Phần 16
– Nghe nói bây giờ chị đã kết hôn lại?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Ai nói, chị bị hôn nhân làm tổn thương thấu tâm, còn có khả năng để lập lại lần thứ hai sao?
Tiếu Hàn lắc lắc đầu, phủ nhận nói.
– Vậy nhìn đến tin tức của em không đúng rồi…
Đinh Trường Sinh nói.
– Chị biết em nói đúng là Trần Hoán Cường, đúng không? Chị cùng hắn không có gì, cao lắm chính là kết nhóm sinh hoạt, hoặc là quan hệ tình nhân, chị cũng không có biện pháp, chị còn cuộc sống, hơn nữa còn phải có cuộc sống thật tốt, chị không muốn để cho Chu gia chế giễu, chị phải sinh tồn, phải kinh doanh buôn bán kiếm sống, do đó Trần Hoán Cường cùng chị kết phường buôn bán, chúng ta là theo như nhu cầu, chị thì nhận thức một số nha nội, hắn có tài nguyên, chị có nhân mạch, cả hai cùng ăn nhịp với nhau.
Tiếu Hàn cười khổ nói.
Đinh Trường Sinh gật gật đầu, nói:
– Cũng tốt, không có người nào có thể đáng tin, chỉ có dựa vào mình mới là đúng, đối với đàn bà mà nói, cái đạo lý này càng thêm hiện thực.
– Còn em… em có thể đáng tin không?
Tiếu Hàn hỏi.
– Chị nói đã có người để dựa vào rồi, chị lại còn nghĩ muốn dựa vào những người khác sao?
– Dựa vào núi, càng nhiều thì càng tốt, chị biết em có tiền, chị thì có tài nguyên nhân mạch, nếu em để cho chị dựa vào em ngọn núi này, thì nửa đời sau chị liền giao thân thể này cho em, Đinh Trường Sinh, đừng nói em không ưa thích qua chị, chị tự nhận thấy hiện tại tư vị của chị cũng không kém gì lúc trước, hơn nữa chị còn có khả năng có rất nhiều tin tức tạo điều kiện cho em tham khảo, những nội tình này đủ để cho em tại trên con đường làm quan thăng chức rất nhanh.
Tiếu Hàn nhẹ nhàng kéo làn váy lên cao, chân đang vắt chéo hạ xuống, hai chân hơi dạng rộng ra, nhìn về ánh mắt Đinh Trường Sinh, ánh mắt của Đinh Trường Sinh thì nhìn về phía hạ thể của nàng, từ nơi chính giữa hai chân của nàng liền nhìn đến cái quần lót trắng mỏng đang bao lấy âm hộ phồng trướng lên, lúc hai chân của nàng hơi khép lại thì lộ ra từ nơi trung tâm chính giữa, cái khe thịt có chút hãm sâu vào lằn vải cái quần lót, cũng đều có thể nhìn đến trên làn da trắng nõn, phía trên như ẩn như hiện thảm lông đen nhánh um tùm kia…
Đinh Trường Sinh lúc này cũng không có ra tỏ thái độ gì cả, hắn biết cách Tiếu Hàn làm người, chỉ di dời ánh mắt, ngửa về sau, dựa ở lưng ghế, nói:
– Chị Hàn… giữa người với người tín nhiệm lẫn nhau, chị tín nhiệm em, thì em cảm ơn chị, nhưng đã nhiều năm như vậy, chị cùng Trần Hoán Cường làm ăn chung cùng một chỗ, bây giờ chị muốn em vô điều kiện tín nhiệm chị, chị nói thử xem, nếu thay đổi lại là chị, thì chị có thể tin tưởng được sao?
– Em có ý tứ gì?
Tiếu Hàn hỏi.
– Dù sao thì chị cũng phải cầm lấy ít đồ gì đó ra, để cho em biết đúng là chị thật tâm, đúng không?
Đinh Trường Sinh hỏi.
