui chỉ là…!!!
– Được rồi, khỏi nói tui cũng biết, nhớ ra rồi, tui có có chuyện phải hỏi ông một chút, ông và Lăng Sam đã có chuyện gì xảy ra?
– Chuyện gì là chuyện gì?
Mới đầu thoáng nghe qua, Đinh Nhị Cẩu hết hồn vì tưởng Nhị Đan biết chuyện hắn với La Tư Hàm, sau khi nghe lại là chuyện của Lăng Sam nên giả vờ ngây ngốc.

– Ông không cần giả bộ, tui hỏi ông có phải đã xuống tay với Lăng Sam rồi không? Mấy tháng gần đây, thỉnh thoảng nó cứ gặp La Tử Hàm là hỏi thăm về ông chuyện trong nhà! Con bé này trước kia không có như vậy, tui xem có mùi là lạ, tui cảnh cáo ông, nếu có gì xảy ra, tui đánh chết ông luôn đó, em gái họ tui là băng thanh, ngọc khiết còn trong trắng đấy, đồ chó ghẻ ông cũng không biết xấu hổ muốn ra tay hả!

– Ê.. đây là tui trả thù lao xây nhà cho ông năm vạn, với lại xem ông nói kìa, Lăng Sam là em gái họ ông, không phải là em gái họ tui! Hai chúng ta không có tồn tại họ hàng gì cả, nếu kết hôn thì đâu thành vấn đề nha, hơn nữa, không phải là tui muốn đeo đuổi Lăng Sam, mà là ngược lại…

– Phì…tui nhổ vào, đuổi ngược ông, có chó mà tin ông nói!

– Đến đây, để tôi giảng kinh cho ông nghe nha, ngày đó vô tình trên đường ở thành phố Bạch Sơn, tui gặp được Lăng Sam, cô bé gặp tui thật mừng húm, trò chuyện một chút, đã nhắc đến chuyện ngày đó xảy ra khi ông kết hôn…!!! Vì cảm kích ơn cứu mạng của tui, cho nên kiên quyết đề nghị lấy thân báo đáp cho…tui nha!!!

– Đinh Nhị Cẩu, ông nói mà không một chút ngượng miệng xấu hổ như vậy, em gái họ tui là loại người nào bộ tui không biết sao, nó mắt cao hơn đầu, người đàn ông bình thường là không lọt nổi mắt xanh của nó đấy, nói mau ông rốt cuộc dụ dỗ như thế nào mà mê hoặc được nó!
Trần Nhị Đản bắt đầu sốt ruột.

– Ai dà, nói vậy mà nghe được sao, Lăng Sam là một cô gái cũng lớn rồi, sắp sửa trở thành sinh viên đại học, làm sao tui có thể dụ dỗ được, ông nói giỡn à, chẳng qua là Lăng Sam thật tâm yêu thích tui thôi, tôi cũng vậy, thật tình thích cô ấy, nói không chừng, tương lai nếu tui kết hôn với Lăng Sam, ông sẽ trở thành anh vợ của tui nha!
Đinh Nhị Cẩu phủi mông một cái, nhìn các thiết bị trang trí mới lắp ráp, hắn đẩy Trần Nhị Đản đang với vẻ mặt ngơ ngẫn qua một bên.

– Tui thèm vào làm anh vợ của ông, con cóc mà muốn ăn thịt thiên nga hả, tui hỏi ông, vậy cô con gái nhà này với ông liên hệ như thế nào?
– Ai?
Đinh Nhị Cẩu giả bộ ngu nói.

– Đừng có xạo nữa, tui ở đây mấy tháng trời làm nhà, tại thôn Lô Gia Lĩnh đã sớm hỏi thăm rõ ràng, ông dám thề ông và cô Lý Phượng Ny kia không có việc gì?
Trần Nhị Đản gương mặt không tin.

– Nè ông, chuyện của hai chúng tôi, đó là việc riêng tư, mắc mớ gì ông quan tâm chuyện của tui?
Đinh Nhị Cẩu tiếp tục đi về trước, chính là không muốn dây dưa đến Nhị Đản nữa.

