Phần 19
Nam Nhã Ninh nhìn Đinh Trường Sinh, lúc mới bắt đầu không nói một lời, vẫn là Đinh Trường Sinh mở miệng trước:
– Như thế nào, không biết tôi sao?
Nam Nhã Ninh nhếch miệng lên, tiện đà cau mày, bắt đầu vặn vẹo, rồi ủy khuất khóc, ôm chặt lấy Đinh Trường Sinh, hắn cũng bất đắc dĩ…
– Có phải là anh không còn quan tâm đến em, bọn họ nói anh không còn quan tâm đến em, cũng không có khả năng đến thăm em nữa, làm em rất sợ hãi, anh đi đâu vậy mà không đến thăm em?
Nam Nhã Ninh vô cùng ủy khuất khóc nức nở, hỏi.
Đinh Trường Sinh phải khuyên trái dỗ, khó khăn lắm mới làm cho nàng bình thường trở lại.
– Tôi có mang đến cơm cho cô đây này, có ăn không?
Đinh Trường Sinh đem hộp cơm mở ra cho nàng, để tại phía trên cái bàn.
Nhìn Nam Nhã Ninh ăn rất ngon lành, Đinh Trường Sinh lẩm bẩm:
– Tôi cũng muốn thường xuyên tới thăm cô, chỉ cần công tác của tôi không bận rộn, tôi sẽ đến đây, bởi vì hiện tại tôi đã được điều đến Hồ Châu công tác rồi đây…
Nói xong, Đinh Trường Sinh đứng lên, nhìn về phía phong cảnh ngoài cửa sổ.
Hắn quay lưng về phía Nam Nhã Ninh, tiếp tục lẩm bẩm…
– Tôi trước đây vốn đến cho rằng chỉ là đến đây tra một chút về lời tố cáo của cô, nhưng không nghĩ tới tôi giờ lại bị điều đến nơi này làm việc, sự tình tố cáo của cô rất phức tạp, nhưng tôi vẫn âm thầm thăm dò bí mật trong này, tôi bây giờ là trưởng phòng chống tham nhũng của viện kiểm sát, thường ngày thì rất bận rộn, có khả năng nhiều khi không kịp ghé thăm cô, cô phải phối hợp trị liệu, tranh thủ sớm một chút bình phục, nhớ lại đến những chứng cứ đang để ở nơi nào?
Đinh Trường Sinh nói tiếp.
– Nếu không có những chứng cứ kia, tôi sẽ rất khó đem sự tình của cô tra ra được, nhưng cô cũng không cần phải cấp bách, cứ chậm rãi suy nghĩ, hiện tại tôi cũng chỉ là đang thu thập chứng cứ, trong thời gian ngắn muốn lam cái gì thì cũng chưa có được, sự tình của cô thì hãy yên tâm, nhất định tôi sẽ tra ra đến…
Đinh Trường Sinh như là đang nói chuyện đối với Nam Nhã Ninh, cũng giống là đang tự nói một mình…
Làm Đinh Trường Sinh cảm thấy kỳ quái chính là lúc này hắn lúc sắp đi, Nam Nhã Ninh lần lại lại không có tiếp tục nháo nhào đòi đi theo hắn, Đinh Trường Sinh cho rằng đây có thể là vì trị liệu có hiệu quả, cho nên cũng không có đặt ở trong lòng.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 11 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/01/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-11.html
Đinh Trường Sinh nhận được điện thoại Đỗ Sơn Khôi khi vừa đi ra ngoài, Đỗ Sơn Khôi nói là có thu hoạch, muốn gặp Đinh Trường Sinh xem cái thu hoạch này có hữu dụng hay không? Hắn phát mấy tấm hình qua cho Đinh Trường Sinh, đều là hình của Kim Lập Quân cùng một chỗ với một nam nhân, nhóm của Kim Lập Quân xuất hiện tại một địa điểm giống như là một nhà hàng vô cùng xa hoa.
– Người này là ai vậy…
Đinh Trường Sinh ở tại ven đường trên xe cùng Đỗ Sơn Khôi, lấy ra điện thoại, hỏi.
– Tôi đã tra xét, người này là một đại gia của huyện Đào, phi thường trâu bò hổ báo, bất quá gần đây hình như là bị quấn lấy một chuyện, con trai của hắn dính dáng đến một vụ án thật nghiêm trọng, tôi phải tốn hết một ngàn đồng tiền đút cho một nhân viên phục vụ từ trong miệng nàng mới mua được thông tin, nàng là nhân viên phục vụ bữa ăn, vẫn luôn ở tại bên trong phòng, cho nên khi bọn họ trao đổi sự tình thì nàng đều nghe thấy rõ ràng, vị đại gia huyện Đào này muốn vị phó bí thư kỷ ủy giúp đỡ, đưa cho bao nhiêu tiền thì không biết, bọn họ tiến hành vô cùng bí ẩn, tôi lái xe theo dõi mãi cho đến bờ để của hồ Lạc Mã, thì thấy Kim Lập Quân tự mình lái xe về nhà.
Đỗ Sơn Khôi nói.
– Rất có ý tứ a, tôi biết vụ án kia, hiện tại đang xem xét để mang hung thủ đi giám định tâm thần, nếu giám định ra tới là bị bệnh tâm thần, thì đến đó kia liền có khả năng thoát chết được, nói không chừng quá đoạn thời gian thì cũng sẽ thả ra, nhìn đến bọn hắn đang gấp rút làm thao tác rồi…
Đinh Trường Sinh nói.