Tiếu Hàn nghe vậy cũng ngửa người về sau, dựa ở lưng ghế, nhìn Đinh Trường Sinh mấy giây, sau đó liền nở nụ cười, nói:
– Thật sự là không thể tưởng được, mới qua vài năm, em liền trở nên giảo hoạt như thế rồi…
– Khi đó em còn quá trẻ nên không hiểu chuyện, hiện tại thì đã có chút trưởng thành rồi, cũng hiểu chút chuyện, nhưng tại trước mặt của chị, em vẫn là không chịu nổi một kích của chị a, cho nên, chị đã đến nơi này nói lời như vậy, em cũng không muốn mình làm như người vô hình, chọ có thứ đồ vật gì thì đưa ra thử xem…
Đinh Trường Sinh nói.
– Được rồi, chị cho em biết một sự kiện, An Tĩnh đã quay trở về nước, hơn nữa lại còn đến Hồ Châu, xế chiều hôm nay Để Khôn Thành sẽ quay trở về đến, hắn từ trên Bắc Kinh trở về, để tiếp đãi An Tĩnh, giữa bọn hắn có chuyện gì, em không muốn biết sao?
Tiếu Hàn hỏi.
– Sự tình này cùng em thì có cái gì quan hệ?
Đinh Trường Sinh một bộ biểu cảm không quản đến, hỏi.
Tiếu Hàn lại là một bộ ăn chắc Đinh Trường Sinh, cười cười hỏi:
– Chị biết tin tức so với em thì nhiều hơn, Quan Thắng Hòa tại sao lại không thấy? Em có muốn biết hắn đi đâu không?
Đinh Trường Sinh gật gật đầu, nói:
– Cuối cùng chị nói một sự việc mà em cảm thấy hứng thú, đúng vậy… em thực muốn biết hắn bây giờ đang ở đâu?
– Nghe nói là đã đi đến Tây Tạng, là muốn theo hướng đó xuất cảnh, chỗ đó hoang vắng vô cùng, là một địa phương tốt, nếu hắn theo bên trong đó đi ra nước ngoài, thì sẽ có rất nhiều người liền có thể an tâm, ít nhất là một vài lãnh đạo Hồ Châu này có thể an tâm a.
Tiếu Hàn nói.
Đinh Trường Sinh gật gật đầu, nói:
– Em muốn biết chuẩn xác tin tức cùng vị trí của hắn…
Tiếu Hàn lắc lắc đầu, nói:
– Không có ai biết rõ được, chị cũng chỉ là nghe nói qua mà thôi, hiện tại hắn tới chỗ nào, rời đi như thế nào, thì chị không biết, mà em cũng đừng phí tâm tư vào vấn đề này nữa, sẽ không có ai vì hắn mà gây nên trận chiến đấu, bởi vì bây giờ nếu muốn bắt hắn thì phải tiêu phí bao nhiêu nhân lực và vật lực?
Đinh Trường Sinh thừa nhận nàng nói đúng, đúng là không có biện pháp, cho dù là bây giờ mình báo cáo lên tỉnh kỷ ủy, Lý Thiết Cương cũng không có khả năng vì một Quan Thắng Hòa mà vận dụng các nguồn lực để truy đuổi theo hắn, làm như vậy đơn giản là điên rồi.
– Vậy thì chị nói với em những điều này cũng không có cái gì để gì dùng a, em muốn là cái gì, không phải là chị không biết.
– Chị biết, cho nên mới đến đây cùng em nói chuyện hợp tác…
Tiếu Hàn nói.
Đinh Trường Sinh không có trả lời ngay về chuyện này, lại hỏi:
– Chị bây giờ không phải là đang thật tốt sao, kiếm được tiền, hơn nữa còn có thể tiêu dao nhàn hạ như vậy, làm chi phía sau lại phải đổi người khác để dựa vào?