– Ông nói việc riêng của hai người, vậy thì chuyện em gái họ của tôi thì sao?
– Nhị Đản, ông lảm nhảm hoài, tui khuyên ông, chuyện em gái họ của ông, tui có thể tự mình xử lý, cũng không làm nhọc đến ông hao tổn tâm trí, ông lo giữ sức xây căn nhà này xong, qua một thời gian ngắn nữa, ở gần đây có một công trình lớn, đến lúc đó tui giới thiệu ông vào làm, tui có cơm ăn, ông có rượu uống đấy, yên tâm đi, hai chúng ta ở cùng một thôn, lại là sinh tử chi giao, cho nên, chuyện cần ông quản thì ông quản, còn cái khác đừng có xen vào, hiểu chưa?
Đinh Nhị Cẩu chiều cao so với Trần Nhị Đản hơi thấp hơn một chút, nhưng vỗ bả vai hắn vẫn là dễ dàng đấy.

– Công trình lớn? Là cái gì vậy?
– Có khả năng qua một thời gian ngắn ở chỗ này sẽ có công ty khai thác mỏ, đến lúc đó ngươi đi làm giám sát gì đó ở mỏ quặng, chuyện kiếm tiền tui sẽ không quên ông, à mà này, Tử Hàm bụng lớn sao rồi!

Đây là điều mà hắn cũng lo nghĩ nhiếu nhất, nhớ cái đêm say rượu, cưỡng gian La Tử Hàm mà hắn quên mất là cô đang có thai gần hai tháng, mỗi khi nhớ lại hắn đều toát mồ hôi hột, cái gương của Điền Ngạc Như còn sờ sờ ở trước mắt, nhớ lại lần đầu tiên giao cấu với Điền Ngạc Như, hắn đã phá bay cái thai của cô ta, dù đó là ý muốn của Điền Ngạc Như cố tình như vậy dẫn dụ hắn, nhưng hắn vẫn cảm thấy áy náy vì làm hư thai cô, huống hồ với La Tử Hàm nếu có chuyện bất trắc xảy ra, hắn sẽ không biết đối diện với La Tử Hàm ra làm sao nữa.

– À.. bụng lớn..lớn lắm, bác sĩ nói là song thai, là hai bé gái!
Nói tới đây, Trần Nhị Đản đã đem chuyện em gái họ vứt lên chín từng mây rồi, đối với hắn hiện tại quan trọng nhất chính là kiếm tiền, nuôi vợ sắp sinh con, chứ nếu không vợ mình về nhà mẹ đẻ sinh, như vậy rất là mất mặt, cho nên chỉ cần kiếm được tiền, tất cả chuyện khác đều có thể nén lại bỏ qua hết.

– Phải không, vợ của ông tốt đẻ qua, hay là nhờ vợ ông cũng giúp tui sinh một đôi đi, tui ứng cho năm mươi vạn nguyên!
Đinh Nhị Cẩu cười khà khà nói, Trần Nhị Đản làm sao hiểu được ý tứ của Đinh Nhị Cẩu nói sau câu nói đó …

Thôn Lô Gia Lĩnh có rất nhiều đỉnh núi, còn có không ít hang động, nắng chiều phía tây dần dần trôi xuống, răng mây nhiễm đỏ cả nữa bầu trời, trên một ngọn núi sau lưng thôn Lô Gia Lĩnh, lưng chừng núi có một sơn động, đám cỏ bên cạnh hang tựa hồ nhác nhích, nhìn kỹ, bên trong dần dần đưa ra một bàn tay, thận trọng đẩy ra cánh cửa làm bằng cỏ che kín cửa động, lộ ra một khuôn mặt mỏi mệt tiều tụy sau hơn sáu tháng chui rúc ở trong núi.

Đó chính là Vương Lão Hổ, ngày hôm qua trở về thử xem một chuyến trong thôn, đi đến một nhà trong dòng họ ăn uống chút gì đấy, trong họ hàng nói cho hắn biết, tình hình trong thôn tựa hồ không sao cả, nhưng hầu như tất cả mọi người đều cho rằng đốt nhà chính là Vương Lão Hổ đấy, nhưng Vương Lão Hổ kiên quyết phủ nhận, nhưng hắn cũng không dám ở trong thôn, lần trước trốn đi vội vàng, trên người không có mang bao nhiêu tiền, tiền dấu ở nhà không kịp mang đi, lần này trở về chủ yếu là nhìn xem tình huống, nếu thấy không ổn, sẽ trốn đi luôn, nhưng buộc phải quay về nhà sắp xếp một chút.

Thỏ khôn có ba hang để dành khi nguy hiểm sẽ có đường trốn thoát, tất cả mọi người đều cho rằng Vương Lão Hổ ham bài bạc, nghèo rớt mồng tơi, chắc chắn sẽ không có tiền, nhưng mấy năm nay Vương Lão Hổ vẫn có dành dụm được tiền, cho nên lần này trở về cũng là muốn lấy tiền mang đi.