– Ừ… cũng có khả năng đó, bất quá có thể nghi ngờ chính là lúc đi đến bờ đê hồ Lạc Mã thì Kim Lập Quân không có lái xe, mà là đến sau, bọn hắn ở trên xe nói chuyện một hồi, có sẵn một chiếc xe đang đậu tại đó, Kim Lập Quân lúc này mới lên chiếc xe đó lái xe đi, cậu nói trong này có khả năng hay không có vấn đề gì?
Đỗ Sơn Khôi hỏi.
– Anh hoài nghi bên trong chiếc xe kia có chứa sẵn cái gì?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Khó mà nói, chẳng lẽ đó là một cô gái?
Đỗ Sơn Khôi cười nói.
Đinh Trường Sinh lắc lắc đầu, nói:
– Không thể nào là cô gái, hắn mang cô gái về nhà sao? Nếu như chiếc xe kia không phải là của Kim Lập Quân, đúng rồi, chiếc xe kia mới hay là cũ?
– Không có mới…
Đinh Trường Sinh gật gật đầu, nói:
– Dựa theo lời anh nói, thì bên trong chiếc xe nhất định là có cái gì…
– Đúng vậy a, nhưng hiện tại thì nhìn không được rồi, ở nhà Kim Lập Quân có nhà để xe ở dưới tầng hầm, nên không theo được, về phần trong xe này có chứa cái gì, chỉ có cách phải đột nhập vào trong nhà hắn nhìn nhìn, như thế nào, để tôi đi nhìn xem thử chứ?
Đỗ Sơn Khôi hỏi.
– Đừng, anh khoan đi, chờ một chút, nếu ở bên trong là đồ vật của tên đại gia hối lộ cho Kim Lập Quân, thì Kim Lập Quân nhất định sẽ cất tại trong nhà, không có khả năng vứt đi, hơn nữa việc này tôi hoài nghi có liên quan đến bên viện kiểm sát, hôm nay có người bên khoa công tố nói với tôi, vị kiểm soát trưởng yêu cầu không nên nhúng tay vào vụ án kia, pháp viện nói xem xét thì để bên đó xem xét, giám định ra đến kết quả gì, thì bên viện kiểm sát cũng không muốn kháng tụng, vấn đề này là bình thường sao?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Vậy phải đợi cho tới khi nào?
Đỗ Sơn Khôi hỏi.
– Um… như vậy đi, anh cứ tiếp tục theo lấy Kim Lập Quân, để tôi suy nghĩ xem khi nào thì thích hợp động thủ, bởi vì cũng chưa biết Kim Lập Quân có vấn đề hay không, nếu có vấn đề, thì liền túm bắt hắn, nhưng hiện tại nhìn đến, tôi muốn làm như thế nào để cho quả bom Kim Lập Quân này nổ ra chết càng nhiều người, thì mới là sự tình mà chúng ta cần đến, chứ một Kim Lập Quân xong đời, đối với tôi mà nói cũng không có bao nhiêu tác dụng, làm sao có thể làm cho Kim Lập Quân liên lụy càng nhiều người cùng dinh chúng vào, đây mới là trò hay ở phía sau…
Đinh Trường Sinh nói.
– Được rồi… tôi đi đây…
Đỗ Sơn Khôi gật gật đầu, Đinh Trường Sinh nói như thế nào, thì hắn cứ liền làm như thế đó.
Đinh Trường Sinh mặc dù không có nói cho Đỗ Sơn Khôi biết là mình muốn quả bom Kim Lập Quân này nổ là ai sẽ chết theo cùng, nhưng trong lòng hắn rất rõ ràng, kết hợp chuyện nửa đêm vén ổ chăn tại trong khách sạn, lại tăng thêm An Lôi nói với mình về vụ án kia, thì nhìn đến Trần Đông cùng Kim Lập Quân mười phần là có vấn đề, cho nên nhất định phải đợi cho bọn chúng cấu kết với nhau ngày càng chặt chẽ, sau đó mới có thể một lưới bắt hết ổ…
Đánh rắn phải đánh dập đầu, nếu không thì ít nhất cũng có thể lập tức đánh trúng chỗ yếu hại của đối phương, nếu làm không được thì tốt hơn là không làm…
Đinh Trường Sinh thuê xe taxi quay trở lại viện kiểm sát, vừa mới vào trong, Giang Thiên Hà theo đuôi mà đến, làm cho hắn giật mình nhảy dựng.
– Ai ui, Giang chủ nhiệm, chị đi như thế nào không gây ra tiếng động gì a, giày cao gót không có mang theo à, đàn bà vẫn là mang giày theo giày cao gót thì nhìn rất gợi cảm, cái mông luôn luôn vểnh cong lên hấp dẫn…
Đinh Trường Sinh nói đùa.
– Hừ… em còn có tâm tư nói giỡn sao? An Lôi có gọi điện thoại cho em hay không?
Giang Thiên Hà hỏi.
– An Lôi? Nàng gọi điện thoại em làm gì? Em không nợ nàng tiền, nàng cũng không thuộc về em quản hạt…
Đinh Trường Sinh không nhanh không chậm đi lấy bình trà, đem nước sôi rót vào, cầm lấy định quay đến chỗ ngồi của mình, nhưng bị Giang Thiên Hà cản lại…
– An Lôi đã bị ngưng chức, em không biết sao?
Giang Thiên Hà hỏi.