Tiếu Hàn không nói n, mà là đứng lên, đi đến phía sau lưng Đinh Trường Sinh, hai tay đặt ở trên bờ vai của hắn, dựa sát hai bầu vú sung mãn sau lưng hắn rồi nói:
– Trần Hoán Cường nói cho cùng, chỉ là cùng chị có quan hệ hợp tác, hơn nữa hắn hiện tại thân phận là gì, còn em thì có thân phận là gì, hắn đã nhiều tuổi, em tuổi còn trẻ, hơn nữa, làm người thì cũng đều có chấp niệm của mình, nghĩ lại vài năm trước lúc gặp em, chị thật sự là hối hận vì sao không tiếp tục chủ động hơn một chút…
– Vậy bây giờ chị muốn chủ động sao? Chủ động về cái gì?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Chủ động về cái gì trong lòng em không rõ ư, chị khi đó không có chủ động, đó là bởi vì chị còn phân thượng cùng Chu Hồng Kỳ, chị biết… em yêu thích Chu Hồng Kỳ, hơn nữa hiện tại cũng thế, nhưng chỉ vì hiện tại nàng thân đã là vợ người, nên em không tiện hạ thủ mà thôi, hơn nữa chồng của Chu Hồng Kỳ là ai, em có dám không?
Tiếu Hàn hỏi.
– Em không biết lời này của chị nói là có ý gì, hiện tại em chỉ biết là mình đang làm quan, muốn làm chút chuyện tốt gì đó, chỉ chuyên tâm về chính sự, còn những chuyện khác thì thật đúng là em không nghĩ tới.
Đinh Trường Sinh nghĩ một đằng nói một nẻo…
– Dối trá Đinh Trường Sinh… em bây giờ cùng chị nói những lời này có ý tứ gì sao? Trong lòng của em nghĩ như thế nào, so với ai khác thì chị rất rõ ràng, Chu Hồng Kỳ vẫn luôn là một cửa ải nan giải mà trong lòng của em không qua được, đúng không? Em yên tâm, nếu em đáp ứng chị, thì chị sẽ giúp em vượt qua cái cửa ải nan giải này, chị theo từ trong nhà của bọn họ đi ra, đối với bản chất dối trá của bọn họ thì hiểu nhất, em không hiểu được đâu, lúc trước nếu em tìm đến chị nhờ chị giúp đỡ, thì Chu Hồng Kỳ cũng không có khả năng gả cho An Tĩnh rồi…
Tiếu Hàn nói.
Đinh Trường Sinh cười cười, nói:
– Đừng có tiên mã hậu pháo, An gia cùng Chu gia kết hợp, không phải là em hoặc là chị có thể ngăn cản được, hôn nhân của bọn họ vốn chính là một cuộc giao dịch của quan gia, hiện tại An Như Sơn muốn tiến thêm một bước, Chu gia cũng có khả năng sẽ thơm lây, bây giờ chị cùng em nói những lời vô dụng này, chị cho rằng em sẽ tin sao?
Đinh Trường Sinh đem tay Tiếu Hàn theo phía trên bả vai của mình lấy ra, lúc đứng thì lại duỗi tay vào bên trong làn váy của nàng, ngón tay rất nhanh đưa đến cửa miệng âm đạo của nàng thăm dò, thì bên trong đã là ẩm ướt một mảnh từ lúc nào rồi…
– Nhìn đến thật đúng là em không tin chị, không quan hệ, em đã nói, nếu chị muốn lấy được tín nhiệm của em thì phải đưa ra cái gì đó có giá trị để nhập đội, tốt… chị sẽ đưa cho em cái này để nhập đội, nhưng nơi này không được, chị sợ không an toàn, để tìm một chỗ rồi nói sau.
Tiếu Hàn vừa nói, vừa nhìn ngón tay của hắn ươn ướt chất lỏng trơn nhớt từ trong thân thể mình chảy ra thầm gắt một cái…