– Anh đoán xem Vương Lão Hổ có trở về có về thăm lại nhà một chút không? Vì dù sao nơi đó cũng là nhà của hắn?
Đinh Nhị Cẩu dò hỏi Trương Cường đang bên cạnh

– Chuyện này cũng khó mà nói, gia đình hắn còn có cái gì? Nhà chỉ có bốn bức tường, còn có cái gì đáng giá để mà về?
– Cũng có lý, vậy anh nói thử, hắn có thể đi nơi nào khác nè?
– Ai mà biết? Không chừng sẽ tới nơi này nhìn xem đó!
Trương Cường đứng trước cửa cổng nhà Lý Kiến Thiết đang xây mới nói.

– Tới nơi này làm gì nữa, bộ định đốt nhà nữa à, tuyệt đối sẽ không có chuyện này!
Đinh Nhị Cẩu trầm ngâm nói.

– Ha ha, ai biết được, à..chúng ta ở trong thôn chỉ là cánh thứ yếu, cánh mai phục bên ngoài mới là trọng điểm, đêm nay cậu định đi ở đâu vậy?
Trương Cường hỏi.

– Tôi ở lại đây ngủ, nhân dịp xem một chút mấy người trang hoàng nội thất, bọn họ buổi tối nay định tăng ca!
– Này Nhị Cẩu, anh thật không hiểu cậu nữa, bộ Lý Phượng Ny thực sự tốt như vậy sao? Cậu còn trẻ, cô ấy thì bao nhiêu tuổi rồi, cậu làm như vậy có đáng giá không hả?
Trương Cường lắc đầu khó có thể lý giải chuyện của Đinh Nhị Cẩu.

Đinh Nhị Cẩu cười cười không nói thêm gì, nhìn Trương Cường đi khuất rồi, hắn suy nghĩ, đêm nay nếu Vương Lão Hổ tới nơi này nhìn xem tình hình, trong lòng hắn cười quỷ dị, chỉ cần Vương Lão Hổ dám tới, ông sẽ khiến cho mày cả đời này chạy không thoát khỏi.

Đêm đã dần khuya, Vương Lão Hổ đang lúi cúi trong căn nhà thu dọn một lần, cái gì cần mang đi, thì đã mang mang theo rồi, hắn chưa rời khỏi nơi này ngay thì ra là muốn đến nhà cha vợ cũ Lý Kiến Thiết nghe ngóng tình hình, hắn nghe họ hàng nói, Đinh Nhị Cẩu bỏ tiền túi ra giúp cho nhà họ Lý xây lại nhà cửa, nghe qua là hắn biết mối quan hệ của Lý Phượng Ny bây giờ, cùng Đinh Nhị Cẩu đã thân thiết đến mức nào rồi, tuy rằng hắn cũng không thích người đàn bà này, nhưng dù sao trước kia cũng là vợ của mình, ngẫm lại giờ thì hầu hạ dưới háng của Đinh Nhị Cẩu, trong lòng hắn không tránh khỏi nổi lên ngọn lửa ghen tuông.

Đã ba tiếng trôi qua rồi, Đinh Nhị Cẩu vẫn kiên nhẫn đứng ở một chỗ khuất trong bóng tối ở nhà Lý Kiến Thiết như con mèo rình chuột, nhìn chăm chú vào cửa chính hướng ra bên ngoài, đó là nơi người nếu tới, thì phải ngang qua, thời gian dài trong bóng đêm nhìn chăm chú, ánh mắt của hắn đã thích ứng trong đêm tối, cho nên ánh mắt nhìn ra khá xa.

Xa xa là hình bóng căn nhà mới cất của họ Lý, trong họ hàng nói không sai, toàn bộ thôn Lô Gia Lĩnh không có ai xây được căn nhà như vậy, xem ra con đàn bà đê tiện Lý Phượng Ny này, thật sự tự bán đứng bản thân cho con chó Đinh Nhị Cẩu kia rồi.

Đinh Nhị Cẩu lặng lẽ, đi đến trong sân nhà, chung quanh đã không có người, mọi động tĩnh rất nhỏ đều có thể truyền đi rất xa, Đinh Nhị Cẩu ngưng thần nín thở, hắn đang chờ Vương Lão Hổ tới gần, gần hơn chút nữa.

Khi thấy Vương Lão Hổ đến gần rình mò ở bên ngoài gần cánh cửa nhà, Đinh Nhị Cẩu nép sát vào chổ khuất bức tường, giả bộ đang xì xào trò chuyện với cảnh sát Trương Cường, mà chính hắn cũng giả giọng tiếng của Trương Cường luôn, giọng nói thật thấp, chỉ vừa đủ cố ý cho Vương Lão Hổ nghe được.
– Anh Cường, Vương Lão Hổ hôm nay nếu dám đến đây, tụi mình có thể bắt được hắn không?
Đinh Nhị Cẩu nói.

– Ừm.. khó mà nói trước được điều gì!
– Đúng vậy, thằng này rất giảo hoạt, nếu như không nhờ lần trước Trần Tiêu Tử báo cáo với cảnh sát nói là Vương Lão Hổ đốt nhà, chúng ta đến bây giờ cũng không biết là chính hắn tự tay châm đốt, chắc anh cũng biết, Phượng Ny vợ của Vương Lão Hổ hiện tại theo tôi, cho nên tôi hy vọng có thể mau chóng bắt được Vương Lão Hổ, như vậy thì tôi mới an tâm, tôi còn tính làm cho Phượng Ny có bầu, sinh cho tôi mấy đứa con nữa, Trần Tiêu Tử có kể lại là Vương Lão Hổ là một người không có năng lực đàn ông, do đó ở với Phượng Ny không có đẻ được đưa con nào! Hắc hắc, không thể ngờ được Vương Lão Hổ nhìn qua là người đàn ông, nhưng thực tế là đồ phế vật!

– Ừm ừ..ừ!

– À…thật ra là công an huyện thưởng tiền cho Trần Tiêu Tử vẫn là quá ít, chỉ có năm vạn đồng tiền thưởng, nhìn qua rất nhiều, nhưng Trần Tiêu Tử báo tin tức cho chúng ta biết, cũng phải gánh vác không ít rủi ro nha, lần này nếu không nhờ hắn kịp thời báo cáo, chúng ta cũng không biết Vương Lão Hổ đã quay trở lại trong thôn, đoán chừng lần này tiền thưởng cũng không thể thiếu được!

– Ừ.. khả năng có thưởng nữa!

Mé bên ngoài Vương Lão Hổ phế quản bị chọc giận muốn nổ tung, hắn nghiến răng, “ Trần Tiêu Tử, ông vẫn xem mày là anh em bạn bè, mày sau lưng dám đâm ông bằng dao, hãy đợi đấy “.

Vương Lão Hổ định phá cửa xông vào để hỏi cho rõ ràng, nhưng Vương Lão Hổ lúc này mới nhớ tới đối phương là cảnh sát, mà mình bây giờ là nghi phạm, vì thế âm thầm lặng lẽ lui về phía sau, mãi cho đến khi biến mất trong màn đêm.
– Thôi quên chuyện này, đi ngủ, giờ không biết Vương Lão Hổ đã đi đến nơi nào nữa!
Đinh Nhị Cẩu vẫn đang tiếp tục giả bộ nói, nhưng lúc này Vương Lão Hổ đã rời khỏi đi xa.

– Một mình ông ở ngoài sân múa máy tay chân nói cái gì vậy, sao còn chưa ngủ?
Trần Nhị Đản bị mắc tiểu tỉnh giấc, đứng lên đi toilet, ngó ra thấy Đinh Nhị Cẩu còn đứng ở trong sân lầm bầm lầu bầu, liền hỏi một câu.
– Ừm..tui cũng vậy đi tiểu, mới ngủ xong một giấc rồi!
Đinh Nhị Cẩu trả lời, rồi quay đầu vào nhà.

Vương Lão Hổ điên tiết lên đã đã đến nhà của Trần Tiêu Tử, hiện tại toàn bộ trong thôn Lô Gia Lĩnh chỉ có Trương Cường và Đinh Nhị Cẩu hai cảnh sát, tất cả những cảnh sát khác, đều mai phục con đường vào thôn ở bên ngoài, sau núi, với những con đường nhỏ chung quanh.

– Ai vậy? Đã trễ thế này mà còn tới?
Trần Tiêu Tử nghe thấy tiếng đập cửa, thấy lạ lùng kỳ quái nên hỏi, từ khi Dương Phụng Tê trốn đi, thay vì hắn vừa làm cha lại kiêm luôn chức mẹ, thì cũng là đi chơi vòng vòng, hắn đã đem đứa bé đưa cho cha mẹ của mình nuôi, hắn vẫn là cà lơ phất phơ không làm việc đàng hoàng.

– Anh Hổ, sao anh dám trở lại?
Trần Tiêu Tử kinh hãi giật mình, hắn cũng biết hiện tại tuy rằng tình hình bên ngoài êm ả, nhưng vẫn là ngấm ngầm truy bắt, tự nhiên Vương Lão Hổ trở về, đó không phải là chui đầu vô lưới sao.

– Haha..bộ không phải mày đã sớm biết tao đã trở về sao?
Vương Lão Hổ nhe răng ra cười, trên tay cầm một cây dao nhọn giấu ở phía sau lưng.

– Em..em làm gì mà biết, mới vừa gặp anh tại đây nè!
– Thật vậy không, gần đây có gặp qua Đinh Nhị Cẩu không?
– Không có, cũng lâu rồi chưa thấy lại hắn!

Dọc trên con đường đi đến đây, Vương Lão Hổ cũng suy nghĩ rồi, hắn cho là mình lén lút đến nhà Lý Kiến Thiết thì làm sao Đinh Nhị Cẩu có khả năng phát hiện ra mình, cho nên kia câu chuyện nghe qua lời Đinh Nhị Cẩu hẳn tin là có thật, nếu lần này Trần Tiêu Tử thú nhận đã gặp qua Đinh Nhị Cẩu, vậy chắc có lẽ mình cũng nên tha cho Trần Tiêu Tử, dù sao cũng chỉ dựa vào nghe Đinh Nhị Cẩu cùng với Trương Cường nói chuyện, Vương Lão Hổ đúng cũng không nỡ xuống tay với Trần Tiêu Tử, nhưng Trần Tiêu Tử lại nói chưa từng thấy qua Đinh Nhị Cẩu, này khiến cho hắn giận dữ, đây chính là che giấu phủ nhận! Phủ nhận là cái gì, phủ nhận chính là tiếp tục dối trá che giấu lừa gạt hắn.

Đầu óc vừa mới có chút bình ổn, lửa giận lại bị bốc cháy lên, nhất là nhớ tới khi Đinh Nhị Cẩu nói làm cho Lý Phượng Ny sinh mấy đưa con cho hắn, còn có Trần Tiêu Tử nói hắn Vương Lão Hổ là không có năng lực đàn ông, rốt cục Vương Lão Hổ nhịn không được nên mù quáng, đem con dao đang cầm giấu trong tay, đâm ngay vào giữa lưng Trần Tiêu Tử, tại vì Trần Tiêu Tử bất ngờ, không hề có bất kỳ sự chuẩn bị nào, đến khi bị đâm chỉ kịp quay sang, trừng trừng nhìn Vương Lão Hổ, hắn như không tin được đây là sự thật, nhưng sự thật, quả thật là nghiệt ngã như thế.

Điều này làm cho người ta không khỏi nghĩ tới câu nói thường nghe, bạn thân và kẻ giết người chỉ có khác biệt duy nhất là:

Kẻ giết người từ sau lưng đâm mình một dao, mình chỉ kịp quay đầu đau đớn hỏi: Ngươi…ngươi là ai? Vì sao?
Bạn thân ở sau lưng đâm mình một dao, mình chỉ kịp quay đầu kinh ngạc hỏi: Ngươi…là ngươi! Vì sao?

Trần Tiêu Tử cũng là kinh ngạc quay đầu:
– Anh Hổ.. là anh, vì sao?
Một câu nói xong Trần Tiêu Tử ngã trên mặt đất, đúng ra là khụy hai chân quỳ rạp trên mặt đất chết.

Vương Lão Hổ nghiêng ngả lảo đảo chạy ra khỏi nhà Trần Tiêu Tử, tuy rằng hắn bình thường tính tình nóng nảy hung dữ, nhưng giết người vẫn là lần đầu tiên, cho nên chịu không nỗi sự kinh hoảng bất an.

Lúc này ở phía xa xa có một bóng đen, chậm rãi đi thong thả tới, khi nhìn thấy Vương Lão Hổ biến mất trong đêm tối, hắn mới từ từ đi đến cửa nhà của Trần Tiêu Tử, nhìn vào trong sân Trần Tiêu Tử nằm trên mặt đất co giật dãy chết, trong lòng không tránh khỏi dâng lên lòng thương hại, nhưng hắn lập tức lại nghĩ tới Dương Phụng Tê, nên dằn lòng chậm chạp xoay người, âm thầm, quay trở về nhà Lý Kiến Thiết rồi mới đi ngủ.

– Đinh Nhị Cẩu… Đinh Nhị Cẩu, dậy đi… xảy ra chuyện lớn rồi!
Một tiếng sau, Trương Cường xuất hiện ở trước nhà Lý Kiến Thiết gõ cửa kêu om xòm.

– Chuyện gì vậy anh Cường, xảy ra chuyện gì?
Đinh Nhị Cẩu mặc một cái quần lót còn ngáy ngủ liền đi ra.

– Trời ơi! Mặc quần áo vào nhanh đi, Vương Lão Hổ đã bị bắt, nhưng lại xảy ra án mạng!
Trương Cường vội vả rống to.

– Cái gì? Vương Lão Hổ đã chết?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.

– Vương Lão Hổ nào mà chết, là Trần Tiêu Tử chết rồi, chảy đầy máu ngay giữa sân nhà, vậy là hai chúng mình bị phiền toái rồi, ở trong thôn chỉ có chúng ta là canh phục, trách nhiệm này đổ xuống đầu tụi mình rồi!
– Không thể nào, mắc mớ gì đến chúng ta?
Đinh Nhị Cẩu vừa nói vừa trở về mặc quần áo, rồi cùng Trương Cường hướng nhà Trần Tiêu Tử đi đến.

Khi bọn họ đến nhà Trần Tiêu Tử, thì Hoắc Lữ Mậu đã ở nơi đó tự lúc nào rồi.
– Hai người công việc làm.. rất tốt, xảy ra chuyện lớn như vậy, còn có thể ngủ được tới bây giờ, trở về lại đồn cảnh sát, sẽ tính sổ với hai người !!!

Hoắc Lữ Mậu đè nén cơn tức phối hợp công tác với tên khâm sai đại thần từ trên công an huyện đưa xuống, đó là đội trưởng cảnh sát hình sự huyện Hải Dương!
– Lão Hoắc, tôi biết việc này ông rất khó chịu, nhưng điều tra cho rõ không phải tốt hơn sao, hiện tại Vương Lão Hổ một mực khai rằng hắn giết Trần Tiêu Tử là vì nghe Đinh Trường Sinh với Trương Cường trao đổi với nhau về chuyện Trần Tiêu Tử phản bội hắn, nên bực tức mới đi giết người, chứ hắn đang chuẩn bị bỏ trốn khi nào lại đi phạm trọng án, đây không phải là tự mình gây chuyện sao?

– Được rồi, nếu là ý muốn từ công an huyện, tôi cũng không có nói gì nữa, nhưng tôi phải nhắc nhở ông một câu, Trương Cường và Vương Lão Hổ chưa từng có quan hệ xích mích gì, chỉ có Đinh Trường Sinh với Vương Lão Hổ là từng có chuyện xảy ra đấy, chuyện này tôi cũng tin tưởng ông điều tra rõ ràng, chuyện là khi Đinh Trường Sinh đang làm đội viên liên phòng công tác ở thôn Lô Gia Lĩnh bênh vực cho bí thư chi bộ Lý Kiến Thiết nên mới xuất đầu chọc giận Vương Lão Hổ, cho nên không loại trừ Vương Lão Hổ giờ thấy mình sắp chết, nên kéo Đinh Trường Sinh đi theo chìm xuồng chung, điểm này ông nhất định phải chú ý, Đinh Trường Sinh thằng này tôi hiểu rõ, có thể nói, con đường hắn có thể thành cảnh sát là một tay tôi mang hắn đi theo, vấn đề điều tra chỉ là điều tra thông thường, không được tra tấn bức cung, dù nói thế nào đây cũng là đồng chí của mình!

– Haha.. lão Hoắc, ông nói gì vậy, chúng ta làm sao có thể động tay động chân với người của mình!
Đội trưởng hình sự Miêu Chấn Đông cười cười nói.

– Tôi biết, chỉ là nhắc nhở ông thôi, trên công an huyện đã quyết định sẽ lấy sự kiện mấy tháng trước tạu thôn Bàng Tử Dục lần đó tay không đoạt súng, nhân vật chủ yếu là Đinh Trường Sinh làm tuyên truyền, cho nên, ông phải chú ý phương thức thẩm vấn của ông!

– Biết rồi, ông yên tâm đi!
Miêu Chấn Đông vẻ mặt đọng lại, nói bảo đảm.

– Vậy thì tốt, tôi cũng không có gì nói thêm, một mình ông hỏi đi!
Hoắc Lữ Mậu nói xong, đứng dậy ly khai khỏi văn phòng.

Chuyện này xảy ra, Miêu Chấn Đông cũng vò đầu bứt tai, tối hôm qua bắt Vương Lão Hổ, đột nhiên xảy ra vụ giết người, làm liên can đến hai người cảnh sát, chuyện mới đầu vốn rất đơn giản, lập tức trở thành phức tạp.
– Tối hôm qua anh ở nơi nào?
Miêu Chấn Đông ngồi đối diện với Trương Cường.

– Tối hôm qua dò xét ở quanh khu vực trong thôn, sau đó đi về ủy ban thôn ngủ!
– Mấy giờ về ủy ban thôn?
– Đại khái hơn tám giờ tối!
– Ai có thể chứng minh?
– Ông lão bảo vệ ủy ban thôn, tôi và ông ta ở sát vách, với lại khi vào ủy ban thôn phải có chìa khóa mở cửa, cái chìa khóa nằm trong tay ông lão bảo vệ, bình thường buổi tối ông lão bảo vệ cũng không có ngủ!
– Sau khi chia tay với Đinh Trường Sinh có gặp mặt lại hắn không?
– Có!
– Lúc nào?
Miêu Chấn Đông tinh thần chấn động.

– Buổi tối tôi đang say ngủ, đột nhiên nhận được điện thoại của trưởng đồn, nói là đã bắt được Vương Lão Hổ, nhưng Vương Lão Hổ lại khai vừa giết Trần Tiêu Tử, tôi mới lật đật thức dậy chạy đến nhà mới Lý Kiến Thiết đánh thức Đinh Trường Sinh, hắn khi đó mặc quần đùi đi ra mở cửa, đó chính là thời gian gặp mặt lại hắn, sau đó ai cũng bận rộn công việc, cho tới bây giờ cũng chưa có gặp mặt lại!
Trương Cường nói rất cẩn thận, rỏ ràng đầu đuôi, điều này khiến Miêu ChấnĐông thực là uể oải không hy vọng khai thác được gì.

– Thôi được rồi, như vậy đi, anh suy nghĩ thật kỹ lại một chút, nếu có những vấn đề mới phát sinh, nhớ báo về cho chúng tôi biết, chuyện anh khai, chúng tôi sẽ xác minh lại!
Miêu Chấn Đông đem Trương Cường đi ra ngoài.

– Đội trưởng, chuyện này không dễ làm đâu, Trần Tiêu Tử với Vương Lão Hổ không oán không thù, trước kia còn là bạn bè chung nhau chơi cờ bạc, sẽ không có lý do gì tự nhiên Vương Lão Hổ lại hạ sát Trần Tiêu Tử, còn lại Đinh Trường Sinh và Vương Lão Hổ đã từng có mối quan hệ bất hòa, giữa Đinh Trường Sinh cùng Trần Tiêu Tử lại không có chuyện gì mâu thuẩn xảy ra, nhưng Vương Lão Hổ khai là nghe xong Đinh Trường Sinh đối thoại với Trương Cường mới nổi nóng đi giết Trần Tiêu Tử vì nghe nói là Trần Tiêu Tử mật báo cho công an, nhưng Đinh Trường Sinh tại sao phải vu oan giá họa cho Trần Tiêu Tử, điều này không thể nào hiểu nỗi!

– Cậu nói không sai, nếu đặt giả thiết là Trần Tiêu Tử có mối bất hòa với Đinh Trường Sinh, thì rất có thể Đinh Trường Sinh chính là mượn đao giết người, hơn nữa Vương Lão Hổ lại có mối hận bị Trường Sinh đoạt vợ, như vậy chính là dùng chiêu một hòn đá ném rớt hai chim rồi, nếu thật sự là thế, chỉ có Đinh Trường Sinh là bị khả nghi lớn nhất!

– Nhưng chúng ta không chứng cớ, mọi việc chỉ là suy đoán, không có chứng cớ đừng nói tự chúng ta không làm gì được, với trưởng đồn Hoắc Lữ Mậu cũng sẽ không chịu thông qua!

– Đúng vậy, cứ gọi Đinh Trường Sinh vào thẩm tra, xem tình huống như thế nào rồi tính sau!

Đinh Nhị Cẩu tiến vào cúi đầu chào, Miêu Chấn Đông không nghĩ đến người này, lại có thể là chủ mưu sắp xếp vụ án giết người.

– Đinh Trường Sinh, anh và Trần Tiêu Tử có mâu thuẫn gì không?
– Trần Tiêu Tử? Không có, nhưng tôi biết Trần Tiêu Tử qua một lần chơi bài chung!
– Có phải lần chơi bài Vương Lão Hổ bị mất vợ?
Miêu Chấn Đông hỏi.

– Đúng đúng, chính là lần đó!
– Anh có biết chuyện Vương Lão Hổ cừu oán Trần Tiêu Tử không?
– Thật ra là không có nghe qua, bất quá theo lời người dân trong thôn Lô Gia Lĩnh nói, Vương Lão Hổ và Trần Tiêu Tử còn có Lưu Ma Tử, ba người này là bạn bè cờ bạc thân thiết, còn chuyện có thù hay không thù, thì tôi thật đúng là không biết!
– Tối hôm qua khi Trương Cường kêu mở cửa báo động, trên người anh mặc cái gì?
– Tối hôm qua… chờ tôi suy nghĩ chút… tôi đầu óc còn có chút mơ hồ, À..nhớ rồi, lúc tôi nghe thấy tiếng gõ cửa, đi ra hình như là mặc cái quần đùi, sau đó Trương Cường nói xảy ra chuyện lớn, tôi mới quay vô nhà thay quần áo, đi cùng với hắn đến nhà Trần Tiêu Tử, tới đó chúng tôi gặp Trưởng đồn Hoắc đã ở từ khi nào rồi!

Miêu Chấn Đông hỏi lơ đãng như vậy, thật ra thì có thể khiến cho đối tượng bị hỏi có thể lòi đuôi, nhưng đối phương trả lời trôi chảy không có chút nào suy tính, rất có thể là trước đó đã tính kỹ rồi, nhưng trả lời trôi chảy đến mức khiến người phải nghi ngờ…

Miêu Chấn Đông bình thường rất nhiều việc bộn bề, lần trước sự kiện ở thôn Bàng Tử Dục lúc đấu súng, hắn vừa vặn đi công tác đuổi bắt phạm nhân lẩn trốn, chỉ là nghe kể lại, không có biết nhiều về Đinh Nhị Cẩu.

Tình huống mà Đinh Nhị Cẩu hôm nay biểu hiện ứng phó, đó là kết quả của ba tháng được huấn luyện ở trường cảnh sát, cách như thế nào thẩm vấn kẻ hiềm nghi phạm tội, cách tội phạm thường trả lời như thế nào các loại v.v….,chỉ có điều không nghĩ tới, sau khi học xong, hắn lại dùng áp dụng ở đợt bị thẩm vấn này làm thử nghiệm.

Đinh Nhị Cẩu bây giờ tố chất tâm lý so với mấy tháng trước tuyệt đối khác nhau nhiều, lần trước lúc cứu Dương Phụng Tê, Hoắc Lữ Mậu chỉ là ngẫu nhiên hỏi, vây mà hắn đã suýt chút nữa bị lộ tẩy, nhưng bây giờ hiện tại, bước đầu cũng học xong hiểu được thế nào thẩm vấn, đặc biệt những kiểu trả lời, đối phó với tội phạm, Chu Hồng Kỳ là chuyên gia huấn luyện rất hay, tiến bộ của hắn tiến triển cực nhanh, Chu Hồng Kỳ cón có trình bày một ít cách thẩm vấn rất thông minh có, tàn khốc có, còn cách thẩm vấn của Miêu Chấn Đông vừa rồi thật sự là trò trẻ con so với Chu Hồng Kỳ huấn luyện qua.

– Được rồi, anh đi làm việc đi, nhưng có khả năng sẽ còn vấn đề tìm anh để hỏi!
Miêu Chấn Đông vẫy vẫy tay kêu Đinh Nhị Cẩu đi ra ngoài.

– Đội trưởng, nhìn không ra hắn có vấn đề à?

– Đúng vậy, nhìn thoáng qua không có vấn đề gì, nhưng trực giác nói cho tôi biết, Đinh Trường Sinh này khẳng định có vấn đề! Như vậy đi, chúng ta đem kết quả điều tra chi tiết thực tế hiện trường báo cáo, nhưng đối với Đinh Trường Sinh việc điều tra không thể buông lỏng, cậu ngấm ngầm tìm hiểu điều tra tình huống, đừng cho bất luận kẻ nào biết, có việc gì cứ trực tiếp hướng tôi báo cáo!

– Vâng, tôi hiểu!
Đinh Nhị Cẩu cũng cảm thấy được Miêu Chấn Đông này khó đối phó, ở bên ngoài xem như mọi việc cơ bản cũng tạm ổn, nhưng trong tâm trí thì hoảng sợ, có lẽ là do tâm lý không an tâm tác động, nhưng với tình huống hiện tại, cũng chỉ có thể là lấy bất biến ứng vạn biến thôi.

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng